Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 29: Nghi ngờ
Lúc này Song Miêu và Ủy Thiên ở trong hẻm cũng đi ra hỗ trợ Ủy Long, vương gia ở đây bọn họ sao dám không ra, vương gia mà biết bọn họ không biết sẽ bị vương gia trị tội thế nào đâu.
Đám người kia đã bị lỗi đi Hoàng Ngọc Nhi lại nhìn
Trương lão đầu nói: "Lão bá yên tâm, vương gia công từ phân minh sẽ lấy lại công bằng cho mọi người. “Đúng không, vương gia." Hoàng Ngọc Nhi lại quay đầu nhìn Mạc Thanh Hàn mim cười. “Đa ta vương gia, vương phi." Trương lão đấu không nghĩ tới người giúp mình lại là Ngũ vương phi, đúng là kiếp trước ông tạo phước mới gặp được người như vương phi,
Nghi trong xe ngựa Hoàng Ngọc Nhi thấy Mạc Thanh Hàn không nói lời nào, sắc mặt lạnh như băng nàng ngồi xa hàn mà vẫn cảm thấy lạnh lẽo. “Vương gia, chuyện vừa rồi cảm ơn ngài.” Hoàng Ngọc Nhi e dè nói, dù sao có hắn đến nàng mới có thể thoát thân, lại nói hắn cũng giúp nàng xử lý đảm người kia, nàng cũng nên cảm ơn hẳn một tiếng. “Người có biết người đang làm gì không?" Hắn lại không quan tâm lời cảm ơn của nàng chỉ nhìn chăm chăm vào nàng âm thanh còn lạnh lẽo gấp mấy lần còn không giấu được sự tức giận. “Ta, ta chỉ là muốn giúp lão bả kia." Giọng nói của
Hoàng Ngọc Nhi ngày càng nhỏ dần, Mạc Thanh Hàn tức giận lên thật đáng sợ, nàng cũng không đảm nhìn thẳng vào hắn. Ấy vậy mà Mạc Thanh Hàn bắt lấy tay nàng lạnh lùng nói: "Người giúp người hay tự hại mình?" Không hiểu sao lúc nhìn vết máu trêи cổ nàng hắn lại thấy chói mắt.
Mấy ngày dưỡng thương hắn chợt nhận ra một điều hắn lại bị nữ nhân này ám ảnh, ngay cả khi hắn nhìn bức họa của Thiên Tuyết vẫn không thể xóa hình ảnh nữ nhân này ra khỏi đầu, nàng hình như đã dẫn ngư trị trong đầu nhưng hắn lại không muốn thừa nhận điều này.
Hôm nay hắn mới không chịu nổi ra ngoài đi đến Tuyết Vũ Lâu, mỗi lần tâm trạng không tốt hắn thường đến đó vì nơi đó là tửu lầu của Thiên Tuyết, hắn đến đó như thể sẽ được gặp nàng vậy, hắn nghĩ như vậy hàn sẽ xóa hình ảnh của nữ nhân này ra khỏi tâm trí, người hắn yêu là Thiên Tuyết sao có thể để ý nữ nhân này được.
Nhưng không ngờ cảng muốn loại bỏ nàng ra khỏi tâm trí thì nàng càng xuất hiện, chưa kể lại còn gặp nàng giữa đường, nữ nhân này đang làm gì? Hắn thấy nàng bị tên kia siết cổ, khuôn mặt nàng trắng bệch, lúc đó hắn chỉ có một suy nghĩ muốn đi lên giết chết vương gia lại trông coi Hình bộ không thể vì xúc động tên kia nhưng hắn lại kìm xuống, hắn dù gì cũng Ngũ nhất thời mà giết người.
Hoàng Ngọc Nhi nhìn sắc mặt của hắn càng ngày càng đen, chợt cười nói: "Vương gia đang lo lắng cho ta sao?" Nghe vậy động tác của hàn chợt cứng đơ, nàng nổi sao, hằn lo lắng cho nàng sao? Hẳn không biết nhưng hắn không thừa nhận điều này. Hắn hử nhẹ một tiếng buông nàng ra không nói gì.
