Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27: Thư mời đắt giá
Có thể làm ông chủ của mặt sẹo thì phải có bản lĩnh không cách nào tưởng tượng nổi.
Bởi vậy, với tư cách là chủ nightclub, quý bà kia đương nhiên phải đồng hành cùng bọn họ trong suốt hành trình.
Chỉ cần nịnh nọt anh Lôi này thật tốt, về sau công việc làm ăn sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức.
Tất cả bạn học đều xuống xe cùng Lôi Tuấn.
Trước cổng nightclub xa hoa tráng lệ có hai hàng nam nữ ăn mặt chỉnh tề.
“Nhiệt liệt hoan nghênh anh Lôi ghé chơi!”
Tất cả đồng loạt hô vang khiến bầu không khí vô cùng sôi động.
Rất nhiều bạn học nữ phải bịt miệng để ngăn mình không kêu lên, cho đến bây giờ, bọn họ chưa từng được đãi ngộ như vậy.
Có tiền thật tốt!
Ở những nơi như thế này, có tiền chính là vua!
Ai cũng biết ở mấy cái nightclub sang trọng kiểu này, chỉ cần có tiền là cái gì cũng có.
“Bà chủ vất vả rồi!”, Lôi Tuấn mỉm cười với quý bà kia.
“Ấy, anh Lôi đừng nói vậy, đây vốn là vinh hạnh của tôi!”
Quý bà lập tức xoay người nói: “Mời anh Lôi, mời cô Lôi!”
“Được!”
Lôi Tuấn ngẩng đầu bước đi.
Thương Lam cũng vui vẻ khoác tay anh.
Từ lúc gả cho Lôi Tuấn đến giờ, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy vinh hạnh.
Dù rằng tất cả những thứ này đều do Lôi Tuấn vay mượn, nhưng đêm nay, cô muốn thử đứng trên người khác một lần.
Phòng bao vô cùng xa hoa, đẳng cấp.
Đội phục vụ cực kỳ chuyên nghiệp, tất cả các món ăn đều là cực phẩm.
Đêm nay, quý bà cảm thấy chi bao nhiêu cũng đáng giá, chỉ cần Lôi Tuấn vui vẻ thì bà ta có thể kết giao được với mặt sẹo. Và từ đó, sẽ chẳng có kẻ nào dám đến đây gây chuyện, vụ làm ăn này không lỗ chút nào.
Đám bạn học cũ vui vẻ ca hát, nhảy múa.
Thương Lam dựa vào Lôi Tuấn, nở nụ cười ngọt ngào.
VietWriter.vn
“Rốt cuộc anh có thân phận gì?”, cô vẫn nhịn không được hỏi.
“Bà xã, chuyện của anh cần nói với em từng chút từng chút một!”, Lôi Tuấn cười đáp.
“Đừng nói anh là cướp nhà băng nha?”, đột nhiên Thương Lam nói.
“Nói bậy!”
Lôi Tuấn cười nói: “Anh cướp nhà băng mà còn dám thoải mái vậy à?”
“Vậy anh nói xem, vì sao mặt sẹo lại đối xử với anh như vậy?”
“Được rồi, anh nói, ông chủ của mặt sẹo là đồng đội cũ của anh, nói chính xác hơn là anh em đã từng vào sinh ra tử!”
Trái lại, những lời này của Lôi Tuấn không hề giả.
Dù sao thì Bắc Thiên Vương Hồ Mị Nhi cũng xem như chủ của mặt sẹo, mà cô ta đúng thật là anh em vào sinh ra tử với anh.
“Được rồi, tôi tạm tin anh đấy!”
Đương nhiên Thương Lam không tin, cô chỉ tự an ủi mình mà thôi.
Thỉnh thoảng có người đến mời rượu, hầu hết đều là các vị giám đốc, hoặc ít nhất cũng là những cô chủ quyền quý…
Lôi Tuấn không biết ai trong số họ, nhưng anh không hề từ chối, vẫn luôn mỉm cười đáp lại.
Sau cuộc vui, hai vợ chồng Lôi Tuấn ngồi xe Rolls-Royce về nhà.
Đêm đã khuya, nhưng việc này vẫn thành công làm kinh động đến người nhà họ Tần.
Lôi Tuấn chẳng chút để tâm, mặt kệ chó sủa inh ỏi, cứ thế dẫn Thương Lam về phòng.
Dù gì cũng đã uống chút rượu, nên hai người có hơi say.
“Tôi đi tắm!”, Thương Lam nhanh chóng xông vào phòng tắm.
Lôi Tuấn ngồi tựa người trên ghế sofa, đốt một điếu thuốc.
Anh cảm thấy rất thú vị, cảm giác cuộc sống đối phó với đám tiểu nhân này có lẽ mới thật sự là cuộc sống.
Thế nhưng anh biết, đây chỉ là tạm thời.
Anh vốn dĩ không phải người bình thường, chiến trường mới là nơi của anh.
“Anh đang nghĩ gì vậy?”
Thương Lam quấn khăn tắm, lau mái tóc ướt của mình, thoạt nhìn trông rất gợi cảm.
Lôi Tuấn ngẩn ra một lúc.
“Anh ngẩn người làm gì?”, Thương Lam mỉm cười nói.
“Bà xã, em thật đẹp!”
“Đừng có giả bộ, anh còn chưa trả lời tôi, anh đang nghĩ gì?”
“Anh đang nghĩ… chúng ta có nên sinh con hay không?”
“Hừ!”
Thương Lam giận dỗi nói: “Lúc nào sự nghiệp của anh thành công rồi mới nói đi, đến lúc đó tôi sẽ xem xét lại việc có nên gả cho anh thật không, hiện tại chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi!”
“Việc này không thành vấn đề!”
Lôi Tuấn cười nói: “Anh chỉ cảm thấy trên thế giới này, ngoại trừ em, anh không còn người thân nào khác, lẻ loi trơ trọi, dù có được cả thế giới thì đã sao chứ?”
“Dã tâm của anh ghê gớm thật!”
“Đàn ông phải có dã tâm!”, Lôi Tuấn ra vẻ ngạo mạn nói.
“Haiz…”
Thương Lam thở dài, âu sầu nói: “Cảm ơn anh đã làm tất cả những chuyện đêm nay vì tôi, mọi thứ giống như một giấc mộng, tuy nhiên phải mau tỉnh lại, bởi vì tôi đã mất đi cơ hội giành lấy hợp đồng đấu thầu, chúng ta cũng nên cân nhắc phải làm thế nào sau khi chuyển ra ngoài!”
“Bà xã!”
Lôi Tuấn duỗi tay ôm Thương Lam vào lòng, nói: “Tin tưởng anh, đây không phải giấc mộng, chẳng mấy chốc, anh sẽ cho em một cuộc sống mới, một cuộc sống tốt hơn bây giờ gấp trăm nghìn lần!”
“Trừ phi anh có thể lấy được thư mời, có lẽ… còn có cơ hội!”
Thương Lam cũng không giãy ra, bởi vì cô biết Lôi Tuấn không phải người xằng bậy.
“Thư mời gì?”
“Ba ngày sau, ông chủ Kim sẽ mở một buổi tiệc rượu, những người giàu có khắp thành phố đều chờ đợi buổi tiệc này!”
“Bà xã, anh đảm bảo sẽ lấy được thư mời!”
Lôi Tuấn mượn rượu tiến xa hơn.
“Đáng ghét!”
Lúc này, đối với Lôi Tuấn, Thương Lam vẫn còn nghi ngờ.
Sau khi giãy khỏi cái ôm của anh, cô trèo lên giường, nhìn chằm chằm vào anh và nói: “Nếu như anh thực sự làm được, tôi sẽ để anh lên giường ngủ, đương nhiên, mọi thứ trên giường cũng để anh tùy ý!”
“Bà xã, là do em nói đấy nhé!”
“Từ trước đến nay bổn cô nương nói lời luôn giữ lấy lời!”
“Được!”
Lôi Tuấn cười nói: “Mấy ngày nay em không cần làm gì cả, cứ an tâm nghỉ ngơi, chuẩn bị tâm trạng cho tốt, ba ngày sau, anh sẽ dẫn em đi tham gia tiệc rượu!”
Nói xong, anh mặc kệ phản ứng của cô, cứ thế ngã lăn ra sofa ngủ…
Thương Lam bỉu môi, lẳng lặng nhìn anh.
Người đàn ông này rất điển trai, tính cách cũng tốt, dám yêu dám hận, vốn dĩ là một lựa chọn rất tốt để làm chồng.
Thế nhưng, vì sao anh ta không có chí tiến thủ gì cả?
Không đúng, dường như anh ta có bí mật gì đó? Rốt cuộc anh ta là ai?
Chẳng lẽ chồng của cô thật sự là một nhân vật lớn đứng sau màn?
Không thể nào, không thể nào…
…
Tiệc rượu của nhà họ Kim được tổ chức đúng hạn tại khách sạn Hào Đình Hương Giang.
Ông chủ Kim vốn là người giàu nhất thành phố, mấy năm nay rất ít khi xuất hiện, và những hoạt động kiểu này cũng rất ít tổ chức, bởi vậy buổi tiệc rượu lần này gây tiếng vang rất lớn, không chỉ quan to hiển quý, ngay cả người bình thường cũng háo hức mong được tham gia.
Hội trường buổi tiệc có thể chứa hơn một ngàn người.
Mỗi một thư mời có thể tham gia hai người.
Bởi vì có quá nhiều cô chủ quyền quý có ý đồ gây rối, muốn tạo độ hot để kết giao với người quyền quý, cho nên bảo vệ của buổi tiệc vô cùng nghiêm khắc.
Không có thư mời tuyệt đối không được vào.
Lúc này, thư mời trở thành món hàng hot, thậm chí còn có người rao bán trên mạng với giá cực cao.
Nhờ vào mối quan hệ của cậu ấm Trần Uy, mà nhà họ Tần cũng lấy được một tấm thư mời.
Lại chi thêm hàng trăm nghìn để mua hai tấm trên mạng cho vợ chồng cô cả cùng Trương Quế Trân và trợ lý.
Hiển nhiên, Thương Lam và Lôi Tuấn không có phần.
Bọn họ không nhận được thư mời, cũng không mua nổi…
Bởi vậy, với tư cách là chủ nightclub, quý bà kia đương nhiên phải đồng hành cùng bọn họ trong suốt hành trình.
Chỉ cần nịnh nọt anh Lôi này thật tốt, về sau công việc làm ăn sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức.
Tất cả bạn học đều xuống xe cùng Lôi Tuấn.
Trước cổng nightclub xa hoa tráng lệ có hai hàng nam nữ ăn mặt chỉnh tề.
“Nhiệt liệt hoan nghênh anh Lôi ghé chơi!”
Tất cả đồng loạt hô vang khiến bầu không khí vô cùng sôi động.
Rất nhiều bạn học nữ phải bịt miệng để ngăn mình không kêu lên, cho đến bây giờ, bọn họ chưa từng được đãi ngộ như vậy.
Có tiền thật tốt!
Ở những nơi như thế này, có tiền chính là vua!
Ai cũng biết ở mấy cái nightclub sang trọng kiểu này, chỉ cần có tiền là cái gì cũng có.
“Bà chủ vất vả rồi!”, Lôi Tuấn mỉm cười với quý bà kia.
“Ấy, anh Lôi đừng nói vậy, đây vốn là vinh hạnh của tôi!”
Quý bà lập tức xoay người nói: “Mời anh Lôi, mời cô Lôi!”
“Được!”
Lôi Tuấn ngẩng đầu bước đi.
Thương Lam cũng vui vẻ khoác tay anh.
Từ lúc gả cho Lôi Tuấn đến giờ, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy vinh hạnh.
Dù rằng tất cả những thứ này đều do Lôi Tuấn vay mượn, nhưng đêm nay, cô muốn thử đứng trên người khác một lần.
Phòng bao vô cùng xa hoa, đẳng cấp.
Đội phục vụ cực kỳ chuyên nghiệp, tất cả các món ăn đều là cực phẩm.
