Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương-26
Chương 26: Học tâm khảo vấn
- Trương Huyền, chỉ mới không gặp một ngày mà ngươi lại to gan như vậy Dám lừa gạt tiểu thư Vương Dĩnh và tiểu thư Triệu Nhã Hơn nữa còn lừa gạt cả học sinh của lão sư Tào Hùng Ai cho ngươi lá gan lớn vậy hả?
Vừa bước vào phòng, Thượng Bân liền nhìn xung quanh lớp học một lần Hắn thật không ngờ rằng cái tên vô dụng như Trương Huyền lại có thể nhận được đến năm học sinh Vì vậy hắn liền hung dữ, nhìn chằm chằm Trương Huyền hét lớn
- Lão sư Thượng Bân? Lão sư Tào Hùng?
Nhìn thấy Thượng Bân và Tào Hùng đột nhiên xông vào lớp học, lông mày Trương Huyền khẽ nhíu chặt:
- Ta đang giảng bài Có chuyện gì hai lão sư hãy để tan học rồi nói sau!
- Giảng bài cái đầu nhà ngươi ấy! Hừ, cái gì cũng không biết mà còn bày đặt ra vẻ với ta à? Với cái trình độ kia của ngươi, không dạy hư học sinh là đã tốt lắm rồi, còn bày đặt giả vờ cái gì nữa? Mau hủy hết khóa học của năm học sinh này, để bọn họ có cơ hội được học với những lão sư ưu tú khác, nhanh lên
Dù sao thì hai người cũng đã trở mặt với nhau rồi, do đó Tào Hùng hắn cũng không cần phải giả vờ thân thiện với cái tên vô dụng kia làm gì
- Ra ngoài mau! Ở đây không chào đón mấy người!
Trương Huyền nhắm mắt lại nói
- Vẫn còn dám ra vẻ cơ đấy? Hay là ngươi bị điên rồi? Trương Huyền, ngươi còn nhớ mình họ gì không đấy?
Thượng Bân cười lạnh:
- Bây giờ hãy lập tức hủy bỏ khóa học của Triệu Nhã tiểu thư và Vương Dĩnh tiểu thư ngay tức khắc cho ta Đồng thời chuyển Lưu Dương cho Tào lão sư Hùng dạy Hôm nay ta không ra tay đánh người được, bởi vì một nguyên nhân Ta sợ ngươi phải ngồi xe lăn về trong suốt học kỳ này mất
- Ngươi muốn đánh ta sao?
Trương Huyền nhìn Thượng Bân nói:
- Học viện có quy định cấm các lão sư tự ý đấu võ riêng với nhau Chẳng lẽ lão sư Thượng Bân không biết điều này sao?
- Nội quy học viện được định ra chính là để giúp cho mọi người lấy lại công bằng Nếu đánh với người khác, chắc ta sẽ rất lo lắng về hình phạt sắp nhận được từ trường Nhưng nếu đối tượng bị đánh là ngươi thì Ha ha, ngươi nghĩ trong trường này có ai muốn ra mặt bênh vực giúp ngươi hay không?
Vẻ mặt Thượng Bân đầy vui vẻ, hắn khẳng định với Trương Huyền
- Ta biết rồi, có phải bởi vì hôm qua ta nói chuyện quá thẳng thắn, làm mất lòng ngươi, vậy nên hôm nay ngươi cố tình chạy đến đây tìm ta kiếm chuyện đúng không? Ngươi làm như vậy, lỡ như Trầm Bích Như lão sư biết được nhất định sẽ không vui sao? Ngươi không sợ điều đó sao?
Trương Huyền khẽ nói
- Ha ha, không ngờ ngươi cũng có chút hiểu biết đó! Đã muốn dạy dỗ ngươi, đương nhiên ta không sợ rồi Ngươi đừng nói nhảm nữa
Thượng Bân cũng không phủ nhận Trong lúc hắn đang đắc ý cười nhạo cái tên rác rưởi trước mặt thì đột nhiên bị một tiếng hét giận dữ cắt ngang
- Thì ra là ngươi!
