Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 95
Ninh Tiểu Thuần nhúng khăn vào nước ấm, vắt ráo nước, rồi nhẹ nhàng chà lau lên người Cung tiên sinh. Wow, sao da mỹ nam đẹp thế này, quả là không khác da dẻ mịn màng của con gái, dưới ánh đèn dìu dịu, lại sáng bóng ôn nhuận. Cô nhịn không được sờ sờ chỗ lồng ngực anh. Ừm, trơn bóng, cám giác rất đã tay, có thể sánh ngang lúc sờ tơ lụa.
Người anh tỉ lệ cân xứng đến động lòng người, mỗi một khối cơ bắp không phải loại có tiếng mà không có miếng như mấy anh chàng vai u thịt bắp trong phòng tập thể hình, chúng không quá lớn, nhưng có được sự săn chắc. Anh vai rộng eo hẹp, khiến ánh mắt người khác không muốn rời. Đôi chân thon dài mạnh mẽ, làm phụ nữ không ngừng ngưỡng mộ.
Y tá Ninh lén dời mắt lên mọi nơi trên người Cung tiên sinh, càng nhìn càng ghen tị, càng nhìn càng muốn chảy máu mũi! Ông trời thật sự không công bằng, đem nhiều cái đẹp nhất tập trung chỉ một người, có muốn người ta sống hay không vậy? Toàn thân anh mỗi một chỗ đều bị cô nhìn hết, nhưng cô cố ý không nhìn tới háng anh. Ôi ôi, thế nhưng, không phải cố ý không nhìn là có thể phớt lờ, vật nam tính đó cứ hiển hiện trước mắt cô, chiếm cứ tầm mắt cô, làm người ta thẹn quá chừng.
Cô nhịn không được lén liếc nhanh một cái, lập tức bị vật sưng phồng kia làm hoảng sợ, cô lập tức quay đi, tập trung nhìn chằm chằm khăn tay, sợ nhìn một lần nữa sẽ phụt máu mà chết.
Tử viết: "Phi lễ vật thị, phi lễ vật thính, phi lễ vật ngôn, phi lễ vật động." Y tá Ninh mặt xám ngắt như gan heo, cô giả vờ trấn tĩnh trong lòng lẩm nhẩm lời thánh Khổng tử nói.
"Hừ hừ... y tá Ninh, cô có thể đổi chỗ lau không?" Tiếng Cung tiên sinh chợt từ dưới vang lên, xen lẫn tiếng ồ ồ, hình như có màu sắc ham muốn khó hiểu, hơi thở nóng phun lên mặt y tá Ninh, tê ngứa. Y tá Ninh lấy làm lạ ngẩng đầu, Cung tiên sinh chỉ chỉ ngực mình, vẻ mặt như khó xử. Y tá Ninh nhanh chóng cúi đầu nhìn xuống, phát hiện mình vẫn đang lau ở bên ngực trái người ta, làm ngực người ta đỏ tấy.
"A, ngại quá..." Y tá Ninh cười biết lỗi, nhanh chóng nhấc tay anh lên lau chùi.
"Y tá Ninh, chỗ đó của tôi rất nóng, rất khó chịu." Cung tiên sinh chợt bắt lấy tay y tá Ninh, khổ sở nói.
"Chỗ nào?" Y tá Ninh lo lắng hỏi.
"Chỗ này..." Cung tiên sinh khoé miệng dường như mang ý cười thoáng qua, kéo tay y tá Ninh nắm nơi nào đó trên thân thể anh.
Cảm giác nóng rực truyền sang lòng bàn tay, y tá Ninh nhìn về nơi phát ra độ nóng, phát hiện mình đang nắm cái gì gì đó dưới háng Cung tiên sinh, máu nóng dồn lên trán, mặt cô muốn ứa máu.
"Hạ nhiệt giúp tôi nha y tá Ninh..." Bệnh nhân Cung ánh mắt tha thiết ném lên người cô.
