Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3734: Tổng bộ Thông Thần điện
Vị thanh niên này, nàng lần đầu tiên biết, là từ trong miệng Linh Thần.
Lúc đó vốn kỳ lạ, một tiểu tử hạ giới, có tài đức gì được Linh Thần ưu ái, thậm chí trở thành người yêu của nàng.
Về sau Thần Dung Hoàng triệu hoán, mượn cơ hội ý niệm giáng lâm, tuy vẫn cảm thấy không quá xuất sắc, nhưng cũng xem như đồng ý cử động của đối phương, lúc này mới mang Ngột Thần đi lên.
Lại về sau, biết được đối phương đi vào Di Khí đại lục, hơn nữa trong khoảng thời gian ngắn trở thành tông chủ Lăng Vân kiếm các, không khỏi cực kỳ khiếp sợ.
Giờ mới hiểu được, vì sao Linh Thần có thể coi trọng đối phương.
Chạy tới tìm kiếm, lại hoàn mỹ bỏ lỡ.
Lại về sau, Thông Thần điện bức bách, bản thân mang theo tế đàn sử dụng các loại phương pháp chạy trốn, ai nghĩ đến vẫn bị Khổng điện chủ phát hiện, cuối cùng bị bắt tới nơi này.
Còn tưởng rằng sẽ không được gặp lại, không nghĩ tới... Đối phương vậy mà đi tới nơi này, hơn nữa ngụy trang thành Ngụy Thần của đối phương.
Trương Huyền mỉm cười, Đồng Thường kiếm xuất hiện ở lòng bàn tay:
- Còn xin Đỗ cung chủ lui ra phía sau!
Đỗ Thanh Diên biết không phải là thời điểm ôn chuyện, lui về phía sau một bước, cổ tay nâng lên.
Trương Huyền hít sâu một hơi, trường kiếm run lên, kiếm khí gào thét.
Đinh đinh đinh đinh!
Liên tục bốn tiếng, xích sắt cùng vòng chân toàn bộ bị chém đứt, rơi trên mặt đất.
Thứ này có thể vây khốn Ngụy Thần, mặc dù không có đến Ngụy Thần cảnh, nhưng cũng không sai biệt lắm, bất quá lấy thực lực của Trương Huyền thời khắc này, vũ khí Ngụy Thần cảnh, phá vỡ cũng không khó khăn.
- Uống đi!
Chặt đứt xích sắt, lấy ra một bình nước tắm Tiểu Hoàng Kê đưa tới.
Đỗ Thanh Diên há miệng uống xong, một lát sau đôi mắt thanh tú trợn tròn.
Thương thế trên người nàng như thế nào, lòng dạ nàng biết rõ, lại thêm đại nạn sắp tới, vốn cho rằng tu vi không sai biệt lắm phế bỏ, không còn khả năng khôi phục, nằm mơ cũng không nghĩ đến, một bình nước của đối phương liền giải quyết tất cả vấn đề, thân thể triệt để khôi phục.
Trương Huyền nói:
- Không kịp giải thích, đi nhanh một chút đi!
- Tốt!
Đỗ Thanh Diên cũng biết, nơi này tuyệt không phải địa phương giải thích, tiên lực vận chuyển, dọn dẹp sạch sẽ chật vật trên người, khôi phục dung mạo xinh đẹp lúc trước, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, theo ở phía sau.
Thấy nữ nhân này, ở tình huống như thế còn làm đẹp, Trương Huyền bất đắc dĩ, đẩy cửa ra khỏi phòng.
Bốn phía vẫn trống rỗng, không có nửa cái bóng người.
Người cứu ra, chẳng muốn tiếp tục ngụy trang, khôi phục dung mạo vốn có, tiếp tục đi tới.
- Bên kia mới là lối ra...
Đỗ Thanh Diên nhíu mày.
Càng vào trong, nguy hiểm sẽ càng lớn, Trương Huyền khả năng không biết thực lực của Khổng điện chủ, nhưng nàng rất rõ ràng, cùng cấp bậc vô địch, có thể so với Thần Linh!
Không chỉ như vậy, thuộc hạ còn có hơn mười vị Ngụy Thần cảnh, một khi bị phát hiện, còn muốn trốn liền không kịp.
- Trước không sốt ruột tìm lối ra... Tìm được Khổng điện chủ kia lại nói!
Trương Huyền cười cười.
Nắm giữ phân thân, lại lĩnh ngộ Thiên Nhược Hữu Tình, chỉ cần vị Khổng sư kia chưa đột phá đến Thần Linh, chính diện đối mặt cũng không sợ, càng không cần để ý tiểu lâu la khác.
Vừa rồi ngụy trang, là sợ bị người phát hiện dẫn tới náo động, trước giết Đỗ cung chủ, hoặc cầm nàng làm con tin.
Không còn phần lo lắng này, thì không có sợ hãi.
- Tìm Khổng điện chủ?
Đỗ Thanh Diên giật nảy mình:
- Chúng ta không phải đối thủ...
Lời còn chưa dứt, tiếng bước chân vang lên, ngay sau đó một giọng nghi ngờ truyền tới:
- Ngươi là ai? Ah, là Đỗ cung chủ, tại sao đi ra, người đâu...
Âm thanh vang vọng toàn bộ đại điện.
Sưu sưu sưu!
Tiếng gió rít gào, bóng người liên tiếp xuất hiện ở phía trước cùng đằng sau, tất cả đường đi toàn bộ phong tỏa.
- Mười ba Ngụy Thần...
Thân thể mềm mại rung rẩy, Đỗ Thanh Diên thiếu chút nữa ngất đi.
Vừa rồi nếu lặng lẽ chạy trốn liền không sao, cái tên này nhất định muốn tìm Khổng điện chủ... Hiện tại tốt, mười ba vị Ngụy Thần, cả đám đều không kém mình, thế thì còn đánh như thế nào?
Trở về từ cõi chết, vừa cảm thấy vui mừng, thời gian nháy mắt lại lâm vào tuyệt vọng.
Linh Thần, ngươi cũng không có nói qua, người ngươi ưa thích này không đáng tin cậy như vậy...
- Nguyên lai là Trương tông chủ... Đã tới, cũng đừng đi!
Trong đám người, một Ngụy Thần nhận ra được, ánh mắt sáng lên, những người khác cũng lộ ra vẻ hừng hực.
Tông chủ coi trọng Trương Huyền, bọn họ biết rất rõ ràng, nếu như có thể bắt được, ban thưởng lớn, cả đời hưởng dụng bất tận!
Rầm!
Rất nhiều Ngụy Thần, mỗi người lấy ra vũ khí, trong nháy mắt đại điện sát khí sôi trào.
Lông tơ toàn thân nổ lên, sống lưng của Đỗ Thanh Diên dán tới:
- Thực lực của ta, nhiều nhất chỉ có thể chống lại hai cái... Vừa rồi ta xem, có thể từ phía trước kéo ra lỗ hổng, ngươi nghĩ biện pháp chạy trốn... Ta khẳng định là đi không nổi!
Dù thương thế khôi phục, nhưng nhận tổn thương quá lớn, trên linh hồn còn không có triệt để khôi phục, lại thêm tế đàn bị hủy, thủ đoạn mạnh nhất mất đi.
Có thể thoáng cái chặn lại hai vị cường giả cùng cấp bậc, đã rất không tệ.
- Trốn?
- Đúng vậy! Ngươi có thể tới cứu ta, đã rất cảm kích, bất quá... Trục Tinh cung còn cần ngươi, đại lục cũng cần ngươi, ngàn vạn lần không thể hành động theo cảm tính...
Ánh mắt Đỗ Thanh Diên lộ ra kiên quyết.
- Cái này... Ta dường như không có hành động theo cảm tính a!
Thấy bộ dáng này của nàng, Trương Huyền cười khổ lắc đầu.
- Mọi người cùng nhau động thủ, tông chủ trở về, nhìn thấy chúng ta bắt sống vị này, khẳng định sẽ ngợi khen...
Thấy hai người đối mặt vây công, không những không trốn, còn lặng lẽ nói thầm, Ngụy Thần cầm đầu hét lớn một tiếng.
Phần phật!
Đám người cũng kìm nén không được, đồng loạt động thủ.
Sưu sưu sưu sưu!
Từng đạo lực lượng từ bốn phương tám hướng ngang dọc đến, tựa như lồng giam, chớp mắt bao phủ ở trong cung điện, phong tỏa tất cả con đường có thể chạy trốn!
- Trương Huyền, đi mau...
Không nghĩ tới những người này vừa ra tay liền phối hợp tốt như vậy, thông đạo vừa rồi để ý bị phong tỏa ngăn cản, con mắt Đỗ Thanh Diên đỏ lên, hét lớn một tiếng, tay ngọc khẽ đảo, muốn xông tới.
Trước mắt đột nhiên hoa một cái, lực lượng đầy trời biến mất không thấy gì nữa, ngay sau đó nhìn thấy Trương Huyền chẳng biết lúc nào, đã xuất hiện trong đám người, nắm cái cổ một người, xách hắn ở trong lòng bàn tay, chậm rãi đi tới:
- Khổng điện chủ của các ngươi ở đâu?
Chính là thủ lĩnh gào to muốn giết người kia.
- Hắn, hắn... Đi ra ngoài...
Thủ lĩnh đầu đầy mồ hôi, không ngừng run rẩy.
- Không ở đây?
Trương Huyền nhíu mày.
Còn tưởng rằng Khổng sư ở đây, nghĩ biện pháp cướp khí thể về, không ở đây... Vậy đi chỗ nào?
Một khi tùy ý đối phương hấp thu, thành tựu Thần Linh, kết quả thiết tưởng không chịu nổi, thật sự không có cách nào đối phó.
- Ta không tin ngươi...
Nhẹ nhàng bóp một cái, thủ lĩnh cắt đứt hô hấp, đồng thời một đạo ý niệm của Trương Huyền lan ra, một lát sau, nhíu mày:
- Thật đúng là không ở đây...
Đối phương nói, hắn tự nhiên không tin, nên tiến hành sưu hồn.
Kết quả giống như đối phương nói, vị Khổng điện chủ này, từ khi vừa rồi rời khỏi, lại không có trở về.
Bên này Trương Huyền không vui, cách đó không xa Đỗ Thanh Diên trợn mắt hốc mồm, vẻ mặt khó tin.
Vừa rồi đám người kia còn đằng đằng sát khí muốn xuất thủ, cảm thấy mình hẳn phải chết không nghi ngờ, làm sao... Một cái nháy mắt, thủ lĩnh đã bị bắt tới giết?
Mấu chốt nhất là, đám người bốn phía, vì sao không có một cái xông tới?
- Bọn họ...
Đỗ Thanh Diên nhịn không được chỉ đi.
Chỉ thấy mười hai Ngụy Thần cảnh mới vừa rồi còn đằng đằng sát khí, tất cả đều đứng tại chỗ, không nhúc nhích, trong ánh mắt để lộ ra kinh hoàng, giống như nhìn thấy chuyện gì đáng sợ nhất.
- Làm sao vậy?
Ném thi thể thủ lĩnh xuống, Trương Huyền lấy khăn lau tay.
- Sao bọn họ không xông lại...
Đỗ Thanh Diên nói.
- Bọn họ đều đã bị ta giết, đương nhiên sẽ không xông lại...
Trương Huyền nhịn không được cười lên.
Còn tưởng là chuyện gì, nguyên lai là cái này.
Đối phương đã ra tay, hắn cũng không lưu tình, thi triển Tâm Tự Song Ti Võng, Trung Hữu Thiên Thiên Kết, hầu như không chút tiêu hao thời gian, mười hai người cũng đã cắt đứt hô hấp.
Còn vị thủ lĩnh kia, là cố ý hạ thủ lưu tình, muốn hỏi thăm chuyện.
- Chết rồi?
Đỗ Thanh Diên ngẩn ngơ, đi vào trước mặt một vị Ngụy Thần, nhẹ nhàng đụng một cái.
Phù phù!
Thi thể té ngã trên đất.
Mặt đất chấn động, mười một vị còn lại cũng đồng loạt ngã sấp xuống.
Đỗ Thanh Diên dùng sức bấm cánh tay, cảm thấy có phải nhìn lầm hay không.
Lúc nào ra tay?
Làm sao ra tay?
Mười ba Ngụy Thần, trong nháy mắt toàn bộ chém giết... Đến cùng làm sao làm được?
Cái tên này thật chỉ đến Di Khí đại lục chừng một tháng?
Tu luyện thế nào?
Cảm giác ngực đau nhức...
Trước đó còn cảm thấy, đối phương cùng Linh Thần chênh lệch quá lớn, không xứng với đối phương, một tháng liền từ Cổ Thánh tứ trọng tu luyện tới loại cảnh giới này, Ngụy Thần cũng không phải đối thủ... Có phải lại qua một tháng nữa, liền mạnh mẽ giống như Linh Thần?
Làm sao cảm giác mình tu luyện... Ở trước mặt đối phương, giống như rùa đang bò vậy?
- Chờ một lát...
Quay đầu nhìn về phía thanh niên, muốn nhìn một chút, hắn đến cùng có loại năng lực nào, chỉ thấy đối phương mặt vui vẻ lần lượt đi vào trước mặt mỗi một thi thể Ngụy Thần cảnh, lấy trữ vật giới chỉ trong tay bọn hắn.
Lấy xong, cũng thu sạch thi thể vào trữ vật giới chỉ.
- Cũng không tệ lắm, không nghĩ tới đan dược liền đủ... người Thông Thần điện quả nhiên có tiền!
Xem xong tất cả, con mắt Trương Huyền sáng lên.
Trước đó còn rầu rĩ đi đâu tìm kiếm 70 viên Nguyên Lực đan tuyệt phẩm còn lại, không nghĩ tới ở đây giết chết mười lăm Ngụy Thần cảnh, đồ vật không những gom góp, còn nhiều hơn ra mấy chục viên.
Người Thông Thần điện thật là giàu có!
- Khổng điện chủ không ở đây, cũng không có gì nguy hiểm, ngươi chờ ở chỗ này, ta đi địa phương khác nhìn một chút...
Không nói thêm lời, Trương Huyền nhẹ nhàng vụt qua, biến mất tại nguyên chỗ.
- Đi địa phương khác nhìn một chút? Nhìn cái gì?
Đỗ Thanh Diên không biết làm sao.
Mặc kệ Đỗ cung chủ mê hoặc, Trương Huyền dọc theo thông đạo cung điện, đi tới gian phòng tận cùng bên trong.
Thông qua vừa rồi sưu hồn, đã xác nhận nơi này thật là tổng bộ Thông Thần điện, mà trước đó Khổng sư mang hắn đến, chỉ là một phân điện mà thôi!
Nếu là tổng bộ, khẳng định nắm giữ không ít bảo vật, tới cũng đã tới, Khổng sư cướp đi khí thể màu vàng kim của hắn, bất kể nói thế nào, cũng phải bổ sung thoáng cái, không thể ăn không cái thua thiệt này!
Cho nên vừa rồi sưu hồn, chuyên môn nhìn, quả nhiên phát hiện tổng bộ Thông Thần điện có tàng bảo khố.
Mà bây giờ muốn đi, cũng chính là nơi này.
Lúc đó vốn kỳ lạ, một tiểu tử hạ giới, có tài đức gì được Linh Thần ưu ái, thậm chí trở thành người yêu của nàng.
Về sau Thần Dung Hoàng triệu hoán, mượn cơ hội ý niệm giáng lâm, tuy vẫn cảm thấy không quá xuất sắc, nhưng cũng xem như đồng ý cử động của đối phương, lúc này mới mang Ngột Thần đi lên.
Lại về sau, biết được đối phương đi vào Di Khí đại lục, hơn nữa trong khoảng thời gian ngắn trở thành tông chủ Lăng Vân kiếm các, không khỏi cực kỳ khiếp sợ.
Giờ mới hiểu được, vì sao Linh Thần có thể coi trọng đối phương.
Chạy tới tìm kiếm, lại hoàn mỹ bỏ lỡ.
Lại về sau, Thông Thần điện bức bách, bản thân mang theo tế đàn sử dụng các loại phương pháp chạy trốn, ai nghĩ đến vẫn bị Khổng điện chủ phát hiện, cuối cùng bị bắt tới nơi này.
Còn tưởng rằng sẽ không được gặp lại, không nghĩ tới... Đối phương vậy mà đi tới nơi này, hơn nữa ngụy trang thành Ngụy Thần của đối phương.
Trương Huyền mỉm cười, Đồng Thường kiếm xuất hiện ở lòng bàn tay:
- Còn xin Đỗ cung chủ lui ra phía sau!
Đỗ Thanh Diên biết không phải là thời điểm ôn chuyện, lui về phía sau một bước, cổ tay nâng lên.
Trương Huyền hít sâu một hơi, trường kiếm run lên, kiếm khí gào thét.
Đinh đinh đinh đinh!
Liên tục bốn tiếng, xích sắt cùng vòng chân toàn bộ bị chém đứt, rơi trên mặt đất.
Thứ này có thể vây khốn Ngụy Thần, mặc dù không có đến Ngụy Thần cảnh, nhưng cũng không sai biệt lắm, bất quá lấy thực lực của Trương Huyền thời khắc này, vũ khí Ngụy Thần cảnh, phá vỡ cũng không khó khăn.
- Uống đi!
Chặt đứt xích sắt, lấy ra một bình nước tắm Tiểu Hoàng Kê đưa tới.
Đỗ Thanh Diên há miệng uống xong, một lát sau đôi mắt thanh tú trợn tròn.
Thương thế trên người nàng như thế nào, lòng dạ nàng biết rõ, lại thêm đại nạn sắp tới, vốn cho rằng tu vi không sai biệt lắm phế bỏ, không còn khả năng khôi phục, nằm mơ cũng không nghĩ đến, một bình nước của đối phương liền giải quyết tất cả vấn đề, thân thể triệt để khôi phục.
Trương Huyền nói:
- Không kịp giải thích, đi nhanh một chút đi!
- Tốt!
Đỗ Thanh Diên cũng biết, nơi này tuyệt không phải địa phương giải thích, tiên lực vận chuyển, dọn dẹp sạch sẽ chật vật trên người, khôi phục dung mạo xinh đẹp lúc trước, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, theo ở phía sau.
Thấy nữ nhân này, ở tình huống như thế còn làm đẹp, Trương Huyền bất đắc dĩ, đẩy cửa ra khỏi phòng.
Bốn phía vẫn trống rỗng, không có nửa cái bóng người.
Người cứu ra, chẳng muốn tiếp tục ngụy trang, khôi phục dung mạo vốn có, tiếp tục đi tới.
- Bên kia mới là lối ra...
Đỗ Thanh Diên nhíu mày.
Càng vào trong, nguy hiểm sẽ càng lớn, Trương Huyền khả năng không biết thực lực của Khổng điện chủ, nhưng nàng rất rõ ràng, cùng cấp bậc vô địch, có thể so với Thần Linh!
Không chỉ như vậy, thuộc hạ còn có hơn mười vị Ngụy Thần cảnh, một khi bị phát hiện, còn muốn trốn liền không kịp.
- Trước không sốt ruột tìm lối ra... Tìm được Khổng điện chủ kia lại nói!
Trương Huyền cười cười.
Nắm giữ phân thân, lại lĩnh ngộ Thiên Nhược Hữu Tình, chỉ cần vị Khổng sư kia chưa đột phá đến Thần Linh, chính diện đối mặt cũng không sợ, càng không cần để ý tiểu lâu la khác.
Vừa rồi ngụy trang, là sợ bị người phát hiện dẫn tới náo động, trước giết Đỗ cung chủ, hoặc cầm nàng làm con tin.
Không còn phần lo lắng này, thì không có sợ hãi.
- Tìm Khổng điện chủ?
Đỗ Thanh Diên giật nảy mình:
- Chúng ta không phải đối thủ...
Lời còn chưa dứt, tiếng bước chân vang lên, ngay sau đó một giọng nghi ngờ truyền tới:
- Ngươi là ai? Ah, là Đỗ cung chủ, tại sao đi ra, người đâu...
Âm thanh vang vọng toàn bộ đại điện.
Sưu sưu sưu!
Tiếng gió rít gào, bóng người liên tiếp xuất hiện ở phía trước cùng đằng sau, tất cả đường đi toàn bộ phong tỏa.
- Mười ba Ngụy Thần...
Thân thể mềm mại rung rẩy, Đỗ Thanh Diên thiếu chút nữa ngất đi.
Vừa rồi nếu lặng lẽ chạy trốn liền không sao, cái tên này nhất định muốn tìm Khổng điện chủ... Hiện tại tốt, mười ba vị Ngụy Thần, cả đám đều không kém mình, thế thì còn đánh như thế nào?
Trở về từ cõi chết, vừa cảm thấy vui mừng, thời gian nháy mắt lại lâm vào tuyệt vọng.
Linh Thần, ngươi cũng không có nói qua, người ngươi ưa thích này không đáng tin cậy như vậy...
- Nguyên lai là Trương tông chủ... Đã tới, cũng đừng đi!
Trong đám người, một Ngụy Thần nhận ra được, ánh mắt sáng lên, những người khác cũng lộ ra vẻ hừng hực.
Tông chủ coi trọng Trương Huyền, bọn họ biết rất rõ ràng, nếu như có thể bắt được, ban thưởng lớn, cả đời hưởng dụng bất tận!
Rầm!
Rất nhiều Ngụy Thần, mỗi người lấy ra vũ khí, trong nháy mắt đại điện sát khí sôi trào.
Lông tơ toàn thân nổ lên, sống lưng của Đỗ Thanh Diên dán tới:
- Thực lực của ta, nhiều nhất chỉ có thể chống lại hai cái... Vừa rồi ta xem, có thể từ phía trước kéo ra lỗ hổng, ngươi nghĩ biện pháp chạy trốn... Ta khẳng định là đi không nổi!
Dù thương thế khôi phục, nhưng nhận tổn thương quá lớn, trên linh hồn còn không có triệt để khôi phục, lại thêm tế đàn bị hủy, thủ đoạn mạnh nhất mất đi.
Có thể thoáng cái chặn lại hai vị cường giả cùng cấp bậc, đã rất không tệ.
- Trốn?
- Đúng vậy! Ngươi có thể tới cứu ta, đã rất cảm kích, bất quá... Trục Tinh cung còn cần ngươi, đại lục cũng cần ngươi, ngàn vạn lần không thể hành động theo cảm tính...
Ánh mắt Đỗ Thanh Diên lộ ra kiên quyết.
- Cái này... Ta dường như không có hành động theo cảm tính a!
Thấy bộ dáng này của nàng, Trương Huyền cười khổ lắc đầu.
- Mọi người cùng nhau động thủ, tông chủ trở về, nhìn thấy chúng ta bắt sống vị này, khẳng định sẽ ngợi khen...
Thấy hai người đối mặt vây công, không những không trốn, còn lặng lẽ nói thầm, Ngụy Thần cầm đầu hét lớn một tiếng.
Phần phật!
Đám người cũng kìm nén không được, đồng loạt động thủ.
Sưu sưu sưu sưu!
Từng đạo lực lượng từ bốn phương tám hướng ngang dọc đến, tựa như lồng giam, chớp mắt bao phủ ở trong cung điện, phong tỏa tất cả con đường có thể chạy trốn!
- Trương Huyền, đi mau...
Không nghĩ tới những người này vừa ra tay liền phối hợp tốt như vậy, thông đạo vừa rồi để ý bị phong tỏa ngăn cản, con mắt Đỗ Thanh Diên đỏ lên, hét lớn một tiếng, tay ngọc khẽ đảo, muốn xông tới.
Trước mắt đột nhiên hoa một cái, lực lượng đầy trời biến mất không thấy gì nữa, ngay sau đó nhìn thấy Trương Huyền chẳng biết lúc nào, đã xuất hiện trong đám người, nắm cái cổ một người, xách hắn ở trong lòng bàn tay, chậm rãi đi tới:
- Khổng điện chủ của các ngươi ở đâu?
Chính là thủ lĩnh gào to muốn giết người kia.
- Hắn, hắn... Đi ra ngoài...
Thủ lĩnh đầu đầy mồ hôi, không ngừng run rẩy.
- Không ở đây?
Trương Huyền nhíu mày.
Còn tưởng rằng Khổng sư ở đây, nghĩ biện pháp cướp khí thể về, không ở đây... Vậy đi chỗ nào?
Một khi tùy ý đối phương hấp thu, thành tựu Thần Linh, kết quả thiết tưởng không chịu nổi, thật sự không có cách nào đối phó.
- Ta không tin ngươi...
Nhẹ nhàng bóp một cái, thủ lĩnh cắt đứt hô hấp, đồng thời một đạo ý niệm của Trương Huyền lan ra, một lát sau, nhíu mày:
- Thật đúng là không ở đây...
Đối phương nói, hắn tự nhiên không tin, nên tiến hành sưu hồn.
Kết quả giống như đối phương nói, vị Khổng điện chủ này, từ khi vừa rồi rời khỏi, lại không có trở về.
Bên này Trương Huyền không vui, cách đó không xa Đỗ Thanh Diên trợn mắt hốc mồm, vẻ mặt khó tin.
Vừa rồi đám người kia còn đằng đằng sát khí muốn xuất thủ, cảm thấy mình hẳn phải chết không nghi ngờ, làm sao... Một cái nháy mắt, thủ lĩnh đã bị bắt tới giết?
Mấu chốt nhất là, đám người bốn phía, vì sao không có một cái xông tới?
- Bọn họ...
Đỗ Thanh Diên nhịn không được chỉ đi.
Chỉ thấy mười hai Ngụy Thần cảnh mới vừa rồi còn đằng đằng sát khí, tất cả đều đứng tại chỗ, không nhúc nhích, trong ánh mắt để lộ ra kinh hoàng, giống như nhìn thấy chuyện gì đáng sợ nhất.
- Làm sao vậy?
Ném thi thể thủ lĩnh xuống, Trương Huyền lấy khăn lau tay.
- Sao bọn họ không xông lại...
Đỗ Thanh Diên nói.
- Bọn họ đều đã bị ta giết, đương nhiên sẽ không xông lại...
Trương Huyền nhịn không được cười lên.
Còn tưởng là chuyện gì, nguyên lai là cái này.
