• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full New Thiên Kim Hạ Phủ (2 Viewers)

  • Chương 48

Hoàng thượng Hoàng hậu Bắc Thành quốc chiêu đãi các tú nữ và những thành viên đi theo của Nam Xương quốc tại Ngự Hoa viên thì Đường Chí Lễ cuối cùng ngồi không yên, thừa dịp nội thị không chú ý, lặng lẽ chuồn ra ngoài điện, tránh thủ vệ, leo lên đài cao Ngự Hoa Viên, dùng ống nhòm quan sát các tú nữ đến dự tiệc. Đợi đến khi nhìn thấy đám người Hạ Từ và Tưởng Hoa An đang ngồi một chỗ thì không thể dừng mắt khỏi gương mặt Hạ Từ, lâu sau lẩm bẩm nói: “Lại phẫn thành ca ca mình trà trộn vào cung rồi, đây là muốn náo loạn ra thành gì chứ?” Vì thấy Hạ Từ và Tưởng Hoa An cười cười nói nói, trong lòng không biết có tư vị gì, lạnh lùng hừ một tiếng. Khẽ hừ xong, bỗng lại giật mình, nàng nói chuyện với người khác, chính mình không thoải mái gì chứ? Bỗng nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Viên thì nàng mập mạp, cũng chỉ mới mấy tuổi, tươi cười ngọt ngào, cực kỳ đáng yêu. Lúc bị buộc kêu nàng một tiếng tỷ tỷ, sau khi về nước thì luôn không quên nổi sỉ nhục này. Lần trước khi nhìn thấy nàng, không đề cập tới lúc trưởng thành nàng trở thành một tiểu cô nương duyên dáng yêu kiều, lại còn ôn hòa có lễ, tâm tư ngập tràn ý muốn trả thù chẳng biết tại sao lại tiêu tan mất. Lúc này thấy nàng lại phẫn nam trang, luôn cười cười với Tưởng Hoa An, ngực như bị một cái gì đó chặn lại, đây là chuyện gì vậy?
Ta thích nàng ấy sao? Đường Chí Lễ bị ý nghĩ này của mình làm giật mình, nhất thời suy nghĩ xuất thần, vì hắn còn trong thời gian cấm túc, cũng không dám ở lại lâu, nhìn một lúc rồi trở về trong điện. Ở trong điện lại chà chà tay nôn nóng đi tới đi lui, mình thích nàng, thích nàng, vậy phải làm sao bây giờ?
Lại nói Đường Chí Tụy ở yến hội không nhìn thấy Hạ Viên, sau khi nghe ngóng nghe nói là hôm nay bị đau đầu không tới được, bởi lúc trước nghe Đường Chí Lễ nói Hạ Viên và Hạ Từ là huynh muội long phượng thai, nên tò mò nhìn qua Hạ Từ vài lần, vừa nhìn thấy thì đôi mắt như muốn đui mù, bụng thầm nói: thật sự có nam hài tử bộ dạng tuấn tú đến thế, tướng mạo hoàng huynh coi như đã xuất chúng lắm rồi, nhưng so sánh ra vẫn kém hắn. Ca ca đã trưởng thành như vậy, cô muội muội Hạ Viên kia đoán cũng xinh đẹp, trách không được Tam hoàng huynh cứ mãi không quên. Vì thấy phụ hoàng mẫu hậu có hỏi vài câu, Hạ Từ nói năng không tầm thường, hơi gật đầu, ngoài dáng vẻ đẹp đẽ ra, xem ra cũng là người đọc thi thư.
Yến hội được nửa chừng, Đường Chí Tụy viện cớ thay quần áo, lại chạy tới cung điện Đường Chí Lễ, vừa thấy Đường Chí Lễ lên đường: “Ca ca, hôm nay huynh phải thất vọng rồi, Hạ Viên cô nương vốn không đến cung. Chỉ có thân ca ca nàng Hạ Từ đến đây thôi. Nếu là Hạ Viên cô nương và ca ca nàng giống nhau, vậy thực sự sẽ xinh đẹp lắm.”
Đường Chí Lễ bảo cung nữ lui xuống, bèn nhỏ giọng nói với Đường Chí Tụy: “Vừa rồi ta mới vụng trộm leo lên đài cao lấy ống nhòm nhìn một chút, Hạ Từ người kia chính là Hạ Viên giả trang ra thôi. Hạ Viên cô nương cao hơn ba năm trước đây một chút, hình dáng cũng không biến đổi lớn, lúc này nàng giả hình dáng ca ca nàng, mặc dù là nam trang, lại lộ ra vẻ tuấn dật của một nam hài tử, rốt cuộc vẫn không thể gạt được ta.”
“Muội nói rồi mà, nào có nam hài tử nào tuấn tú đến như vậy, còn nhìn nhiều vài lần đây!” Đường Chí Tụy vỗ tay nói: “Thì ra nàng nữ giả nam trang.” Nói xong cũng nghi hoặc nói: “Ca ca, tuy nói là nữ giả nam trang, nhưng chẳng biết tại sao, nhìn không biết là nữ hài tử, cũng có chút anh khí. Nếu ca ca không vạch trần, chỉ cảm thấy hắn quá tuấn thôi, lại không cảm thấy nàng có hương vị nữ hài tử.”
“Nàng cố ý phẫn nam hài tử tiến cung, tất nhiên sẽ không dễ dàng để người ta nhìn ra. Nếu dịch trang để người nhìn thấy đã biết, đoán chắc nàng không dám to gan dịch trang vào cung.” Đường Chí Lễ mang theo ý cười nói: “Ba năm trước ta đến Nam Xương quốc thì gặp nàng ở trong phủ, lúc đó cũng không dịch trang, mặc nữ trang tư thế hơi có chút oai hùng hiên ngang, thực rất chói mắt. Sau đó ở phủ Tướng quân gặp lại nàng, nàng lại mặc nam trang, học tướng đi nam hài tử, rất ra dáng. Làm người ta nhìn không ra là nữ giả nam trang.”
“Nếu là vậy, tất nhiên muội sẽ tìm cách dẫn nàng đến trong điện muội, ca ca cứ cầm thất xảo đồ đến điện ta chờ mời nàng ghép ra, cũng hoàn thành được tâm nguyện.” Lần đầu tiên Đường Chí Tụy tận mắt nhìn thấy một nữ tử giả nam trang, trong lòng tràn đầy tò mò, chống má nói: “Nhìnlời nói rõ ràng, là một người không tầm thường, bản thân muội rất muốn kết giao.”
“Nếu nàng phẫn nam trang, tất nhiên cũng không thể cùng muộiđến trong phòng rồi, muội phải làm thể nào để dẫn nàng đến trong điện?” Đường Chí Lễ ngẩng đầu cười nói: “Để người ta thấy muội dẫn một nam hài tử đến trong điện, lại sẽ nói xấu cho xem.” Truyện được chuyển ngữ bởi """"
“Lúc muội nhờ Nhị hoàng huynh mang đám người Tưởng Hoa An đến Ngự Hoa Viên, huynh tìm cơ hội dẫn nàng đến trong điện ta.” Đường Chí Tụy lúc này nháy mắt nói: “Ca ca tưởng nhớ nàng trong thời gian dài như vậy, có thể nào lại không được gặp một lần?” Nói xong cũng đi ra ngoài.
Khi Đường Chí Tụy đi ra, ánh mắt trực tiếp nhìn tới Hạ Từ cũng lớn mật hơn rất nhiều, hi hi, tất cả mọi người đều là nữ hài tử, nhìn nhiều một chút cũng không sao cả! Hạ Từ phát hiện có người liên tục nhìn mình, giương mắt nhìn thấy là Đường Chí Tụy, cũng thật kinh ngạc, sao công chúa Bắc Thành quốc lại lớn mật đến thế**? Một bên bất động thanh sắc cũng liếc nhìn lại Đường Chí Tụy, hình dáng bất quá cũng chỉ mười một mười hai tuổi, đôi mi cong cong cùng đôi mắt cực kỳ linh động, lúc này cười liếc nhìn qua, cũng làm cho người ta ngây dại một lúc.
Đường Chí Tụy thấy Hạ Từ nhìn sang, không khỏi hé miệng cười, thấy hắn sửng sốt ngại ngùng rũ mắt xuống, không khỏi mừng thầm, cũng may ngươi là một nữ hài tử, nếu là nam hài tử, bị ta đây nhìn nhầm, đúng là sẽ hiểu lầm. Cũng là ngươi lớn mật, biết rõ ca ca nhận ra ngươi, còn dám giả dạng đi vào cung? Nắm lấy nhược điểm này của ngươi, không sợ ngươi không đi gặp ca ca.
Dân phong Bắc Thành quốc quả nhiên cởi mở hơn nhiều so với Nam Xương quốc, một vị công chúa **có thể liếc nhìn qua đây, còn hé miệng cười với mình. Hạ Từ lại không dám giương mắt nhìn lại Đường Chí Tụy, chỉ quay đầu nói chuyện với Tưởng Hoa An.
