• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Tiểu bảo bối, em không thoát được đâu (6 Viewers)

  • Chương 9: Hoàng Thiên Di em là của anh (H+)

*Chương có nội dung hình ảnh

____
Sáng
hôm

sa
u____



"Ưm.." tia nắng ban mai chiều vào mí mắt nhíu mài làm cô tỉnh giấc trời hôm nay có nhưng se se lạnh cảm nhận được sự ấm áp từ người sau truyền tới cô chuyển người vùi đầu vào lòng ngực săn chắc của anh .anh cảm thấy được bảo bối mình đã thức nói.



"Em dậy rồi à !" anh ôm cô lấy tay xoa xoa đầu cô



"Ừm..."



"Xuống ăn sáng thôi !"



"Ưm..Không muốn!"cô dụi dụi vào ngực anh hành động đáng yêu đấy làm anh cười nhẹ



" tại sao? Hử!"



"Ngực anh ấm lắm ! Ở ngoài lạnh không muốn dậy xíu đi "anh nghe cô nói lòng không khỏi xung sướng bảo bối của anh đăng làm nũng kìaanh thật sự muốn đè con ăn ngay bây giờ



"Em không dậy anh ăn em ngay đấy :smile:)"!



Cô vội bừng tỉnh khi nghe anh nói sẽ ăn con "a...a...tôi dậy rồi đi suông lầu ăn sáng thôi!"cô chạy vọi vài phong tắm anh ở người phì cười với độ đáng yêu đó



___
một

lúc

sau
___




Cô và anh cùng nhau bước xuống lầu



"Chào buổi sáng thiếu gia , Tiểu Di !"



"Dạ chào bác "Thiên Di nở nụ cười chào .

Anh và cô bước vào phòng ăn cô tuy là nhà giàu nhưng anh ăn sáng đơn giản vô cùng chỉ có trứng và xúc xích và một ly cafe phần cô cũng giống anh nhưng cô thì thích uống trà từ trên lầu bước xuống một cô gái đó là Lưu Đình Hinh cô ả mặc bộ đồ ngủ ren mỏng nhánh mày trắng cực ngắn mặc cứ ngỡ không mặc cô khoác áo khoác mỏng lộ bộ ngực to vào xương quai xanh làn da trắng bộ đùi trắng nõn thật gợi cảm cô chạy lên ngoài kế bên Dương Thiên Ngạn ôm tay anh cọ cọ bộ ngực to đó vào tay anh thật không ra hệ thống gì cả lúc đấy Thiên Di và Dương Thiên Ngạn điều mặc dồ đi làm chỉnh tề lịch sự còn cô ả thì thiếu vải bác quản gia thở dài nói thầm trong lòng * cô gái này thật là....haizzzz..!* Thiên Di cũng thấy mắc mặt dùm cô

Anh trầm giọng nói : "buông anh ra!"



"A...em xin lỗi...Ngạn này !"



"Chuyện gì ?"



"Hôm nay em đến công ty anh nhé ...!"



"KHÔNG ĐƯỢC"anh nhíu mày nói



"Tại sao!em là vị hôn thê của anh đó?" cô ả chu mỏ nói làm vẻ đáng yêu (Tg : làm sao cũng không Di của ta đc đâu hahahahahaha )



"Anh đã xem em là vị hôn thê à từ lúc vậy !em xem anh đã có vợ chưa cưới rồi?"anh bĩnh thãn nói

" ...."cô bất mãn nói không nên lời



"Thiên Di đi thôi !"



"Á..a...ừm đi thôi !" anh ôm eo cô đi ra khỏi căn biệt thự



Ả phía sau nhìn thấy bất mãn vô cùng



___tại công ty___



"Thiên Di vào đây"



"Vâng Chủ tịch tôi vào ngay "



Cộc...cộc "vào đi"



"Chủ tịch có gì phân phó ạ!"



"Em chuẩn bị đi tối nay 8 giờ anh đón em đi tiệc xã giao "!



"Vâng thưa chủ tịch !"



