Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1217
Thủy linh nguyên khí nhè nhẹ rung lên trên thi thể Hoang tộc đại năng như y sắp sống lại.
"Ực", Ngụy Tác nhợt nhạt mặt mày nuốt nước bọt.
"Tiểu tử, làm gì hả! Vạn nhất Hoang tộc đại năng sống lại thì sao!"
Lục bào lão đầu ré lên.
Ngụy Tác liên tục dồn thủy linh nguyên khí vào Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng.
Thủy linh nguyên khí dồn vào liền bị hấp thu, thủy linh nguyên khí của Hoang tộc đại năng càng nồng, quanh mình bốc hơi.
"Phu quân, sao thế?" Sau khi rùng mình, Vu thần nữ hỏi Ngụy Tác vốn đang ngơ ngẩn.
Hình như gã phát hiện gì đó.
"Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng dù không tu luyện Thủy hoàng phệ nhật quyết thì cũng là công pháp tương tự, nhục thân rất hợp với nguyên khí của ta." Thần sắc Ngụy Tác cổ quái, bảo bọn Vu thần nữ.
"Hóa ra thế, nhục thân và nguyên khí tự nhiên kết hợp, nên mới hấp nạp nguyên khí của huynh. Suýt dọa chết muội, còn tưởng Hoang tộc đại năng còn ý chí nên thừa cơ hấp nạp nguyên khí của huynh." Trưởng Tôn Tiểu Như thè lưỡi, Hoang tộc đại năng tạo áp lực quá lớn, nguyên khí dao động cũng đáng sợ.
"Các vị nên chuẩn bị tâm lý, chốc nữa đừng hoảng." Ngụy Tác bảo bọn Trưởng Tôn Tiểu Như, thần sắc vẫn đầy cổ quái.
"Tiểu tử, ngươi nói gì hả?" Lục bào lão đầu run lên, lão ở với Ngụy Tác lâu nhất nên quá hiểu gã, chỉ câu đó là lão hoảng lên, nhận ra có việc không lành.
"A...!"
Lục bào lão đầu chưa dứt lời thì kêu lên như mèo bị giẫm đuôi.
Ngụy Tác dồn chân nguyên vào thể nội Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng, y liền dấy lên khí tức hủy diệt thiên địa.
Như có vô số mảnh tinh không quay tít trong thể nội Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng.
Y phát ra lam sắc thần quang, bay lên lơ lửng.
Thần sắc Ngụy Tác càng cổ quái, như bị trúng tà.
"Chuyện gì thế nhỉ?" Linh Lung Thiên vốn bàng quan, nhận ra thủy linh nguyên khí của Ngụy Tác dồn vào Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng dẫn tới thay đổi thì nó khẽ quát.
"Không sai, Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng cũng luyện công pháp như Thủy hoàng phệ nhật quyết, trừ đầu ra thì thể nội không hề phá tổn, thuần túy bị lấy mạng bằng một đòn, cả thần thức và ý chí đều tan theo." Ngụy Tác không có ý dọa, dừng dồn chân nguyên, cười hắc hắc: "Thủy hoàng phệ nhật quyết của ta tự vận hành tại thể nội, tự nhiên lưu chuyển, có thể vừa thi pháp vừa tu luyện. Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng tu vi quá cao, kinh mạch như được sông suối gột rửa, thủy linh nguyên khí của ta dồn vào là tự nhiên lưu chuyển, thành ra nó như pháp khí."
"Tức là chân nguyên và nguyên khí của các hạ có thể vào thể nội thi thể này, sẽ khống chế được nó?" Nguyên Âm lão tổ và Linh Lung Thiên biến sắc. Linh Lung Thiên hiểu ngay, Ngụy Tác quả phát hiện được lợi ích cực lớn nên quá hưng phấn, cố bày trò huyền hư, dọa cho họ sợ nhưng những lời gã nói khiến tất cả chấn kinh, cả nó cũng không muốn tính toán.
