Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1058
Chương 843: Nhất Phẩm Thần Tướng (Thượng)
Bộ Thiên Đồng Vũ Trang của Thiết Hoành Giang, so với bộ của Cơ Tiểu Tiểu không chỉ phẩm chất cao hơn. Hơn nữa còn ít hơn một đạo cấm chế. Trong bộ kia của Cơ Tiểu Tiểu, cất giấu một Phù Vận Tiên Văn đặc thù... Bộ phận hạch tâm chính là một đạo linh phù có thể tự bạo. Nếu như Cơ Tiểu Tiểu có hành động “dị thường” gì, lập tức có thể nổ nàng tan xương nát thịt.
Không phải Vũ La không tin Cơ Tiểu Tiểu, chỉ là bởi vì Cơ Tiểu Tiểu còn có một người cha, hắn không thể không phòng.
Ngoại trừ nói bí mật này cho Thiết Hoành Giang, Vũ La còn lưu lại chiếc thuyền nhỏ kia. Vũ La hiện tại có Động Động và hai con rùa nhỏ, giữ lại Hồng Vũ Tiến Pháo này ở bên người đã không có ý nghĩa quá lớn.
Thế nhưng lưu cho Thiết Hoành Giang, nói vậy hắn có thể sử dụng rất “thỏa đáng”, ở một số thời điểm cho một số người một bất ngờ thật lớn.
Vũ La mang theo Trương Chuyển làm người dẫn đường, bay về thế giới chữ Giáp số một trăm ba mươi mốt.
Cửu Giới Tinh Hà mênh mông vô biên, phải biết rằng trong thế giới này, Tiên giới là cao cao tại thượng. Ngoại trừ Tiên giới, phía dưới còn có ba đẳng cấp thế giới nữa, phân biệt thuộc về ba số hiệu là Giáp, Ất, Bính. Ngũ Phương Giới chính là thế giới cấp Ất, mà tinh cầu bọn họ muốn chạy đến chính là một thế giới cấp Giáp, đẳng cấp lực lượng ở trên Ngũ Phương Giới, so với Tiên giới cũng chỉ thấp hơn một bậc.
Trương Chuyển thực sự không rõ tính tình của Vũ La, bởi vậy dọc trên đường đi rất thành thực không nói một lời, chỉ khi Vũ La hỏi hắn, hắn mới thành thành thật thật trả lời.
Thái độ này đánh bậy đánh bạ lại hợp khẩu vị của Vũ La, dọc trên đường đi ngược lại bình an vô sự đến Chữ Giáp số một trăm ba mươi mốt.
Đây là một tinh cầu nhìn qua làm sao cũng không giống như có sinh mệnh. Tinh cầu gần như hòa hợp nhất thể với Tinh Hải hắc ám, ở mặt ngoài tinh cầu bao bọc một tầng cương khí hắc sắc dày đặc toát ra khí chất làm cho người ta cảm thấy rất không thoải mái.
Trương Chuyển rất có trách nhiệm giới thiệu với Vũ La, sinh linh trong thế giới này gần như “Tinh quái”. Bọn họ cũng sẽ giao phối, cũng sẽ sinh ra hậu đại (đời sau), thế nhưng bọn họ ăn thức ăn vào, chính là dùng một loại ma khí trong cơ thể ăn mòn xung quanh, phát hiện thứ gì có thể “ăn” lập tức trực tiếp dùng ma khí hòa tan, nạp vào trong cơ thể.
Mà loại ma khí này của bọn họ, thực ra chính là cương khí hắc sắc bao quanh bên ngoài tinh cầu. Loại sinh mệnh này, từ khi sinh ra, bản năng đã có thể tu luyện, nạp cương khí bên ngoài cơ thể vào trong cơ thể, nếu như không thể hoàn thành một bước này thì sẽ đói chết.
Cho nên sinh mệnh trên tinh cầu này đều là chiến sĩ trời sinh. Chỗ đáng tiếc duy nhất, cũng chính là nhược điểm chí mệnh nhất của bọn họ, trên tinh cầu này không ngờ không có một bộ truyền thừa hoàn chỉnh.
Không có truyền thừa hoàn chỉnh, cũng có nghĩa là không có biện pháp tu luyện đến cảnh giới tối cao, cuối cùng phi thăng.
Mà Thanh Khâu Tiên tộc lại cao ngạo, cao cao tại thượng từ trong cốt tủy, căn bản khinh thường tự mình sáng tạo một phần truyền thừa cho sinh mệnh của tinh cầu này.
Vũ La đối với điều này giễu cợt không thôi, chiến sĩ trời sinh bậc này, nếu như thực sự phi thăng, thu nạp lại tuyệt đối là một chi lực lượng cường hãn, đối với bất cứ một Tiên tộc nào mà nói, đều là chiến lực tuyệt cường. Thanh Khâu Tiên tộc lại giả bộ thanh cao, một chi chiến lực cường hãn bày ra như vậy lại không dùng.
Mặc dù như vậy, nhưng Vũ La cũng không có ý đi thu nạp chi nhân mã này.
Hắn vung tay lên:
- Theo ta đi xuống nhìn xem.
Trong năm đại cao thủ nhất phẩm, Bạch Mông lưu lại trông coi chiến hạm, bốn đại nhất phẩm còn lại điểm theo hai trăm chiến sĩ tinh nhuệ, theo Vũ La mở chiến hạm tiến vào tinh cầu Chữ Giáp số một trăm ba mươi mốt.
Tinh Hải xung quanh nơi này có vẻ cực kỳ hắc ám, đám người Vũ La giống như một mảnh lưu tinh kim sắc chậm rãi đáp xuống trên tinh cầu.
Cương phong tàn sát bốn phía, cát bay đá chạy, trong cơn lốc (phong bạo) mặt ngoài của tinh cầu thậm chí xen lẫn tảng đá lớn bằng đầu người, toàn bộ mặt ngoài tinh cầu khô hanh lửa nóng, thỉnh thoảng lại xuất hiện vết nứt cực lớn trên mặt đất, nham thạch nóng chảy màu đỏ thẫm phun ra mãnh liệt, bị gió lốc thổi một cái ầm ầm đánh lên trên nham thạch xung quanh.
Nơi này làm cho Vũ La nghĩ đến thế giới dưới lòng đất của Ngũ Phương Giới, hai nơi này đều không thích hợp cho sinh mệnh sinh tồn. Khi sinh mệnh của một bộ tộc đã dùng hết toàn bộ thời gian chỉ vì sinh tồn, làm sao có thể trông cậy bọn họ có thể có tinh lực đi sáng tạo một truyền thừa hoàn chỉnh.
Vũ La bỗng nhiên muốn tới tinh cầu này, không có giải thích nguyên nhân, thế nhưng sắc mặt ngưng trọng của hắn dọc trên đường đi, tự nhiên cũng không ai dám hỏi. Trong những người đi cùng hắn lần này, cũng chỉ có Diêu Yểu và Triệu Hiểu Hiểu thân mật với hắn. Triệu Hiếu Hiếu từ trước tới nay chưa bao giờ hiếu kỳ, Diêu Yểu dọc trên đường đi lại vội vàng tính toán làm sao kiếm thêm một khoản thu nhập. Cho nên đáp án này từ đầu đến cuối cũng chỉ có bản thân Vũ La biết.
Tinh cầu này cương phong kịch liệt, cũng không biết đã bao nhiêu năm không có ai phi hành ở trong không trung rồi, chỉ cần lên trời, khẳng định bị cơn lốc cường liệt đánh rớt xuống.
Thế nhưng đối với Tiên Nhân mà nói đây cũng không phải là vấn đề. Vũ La dẫn mọi người phi hành trên độ cao ngàn trượng, trong đôi mắt lóe ra kim quang nhàn nhạt, trong phương viên ngàn dặm tất cả đều nhìn thấy rõ ràng.
Mọi người cũng nhìn ra, dường như Vũ La đang tìm kiếm thứ gì đó.
Đã bay hai canh giờ, gần như đã bay hơn nửa tinh cầu này, quang mang trong mắt Vũ La đột nhiên sáng lên, mọi người biết, hắn đã tìm được rồi.
Mấy trăm dặm phía trước có một hẠcốc (hẻm núi, vực) cực lớn.
http
://truyencuatui.net/Hẻm núi này có thể nói là một “vết sẹo” của toàn bộ tinh cầu. Hẻm núi này dài đến ba vạn dặm, chỗ rộng nhất chừng ba mươi dặm, chỗ hẹp nhất cũng có bảy tám dặm.
Hơi nước màu đen vô cùng vô tận từ chỗ sâu trong hẻm núi phun lên, tiêu tán ở trong thiên địa.
Hai bên hẻm núi có một đám hang động to to nhỏ nhỏ, trong hang động có thể nhìn thấy một đám chiến sĩ mũ đen giáp đen. Những chiến sĩ này, ánh mắt như lang, tham lam nhìn chằm chằm hẻm núi cực lớn kia, dường như đang chờ đợi cái gì đó.
