Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 545 Thậm chí còn lợi hại hơn mấy lần Tô Mạnh.
Sau khi ba người của băng nhóm Triệu Quân phá khóa cửa xong, bọn họ những tưởng sẽ nhìn thấy cảnh tượng hốt hoảng của ba người nhóm Tiêu Sách.
Nhưng thật tiếc, nhất định là bọn họ sẽ rất thất vọng rồi.
Advertisement
Ngay khoảnh khắc ba người họ tiến vào trong phòng, đèn trong phòng lập tức được bật sáng.
Ba người thuộc băng nhóm Triệu Quân có hơi mờ mịt, trong giây lát bọn họ không kịp phản ứng lại với sự thay đổi đột ngột này.
Không đợi bọn họ kịp thích ứng, ba người Trần Tử đã cảm nhận được một luồng sức mạnh dữ dội tấn công vào người mình từ bên trái lẫn bên phải.
Theo bản năng, nhóm người Trần Tử lập tức đánh trả, cuối cùng cũng chặn lại được đòn đánh úp của Cố Minh và Phương Bác.
"Hửm?"
Advertisement
Tiêu Sách hơi kinh ngạc, vốn dĩ anh cho rằng nửa đêm nửa hôm thế này băng nhóm Triệu Quân sẽ chỉ phải tới đám tầm thường, đánh ba người bọn họ ngay cả một người còn đánh không lại, cơ mà không ngờ băng nhóm Triệu Quân này lại phải ra toàn cao thủ thực thụ.
Thậm chí còn lợi hại hơn mấy lần Tô Mạnh.
Đặc biệt là người thanh niên mặc đồ đen trong số ba người kia, mặc dù nhìn rất bình thản không có gì lạ, không hề có tí nguy hiểm nào, cơ mà lúc anh ta ra tay với Cố Minh và Phương Bác, Tiêu Sách lập tức nhìn ra chân thiết, người thanh niên này, chắc chắn là người có thực lực mạnh nhất trong số ba người kia.
Mặc dù ngay từ đầu Cổ Minh và Phương Bác đã dùng lực nhưng ba người kia cũng vẫn vô cùng cảnh giác, không để cho hai người Cố Minh có cơ hội chế trụ hoàn toàn bọn họ.
"Xem ra lần này mình nhất định phải ra tay rồi..."
Vốn Tiêu Sách cho rằng Cổ Minh và Phương Bác có thể đủ sức giải quyết, nhưng trông thấy thực lực ba người kia, anh biết ngay hai người bọn họ đấu không lại, chỉ khi anh ra tay mới có thể bắt ba người kia lại.
Nhưng Cố Minh và Phương Bác đã trải qua lần giao đấu với đám người Tô Mạnh lần trước, cho nên thực lực cũng tiến bộ rất nhanh, lần ra tay này cũng nhạy bén hơn lần trước nhiều, tình hình trước mắt thì bọn họ vẫn đang chiếm ưu thế, có thể khống chế không để ba người kia tháo chạy.
Có điều trong lòng Tiêu Sách hiểu rõ, hai người này chỉ chiếm ưu thế nhờ đánh lén, nếu ba người đối thủ ổn định được thì chắc chắn Cố Minh và Phương Bác không thể đánh bại đối phương được...
Trong suốt mười phút, bên trong căn phòng đã loạn thành một đống.
Năm người không ngừng giao đấu, tiếng va chạm vang lên ầm ầm.
Mà mặc dù lúc đầu Phương Bác và Cố Minh đang chiếm thế thượng phong nhưng xem ra giờ càng lúc bọn họ càng không còn sức chống đỡ.
Tiêu Sách vẫn luôn ngồi một bên quan sát trận đấu, không hề động tay, lúc này anh nhìn thấy chiêu thức mà Cổ Minh và Phương Bác đánh ra có hơi rối loạn thì cũng không khỏi khẽ cau mày.
Mặc dù Cố Minh và Phương Bác có thể lực dồi dào, thậm chí trong thời gian ngắn bọn họ còn có thể bộc lộ ra năng lượng cường mạnh đáng sợ, nhưng điều đó không đồng nghĩa bọn họ không có đối thủ.
Cũng giống như hiện giờ, thể lực của Cố Minh và Phương Bác cũng vô cùng dồi dào, lực mạnh chiêu thâm, cơ mà đối với ba người cao thủ đối phương thì giống như chẳng có uy hiếp gì lớn lắm.
Lực đạo của Cố Minh và Phương Bác không thể đánh tới người ba người đối thủ, mặc dù không gian chật hẹp nhưng thân thể ba người kia lại rất linh hoạt.
Mà ba cao thủ thuộc băng nhóm Triệu Quân chỉ cần dùng lực đạo thấp nhất đã có thể đạt được hiệu quả cực lớn, bọn họ cứ nhằm đánh vào mạng sườn của Cố Minh và Phương Bác.
Mà lúc này Cố Minh và Phương Bác còn đang cố gắng bảo vệ vùng mắt, cổ họng, ngực, vậy nên năng lượng toàn thân không có cách nào phát huy, khiến tay chân bọn họ lóng nga lóng ngóng, giận dữ hét lên liên tục.
"Hai người các cậu lùi xuống đi..."
Tiếng Tiêu Sách vang lên bên tai hai người bọn họ.
Lần này, mặc dù Cổ Minh và Phương Bác không đánh lại được ba cao thủ thuộc băng nhóm Triệu Quân, nhưng chắc chắn trong lòng hai người cũng đã ngộ ra những điểm thiếu sót của mình rồi.
Mặc dù tư chất thân thể của Cố Minh và Phương Bác cao cường hơn đảm cao thủ bằng nhóm Triệu Quân, nhưng so về kinh nghiệm đánh lẫn kỹ thuật chiến đấu thì bọn họ đều kém xa.
Ba cao thủ băng nhóm Triệu Quân ra tay luôn nhằm vào những nơi chí mạng của đối phương, không hề có bất kỳ một động tác thừa nào, ra tay một cái là đánh tới xương sườn mềm. Hơn nữa, trên người bọn họ còn phảng phất sự tàn độc, lúc đánh ra không hề khoan nhượng chút nào.
Nhưng thật tiếc, nhất định là bọn họ sẽ rất thất vọng rồi.
Advertisement
Ngay khoảnh khắc ba người họ tiến vào trong phòng, đèn trong phòng lập tức được bật sáng.
Ba người thuộc băng nhóm Triệu Quân có hơi mờ mịt, trong giây lát bọn họ không kịp phản ứng lại với sự thay đổi đột ngột này.
Không đợi bọn họ kịp thích ứng, ba người Trần Tử đã cảm nhận được một luồng sức mạnh dữ dội tấn công vào người mình từ bên trái lẫn bên phải.
Theo bản năng, nhóm người Trần Tử lập tức đánh trả, cuối cùng cũng chặn lại được đòn đánh úp của Cố Minh và Phương Bác.
"Hửm?"
Advertisement
Tiêu Sách hơi kinh ngạc, vốn dĩ anh cho rằng nửa đêm nửa hôm thế này băng nhóm Triệu Quân sẽ chỉ phải tới đám tầm thường, đánh ba người bọn họ ngay cả một người còn đánh không lại, cơ mà không ngờ băng nhóm Triệu Quân này lại phải ra toàn cao thủ thực thụ.
Thậm chí còn lợi hại hơn mấy lần Tô Mạnh.
Đặc biệt là người thanh niên mặc đồ đen trong số ba người kia, mặc dù nhìn rất bình thản không có gì lạ, không hề có tí nguy hiểm nào, cơ mà lúc anh ta ra tay với Cố Minh và Phương Bác, Tiêu Sách lập tức nhìn ra chân thiết, người thanh niên này, chắc chắn là người có thực lực mạnh nhất trong số ba người kia.
Mặc dù ngay từ đầu Cổ Minh và Phương Bác đã dùng lực nhưng ba người kia cũng vẫn vô cùng cảnh giác, không để cho hai người Cố Minh có cơ hội chế trụ hoàn toàn bọn họ.