Hai người về tới phủ cũng không ai nói với ai lời nào, bầm bảo, đồng thời nhìn tờ giấy trong tay.
Hoàng Ngọc Nhi đi về Thanh Mai Viện của mình.
Mạc Thanh Hàn ngồi trong thư phòng nghe Phi Hồ
Đây là những thông tin của Hoàng Ngọc Nhi từ lúc nhỏ đến giờ, càng nhìn Mạc Thanh Hàn mày càng nhíu chặt. “Ngươi xác định không bỏ sót chứ?" "Vâng, vương gia, thuộc hạ đã điều tra từ nha hoàn bà từ trong phủ Thái Ủy, bọn họ đều cho ra kết quả như vậy, còn chuyện lúc nhỏ của vương phi thuộc hạ đã hỏi một bà từ từng chăm sóc vương phi, nàng nói từ nhỏ vương phi là người hiểu chuyện sau khi mẫu thân vương phi mất nàng không có chỗ dựa, lại bị đích nữ bắt nạt nên mới trở nên hung bạo, hay mắng chửi hạ nhân coi khinh nàng." "Có điều tra được nàng hồi nhỏ có gặp một vị bà bà nào không?" Nàng nhiều lần nói nàng được một vị bà bà nào đó chì dạy, hắn ban đầu không nghi ngờ nhưng lần trước trong Tuyết Vũ Lâu nàng nói chuyện có chút chột dạ khiến hắn không khỏi nghi ngờ nàng. “Bẩm vương gia, không có." Phi Hồ nói với giọng chắc chắn,
Mạc Thanh Hàn lại trầm mặc Phi Hổ trước giờ điều tra không bỏ sót chỗ nào, nên hắn rất tin tưởng vào kết quả này.
Nếu kết quả này đúng vậy Hoàng Ngọc Nhi có vấn đề, mà vấn đề nằm ở chỗ từ sau khi nàng tinh dậy, tính cách thay đổi, lời nói hành động cũng thay đổi, quan trọng là nàng lại thu hút ánh nhìn của hắn. "Được rồi, người lui đi."
Phố xá náo nức trêи lầu hai của Tuyết Vũ Lâu, nam nhân mặc hắc y nhìn xuống đôi nam nữ đang ngồi trong xe ngựa ánh mắt căm hận nói: “Điện chủ, người tính khi nào sẽ ra tay, thuộc hạ muốn bọn chúng phải trả giá cho đệ đệ." Thiên Thủ lần trước bị Mạc Thanh Vũ ɖâʍ trúng tìm lúc về đến Thiên Điện đã tắt thở, mối thủ này hắn nhất định phải trà. "Người cũng quả vội vàng rồi Thiên Pháp, bốn điện biết cái chết của Thiên Thủ gây cho người cú sốc lớn nhưng người cũng nên nhớ vì sao các người thất thủ. Tuy nhiên qua đó bồn điện lại có thể bắt được điểm yếu của Ngũ vương gia." Nam nhân mặc y bảo màu đỏ, trêи mặt đeo mặt nạ diễm la vừa nói vừa thưởng thức Bích Xuân trà. uỷ người là.." Thiên Pháp lóe mắt nói. “Ừm, phật nói không thể nói, người cứ theo sát bọn họ chờ thời cơ rồi bắt lấy điểm yếu của hắn, lần này tuyệt đối không được sơ suất." Nam nhân lại lên tiếng nói. “Thuộc hạ không hiểu, không phải người trong lòng hắn là Thất vương phi sao, nhanh như vậy sao có thể thích nữ nhân kia được." Thiên Pháp nghi hoặc không hiểu. "Trước khác, giờ khác, chẳng lẽ người không tin vào mắt của bồn điện." Nam nhân thanh âm có chút sắc bén nói. “Thuộc hạ lúc nào cũng tin tưởng điện chủ" Thiên Pháp run sợ quỳ xuống tỏ ý. "Lần này bắt cả hai cho ta, làm bọn hắn phân tâm chúng ta sẽ dễ hành xử." Nam nhân kia nhìn Thiên Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net
Pháp đang quỷ cũng không nói hắn đứng dậy, khỏe miệng chợt nhếch lên nửa vòng cung.
