Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 248
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
“Nếu như hắn có con mắt tinh tường kia vậy sao lại bị gọi là đệ nhất công tử bột của thành Hắc Thạch.” Mộc Hoài Đông khinh bỉ nói.
“Nói ra thì Mộc Duệ An cũng có chút bản lĩnh, sao lại sinh ra đứa con trai vô tích sự như vậy.” Tuy trong lòng Tam trưởng lão có ý kình địch với Mộc Duệ An, nhưng vẫn rất công nhận thực lực của ông ấy, thấy những hành động của tên không có não như Mộc Hàn Yên, ông ta không khỏi cảm thấy đáng tiếc cho Mộc Duệ An.
“Hắn vô tích sự là việc của hắn, đáng tiếc cho Mộc Nam lại một lòng một dạ đi theo loại người như hắn.” Mộc Hoài Đông ngoài miệng nói là đáng tiếc nhưng trong lòng lại hả hê cười trên nỗi đau của người khác.
Áng chừng lần này Mộc Hàn Yên gặp họa lớn rồi, bây giờ Mộc Nam coi như đang cùng hội cùng thuyền với hắn, Mộc Hàn Yên gặp xui xẻo thì Mộc Nam cũng nhất định không có được kết cục tốt đẹp.
“Bảy mươi nghìn lượng.” Nguyên Thiên Ba thấy Hi Phàm chọc cho Mộc Hàn Yên nổi giận lần nữa, lại càng cố tình đào sâu thêm cái để hố hãm hại nàng.
“Mộc đại ca, hãy, hãy, lấy tiền đập chết hắn ta đi, để hắn ta biết được thực lực của Mộc gia, chỉ là hậu thế của một thương nhân mà thôi, cũng không nhìn xem thân phận mình là ai, lại dám khiêu chiến với huynh, lần này để hắn ta trắng mắt ra.” Hi Phàm bừng bừng khí thế cổ vũ, nói.
Nguyên Thiên Ba đứng đối diện, vẻ mặt hào hứng, đang chờ đợi Mộc Hàn Yên nhảy xuống hố.
“Chín mươi nghìn lượng, xem bổn công tử có đập chết ngươi không.” Mộc Hàn Yên vô cùng phách lối, nói.
“Một trăm nghìn lượng.” Nguyên Thiên Ba vô cùng dứt khoát tăng giá đấu lên một trăm nghìn lượng.
Đây cũng là giới hạn cuối cùng của hắn ta rồi, cho dù Mộc Hàn Yên có tăng thêm một xu một hào hắn ta cũng không theo nữa, rủi ro quá lớn, hố đã đào sâu đến mức có thể chôn sống được hắn ta rồi.
Tất nhiên, nhìn thấy bộ dạng của Mộc Hàn Yên, Nguyên Thiên Ba cũng không hề lo lắng. Theo như hiểu biết của hắn ta về Mộc Hàn Yên, vị công tử bột của thành Hắc Thạch này đã bị mất trí rồi, chỉ cần cái giá mình đưa ra không quá mức thì tuyệt đối hắn sẽ theo đến cùng.
Nhưng dần dần Nguyên Thiên Ba phát hiện có điều gì đó không đúng lắm, lần này Mộc Hàn Yên lại không vội vàng ra giá, mà lại cười híp mắt nhìn hắn ta, nụ cười đó muốn thuần khiết bao nhiêu có thuần khiết bấy nhiêu, muốn rực rỡ bao nhiêu có rực rỡ bấy nhiêu.
Lẽ nào bị hắn phát hiện ra rồi? Nhưng không có lý nào, nhìn bộ dạng vừa rồi của hắn không hề giống một chút nào.
Nguyên Thiên Ba nghĩ không ra, chỉ cảm thấy nụ cười vô hại đó của Mộc Hàn Yên khiến hắn ta cảm thấy vô cùng bất an, trên trán dần toát ra một lớp mồ hôi lạnh.
