Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 719: Tôi thực sự sẽ gọi cảnh sát
Trong làn gió mát đầu thu, thanh âm cô trong trẻo, lạnh lùng.
Cố Lâm tái mặt nói: "Tôi không hiểu cô nói gì. Cái chết của hai đứa trẻ đó không liên quan gì đến tôi. Diệp Tinh Lăng, đừng ngậm máu phun người."
Hạ Lăng nhẹ nhàng cười lạnh, không chịu thừa nhận. Bây giờ cô đã quyết định gọi cảnh sát, sẽ có cảnh sát riêng đến để xử phạt cô ta, vì vậy cô không cần phải lãng phí lời nào nữa. Thay vào đó, cô quay đầu lại nói với Lệ Lôi: "Chuyện này anh không cần giúp em, nhưng đừng cản trở em. Bằng không, đừng trách em trở mặt, cự tuyệt anh." Nói xong, cô lại đặt cây kem vào tay anh. Quay lại và rời đi.
Chưa kịp bước vài bước, Lệ Lôi đã đuổi theo, kéo người cô lại, lại đút cây kem vào tay cô. “Tính khí của em là nóng nảy!” Sau làn gió nhàn nhạt trước cửa tiệm Diệp Thanh, nam nhân tuấn tú trầm mặc nhìn cô gái trước mặt, có chút tức giận bất lực nói: “Nói đi là đi, có thể nào cho anh chút mặt mũi được không?”
Cô suy tư vài giây: “Tại sao lại phải cho anh chút mặt mũi?”
Lệ Lôi càng tức giận: “Em là người phụ nữ của anh, anh làm sao không giúp em được!”
Hạ Lăng: “Tôi không phải người phụ nữ của anh.”
Lệ Lôi: “Anh đã giúp em rồi, em chính là người phụ nữ của anh. ”
Hạ Lăng:“ Anh vẫn chưa giúp tôi. ”
Lệ Lôi:“ Đi, anh sẽ cùng em đến sở cảnh sát. ”Cô không biết rắc rối của chuyện này, vụ án này sao có thể đơn giản như gọi cảnh sát? Vụ án dùng “chuyện ngoài ý muốn" để khép lại, giờ lôi cũ, liên quan đến mạng người, sự việc bên trong rất phức tạp.
Hơn nữa, còn có áp lực từ Cố gia.
Anh nhớ tới dáng vẻ xanh xao vừa rồi của Cố Lâm, anh không hoài nghi nữa, anh chỉ lo rằng nhà họ Cố sẽ ra tay tàn nhẫn với Tiểu Lăng.
Hạ Lăng nghiêm túc nhìn anh: "Anh có quan hệ tốt với nhà họ Cố như vậy với anh. Nếu anh giúp em chuyện này, có lẽ tình bạn bao năm nay của hai nhà sẽ bị hủy hoại." ”
Lệ Lôi không trả lời mà dứt khoát nắm tay cô đi về phía trước.
Cho dù tình bạn giữa Cố gia và Lệ gia có bị hủy hoại thì làm sao, nhân sinh trên đời, có việc nên làm cũng có veiecj không nên làm. Là do nhà họ Cố đã chạm giới hạn của người phụ nữ anh yêu, tức là đã xâm phạm đến giới hạn của anh. Trong tình huống này, anh đã cho Cố gia một cơ hội và không giải quyết vấn đề vào năm đó, tuy nhiên, dù nhiều lần nhượng bộ nhưng Cố Lâm lại ngày càng tệ hơn.
Anh đã cảnh báo Cố gia nhiều lần.
Nhưng lần này, vì Tiểu Lăng không muốn nhịn nữa thì cô cũng không cần phải nhượng bộ nữa.
Trong thế giới của anh, mọi thứ đều lấy Tiểu Lăng làm trọng, đã có vài lần anh suýt đánh mất cô, anh không bao giờ muốn mạo hiểm lần nữa. Anh đã mất bốn năm để đem Lệ Phong ra khỏi cốt lõi quyền lực của gia tộc họ Lệ, và làm cho thế lực cùng Lệ lão gia địa vị ngang nhau, không phải là vì bảo vệ Tiểu Lăng hay sao?
Nếu anh không thể bảo vệ cô ấy vào thời điểm quan trọng, thì tất cả những điều này còn ý nghĩa gì?
Anh càng nắm tay cô thật chặt và vững chắc hơn.
Hạ Lăng cảm nhận được hơi nóng từ lòng bàn tay anh, trái tim cô khẽ nhúc nhích. Người đàn ông này có vẻ khác trước, không còn ưu tiên gia đình mà đặt cô vào vị trí quan trọng hơn. Hoặc, anh ấy luôn như vậy, nhưng cô đã không nhận thấy.
Cô có chút trầm tư.
Hai người đi cạnh nhau cho đến khi đến ngã ba, Hạ Lăng theo bản năng đi bên trái và Lệ Lôi đi bên phải.
Hạ Lăng sửng sốt một chút, mới nói: "Đi bên trái là hướng chỗ ở. Chúng ta trở về thu dọn đi. Cho Thiệu Huy trở về nghỉ qua đêm, sáng mai chúng ta sẽ lái xe trở về thành phố, rồi đến đồn cảnh sát thành phố S báo án."
Lệ Lôi lại nói: " Cậu nói muốn gọi cảnh sát trước mặt Cố Lâm, Cố Lâm nhất định sẽ sớm nói với nhà họ Cố. Một khi nhà họ Cố làm bất cứ điều gì để mua chuộc cảnh sát hoặc tiêu hủy chứng cứ của năm đó thì mọi chuyện sẽ dễ dàng thay đổi. Tiểu Lăng, anh vừa gọi vừa điều trực thăng, chúng ta hãy đến đường băng và gọi cảnh sát trực tiếp đến thành phố. ”
Hạ Lăng không cảm thấy sâu sắc như anh nghĩ, gật đầu và hỏi: “ Còn Thiệu Huy? ”
Lệ Lôi nói:“ Anh đã gọi cho Đỗ Vân Phong và Đỗ Tranh chăm sóc, bọn họ rất đáng tin cậy, em yên tâm đi. "
Mặc dù trước đây Hạ Lăng có mối quan hệ khó chịu với Đỗ Vân Phong, nhưng cô cũng hiểu Đỗ Vân Phong là mối quan hệ cùng vào sinh ra tử, đáng để tin tưởng. Nghe nói Thiệu Huy đang được họ chăm sóc, cô hoàn toàn yên tâm và cùng anh đi về phía đường băng.
Thật may là có anh.
Sắp xếp những thứ tương ứng cho hợp lý.
Cho dù bây giờ đang ngồi trên khối tài sản hàng chục tỷ, cô là Thiên Hậu mà ai cũng chỉ có thể ngước nhìn, dù có đủ quyết tâm và dũng khí để làm điều gì đó thì cô cũng thiếu đi sự chu đáo của anh. Dù gì cô cũng chỉ là một người phụ nữ, xung quanh cô luôn có một vị trí nhất định không thể thiếu, cho dù có bay cao đến đâu.
Cô liếc nhìn anh, thấy anh đang nói chuyện với nhân viên trên đường băng, trên khuôn mặt tuấn tú có vết dao, nụ cười nhàn nhạt lạnh lùng nhưng lại có vẻ đáng tin cậy và yên tâm.
Cố Lâm tái mặt nói: "Tôi không hiểu cô nói gì. Cái chết của hai đứa trẻ đó không liên quan gì đến tôi. Diệp Tinh Lăng, đừng ngậm máu phun người."
Hạ Lăng nhẹ nhàng cười lạnh, không chịu thừa nhận. Bây giờ cô đã quyết định gọi cảnh sát, sẽ có cảnh sát riêng đến để xử phạt cô ta, vì vậy cô không cần phải lãng phí lời nào nữa. Thay vào đó, cô quay đầu lại nói với Lệ Lôi: "Chuyện này anh không cần giúp em, nhưng đừng cản trở em. Bằng không, đừng trách em trở mặt, cự tuyệt anh." Nói xong, cô lại đặt cây kem vào tay anh. Quay lại và rời đi.
Chưa kịp bước vài bước, Lệ Lôi đã đuổi theo, kéo người cô lại, lại đút cây kem vào tay cô. “Tính khí của em là nóng nảy!” Sau làn gió nhàn nhạt trước cửa tiệm Diệp Thanh, nam nhân tuấn tú trầm mặc nhìn cô gái trước mặt, có chút tức giận bất lực nói: “Nói đi là đi, có thể nào cho anh chút mặt mũi được không?”
Cô suy tư vài giây: “Tại sao lại phải cho anh chút mặt mũi?”
Lệ Lôi càng tức giận: “Em là người phụ nữ của anh, anh làm sao không giúp em được!”
Hạ Lăng: “Tôi không phải người phụ nữ của anh.”
Lệ Lôi: “Anh đã giúp em rồi, em chính là người phụ nữ của anh. ”
Hạ Lăng:“ Anh vẫn chưa giúp tôi. ”
Lệ Lôi:“ Đi, anh sẽ cùng em đến sở cảnh sát. ”Cô không biết rắc rối của chuyện này, vụ án này sao có thể đơn giản như gọi cảnh sát? Vụ án dùng “chuyện ngoài ý muốn" để khép lại, giờ lôi cũ, liên quan đến mạng người, sự việc bên trong rất phức tạp.
Hơn nữa, còn có áp lực từ Cố gia.
Anh nhớ tới dáng vẻ xanh xao vừa rồi của Cố Lâm, anh không hoài nghi nữa, anh chỉ lo rằng nhà họ Cố sẽ ra tay tàn nhẫn với Tiểu Lăng.