_____tua nhanh tại buổi tiệc _____



Chiếc xe Lamborrgini màu đen đậu trước một tòa nhà sang trọng bên trong một cô gái và người đàn ông bước ra người đàn ông mạc một vest trắng cavat tím đôi giày đen bóng loáng mái tóc vốt keo trong thật mê người con gái kia trong cô thật quyến rũ với chiếc váy đen ôm sát cơ thể để lộn bầu ngực căng tròn chiếc eo nhỏ nhắn cặp mông tròn trịa thật là có một sắc hút đến chết người anh ôm eo cô đi vào mọi ánh mắt điều hướng vào cô và anh những tiểu thư thiên kim thì cứ chết mê chết mệt vì anh còn nhưng gã công tử nhà giàu những ông chủ tập đoàn lớn nhìn Thiên Di bằng một ánh mắt đầy dục vọng anh nhíu mài anh không hề thích bảo bối của anh bị người khác nhìn như vậy chỉ anh có thể nhìn bằng ánh mắt đó còn những người khác thì không anh ôm cô chặt hơn đi vào thì một người đàn ông già nua bụng phệ đi ra



" Chào Dương Tổng! " ông ta dùng giọng kính nể nói



"Ừm !



"Đây là !"



"Vợ chưa cưới của tôi !"



"A thì ra là tôi cứ tưởng cô ấy là ....à mà không!" anh ta định nói cô ấy là tình nhân còn định mời làm tình nhân của mình nhưng khi nghe là vợ chưa cưới thì lại kinh hoảng ông ấy còn định làm quen con gái ông cho cậu cơ đấy



"Cô tên gì ?"



"Thiên di, Hoàng Thiên Di "



" Chào cô Thiên Di tôi là Du Hạo Thăng là chủ tịch Du Thị hân hạnh được biết cô !"ông đưa tay ra bắt tay thì bị anh nói



"Xin lỗi vợ tôi không muốn đụng vào người lạ nhất là đàn ông!"anh nói nhưng tay đặt ở mông cô bóp một cái cô hoảng hốt đỏ mặt *ai..ai..ai là vợ anh chứ thật quá đáng ...*

Ông ta xấu hổ rụt tay về



Anh nói "em qua bên. Kia đi bàn thức ăn bên đấy ý anh ở đây bàn công việc một tý rồi lại quay lại !"



"Ừm!



Cô chạy lại chỗ để thức ăn



"A...!"



"A..cô gái có sao không ?"



"A..à..tôi ..tôi không sao" cô xoa xoa tráng mình



"Thiên Di?"



"Hử ?.." cô ngạc nhiên khi anh biết tên mình



" là Thiên Di đúng không !?"



Cô ngước đầu lên nhìn người đàn ông lạ

"Đúng tôi là Thiên Di tại sao anh biết tên tôi anh là chứ ?"



"Ay da ...Di Di à em mau quên thấy đấy anh mà em không nhận ra anh à anh là hàng xóm cũ của em đấy Dương ca nè là anh Âu Minh Vương đây "



"A.. Là anh à em nhớ ra rồi Anh là hot boy Âu Minh Vương đây mà vậy mà em quên mất ^^!"

"



" em thật là .."anh cười xoa xoa đầu cô



"Hiện tại anh như thế nào ?"



"Anh hả ! Anh là chủ tịch Âu thị sao khi ba anh mất nên anh tiếp nhận chứ vụ đấy muốn anh tìm em nhưng quay về ai cũng nói từ khi ba em mất dì Lý đã chuyển đi nên anh không tìm được em may mắn gặp em ở đây ^^!



(Tới thiệu rõ hơn Hoàng Thiên Di cha cô Hoàng Hải Minh mất lúc cô 16 tuổi còn mẹ Hồ Tuyết Xuân mất lúc cô chỉ 5 tuổi cho nên cha cô tiến thêm bước nữa mẹ kế Thiên Di tên là Lý Như Hồng bà ta trước mặt cha cô thì yêu chìu cô còn không có thì bà ta đánh đập cô sai vật cô không thua người ở bà ta còn có một đứa con gái tên là Hoàng Như Lệ cô ả không thua gì bà độc ác vô cùng đua đồi vô cùng cho đến khi ba cô mất ba đuổi cô ra khỏi nhà Ngọc Đình thấy cô như vậy nên cho cô sống với mình do cô thấy mẹ Ngọc Đình không thổi mái nên cco chủ ở 1 tuần rồi ròi đi khỏi cô sống tự lập cho đến bấy giờ )



"À...!" Dương Thiên Ngạn thấy Âu Minh Vương Xoa xoa đầu bảo bối mình còn cười nói chuyện vui vẻ thật là tức chết nanh đi lại chỗ Thiên Di anh nắm cổ tay thiên di loi ra ngoài



"A đau anh làm gì vậy ?"



"Đi về !"



