Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4: Gặp may mắn!
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Nhìn thấy Dương Thiên Tùng quỳ trước mặt Từ Trấn An, toàn bộ đầu đều ngoẹo sang bên, hai mắt trợn tròn, trong ánh mắt còn có sợ hãi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Chết...
Cứ chết thế này?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Mãi cho đến giờ phút này, trong lòng của người nhà họ Dương mới thực sự nhận lấy chấn động lớn.
Nhà họ Dương, một gia tộc hạng nhất ở thành phố Tân Liên, tài sản hơn hai mươi nghìn tỷ, quan hệ rộng rãi, có thể nói là có tiếng tăm ở thành phố này, địa vị cao ngất ngưởng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Còn Dương Thiên Tùng, thế nhưng là người thừa kế của nhà họ Dương!
Cậu chủ Dương là người chỉ cần vẫy tay có thể gọi vô số người đến nịnh nọt!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Là người mà ông cụ Chu chỉ ước có thể đưa Chu Quỳnh Hương lên giường cho anh ta.
Lại cứ chết như thế này?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Trong biệt thự nhà họ Dương, trước mặt tất cả người nhà họ Dương, bị một nhân vật nhỏ không biết tên giết chết!
Dương Thiên Minh, tuổi già mất con, trước mắt biến thành màu đen, ông ta gần như không thể đứng vững.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Mấy đứa con cháu trong nhà vội vàng đỡ lấy ông ta.
Em trai của Dương Thiên Minh, Dương Thiên Lý gầm gừ nói: “Con mẹ nó còn đứng đờ ra đó làm gì! Xông lên, giết chết thằng đó đi!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hơn ba mươi tên đàn em tinh nhuệ của nhà họ Dương cả người run lên, gầm rú, bao vây Từ Trấn An, rút khẩu súng lục kiểu năm tư bên hông ra chỉ vào anh!
Nhắm vào Từ Trấn An đứng ở chính giữa!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Vô số họng súng đen như mực xuất hiện, dường như báo hiệu cái chết!
“Nổ súng đi! Nổ súng đi!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Cuối cùng Dương Thiên Minh cũng khôi phục lại tinh thần, hai mắt đỏ hoe, dùng hết sức rống lên: “Từ Trấn An, tao sẽ bán Chu Quỳnh Hương vào nhà chứa, cho trăm nghìn người hành hạ! Tao muốn ăn tươi nuốt sống con gái của mày! A... A.... A!
Tiếng gầm thét phẫn uất vang vọng khắp nhà họ Dương.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hàng chục tên đàn em tinh anh nghiêm mặt lại, muốn bóp cò để bắn Từ Trấn An thành tổ ong vò vẽ.
Đột nhiên, tiếng động cơ từ xa vang lên!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Một chiếc ô tô từ từ chạy vào biệt thự nhà họ Dương, lái về phía đám đông.
Hàng trăm ngàn lá cờ đỏ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
So với những chiếc xe sang như Land Rover và Ferrari mà gia đình họ Dương đậu trong sân, chiếc xe lá cờ đỏ bình thường này nhìn thật lu mờ ảm đạm.
Nhưng khi Dương Thiên Minh nhìn thấy biển số “Hòa 88832”, sắc mặt của ông ta thay đổi rõ rệt, ông ta vội vàng xua tay: “Thu súng! Thu súng! Tránh ra!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Đám đàn em chưa bao giờ nhìn thấy biểu hiện kích động như vậy của ông chủ, bọn họ sửng sốt, nhanh chóng đút súng vào eo, lui vào góc tường.
Sau khi mở ra lối đi, xe cờ đỏ đã dừng lại vô cùng ngạo nghễ giữa sân.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dừng lại bên cạnh Từ Trấn An.
Một quản gia già bước xuống xe, đẩy gọng kính, liếc nhìn Từ Trấn An và Dương Thiên Tùng đã chết trước mặt Từ Trấn An.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ông ta dường như không biết Dương Thiên Tùng, đồng thời nhìn thấy người chết thì cũng chỉ lướt qua. ánh mắt liền nhìn về phía đám người Dương Thiên Minh.