Vũ La cũng lẳng lặng lơ lửng ở trên không, không có kinh động bọn họ.
Cứ như vậy đợi hai canh giờ, cương phong hắc sắc đáng sợ giữa thiên địa của thế giới này dần dần suy yếu, khi suy yếu đến một trình độ có thể chịu đựng được, những chiến sĩ này lập tức hét lên một tiếng từ trong hang động nhảy ra, giống như ong vỡ tố lao vào trong hẻm núi.
Những chiến sĩ này thân hình vô cùng cao lớn, bình quân đều ở mấy trăm trượng, tất cả cùng chạy làm cho mặt đất chấn động ầm ầm.
Mà ngay tại thời khắc này, trên một ngọn núi cao bên cạnh hẻm núi cực lớn có hai chiến sĩ cùng leo lên đỉnh núi, trên đỉnh núi kiến tạo một đàn tế thô ráp, trên đàn tế không có nhật nguyệt, chỉ có một mảnh hỗn độn hắc ám nhất.
Hai chiến sĩ từ bên cạnh nắm lên một chiếc thiết chùy hắc sắc cực lớn, trầm trọng gõ ở trong hỗn độn kia.
Một tiếng chiêng vang lên, từng tầng sóng âm màu đen nhạt khuếch tán ra toàn bộ thế giới.
Vũ La đột nhiên quay đầu, bởi vì khoảnh khắc tiếng chiêng kia vang lên hắn rõ ràng cảm giác được một cỗ lực lượng quen thuộc.
Tiếng chiêng kia vang lên, trong hẻm núi kia dường như đã mở ra một cánh cửa, một cỗ khí tức sinh linh tràn đầy, từ trong hẻm núi tuôn ra ào ào, tất cả chiến sĩ vui mừng như điên, gào thét vọt tới.
Vũ La thở dài một tiếng, mở song chưởng ra.
Long Nguyên cuồn cuộn, một cỗ lực lượng kinh khủng hơn xa đẳng cấp lực lượng của thế giới này tỏa ra. Phong Nguyệt Đạo Nhân sắc mặt đại biến:
- Đại nhân cẩn thận!
Ở trong thế giới như thế này, thi triển lực lượng đẳng cấp này, sẽ phá vỡ khung lực lượng cơ bản nhất của thế giới này, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng Vũ La muốn chính là kết quả này.
Bộ Thiên Đồng Vũ Trang của Thiết Hoành Giang, so với bộ của Cơ Tiểu Tiểu không chỉ phẩm chất cao hơn. Hơn nữa còn ít hơn một đạo cấm chế. Trong bộ kia của Cơ Tiểu Tiểu, cất giấu một Phù Vận Tiên Văn đặc thù... Bộ phận hạch tâm chính là một đạo linh phù có thể tự bạo. Nếu như Cơ Tiểu Tiểu có hành động “dị thường” gì, lập tức có thể nổ nàng tan xương nát thịt.
Không phải Vũ La không tin Cơ Tiểu Tiểu, chỉ là bởi vì Cơ Tiểu Tiểu còn có một người cha, hắn không thể không phòng.
Ngoại trừ nói bí mật này cho Thiết Hoành Giang, Vũ La còn lưu lại chiếc thuyền nhỏ kia. Vũ La hiện tại có Động Động và hai con rùa nhỏ, giữ lại Hồng Vũ Tiến Pháo này ở bên người đã không có ý nghĩa quá lớn.
Thế nhưng lưu cho Thiết Hoành Giang, nói vậy hắn có thể sử dụng rất “thỏa đáng”, ở một số thời điểm cho một số người một bất ngờ thật lớn.
Vũ La mang theo Trương Chuyển làm người dẫn đường, bay về thế giới chữ Giáp số một trăm ba mươi mốt.
Cửu Giới Tinh Hà mênh mông vô biên, phải biết rằng trong thế giới này, Tiên giới là cao cao tại thượng. Ngoại trừ Tiên giới, phía dưới còn có ba đẳng cấp thế giới nữa, phân biệt thuộc về ba số hiệu là Giáp, Ất, Bính. Ngũ Phương Giới chính là thế giới cấp Ất, mà tinh cầu bọn họ muốn chạy đến chính là một thế giới cấp Giáp, đẳng cấp lực lượng ở trên Ngũ Phương Giới, so với Tiên giới cũng chỉ thấp hơn một bậc.
Trương Chuyển thực sự không rõ tính tình của Vũ La, bởi vậy dọc trên đường đi rất thành thực không nói một lời, chỉ khi Vũ La hỏi hắn, hắn mới thành thành thật thật trả lời.