Ánh mắt Diêu Hàn đỏ lên vì tức giận Hắn lạnh lùng nhìn Thượng Bân
Thượng Bân là người hôm qua Trương Huyền đã đắc tội Hơn nữa hắn ta cũng có quen biết với lão giáo Thẩm Bích Như Hừ, quá rõ ràng rồi còn gì? Nếu như lúc này Diêu Hàn hắn còn chưa xác định được cái tên đáng ghét đã đánh hắn hôm qua là ai, vậy hắn thật sự chính là kẻ ngu rồi!
- Hả, là sao?
Đang dạy dỗ Trương Huyền, Diêu quản gia bỗng nhiên lại nổi giận cắt ngang, vì vậy Thượng Bân quay sang nhìn hắn, vẻ mặt khó hiểu hỏi
- Ngay cả chuyện chính mình đã làm mà ngươi cũng không biết sao?
Chỉ nghe thấy một tiếng hét lớn, Thượng Bân còn chưa kịp phản ứng đã bị đấm một đấm thật đau vào mặt
- Cái gì vậy!
Thượng Bân cảm thấy mắt tối sầm lại, không còn nhìn rõ chung quanh nữa Đôi mắt hắn biến thành màu đen như gấu trúc, thân thể chao đảo vài cái, sau đó té ngã xuống mặt đất
- Dám đánh ta thành bộ dáng tệ hại thế này, ta sẽ cho ngươi biết tay!
Nhớ tới cơn đau thấu xương hôm qua hắn phải chịu, Diêu Hàn không chút do dự đấm ra một đấm thật mạnh Tiếp theo hắn nhảy lên ngồi trên người Thượng Bân, giận dữ đánh liên tục trên người đối phương
- Diêu quản gia
Mọi chuyện tới quá đột ngột, khiến cho Vương Đào và Tào Hùng chỉ biết ngơ ngác đứng nhìn
Thật ra không riêng gì hai người Vương Đào và Tào Hùng, ngay cả mấy người Triệu Nhã, Vương Dĩnh cũng khó hiểu nhìn nhau
Vừa rồi những người này còn rất tức giận, xông vào lớp tìm Trương lão sư để kiếm chuyện Trong lúc năm người học viên bọn họ đang tính thay lão sư ấy giải thích, ai ngờ bọn họ đã tự mâu thuẫn nội bộ, lại tự đánh với nhau luôn rồi
Thật kỳ lạ!
Người cảm thấy khó hiểu nhất chính là Triệu Nhã Nàng hiểu rõ con người Diêu quản gia Hắn là người thận trọng, bình tĩnh, làm việc có trước có sau Nếu không như vậy, làm sao phụ nàng có thể để hắn làm quản gia được
Nhưng sự việc đang xảy ra ngày hôm nay là như thế nào? Sao còn chưa nói xong, đã ra tay đánh người rồi?
Trong đám người vẫn còn đang mơ hồ kia, chỉ có một mình Trương Huyền là hiểu rõ ràng mọi việc
Mới nãy hắn đã cố ý nhắc đến việc hôm qua đắc tội Thượng Bân, sau đó lại cố tình nói ra tên Thẩm Bích Như, để Diêu quản gia nghe được Kết quả đúng như hắn dự đoán, bọn họ đã tự mình đánh nhau rồi
Trên thực tế Diêu Hàn không phải là người lỗ mãng Hành động của hắn cũng rất dễ hiểu Dù là ai đi nữa, vô duyên vô cớ bị đánh thành bộ dạng thảm hại thế này, chắc chắn sẽ rất tức giận và oán hận Đã vậy Diêu Hàn còn là quản gia Bạch Ngọc thành, là người có địa vị cao quý, có lúc nào phải chịu oan ức như vầy đâu? Bên cạnh đó hai ngày nay, vì tiểu thư cứ liên tục ngăn cản nên mặc dù hắn bị Trương Huyền chọc tức lại không có ai để xả giận cả Hắn đã sớm tức giận đến muốn phát điên rồi Chính vì vậy, vào giờ phút này, khi gặp được kẻ thù, hắn cũng không còn nhịn được nữa mà lập tức xông vào đánh nhau với đối phương một trận
- Diêu quản gia, ngươi nổi điên cái gì vậy?
Ánh mắt Thượng Bân mơ hồ, hắn cảm nhận được cơn đau nhức từ “mưa nắm đấm” mà Diêu Hàn dành “tặng” cho hắn Hắn khó hiểu hỏi, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi
Rốt cuộc chuyện này là sao?
