Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 75
Chương 75
Có người ẩn nấp cạnh linh điền của Tôn mặt rỗ không xa.
“Tiểu tử kia đã đến rồi, chúng ta động thủ chứ?”
Cách linh điền không xa, Lỗ Đình lấp sau một khối đá chân núi Liệt Yên Sơn, vẻ mặt dữ tợn tràn đầy hưng phấn.
“Chờ một chút, mỗi lần khắc họa xong linh văn, hắn sẽ hao hụt hết sạch linh lực trong cơ thể, lúc đó mới là thời cơ động thủ thích hợp nhất.”
Sắc mặt Tiền Cơ bình tĩnh, hắn ta là một người cẩn thận.
Lỗ Đình có chút không đồng ý nói: “Bằng vào tu vi của ta và ngươi chẳng lẽ còn không đối phó được tiểu tử chỉ có tầng hai Chân Võ cảnh sao?”
“Cẩn thận vẫn hơn.”
Tiền Cơ không bị lay chuyển.
Lỗ Đình cũng không nói nữa, tức giận giương mắt nhìn chằm chằm, hắn ta cảm thấy khó hiểu tại sao Tiền Cơ có được tu vi tầng ba Chân Võ cảnh sẽ coi trọng tiểu tử Lâm Tầm này như thế.
Không bao lâu, linh điền phía xa vù lên một tiếng, một cột sáng vàng xông thẳng lên trời.
Đây là dấu hiệu cho thấy linh văn Dẫn Quang bắt đầu có tác dụng. Tiền Cơ thấy cảnh tượng như thế không nhịn được thở dài khẽ nói: “Bằng vào năng lực của tiểu tử này nếu không đối nghịch với chúng ra, có thể thu nạp vào dưới trướng Liên Như Phong đại ca, có lẽ phát huy tác dụng lớn. Chỉ đáng tiếc…”
“Đừng giả mù sa mưa.”
Lỗ Đình khinh thường nhổ một ngụm nước bọt.
Tiền Cơ cười cười, không để ý chút nào, lập tức đứng dậy, hướng linh điền xa xa bước tới: “Đi thôi, đến giờ chúng ta thu gặt con mồi rồi.”
“Đã sớm chuẩn bị xong.”
Vẻ mặt Lỗ Đình gấp gáp không kìm nén nổi, vụt một cái đứng lên từ trên mặt đất, cầm theo một thanh cự chùy, giống như một con trâu đực khát máu xông đến..
Linh văn Dẫn Quang đã phát huy tác dụng, chỉ mất một chút thời gian có thể diệt hết sâu bệnh bên trong linh điền.
Lâm Tầm cũng không cần chờ xem đã biết trước được kết quả này, nên xoay người đi ra linh điền. Nhưng hắn ngoài ý muốn phát hiện không thấy Tôn mặt rỗ đâu nữa.
Ồ?
Mắt Lâm Tầm đảo quanh bốn phía, đang lúc trong lòng kỳ quái, thì thấy xa xa có hai bóng dáng xông lại đây rất nhanh.
Một tên dáng người gầy yếu, gương mặt âm trầm, tay cầm một thanh trường thương. Một tên khác dáng người cao lớn, bộ mặt dữ tợn, ôm một thanh cự chùy.
Đây đúng là Tiền Cơ và Lỗ Đình!
Hiển nhiên người đến không có thiện ý, nhưng Lâm Tầm cũng không hoảng hốt. Hắn đã sớm lường trước được Lỗ Đình và Tiền Cơ sẽ động thủ với mình, chỉ không nghĩ đến rơi vào đúng hôm nay mà thôi.
Động não suy nghĩ một chút, Tôn mặt rỗ đột nhiên mất tích, Lâm Tầm đã suy đoán được trước đó người này chắc là đã hợp tác cùng Lỗ Đình và Tiền Cơ.
Hiện giờ nơi này không một bóng người, cách thôn Phi Vân thật xa, cho dù muốn kêu cứu cũng không thể, đúng là một nơi tốt để giết người diệt khẩu.
Trong lòng Lâm Tầm đã đoán được đây là kế hoạch của Tiền Cơ. Còn Lỗ Đình chỉ là một tên thô lỗ, chắc chắn không nghĩ được kế hoạch vẹn toàn như vậy.