"Buông tôi ra anh làm tôi đau đấy !"



"..."



"Này anh kia anh là buông Tiểu Di ra !"



Tiểu Di? Thân mật nhể về nhà xem anh phạt em thế nào đây bảo bối



"Dương ca em không sao cá gì nói chuyện sau em về trước"



"Ừm ...."



___tại nhà ___



"Bịch .."



Anh ném cô lên giường anh vút chiếc áo khoác trắng tháo cavat anh đè cô xuống hông cô môi cô cô đưa luoix tấn công cô khuấy đảo anh ích kỷ hút hết mặt ngọt anh phát tiết làm cô không tài nào thở được cô đấm mạnh vài ngực anh anh hôn xuống xương quai xanh cô anh cắn mạnh một cái

Máu từ đó mà chảy ra mặt cô lúc này cũng ướt lệ



"Nín!"



"Hức... hức....?!"... Cô nghẹn khóc



" anh đang phạt em !"



"Hức..hức ...!"



"Em dám thân mật với người đàn ông khác cười nói vui vẻ còn cho hắn xoa đầu những hành động cử chỉ đó chỉ có anh mới được làm thôi !"anh bực tức nói



"Hức ...an...nhen...ân...ai..ì!"cô nghẹn ngào nói không thành lời hòa chỉnh [dịch "anh ghen hay gì ?]



"ĐÚNG LÀ ANH GHEN! ANH ĐANG GHEN !"



Cô nhìn anh anh quay đầu qua chỗ khác nói to



"EM LÀ CỦA DƯƠNG THIÊN NGẠN NÀY !CÓ CHẾT THÌ CŨNG CHẾT BÊN ANH KHÔNG CHO PHÉP NHỮNG NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÁC CÓ ĐƯỢC EM !"



Căn phong im lặng đến đến sợ khi nghe câu đó cô không nên lời Bỗng



Anh thò tay vào bóp bầu ngực kia tay kia so nắm ngực còn lại miệng ngậm nhũ hoa cô làm cô rên rỉ không ngừng anh thò tay đến nơ hoa huyệt tuyệt đẹp kia anh đúc mạnh ngón tay vào trong

"Ahhh..đau..nhẹ !"



Anh đúc ra nhẹ nhàng rồi là nhanh "ah" cô ra một dòng dịch trắng đục tuông ra như suối anh cười nhếch mép anh cởi thất lưng ra đem cự long đã cương cứng sẵn cọ cọ vài hoa huyệt cô anh nhẹ nhàng đúc vào anh gầm nhẹ rồi di chuyển nhẹ nhàng rồi lạu tăng tốc làm cô không theo kịp



"Anh..ân nhẹ ....tí ...đau..quá...ahh"



"Nói em xin lỗi không ..!"



"Ahh..tôi..tôi..không..có...lỗi "



Anh thúc mạnh vào cô làm cô đau không tả được



"Đau...quá ...đau !"



"Mau xin lỗi anh nhanh !"



"...tôi..tôi.. xin lỗi...á--- "



"Xưng hộ lại"anh lại lấy tay bấm vào hạt chân nhỏ ở hoa huyệt cô



"Em ...em sai rồi tha..tha.. cho em...ah...ah"



"Ngoan lắm "anh nhẹ nhàng lại di chuyển từ từ nhưng tay vẫn bấm vào hạt chân châu kia cô



"Dương Thiên Ngạn đau ...đau đừng bầm vào nữa !



"Gọi là Ngạn !"



"Ngạn đừng ...đừng bấm...nữa !"



Anh không bấm nữa tăng tốc lên



"Ah..ưm.. nhanh quá đi!"



Anh gầm nhẹ cô rên rỉ anh bắn thẳng vào bên trong một dọng dịch ấm nóng cứ típ diễn như thế đến 4 hiệp cô mệt lừ ngất đi anh ôm cô vào lòng ngủ "Bảo Bối ngoan lắm khổ cho em rồi !"anh hôn lên tráng cô rồi thiếp đi



___



Cám ơn mấy bạn đã đọc chap này hơi dài toàn bộ chất xám quý hiếm hông ấy ^^ mình có sai thiếu vài chỗ đã chỉnh sửa lại rồi ^^




68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e6177732e636f6d2f776174747061642d6d656469612d736572766963652f53746f7279496d6167652f536959544635754c6870424e4a673d3d2d3631383539343130392e313534616666323033633638386536653232363436333239373437352e6a7067
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom