Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5: Chín trăm chín mươi chín vòng hoa
Hùng Thiên Long ngồi phịch xuống ghế, hai tay run rẩy châm điếu thuốc rít một hơi, cố gắng bình tĩnh lại.
Chuyện gì thế này, rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì thế này?
Thiên Vương Thần Điện luôn khiến các thế lực ngầm trên thế giới khiếp sợ, nhưng bọn họ hành động bí mật, từ trước đến nay không hề đụng độ với quân chủ lực, chứ đừng nói là ồ ạt tiến vào thành với quy mô lớn, nhưng…sao lại có nhiều người tụ tập bên ngoài như vậy?
Nhìn thế trận đó, lẽ nào muốn tấn công vào thành sao?
“Thủ lĩnh là ai?”
Hùng Thiên Long lại hét lớn vào mặt nhân viên tình báo.
"Báo cáo sĩ quan, thủ lĩnh đang đứng ngoài thành là Đông Thiên Vương Lý Lăng Phong và Tây Thiên Vương Âu Dương Sát".
“Gì cơ?”
Hùng Thiên Long quát: "Hai vị Đông Thiên Vương và Tây Thiên Vương đích thân chỉ huy?"
“Không không không…”
Nhân viên tình báo lập tức giải thích: "Theo những nguồn đáng tin cậy, ngoài thành có hai vị Đông Thiên Vương và Tây Thiên Vương, còn lúc này hai vị Nam Thiên Vương và Bắc Thiên Vương đang ở trong thành. Bọn họ không dẫn theo nhiều người, hình như đang bảo vệ người nào đó?"
“Bảo vệ cái rắm”.
Hùng Thiên Long nổi trận lôi đình, rống lên: "Tứ Đại Thiên Vương đồng thời đến Nam Thành? Chuyện này không thể nào xảy ra được, tuyệt đối không thể nào! Thực lực của bất kỳ một Thiên Vương nào cũng có thể dễ dàng phá thành. Tứ Đại Thiên Vương sao có thể đồng thời xuất hiện ở đây? Ai có thân phận cao như vậy, cần đến hai vị Thiên Vương bảo vệ? Bố của Thiên Vương sao?"
“Không đúng!”
Cả người Hùng Thiên Long đột nhiên giật bắn, sởn ai ốc.
“Lẽ nào…là vị ấy?”
Một khu biệt thự sang trọng được bảo vệ nghiêm ngặt.
Lúc này, Lôi Tuấn đang ngủ trưa trong phòng ngủ trên tầng ba.
Bắc Thiên Vương Hồ Mị Nhi ngồi bên cạnh giường lẳng lặng nhìn anh.
Hồ Mị Nhi, người luôn được biết đến với nhan sắc tuyệt trần và quyến rũ, cả đời này thứ mà cô ta không bao giờ thiếu đó chính là những người đàn ông mê đắm cô ta.
Tuy nhiên, những ông trùm từ khắp nơi trên thế giới thèm khát sắc đẹp đều chết thảm dưới váy cô ta.
Còn khi đối mặt với Lôi Tuấn, cô ta lại rất bối rối.
Năm đó, Hồ Mị Nhi chỉ là một sát thủ tầm thường.
Cô ta bị chủ thuê hãm hại, bị truy sát khắp nơi, không còn nơi nào để trốn.
Ngay trước khi chết, cô ta đã gặp Lôi Tuấn, một người đàn ông cao lớn đẹp trai, khi cười thì quyến rũ mê người, còn khi nghiêm túc thì vô cùng đáng sợ.
Anh đã cứu cô ta, bồi dưỡng cô ta và nâng đỡ cô ta trở thành một trong bốn vị Thiên Vương.
Hồ Mị Nhi đã có vô số lần muốn trèo lên giường của Lôi Tuấn!
Cô ta muốn hiến dâng cho anh mọi thứ, sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn cách thức chỉ để đổi lấy nụ cười của anh.
Nhưng, anh chỉ xem cô ta như em gái, không bao giờ có những yêu cầu quá đáng.
Cô ta vô cùng hy vọng anh có thể quá đáng một lần, quá đáng bao nhiêu cũng được…
“Anh Tuấn của tôi ơi, sao anh có thể nhịn được chứ!”