Hắn thay đổi kế hoạch muốn tiêu diệt Mạc Thanh
Hàn trước, sau đó mới đến Mạc Thanh Vũ, từng người từng người một
Trêи xe ngựa Hoàng Ngọc Nhi hết nhìn ra cửa số rồi lại nhìn Mạc Thanh Hàn, rốt cuộc hắn muốn đưa nàng đi đâu đây, sao lại thần thần bí bí như vậy, cũng không nói lời nào a, khiến nàng càng thêm tò mò. Lúc nãy đang ăn cơm Ủy Long lại đến bầm bảo với nàng nói Mạc Thanh Hàn muốn đưa nàng ra ngoài kêu nàng chuẩn bị một chút.
Nàng không biết gì cả vội vàng ăn xong bữa cơm rồi thay y phục đi theo hắn, đến nơi đã thấy Mạc Thanh
Hàn chở ngoài cổng. “Vương gia người muốn đưa ta đi đầu" Rốt cuộc không nhịn được tò mò Hoàng Ngọc Nhi đã mạnh dạn mở miệng hỏi. “Người cứ ngồi yên đấy, đến nơi sẽ biết. Mạc Thanh
Hàn nhàn nhạt nói. “Vương gia không phải muốn đem ta đi bán chứ ai nha vương gia, người có ghét ta có không muốn nhìn thấy ta thì cho ta một tờ hưu thư nha, xem xem ta xấu như vậy lại là phụ nữ đã có chồng bản không được nhiều ngân lượng nha."
Hoàng Ngọc Nhi thấy hắn không nói thì nổi lên lòng đùa giỡn hắn, nam nhân này ngoài mặt lạnh lùng nhăn nhỏ ra cũng không cho người ta sắc mặt khác.
Đám người kia đã bị lỗi đi Hoàng Ngọc Nhi lại nhìn
Trương lão đầu nói: "Lão bá yên tâm, vương gia công từ phân minh sẽ lấy lại công bằng cho mọi người. “Đúng không, vương gia." Hoàng Ngọc Nhi lại quay đầu nhìn Mạc Thanh Hàn mim cười. “Đa ta vương gia, vương phi." Trương lão đấu không nghĩ tới người giúp mình lại là Ngũ vương phi, đúng là kiếp trước ông tạo phước mới gặp được người như vương phi,
Nghi trong xe ngựa Hoàng Ngọc Nhi thấy Mạc Thanh Hàn không nói lời nào, sắc mặt lạnh như băng nàng ngồi xa hàn mà vẫn cảm thấy lạnh lẽo. “Vương gia, chuyện vừa rồi cảm ơn ngài.” Hoàng Ngọc Nhi e dè nói, dù sao có hắn đến nàng mới có thể thoát thân, lại nói hắn cũng giúp nàng xử lý đảm người kia, nàng cũng nên cảm ơn hẳn một tiếng. “Người có biết người đang làm gì không?" Hắn lại không quan tâm lời cảm ơn của nàng chỉ nhìn chăm chăm vào nàng âm thanh còn lạnh lẽo gấp mấy lần còn không giấu được sự tức giận. “Ta, ta chỉ là muốn giúp lão bả kia." Giọng nói của
Hoàng Ngọc Nhi ngày càng nhỏ dần, Mạc Thanh Hàn tức giận lên thật đáng sợ, nàng cũng không đảm nhìn thẳng vào hắn. Ấy vậy mà Mạc Thanh Hàn bắt lấy tay nàng lạnh lùng nói: "Người giúp người hay tự hại mình?" Không hiểu sao lúc nhìn vết máu trêи cổ nàng hắn lại thấy chói mắt.