Dương Thiên Minh nuốt nước bọt, giọng nói trở nên run rẩy và thận trọng: “Sao nhà họ Tưởng lại rồng đến nhà tôm chỗ nhà họ Dương chúng tôi thế này?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nhà họ Tưởng!
Gia tộc lớn có trăm năm quyền thế, chống tay chỉ trời ở tỉnh Giang Hòa.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Sản nghiệp trải rộng khắp thế giới, với tổng tài sản ít nhất cũng chục nghìn tỷ trở lên.
Quan hệ rộng, kinh khủng đến khó mà tưởng tượng được.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Điều có thể chắc chắn một câu nói nhẹ nhàng của nhà họ Tưởng cũng có thể khiến cho các thế lực ở Tân Liên một lần nữa đổi mới.
Cả tỉnh Giang Hòa, ai mà không biết ba số tám đứng đầu biển số xe là của nhà họ Tưởng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hơn nữa, ông cụ nhà họ Tưởng vốn xuất thân trong quân ngũ, ông cụ này sống rất dai.
Trải qua hai triều đại, năm nay đã một trăm linh ba tuổi, vẫn còn sống tốt! Có ông cụ Tưởng nắm quyền nhà họ Tưởng, không thể nghi ngờ chính là một con quái vật khổng lồ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Tôi tên là Phó Phúc Khiêm, người hầu nhà họ Tưởng.”
Ông ta cười nói: “Đại tiệc mừng thọ một trăm linh ba tuổi của ông chủ tôi được tổ chức ở Tân Liên vào ba ngày sau. Đặc biệt mời nhà họ Dương tới tham dự...”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nói xong, Phó Phúc Khiêm đột nhiên dừng lại một chút.
Ông ta quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào Từ Trấn An.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Vừa rồi đã cảm thấy không ổn...
Tại sao người thanh niên này lại giống với người trong tranh treo ở phòng ngủ của ông chủ như vậy!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Gần như từ một khuôn đúc ra.
Thần thái, cảm xúc, tuổi tác... Giống hệt nhau!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“...Cậu là ai? Tên cậu là gì?”
Phó Phúc Khiêm khó tin trừng mắt nhìn chằm chằm.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Trấn An khẽ cau mày.
“Lão Phó!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dương Thiên Minh chạy tới, đầu tiên là làm ra vẻ kính trọng đối với Phó Phúc Khiêm, sau đó nói với vẻ mặt sát khí: “Người này đến nhà họ Dương của tôi để gây rối và giết con trai tôi. Không phải nhà họ Dương của tôi ức hiếp kẻ yếu, chỉ là một mạng trả một mạng. Đợi tôi giết được thắng súc sinh này, tôi mời mọi người vào nhà nói chuyện!”
Khí thế của ông ta rất lớn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Mọi người trong nhà họ Dương cũng kích động.
“Tiệc mừng thọ của ông cụ nhà họ Tưởng, không ngờ lại mời tôi tới dự tiệc!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Quả thực là một vinh dự lớn!”
“Từ Trấn An, mày đã thấy chưa? Thấy bản lĩnh của nhà họ Dương bọn tao chưa?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Haha, ỷ vào có chút võ bắt mèo, cũng cũng dám đến nhà họ Dương làm loạn!”
“Đúng là tự tìm cái chết!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ông hai Dương Thiên Lý của nhà họ Dương, và những người khác đều bật cười.
Sau khi được nhà họ Tưởng mời, bọn họ nhìn Từ Trấn An càng cảm thấy buồn cười, càng cảm thấy nhỏ bé.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Một kẻ chắc chắn phải chết mà thôi.
Họ nghĩ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Trong lúc nhất thời, nỗi đau vì cái chết của Dương Thiên Tùng đã tan đi rất nhiều.
Nhưng Phó Phúc Khiêm phớt lờ Dương Thiên Minh, lặp lại: “Tên cậu là gì?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Trấn An hỏi: “Ông chủ của ông tên là gì?”
“To gan!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dương Thiên Minh tức giận, nước miếng như phun vào mặt Từ Trấn An: “Mày mà cũng xứng biết tên của ông cụ Tưởng sao?”
“Không sao.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Phó Phúc Khiêm nói thật: “Tên ông chủ của tôi là Tưởng Nghiêm Niên.”