Hồ Mị Nhi mặc một bộ đồ ngủ lả lướt, chẳng khác gì người vợ xinh đẹp say đắm chồng mình.
Tầng một đại sảnh.
Cao Cương đang nằm nghỉ trên ghế sofa, đột nhiên chuông điện thoại của anh ta vang lên.
Cao Cương lập tức bị đánh thức, bởi vì nếu không có chuyện gì lớn thì điện thoại của anh ta sẽ không đổ chuông.
Có một cuộc gọi đến, trên màn hình hiện lên một chữ “Hùng”.
Cao Cương là Thiên Vương Nam Vực, đương nhiên nhận ra Hùng Thiên Long.
Anh ta đã liệu trước, Hùng Thiên Long nhất định sẽ gọi điện thoại tới.
“Xin chào sĩ quan Hùng!”
“Là Thiên Vương Cao phải không?”
“Là tôi”.
“Anh…ở Nam Thành?”
“Đúng vậy!”
“Ba vị Thiên Vương kia cũng ở đây sao?”
“Đúng thế!”
“Nói như vậy, điện chủ…”
“Không sai”.
Thái độ Cao Cương hờ hững, anh ta nói rõ ràng: "Sĩ quan Hùng, anh đừng căng thẳng quá. Hành động lần này của chúng tôi không liên quan gì đến anh, cũng không liên quan đến Nam Thành và người dân ở đây. Đơn giản chỉ là ân oán cá nhân mà thôi".
"Thiên Vương Cao, sao tôi có thể không lo lắng được chứ?"
Hùng Thiên Long cao giọng nói: "Tứ Đại Thiên Vương đang ở Nam Thành, còn dẫn theo hơn mười ngàn binh lính tinh nhuệ. Ngay cả điện chủ cũng có mặt ở đây. Mọi người làm rầm rộ như vậy, tôi phải làm thế nào chứ, tôi phải làm sao đây? "
“Tôi đã nói rồi, đây chỉ là chuyện ân oán cá nhân”, giọng của Cao Cương vẫn dửng dưng như cũ.
“Nhưng mà…”
“Không nhưng nhị gì hết”.
Cao Cương kiên định nói: "Sĩ quan Hùng, có lẽ anh cũng biết từ trước đến nay Thiên Vương Thần Điện vẫn luôn không muốn xung đột với quân chủ lực, cho nên anh nhất định đừng làm bừa. Nếu có chuyện gì xảy ra thì e là thân phận của anh cũng không dọn dẹp nổi tàn cuộc đâu".
“Chuyện này tôi hiểu rõ”.
Hùng Thiên Long vội vàng nói: "Nhưng dù sao đây cũng là Nam Thành, tôi không thể cứ trơ mắt đứng nhìn, mặc kệ mọi chuyện, đúng không?"
"Anh không thể thay đổi được gì đâu, điện chủ của chúng tôi xuất hiện rồi, mũi tên đã nằm trên cung rồi”.
“Thiên Vương Cao, giúp đỡ anh em đi!”
"Bảo người của anh án binh bất động, thông báo quân đội chuẩn bị sẵn sàng để dẹp trật tự khi cần thiết".
“Như vậy là xong rồi sao?”, Hùng Thiên Long ở bên kia điện thoại đổ mồ hôi nhễ nhại.
“Sĩ quan Hùng”.
Cao Cương cười nhạt: "Tôi muốn nói rõ với anh chuyện này, người chết thì nhất định phải chết. Chỉ cần anh đừng làm bừa thì tôi sẽ cố gắng giảm thiểu tỷ lệ thương vong ở mức thấp nhất, giữ nguyên cấp bậc hiện tại của anh".
“Cảm ơn Thiên Vương, cảm ơn”.
"Sĩ quan Hùng, hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, cứ như vậy đi!"
Cao Cương cúp điện thoại, ngước mắt nhìn lên lầu, đứng dậy đi ra ngoài biệt thự kiểm tra.
Bên kia.
Hùng Thiên Long thở phào nhẹ nhõm, lập tức bấm số điện thoại của cảnh sát trưởng Nam Thành.
"Tôi là Hùng Thiên Long, người anh em, nhanh chóng tập hợp tất cả binh lính, nghe rõ những gì tôi nói đây…"
…
Khách sạn Nam Thiên.
Mới sáng sớm, nhân viên đã bắt đầu vô cùng bận rộn.
Hôm nay, hai nhân vật có tên tuổi lớn sẽ tổ chức hôn lễ tại đây.
Chú rể là Thượng Quan Liệt, không ai biết quá khứ của hắn, nhưng người dân ở Nam Thành đều biết người đàn ông có vẻ ngoài lịch lãm này đã tiêu diệt tất cả các bang phái ở Nam Thành và trở thành ông trùm lớn nhất trong thế giới ngầm.
Cô dâu Lâm Vũ Phỉ vốn không phải con nhà thế gia, nhưng nay lại có thể gia nhập vào giới hào môn.
Hôm nay, tất cả những người có tiếng tăm ở Nam Thành đều tham dự bữa tiệc hôn lễ này.
Khách sạn Nam Thiên là đơn vị tổ chức, đương nhiên là vô cùng căng thẳng!
Lúc này, Thượng Quan Liệt đang ngồi trong chiếc xe rước dâu rộng lớn.
Sắc mặt hắn nặng trĩu, vì cảm thấy có gì đó không bình thường.
Nhưng ngày cưới đã được ấn định, không thể thay đổi.
Hắn đã thăm dò tin tức phía cảnh sát, chẳng qua chỉ là một đám người lạ xuất hiện bên ngoài thành phố mà thôi.
Mặc dù Thượng Quan Liệt không còn là Thiên Vương, nhưng trong thành phố này hắn vẫn có hàng trăm tay sai.
Chỉ cần Lôi Tuấn không có ở đây thì hắn không sợ gì hết.
Thượng Quan Liệt vô cùng tin tưởng nhà tù trong rừng, hắn không tin Lôi Tuấn có thể trốn thoát khỏi đó.
Hơn nữa, hắn không hề nhận được tin tức gì từ phía nhà tù.
Có điều hắn không biết nhà tù đó không còn tồn tại nữa…
Chín giờ sáng.
Trước khách sạn Nam Thiên, những chiếc xe hơi sang trọng xếp thành hàng dài.
Chuyện gì thế này, rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì thế này?
Thiên Vương Thần Điện luôn khiến các thế lực ngầm trên thế giới khiếp sợ, nhưng bọn họ hành động bí mật, từ trước đến nay không hề đụng độ với quân chủ lực, chứ đừng nói là ồ ạt tiến vào thành với quy mô lớn, nhưng…sao lại có nhiều người tụ tập bên ngoài như vậy?
Nhìn thế trận đó, lẽ nào muốn tấn công vào thành sao?
“Thủ lĩnh là ai?”
Hùng Thiên Long lại hét lớn vào mặt nhân viên tình báo.
"Báo cáo sĩ quan, thủ lĩnh đang đứng ngoài thành là Đông Thiên Vương Lý Lăng Phong và Tây Thiên Vương Âu Dương Sát".
“Gì cơ?”
Hùng Thiên Long quát: "Hai vị Đông Thiên Vương và Tây Thiên Vương đích thân chỉ huy?"
“Không không không…”
Nhân viên tình báo lập tức giải thích: "Theo những nguồn đáng tin cậy, ngoài thành có hai vị Đông Thiên Vương và Tây Thiên Vương, còn lúc này hai vị Nam Thiên Vương và Bắc Thiên Vương đang ở trong thành. Bọn họ không dẫn theo nhiều người, hình như đang bảo vệ người nào đó?"
“Bảo vệ cái rắm”.
Hùng Thiên Long nổi trận lôi đình, rống lên: "Tứ Đại Thiên Vương đồng thời đến Nam Thành? Chuyện này không thể nào xảy ra được, tuyệt đối không thể nào! Thực lực của bất kỳ một Thiên Vương nào cũng có thể dễ dàng phá thành. Tứ Đại Thiên Vương sao có thể đồng thời xuất hiện ở đây? Ai có thân phận cao như vậy, cần đến hai vị Thiên Vương bảo vệ? Bố của Thiên Vương sao?"
“Không đúng!”