Đây là một trăm nghìn lượng bạc đấy. Nếu như để người nhà biết được mình đã tiêu một trăm nghìn lượng để mua một quả trứng chim cút về, không đánh chết cũng sẽ đánh cho mình tàn phế.
Triệu Tứ tiểu thư cũng mơ hồ cảm thấy bất an, dạo gần đây Mộc Hàn Yên luôn có hành động khiến người khác bất ngờ, lẽ nào lần này đã sắp thành công lại thất bại?
“Xin chúc mừng…” Mộc Hàn Yên rốt cuộc cũng mở lời, chắp tay nói.
Nguyên Thiên Ba chỉ thấy mặt mũi tối sầm lại, suýt nữa thì ngã lăn xuống đất, thôi xong đời, đúng là bị hắn nhận ra rồi, nhưng rốt cuộc hắn làm thế nào để nhận ra, đó rõ ràng là một quả trứng điểu sư, chỉ có điều huyết thống không thuần mà thôi.
Điều này đã không còn quan trọng nữa rồi, quan trọng là một trăm nghìn lượng mua một quả trứng chim cút, hắn ta phải giải thích với gia tộc thế nào?
Khuôn mặt Triệu Tứ tiểu thư lộ vẻ thất vọng, khó khăn lắm mới tìm được bảo bối như thế, vậy mà lại không tính kế được Mộc Hàn Yên. Tên đó đúng là công tử bột ăn hại không có đầu óc trước đây ư, sao có cảm giác như hắn sắp thành tinh rồi vậy?
Đúng lúc Nguyên Thiên Ba và Triệu Tứ tiểu thư đang chờ đợi kết quả cuối cùng, lời nói của Mộc Hàn Yên lại dừng lại, ánh mắt hiện rõ thần thái kỳ lạ.
“Hãy đấu giá đi, nhất định phải đấu giá được nó.” Bên tai Mộc Hàn Yên vọng lại giọng nói dồn dập của Khúc Sơn Linh.
Tụ khí truyền âm, đây là mật thuật mà người tu luyện cấp Đại kiếm sĩ trở lên mới có thể nắm bắt được.
*********************************
“Nếu như hắn có con mắt tinh tường kia vậy sao lại bị gọi là đệ nhất công tử bột của thành Hắc Thạch.” Mộc Hoài Đông khinh bỉ nói.
“Nói ra thì Mộc Duệ An cũng có chút bản lĩnh, sao lại sinh ra đứa con trai vô tích sự như vậy.” Tuy trong lòng Tam trưởng lão có ý kình địch với Mộc Duệ An, nhưng vẫn rất công nhận thực lực của ông ấy, thấy những hành động của tên không có não như Mộc Hàn Yên, ông ta không khỏi cảm thấy đáng tiếc cho Mộc Duệ An.
“Hắn vô tích sự là việc của hắn, đáng tiếc cho Mộc Nam lại một lòng một dạ đi theo loại người như hắn.” Mộc Hoài Đông ngoài miệng nói là đáng tiếc nhưng trong lòng lại hả hê cười trên nỗi đau của người khác.
Áng chừng lần này Mộc Hàn Yên gặp họa lớn rồi, bây giờ Mộc Nam coi như đang cùng hội cùng thuyền với hắn, Mộc Hàn Yên gặp xui xẻo thì Mộc Nam cũng nhất định không có được kết cục tốt đẹp.
“Bảy mươi nghìn lượng.” Nguyên Thiên Ba thấy Hi Phàm chọc cho Mộc Hàn Yên nổi giận lần nữa, lại càng cố tình đào sâu thêm cái để hố hãm hại nàng.
“Mộc đại ca, hãy, hãy, lấy tiền đập chết hắn ta đi, để hắn ta biết được thực lực của Mộc gia, chỉ là hậu thế của một thương nhân mà thôi, cũng không nhìn xem thân phận mình là ai, lại dám khiêu chiến với huynh, lần này để hắn ta trắng mắt ra.” Hi Phàm bừng bừng khí thế cổ vũ, nói.
Nguyên Thiên Ba đứng đối diện, vẻ mặt hào hứng, đang chờ đợi Mộc Hàn Yên nhảy xuống hố.