Đêm nay, quý bà cảm thấy chi bao nhiêu cũng đáng giá, chỉ cần Lôi Tuấn vui vẻ thì bà ta có thể kết giao được với mặt sẹo. Và từ đó, sẽ chẳng có kẻ nào dám đến đây gây chuyện, vụ làm ăn này không lỗ chút nào.
Đám bạn học cũ vui vẻ ca hát, nhảy múa.
Thương Lam dựa vào Lôi Tuấn, nở nụ cười ngọt ngào.
VietWriter.vn
“Rốt cuộc anh có thân phận gì?”, cô vẫn nhịn không được hỏi.
“Bà xã, chuyện của anh cần nói với em từng chút từng chút một!”, Lôi Tuấn cười đáp.
“Đừng nói anh là cướp nhà băng nha?”, đột nhiên Thương Lam nói.
“Nói bậy!”
Lôi Tuấn cười nói: “Anh cướp nhà băng mà còn dám thoải mái vậy à?”
“Vậy anh nói xem, vì sao mặt sẹo lại đối xử với anh như vậy?”
“Được rồi, anh nói, ông chủ của mặt sẹo là đồng đội cũ của anh, nói chính xác hơn là anh em đã từng vào sinh ra tử!”
Trái lại, những lời này của Lôi Tuấn không hề giả.
Dù sao thì Bắc Thiên Vương Hồ Mị Nhi cũng xem như chủ của mặt sẹo, mà cô ta đúng thật là anh em vào sinh ra tử với anh.
“Được rồi, tôi tạm tin anh đấy!”
Đương nhiên Thương Lam không tin, cô chỉ tự an ủi mình mà thôi.
Thỉnh thoảng có người đến mời rượu, hầu hết đều là các vị giám đốc, hoặc ít nhất cũng là những cô chủ quyền quý…
Lôi Tuấn không biết ai trong số họ, nhưng anh không hề từ chối, vẫn luôn mỉm cười đáp lại.
Sau cuộc vui, hai vợ chồng Lôi Tuấn ngồi xe Rolls-Royce về nhà.
Đêm đã khuya, nhưng việc này vẫn thành công làm kinh động đến người nhà họ Tần.
Lôi Tuấn chẳng chút để tâm, mặt kệ chó sủa inh ỏi, cứ thế dẫn Thương Lam về phòng.
Dù gì cũng đã uống chút rượu, nên hai người có hơi say.
“Tôi đi tắm!”, Thương Lam nhanh chóng xông vào phòng tắm.
Lôi Tuấn ngồi tựa người trên ghế sofa, đốt một điếu thuốc.
Anh cảm thấy rất thú vị, cảm giác cuộc sống đối phó với đám tiểu nhân này có lẽ mới thật sự là cuộc sống.
Thế nhưng anh biết, đây chỉ là tạm thời.
Anh vốn dĩ không phải người bình thường, chiến trường mới là nơi của anh.
“Anh đang nghĩ gì vậy?”
Thương Lam quấn khăn tắm, lau mái tóc ướt của mình, thoạt nhìn trông rất gợi cảm.
Lôi Tuấn ngẩn ra một lúc.
“Anh ngẩn người làm gì?”, Thương Lam mỉm cười nói.
“Bà xã, em thật đẹp!”
“Đừng có giả bộ, anh còn chưa trả lời tôi, anh đang nghĩ gì?”
“Anh đang nghĩ… chúng ta có nên sinh con hay không?”
“Hừ!”
Thương Lam giận dỗi nói: “Lúc nào sự nghiệp của anh thành công rồi mới nói đi, đến lúc đó tôi sẽ xem xét lại việc có nên gả cho anh thật không, hiện tại chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi!”
“Việc này không thành vấn đề!”
Lôi Tuấn cười nói: “Anh chỉ cảm thấy trên thế giới này, ngoại trừ em, anh không còn người thân nào khác, lẻ loi trơ trọi, dù có được cả thế giới thì đã sao chứ?”
“Dã tâm của anh ghê gớm thật!”
“Đàn ông phải có dã tâm!”, Lôi Tuấn ra vẻ ngạo mạn nói.
“Haiz…”
Thương Lam thở dài, âu sầu nói: “Cảm ơn anh đã làm tất cả những chuyện đêm nay vì tôi, mọi thứ giống như một giấc mộng, tuy nhiên phải mau tỉnh lại, bởi vì tôi đã mất đi cơ hội giành lấy hợp đồng đấu thầu, chúng ta cũng nên cân nhắc phải làm thế nào sau khi chuyển ra ngoài!”
“Bà xã!”
Lôi Tuấn duỗi tay ôm Thương Lam vào lòng, nói: “Tin tưởng anh, đây không phải giấc mộng, chẳng mấy chốc, anh sẽ cho em một cuộc sống mới, một cuộc sống tốt hơn bây giờ gấp trăm nghìn lần!”
“Trừ phi anh có thể lấy được thư mời, có lẽ… còn có cơ hội!”
Thương Lam cũng không giãy ra, bởi vì cô biết Lôi Tuấn không phải người xằng bậy.
“Thư mời gì?”
“Ba ngày sau, ông chủ Kim sẽ mở một buổi tiệc rượu, những người giàu có khắp thành phố đều chờ đợi buổi tiệc này!”
“Bà xã, anh đảm bảo sẽ lấy được thư mời!”
Lôi Tuấn mượn rượu tiến xa hơn.
“Đáng ghét!”
Lúc này, đối với Lôi Tuấn, Thương Lam vẫn còn nghi ngờ.
Sau khi giãy khỏi cái ôm của anh, cô trèo lên giường, nhìn chằm chằm vào anh và nói: “Nếu như anh thực sự làm được, tôi sẽ để anh lên giường ngủ, đương nhiên, mọi thứ trên giường cũng để anh tùy ý!”
“Bà xã, là do em nói đấy nhé!”
“Từ trước đến nay bổn cô nương nói lời luôn giữ lấy lời!”
“Được!”
Lôi Tuấn cười nói: “Mấy ngày nay em không cần làm gì cả, cứ an tâm nghỉ ngơi, chuẩn bị tâm trạng cho tốt, ba ngày sau, anh sẽ dẫn em đi tham gia tiệc rượu!”
Nói xong, anh mặc kệ phản ứng của cô, cứ thế ngã lăn ra sofa ngủ…
Thương Lam bỉu môi, lẳng lặng nhìn anh.
Người đàn ông này rất điển trai, tính cách cũng tốt, dám yêu dám hận, vốn dĩ là một lựa chọn rất tốt để làm chồng.
Thế nhưng, vì sao anh ta không có chí tiến thủ gì cả?
Không đúng, dường như anh ta có bí mật gì đó? Rốt cuộc anh ta là ai?
Chẳng lẽ chồng của cô thật sự là một nhân vật lớn đứng sau màn?
Không thể nào, không thể nào…
…
Tiệc rượu của nhà họ Kim được tổ chức đúng hạn tại khách sạn Hào Đình Hương Giang.
Ông chủ Kim vốn là người giàu nhất thành phố, mấy năm nay rất ít khi xuất hiện, và những hoạt động kiểu này cũng rất ít tổ chức, bởi vậy buổi tiệc rượu lần này gây tiếng vang rất lớn, không chỉ quan to hiển quý, ngay cả người bình thường cũng háo hức mong được tham gia.
Hội trường buổi tiệc có thể chứa hơn một ngàn người.
Mỗi một thư mời có thể tham gia hai người.
Bởi vì có quá nhiều cô chủ quyền quý có ý đồ gây rối, muốn tạo độ hot để kết giao với người quyền quý, cho nên bảo vệ của buổi tiệc vô cùng nghiêm khắc.
Không có thư mời tuyệt đối không được vào.
Lúc này, thư mời trở thành món hàng hot, thậm chí còn có người rao bán trên mạng với giá cực cao.
Nhờ vào mối quan hệ của cậu ấm Trần Uy, mà nhà họ Tần cũng lấy được một tấm thư mời.
Lại chi thêm hàng trăm nghìn để mua hai tấm trên mạng cho vợ chồng cô cả cùng Trương Quế Trân và trợ lý.
Hiển nhiên, Thương Lam và Lôi Tuấn không có phần.
Bọn họ không nhận được thư mời, cũng không mua nổi…