Cả người Hùng Thiên Long đột nhiên giật bắn, sởn ai ốc.
“Lẽ nào…là vị ấy?”
Một khu biệt thự sang trọng được bảo vệ nghiêm ngặt.
Lúc này, Lôi Tuấn đang ngủ trưa trong phòng ngủ trên tầng ba.
Bắc Thiên Vương Hồ Mị Nhi ngồi bên cạnh giường lẳng lặng nhìn anh.
Hồ Mị Nhi, người luôn được biết đến với nhan sắc tuyệt trần và quyến rũ, cả đời này thứ mà cô ta không bao giờ thiếu đó chính là những người đàn ông mê đắm cô ta.
Tuy nhiên, những ông trùm từ khắp nơi trên thế giới thèm khát sắc đẹp đều chết thảm dưới váy cô ta.
Còn khi đối mặt với Lôi Tuấn, cô ta lại rất bối rối.
Năm đó, Hồ Mị Nhi chỉ là một sát thủ tầm thường.
Cô ta bị chủ thuê hãm hại, bị truy sát khắp nơi, không còn nơi nào để trốn.
Ngay trước khi chết, cô ta đã gặp Lôi Tuấn, một người đàn ông cao lớn đẹp trai, khi cười thì quyến rũ mê người, còn khi nghiêm túc thì vô cùng đáng sợ.
Anh đã cứu cô ta, bồi dưỡng cô ta và nâng đỡ cô ta trở thành một trong bốn vị Thiên Vương.
Hồ Mị Nhi đã có vô số lần muốn trèo lên giường của Lôi Tuấn!
Cô ta muốn hiến dâng cho anh mọi thứ, sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn cách thức chỉ để đổi lấy nụ cười của anh.
Nhưng, anh chỉ xem cô ta như em gái, không bao giờ có những yêu cầu quá đáng.
Cô ta vô cùng hy vọng anh có thể quá đáng một lần, quá đáng bao nhiêu cũng được…
“Anh Tuấn của tôi ơi, sao anh có thể nhịn được chứ!”
Hồ Mị Nhi mặc một bộ đồ ngủ lả lướt, chẳng khác gì người vợ xinh đẹp say đắm chồng mình.
Tầng một đại sảnh.
Cao Cương đang nằm nghỉ trên ghế sofa, đột nhiên chuông điện thoại của anh ta vang lên.
Cao Cương lập tức bị đánh thức, bởi vì nếu không có chuyện gì lớn thì điện thoại của anh ta sẽ không đổ chuông.
Có một cuộc gọi đến, trên màn hình hiện lên một chữ “Hùng”.
Cao Cương là Thiên Vương Nam Vực, đương nhiên nhận ra Hùng Thiên Long.
Anh ta đã liệu trước, Hùng Thiên Long nhất định sẽ gọi điện thoại tới.
“Xin chào sĩ quan Hùng!”
“Là Thiên Vương Cao phải không?”
“Là tôi”.
“Anh…ở Nam Thành?”
“Đúng vậy!”
“Ba vị Thiên Vương kia cũng ở đây sao?”
“Đúng thế!”
“Nói như vậy, điện chủ…”
“Không sai”.
Thái độ Cao Cương hờ hững, anh ta nói rõ ràng: "Sĩ quan Hùng, anh đừng căng thẳng quá. Hành động lần này của chúng tôi không liên quan gì đến anh, cũng không liên quan đến Nam Thành và người dân ở đây. Đơn giản chỉ là ân oán cá nhân mà thôi".
"Thiên Vương Cao, sao tôi có thể không lo lắng được chứ?"
Hùng Thiên Long cao giọng nói: "Tứ Đại Thiên Vương đang ở Nam Thành, còn dẫn theo hơn mười ngàn binh lính tinh nhuệ. Ngay cả điện chủ cũng có mặt ở đây. Mọi người làm rầm rộ như vậy, tôi phải làm thế nào chứ, tôi phải làm sao đây? "
“Tôi đã nói rồi, đây chỉ là chuyện ân oán cá nhân”, giọng của Cao Cương vẫn dửng dưng như cũ.
“Nhưng mà…”
“Không nhưng nhị gì hết”.