“Có chút ấn tượng, nhưng không nhớ rõ lắm.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Trấn An lắc đầu.
Hai tay lần lượt ôm lấy con gái bị thương và Chu Quỳnh Hương trên mặt đất lên, quay đầu lạnh lùng nhìn người nhà họ Dương:
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Nhớ rõ, một tháng.”
“Tất cả các người quỳ gối trước nhà họ Chu để tỏ vẻ hối lỗi.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Nếu không, tất cả đều phải chết.”
Nói xong, Từ Trấn An quay người rời khỏi nhà họ Dương.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tiền Dũng.
Tôi đã hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hi vọng đám con cháu này của cậu nắm chắc cơ hội sống sót cuối cùng.
“Đuổi theo! Đuổi theo cho tôi! Giết chết thằng đó!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dương Thiên Minh gầm lên.
Một nhóm tay sai nhà họ Dương lao ra với vẻ mặt lạnh lùng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Dừng lại.”
Phó Phúc Khiêm nói.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dương Thiên Minh khó hiểu kêu lên: “Lão Phó, thằng khốn này đã giết chết con trai tôi!”
Một tia sáng xẹt qua đáy mắt ông Phó, ông ta thờ ơ nói: “Trong vòng một tháng trước tiệc mừng thọ của ông cụ Tưởng, tất cả các gia tộc lớn ở Tân Liên không được giết người!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Lão Phó! Ông!”
Nghe vậy, hai mắt của Dương Thiên Minh như muốn tách ra, đầu ông ta như muốn nổ tung.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Phó Phúc Khiêm nở nụ cười, truyền lời giả: “Ông Tưởng nói.”
Rầm!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dương Thiên Minh ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt tràn đầy đau thương.
Tất cả mọi người trong nhà họ Dương đều tức giận đến mức suýt ói ra máu.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Một tháng!
Từ Trấn An giết cậu chủ Dương trước mặt mọi người, lại để anh sống thêm một tháng nữa sao?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Mẹ kiếp!
Từ Trấn An, mày gặp may mắn đấy!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Gặp đúng lễ mừng thọ của ông cụ Tưởng!
**********
Nhìn thấy Dương Thiên Tùng quỳ trước mặt Từ Trấn An, toàn bộ đầu đều ngoẹo sang bên, hai mắt trợn tròn, trong ánh mắt còn có sợ hãi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Chết...
Cứ chết thế này?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Mãi cho đến giờ phút này, trong lòng của người nhà họ Dương mới thực sự nhận lấy chấn động lớn.
Nhà họ Dương, một gia tộc hạng nhất ở thành phố Tân Liên, tài sản hơn hai mươi nghìn tỷ, quan hệ rộng rãi, có thể nói là có tiếng tăm ở thành phố này, địa vị cao ngất ngưởng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Còn Dương Thiên Tùng, thế nhưng là người thừa kế của nhà họ Dương!
Cậu chủ Dương là người chỉ cần vẫy tay có thể gọi vô số người đến nịnh nọt!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Là người mà ông cụ Chu chỉ ước có thể đưa Chu Quỳnh Hương lên giường cho anh ta.
Lại cứ chết như thế này?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Trong biệt thự nhà họ Dương, trước mặt tất cả người nhà họ Dương, bị một nhân vật nhỏ không biết tên giết chết!
Dương Thiên Minh, tuổi già mất con, trước mắt biến thành màu đen, ông ta gần như không thể đứng vững.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Mấy đứa con cháu trong nhà vội vàng đỡ lấy ông ta.
Em trai của Dương Thiên Minh, Dương Thiên Lý gầm gừ nói: “Con mẹ nó còn đứng đờ ra đó làm gì! Xông lên, giết chết thằng đó đi!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hơn ba mươi tên đàn em tinh nhuệ của nhà họ Dương cả người run lên, gầm rú, bao vây Từ Trấn An, rút khẩu súng lục kiểu năm tư bên hông ra chỉ vào anh!
Nhắm vào Từ Trấn An đứng ở chính giữa!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Vô số họng súng đen như mực xuất hiện, dường như báo hiệu cái chết!