"Không được, dù mỗ dùng chân tiên pháp thân dồn vào thi thể này thì cảnh giới hiện tại cũng không thể hiểu được chân nguyên lưu chuyển, coi như thi thể này lại không có đầu. Bất quá ít nhất mỗ có thể dùng nó như pháp thuẫn." Ngụy Tác cười ha hả, chân nguyên bàng bạc dồn vào Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng, lam sắc quang hoa rực sáng, thi thể lơ lửng trên không.
"Tiểu tử, đừng có đùa, không thấy sợ sao!" Thấy Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng bay lên, lục bào lão đầu muốn khóc mà không có nước mắt.
"Coi là pháp thuẫn! Chân tiên tứ trọng cũng không phá được." Hàn Vi Vi trợn tròng trắng, bỏ qua lực phòng ngự của "Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng pháp thuẫn" thì nguyên cảnh tượng ba mươi hai cánh tay thò ra, nhe răng múa vuốt đủ dọa chết đối thủ.
"Ta chỉ định cùng ngươi đấu pháp mà ngươi ném cái này ra dọa ai!" Hàn Vi Vi tưởng tượng được nếu Ngụy Tác làm thế, đối phương sẽ kêu thế nào.
"Không chỉ đơn giản là pháp thuẫn." Ngụy Tác đặt thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng xuống, hưng phấn kép tay y, "tu vi của y quá cao so với ta nên tại thể nội có những chỗ rất nhỏ được chân nguyên gột rửa thành đường đặc thù. Sau này Thủy hoàng phệ nhật quyết của ta cũng đạt tới cảnh giới này, ta cảm nhận kỹ tất có lợi."
Mắt ai cũng lóe lên.
Tương đương với cảm tri công pháp diễn hóa sâu hơn, họ dĩ nhiên hiểu được ý nghĩa.
"Thi thể này còn nguyên khí để gột ra thành của mình không?" Thủy Linh Nhi hỏi.
Công pháp của Ngụy Tác và Hoang tộc đại năng đồng tông đồng nguyên, lợi dụng thi thể y tìm hiểu ảo diệu, cũng khác nào phổ thông tông môn giải phẫu thi thể tổ sư, có phần khi sư diệt tổ. Gã và Hàn Vi Vi đều thấy thi thể quá đáng sợ, luyện hóa được là hay nhất.
"Còn, còn không ít, đầu thi thể này tuy tan nhưng nhục thân còn nguyên, nguyên khí chưa tan, chỉ là gỗ mục không đốt thành than được. Nhưng thế là được rồi, còn rất hợp với nguyên khí của ta, gột rửa là bị hút, không thể lấy ra." Ngụy Tác đắc ý gật đầu, giải thích với Thủy Linh Nhi: "Nên tốt nhất là dùng như pháp thuẫn, gặp bọn Thiên Cửu thần quân có pháp khí đánh tan được tay thi thể này thì ta cứ đem luyện hóa ra nguyên khí mà dùng."
"...!!!"
Thủy Linh Nhi và Hàn Vi Vi đốn suýt ngất.
Cả hai đều không muốn thấy thi thể này lắc lắc trước mặt nhưng nghe gã nói thế thì biết sau này khi đối địch, thứ kinh hãi này sẽ thường xuất hiện.
"Đúng rồi, Cương nha muội, ngươi cắn được không?" Ngụy Tác lại hỏi.
"Cắn cái đầu ngươi!"
Linh Lung Thiên phát cuồng, đá Ngụy Tác, "Ngươi muốn cắn thì cứ cắn! Ngươi tưởng ai cũng luyện Hoang tộc công pháp biến thái như ngươi hả!"
Ngụy Tác tránh đi, lẩm bẩm, "Coi nó là một cục tinh kim, là pháp khí là xong." Thấy ánh mắt Linh Lung Thiên như muốn sát nhân, Ngụy Tác ngậm miệng, thu thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng lại.