“Chín mươi nghìn lượng, xem bổn công tử có đập chết ngươi không.” Mộc Hàn Yên vô cùng phách lối, nói.
“Một trăm nghìn lượng.” Nguyên Thiên Ba vô cùng dứt khoát tăng giá đấu lên một trăm nghìn lượng.
Đây cũng là giới hạn cuối cùng của hắn ta rồi, cho dù Mộc Hàn Yên có tăng thêm một xu một hào hắn ta cũng không theo nữa, rủi ro quá lớn, hố đã đào sâu đến mức có thể chôn sống được hắn ta rồi.
Tất nhiên, nhìn thấy bộ dạng của Mộc Hàn Yên, Nguyên Thiên Ba cũng không hề lo lắng. Theo như hiểu biết của hắn ta về Mộc Hàn Yên, vị công tử bột của thành Hắc Thạch này đã bị mất trí rồi, chỉ cần cái giá mình đưa ra không quá mức thì tuyệt đối hắn sẽ theo đến cùng.
Nhưng dần dần Nguyên Thiên Ba phát hiện có điều gì đó không đúng lắm, lần này Mộc Hàn Yên lại không vội vàng ra giá, mà lại cười híp mắt nhìn hắn ta, nụ cười đó muốn thuần khiết bao nhiêu có thuần khiết bấy nhiêu, muốn rực rỡ bao nhiêu có rực rỡ bấy nhiêu.
Lẽ nào bị hắn phát hiện ra rồi? Nhưng không có lý nào, nhìn bộ dạng vừa rồi của hắn không hề giống một chút nào.
Nguyên Thiên Ba nghĩ không ra, chỉ cảm thấy nụ cười vô hại đó của Mộc Hàn Yên khiến hắn ta cảm thấy vô cùng bất an, trên trán dần toát ra một lớp mồ hôi lạnh.
Đây là một trăm nghìn lượng bạc đấy. Nếu như để người nhà biết được mình đã tiêu một trăm nghìn lượng để mua một quả trứng chim cút về, không đánh chết cũng sẽ đánh cho mình tàn phế.
Triệu Tứ tiểu thư cũng mơ hồ cảm thấy bất an, dạo gần đây Mộc Hàn Yên luôn có hành động khiến người khác bất ngờ, lẽ nào lần này đã sắp thành công lại thất bại?
“Xin chúc mừng…” Mộc Hàn Yên rốt cuộc cũng mở lời, chắp tay nói.
Nguyên Thiên Ba chỉ thấy mặt mũi tối sầm lại, suýt nữa thì ngã lăn xuống đất, thôi xong đời, đúng là bị hắn nhận ra rồi, nhưng rốt cuộc hắn làm thế nào để nhận ra, đó rõ ràng là một quả trứng điểu sư, chỉ có điều huyết thống không thuần mà thôi.
Điều này đã không còn quan trọng nữa rồi, quan trọng là một trăm nghìn lượng mua một quả trứng chim cút, hắn ta phải giải thích với gia tộc thế nào?
Khuôn mặt Triệu Tứ tiểu thư lộ vẻ thất vọng, khó khăn lắm mới tìm được bảo bối như thế, vậy mà lại không tính kế được Mộc Hàn Yên. Tên đó đúng là công tử bột ăn hại không có đầu óc trước đây ư, sao có cảm giác như hắn sắp thành tinh rồi vậy?
Đúng lúc Nguyên Thiên Ba và Triệu Tứ tiểu thư đang chờ đợi kết quả cuối cùng, lời nói của Mộc Hàn Yên lại dừng lại, ánh mắt hiện rõ thần thái kỳ lạ.
“Hãy đấu giá đi, nhất định phải đấu giá được nó.” Bên tai Mộc Hàn Yên vọng lại giọng nói dồn dập của Khúc Sơn Linh.
Tụ khí truyền âm, đây là mật thuật mà người tu luyện cấp Đại kiếm sĩ trở lên mới có thể nắm bắt được.
Bình luận facebook