Hôm nay là lần đầu tiên hắn gặp vị Diêu quản gia này, nên nhất định chưa từng làm mất lòng người này Vậy tại sao người này lại hung dữ đánh hắn như vậy?
Thượng Bân cố nghĩ mãi mà không ra Hắn vẫn không hiểu được mình đã làm gì để đắc tội đối phương!
- Nổi điên ư? Ngươi còn dám hỏi ta Hừ, bớt giả ngu đi, ngươi không biết ngươi đã làm gì sao?
Bốp bốp bốp!
Diêu quản gia không có ý định dừng lại Hắn vẫn tiếp tục đánh thật mạnh vào người Thượng Bân
Tuy Thượng Bân là lão sư giỏi trong trường, hơn nữa còn là võ giả ngũ trọng - Đỉnh Lực cảnh Thế nhưng nếu so sánh với một cường giả lục trọng - Ích Huyệt cảnh như Diêu Hàn, chênh lệch trình độ giữa hai người vẫn rất lớn Lúc bình thường chiến đấu, Thượng Bân đã không phải là đối thủ của Diêu Hàn rồi, huống gì bây giờ người này lại ra tay bất ngờ, đánh ngã hắn chỉ bằng một cú đấm?
- Diêu quản gia, ngươi bớt giận đi Có chuyện gì chúng ta từ từ nói
Bấy giờ Tào Hùng và Vương Đào mới kịp phản ứng Hai người bọn họ vội vàng chạy đến ngăn cản Diêu Hàn
Gương mặt điển trai của Thượng Bân lúc trước giờ đã bị đánh bầm dập, sưng to như cái đầu heo- Khốn kiếp!
Thượng Bân tức điên hét lớn
Hồi nãy hắn vốn định tới đây để dạy dỗ Trương Huyền một trận Vậy mà ai ngờ được bây giờ có nằm mơ hắn cũng thật không nghĩ tới, vị Diêu quản gia ôn hòa kia lại bất ngờ nổi điên đánh hắn nặng tay như vậy
Giờ phút này, người hắn oán hận nhất chỉ có Diêu quản gia!
- Nếu hai người có ân oán cá nhân gì, xin mời ra ngoài lớp học giải quyết Ở đây là lớp học, không phải chỗ cho các người đánh nhau Nếu còn không đi, làm phiền ta không thể giảng bài được, ta sẽ báo cáo lên trên, để bọn họ tới xử lý mấy người
Trương Huyền mở miệng nói
- Được lắm Các người đều chờ đó cho ta
Nghe thấy Trương Huyền muốn báo cáo lên trên, Thượng Bân liền xoay người rời đi
- Thượng Bân Thượng Bân!
Cứ tưởng mọi chuyện sẽ rất dễ dàng Chỉ cần Thượng Bân tự ra tay, khẳng định Trương Huyền sẽ sợ hãi nhường học sinh lại cho hắn Thế nhưng hắn nằm mơ cũng không ngờ tới, cái việc kỳ lạ trước mắt lại có thể xảy ra Vì thế sau khi mơ hồ một lát, Tào Hùng đã vội vàng đuổi theo Thượng Bân
Hai người nhanh chóng biến mất trước mắt bọn họ
- Diêu thúc, thúc làm gì vậy?
Thấy hai người kia vừa đi, Triệu Nhã liền bước tới đứng trước mặt Diêu Hàn, tức giận hỏi hắn
Vị Diêu thúc này hồi trước cũng còn rất bình thường, ôn hòa với mọi người Không hiểu sao hắn càng ngày lại càng quá đáng hơn rồi?
- Tiểu thư, ta
Diêu Hàn không biết phải trả lời như thế nào
Hắn cũng không thể nói ra sự thật, rằng hôm qua hắn tới dạy dỗ Trương Huyền, muốn thiến người này, ai ngờ đâu lại bị Thượng Bân đánh tơi tả Sau khi xác định được đối phương là ai, hắn đã đánh đối phương một trận để trả thù
- Được rồi, đây là giờ ta dạy học Mời mấy vị còn lại đi ra ngoài!
Trương Huyền phất tay đuổi người
Diêu Hàn, Vương Đào, Lưu lão nhìn nhau Ba người do dự một lát rồi cũng đi ra ngoài
- Khốn kiếp, đáng ghét!