Tưởng Hoa An lại chú ý tới Đường Chí Tụy vụng trộm nhìn Hạ Từ, nhất thời nhớ tới chuyện liên hôn Thẩm Nguyện Chi có nói lần đó, Viên nhi không thể đến Bắc Thành quốc, nhưng công chúa Bắc Thành quốc này, đến Nam Xương quốc chúng ta cũng là chuyện rất tốt. Hoàng tử các ngươi muốn cầu thú tiểu thư Hạ phủ, không bằng công tử Hạ phủ muốn cầu cưới công chúa các ngươi? Để xem ai sẽ đắc thủ! Lấy tài mạo nhân phẩm của Từ nhi, tất nhiên có thể lấy công chúa. Hai nước nếu muốn liên hôn, chỉ có Nam Xương quốc chúng ta cưới cô nương Bắc Thành quốc các ngươi, quyết sẽ không tùy tiện để cô nương Nam Xương quốc đến Bắc Thành quốc bên này. Nếu hai nước giao hảo cũng thôi, tương lai nếu hủy minh ước, vậy cô nương gả cho quốc gia khác lại lâm vào thế khó xử, không tốt còn bị đầu thân hai nơi. Bất kể thế nào, tự nhiên phải ở nơi mình, cũng không để cho Hạ Viên lấy chồng xa tận Bắc Thành quốc. Hắn đang nghĩ ngợi, vừa ngẩng đầu lại chống lại ánh mắt Thẩm Nguyện Chi, hai người ý vị thâm trường khẽ gật đầu.
Thẩm Nguyện Chi cũng nhìn thấy Đường Chí Tụy luôn chú mục nhìn Hạ Từ, lúc này hắn cũng dâng lên tâm tư giống như Tưởng Hoa An, có điều Hạ Từ cầu hôn công chúa là một ý nghĩ khá hay, nhưng Bắc Thành quốc sẽ dễ dàng đồng ý sao? Có điều chuyện nam nữ cũng rất kỳ diệu, mấu chốt không phải thái độ của Bắc Thành quốc, mà là trên người Hạ Từ và công chúa. Nếu công chúa và Hạ Từ hai bên đều tình nguyện, chuyện liên hôn hai nước, cũng là trợ giúp, có hiệu quả lớn. Lại suy nghĩ từ trước tới nay chuyện liên hôn hai nước, đều là bên yếu thế đưa công chúa hoặc quận chúa gả đến nơi cường thế, một nước hơi hùng mạnh làm sao chịu tùy tiện gả công chúa cho nước khác. Vì mấy năm nay Nam Xương quốc cường thịnh, Chu Khuông Chính cũng không dám mở miệng vì Tam hoàng tử cầu hôn công chúa Nam Xương quốc, ngược lại lui làm tiến, nói lời yêu cầu thú Hạ Viên, nghĩ Nam Xương quốc nhất định sẽ đáp ứng. Có điều thực lực Bắc Thành quốc luôn không thể khinh thường, muốn bọn họ đưa công chúa đến Nam Xương quốc, chính là làm mất mặt bọn họ. Nếu nói công chúa và Hạ Từ ở trên yến hội nhất kiến chung tình, Hạ Từ không để ý thế tục lễ quy mà cầu hôn công chúa, ngược lại được lòng người hơn so với khi nói chuyện hai nước liên hôn. Dân chúng vui vẻ khi thấy người có tình trở thành thân thuộc, hai nước Nam Bắc có đoạn giai thoại này, quan hệ càng tiến thêm một bước. Made by......
Chu hoàng hậu thấy Hạ Từ đi theo tiến cung, Hạ Viên lại không có, cảm thấy ngoài ý muốn, lại tỉ mỉ quan sát Hạ Từ, suy nghĩ ca ca đã là một nhân vật như thế, muội muội chắc sẽ không kém. Lúc này lại không nhìn thấy được, đợi sau đại hội Tú Phẩm, lại mượn lễ tiễn đưa triệu tiến cung xem nữa là được. Vì thấy Hạ Từ quả thật tài mạo đều tốt, nghĩ Đường Chí Lễ mấy lần đến Nam Xương quốc, cùng Hạ cô nương có vài phần duyên phận, lúc này cô nương Hạ phủ đến đây, bản thân muốn nhận thức nàng một cái, cũng có tâm tư muốn kết giao nhân vật thanh tú nước Nam Xương quốc. Bèn truyền Đường Chí Lễ đi ra tiếp khách.
