Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3783: Dạ Huy Thành
Tề Linh Nhi gật đầu nói:
- Đúng, có thể tiến hành không gian truyền tống, giống như Đế Quân thuấn di, trong nháy mắt có thể nhảy vọt khoảng cách ngàn vạn dặm, không bị không gian gò bó. Bất quá thứ này chỉ thành chủ cùng quyền quý mới có tư cách ngồi, người bình thường không cách nào sử dụng.
- Thành chủ mới có thể sử dụng?
Trương Huyền nghi hoặc.
Nếu thật như vậy, thì tính hạn chế lớn hơn quá nhiều, khó trách không ít người đều không biết.
- Vâng! Thực ra cũng không phải đặc quyền, mà là vì bảo vệ người được truyền tống! Thần giới chính là đứng đầu chư thiên vạn giới, không gian rất củng cố, Thần Vương phong hào muốn phá vỡ cũng không dễ dàng, nguyên nhân chính là như vậy, một khi sử dụng truyền tống trận, tất
nhiên sẽ dẫn tới không gian bão táp cực lớn, thực lực không đủ, rất dễ
dàng bị khuấy thành tro tàn!
Thấy hắn không hiểu, Tề Linh Nhi giải thích nói:
- Trở thành thành chủ, nắm giữ thành chủ lệnh, tương đương với ẩn chứa nguyện lực của một thành, coi như bão táp nguy hiểm, cũng không cách nào tổn thương.
- Nguyện lực?
Tề Linh Nhi nói:
- Người trong thành tuân thủ quy định của thành chủ, chẳng khác nào vô điều kiện tin tưởng và nghe theo thành chủ, một khi hắn xảy ra chuyện, cả thành sẽ rơi vào hỗn loạn, dân chúng lầm than, đây đều là nguyện lực! Gia nhập vào trong thành chủ lệnh, tự nhiên để nó có tác dụng phòng ngự cực mạnh! Vì sao vị Thiên Túng Đại Đế kia muốn nhận được Cửu Đế khác công nhận? Cũng là bởi vì cái này. Cửu Đế công nhận, chứng minh tất cả sinh mệnh trong phạm vi Cửu Đế quản hạt đều công nhận, như vậy liền có thể ngưng tụ nhiều nguyện lực hơn nữa...
Trương Huyền gật đầu.
Xem ra ở Thần giới, nguyện lực vô cùng quan trọng.
Thiên Túng Đại Đế, hắn thấy hẳn là Khổng sư, dựa theo bản thân hiểu rõ, học thức thiên hạ, không màng danh lợi... Nhưng bây giờ lại vì tranh đoạt tên tuổi Đại Đế, liên tiếp khiêu chiến Cửu Đế, trước đó một mực nghi hoặc, có chút không hiểu, hiện tại xem ra nguyên nhân chủ yếu nhất khả năng ở đây.
Nhận được thừa nhận, cũng chính là “chính thống”, mới có thể có đến tin tưởng và nghe theo, nhận được nguyện lực.
- Nói như vậy, ta muốn đi tới hoàng thành, hoặc ở Thần giới đi các địa phương không chướng ngại chút nào, nhất định phải đạt được thân phận thành chủ?
Trương Huyền hỏi.
- Đúng vậy!
Tề Linh Nhi mỉm cười.
- Cái này đơn giản, ta và tiểu Giáp đi giết Ngô Phương Thanh... Ngươi chính là thành chủ!
Tôn Cường nói.
Trên đường trở về, hắn và Trương Giáp thân quen, biết thực lực của người này.
Dù Ngô Phương Thanh nắm giữ Thiên Thần khí hạ phẩm, nhưng muốn vượt qua bọn hắn cũng không dễ dàng như vậy.
Trương Huyền lắc đầu.
Đối phương không làm gì sai, vì chức thành chủ mà giết người, không phải hắn nên đi làm.
- Thực ra không cần giết người, Thần giới thoạt nhìn củng cố, trên thực tế khắp nơi đều có tranh đấu, không ít thành trì không có thành chủ!
Tề Linh Nhi nói:
- Không nói cái khác, trên thực tế ta cũng là một vị thành chủ, dù địa phương quản lý kém xa Dạ Minh thành, nhưng thành chủ lệnh dùng để
truyền tống lại đủ!
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Không cần cướp đoạt tự nhiên tốt nhất.
Xem ra tuy Thần giới có quy củ, cũng không ít người lợi dụng sơ hở.
Chỉ cần có thể sử dụng truyền tống trận, tiết kiệm thời gian, làm thành chủ một chút cũng không sao.
Một đường đi tới, làm gia chủ, làm đường chủ, làm tông chủ, thêm một cái thân phận thành chủ cũng không tính là gì.
Trương Huyền nhịn không được hỏi:
- Chung quanh đây có thành không có thành chủ không? Có thể đi qua cạnh tranh không?
- Dạ Huy thành cách nơi này một ngày lộ trình, hiện nay còn không có thành chủ, vì thế tranh đoạt nửa năm, thủy chung không có người có thể
phục chúng, cũng không có người thành công!
Tề Linh Nhi cười nói:
- Có điều thành kia còn lớn hơn Dạ Minh thành, tuy là một thành, nhưng quản lý ba quận, tu vi cao nhất đã đạt đến Thiên Thần cảnh trung phẩm, cho dù loại cường giả này, cũng không thể thành công, độ khó không nhỏ!
- Ba quận? Những quận chủ này có lệnh bài hay không, có thể tiến hành truyền tống không?
Trương Huyền hỏi.
- Ta là căn cứ tình huống hiện tại của Trương thiếu mới nói, cái thành này tự nhiên có!
Tề Linh Nhi gật đầu.
Nàng biết vị trước mắt này cướp đoạt thành chủ mục đích là vì truyền tống trận, mà sử dụng vật này, mang theo ba người trước mắt khả năng thông qua tương đối lớn, cho nên mới nói Dạ Huy thành.
Nếu không, tuỳ ý tiến cử một tiểu thành là được, không cần thiết nói tồn tại còn cường đại hơn Dạ Minh thành.
- Vậy là tốt rồi, nếu như không có chuyện gì khác, hiện tại liền lên đường đi...
Trương Huyền nói.
- Làm phiền Trương thiếu chờ đợi một lát, ta đi về chuẩn bị, sau hai canh giờ xuất phát!
Tề Linh Nhi gật đầu.
Trương Huyền không nói thêm lời, yên tĩnh đợi chờ.
Tề Linh Nhi làm việc rất nhanh, nói hai canh giờ, sau một canh giờ rưỡi đã trở lại tiểu viện, hơn nữa mang đến mấy con Thần Thú phi hành to lớn.
Mọi người bước lên lưng thú, bay về phía Dạ Huy thành.
- Đi?
Nghe được Trương Huyền đã rời khỏi, Ngô Phương Thanh hơi thất lạc, còn nghĩ loại nhân vật này xuất hiện ở Dạ Minh thành, có cơ hội hảo hảo
nịnh bợ một chút, bản thân cũng có cơ hội đột phá tu vi càng cao, không nghĩ tới nhanh như vậy liền rời đi
- Ngô thành chủ, đây là Trương thiếu để ta đưa tới, nói là báo lại lễ vật cùng trợ giúp của ngươi!
Ưng Phí đi vào trước mặt.
Ngô Phương Thanh nghi ngờ nhận lấy ngọc phù trong tay đối phương, nhẹ nhàng điểm một cái, một đạo thần lực tuôn ra, một lát sau, con mắt đột nhiên trợn tròn:
- Cái này, cái này...
Trong ngọc phù ghi lại, đều là sai lầm và sơ hở trên việc tu luyện của hắn, thậm chí phương pháp sửa lại, chỉ cần dựa theo cái này tu luyện, nhất định có thể giải quyết tất cả tai hoạ ngầm, xung kích Thiên Thần trung phẩm cũng chưa biết chừng!
- Hắn làm sao biết được?
Ngô Phương Thanh tràn đầy khó tin.
Tính toán đâu ra đấy cùng đối phương quen biết cũng chỉ một ngày, không nói công pháp thiếu hụt và sơ hở gì, rất nhiều ngay cả hắn cũng không rõ ràng, đối phương làm sao liếc mắt nhìn ra, hơn nữa tìm ra mấu chốt?
- Huyết mạch Đế Quân, quả nhiên... không đơn giản!