"Xem ra lần này mình nhất định phải ra tay rồi..."
Vốn Tiêu Sách cho rằng Cổ Minh và Phương Bác có thể đủ sức giải quyết, nhưng trông thấy thực lực ba người kia, anh biết ngay hai người bọn họ đấu không lại, chỉ khi anh ra tay mới có thể bắt ba người kia lại.
Nhưng Cố Minh và Phương Bác đã trải qua lần giao đấu với đám người Tô Mạnh lần trước, cho nên thực lực cũng tiến bộ rất nhanh, lần ra tay này cũng nhạy bén hơn lần trước nhiều, tình hình trước mắt thì bọn họ vẫn đang chiếm ưu thế, có thể khống chế không để ba người kia tháo chạy.
Có điều trong lòng Tiêu Sách hiểu rõ, hai người này chỉ chiếm ưu thế nhờ đánh lén, nếu ba người đối thủ ổn định được thì chắc chắn Cố Minh và Phương Bác không thể đánh bại đối phương được...
Trong suốt mười phút, bên trong căn phòng đã loạn thành một đống.
Năm người không ngừng giao đấu, tiếng va chạm vang lên ầm ầm.
Mà mặc dù lúc đầu Phương Bác và Cố Minh đang chiếm thế thượng phong nhưng xem ra giờ càng lúc bọn họ càng không còn sức chống đỡ.
Tiêu Sách vẫn luôn ngồi một bên quan sát trận đấu, không hề động tay, lúc này anh nhìn thấy chiêu thức mà Cổ Minh và Phương Bác đánh ra có hơi rối loạn thì cũng không khỏi khẽ cau mày.
Mặc dù Cố Minh và Phương Bác có thể lực dồi dào, thậm chí trong thời gian ngắn bọn họ còn có thể bộc lộ ra năng lượng cường mạnh đáng sợ, nhưng điều đó không đồng nghĩa bọn họ không có đối thủ.
Cũng giống như hiện giờ, thể lực của Cố Minh và Phương Bác cũng vô cùng dồi dào, lực mạnh chiêu thâm, cơ mà đối với ba người cao thủ đối phương thì giống như chẳng có uy hiếp gì lớn lắm.
Lực đạo của Cố Minh và Phương Bác không thể đánh tới người ba người đối thủ, mặc dù không gian chật hẹp nhưng thân thể ba người kia lại rất linh hoạt.
Mà ba cao thủ thuộc băng nhóm Triệu Quân chỉ cần dùng lực đạo thấp nhất đã có thể đạt được hiệu quả cực lớn, bọn họ cứ nhằm đánh vào mạng sườn của Cố Minh và Phương Bác.
Mà lúc này Cố Minh và Phương Bác còn đang cố gắng bảo vệ vùng mắt, cổ họng, ngực, vậy nên năng lượng toàn thân không có cách nào phát huy, khiến tay chân bọn họ lóng nga lóng ngóng, giận dữ hét lên liên tục.
"Hai người các cậu lùi xuống đi..."
Tiếng Tiêu Sách vang lên bên tai hai người bọn họ.
Lần này, mặc dù Cổ Minh và Phương Bác không đánh lại được ba cao thủ thuộc băng nhóm Triệu Quân, nhưng chắc chắn trong lòng hai người cũng đã ngộ ra những điểm thiếu sót của mình rồi.
Mặc dù tư chất thân thể của Cố Minh và Phương Bác cao cường hơn đảm cao thủ bằng nhóm Triệu Quân, nhưng so về kinh nghiệm đánh lẫn kỹ thuật chiến đấu thì bọn họ đều kém xa.
Ba cao thủ băng nhóm Triệu Quân ra tay luôn nhằm vào những nơi chí mạng của đối phương, không hề có bất kỳ một động tác thừa nào, ra tay một cái là đánh tới xương sườn mềm. Hơn nữa, trên người bọn họ còn phảng phất sự tàn độc, lúc đánh ra không hề khoan nhượng chút nào.