Đường Chí Tụy thấy nội thị đi truyền Đường Chí Lễ, bỗng chốc thở dài nhẹ nhõm một hơi, vốn đáp ứng ca ca đưa Hạ Viên đi vào trong điện, nhưng bên người hắn ngồi bên trái là Tưởng Hoa An, ngồi bên phải là Thẩm Nguyện Chi, đợi khi đi dạo Ngự Hoa Viên, chỉ sợ cũng không có cơ hội đi lên nói chuyện nữa là. Dù sao nàng giả nam trang, bản thân nếu quá mức lộ liễu, dừng trong mắt mọi người, cũng quá khó coi.
Nội thị truyền Đường Chí Lễ đi ra thì hắn vội vàng gặp qua mọi người, ánh mắt cùng Hạ Từ chạm nhau thì đều tự gật đầu một cái. Vì hắn đã đến nước Nam Xương, cũng xem như quen biết với đám người Tưởng Hoa An, tất nhiên sẽ đi lên mời rượu, Hạ Từ nói bản thân không uống rượu, chỉ bưng trà, cười nói: “Thứ cho đệ tuổi nhỏ, chỉ có thể lấy trà thay rượu thôi!”
Nữ hài tử đương nhiên không thuận tiện uống rượu. Đường Chí Lễ nghe Hạ Từ nói chuyện vang vang, mặc dù thanh âm không thanh thúy bằng muội muội mình, ngược lại mang theo một chút từ tính, cảm thấy êm tai, nhất thời hơi thất thần. Miệng cười xã giao vài câu, thế này mới có chút thâm ý nói: “Nghe muội muội ngươi hôm nay đau đầu không thể vào cung, ta xin có lời thăm hỏi. Sau này sẽ đến dịch quán thăm.” Nói xong lại nói với Chu hoàng hậu: “Mẫu hậu, vì Viên cô nương giỏi về ghép thất xảo đồ, lúc này muốn mời ca ca nàng đến điện của con nói chuyện trong chốc lát, có một tấm thất xảo đồ khác muốn nhờ hắn lấy về cho Hạ Viên cô nương ghép hình.”
“Cũng được!” Chu hoàng hậu mỉm cười đáp ứng.
Thấy Đường Chí Lễ mang Hạ Từ đi rồi, Đường Chí Tụy trong lòng ngứa ngáy, thừa dịp mọi người mời rượu, thoát khỏi cung nữ, lặng lẽ đi theo sau.
Đường Chí Lễ mang Hạ Từ một đường đi tới, chỉ nói một chút chuyện xã giao, đợi khi vào trong điện, đám người nội thị đã lui hết ra thế này mới nói: “Từ biệt ba năm, ngươi cũng cao lên không ít.”
“Điện hạ cũng tuấn lãng không ít.” Hạ Từ thấy hắn quả thật không so đo chuyện mình dịch trang lúc trước, cũng thuận miệng nói thêm một câu, cười nói: “Không nghĩ tới sẽ gặp lại điện hạ. Mấy ngày trước đây đã đưa thư cho điện hạ, nói vậy điện hạ hiểu rõ rồi!”
“Tất nhiên!” Đường Chí Lễ sao không biết xấu hổ mà nói mình làm thư nhòe hết rồi, lúc này chỉ mỉm cười nhìn Hạ Từ nói: “Ngươi đưa thư, ta tất nhiên đã nhìn qua, cũng cất giữ kỹ càng!” Vì thấy nội thị bưng trà lên, hắn vẫy vẫy tay cho nội thị lui ra, tự mình nâng ấm trà châm trà.
Hạ Từ thấy thái độ Đường Chí Lễ thực ôn hòa, cũng rất ngoài ý muốn, lúc này thấy hắn đường đường là hoàng tử còn vì bản thân mình châm trà, cũng không thể không biết xấu hổ, vội vàng đứng dậy bồi lễ, thế này mới nhận trà. Không nghĩ tới Đường Chí Lễ từ nhỏ là tượng vàng ngọc quý, lúc nào từng rót trà cho người khác, đây cũng là lần đầu tiên châm trà, lại rót quá đầy, lúc Hạ Từ nhận cái chén, cái chén lung lay một cái, bắn tung tóe một ít lên xiêm y.
“Có nóng không?” Đường Chí Lễ thấy ly trà Hạ Từ bắn tung tóe ra ngoài, vội đi lại gần xem cổ tay hắn có phỏng không.
“Thật không có nóng!” Hạ Từ lên tiếng, mới chịu đưa trà lên trên môi nhấp một ngụm, vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt ân cần của Đường Chí Lễ, trong lòng hoảng hốt, ánh mắt hắn làm sao vậy? Không lẽ việc lần dịch trang trước kỳ thật hắn vẫn còn để ý, lúc này mượn cơ hội trả thù? Đang lúc xấu hổ, lại nghe được thanh âm thanh thúy của Đường Chí Tụy truyền đến từ ngoài điện.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom