Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 31
Lam Thục Đoan bước vào, Trương Định định đi theo nhưng cánh cửa đã bị đóng sầm lại.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều không còn tâm tư để làm việc, tất cả đều đứng ở cửa chờ.
Vừa rồi mọi người đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng trong cuộc họp.
Không ai nghĩ rằng Lạc Tú có thế mời đến một ngôi sao.
Bây giờ Lạc Tú không chỉ mời đến một ngôi sao mà còn là một ngôi sao lớn nữa.
Chết tiệt, hôm nay đúng là gặp ma rồi.
Trương Định không thê’ tin được, Hồ Mỹ Kim và Lý Tuyết cũng vậy.
Trương Thục Phi càng không thế tin được, Lạc Tú mới chỉ đến Tân Châu được một ngày, tại sao anh lại có thế quen biết được với Lam Thục Đoan chứ?
Phải biết rằng ngay cả phú nhị đại như Trương Định cũng không thể quen biết VỚI những ngỏi sao lớn như Lam Thục Đoan!
Tại sao tên nhóc Lạc Tú nghèo kiết xác lại quen biết được với người như thế chứ?
“Được rồi, cứ quyết định vậy đi. Sau này cô sẽ làm người đại diện giúp công ty chúng tôi.”
“Giá cả thế nào đây?”
“Anh hứa với tôi một điều kiện thì sẽ được miền phí.” Lam Thục Đoan cười ranh mãnh.
“Chuyện gì?” Lạc Tú hỏi.
“Tôi mời anh ăn cơm, anh không được từ chối.” Lam Thục Đoan mỉm cười, cô ấy đã biết Lạc Tú không phải người thường. ĐỐI lại nếu là một người bình thường, đừng nói từ chối, e rằng họ sẽ cố gẳng hết sức đế mời Lam Thục Đoan đi
ăn cho bang được.
Nhưng đối với Lạc Tú thì ngược lại, bời vì cô ấy chác chán biết rầng lai lịch của Lạc Tú không hề nhỏ, anh đã giết người mà cảnh sát vẫn không tìm đến anh thì không cần nghĩ cũng biết rồi.
“Thành giao.” Lạc Tú cũng không từ chối, mà dứt khoát đồng ý ngay.
Bước ra khỏi cửa, Lạc Tú đứng dậy tiền.
“Làm sao có thể chứ?” Trương Định vẫn không thể tin được, tên nhóc con này thật sự có thể mời đến một ngôi sao ư?
Lam Thục Đoan rất đẹp, đó là kiểu đẹp từ trong ra ngoài, là kiểu đẹp mà ai cũng thích.
Mặc dù Trương Thục Phi cũng rất xinh đẹp, nhưng cũng chỉ là trong mât người thường mà thôi, nếu so với Lam Thục Đoan thì Trương Thục Phi thua xa. Không hiếu sao lúc này nhìn thây Lạc Tú và Lam Thục Đoan đang đứng cùng nhau thì Trương Thục Phi lại thấy dâng lên nổi ghen tuông vô cớ.
“Hừ, không biết đã dùng cách gì để lừa gạt người ta đây?” Hồ Mỹ Klm bát đầu già mồm át lẽ phải nói.
Nhưng họ chỉ dám nói nhỏ.
Bởi vì cho đến bây giờ, họ không thế tin rằng Lạc Tú đã thực sự mời đến được một ngôi sao.
Nhìn thấy Lạc Tú và Lam Thục Đoan đi cùng nhau, đám người
Trương Định vừa thẹn vừa giận, khuôn mặt nóng bừng bừng. Dù sao trước đỏ họ đã châc chán rằng Lạc Tú không thế làm được, bây giờ, ngay cả khi họ không tin đi chăng nữa thì sự thật đã diễn ra trước mặt họ rồi.