"Tôi, tôi..." Y tá Ninh hoảng đến độ không biết làm sao, nhưng cô nghĩ lại, cảm thấy thân là y tá thiên thần, nên có tấm lòng nhiệt tình lương thiện, phải lấy bệnh nhân làm trung tâm, lấy chất lượng làm chủ yếu, mục đích là cung cấp cho bệnh nhân chất lượng phục vụ tốt nhất. Thế là cô hít sâu một hơi, tạm thời bỏ qua sĩ diện, nhìn thẳng bộ phận nam tính nóng rực sưng to, cô cầm khăn bắt đầu cẩn thận lau. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Cảm giác ấm áp nhất thời từ nơi mẫn cảm nhất truyền khắp toàn thân, thêm bàn tay nhỏ bé mềm mại lẫn khăn mặt ấm áp khuấy động trên dưới, cảm giác tuyệt vời khó thể nói thành lời, Cung tiên sinh nhịn không được hừ nhẹ. Máu rần rật dồn xuống vật to lớn thẳng cứng của anh hoàn toàn phơi bày trước mặt cô.
Cung tiên sinh thấy nét mặt chăm chú của y tá Ninh, mắt loé sáng. Căn phòng im ắng, anh có thể cảm nhận hơi thở của cô, hơi thở thơm tho, quanh quẩn quanh anh. Làm Cung tiên sinh đang nhiệt huyết sôi trào cực lực khắc chế ý chí bạc nhược của bản thân, không thể vứt bỏ khí giới đầu hàng nhanh thế được.
"Ừm... Y tá Ninh, hình như càng ngày càng nóng..." Giọng Cung tiên sinh khàn khàn trầm thấp, ẩn chứa hàng nghìn hàng vạn tình cảm không nói nên lời.
"Vậy phải làm sao?" Y tá Ninh cũng cảm nhận thấy vật to lớn trong tay càng lúc càng nóng, càng lúc càng thô.
"Dập lửa..." Cung tiên sinh thở ồ ồ, nói ra một phương án.
Y tá Ninh mặt đỏ như gấc vừa bớt được không ít, giờ nghe bệnh nhân Cung nói vậy, mặt lại phừng lên. Nhưng bệnh tình không thể kéo dài, cô không thể lại chần chừ, thế là y tá Ninh tốt bụng thuần khiết lập tức chấp hành mệnh lệnh của mỹ nam, lấy ly nước lạnh, uống một hớp lớn vào miệng, rồi cúi đầu bắt đầu liếm láp đầu vú Cung tiên sinh, tai, cùng với vật đàn ông căng lớn.
Lúc này lưỡi của cô còn sót lại cảm giác lạnh lẽo mang đến cho Cung tiên sinh thể nghiệm mới hoàn toàn, đưa anh từ gần đến đỉnh ham muốn về lại cảm giác bình thường. Độ ấm trong miệng cô tăng lên, cô lại lặp lại bước vừa rồi, uống nước làm nhiệt độ miệng hạ xuống, tiếp tục liếm láp vật đó của anh. Nhiệt độ thay đổi liên tục, làm Cung tiên sinh muốn ngừng mà không được.
Y tá Ninh tuy rằng không muốn chú tâm đến chuyện miệng đang làm, nhưng tiếc rằng, thân nhiệt cô lại đột nhiên tăng lên, cảm giác tê ngứa khó nhịn từ bụng lan đi, cả người tựa như bị kiến cắn. Toàn thân cô da đều ửng hồng nhàn nhạt, làm người ta thèm muốn. Cô ngẩng đầu, ý nghĩ hỗn loạn, hơi thở đứt quãng nói: "Cung tiên sinh, anh hiện giờ cảm thấy thế nào?" Lời vừa ra khỏi miệng, cô mới phát hiện giọng mình hình như thay đổi, mềm nhũn, manh theo sắc thái ham muốn khàn khàn.
"Ưm... Hình như lạnh... Muốn ấm..." Cung tiên sinh đòi hỏi nhiều hơn.
"Vậy tôi xoa giúp anh." Y tá Ninh rất chuyên nghiệp. Cô dùng bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng xoa nắn lên xuống, sau đó một tay kẹp phần đầu, chuyển động theo hình chữ S, muốn nó nóng nhanh trở lại.
