Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-3310
Chương 3310: Bồ Đề quả (1)
- Đúng vậy! Nếu không bọn họ cũng không có khả năng để tâm như thế, thậm chí bắt Ngụy Như Yên...
Lạc Thất Thất gật đầu.
Trương Huyền híp mắt lại.
Không thể không nói, Chư Tử bách gia so với Danh Sư đường, hiểu rõ Khổng miếu hơn rất nhiều.
Tứ Quý đồ ẩn chứa Cổ Thánh lực, giờ phút này Bồ Đề quả có thể làm cho người đột phá tâm cảnh... Bọn họ dường như sớm đã nghiên cứu Khổng miếu triệt để, hơn nữa chuẩn bị cực kỳ đầy đủ.
Ầm ầm!
Chân khí của Ngụy Như Yên không ngừng truyền vào, Bồ Đề quả lay động, tản mát ra mùi thơm nồng nặc.
Trái cây, trưởng thành!
Hô!
Vẻ mặt của Ngụy Như Yên trở nên trắng, miệng lớn thở hổn hển. Hiển nhiên thôi thúc những trái cây này trưởng thành, để nàng tiêu hao rất nhiều.
- Ngụy Như Yên!
Triệu Nhã vội vàng truyền âm qua.
- Triệu Nhã sư tỷ?
Ngụy Như Yên từ trạng thái đóng chặt lục thức khôi phục lại, ngay sau đó thấy được hai người, con mắt nhịn không được sáng lên:
- Lão sư...
- Ừm!
Thấy nàng quả nhiên không có việc gì, thực lực dường như có chút tăng lên, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
- Lão sư!
Không nghĩ tới gặp được lão sư ở đây, Ngụy Như Yên vội vàng đi tới, còn chưa đi mấy bước, liền bị một thanh niên chặn lại.
- Ngươi vẫn chưa thể đi qua, trước tiên hái Bồ Đề quả xuống lại nói!
Ngụy Như Yên nhướng mày:
- Tránh ra!
- Đừng quên, ngươi đáp ứng qua chúng ta cái gì...
Thanh niên sầm mặt lại.
- Ngươi uy hiếp ta?
Ngụy Như Yên sững sờ, đang muốn nổi giận, liền nghe thanh âm của lão sư vang lên:
- Thế nào, trái cây trưởng thành cũng lấy không xuống, còn muốn học trò ta hỗ trợ? Như Yên, tới!
Mặc kệ vẻ mặt của người Chư Tử bách gia, Trương Huyền nhìn qua.
- Dạ!
Thân thể mềm mại vụt qua, Ngụy Như Yên vòng qua thanh niên đi tới.
- Ngươi là lão sư của Ngụy cô nương, Trương Huyền?
Thanh niên nhướng mày, trên mặt không vui.
- Là ta!
Trương Huyền gật đầu.
- Đến rất đúng lúc, Ngụy cô nương đã nghe lời ngươi, vậy liền để nàng hái trái cây xuống, tất cả sáu cái, có thể cho các ngươi một cái làm ban thưởng!
Thanh niên nói.
- Chỉ cho Ngụy Như Yên một cái?
Trương Huyền sửng sốt, giống như nghe lầm.
- Không sai!
Thanh niên gật đầu:
- Còn lại năm cái, Chư Tử bách gia hữu dụng, nhất định phải lấy về, có thể cho các ngươi một cái, cũng là nể tình nàng vất vả. Làm sao, không muốn, ta có thể thay thế thành vật phẩm khác!
- Thay thế?
Nghe đối phương vênh váo tự đắc như vậy, Trương Huyền dở khóc dở cười:
- Các ngươi đã biết Như Yên vất vả, vậy ta liền nói câu công bằng đi!
- Mời nói!
- Các ngươi có thể đi vào nơi này, là bởi vì thể chất đặc thù của Ngụy Như Yên a!
- Đúng!
- Bồ Đề quả trước mắt, có thể trưởng thành, cũng là bởi vì chân khí của nàng thôi thúc!
- Không sai!
- Vậy thì đơn giản, các ngươi một chút tác dụng cũng không có, sáu trái cây, toàn bộ về Như Yên, cái này còn có gì có thể tranh... Tốt rồi, Như Yên, đi qua hái xuống, thu tất cả!
- Đúng vậy! Nếu không bọn họ cũng không có khả năng để tâm như thế, thậm chí bắt Ngụy Như Yên...
Lạc Thất Thất gật đầu.
Trương Huyền híp mắt lại.
Không thể không nói, Chư Tử bách gia so với Danh Sư đường, hiểu rõ Khổng miếu hơn rất nhiều.
Tứ Quý đồ ẩn chứa Cổ Thánh lực, giờ phút này Bồ Đề quả có thể làm cho người đột phá tâm cảnh... Bọn họ dường như sớm đã nghiên cứu Khổng miếu triệt để, hơn nữa chuẩn bị cực kỳ đầy đủ.
Ầm ầm!
Chân khí của Ngụy Như Yên không ngừng truyền vào, Bồ Đề quả lay động, tản mát ra mùi thơm nồng nặc.
Trái cây, trưởng thành!
Hô!
Vẻ mặt của Ngụy Như Yên trở nên trắng, miệng lớn thở hổn hển. Hiển nhiên thôi thúc những trái cây này trưởng thành, để nàng tiêu hao rất nhiều.
- Ngụy Như Yên!
Triệu Nhã vội vàng truyền âm qua.
- Triệu Nhã sư tỷ?
Ngụy Như Yên từ trạng thái đóng chặt lục thức khôi phục lại, ngay sau đó thấy được hai người, con mắt nhịn không được sáng lên:
- Lão sư...
- Ừm!
Thấy nàng quả nhiên không có việc gì, thực lực dường như có chút tăng lên, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
- Lão sư!
Không nghĩ tới gặp được lão sư ở đây, Ngụy Như Yên vội vàng đi tới, còn chưa đi mấy bước, liền bị một thanh niên chặn lại.
- Ngươi vẫn chưa thể đi qua, trước tiên hái Bồ Đề quả xuống lại nói!
Ngụy Như Yên nhướng mày:
- Tránh ra!
- Đừng quên, ngươi đáp ứng qua chúng ta cái gì...
Thanh niên sầm mặt lại.
- Ngươi uy hiếp ta?
Ngụy Như Yên sững sờ, đang muốn nổi giận, liền nghe thanh âm của lão sư vang lên:
- Thế nào, trái cây trưởng thành cũng lấy không xuống, còn muốn học trò ta hỗ trợ? Như Yên, tới!
Mặc kệ vẻ mặt của người Chư Tử bách gia, Trương Huyền nhìn qua.
- Dạ!
Thân thể mềm mại vụt qua, Ngụy Như Yên vòng qua thanh niên đi tới.
- Ngươi là lão sư của Ngụy cô nương, Trương Huyền?
Thanh niên nhướng mày, trên mặt không vui.
- Là ta!
Trương Huyền gật đầu.
- Đến rất đúng lúc, Ngụy cô nương đã nghe lời ngươi, vậy liền để nàng hái trái cây xuống, tất cả sáu cái, có thể cho các ngươi một cái làm ban thưởng!
Thanh niên nói.
- Chỉ cho Ngụy Như Yên một cái?
Trương Huyền sửng sốt, giống như nghe lầm.
- Không sai!
Thanh niên gật đầu:
- Còn lại năm cái, Chư Tử bách gia hữu dụng, nhất định phải lấy về, có thể cho các ngươi một cái, cũng là nể tình nàng vất vả. Làm sao, không muốn, ta có thể thay thế thành vật phẩm khác!
- Thay thế?
Nghe đối phương vênh váo tự đắc như vậy, Trương Huyền dở khóc dở cười:
- Các ngươi đã biết Như Yên vất vả, vậy ta liền nói câu công bằng đi!
- Mời nói!
- Các ngươi có thể đi vào nơi này, là bởi vì thể chất đặc thù của Ngụy Như Yên a!
- Đúng!
- Bồ Đề quả trước mắt, có thể trưởng thành, cũng là bởi vì chân khí của nàng thôi thúc!
- Không sai!
- Vậy thì đơn giản, các ngươi một chút tác dụng cũng không có, sáu trái cây, toàn bộ về Như Yên, cái này còn có gì có thể tranh... Tốt rồi, Như Yên, đi qua hái xuống, thu tất cả!
Bình luận facebook