"Đều là Tử tinh thần văn trúc, cực kỳ hợp với lôi, mộc nguyên khí, sánh với thần thiết, từ cổ đã là cực phẩm để luyện chế thành bộ pháp khí, chỉ là vạn năm mới được một đốt, giờ có tám đốt chửng tỏ đã mọc ở Phù đồ này tám vạn năm." Thấy Ngụy Tác thu thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng lại, Nguyên Âm lão tổ chỉ vào rừng tử trúc nói.
"Không sai, Tử tinh thần văn trúc với thủ đoạn hiện tại của ngươi, chỉ cần không tệ quá thì luyện thành bán tiên giai pháp bảo không thành vấn đề. Từ cổ nó đã được coi là nguyên liệu cho bán tiên giai pháp bảo." Lục bào lão đầu bổ sung. Lão đột nhiên thấy bi ai. Mẹ nó chứ, trước đây sống lâu như thế, thấy ngần ấy thứ nhưng so với trong Phù đồ thì có khác gì bùn đất. Bình thường gặp thứ gì đạo giai đã thập phần hưng phấn nhưng ở đây Tử tinh thần văn trúc vốn là chí bảo cũng đầy rẫy, không thấy gì hay ho.
Tử tinh thần văn trúc có ngần ấy, nhưng lão không buồn lấy dù một nhánh ra thử luyện.
"Lão đầu, lấy ra luyện chế thành bộ phi kiếm. Ta nhớn gươi biết cách luyện chế ‘Thiên nguyệt luân’." Ngụy Tác lại nhìn lên dốc núi mọc đầy Tử tinh thần văn trúc, thong thả nói: "Ngần ấy, luyện mười mấy vạn phi kiếm cũng đủ nhỉ?"
"Ngươi định luyện ngần ấy phi kiếm? Lẽ nào..." Lục bào lão đầu tròn xoe mắt.
"Ực", Ngụy Tác nhợt nhạt mặt mày nuốt nước bọt.
"Tiểu tử, làm gì hả! Vạn nhất Hoang tộc đại năng sống lại thì sao!"
Lục bào lão đầu ré lên.
Ngụy Tác liên tục dồn thủy linh nguyên khí vào Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng.
Thủy linh nguyên khí dồn vào liền bị hấp thu, thủy linh nguyên khí của Hoang tộc đại năng càng nồng, quanh mình bốc hơi.
"Phu quân, sao thế?" Sau khi rùng mình, Vu thần nữ hỏi Ngụy Tác vốn đang ngơ ngẩn.
Hình như gã phát hiện gì đó.
"Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng dù không tu luyện Thủy hoàng phệ nhật quyết thì cũng là công pháp tương tự, nhục thân rất hợp với nguyên khí của ta." Thần sắc Ngụy Tác cổ quái, bảo bọn Vu thần nữ.
"Hóa ra thế, nhục thân và nguyên khí tự nhiên kết hợp, nên mới hấp nạp nguyên khí của huynh. Suýt dọa chết muội, còn tưởng Hoang tộc đại năng còn ý chí nên thừa cơ hấp nạp nguyên khí của huynh." Trưởng Tôn Tiểu Như thè lưỡi, Hoang tộc đại năng tạo áp lực quá lớn, nguyên khí dao động cũng đáng sợ.
"Các vị nên chuẩn bị tâm lý, chốc nữa đừng hoảng." Ngụy Tác bảo bọn Trưởng Tôn Tiểu Như, thần sắc vẫn đầy cổ quái.
"Tiểu tử, ngươi nói gì hả?" Lục bào lão đầu run lên, lão ở với Ngụy Tác lâu nhất nên quá hiểu gã, chỉ câu đó là lão hoảng lên, nhận ra có việc không lành.
"A...!"