Cao Cương kiên định nói: "Sĩ quan Hùng, có lẽ anh cũng biết từ trước đến nay Thiên Vương Thần Điện vẫn luôn không muốn xung đột với quân chủ lực, cho nên anh nhất định đừng làm bừa. Nếu có chuyện gì xảy ra thì e là thân phận của anh cũng không dọn dẹp nổi tàn cuộc đâu".
“Chuyện này tôi hiểu rõ”.
Hùng Thiên Long vội vàng nói: "Nhưng dù sao đây cũng là Nam Thành, tôi không thể cứ trơ mắt đứng nhìn, mặc kệ mọi chuyện, đúng không?"
"Anh không thể thay đổi được gì đâu, điện chủ của chúng tôi xuất hiện rồi, mũi tên đã nằm trên cung rồi”.
“Thiên Vương Cao, giúp đỡ anh em đi!”
"Bảo người của anh án binh bất động, thông báo quân đội chuẩn bị sẵn sàng để dẹp trật tự khi cần thiết".
“Như vậy là xong rồi sao?”, Hùng Thiên Long ở bên kia điện thoại đổ mồ hôi nhễ nhại.
“Sĩ quan Hùng”.
Cao Cương cười nhạt: "Tôi muốn nói rõ với anh chuyện này, người chết thì nhất định phải chết. Chỉ cần anh đừng làm bừa thì tôi sẽ cố gắng giảm thiểu tỷ lệ thương vong ở mức thấp nhất, giữ nguyên cấp bậc hiện tại của anh".
“Cảm ơn Thiên Vương, cảm ơn”.
"Sĩ quan Hùng, hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, cứ như vậy đi!"
Cao Cương cúp điện thoại, ngước mắt nhìn lên lầu, đứng dậy đi ra ngoài biệt thự kiểm tra.
Bên kia.
Hùng Thiên Long thở phào nhẹ nhõm, lập tức bấm số điện thoại của cảnh sát trưởng Nam Thành.
"Tôi là Hùng Thiên Long, người anh em, nhanh chóng tập hợp tất cả binh lính, nghe rõ những gì tôi nói đây…"
…
Khách sạn Nam Thiên.
Mới sáng sớm, nhân viên đã bắt đầu vô cùng bận rộn.
Hôm nay, hai nhân vật có tên tuổi lớn sẽ tổ chức hôn lễ tại đây.
Chú rể là Thượng Quan Liệt, không ai biết quá khứ của hắn, nhưng người dân ở Nam Thành đều biết người đàn ông có vẻ ngoài lịch lãm này đã tiêu diệt tất cả các bang phái ở Nam Thành và trở thành ông trùm lớn nhất trong thế giới ngầm.
Cô dâu Lâm Vũ Phỉ vốn không phải con nhà thế gia, nhưng nay lại có thể gia nhập vào giới hào môn.
Hôm nay, tất cả những người có tiếng tăm ở Nam Thành đều tham dự bữa tiệc hôn lễ này.
Khách sạn Nam Thiên là đơn vị tổ chức, đương nhiên là vô cùng căng thẳng!
Lúc này, Thượng Quan Liệt đang ngồi trong chiếc xe rước dâu rộng lớn.
Sắc mặt hắn nặng trĩu, vì cảm thấy có gì đó không bình thường.
Nhưng ngày cưới đã được ấn định, không thể thay đổi.
Hắn đã thăm dò tin tức phía cảnh sát, chẳng qua chỉ là một đám người lạ xuất hiện bên ngoài thành phố mà thôi.
Mặc dù Thượng Quan Liệt không còn là Thiên Vương, nhưng trong thành phố này hắn vẫn có hàng trăm tay sai.
Chỉ cần Lôi Tuấn không có ở đây thì hắn không sợ gì hết.
Thượng Quan Liệt vô cùng tin tưởng nhà tù trong rừng, hắn không tin Lôi Tuấn có thể trốn thoát khỏi đó.
Hơn nữa, hắn không hề nhận được tin tức gì từ phía nhà tù.
Có điều hắn không biết nhà tù đó không còn tồn tại nữa…
Chín giờ sáng.
Trước khách sạn Nam Thiên, những chiếc xe hơi sang trọng xếp thành hàng dài.