Sau khi đi ra khỏi lớp học của Trương Huyền, Thượng Bân tức giận chửi lớn:
- Cái tên Diêu Hàn chó chết kia, ta nhất định sẽ dạy dỗ hắn một trận Còn cái tên Trương Huyền đáng ghét nữa, lại dám xem thường ta Hừ, ta đây sẽ dạy dỗ cả hai ngươi một trận ra trò Cứ chờ đấy cho ta!
Thượng Bân vốn là cháu trai trưởng lão, mọi việc từ trước đến nay luôn thuận buồm xuôi gió Có bao giờ hắn phải chịu oan ức, bị đánh thành thế này đâu!
Mới vừa rồi còn nói chuyện với nhau bình thường Vậy mà chỉ trong nháy mắt Diêu Hàn đã nổi điên bay đến đánh hắn Đúng là cái thứ vô lại mà!
- Hừ, cái tên Diêu Hàn này nhất định là đồng bọn của Trương Huyền! Chứ nếu không phải, tại sao hắn ta có thể thay Trương Huyền đánh Thượng Bân thiếu gia được chứ? Ta nghĩ hắn nghe theo chỉ thị của Trương Huyền nên mới làm như vậy!
Tào Hùng nói
- Ừ, cũng có thể lắm!
Thượng Bân đáp
Trước đó hắn chưa hề làm mất lòng Diêu Hàn, nhưng đối phương lại trực tiếp ra tay đánh hắn Khẳng định là bởi vì hắn muốn đánh Trương Huyền!
- Ngươi có chắc chắn rằng học viên Lưu Dương kia nhận Trương Huyền làm lão sư là vì bị lừa, chứ không phải là do hắn tự nguyện?
Một lát sau, Thượng Bân bình tâm lại, hắn quay đầu nhìn Tào Hùng hỏi
- Ta chắc chắn Hắn không phải tự nguyện đâu!
Nhớ đến vẻ mặt không cam tâm của Lưu Dương trước khi rời đi vào ngày hôm qua, Tào Hùng tự tin gật đầu
- Vậy thì tốt Nếu ngươi đã chắc chắn như vậy, bây giờ ngươi hãy đến nói rõ với phòng “học tâm khảo vấn” đi!
Thượng Bân nói
- Học tâm khảo vấn? Cái này
Tào Hùng nghe vậy liền thay đổi sắc mặt
Học tâm khảo vấn là nơi xét xử cho những lão sư nào đang muốn lấy lại học sinh của mình Họ dùng một cách rất đặc biệt để tiến hành kiểm tra và kết luận Đến lúc đó, học sinh nào được hai lão sư tranh giành sẽ phải trải qua một hồi kiểm tra với “học tâm tháp” Khi kiểm tra, mọi ý nghĩ trong lòng và độ tín nhiệm của học sinh đó dành cho các lão sư tham gia xét xử sẽ được biểu hiện ra ngoài
Nếu như người kiện cáo nói đúng, học sinh kia không phải tự nguyện đăng kí học ở chỗ người bị kiện, như vậy lão sư bị kiện kia sẽ phải chịu phạt thật nặng Ngược lại, nếu như học sinh kia là tự nguyện học, giáo viên khởi kiện sẽ bị phán tội vu cáo và phải chịu hình phạt tương tự
Khi hai lão sư cùng tranh giành nhau một học sinh, nếu thật sự không còn cách nào khác để giải quyết, mới đi đến bước này, kiện lên “học tâm khảo vấn”
Mặc dù Tào Hùng cũng biết đến việc này nhưng hắn thấy sự việc cũng còn chưa nghiêm trọng đến mức đó Vì thế khi nghe xong, hắn rất ngạc nhiên và do dự
- Sao vậy? Hay là ngươi gạt ta? Học sinh kia là tự nguyện đăng kí học với Trương Huyền sao?
Thấy hắn vẫn còn phân vân, mặt Thượng Bân liền tối sầm lại Hắn vốn dĩ đã bực bội từ nãy giờ rồi
- Không phải, hắn chắc chắn không phải tự nguyện đâu Ta Được, ta sẽ đi nhờ “học tâm khảo vấn” xét xử, để hắn ta bị phạt thật nặng!
Tào Hùng gật đầu đồng ý
- Ừm, vậy ngươi nhanh đến đó đi!