Cung tiên sinh hưởng thụ tay nghề y tá Ninh biến hoá liên tiếp, cảm nhận được thêm nhiều thể nghiệm mới lạ. Tế bào toàn thân anh như sống lại, trong cơ thể vô cùng sinh động, khí huyết thông thuận, từng đợt ụp vào lí trí anh. Anh nhìn cô y tá thẹn thùng dễ thương, lòng ngứa ngáy khó chịu, bỗng vươn tay chụp ngực y tá Ninh, chầm chậm xoa nắn.
Y tá Ninh hoảng sợ, âm thanh run rẩy: "Cung... tiên... sinh... ưm..." Theo vuốt ve thong thả của tay Cung tiên sinh, máu trong cơ thể cô sôi lên, câu nói đứt quãng không rõ. Cô cảm thấy toàn thân tê dại, ý nghĩ lung tung rối loạn, muốn đẩy tay anh ra, nhưng lại không làm được.Theo lực tay mạnh yếu thay đổi của Cung tiên sinh, ngực cô bị nắn không ra hình dạng nào, truyền đến đau đớn, nhưng xen lẫn đau đớn là khoái cảm hưng phấn khó hiểu, cô cảm thấy mình muốn phát điên, miệng lại bật tiếng rên rỉ.
"Tiếp tục, đừng ngừng..." Cung tiên sinh hạ lệnh, nhắc nhở công việc của tay cô.
Y tá Ninh đã muốn bay lên chín tầng mây, theo bản năng nghe lời Cung tiên sinh, tay tiếp tục di chuyển, thay đổi các thủ pháp khuấy động, xoa nắn, kẹp, cào nhẹ, đồng thời dùng một ngón tay cái xoay tròn chung quanh hậu môn anh...
"Ưrgh ưrgh..." Cung tiên sinh bị chiêu mơn trớn mất hồn này khêu gợi nên cố hết sức trấn áp lửa dục hừng hực, trán anh rịn mồ hôi, anh cắn chặt răng, tiếp tục đấu tranh với dục vọng trong lòng. Bàn tay anh đã dời khỏi ngực y tá Ninh, dời xuống dưới váy cô.
Bàn tay phủ quần lót cô, cố ý vỗ về trêu đùa. Các luồng khí nóng ầm ầm mãnh liệt đụng nhau trong cơ thể, khơi dậy vô số hoa lửa, bàn tay anh lại bóp nhẹ chỗ kín cô.
"Ah..." Y tá Ninh rên rỉ ra miệng, một dòng nước ấm áp từ bụng rỉ xuống, làm ướt quần cô.
"Hưừ..." Cung tiên sinh gầm nhẹ, không được, anh không thể nén được nữa, anh muốn lập tức mây mưa.
Anh xoay người, đè lên y tá Ninh, để cô quỳ trên giường, vén váy cô lên, xé quần lót, thuần thục không động tác thừa. Y tá Ninh trong một lúc quên mất phản ứng, sững sờ trên giường. Anh ôm kéo mông cô ra sau, dán sát tai cô nói nhỏ: "Anh đến đây." Rồi chồm người, chậm rãi đưa vật đó từ phía sau đẩy vào trong cô.
"Ưh... A..." Y tá Ninh đột nhiên bị vật to lớn đâm vào làm hoảng hốt, bỗng nhiên tỉnh lại.
Cung tiên sinh không cho cô thời gian suy nghĩ, vật nóng ra vào, di chuyển tới lui lặp lại. Bàn tay anh nắm eo cô, tay kia thì đưa ra trước vuốt ve nhuỵ hoa. Lúc này y tá Ninh dần thở gấp gáp, mặt đỏ hồng, mắt mơ màng.
Anh nhấc phần eo nữ tính, chen đầu gối mình vào giữa hai đầu gối cô, làm cô mở rộng hai chân, để anh thay đổi góc độ. Cô nhận được khoái cảm thật nhiều, vô thức vặn vẹo eo, mông càng ma sát vào giữa đùi anh, cho anh cảm giác thật dễ chịu.
Cung tiên sinh hừ mấy tiếng, chỉnh lại độ sâu ra vào, khiến cô càng thấy thoả mãn. Anh còn ưỡn người về sau, khiến vật đàn ông xuyên thẳng lối vào, kích thích trực tiếp thế này làm y tá Ninh khó kiềm kích động, cô vặn eo, không đè nén kêu lên, từng tràng rên rỉ yêu kiều làm người ta thương xót.