Đối phương đã ra tay, hắn cũng không lưu tình, thi triển Tâm Tự Song Ti Võng, Trung Hữu Thiên Thiên Kết, hầu như không chút tiêu hao thời gian, mười hai người cũng đã cắt đứt hô hấp.
Còn vị thủ lĩnh kia, là cố ý hạ thủ lưu tình, muốn hỏi thăm chuyện.
- Chết rồi?
Đỗ Thanh Diên ngẩn ngơ, đi vào trước mặt một vị Ngụy Thần, nhẹ nhàng đụng một cái.
Phù phù!
Thi thể té ngã trên đất.
Mặt đất chấn động, mười một vị còn lại cũng đồng loạt ngã sấp xuống.
Đỗ Thanh Diên dùng sức bấm cánh tay, cảm thấy có phải nhìn lầm hay không.
Lúc nào ra tay?
Làm sao ra tay?
Mười ba Ngụy Thần, trong nháy mắt toàn bộ chém giết... Đến cùng làm sao làm được?
Cái tên này thật chỉ đến Di Khí đại lục chừng một tháng?
Tu luyện thế nào?
Cảm giác ngực đau nhức...
Trước đó còn cảm thấy, đối phương cùng Linh Thần chênh lệch quá lớn, không xứng với đối phương, một tháng liền từ Cổ Thánh tứ trọng tu luyện tới loại cảnh giới này, Ngụy Thần cũng không phải đối thủ... Có phải lại qua một tháng nữa, liền mạnh mẽ giống như Linh Thần?
Làm sao cảm giác mình tu luyện... Ở trước mặt đối phương, giống như rùa đang bò vậy?
- Chờ một lát...
Quay đầu nhìn về phía thanh niên, muốn nhìn một chút, hắn đến cùng có loại năng lực nào, chỉ thấy đối phương mặt vui vẻ lần lượt đi vào trước mặt mỗi một thi thể Ngụy Thần cảnh, lấy trữ vật giới chỉ trong tay bọn hắn.
Lấy xong, cũng thu sạch thi thể vào trữ vật giới chỉ.
- Cũng không tệ lắm, không nghĩ tới đan dược liền đủ... người Thông Thần điện quả nhiên có tiền!
Xem xong tất cả, con mắt Trương Huyền sáng lên.
Trước đó còn rầu rĩ đi đâu tìm kiếm 70 viên Nguyên Lực đan tuyệt phẩm còn lại, không nghĩ tới ở đây giết chết mười lăm Ngụy Thần cảnh, đồ vật không những gom góp, còn nhiều hơn ra mấy chục viên.
Người Thông Thần điện thật là giàu có!
- Khổng điện chủ không ở đây, cũng không có gì nguy hiểm, ngươi chờ ở chỗ này, ta đi địa phương khác nhìn một chút...
Không nói thêm lời, Trương Huyền nhẹ nhàng vụt qua, biến mất tại nguyên chỗ.
- Đi địa phương khác nhìn một chút? Nhìn cái gì?
Đỗ Thanh Diên không biết làm sao.
Mặc kệ Đỗ cung chủ mê hoặc, Trương Huyền dọc theo thông đạo cung điện, đi tới gian phòng tận cùng bên trong.
Thông qua vừa rồi sưu hồn, đã xác nhận nơi này thật là tổng bộ Thông Thần điện, mà trước đó Khổng sư mang hắn đến, chỉ là một phân điện mà thôi!
Nếu là tổng bộ, khẳng định nắm giữ không ít bảo vật, tới cũng đã tới, Khổng sư cướp đi khí thể màu vàng kim của hắn, bất kể nói thế nào, cũng phải bổ sung thoáng cái, không thể ăn không cái thua thiệt này!
Cho nên vừa rồi sưu hồn, chuyên môn nhìn, quả nhiên phát hiện tổng bộ Thông Thần điện có tàng bảo khố.
Mà bây giờ muốn đi, cũng chính là nơi này.