Thấy Tào Hùng đồng ý, Thượng Bân hài lòng gật đầu nói:
- Lúc đăng ký xét xử, nhớ tăng hình phạt lên mức cao nhất! Để cái tên Trương Huyền kia phải chịu khổ một trận Hừ, nếu đuổi được hắn đi thì càng tốt!
Mức độ trừng phạt có thể tùy theo yêu cầu của người xin xét xử mà tăng lên hoặc hạ xuống Nếu tăng mức độ lên càng cao, người bị thua kiện sẽ phải chịu hình phạt càng nặng
- Được!
Ánh mắt Tào Hùng sáng lên Hắn vui mừng tưởng tượng ra cảnh tượng Trương Huyền bị đuổi khỏi trường
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Trương Huyền, chỉ mới không gặp một ngày mà ngươi lại to gan như vậy Dám lừa gạt tiểu thư Vương Dĩnh và tiểu thư Triệu Nhã Hơn nữa còn lừa gạt cả học sinh của lão sư Tào Hùng Ai cho ngươi lá gan lớn vậy hả?
Vừa bước vào phòng, Thượng Bân liền nhìn xung quanh lớp học một lần Hắn thật không ngờ rằng cái tên vô dụng như Trương Huyền lại có thể nhận được đến năm học sinh Vì vậy hắn liền hung dữ, nhìn chằm chằm Trương Huyền hét lớn
- Lão sư Thượng Bân? Lão sư Tào Hùng?
Nhìn thấy Thượng Bân và Tào Hùng đột nhiên xông vào lớp học, lông mày Trương Huyền khẽ nhíu chặt:
- Ta đang giảng bài Có chuyện gì hai lão sư hãy để tan học rồi nói sau!
- Giảng bài cái đầu nhà ngươi ấy! Hừ, cái gì cũng không biết mà còn bày đặt ra vẻ với ta à? Với cái trình độ kia của ngươi, không dạy hư học sinh là đã tốt lắm rồi, còn bày đặt giả vờ cái gì nữa? Mau hủy hết khóa học của năm học sinh này, để bọn họ có cơ hội được học với những lão sư ưu tú khác, nhanh lên
Dù sao thì hai người cũng đã trở mặt với nhau rồi, do đó Tào Hùng hắn cũng không cần phải giả vờ thân thiện với cái tên vô dụng kia làm gì
- Ra ngoài mau! Ở đây không chào đón mấy người!
Trương Huyền nhắm mắt lại nói
- Vẫn còn dám ra vẻ cơ đấy? Hay là ngươi bị điên rồi? Trương Huyền, ngươi còn nhớ mình họ gì không đấy?
Thượng Bân cười lạnh:
- Bây giờ hãy lập tức hủy bỏ khóa học của Triệu Nhã tiểu thư và Vương Dĩnh tiểu thư ngay tức khắc cho ta Đồng thời chuyển Lưu Dương cho Tào lão sư Hùng dạy Hôm nay ta không ra tay đánh người được, bởi vì một nguyên nhân Ta sợ ngươi phải ngồi xe lăn về trong suốt học kỳ này mất
- Ngươi muốn đánh ta sao?
Trương Huyền nhìn Thượng Bân nói:
- Học viện có quy định cấm các lão sư tự ý đấu võ riêng với nhau Chẳng lẽ lão sư Thượng Bân không biết điều này sao?
- Nội quy học viện được định ra chính là để giúp cho mọi người lấy lại công bằng Nếu đánh với người khác, chắc ta sẽ rất lo lắng về hình phạt sắp nhận được từ trường Nhưng nếu đối tượng bị đánh là ngươi thì Ha ha, ngươi nghĩ trong trường này có ai muốn ra mặt bênh vực giúp ngươi hay không?
Vẻ mặt Thượng Bân đầy vui vẻ, hắn khẳng định với Trương Huyền
- Ta biết rồi, có phải bởi vì hôm qua ta nói chuyện quá thẳng thắn, làm mất lòng ngươi, vậy nên hôm nay ngươi cố tình chạy đến đây tìm ta kiếm chuyện đúng không? Ngươi làm như vậy, lỡ như Trầm Bích Như lão sư biết được nhất định sẽ không vui sao? Ngươi không sợ điều đó sao?