“Nổ súng đi! Nổ súng đi!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Cuối cùng Dương Thiên Minh cũng khôi phục lại tinh thần, hai mắt đỏ hoe, dùng hết sức rống lên: “Từ Trấn An, tao sẽ bán Chu Quỳnh Hương vào nhà chứa, cho trăm nghìn người hành hạ! Tao muốn ăn tươi nuốt sống con gái của mày! A... A.... A!
Tiếng gầm thét phẫn uất vang vọng khắp nhà họ Dương.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hàng chục tên đàn em tinh anh nghiêm mặt lại, muốn bóp cò để bắn Từ Trấn An thành tổ ong vò vẽ.
Đột nhiên, tiếng động cơ từ xa vang lên!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Một chiếc ô tô từ từ chạy vào biệt thự nhà họ Dương, lái về phía đám đông.
Hàng trăm ngàn lá cờ đỏ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
So với những chiếc xe sang như Land Rover và Ferrari mà gia đình họ Dương đậu trong sân, chiếc xe lá cờ đỏ bình thường này nhìn thật lu mờ ảm đạm.
Nhưng khi Dương Thiên Minh nhìn thấy biển số “Hòa 88832”, sắc mặt của ông ta thay đổi rõ rệt, ông ta vội vàng xua tay: “Thu súng! Thu súng! Tránh ra!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Đám đàn em chưa bao giờ nhìn thấy biểu hiện kích động như vậy của ông chủ, bọn họ sửng sốt, nhanh chóng đút súng vào eo, lui vào góc tường.
Sau khi mở ra lối đi, xe cờ đỏ đã dừng lại vô cùng ngạo nghễ giữa sân.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dừng lại bên cạnh Từ Trấn An.
Một quản gia già bước xuống xe, đẩy gọng kính, liếc nhìn Từ Trấn An và Dương Thiên Tùng đã chết trước mặt Từ Trấn An.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ông ta dường như không biết Dương Thiên Tùng, đồng thời nhìn thấy người chết thì cũng chỉ lướt qua. ánh mắt liền nhìn về phía đám người Dương Thiên Minh.
Dương Thiên Minh nuốt nước bọt, giọng nói trở nên run rẩy và thận trọng: “Sao nhà họ Tưởng lại rồng đến nhà tôm chỗ nhà họ Dương chúng tôi thế này?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nhà họ Tưởng!
Gia tộc lớn có trăm năm quyền thế, chống tay chỉ trời ở tỉnh Giang Hòa.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Sản nghiệp trải rộng khắp thế giới, với tổng tài sản ít nhất cũng chục nghìn tỷ trở lên.
Quan hệ rộng, kinh khủng đến khó mà tưởng tượng được.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Điều có thể chắc chắn một câu nói nhẹ nhàng của nhà họ Tưởng cũng có thể khiến cho các thế lực ở Tân Liên một lần nữa đổi mới.
Cả tỉnh Giang Hòa, ai mà không biết ba số tám đứng đầu biển số xe là của nhà họ Tưởng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hơn nữa, ông cụ nhà họ Tưởng vốn xuất thân trong quân ngũ, ông cụ này sống rất dai.
Trải qua hai triều đại, năm nay đã một trăm linh ba tuổi, vẫn còn sống tốt! Có ông cụ Tưởng nắm quyền nhà họ Tưởng, không thể nghi ngờ chính là một con quái vật khổng lồ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Tôi tên là Phó Phúc Khiêm, người hầu nhà họ Tưởng.”
Ông ta cười nói: “Đại tiệc mừng thọ một trăm linh ba tuổi của ông chủ tôi được tổ chức ở Tân Liên vào ba ngày sau. Đặc biệt mời nhà họ Dương tới tham dự...”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Nói xong, Phó Phúc Khiêm đột nhiên dừng lại một chút.
Ông ta quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào Từ Trấn An.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Vừa rồi đã cảm thấy không ổn...
Tại sao người thanh niên này lại giống với người trong tranh treo ở phòng ngủ của ông chủ như vậy!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Gần như từ một khuôn đúc ra.
Thần thái, cảm xúc, tuổi tác... Giống hệt nhau!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“...Cậu là ai? Tên cậu là gì?”
Phó Phúc Khiêm khó tin trừng mắt nhìn chằm chằm.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Trấn An khẽ cau mày.