Thái độ này đánh bậy đánh bạ lại hợp khẩu vị của Vũ La, dọc trên đường đi ngược lại bình an vô sự đến Chữ Giáp số một trăm ba mươi mốt.
Đây là một tinh cầu nhìn qua làm sao cũng không giống như có sinh mệnh. Tinh cầu gần như hòa hợp nhất thể với Tinh Hải hắc ám, ở mặt ngoài tinh cầu bao bọc một tầng cương khí hắc sắc dày đặc toát ra khí chất làm cho người ta cảm thấy rất không thoải mái.
Trương Chuyển rất có trách nhiệm giới thiệu với Vũ La, sinh linh trong thế giới này gần như “Tinh quái”. Bọn họ cũng sẽ giao phối, cũng sẽ sinh ra hậu đại (đời sau), thế nhưng bọn họ ăn thức ăn vào, chính là dùng một loại ma khí trong cơ thể ăn mòn xung quanh, phát hiện thứ gì có thể “ăn” lập tức trực tiếp dùng ma khí hòa tan, nạp vào trong cơ thể.
Mà loại ma khí này của bọn họ, thực ra chính là cương khí hắc sắc bao quanh bên ngoài tinh cầu. Loại sinh mệnh này, từ khi sinh ra, bản năng đã có thể tu luyện, nạp cương khí bên ngoài cơ thể vào trong cơ thể, nếu như không thể hoàn thành một bước này thì sẽ đói chết.
Cho nên sinh mệnh trên tinh cầu này đều là chiến sĩ trời sinh. Chỗ đáng tiếc duy nhất, cũng chính là nhược điểm chí mệnh nhất của bọn họ, trên tinh cầu này không ngờ không có một bộ truyền thừa hoàn chỉnh.
Không có truyền thừa hoàn chỉnh, cũng có nghĩa là không có biện pháp tu luyện đến cảnh giới tối cao, cuối cùng phi thăng.
Mà Thanh Khâu Tiên tộc lại cao ngạo, cao cao tại thượng từ trong cốt tủy, căn bản khinh thường tự mình sáng tạo một phần truyền thừa cho sinh mệnh của tinh cầu này.
Vũ La đối với điều này giễu cợt không thôi, chiến sĩ trời sinh bậc này, nếu như thực sự phi thăng, thu nạp lại tuyệt đối là một chi lực lượng cường hãn, đối với bất cứ một Tiên tộc nào mà nói, đều là chiến lực tuyệt cường. Thanh Khâu Tiên tộc lại giả bộ thanh cao, một chi chiến lực cường hãn bày ra như vậy lại không dùng.
Mặc dù như vậy, nhưng Vũ La cũng không có ý đi thu nạp chi nhân mã này.
Hắn vung tay lên:
- Theo ta đi xuống nhìn xem.
Trong năm đại cao thủ nhất phẩm, Bạch Mông lưu lại trông coi chiến hạm, bốn đại nhất phẩm còn lại điểm theo hai trăm chiến sĩ tinh nhuệ, theo Vũ La mở chiến hạm tiến vào tinh cầu Chữ Giáp số một trăm ba mươi mốt.
Tinh Hải xung quanh nơi này có vẻ cực kỳ hắc ám, đám người Vũ La giống như một mảnh lưu tinh kim sắc chậm rãi đáp xuống trên tinh cầu.
Cương phong tàn sát bốn phía, cát bay đá chạy, trong cơn lốc (phong bạo) mặt ngoài của tinh cầu thậm chí xen lẫn tảng đá lớn bằng đầu người, toàn bộ mặt ngoài tinh cầu khô hanh lửa nóng, thỉnh thoảng lại xuất hiện vết nứt cực lớn trên mặt đất, nham thạch nóng chảy màu đỏ thẫm phun ra mãnh liệt, bị gió lốc thổi một cái ầm ầm đánh lên trên nham thạch xung quanh.
Nơi này làm cho Vũ La nghĩ đến thế giới dưới lòng đất của Ngũ Phương Giới, hai nơi này đều không thích hợp cho sinh mệnh sinh tồn. Khi sinh mệnh của một bộ tộc đã dùng hết toàn bộ thời gian chỉ vì sinh tồn, làm sao có thể trông cậy bọn họ có thể có tinh lực đi sáng tạo một truyền thừa hoàn chỉnh.