Có người ẩn nấp cạnh linh điền của Tôn mặt rỗ không xa.
“Tiểu tử kia đã đến rồi, chúng ta động thủ chứ?”
Cách linh điền không xa, Lỗ Đình lấp sau một khối đá chân núi Liệt Yên Sơn, vẻ mặt dữ tợn tràn đầy hưng phấn.
“Chờ một chút, mỗi lần khắc họa xong linh văn, hắn sẽ hao hụt hết sạch linh lực trong cơ thể, lúc đó mới là thời cơ động thủ thích hợp nhất.”
Sắc mặt Tiền Cơ bình tĩnh, hắn ta là một người cẩn thận.
Lỗ Đình có chút không đồng ý nói: “Bằng vào tu vi của ta và ngươi chẳng lẽ còn không đối phó được tiểu tử chỉ có tầng hai Chân Võ cảnh sao?”
“Cẩn thận vẫn hơn.”
Tiền Cơ không bị lay chuyển.
Lỗ Đình cũng không nói nữa, tức giận giương mắt nhìn chằm chằm, hắn ta cảm thấy khó hiểu tại sao Tiền Cơ có được tu vi tầng ba Chân Võ cảnh sẽ coi trọng tiểu tử Lâm Tầm này như thế.
Không bao lâu, linh điền phía xa vù lên một tiếng, một cột sáng vàng xông thẳng lên trời.
Đây là dấu hiệu cho thấy linh văn Dẫn Quang bắt đầu có tác dụng. Tiền Cơ thấy cảnh tượng như thế không nhịn được thở dài khẽ nói: “Bằng vào năng lực của tiểu tử này nếu không đối nghịch với chúng ra, có thể thu nạp vào dưới trướng Liên Như Phong đại ca, có lẽ phát huy tác dụng lớn. Chỉ đáng tiếc…”
“Đừng giả mù sa mưa.”
Lỗ Đình khinh thường nhổ một ngụm nước bọt.
Tiền Cơ cười cười, không để ý chút nào, lập tức đứng dậy, hướng linh điền xa xa bước tới: “Đi thôi, đến giờ chúng ta thu gặt con mồi rồi.”
“Đã sớm chuẩn bị xong.”
Vẻ mặt Lỗ Đình gấp gáp không kìm nén nổi, vụt một cái đứng lên từ trên mặt đất, cầm theo một thanh cự chùy, giống như một con trâu đực khát máu xông đến..
Linh văn Dẫn Quang đã phát huy tác dụng, chỉ mất một chút thời gian có thể diệt hết sâu bệnh bên trong linh điền.
Lâm Tầm cũng không cần chờ xem đã biết trước được kết quả này, nên xoay người đi ra linh điền. Nhưng hắn ngoài ý muốn phát hiện không thấy Tôn mặt rỗ đâu nữa.
Ồ?
Mắt Lâm Tầm đảo quanh bốn phía, đang lúc trong lòng kỳ quái, thì thấy xa xa có hai bóng dáng xông lại đây rất nhanh.
Một tên dáng người gầy yếu, gương mặt âm trầm, tay cầm một thanh trường thương. Một tên khác dáng người cao lớn, bộ mặt dữ tợn, ôm một thanh cự chùy.
Đây đúng là Tiền Cơ và Lỗ Đình!
Hiển nhiên người đến không có thiện ý, nhưng Lâm Tầm cũng không hoảng hốt. Hắn đã sớm lường trước được Lỗ Đình và Tiền Cơ sẽ động thủ với mình, chỉ không nghĩ đến rơi vào đúng hôm nay mà thôi.
Động não suy nghĩ một chút, Tôn mặt rỗ đột nhiên mất tích, Lâm Tầm đã suy đoán được trước đó người này chắc là đã hợp tác cùng Lỗ Đình và Tiền Cơ.
Hiện giờ nơi này không một bóng người, cách thôn Phi Vân thật xa, cho dù muốn kêu cứu cũng không thể, đúng là một nơi tốt để giết người diệt khẩu.
Trong lòng Lâm Tầm đã đoán được đây là kế hoạch của Tiền Cơ. Còn Lỗ Đình chỉ là một tên thô lỗ, chắc chắn không nghĩ được kế hoạch vẹn toàn như vậy.