Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3743: Tiểu Hoàng Kê bị giết
Răng rắc!
Lực lượng của Khổng sư càng ngày càng mạnh, không gian không thể kiên trì được nữa.
Một tiếng vang trầm, từng vết rách đen kịt xuất hiện, đám người Triệu Nhã đồng thời phun máu tươi, bay ngược ra ngoài.
Toàn bộ bị thương.
Khổng sư vốn là cùng cấp bậc vô địch, lúc này đột phá Ngụy Thần, đạt đến đỉnh phong mà thế giới này có khả năng thừa nhận, bọn họ căn bản không chống lại được.
- Thực lực ngươi bây giờ, không có cách nào tinh lọc, vẫn là cho ta đi!
Đánh bay đám người Triệu Nhã, thoát khỏi bọn họ ngăn cản, Khổng sư nâng bàn tay lên, bắt tới tế đàn.
Trương Huyền cũng nhịn không được nữa, âm thanh giảng bài trong miệng không ngừng, đồng thời Đồng Thường kiếm vũ động, kiếm ý di tán ra.
Không trung lập tức xuất hiện một lưới đánh cá to lớn, giống như tạo thành một bình chướng to lớn, ngăn bàn tay ở bên ngoài.
- Đổi lại trước khi đột phá, chiêu này có thể sẽ để cho ta kiêng kị, nhưng bây giờ... Ngươi cho rằng chống đỡ được?
Khổng sư cười lạnh, bàn tay trong nháy mắt biến thành màu vàng kim, tiếp tục ép xuống.
Răng rắc!
Kiếm võng xuất hiện vết rách.
Chiêu kiếm pháp này vượt qua Thiên Đạo, dù có thể vô địch Ngụy Thần cảnh, thậm chí Thần Linh bình thường cũng chưa chắc có thể chống lại... Nhưng đối diện chính là Khổng sư!
Vị này giống như hắn, khống chế Thiên Đạo!
Giờ phút này lại đột phá Thần Linh, chỗ nào chống đỡ được.
Xoẹt xẹt!
Kiếm võng rách ra một cái lỗ to lớn.
Khuôn mặt tái đi, Trương Huyền bay ngược ra vài trăm mét mới đứng vững thân hình, phun ra một ngụm máu tươi.
Một chiêu, liền bị trọng thương!
Chẳng qua cho dù bị thương nặng, thanh âm giảng bài vẫn không đứt, phía dưới mười vạn Chân Tiên vẫn nghe, không có chút phát giác nào.
- Đến đây đi...
Biết Thần Linh chi khí mới là quan trọng, chỉ cần nắm bắt tới tay, chẳng khác nào rút củi dưới đáy nồi, chặt đứt đường lui của vị trước mắt này, muốn giết muốn cạo liền tùy tiện, Khổng sư không tiếp tục công kích, mà nhẹ nhàng vồ một cái.
Phần phật!
Khí lưu màu đen trên tế đàn lập tức rơi vào lòng bàn tay của hắn.
- Không...
Sắc mặt Ngột Thần, Đỗ Thanh Diên trắng nhợt, đồng loạt ra tay.
Bành! Bành!
Hầu như không dùng chiêu số, con mắt nhìn sang, hai người liền cảm thấy hai cỗ lực lượng kéo tới, người ở trên không trung, đồng dạng phun mạnh máu tươi.
Thực lực của bọn hắn, dù cũng là Ngụy Thần cảnh, nhưng so sánh với đám người Triệu Nhã kém xa tít tắp, làm sao chống đỡ được vị trước mắt này.
- Ha ha, thứ này lại rơi vào trong tay ta, ta nhìn ngươi còn đột phá thế nào? Không đột phá nổi, liền ngoan ngoãn giao đồ vật cho ta, ta có thể không giết ngươi...
Thấy Thần Linh chi khí tới tay, triệt để cắt đứt đường lui của đối phương, Khổng sư cười ha ha, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, tràn đầy lạnh lùng.
Đối phương không thành Thần Linh, liền vĩnh viễn không phải đối thủ của hắn, muốn xử lý như thế nào, cũng sẽ trở nên cực kỳ đơn giản.
- Không cách nào đột phá, ngươi cho rằng ta không thể giết ngươi?
Trương Huyền cũng không căng thẳng, mà lông mày giương lên.
Một quyển sách bất ngờ xuất hiện, thẳng tắp từ không trung hạ xuống, mạnh mẽ đập về phía Khổng sư.
- Thiên Đạo chi thư? Ngươi quả nhiên có! Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta không có đề phòng...
Nhìn thấy thư tịch trên không càng lúc càng lớn, Khổng sư sửng sốt một chút, ngay sau đó cười lạnh, một bàn tay khác bỗng nhiên nâng lên.
Ông!
Một đạo lực lượng đặc thù từ trong cơ thể hắn tuôn ra, phảng phất như cả người theo không gian biến mất, theo thế giới biến mất, không còn nửa điểm khí tức.
Không cảm ứng được lực lượng, Thiên Đạo chi thư lập tức ngừng lại, không tìm thấy mục tiêu.
- Bản thân hắn chính là Diễn Hư thể, giờ phút này thi triển bí pháp, nhảy ra Thiên Đạo khống chế... Thiên Đạo chi thư rất mạnh, công kích không đến, cũng là uổng công...
Trương Huyền lập tức hiểu được.
Không phải Thiên Đạo chi thư không góp sức, mà bản thân đối phương là Diễn Hư thể, lại thêm sớm có đề phòng, triệt để ẩn giấu khí tức bản thân ở ngoài Thiên Đạo...
Thiên Đạo cũng không thể giám sát, làm sao tấn công?
Cho nên Thiên Đạo chi thư thoạt nhìn không thể chống lại, trên thực tế tìm ra thiếu hụt, đồng dạng có thể đề phòng, để nó một chút tác dụng cũng không có.
- Chẳng qua ngươi cho rằng như vậy liền có thể tránh thoát công kích của ta? Biết rõ ngươi khả năng cũng có thứ này, vẫn còn sử dụng... Ta khẳng định cũng có lá bài tẩy của mình!
Trương Huyền cười nhạt một tiếng, cũng không bối rối.
Kèm theo lời của hắn, hỏa diễm phía trên đàn đột nhiên đại thịnh, một đạo kiếm mang cùng một bóng người bất ngờ xuất hiện.
Phân thân!
Hắn ẩn giấu ở trong ngọn lửa, thừa dịp Khổng sư bị Thiên Đạo chi thư trấn áp, lao ra đánh lén.
Phốc!
Khổng sư đang tránh né Thiên Đạo chi thư nghiền ép, không nghĩ tới phân thân lại ở chỗ này, hơi không cẩn thận, bị đâm trúng bàn tay, máu tươi chảy ra.
Chẳng qua trường kiếm chỉ đâm rách bàn tay, lại không cách nào đi vào mảy may.
Thân thể Thần Linh thực sự quá cường đại, cho dù phân thân phối hợp trường kiếm Ngụy Thần cấp, càng sử dụng Thần chi kiếm ý, cũng chỉ đâm rách làn da, giống như kim đâm, không có hiệu quả quá lớn.
- Có thể thương ta, kế hoạch của ngươi thật không tệ, nhưng ngươi cho rằng chút tổn thương ấy, đối với một vị Thần Linh mà nói, sẽ có ảnh hưởng?
Bỗng nhiên đè ép, đánh bay phân thân, Khổng sư xoay đầu lại, vẫn mang theo uy nghiêm bất khả xâm phạm.
Đối phương bố cục lâu như vậy, phân thân một mực không dùng tới, là hắn biết khẳng định có âm mưu.
Chẳng qua tất cả âm mưu ở trước mặt thực lực tuyệt đối, đều sẽ biến thành vô dụng.
Coi như ta đứng tại chỗ, để ngươi công kích, ngươi có thể đâm xuyên ta, để cho ta bị thương sao?
Ở trước Thần Linh, Ngụy Thần cũng chỉ là sâu kiến!
- Điểm ấy tổn thương, đối với Thần Linh mà nói, quả thực không tính là gì... Nhưng Thần Linh chi khí trong tay ngươi, lại chưa hẳn nghĩ như vậy...
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
Khổng sư sững sờ, vội vàng cúi đầu, ngay sau đó nhìn thấy khí lưu màu đen bị lòng bàn tay nắm lấy.
Vừa vặn ở trước vết thương, vô số khí tức suy yếu tinh thuần, không ngừng lan ra vào trong cơ thể hắn, vốn vết thương không lớn, lập tức hư thối, lộ ra vẻ dữ tợn.
- Ngươi...
Giật nảy mình, bàn tay lắc một cái, khí lưu màu đen rớt xuống, lần nữa rơi vào trên tế đàn, chẳng qua vẫn phân ra vô số đạo hắc khí, không ngừng chui vào trong cơ thể hắn.
Những khí tức suy yếu này, là khô lâu ngưng tụ thành Thần Linh chi khí, đừng nói Ngụy Thần, coi như Thần Linh chân chính gặp, cũng không cách nào xua đuổi!
Bất lực!
Phải biết Thiên Đạo chân khí của Trương Huyền, cũng không có hiệu quả gì!
- Đáng ghét...
Khổng sư cảm thấy lực lượng toàn thân giống như nước sông vỡ đê tiết lộ ra, cả người vừa gấp vừa tức.
Khí tức suy yếu bình thường, đối với Thần Linh như hắn ảnh hưởng không lớn, nhưng những khí lưu màu đen này, thực sự quá đáng sợ, cho dù là hắn, cũng có chút không chịu nổi.
Bành!
Lại không có lo lắng do dự gì, vội vàng công kích về phía Trương Huyền.
Dù bị thương, lực lượng của hắn còn không thể nghi ngờ, lần này lại dùng hết toàn lực, thiên địa cũng bị xé nứt.
Rầm!
Ngay thời điểm chưởng lực hắn bao phủ Trương Huyền, Tiểu Hoàng Kê bất ngờ xuất hiện, miệng há mở, chỉ thoáng cái, Khổng sư liền bị nuốt vào cái bụng.
Rầm rầm rầm!
Cái bụng không ngừng cổ động, giống như nhô lên từng u lớn.
- Chịu đựng...
Thấy Tiểu Hoàng Kê thật nuốt đối phương, Trương Huyền nói.
Lúc trước gia hỏa này ngay cả Huyền Bối Quy cũng có thể nuốt, năng lực thôn phệ có thể tưởng tượng được, chỉ bất quá hiện tại nó chỉ có Tiên Quân đỉnh phong, mà Khổng sư là Thần Linh, cho dù bị thương, hai bên chênh lệch vẫn quá lớn!
Chỉ hy vọng nó có thể kiên trì một đoạn thời gian, bản thân có thể để mười vạn Chân Tiên chân chính làm được trên dưới một lòng!
Khô lâu cho Thần Linh chi khí, bởi vì trong đó trộn lẫn khí tức suy yếu, bị Khổng sư hấp thu hơn phân nửa, màu sắc đã không có đen như trước đó, biến thành màu vàng sẫm.
Dù không có triệt để tinh lọc, nhưng đã sạch sẽ không ít, trước đó cần hỏa diễm trên tế đàn biến thành màu vàng kim mới có thể quét sạch, giờ phút này chỉ là hoàng sắc cũng có thể hoàn thành.
Cho nên thời gian rút ngắn thật nhiều!
Vẫn như trước cần thời gian.
Sư ngôn thiên bẩm vẫn không ngừng nghỉ, trên không kích động ra lực lượng đặc thù.
Thân thể Tiểu Hoàng Kê biến lớn, không ngừng lay động, cái bụng một hồi nhô bên này, một hồi nhô bên kia, xem ra Khổng sư đang định từ trong đột phá ra.
Lúc trước Huyền Bối Quy Ngụy Thần cảnh, chỉ bị nuốt một cái liền thoi thóp, không còn lực lượng phản kháng, đối phương ở trong bụng đã lâu như vậy, lại còn có thể nhúc nhích, thậm chí đánh đi ra... Phần thực lực này có thể xưng khủng bố!
- Nhanh lên một chút...
Biết Tiểu Hoàng Kê khẳng định không cách nào tiêu hóa, Trương Huyền tràn đầy lo lắng nhìn về phía hỏa diễm trên tế đàn.
Kèm theo chương trình học nói càng ngày càng nhiều, hỏa diễm dần dần biến hóa, Thần Linh chi khí ở trong đó thiêu đốt, dường như cũng phát sinh thuế biến, hắc khí không ngừng chảy ra ngoài, màu vàng sẫm dần dần biến thành vàng nhạt, vàng nhạt...
- Sắp rồi...
Thấy màu sắc thuế biến, Trương Huyền biết, Thần Linh chi khí trước mắt sắp triệt để tinh luyện, nhịn không được thở phào nhẹ nhõm.
Đang tiếp tục giảng bài, tranh thủ dùng thời gian ngắn nhất hoàn thành, không gian trước mặt lay động.
Phần phật!
Một đạo kiếm mang bỗng nhiên lấp lánh ra, ngay sau đó cái bụng của Tiểu Hoàng Kê bị đánh thành hai nửa, thân ảnh Khổng sư cực kỳ chật vật xuất hiện.
Vừa xuất hiện, bỗng nhiên xoay người, trường kiếm trong chốc lát hóa thành kiếm ảnh, cấp tốc chém lên người Tiểu Hoàng Kê.
Tê lạp! Tê lạp!
Kiếm mang ngang dọc, đầu của Tiểu Hoàng Kê bị chém xuống, thân thể bị chém thành mấy chục phần, lơ lửng ở giữa không trung.
Hừng hực!
Như còn không hết hận, lòng bàn tay Khổng sư bỗng nhiên phun ra hỏa diễm, thịt vụn của Tiểu Hoàng Kê thiêu đốt lên, trong nháy mắt thiêu thành tro tàn.
- Không...
Thân thể Trương Huyền cứng đờ, suýt chút nữa từ không trung rơi xuống.
Tiểu Hoàng Kê... Vậy mà chết!
Bị đối phương giết!
Tiểu Hoàng Kê từ Danh Sư đại lục liền theo bản thân, lúc trước chỉ là cái hồ lô, tuy tham ăn, cũng không đáng tin cậy, nhưng thời gian chung đụng lâu, một người một thú đã sớm có cảm tình sâu đậm.
Thời điểm bình thường trốn ở trong đan điền của mình, sống chết không ra, bản thân cũng tùy ý nó đùa nghịch tiểu tính tình...
Làm sao cũng không nghĩ đến... Lại bị đối phương chém thành thịt vụn, thiêu thành tro tàn!
Loại tình huống này, không cần nghĩ cũng hẳn phải chết không nghi ngờ.
Đừng nói một con gà, xem như phân thân khả năng cũng không sống nổi.
- Ta muốn giết ngươi...
Con mắt Trương Huyền đỏ lên.
Lực lượng của Khổng sư càng ngày càng mạnh, không gian không thể kiên trì được nữa.
Một tiếng vang trầm, từng vết rách đen kịt xuất hiện, đám người Triệu Nhã đồng thời phun máu tươi, bay ngược ra ngoài.
Toàn bộ bị thương.
Khổng sư vốn là cùng cấp bậc vô địch, lúc này đột phá Ngụy Thần, đạt đến đỉnh phong mà thế giới này có khả năng thừa nhận, bọn họ căn bản không chống lại được.
- Thực lực ngươi bây giờ, không có cách nào tinh lọc, vẫn là cho ta đi!
Đánh bay đám người Triệu Nhã, thoát khỏi bọn họ ngăn cản, Khổng sư nâng bàn tay lên, bắt tới tế đàn.
Trương Huyền cũng nhịn không được nữa, âm thanh giảng bài trong miệng không ngừng, đồng thời Đồng Thường kiếm vũ động, kiếm ý di tán ra.
Không trung lập tức xuất hiện một lưới đánh cá to lớn, giống như tạo thành một bình chướng to lớn, ngăn bàn tay ở bên ngoài.
- Đổi lại trước khi đột phá, chiêu này có thể sẽ để cho ta kiêng kị, nhưng bây giờ... Ngươi cho rằng chống đỡ được?
Khổng sư cười lạnh, bàn tay trong nháy mắt biến thành màu vàng kim, tiếp tục ép xuống.
Răng rắc!
Kiếm võng xuất hiện vết rách.
Chiêu kiếm pháp này vượt qua Thiên Đạo, dù có thể vô địch Ngụy Thần cảnh, thậm chí Thần Linh bình thường cũng chưa chắc có thể chống lại... Nhưng đối diện chính là Khổng sư!
Vị này giống như hắn, khống chế Thiên Đạo!
Giờ phút này lại đột phá Thần Linh, chỗ nào chống đỡ được.
Xoẹt xẹt!
Kiếm võng rách ra một cái lỗ to lớn.
Khuôn mặt tái đi, Trương Huyền bay ngược ra vài trăm mét mới đứng vững thân hình, phun ra một ngụm máu tươi.
Một chiêu, liền bị trọng thương!
Chẳng qua cho dù bị thương nặng, thanh âm giảng bài vẫn không đứt, phía dưới mười vạn Chân Tiên vẫn nghe, không có chút phát giác nào.
- Đến đây đi...
Biết Thần Linh chi khí mới là quan trọng, chỉ cần nắm bắt tới tay, chẳng khác nào rút củi dưới đáy nồi, chặt đứt đường lui của vị trước mắt này, muốn giết muốn cạo liền tùy tiện, Khổng sư không tiếp tục công kích, mà nhẹ nhàng vồ một cái.
Phần phật!
Khí lưu màu đen trên tế đàn lập tức rơi vào lòng bàn tay của hắn.
- Không...
Sắc mặt Ngột Thần, Đỗ Thanh Diên trắng nhợt, đồng loạt ra tay.
Bành! Bành!
Hầu như không dùng chiêu số, con mắt nhìn sang, hai người liền cảm thấy hai cỗ lực lượng kéo tới, người ở trên không trung, đồng dạng phun mạnh máu tươi.
Thực lực của bọn hắn, dù cũng là Ngụy Thần cảnh, nhưng so sánh với đám người Triệu Nhã kém xa tít tắp, làm sao chống đỡ được vị trước mắt này.
- Ha ha, thứ này lại rơi vào trong tay ta, ta nhìn ngươi còn đột phá thế nào? Không đột phá nổi, liền ngoan ngoãn giao đồ vật cho ta, ta có thể không giết ngươi...
Thấy Thần Linh chi khí tới tay, triệt để cắt đứt đường lui của đối phương, Khổng sư cười ha ha, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền, tràn đầy lạnh lùng.
Đối phương không thành Thần Linh, liền vĩnh viễn không phải đối thủ của hắn, muốn xử lý như thế nào, cũng sẽ trở nên cực kỳ đơn giản.
- Không cách nào đột phá, ngươi cho rằng ta không thể giết ngươi?
Trương Huyền cũng không căng thẳng, mà lông mày giương lên.
Một quyển sách bất ngờ xuất hiện, thẳng tắp từ không trung hạ xuống, mạnh mẽ đập về phía Khổng sư.
- Thiên Đạo chi thư? Ngươi quả nhiên có! Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta không có đề phòng...
Nhìn thấy thư tịch trên không càng lúc càng lớn, Khổng sư sửng sốt một chút, ngay sau đó cười lạnh, một bàn tay khác bỗng nhiên nâng lên.
Ông!
Một đạo lực lượng đặc thù từ trong cơ thể hắn tuôn ra, phảng phất như cả người theo không gian biến mất, theo thế giới biến mất, không còn nửa điểm khí tức.
Không cảm ứng được lực lượng, Thiên Đạo chi thư lập tức ngừng lại, không tìm thấy mục tiêu.
- Bản thân hắn chính là Diễn Hư thể, giờ phút này thi triển bí pháp, nhảy ra Thiên Đạo khống chế... Thiên Đạo chi thư rất mạnh, công kích không đến, cũng là uổng công...
Trương Huyền lập tức hiểu được.
Không phải Thiên Đạo chi thư không góp sức, mà bản thân đối phương là Diễn Hư thể, lại thêm sớm có đề phòng, triệt để ẩn giấu khí tức bản thân ở ngoài Thiên Đạo...
Thiên Đạo cũng không thể giám sát, làm sao tấn công?
Cho nên Thiên Đạo chi thư thoạt nhìn không thể chống lại, trên thực tế tìm ra thiếu hụt, đồng dạng có thể đề phòng, để nó một chút tác dụng cũng không có.
- Chẳng qua ngươi cho rằng như vậy liền có thể tránh thoát công kích của ta? Biết rõ ngươi khả năng cũng có thứ này, vẫn còn sử dụng... Ta khẳng định cũng có lá bài tẩy của mình!
Trương Huyền cười nhạt một tiếng, cũng không bối rối.
Kèm theo lời của hắn, hỏa diễm phía trên đàn đột nhiên đại thịnh, một đạo kiếm mang cùng một bóng người bất ngờ xuất hiện.
Phân thân!
Hắn ẩn giấu ở trong ngọn lửa, thừa dịp Khổng sư bị Thiên Đạo chi thư trấn áp, lao ra đánh lén.
Phốc!
Khổng sư đang tránh né Thiên Đạo chi thư nghiền ép, không nghĩ tới phân thân lại ở chỗ này, hơi không cẩn thận, bị đâm trúng bàn tay, máu tươi chảy ra.
Chẳng qua trường kiếm chỉ đâm rách bàn tay, lại không cách nào đi vào mảy may.
Thân thể Thần Linh thực sự quá cường đại, cho dù phân thân phối hợp trường kiếm Ngụy Thần cấp, càng sử dụng Thần chi kiếm ý, cũng chỉ đâm rách làn da, giống như kim đâm, không có hiệu quả quá lớn.
- Có thể thương ta, kế hoạch của ngươi thật không tệ, nhưng ngươi cho rằng chút tổn thương ấy, đối với một vị Thần Linh mà nói, sẽ có ảnh hưởng?
Bỗng nhiên đè ép, đánh bay phân thân, Khổng sư xoay đầu lại, vẫn mang theo uy nghiêm bất khả xâm phạm.
Đối phương bố cục lâu như vậy, phân thân một mực không dùng tới, là hắn biết khẳng định có âm mưu.
Chẳng qua tất cả âm mưu ở trước mặt thực lực tuyệt đối, đều sẽ biến thành vô dụng.
Coi như ta đứng tại chỗ, để ngươi công kích, ngươi có thể đâm xuyên ta, để cho ta bị thương sao?
Ở trước Thần Linh, Ngụy Thần cũng chỉ là sâu kiến!
- Điểm ấy tổn thương, đối với Thần Linh mà nói, quả thực không tính là gì... Nhưng Thần Linh chi khí trong tay ngươi, lại chưa hẳn nghĩ như vậy...
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
Khổng sư sững sờ, vội vàng cúi đầu, ngay sau đó nhìn thấy khí lưu màu đen bị lòng bàn tay nắm lấy.
Vừa vặn ở trước vết thương, vô số khí tức suy yếu tinh thuần, không ngừng lan ra vào trong cơ thể hắn, vốn vết thương không lớn, lập tức hư thối, lộ ra vẻ dữ tợn.
- Ngươi...
Giật nảy mình, bàn tay lắc một cái, khí lưu màu đen rớt xuống, lần nữa rơi vào trên tế đàn, chẳng qua vẫn phân ra vô số đạo hắc khí, không ngừng chui vào trong cơ thể hắn.
Những khí tức suy yếu này, là khô lâu ngưng tụ thành Thần Linh chi khí, đừng nói Ngụy Thần, coi như Thần Linh chân chính gặp, cũng không cách nào xua đuổi!
Bất lực!
Phải biết Thiên Đạo chân khí của Trương Huyền, cũng không có hiệu quả gì!
- Đáng ghét...
Khổng sư cảm thấy lực lượng toàn thân giống như nước sông vỡ đê tiết lộ ra, cả người vừa gấp vừa tức.
Khí tức suy yếu bình thường, đối với Thần Linh như hắn ảnh hưởng không lớn, nhưng những khí lưu màu đen này, thực sự quá đáng sợ, cho dù là hắn, cũng có chút không chịu nổi.
Bành!
Lại không có lo lắng do dự gì, vội vàng công kích về phía Trương Huyền.
Dù bị thương, lực lượng của hắn còn không thể nghi ngờ, lần này lại dùng hết toàn lực, thiên địa cũng bị xé nứt.
Rầm!
Ngay thời điểm chưởng lực hắn bao phủ Trương Huyền, Tiểu Hoàng Kê bất ngờ xuất hiện, miệng há mở, chỉ thoáng cái, Khổng sư liền bị nuốt vào cái bụng.
Rầm rầm rầm!
Cái bụng không ngừng cổ động, giống như nhô lên từng u lớn.
- Chịu đựng...
Thấy Tiểu Hoàng Kê thật nuốt đối phương, Trương Huyền nói.
Lúc trước gia hỏa này ngay cả Huyền Bối Quy cũng có thể nuốt, năng lực thôn phệ có thể tưởng tượng được, chỉ bất quá hiện tại nó chỉ có Tiên Quân đỉnh phong, mà Khổng sư là Thần Linh, cho dù bị thương, hai bên chênh lệch vẫn quá lớn!
Chỉ hy vọng nó có thể kiên trì một đoạn thời gian, bản thân có thể để mười vạn Chân Tiên chân chính làm được trên dưới một lòng!
Khô lâu cho Thần Linh chi khí, bởi vì trong đó trộn lẫn khí tức suy yếu, bị Khổng sư hấp thu hơn phân nửa, màu sắc đã không có đen như trước đó, biến thành màu vàng sẫm.
Dù không có triệt để tinh lọc, nhưng đã sạch sẽ không ít, trước đó cần hỏa diễm trên tế đàn biến thành màu vàng kim mới có thể quét sạch, giờ phút này chỉ là hoàng sắc cũng có thể hoàn thành.
Cho nên thời gian rút ngắn thật nhiều!
Vẫn như trước cần thời gian.
Sư ngôn thiên bẩm vẫn không ngừng nghỉ, trên không kích động ra lực lượng đặc thù.
Thân thể Tiểu Hoàng Kê biến lớn, không ngừng lay động, cái bụng một hồi nhô bên này, một hồi nhô bên kia, xem ra Khổng sư đang định từ trong đột phá ra.
Lúc trước Huyền Bối Quy Ngụy Thần cảnh, chỉ bị nuốt một cái liền thoi thóp, không còn lực lượng phản kháng, đối phương ở trong bụng đã lâu như vậy, lại còn có thể nhúc nhích, thậm chí đánh đi ra... Phần thực lực này có thể xưng khủng bố!
- Nhanh lên một chút...
Biết Tiểu Hoàng Kê khẳng định không cách nào tiêu hóa, Trương Huyền tràn đầy lo lắng nhìn về phía hỏa diễm trên tế đàn.
Kèm theo chương trình học nói càng ngày càng nhiều, hỏa diễm dần dần biến hóa, Thần Linh chi khí ở trong đó thiêu đốt, dường như cũng phát sinh thuế biến, hắc khí không ngừng chảy ra ngoài, màu vàng sẫm dần dần biến thành vàng nhạt, vàng nhạt...
- Sắp rồi...
Thấy màu sắc thuế biến, Trương Huyền biết, Thần Linh chi khí trước mắt sắp triệt để tinh luyện, nhịn không được thở phào nhẹ nhõm.
Đang tiếp tục giảng bài, tranh thủ dùng thời gian ngắn nhất hoàn thành, không gian trước mặt lay động.
Phần phật!
Một đạo kiếm mang bỗng nhiên lấp lánh ra, ngay sau đó cái bụng của Tiểu Hoàng Kê bị đánh thành hai nửa, thân ảnh Khổng sư cực kỳ chật vật xuất hiện.
Vừa xuất hiện, bỗng nhiên xoay người, trường kiếm trong chốc lát hóa thành kiếm ảnh, cấp tốc chém lên người Tiểu Hoàng Kê.
Tê lạp! Tê lạp!
Kiếm mang ngang dọc, đầu của Tiểu Hoàng Kê bị chém xuống, thân thể bị chém thành mấy chục phần, lơ lửng ở giữa không trung.
Hừng hực!
Như còn không hết hận, lòng bàn tay Khổng sư bỗng nhiên phun ra hỏa diễm, thịt vụn của Tiểu Hoàng Kê thiêu đốt lên, trong nháy mắt thiêu thành tro tàn.
- Không...
Thân thể Trương Huyền cứng đờ, suýt chút nữa từ không trung rơi xuống.
Tiểu Hoàng Kê... Vậy mà chết!
Bị đối phương giết!
Tiểu Hoàng Kê từ Danh Sư đại lục liền theo bản thân, lúc trước chỉ là cái hồ lô, tuy tham ăn, cũng không đáng tin cậy, nhưng thời gian chung đụng lâu, một người một thú đã sớm có cảm tình sâu đậm.
Thời điểm bình thường trốn ở trong đan điền của mình, sống chết không ra, bản thân cũng tùy ý nó đùa nghịch tiểu tính tình...
Làm sao cũng không nghĩ đến... Lại bị đối phương chém thành thịt vụn, thiêu thành tro tàn!
Loại tình huống này, không cần nghĩ cũng hẳn phải chết không nghi ngờ.
Đừng nói một con gà, xem như phân thân khả năng cũng không sống nổi.
- Ta muốn giết ngươi...
Con mắt Trương Huyền đỏ lên.