Qua không biết bao lâu, lúc này mới cảm xúc một tiếng.
Thực sự không nghĩ ra, cũng chỉ có thể quy kết ở huyết mạch Đế Quân, nếu không thật không biết giải thích như thế nào...
Trương Huyền xoay người rời đi, không có lưu lại dấu vết mảy may, cũng không có dẫn tới gợn sóng quá lớn gì.
Dù sao sau khi đi vào Dạ Minh thành, một mực rất biết điều, người biết hắn cũng không nhiều.
...
Một đường phi hành, sau một ngày, quả nhiên thấy một thành phố khổng lồ xuất hiện ở trước mắt.
Lớn hơn Dạ Minh thành ba bốn lần, vô số kiến trúc cao vút đứng sừng sững, nhân số càng nhiều, nhiều vô kể.
Theo Thần Thú phi hành rơi trên mặt đất, mọi người đi vào thành trấn, Trương Huyền nhìn dòng người chen chúc trước mắt, như cá diếc sang sông, nhịn không được lắc đầu.
- Thần giới gặp phải biến cố, linh khí tán loạn, hầu như tất cả mọi người đều vào nội thành, cho nên nơi này vô cùng chen chúc, có thể ở đây, mua sắm một căn nhà ba bốn mươi mét vuông, liền xem như phú hào, có thể để cho vô số nữ hài dũng cảm quên mình...
Nhìn ra ý nghĩ của hắn, Tề Linh Nhi giải thích.
Trương Huyền gật đầu.
Loại tình huống này giống như hành thị loại một kiếp trước, tất cả mọi người muốn chen vào, đừng nói phòng ốc, một cái hộ khẩu cũng có thể
làm cho vô số nữ hài kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên.
Thần giới dị biến, muốn an ổn sống sót, thậm chí tu luyện, chỉ có thể
tiến vào thành thị, công dân đầy là mối họa.
- Đi đâu cạnh tranh thành chủ?
Không để ý tới sự tình người đông nghìn nghịt, Trương Huyền hỏi.
- Sở dĩ Dạ Huy thành này đến bây giờ không có xác định được thành chủ, cũng không phải không có cao thủ, mà là lẫn nhau giằng co, không cách nào xác định được!
Tề Linh Nhi nói:
- Hết thảy có ba người giằng co, theo thứ tự là Lâm Tạ am hiểu đao pháp. Tán tu Ngọ Dương am hiểu kiếm pháp. Cùng với một nữ tử gọi Mính Lai Hương! Hai cái trước đều là Thiên Thần trung phẩm, chiến lực không tầm thường, cái cuối cùng tương đương Ngô Phương Thanh, chỉ
là Thiên Thần hạ phẩm, có điều chớ xem thường nàng cấp bậc thấp, nghe nói nàng mới là người đáng sợ nhất!
- Mính Lai Hương...
Trương Huyền gật đầu.
Có thể cạnh tranh đứng đầu một thành, hơn nữa để một thành thị lớn lâu như vậy không có xác định được, tự nhiên không thể khinh thường.
- Muốn trở thành thành chủ, thực ra cũng không có phức tạp như vậy, đơn độc khiêu chiến ba người, vượt qua đối phương, để cho bọn họ thật lòng khâm phục công nhận ngươi, chức thành chủ liền tới tay!
Tề Linh Nhi nói:
- Trương thiếu, chúng ta chiến cái nào trước?
Đổi lại trước kia, U Hồn Thiên tuyển chọn thành chủ, cần U Hồn điện trước thời hạn chấp nhận, các loại thủ tục... không có mấy tháng, là không có khả năng hoàn thành.
Nhưng bây giờ linh khí tán loạn, Thần giới người người cảm thấy bất an, tình cảnh hoàn toàn khác biệt.
Đứng đầu một thành, nhất định phải nắm giữ thực lực tuyệt đối, mới có thể bảo vệ tất cả mọi người an toàn, cho nên chỉ cần có thể trấn phục mọi người, liền có tư cách làm thành chủ, liền có thể nhận được U Hồn Thiên công nhận.
Dừng lại một chút, Trương Huyền nói:
- Cái này... Nơi nào có Thần Nguyên Đan trung phẩm? Trước đi tìm đan dược, lại đi khiêu chiến bọn họ!
- Thần Nguyên Đan trung phẩm?
Không nghĩ tới hắn muốn thứ này, Tề Linh Nhi sửng sốt, suy nghĩ một chút nói:
- Thương hội hẳn có, có điều cơ bản đều là có tiền mà không mua được, đúng, ta biết một chỗ khẳng định có, hơn nữa số lượng không ít, chỉ là đối phương không dễ nói chuyện như vậy, ta sợ cũng không dễ bán...
- Ồ?
Trương Huyền nhìn qua:
- Nói nghe một chút!
- Là một tán tu ở Dạ Huy thành, tuổi chừng hơn sáu mươi, tu vi cũng không cao, chỉ là Thần Linh thượng phẩm, am hiểu luyện đan. Luyện chế đan dược từ trước tới nay chỉ để bản thân dùng, chưa từng bán ra.
Yêu cờ thành si, mỗi ngày đều tìm người đánh cờ, cờ thuật rất cao, từng tuyên bố ai có thể ở trên cờ thuật vượt qua hắn một ván, liền dâng tặng một viên Thần Nguyên Đan trung phẩm, đáng tiếc nhiều năm như vậy, chưa hề có một người thành công!
Tề Linh Nhi nói.
Trương Huyền cau mày:
- Tu vi không cao, chẳng lẽ không có người cướp đoạt?
Thần Linh thượng phẩm, có được Thần Nguyên Đan trung phẩm đã rất kỳ quái, lại còn dám nói cho những người khác, chẳng lẽ không sợ có người tới cướp?
Đổi lại những thành thị khác, thành chủ nắm giữ quy củ, không có người mạo phạm, nhưng nơi này không phải thành chủ còn chưa xác lập sao?
- Tu vi của hắn không cao, nhưng đệ đệ hắn rất lợi hại, nghe nói là một vị Thần Vương ở hoàng thành, trên người hắn có ngọc phù đối phương lưu lại bảo vệ tính mạng, trước đó có hai vị Thiên Thần hạ phẩm đến tìm phiền phức, tất cả đều bị chém giết... Thời gian lâu dài, sẽ không còn người dám tới!
Tề Linh Nhi giải thích.
- Đúng, có thể tiến hành không gian truyền tống, giống như Đế Quân thuấn di, trong nháy mắt có thể nhảy vọt khoảng cách ngàn vạn dặm, không bị không gian gò bó. Bất quá thứ này chỉ thành chủ cùng quyền quý mới có tư cách ngồi, người bình thường không cách nào sử dụng.
- Thành chủ mới có thể sử dụng?
Trương Huyền nghi hoặc.
Nếu thật như vậy, thì tính hạn chế lớn hơn quá nhiều, khó trách không ít người đều không biết.
- Vâng! Thực ra cũng không phải đặc quyền, mà là vì bảo vệ người được truyền tống! Thần giới chính là đứng đầu chư thiên vạn giới, không gian rất củng cố, Thần Vương phong hào muốn phá vỡ cũng không dễ dàng, nguyên nhân chính là như vậy, một khi sử dụng truyền tống trận, tất
nhiên sẽ dẫn tới không gian bão táp cực lớn, thực lực không đủ, rất dễ
dàng bị khuấy thành tro tàn!
Thấy hắn không hiểu, Tề Linh Nhi giải thích nói:
- Trở thành thành chủ, nắm giữ thành chủ lệnh, tương đương với ẩn chứa nguyện lực của một thành, coi như bão táp nguy hiểm, cũng không cách nào tổn thương.
- Nguyện lực?
Tề Linh Nhi nói:
- Người trong thành tuân thủ quy định của thành chủ, chẳng khác nào vô điều kiện tin tưởng và nghe theo thành chủ, một khi hắn xảy ra chuyện, cả thành sẽ rơi vào hỗn loạn, dân chúng lầm than, đây đều là nguyện lực! Gia nhập vào trong thành chủ lệnh, tự nhiên để nó có tác dụng phòng ngự cực mạnh! Vì sao vị Thiên Túng Đại Đế kia muốn nhận được Cửu Đế khác công nhận? Cũng là bởi vì cái này. Cửu Đế công nhận, chứng minh tất cả sinh mệnh trong phạm vi Cửu Đế quản hạt đều công nhận, như vậy liền có thể ngưng tụ nhiều nguyện lực hơn nữa...
Trương Huyền gật đầu.
Xem ra ở Thần giới, nguyện lực vô cùng quan trọng.
Thiên Túng Đại Đế, hắn thấy hẳn là Khổng sư, dựa theo bản thân hiểu rõ, học thức thiên hạ, không màng danh lợi... Nhưng bây giờ lại vì tranh đoạt tên tuổi Đại Đế, liên tiếp khiêu chiến Cửu Đế, trước đó một mực nghi hoặc, có chút không hiểu, hiện tại xem ra nguyên nhân chủ yếu nhất khả năng ở đây.
Nhận được thừa nhận, cũng chính là “chính thống”, mới có thể có đến tin tưởng và nghe theo, nhận được nguyện lực.
- Nói như vậy, ta muốn đi tới hoàng thành, hoặc ở Thần giới đi các địa phương không chướng ngại chút nào, nhất định phải đạt được thân phận thành chủ?
Trương Huyền hỏi.
- Đúng vậy!
Tề Linh Nhi mỉm cười.
- Cái này đơn giản, ta và tiểu Giáp đi giết Ngô Phương Thanh... Ngươi chính là thành chủ!
Tôn Cường nói.
Trên đường trở về, hắn và Trương Giáp thân quen, biết thực lực của người này.
Dù Ngô Phương Thanh nắm giữ Thiên Thần khí hạ phẩm, nhưng muốn vượt qua bọn hắn cũng không dễ dàng như vậy.
Trương Huyền lắc đầu.
Đối phương không làm gì sai, vì chức thành chủ mà giết người, không phải hắn nên đi làm.
- Thực ra không cần giết người, Thần giới thoạt nhìn củng cố, trên thực tế khắp nơi đều có tranh đấu, không ít thành trì không có thành chủ!
Tề Linh Nhi nói:
- Không nói cái khác, trên thực tế ta cũng là một vị thành chủ, dù địa phương quản lý kém xa Dạ Minh thành, nhưng thành chủ lệnh dùng để
truyền tống lại đủ!
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Không cần cướp đoạt tự nhiên tốt nhất.
Xem ra tuy Thần giới có quy củ, cũng không ít người lợi dụng sơ hở.
Chỉ cần có thể sử dụng truyền tống trận, tiết kiệm thời gian, làm thành chủ một chút cũng không sao.
Một đường đi tới, làm gia chủ, làm đường chủ, làm tông chủ, thêm một cái thân phận thành chủ cũng không tính là gì.
Trương Huyền nhịn không được hỏi:
- Chung quanh đây có thành không có thành chủ không? Có thể đi qua cạnh tranh không?
- Dạ Huy thành cách nơi này một ngày lộ trình, hiện nay còn không có thành chủ, vì thế tranh đoạt nửa năm, thủy chung không có người có thể
phục chúng, cũng không có người thành công!
Tề Linh Nhi cười nói:
- Có điều thành kia còn lớn hơn Dạ Minh thành, tuy là một thành, nhưng quản lý ba quận, tu vi cao nhất đã đạt đến Thiên Thần cảnh trung phẩm, cho dù loại cường giả này, cũng không thể thành công, độ khó không nhỏ!
- Ba quận? Những quận chủ này có lệnh bài hay không, có thể tiến hành truyền tống không?
Trương Huyền hỏi.
- Ta là căn cứ tình huống hiện tại của Trương thiếu mới nói, cái thành này tự nhiên có!
Tề Linh Nhi gật đầu.
Nàng biết vị trước mắt này cướp đoạt thành chủ mục đích là vì truyền tống trận, mà sử dụng vật này, mang theo ba người trước mắt khả năng thông qua tương đối lớn, cho nên mới nói Dạ Huy thành.
Nếu không, tuỳ ý tiến cử một tiểu thành là được, không cần thiết nói tồn tại còn cường đại hơn Dạ Minh thành.
- Vậy là tốt rồi, nếu như không có chuyện gì khác, hiện tại liền lên đường đi...
Trương Huyền nói.
- Làm phiền Trương thiếu chờ đợi một lát, ta đi về chuẩn bị, sau hai canh giờ xuất phát!
Tề Linh Nhi gật đầu.
Trương Huyền không nói thêm lời, yên tĩnh đợi chờ.
Tề Linh Nhi làm việc rất nhanh, nói hai canh giờ, sau một canh giờ rưỡi đã trở lại tiểu viện, hơn nữa mang đến mấy con Thần Thú phi hành to lớn.
Mọi người bước lên lưng thú, bay về phía Dạ Huy thành.
- Đi?
Nghe được Trương Huyền đã rời khỏi, Ngô Phương Thanh hơi thất lạc, còn nghĩ loại nhân vật này xuất hiện ở Dạ Minh thành, có cơ hội hảo hảo
nịnh bợ một chút, bản thân cũng có cơ hội đột phá tu vi càng cao, không nghĩ tới nhanh như vậy liền rời đi
- Ngô thành chủ, đây là Trương thiếu để ta đưa tới, nói là báo lại lễ vật cùng trợ giúp của ngươi!
Ưng Phí đi vào trước mặt.
Ngô Phương Thanh nghi ngờ nhận lấy ngọc phù trong tay đối phương, nhẹ nhàng điểm một cái, một đạo thần lực tuôn ra, một lát sau, con mắt đột nhiên trợn tròn:
- Cái này, cái này...
Trong ngọc phù ghi lại, đều là sai lầm và sơ hở trên việc tu luyện của hắn, thậm chí phương pháp sửa lại, chỉ cần dựa theo cái này tu luyện, nhất định có thể giải quyết tất cả tai hoạ ngầm, xung kích Thiên Thần trung phẩm cũng chưa biết chừng!
- Hắn làm sao biết được?
Ngô Phương Thanh tràn đầy khó tin.
Tính toán đâu ra đấy cùng đối phương quen biết cũng chỉ một ngày, không nói công pháp thiếu hụt và sơ hở gì, rất nhiều ngay cả hắn cũng không rõ ràng, đối phương làm sao liếc mắt nhìn ra, hơn nữa tìm ra mấu chốt?
- Huyết mạch Đế Quân, quả nhiên... không đơn giản!
Qua không biết bao lâu, lúc này mới cảm xúc một tiếng.
Thực sự không nghĩ ra, cũng chỉ có thể quy kết ở huyết mạch Đế Quân, nếu không thật không biết giải thích như thế nào...
Trương Huyền xoay người rời đi, không có lưu lại dấu vết mảy may, cũng không có dẫn tới gợn sóng quá lớn gì.
Dù sao sau khi đi vào Dạ Minh thành, một mực rất biết điều, người biết hắn cũng không nhiều.
...
Một đường phi hành, sau một ngày, quả nhiên thấy một thành phố khổng lồ xuất hiện ở trước mắt.
Lớn hơn Dạ Minh thành ba bốn lần, vô số kiến trúc cao vút đứng sừng sững, nhân số càng nhiều, nhiều vô kể.
Theo Thần Thú phi hành rơi trên mặt đất, mọi người đi vào thành trấn, Trương Huyền nhìn dòng người chen chúc trước mắt, như cá diếc sang sông, nhịn không được lắc đầu.
- Thần giới gặp phải biến cố, linh khí tán loạn, hầu như tất cả mọi người đều vào nội thành, cho nên nơi này vô cùng chen chúc, có thể ở đây, mua sắm một căn nhà ba bốn mươi mét vuông, liền xem như phú hào, có thể để cho vô số nữ hài dũng cảm quên mình...
Nhìn ra ý nghĩ của hắn, Tề Linh Nhi giải thích.
Trương Huyền gật đầu.
Loại tình huống này giống như hành thị loại một kiếp trước, tất cả mọi người muốn chen vào, đừng nói phòng ốc, một cái hộ khẩu cũng có thể
làm cho vô số nữ hài kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên.
Thần giới dị biến, muốn an ổn sống sót, thậm chí tu luyện, chỉ có thể
tiến vào thành thị, công dân đầy là mối họa.
- Đi đâu cạnh tranh thành chủ?
Không để ý tới sự tình người đông nghìn nghịt, Trương Huyền hỏi.
- Sở dĩ Dạ Huy thành này đến bây giờ không có xác định được thành chủ, cũng không phải không có cao thủ, mà là lẫn nhau giằng co, không cách nào xác định được!
Tề Linh Nhi nói:
- Hết thảy có ba người giằng co, theo thứ tự là Lâm Tạ am hiểu đao pháp. Tán tu Ngọ Dương am hiểu kiếm pháp. Cùng với một nữ tử gọi Mính Lai Hương! Hai cái trước đều là Thiên Thần trung phẩm, chiến lực không tầm thường, cái cuối cùng tương đương Ngô Phương Thanh, chỉ
là Thiên Thần hạ phẩm, có điều chớ xem thường nàng cấp bậc thấp, nghe nói nàng mới là người đáng sợ nhất!
- Mính Lai Hương...
Trương Huyền gật đầu.
Có thể cạnh tranh đứng đầu một thành, hơn nữa để một thành thị lớn lâu như vậy không có xác định được, tự nhiên không thể khinh thường.
- Muốn trở thành thành chủ, thực ra cũng không có phức tạp như vậy, đơn độc khiêu chiến ba người, vượt qua đối phương, để cho bọn họ thật lòng khâm phục công nhận ngươi, chức thành chủ liền tới tay!
Tề Linh Nhi nói:
- Trương thiếu, chúng ta chiến cái nào trước?
Đổi lại trước kia, U Hồn Thiên tuyển chọn thành chủ, cần U Hồn điện trước thời hạn chấp nhận, các loại thủ tục... không có mấy tháng, là không có khả năng hoàn thành.
Nhưng bây giờ linh khí tán loạn, Thần giới người người cảm thấy bất an, tình cảnh hoàn toàn khác biệt.
Đứng đầu một thành, nhất định phải nắm giữ thực lực tuyệt đối, mới có thể bảo vệ tất cả mọi người an toàn, cho nên chỉ cần có thể trấn phục mọi người, liền có tư cách làm thành chủ, liền có thể nhận được U Hồn Thiên công nhận.
Dừng lại một chút, Trương Huyền nói:
- Cái này... Nơi nào có Thần Nguyên Đan trung phẩm? Trước đi tìm đan dược, lại đi khiêu chiến bọn họ!
- Thần Nguyên Đan trung phẩm?
Không nghĩ tới hắn muốn thứ này, Tề Linh Nhi sửng sốt, suy nghĩ một chút nói:
- Thương hội hẳn có, có điều cơ bản đều là có tiền mà không mua được, đúng, ta biết một chỗ khẳng định có, hơn nữa số lượng không ít, chỉ là đối phương không dễ nói chuyện như vậy, ta sợ cũng không dễ bán...
- Ồ?
Trương Huyền nhìn qua:
- Nói nghe một chút!
- Là một tán tu ở Dạ Huy thành, tuổi chừng hơn sáu mươi, tu vi cũng không cao, chỉ là Thần Linh thượng phẩm, am hiểu luyện đan. Luyện chế đan dược từ trước tới nay chỉ để bản thân dùng, chưa từng bán ra.
Yêu cờ thành si, mỗi ngày đều tìm người đánh cờ, cờ thuật rất cao, từng tuyên bố ai có thể ở trên cờ thuật vượt qua hắn một ván, liền dâng tặng một viên Thần Nguyên Đan trung phẩm, đáng tiếc nhiều năm như vậy, chưa hề có một người thành công!
Tề Linh Nhi nói.
Trương Huyền cau mày:
- Tu vi không cao, chẳng lẽ không có người cướp đoạt?
Thần Linh thượng phẩm, có được Thần Nguyên Đan trung phẩm đã rất kỳ quái, lại còn dám nói cho những người khác, chẳng lẽ không sợ có người tới cướp?
Đổi lại những thành thị khác, thành chủ nắm giữ quy củ, không có người mạo phạm, nhưng nơi này không phải thành chủ còn chưa xác lập sao?
- Tu vi của hắn không cao, nhưng đệ đệ hắn rất lợi hại, nghe nói là một vị Thần Vương ở hoàng thành, trên người hắn có ngọc phù đối phương lưu lại bảo vệ tính mạng, trước đó có hai vị Thiên Thần hạ phẩm đến tìm phiền phức, tất cả đều bị chém giết... Thời gian lâu dài, sẽ không còn người dám tới!
Tề Linh Nhi giải thích.
Bình luận facebook