Vũ La bỗng nhiên muốn tới tinh cầu này, không có giải thích nguyên nhân, thế nhưng sắc mặt ngưng trọng của hắn dọc trên đường đi, tự nhiên cũng không ai dám hỏi. Trong những người đi cùng hắn lần này, cũng chỉ có Diêu Yểu và Triệu Hiểu Hiểu thân mật với hắn. Triệu Hiếu Hiếu từ trước tới nay chưa bao giờ hiếu kỳ, Diêu Yểu dọc trên đường đi lại vội vàng tính toán làm sao kiếm thêm một khoản thu nhập. Cho nên đáp án này từ đầu đến cuối cũng chỉ có bản thân Vũ La biết.
Tinh cầu này cương phong kịch liệt, cũng không biết đã bao nhiêu năm không có ai phi hành ở trong không trung rồi, chỉ cần lên trời, khẳng định bị cơn lốc cường liệt đánh rớt xuống.
Thế nhưng đối với Tiên Nhân mà nói đây cũng không phải là vấn đề. Vũ La dẫn mọi người phi hành trên độ cao ngàn trượng, trong đôi mắt lóe ra kim quang nhàn nhạt, trong phương viên ngàn dặm tất cả đều nhìn thấy rõ ràng.
Mọi người cũng nhìn ra, dường như Vũ La đang tìm kiếm thứ gì đó.
Đã bay hai canh giờ, gần như đã bay hơn nửa tinh cầu này, quang mang trong mắt Vũ La đột nhiên sáng lên, mọi người biết, hắn đã tìm được rồi.
Mấy trăm dặm phía trước có một hẠcốc (hẻm núi, vực) cực lớn.
http
://truyencuatui.net/Hẻm núi này có thể nói là một “vết sẹo” của toàn bộ tinh cầu. Hẻm núi này dài đến ba vạn dặm, chỗ rộng nhất chừng ba mươi dặm, chỗ hẹp nhất cũng có bảy tám dặm.
Hơi nước màu đen vô cùng vô tận từ chỗ sâu trong hẻm núi phun lên, tiêu tán ở trong thiên địa.
Hai bên hẻm núi có một đám hang động to to nhỏ nhỏ, trong hang động có thể nhìn thấy một đám chiến sĩ mũ đen giáp đen. Những chiến sĩ này, ánh mắt như lang, tham lam nhìn chằm chằm hẻm núi cực lớn kia, dường như đang chờ đợi cái gì đó.
Vũ La cũng lẳng lặng lơ lửng ở trên không, không có kinh động bọn họ.
Cứ như vậy đợi hai canh giờ, cương phong hắc sắc đáng sợ giữa thiên địa của thế giới này dần dần suy yếu, khi suy yếu đến một trình độ có thể chịu đựng được, những chiến sĩ này lập tức hét lên một tiếng từ trong hang động nhảy ra, giống như ong vỡ tố lao vào trong hẻm núi.
Những chiến sĩ này thân hình vô cùng cao lớn, bình quân đều ở mấy trăm trượng, tất cả cùng chạy làm cho mặt đất chấn động ầm ầm.
Mà ngay tại thời khắc này, trên một ngọn núi cao bên cạnh hẻm núi cực lớn có hai chiến sĩ cùng leo lên đỉnh núi, trên đỉnh núi kiến tạo một đàn tế thô ráp, trên đàn tế không có nhật nguyệt, chỉ có một mảnh hỗn độn hắc ám nhất.
Hai chiến sĩ từ bên cạnh nắm lên một chiếc thiết chùy hắc sắc cực lớn, trầm trọng gõ ở trong hỗn độn kia.
Một tiếng chiêng vang lên, từng tầng sóng âm màu đen nhạt khuếch tán ra toàn bộ thế giới.
Vũ La đột nhiên quay đầu, bởi vì khoảnh khắc tiếng chiêng kia vang lên hắn rõ ràng cảm giác được một cỗ lực lượng quen thuộc.
Tiếng chiêng kia vang lên, trong hẻm núi kia dường như đã mở ra một cánh cửa, một cỗ khí tức sinh linh tràn đầy, từ trong hẻm núi tuôn ra ào ào, tất cả chiến sĩ vui mừng như điên, gào thét vọt tới.
Vũ La thở dài một tiếng, mở song chưởng ra.
Long Nguyên cuồn cuộn, một cỗ lực lượng kinh khủng hơn xa đẳng cấp lực lượng của thế giới này tỏa ra. Phong Nguyệt Đạo Nhân sắc mặt đại biến:
- Đại nhân cẩn thận!
Ở trong thế giới như thế này, thi triển lực lượng đẳng cấp này, sẽ phá vỡ khung lực lượng cơ bản nhất của thế giới này, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng Vũ La muốn chính là kết quả này.
Bình luận facebook