Hạ Lăng nghiêm túc nhìn anh: "Anh có quan hệ tốt với nhà họ Cố như vậy với anh. Nếu anh giúp em chuyện này, có lẽ tình bạn bao năm nay của hai nhà sẽ bị hủy hoại." ”
Lệ Lôi không trả lời mà dứt khoát nắm tay cô đi về phía trước.
Cho dù tình bạn giữa Cố gia và Lệ gia có bị hủy hoại thì làm sao, nhân sinh trên đời, có việc nên làm cũng có veiecj không nên làm. Là do nhà họ Cố đã chạm giới hạn của người phụ nữ anh yêu, tức là đã xâm phạm đến giới hạn của anh. Trong tình huống này, anh đã cho Cố gia một cơ hội và không giải quyết vấn đề vào năm đó, tuy nhiên, dù nhiều lần nhượng bộ nhưng Cố Lâm lại ngày càng tệ hơn.
Anh đã cảnh báo Cố gia nhiều lần.
Nhưng lần này, vì Tiểu Lăng không muốn nhịn nữa thì cô cũng không cần phải nhượng bộ nữa.
Trong thế giới của anh, mọi thứ đều lấy Tiểu Lăng làm trọng, đã có vài lần anh suýt đánh mất cô, anh không bao giờ muốn mạo hiểm lần nữa. Anh đã mất bốn năm để đem Lệ Phong ra khỏi cốt lõi quyền lực của gia tộc họ Lệ, và làm cho thế lực cùng Lệ lão gia địa vị ngang nhau, không phải là vì bảo vệ Tiểu Lăng hay sao?
Nếu anh không thể bảo vệ cô ấy vào thời điểm quan trọng, thì tất cả những điều này còn ý nghĩa gì?
Anh càng nắm tay cô thật chặt và vững chắc hơn.
Hạ Lăng cảm nhận được hơi nóng từ lòng bàn tay anh, trái tim cô khẽ nhúc nhích. Người đàn ông này có vẻ khác trước, không còn ưu tiên gia đình mà đặt cô vào vị trí quan trọng hơn. Hoặc, anh ấy luôn như vậy, nhưng cô đã không nhận thấy.
Cô có chút trầm tư.
Hai người đi cạnh nhau cho đến khi đến ngã ba, Hạ Lăng theo bản năng đi bên trái và Lệ Lôi đi bên phải.
Hạ Lăng sửng sốt một chút, mới nói: "Đi bên trái là hướng chỗ ở. Chúng ta trở về thu dọn đi. Cho Thiệu Huy trở về nghỉ qua đêm, sáng mai chúng ta sẽ lái xe trở về thành phố, rồi đến đồn cảnh sát thành phố S báo án."
Lệ Lôi lại nói: " Cậu nói muốn gọi cảnh sát trước mặt Cố Lâm, Cố Lâm nhất định sẽ sớm nói với nhà họ Cố. Một khi nhà họ Cố làm bất cứ điều gì để mua chuộc cảnh sát hoặc tiêu hủy chứng cứ của năm đó thì mọi chuyện sẽ dễ dàng thay đổi. Tiểu Lăng, anh vừa gọi vừa điều trực thăng, chúng ta hãy đến đường băng và gọi cảnh sát trực tiếp đến thành phố. ”
Hạ Lăng không cảm thấy sâu sắc như anh nghĩ, gật đầu và hỏi: “ Còn Thiệu Huy? ”
Lệ Lôi nói:“ Anh đã gọi cho Đỗ Vân Phong và Đỗ Tranh chăm sóc, bọn họ rất đáng tin cậy, em yên tâm đi. "
Mặc dù trước đây Hạ Lăng có mối quan hệ khó chịu với Đỗ Vân Phong, nhưng cô cũng hiểu Đỗ Vân Phong là mối quan hệ cùng vào sinh ra tử, đáng để tin tưởng. Nghe nói Thiệu Huy đang được họ chăm sóc, cô hoàn toàn yên tâm và cùng anh đi về phía đường băng.
Thật may là có anh.
Sắp xếp những thứ tương ứng cho hợp lý.
Cho dù bây giờ đang ngồi trên khối tài sản hàng chục tỷ, cô là Thiên Hậu mà ai cũng chỉ có thể ngước nhìn, dù có đủ quyết tâm và dũng khí để làm điều gì đó thì cô cũng thiếu đi sự chu đáo của anh. Dù gì cô cũng chỉ là một người phụ nữ, xung quanh cô luôn có một vị trí nhất định không thể thiếu, cho dù có bay cao đến đâu.
Cô liếc nhìn anh, thấy anh đang nói chuyện với nhân viên trên đường băng, trên khuôn mặt tuấn tú có vết dao, nụ cười nhàn nhạt lạnh lùng nhưng lại có vẻ đáng tin cậy và yên tâm.
Bình luận facebook