Mấy ngày dưỡng thương hắn chợt nhận ra một điều hắn lại bị nữ nhân này ám ảnh, ngay cả khi hắn nhìn bức họa của Thiên Tuyết vẫn không thể xóa hình ảnh nữ nhân này ra khỏi đầu, nàng hình như đã dẫn ngư trị trong đầu nhưng hắn lại không muốn thừa nhận điều này.
Hôm nay hắn mới không chịu nổi ra ngoài đi đến Tuyết Vũ Lâu, mỗi lần tâm trạng không tốt hắn thường đến đó vì nơi đó là tửu lầu của Thiên Tuyết, hắn đến đó như thể sẽ được gặp nàng vậy, hắn nghĩ như vậy hàn sẽ xóa hình ảnh của nữ nhân này ra khỏi tâm trí, người hắn yêu là Thiên Tuyết sao có thể để ý nữ nhân này được.
Nhưng không ngờ cảng muốn loại bỏ nàng ra khỏi tâm trí thì nàng càng xuất hiện, chưa kể lại còn gặp nàng giữa đường, nữ nhân này đang làm gì? Hắn thấy nàng bị tên kia siết cổ, khuôn mặt nàng trắng bệch, lúc đó hắn chỉ có một suy nghĩ muốn đi lên giết chết vương gia lại trông coi Hình bộ không thể vì xúc động tên kia nhưng hắn lại kìm xuống, hắn dù gì cũng Ngũ nhất thời mà giết người.
Hoàng Ngọc Nhi nhìn sắc mặt của hắn càng ngày càng đen, chợt cười nói: "Vương gia đang lo lắng cho ta sao?" Nghe vậy động tác của hàn chợt cứng đơ, nàng nổi sao, hằn lo lắng cho nàng sao? Hẳn không biết nhưng hắn không thừa nhận điều này. Hắn hử nhẹ một tiếng buông nàng ra không nói gì.
Hai người về tới phủ cũng không ai nói với ai lời nào, bầm bảo, đồng thời nhìn tờ giấy trong tay.
Hoàng Ngọc Nhi đi về Thanh Mai Viện của mình.
Mạc Thanh Hàn ngồi trong thư phòng nghe Phi Hồ
Đây là những thông tin của Hoàng Ngọc Nhi từ lúc nhỏ đến giờ, càng nhìn Mạc Thanh Hàn mày càng nhíu chặt. “Ngươi xác định không bỏ sót chứ?" "Vâng, vương gia, thuộc hạ đã điều tra từ nha hoàn bà từ trong phủ Thái Ủy, bọn họ đều cho ra kết quả như vậy, còn chuyện lúc nhỏ của vương phi thuộc hạ đã hỏi một bà từ từng chăm sóc vương phi, nàng nói từ nhỏ vương phi là người hiểu chuyện sau khi mẫu thân vương phi mất nàng không có chỗ dựa, lại bị đích nữ bắt nạt nên mới trở nên hung bạo, hay mắng chửi hạ nhân coi khinh nàng." "Có điều tra được nàng hồi nhỏ có gặp một vị bà bà nào không?" Nàng nhiều lần nói nàng được một vị bà bà nào đó chì dạy, hắn ban đầu không nghi ngờ nhưng lần trước trong Tuyết Vũ Lâu nàng nói chuyện có chút chột dạ khiến hắn không khỏi nghi ngờ nàng. “Bẩm vương gia, không có." Phi Hồ nói với giọng chắc chắn,
Mạc Thanh Hàn lại trầm mặc Phi Hổ trước giờ điều tra không bỏ sót chỗ nào, nên hắn rất tin tưởng vào kết quả này.
Nếu kết quả này đúng vậy Hoàng Ngọc Nhi có vấn đề, mà vấn đề nằm ở chỗ từ sau khi nàng tinh dậy, tính cách thay đổi, lời nói hành động cũng thay đổi, quan trọng là nàng lại thu hút ánh nhìn của hắn. "Được rồi, người lui đi."