Chiến đấu kịch liệt không lâu, hai người đều đổ mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển, đau mà cũng sướng khoái. Đến cuối cùng hai người tạo thành hai đường gập cong, y tá Ninh nằm sấp duỗi thẳng chân, Cung tiên sinh thì chuyển động eo, ra vào từ bên trên, mạnh mẽ va chạm và đâm vào người cô, khiến hai người đều muốn lên đỉnh.
Cung tiên sinh nắm thời cơ, rút ra, phun hết dịch trắng lên đùi y tá Ninh. Chất lỏng dính dấp dính đầy chân cô, như từng dãy núi.
Sau khi mây mưa, hai người mệt mỏi nằm trên giường thở hào hển. Đến lúc này, trò chơi cosplay mới hạ màn.
Ninh Tiểu Thuần nghe hơi thở nóng hổi không ổn định của người nằm cạnh, thấy ngực anh phập phồng liên hồi, chợt rung động, đưa tay áp lên, cảm nhận nhịp tim anh đập dồn dập. Cảm giác yên ổn pha chút ngại ngùng tràn đầy lòng cô, cô bất giác khẽ thở một hơi dài.
"Em sao vậy?" Cung Triệt hỏi.
"Không có gì, chỉ là cảm thấy trò chơi đó biến thái quá..." Ninh Tiểu Thuần tìm đại lí do.
"Ha ha..." Cung Triệt cười khẽ, đồi ngực phập phồng, tâm tình hình như không tệ. Anh đột nhiên cúi mặt, lưỡi ấm áp vạch một đường lên cổ Ninh Tiểu Thuần, liếm ngay mạch đập nhạy cảm nhất.
"Ư... Đừng..." Ninh Tiểu Thuần giữ một tay anh, đẩy ra, ngăn cản khiêu khích của anh, "Mai em còn phải đi du lịch... Ngủ sớm chút đi..."
Cung Triệt liền ngừng ngay, buông cô ra, nằm trên giường, nhắm mắt lại, nói: "Nhớ về sớm một chút."
"Dạ." Ninh Tiểu Thuần nhìn mặt anh, gật đầu.
Đời người vô thường, chuyện đời khó đoán, ai có thể đoán được đến lúc đó lại xảy ra một ít việc khó thể biết trước...
Những con đường nhìn như chằng chịt, nhưng lại là quỹ đạo chi phối vận mệnh.
Người anh tỉ lệ cân xứng đến động lòng người, mỗi một khối cơ bắp không phải loại có tiếng mà không có miếng như mấy anh chàng vai u thịt bắp trong phòng tập thể hình, chúng không quá lớn, nhưng có được sự săn chắc. Anh vai rộng eo hẹp, khiến ánh mắt người khác không muốn rời. Đôi chân thon dài mạnh mẽ, làm phụ nữ không ngừng ngưỡng mộ.
Y tá Ninh lén dời mắt lên mọi nơi trên người Cung tiên sinh, càng nhìn càng ghen tị, càng nhìn càng muốn chảy máu mũi! Ông trời thật sự không công bằng, đem nhiều cái đẹp nhất tập trung chỉ một người, có muốn người ta sống hay không vậy? Toàn thân anh mỗi một chỗ đều bị cô nhìn hết, nhưng cô cố ý không nhìn tới háng anh. Ôi ôi, thế nhưng, không phải cố ý không nhìn là có thể phớt lờ, vật nam tính đó cứ hiển hiện trước mắt cô, chiếm cứ tầm mắt cô, làm người ta thẹn quá chừng.
Cô nhịn không được lén liếc nhanh một cái, lập tức bị vật sưng phồng kia làm hoảng sợ, cô lập tức quay đi, tập trung nhìn chằm chằm khăn tay, sợ nhìn một lần nữa sẽ phụt máu mà chết.
Tử viết: "Phi lễ vật thị, phi lễ vật thính, phi lễ vật ngôn, phi lễ vật động." Y tá Ninh mặt xám ngắt như gan heo, cô giả vờ trấn tĩnh trong lòng lẩm nhẩm lời thánh Khổng tử nói.
"Hừ hừ... y tá Ninh, cô có thể đổi chỗ lau không?" Tiếng Cung tiên sinh chợt từ dưới vang lên, xen lẫn tiếng ồ ồ, hình như có màu sắc ham muốn khó hiểu, hơi thở nóng phun lên mặt y tá Ninh, tê ngứa. Y tá Ninh lấy làm lạ ngẩng đầu, Cung tiên sinh chỉ chỉ ngực mình, vẻ mặt như khó xử. Y tá Ninh nhanh chóng cúi đầu nhìn xuống, phát hiện mình vẫn đang lau ở bên ngực trái người ta, làm ngực người ta đỏ tấy.
"A, ngại quá..." Y tá Ninh cười biết lỗi, nhanh chóng nhấc tay anh lên lau chùi.
"Y tá Ninh, chỗ đó của tôi rất nóng, rất khó chịu." Cung tiên sinh chợt bắt lấy tay y tá Ninh, khổ sở nói.
"Chỗ nào?" Y tá Ninh lo lắng hỏi.
"Chỗ này..." Cung tiên sinh khoé miệng dường như mang ý cười thoáng qua, kéo tay y tá Ninh nắm nơi nào đó trên thân thể anh.
Cảm giác nóng rực truyền sang lòng bàn tay, y tá Ninh nhìn về nơi phát ra độ nóng, phát hiện mình đang nắm cái gì gì đó dưới háng Cung tiên sinh, máu nóng dồn lên trán, mặt cô muốn ứa máu.
"Hạ nhiệt giúp tôi nha y tá Ninh..." Bệnh nhân Cung ánh mắt tha thiết ném lên người cô.
"Tôi, tôi..." Y tá Ninh hoảng đến độ không biết làm sao, nhưng cô nghĩ lại, cảm thấy thân là y tá thiên thần, nên có tấm lòng nhiệt tình lương thiện, phải lấy bệnh nhân làm trung tâm, lấy chất lượng làm chủ yếu, mục đích là cung cấp cho bệnh nhân chất lượng phục vụ tốt nhất. Thế là cô hít sâu một hơi, tạm thời bỏ qua sĩ diện, nhìn thẳng bộ phận nam tính nóng rực sưng to, cô cầm khăn bắt đầu cẩn thận lau. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Cảm giác ấm áp nhất thời từ nơi mẫn cảm nhất truyền khắp toàn thân, thêm bàn tay nhỏ bé mềm mại lẫn khăn mặt ấm áp khuấy động trên dưới, cảm giác tuyệt vời khó thể nói thành lời, Cung tiên sinh nhịn không được hừ nhẹ. Máu rần rật dồn xuống vật to lớn thẳng cứng của anh hoàn toàn phơi bày trước mặt cô.
Cung tiên sinh thấy nét mặt chăm chú của y tá Ninh, mắt loé sáng. Căn phòng im ắng, anh có thể cảm nhận hơi thở của cô, hơi thở thơm tho, quanh quẩn quanh anh. Làm Cung tiên sinh đang nhiệt huyết sôi trào cực lực khắc chế ý chí bạc nhược của bản thân, không thể vứt bỏ khí giới đầu hàng nhanh thế được.
"Ừm... Y tá Ninh, hình như càng ngày càng nóng..." Giọng Cung tiên sinh khàn khàn trầm thấp, ẩn chứa hàng nghìn hàng vạn tình cảm không nói nên lời.
"Vậy phải làm sao?" Y tá Ninh cũng cảm nhận thấy vật to lớn trong tay càng lúc càng nóng, càng lúc càng thô.
"Dập lửa..." Cung tiên sinh thở ồ ồ, nói ra một phương án.
Y tá Ninh mặt đỏ như gấc vừa bớt được không ít, giờ nghe bệnh nhân Cung nói vậy, mặt lại phừng lên. Nhưng bệnh tình không thể kéo dài, cô không thể lại chần chừ, thế là y tá Ninh tốt bụng thuần khiết lập tức chấp hành mệnh lệnh của mỹ nam, lấy ly nước lạnh, uống một hớp lớn vào miệng, rồi cúi đầu bắt đầu liếm láp đầu vú Cung tiên sinh, tai, cùng với vật đàn ông căng lớn.
Lúc này lưỡi của cô còn sót lại cảm giác lạnh lẽo mang đến cho Cung tiên sinh thể nghiệm mới hoàn toàn, đưa anh từ gần đến đỉnh ham muốn về lại cảm giác bình thường. Độ ấm trong miệng cô tăng lên, cô lại lặp lại bước vừa rồi, uống nước làm nhiệt độ miệng hạ xuống, tiếp tục liếm láp vật đó của anh. Nhiệt độ thay đổi liên tục, làm Cung tiên sinh muốn ngừng mà không được.
Y tá Ninh tuy rằng không muốn chú tâm đến chuyện miệng đang làm, nhưng tiếc rằng, thân nhiệt cô lại đột nhiên tăng lên, cảm giác tê ngứa khó nhịn từ bụng lan đi, cả người tựa như bị kiến cắn. Toàn thân cô da đều ửng hồng nhàn nhạt, làm người ta thèm muốn. Cô ngẩng đầu, ý nghĩ hỗn loạn, hơi thở đứt quãng nói: "Cung tiên sinh, anh hiện giờ cảm thấy thế nào?" Lời vừa ra khỏi miệng, cô mới phát hiện giọng mình hình như thay đổi, mềm nhũn, manh theo sắc thái ham muốn khàn khàn.
"Ưm... Hình như lạnh... Muốn ấm..." Cung tiên sinh đòi hỏi nhiều hơn.
"Vậy tôi xoa giúp anh." Y tá Ninh rất chuyên nghiệp. Cô dùng bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng xoa nắn lên xuống, sau đó một tay kẹp phần đầu, chuyển động theo hình chữ S, muốn nó nóng nhanh trở lại.
Cung tiên sinh hưởng thụ tay nghề y tá Ninh biến hoá liên tiếp, cảm nhận được thêm nhiều thể nghiệm mới lạ. Tế bào toàn thân anh như sống lại, trong cơ thể vô cùng sinh động, khí huyết thông thuận, từng đợt ụp vào lí trí anh. Anh nhìn cô y tá thẹn thùng dễ thương, lòng ngứa ngáy khó chịu, bỗng vươn tay chụp ngực y tá Ninh, chầm chậm xoa nắn.
Y tá Ninh hoảng sợ, âm thanh run rẩy: "Cung... tiên... sinh... ưm..." Theo vuốt ve thong thả của tay Cung tiên sinh, máu trong cơ thể cô sôi lên, câu nói đứt quãng không rõ. Cô cảm thấy toàn thân tê dại, ý nghĩ lung tung rối loạn, muốn đẩy tay anh ra, nhưng lại không làm được.Theo lực tay mạnh yếu thay đổi của Cung tiên sinh, ngực cô bị nắn không ra hình dạng nào, truyền đến đau đớn, nhưng xen lẫn đau đớn là khoái cảm hưng phấn khó hiểu, cô cảm thấy mình muốn phát điên, miệng lại bật tiếng rên rỉ.
"Tiếp tục, đừng ngừng..." Cung tiên sinh hạ lệnh, nhắc nhở công việc của tay cô.
Y tá Ninh đã muốn bay lên chín tầng mây, theo bản năng nghe lời Cung tiên sinh, tay tiếp tục di chuyển, thay đổi các thủ pháp khuấy động, xoa nắn, kẹp, cào nhẹ, đồng thời dùng một ngón tay cái xoay tròn chung quanh hậu môn anh...
"Ưrgh ưrgh..." Cung tiên sinh bị chiêu mơn trớn mất hồn này khêu gợi nên cố hết sức trấn áp lửa dục hừng hực, trán anh rịn mồ hôi, anh cắn chặt răng, tiếp tục đấu tranh với dục vọng trong lòng. Bàn tay anh đã dời khỏi ngực y tá Ninh, dời xuống dưới váy cô.
Bàn tay phủ quần lót cô, cố ý vỗ về trêu đùa. Các luồng khí nóng ầm ầm mãnh liệt đụng nhau trong cơ thể, khơi dậy vô số hoa lửa, bàn tay anh lại bóp nhẹ chỗ kín cô.
"Ah..." Y tá Ninh rên rỉ ra miệng, một dòng nước ấm áp từ bụng rỉ xuống, làm ướt quần cô.
"Hưừ..." Cung tiên sinh gầm nhẹ, không được, anh không thể nén được nữa, anh muốn lập tức mây mưa.
Anh xoay người, đè lên y tá Ninh, để cô quỳ trên giường, vén váy cô lên, xé quần lót, thuần thục không động tác thừa. Y tá Ninh trong một lúc quên mất phản ứng, sững sờ trên giường. Anh ôm kéo mông cô ra sau, dán sát tai cô nói nhỏ: "Anh đến đây." Rồi chồm người, chậm rãi đưa vật đó từ phía sau đẩy vào trong cô.
"Ưh... A..." Y tá Ninh đột nhiên bị vật to lớn đâm vào làm hoảng hốt, bỗng nhiên tỉnh lại.
Cung tiên sinh không cho cô thời gian suy nghĩ, vật nóng ra vào, di chuyển tới lui lặp lại. Bàn tay anh nắm eo cô, tay kia thì đưa ra trước vuốt ve nhuỵ hoa. Lúc này y tá Ninh dần thở gấp gáp, mặt đỏ hồng, mắt mơ màng.
Anh nhấc phần eo nữ tính, chen đầu gối mình vào giữa hai đầu gối cô, làm cô mở rộng hai chân, để anh thay đổi góc độ. Cô nhận được khoái cảm thật nhiều, vô thức vặn vẹo eo, mông càng ma sát vào giữa đùi anh, cho anh cảm giác thật dễ chịu.
Cung tiên sinh hừ mấy tiếng, chỉnh lại độ sâu ra vào, khiến cô càng thấy thoả mãn. Anh còn ưỡn người về sau, khiến vật đàn ông xuyên thẳng lối vào, kích thích trực tiếp thế này làm y tá Ninh khó kiềm kích động, cô vặn eo, không đè nén kêu lên, từng tràng rên rỉ yêu kiều làm người ta thương xót.
Chiến đấu kịch liệt không lâu, hai người đều đổ mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển, đau mà cũng sướng khoái. Đến cuối cùng hai người tạo thành hai đường gập cong, y tá Ninh nằm sấp duỗi thẳng chân, Cung tiên sinh thì chuyển động eo, ra vào từ bên trên, mạnh mẽ va chạm và đâm vào người cô, khiến hai người đều muốn lên đỉnh.
Cung tiên sinh nắm thời cơ, rút ra, phun hết dịch trắng lên đùi y tá Ninh. Chất lỏng dính dấp dính đầy chân cô, như từng dãy núi.
Sau khi mây mưa, hai người mệt mỏi nằm trên giường thở hào hển. Đến lúc này, trò chơi cosplay mới hạ màn.
Ninh Tiểu Thuần nghe hơi thở nóng hổi không ổn định của người nằm cạnh, thấy ngực anh phập phồng liên hồi, chợt rung động, đưa tay áp lên, cảm nhận nhịp tim anh đập dồn dập. Cảm giác yên ổn pha chút ngại ngùng tràn đầy lòng cô, cô bất giác khẽ thở một hơi dài.
"Em sao vậy?" Cung Triệt hỏi.
"Không có gì, chỉ là cảm thấy trò chơi đó biến thái quá..." Ninh Tiểu Thuần tìm đại lí do.
"Ha ha..." Cung Triệt cười khẽ, đồi ngực phập phồng, tâm tình hình như không tệ. Anh đột nhiên cúi mặt, lưỡi ấm áp vạch một đường lên cổ Ninh Tiểu Thuần, liếm ngay mạch đập nhạy cảm nhất.
"Ư... Đừng..." Ninh Tiểu Thuần giữ một tay anh, đẩy ra, ngăn cản khiêu khích của anh, "Mai em còn phải đi du lịch... Ngủ sớm chút đi..."
Cung Triệt liền ngừng ngay, buông cô ra, nằm trên giường, nhắm mắt lại, nói: "Nhớ về sớm một chút."
"Dạ." Ninh Tiểu Thuần nhìn mặt anh, gật đầu.
Đời người vô thường, chuyện đời khó đoán, ai có thể đoán được đến lúc đó lại xảy ra một ít việc khó thể biết trước...
Những con đường nhìn như chằng chịt, nhưng lại là quỹ đạo chi phối vận mệnh.
Bình luận facebook