Lục bào lão đầu chưa dứt lời thì kêu lên như mèo bị giẫm đuôi.
Ngụy Tác dồn chân nguyên vào thể nội Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng, y liền dấy lên khí tức hủy diệt thiên địa.
Như có vô số mảnh tinh không quay tít trong thể nội Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng.
Y phát ra lam sắc thần quang, bay lên lơ lửng.
Thần sắc Ngụy Tác càng cổ quái, như bị trúng tà.
"Chuyện gì thế nhỉ?" Linh Lung Thiên vốn bàng quan, nhận ra thủy linh nguyên khí của Ngụy Tác dồn vào Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng dẫn tới thay đổi thì nó khẽ quát.
"Không sai, Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng cũng luyện công pháp như Thủy hoàng phệ nhật quyết, trừ đầu ra thì thể nội không hề phá tổn, thuần túy bị lấy mạng bằng một đòn, cả thần thức và ý chí đều tan theo." Ngụy Tác không có ý dọa, dừng dồn chân nguyên, cười hắc hắc: "Thủy hoàng phệ nhật quyết của ta tự vận hành tại thể nội, tự nhiên lưu chuyển, có thể vừa thi pháp vừa tu luyện. Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng tu vi quá cao, kinh mạch như được sông suối gột rửa, thủy linh nguyên khí của ta dồn vào là tự nhiên lưu chuyển, thành ra nó như pháp khí."
"Tức là chân nguyên và nguyên khí của các hạ có thể vào thể nội thi thể này, sẽ khống chế được nó?" Nguyên Âm lão tổ và Linh Lung Thiên biến sắc. Linh Lung Thiên hiểu ngay, Ngụy Tác quả phát hiện được lợi ích cực lớn nên quá hưng phấn, cố bày trò huyền hư, dọa cho họ sợ nhưng những lời gã nói khiến tất cả chấn kinh, cả nó cũng không muốn tính toán.
"Không được, dù mỗ dùng chân tiên pháp thân dồn vào thi thể này thì cảnh giới hiện tại cũng không thể hiểu được chân nguyên lưu chuyển, coi như thi thể này lại không có đầu. Bất quá ít nhất mỗ có thể dùng nó như pháp thuẫn." Ngụy Tác cười ha hả, chân nguyên bàng bạc dồn vào Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng, lam sắc quang hoa rực sáng, thi thể lơ lửng trên không.
"Tiểu tử, đừng có đùa, không thấy sợ sao!" Thấy Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng bay lên, lục bào lão đầu muốn khóc mà không có nước mắt.
"Coi là pháp thuẫn! Chân tiên tứ trọng cũng không phá được." Hàn Vi Vi trợn tròng trắng, bỏ qua lực phòng ngự của "Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng pháp thuẫn" thì nguyên cảnh tượng ba mươi hai cánh tay thò ra, nhe răng múa vuốt đủ dọa chết đối thủ.
"Ta chỉ định cùng ngươi đấu pháp mà ngươi ném cái này ra dọa ai!" Hàn Vi Vi tưởng tượng được nếu Ngụy Tác làm thế, đối phương sẽ kêu thế nào.
"Không chỉ đơn giản là pháp thuẫn." Ngụy Tác đặt thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng xuống, hưng phấn kép tay y, "tu vi của y quá cao so với ta nên tại thể nội có những chỗ rất nhỏ được chân nguyên gột rửa thành đường đặc thù. Sau này Thủy hoàng phệ nhật quyết của ta cũng đạt tới cảnh giới này, ta cảm nhận kỹ tất có lợi."
Mắt ai cũng lóe lên.
Tương đương với cảm tri công pháp diễn hóa sâu hơn, họ dĩ nhiên hiểu được ý nghĩa.
"Thi thể này còn nguyên khí để gột ra thành của mình không?" Thủy Linh Nhi hỏi.