“Lão Phó!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dương Thiên Minh chạy tới, đầu tiên là làm ra vẻ kính trọng đối với Phó Phúc Khiêm, sau đó nói với vẻ mặt sát khí: “Người này đến nhà họ Dương của tôi để gây rối và giết con trai tôi. Không phải nhà họ Dương của tôi ức hiếp kẻ yếu, chỉ là một mạng trả một mạng. Đợi tôi giết được thắng súc sinh này, tôi mời mọi người vào nhà nói chuyện!”
Khí thế của ông ta rất lớn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Mọi người trong nhà họ Dương cũng kích động.
“Tiệc mừng thọ của ông cụ nhà họ Tưởng, không ngờ lại mời tôi tới dự tiệc!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Quả thực là một vinh dự lớn!”
“Từ Trấn An, mày đã thấy chưa? Thấy bản lĩnh của nhà họ Dương bọn tao chưa?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Haha, ỷ vào có chút võ bắt mèo, cũng cũng dám đến nhà họ Dương làm loạn!”
“Đúng là tự tìm cái chết!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Ông hai Dương Thiên Lý của nhà họ Dương, và những người khác đều bật cười.
Sau khi được nhà họ Tưởng mời, bọn họ nhìn Từ Trấn An càng cảm thấy buồn cười, càng cảm thấy nhỏ bé.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Một kẻ chắc chắn phải chết mà thôi.
Họ nghĩ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Trong lúc nhất thời, nỗi đau vì cái chết của Dương Thiên Tùng đã tan đi rất nhiều.
Nhưng Phó Phúc Khiêm phớt lờ Dương Thiên Minh, lặp lại: “Tên cậu là gì?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Trấn An hỏi: “Ông chủ của ông tên là gì?”
“To gan!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dương Thiên Minh tức giận, nước miếng như phun vào mặt Từ Trấn An: “Mày mà cũng xứng biết tên của ông cụ Tưởng sao?”
“Không sao.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Phó Phúc Khiêm nói thật: “Tên ông chủ của tôi là Tưởng Nghiêm Niên.”
“Có chút ấn tượng, nhưng không nhớ rõ lắm.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Từ Trấn An lắc đầu.
Hai tay lần lượt ôm lấy con gái bị thương và Chu Quỳnh Hương trên mặt đất lên, quay đầu lạnh lùng nhìn người nhà họ Dương:
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Nhớ rõ, một tháng.”
“Tất cả các người quỳ gối trước nhà họ Chu để tỏ vẻ hối lỗi.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Nếu không, tất cả đều phải chết.”
Nói xong, Từ Trấn An quay người rời khỏi nhà họ Dương.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Tiền Dũng.
Tôi đã hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Hi vọng đám con cháu này của cậu nắm chắc cơ hội sống sót cuối cùng.
“Đuổi theo! Đuổi theo cho tôi! Giết chết thằng đó!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dương Thiên Minh gầm lên.
Một nhóm tay sai nhà họ Dương lao ra với vẻ mặt lạnh lùng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Dừng lại.”
Phó Phúc Khiêm nói.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dương Thiên Minh khó hiểu kêu lên: “Lão Phó, thằng khốn này đã giết chết con trai tôi!”
Một tia sáng xẹt qua đáy mắt ông Phó, ông ta thờ ơ nói: “Trong vòng một tháng trước tiệc mừng thọ của ông cụ Tưởng, tất cả các gia tộc lớn ở Tân Liên không được giết người!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
“Lão Phó! Ông!”
Nghe vậy, hai mắt của Dương Thiên Minh như muốn tách ra, đầu ông ta như muốn nổ tung.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Phó Phúc Khiêm nở nụ cười, truyền lời giả: “Ông Tưởng nói.”
Rầm!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Dương Thiên Minh ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt tràn đầy đau thương.
Tất cả mọi người trong nhà họ Dương đều tức giận đến mức suýt ói ra máu.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Một tháng!
Từ Trấn An giết cậu chủ Dương trước mặt mọi người, lại để anh sống thêm một tháng nữa sao?
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Mẹ kiếp!
Từ Trấn An, mày gặp may mắn đấy!
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter
Gặp đúng lễ mừng thọ của ông cụ Tưởng!