Trương Định cay đẳng nhìn Lam Thục Đoan đang rời đi, rồi nhìn Lạc Tú mà siết chặt nám tay trong vô thức.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều không còn tâm tư để làm việc, tất cả đều đứng ở cửa chờ.
Vừa rồi mọi người đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng trong cuộc họp.
Không ai nghĩ rằng Lạc Tú có thế mời đến một ngôi sao.
Bây giờ Lạc Tú không chỉ mời đến một ngôi sao mà còn là một ngôi sao lớn nữa.
Chết tiệt, hôm nay đúng là gặp ma rồi.
Trương Định không thê’ tin được, Hồ Mỹ Kim và Lý Tuyết cũng vậy.
Trương Thục Phi càng không thế tin được, Lạc Tú mới chỉ đến Tân Châu được một ngày, tại sao anh lại có thế quen biết được với Lam Thục Đoan chứ?
Phải biết rằng ngay cả phú nhị đại như Trương Định cũng không thể quen biết VỚI những ngỏi sao lớn như Lam Thục Đoan!
Tại sao tên nhóc Lạc Tú nghèo kiết xác lại quen biết được với người như thế chứ?
“Được rồi, cứ quyết định vậy đi. Sau này cô sẽ làm người đại diện giúp công ty chúng tôi.”
“Giá cả thế nào đây?”
“Anh hứa với tôi một điều kiện thì sẽ được miền phí.” Lam Thục Đoan cười ranh mãnh.
“Chuyện gì?” Lạc Tú hỏi.
“Tôi mời anh ăn cơm, anh không được từ chối.” Lam Thục Đoan mỉm cười, cô ấy đã biết Lạc Tú không phải người thường. ĐỐI lại nếu là một người bình thường, đừng nói từ chối, e rằng họ sẽ cố gẳng hết sức đế mời Lam Thục Đoan đi
ăn cho bang được.
Nhưng đối với Lạc Tú thì ngược lại, bời vì cô ấy chác chán biết rầng lai lịch của Lạc Tú không hề nhỏ, anh đã giết người mà cảnh sát vẫn không tìm đến anh thì không cần nghĩ cũng biết rồi.
“Thành giao.” Lạc Tú cũng không từ chối, mà dứt khoát đồng ý ngay.
Bước ra khỏi cửa, Lạc Tú đứng dậy tiền.
“Làm sao có thể chứ?” Trương Định vẫn không thể tin được, tên nhóc con này thật sự có thể mời đến một ngôi sao ư?
Lam Thục Đoan rất đẹp, đó là kiểu đẹp từ trong ra ngoài, là kiểu đẹp mà ai cũng thích.
Mặc dù Trương Thục Phi cũng rất xinh đẹp, nhưng cũng chỉ là trong mât người thường mà thôi, nếu so với Lam Thục Đoan thì Trương Thục Phi thua xa. Không hiếu sao lúc này nhìn thây Lạc Tú và Lam Thục Đoan đang đứng cùng nhau thì Trương Thục Phi lại thấy dâng lên nổi ghen tuông vô cớ.
“Hừ, không biết đã dùng cách gì để lừa gạt người ta đây?” Hồ Mỹ Klm bát đầu già mồm át lẽ phải nói.
Nhưng họ chỉ dám nói nhỏ.
Bởi vì cho đến bây giờ, họ không thế tin rằng Lạc Tú đã thực sự mời đến được một ngôi sao.
Nhìn thấy Lạc Tú và Lam Thục Đoan đi cùng nhau, đám người
Trương Định vừa thẹn vừa giận, khuôn mặt nóng bừng bừng. Dù sao trước đỏ họ đã châc chán rằng Lạc Tú không thế làm được, bây giờ, ngay cả khi họ không tin đi chăng nữa thì sự thật đã diễn ra trước mặt họ rồi.
Trương Định cay đẳng nhìn Lam Thục Đoan đang rời đi, rồi nhìn Lạc Tú mà siết chặt nám tay trong vô thức.
Bình luận facebook