Phố xá náo nức trêи lầu hai của Tuyết Vũ Lâu, nam nhân mặc hắc y nhìn xuống đôi nam nữ đang ngồi trong xe ngựa ánh mắt căm hận nói: “Điện chủ, người tính khi nào sẽ ra tay, thuộc hạ muốn bọn chúng phải trả giá cho đệ đệ." Thiên Thủ lần trước bị Mạc Thanh Vũ ɖâʍ trúng tìm lúc về đến Thiên Điện đã tắt thở, mối thủ này hắn nhất định phải trà. "Người cũng quả vội vàng rồi Thiên Pháp, bốn điện biết cái chết của Thiên Thủ gây cho người cú sốc lớn nhưng người cũng nên nhớ vì sao các người thất thủ. Tuy nhiên qua đó bồn điện lại có thể bắt được điểm yếu của Ngũ vương gia." Nam nhân mặc y bảo màu đỏ, trêи mặt đeo mặt nạ diễm la vừa nói vừa thưởng thức Bích Xuân trà. uỷ người là.." Thiên Pháp lóe mắt nói. “Ừm, phật nói không thể nói, người cứ theo sát bọn họ chờ thời cơ rồi bắt lấy điểm yếu của hắn, lần này tuyệt đối không được sơ suất." Nam nhân lại lên tiếng nói. “Thuộc hạ không hiểu, không phải người trong lòng hắn là Thất vương phi sao, nhanh như vậy sao có thể thích nữ nhân kia được." Thiên Pháp nghi hoặc không hiểu. "Trước khác, giờ khác, chẳng lẽ người không tin vào mắt của bồn điện." Nam nhân thanh âm có chút sắc bén nói. “Thuộc hạ lúc nào cũng tin tưởng điện chủ" Thiên Pháp run sợ quỳ xuống tỏ ý. "Lần này bắt cả hai cho ta, làm bọn hắn phân tâm chúng ta sẽ dễ hành xử." Nam nhân kia nhìn Thiên Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net
Pháp đang quỷ cũng không nói hắn đứng dậy, khỏe miệng chợt nhếch lên nửa vòng cung.
Hắn thay đổi kế hoạch muốn tiêu diệt Mạc Thanh
Hàn trước, sau đó mới đến Mạc Thanh Vũ, từng người từng người một
Trêи xe ngựa Hoàng Ngọc Nhi hết nhìn ra cửa số rồi lại nhìn Mạc Thanh Hàn, rốt cuộc hắn muốn đưa nàng đi đâu đây, sao lại thần thần bí bí như vậy, cũng không nói lời nào a, khiến nàng càng thêm tò mò. Lúc nãy đang ăn cơm Ủy Long lại đến bầm bảo với nàng nói Mạc Thanh Hàn muốn đưa nàng ra ngoài kêu nàng chuẩn bị một chút.
Nàng không biết gì cả vội vàng ăn xong bữa cơm rồi thay y phục đi theo hắn, đến nơi đã thấy Mạc Thanh
Hàn chở ngoài cổng. “Vương gia người muốn đưa ta đi đầu" Rốt cuộc không nhịn được tò mò Hoàng Ngọc Nhi đã mạnh dạn mở miệng hỏi. “Người cứ ngồi yên đấy, đến nơi sẽ biết. Mạc Thanh
Hàn nhàn nhạt nói. “Vương gia không phải muốn đem ta đi bán chứ ai nha vương gia, người có ghét ta có không muốn nhìn thấy ta thì cho ta một tờ hưu thư nha, xem xem ta xấu như vậy lại là phụ nữ đã có chồng bản không được nhiều ngân lượng nha."
Hoàng Ngọc Nhi thấy hắn không nói thì nổi lên lòng đùa giỡn hắn, nam nhân này ngoài mặt lạnh lùng nhăn nhỏ ra cũng không cho người ta sắc mặt khác.
Bình luận facebook