Công pháp của Ngụy Tác và Hoang tộc đại năng đồng tông đồng nguyên, lợi dụng thi thể y tìm hiểu ảo diệu, cũng khác nào phổ thông tông môn giải phẫu thi thể tổ sư, có phần khi sư diệt tổ. Gã và Hàn Vi Vi đều thấy thi thể quá đáng sợ, luyện hóa được là hay nhất.
"Còn, còn không ít, đầu thi thể này tuy tan nhưng nhục thân còn nguyên, nguyên khí chưa tan, chỉ là gỗ mục không đốt thành than được. Nhưng thế là được rồi, còn rất hợp với nguyên khí của ta, gột rửa là bị hút, không thể lấy ra." Ngụy Tác đắc ý gật đầu, giải thích với Thủy Linh Nhi: "Nên tốt nhất là dùng như pháp thuẫn, gặp bọn Thiên Cửu thần quân có pháp khí đánh tan được tay thi thể này thì ta cứ đem luyện hóa ra nguyên khí mà dùng."
"...!!!"
Thủy Linh Nhi và Hàn Vi Vi đốn suýt ngất.
Cả hai đều không muốn thấy thi thể này lắc lắc trước mặt nhưng nghe gã nói thế thì biết sau này khi đối địch, thứ kinh hãi này sẽ thường xuất hiện.
"Đúng rồi, Cương nha muội, ngươi cắn được không?" Ngụy Tác lại hỏi.
"Cắn cái đầu ngươi!"
Linh Lung Thiên phát cuồng, đá Ngụy Tác, "Ngươi muốn cắn thì cứ cắn! Ngươi tưởng ai cũng luyện Hoang tộc công pháp biến thái như ngươi hả!"
Ngụy Tác tránh đi, lẩm bẩm, "Coi nó là một cục tinh kim, là pháp khí là xong." Thấy ánh mắt Linh Lung Thiên như muốn sát nhân, Ngụy Tác ngậm miệng, thu thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng lại.
"Đều là Tử tinh thần văn trúc, cực kỳ hợp với lôi, mộc nguyên khí, sánh với thần thiết, từ cổ đã là cực phẩm để luyện chế thành bộ pháp khí, chỉ là vạn năm mới được một đốt, giờ có tám đốt chửng tỏ đã mọc ở Phù đồ này tám vạn năm." Thấy Ngụy Tác thu thi thể Tam thập nhị tí Hoang tộc đại năng lại, Nguyên Âm lão tổ chỉ vào rừng tử trúc nói.
"Không sai, Tử tinh thần văn trúc với thủ đoạn hiện tại của ngươi, chỉ cần không tệ quá thì luyện thành bán tiên giai pháp bảo không thành vấn đề. Từ cổ nó đã được coi là nguyên liệu cho bán tiên giai pháp bảo." Lục bào lão đầu bổ sung. Lão đột nhiên thấy bi ai. Mẹ nó chứ, trước đây sống lâu như thế, thấy ngần ấy thứ nhưng so với trong Phù đồ thì có khác gì bùn đất. Bình thường gặp thứ gì đạo giai đã thập phần hưng phấn nhưng ở đây Tử tinh thần văn trúc vốn là chí bảo cũng đầy rẫy, không thấy gì hay ho.
Tử tinh thần văn trúc có ngần ấy, nhưng lão không buồn lấy dù một nhánh ra thử luyện.
"Lão đầu, lấy ra luyện chế thành bộ phi kiếm. Ta nhớn gươi biết cách luyện chế ‘Thiên nguyệt luân’." Ngụy Tác lại nhìn lên dốc núi mọc đầy Tử tinh thần văn trúc, thong thả nói: "Ngần ấy, luyện mười mấy vạn phi kiếm cũng đủ nhỉ?"
"Ngươi định luyện ngần ấy phi kiếm? Lẽ nào..." Lục bào lão đầu tròn xoe mắt.
Bình luận facebook