Trương Huyền khẽ nói
- Ha ha, không ngờ ngươi cũng có chút hiểu biết đó! Đã muốn dạy dỗ ngươi, đương nhiên ta không sợ rồi Ngươi đừng nói nhảm nữa
Thượng Bân cũng không phủ nhận Trong lúc hắn đang đắc ý cười nhạo cái tên rác rưởi trước mặt thì đột nhiên bị một tiếng hét giận dữ cắt ngang
- Thì ra là ngươi!
Ánh mắt Diêu Hàn đỏ lên vì tức giận Hắn lạnh lùng nhìn Thượng Bân
Thượng Bân là người hôm qua Trương Huyền đã đắc tội Hơn nữa hắn ta cũng có quen biết với lão giáo Thẩm Bích Như Hừ, quá rõ ràng rồi còn gì? Nếu như lúc này Diêu Hàn hắn còn chưa xác định được cái tên đáng ghét đã đánh hắn hôm qua là ai, vậy hắn thật sự chính là kẻ ngu rồi!
- Hả, là sao?
Đang dạy dỗ Trương Huyền, Diêu quản gia bỗng nhiên lại nổi giận cắt ngang, vì vậy Thượng Bân quay sang nhìn hắn, vẻ mặt khó hiểu hỏi
- Ngay cả chuyện chính mình đã làm mà ngươi cũng không biết sao?
Chỉ nghe thấy một tiếng hét lớn, Thượng Bân còn chưa kịp phản ứng đã bị đấm một đấm thật đau vào mặt
- Cái gì vậy!
Thượng Bân cảm thấy mắt tối sầm lại, không còn nhìn rõ chung quanh nữa Đôi mắt hắn biến thành màu đen như gấu trúc, thân thể chao đảo vài cái, sau đó té ngã xuống mặt đất
- Dám đánh ta thành bộ dáng tệ hại thế này, ta sẽ cho ngươi biết tay!
Nhớ tới cơn đau thấu xương hôm qua hắn phải chịu, Diêu Hàn không chút do dự đấm ra một đấm thật mạnh Tiếp theo hắn nhảy lên ngồi trên người Thượng Bân, giận dữ đánh liên tục trên người đối phương
- Diêu quản gia
Mọi chuyện tới quá đột ngột, khiến cho Vương Đào và Tào Hùng chỉ biết ngơ ngác đứng nhìn
Thật ra không riêng gì hai người Vương Đào và Tào Hùng, ngay cả mấy người Triệu Nhã, Vương Dĩnh cũng khó hiểu nhìn nhau
Vừa rồi những người này còn rất tức giận, xông vào lớp tìm Trương lão sư để kiếm chuyện Trong lúc năm người học viên bọn họ đang tính thay lão sư ấy giải thích, ai ngờ bọn họ đã tự mâu thuẫn nội bộ, lại tự đánh với nhau luôn rồi
Thật kỳ lạ!
Người cảm thấy khó hiểu nhất chính là Triệu Nhã Nàng hiểu rõ con người Diêu quản gia Hắn là người thận trọng, bình tĩnh, làm việc có trước có sau Nếu không như vậy, làm sao phụ nàng có thể để hắn làm quản gia được
Nhưng sự việc đang xảy ra ngày hôm nay là như thế nào? Sao còn chưa nói xong, đã ra tay đánh người rồi?
Trong đám người vẫn còn đang mơ hồ kia, chỉ có một mình Trương Huyền là hiểu rõ ràng mọi việc
Mới nãy hắn đã cố ý nhắc đến việc hôm qua đắc tội Thượng Bân, sau đó lại cố tình nói ra tên Thẩm Bích Như, để Diêu quản gia nghe được Kết quả đúng như hắn dự đoán, bọn họ đã tự mình đánh nhau rồi
Trên thực tế Diêu Hàn không phải là người lỗ mãng Hành động của hắn cũng rất dễ hiểu Dù là ai đi nữa, vô duyên vô cớ bị đánh thành bộ dạng thảm hại thế này, chắc chắn sẽ rất tức giận và oán hận Đã vậy Diêu Hàn còn là quản gia Bạch Ngọc thành, là người có địa vị cao quý, có lúc nào phải chịu oan ức như vầy đâu? Bên cạnh đó hai ngày nay, vì tiểu thư cứ liên tục ngăn cản nên mặc dù hắn bị Trương Huyền chọc tức lại không có ai để xả giận cả Hắn đã sớm tức giận đến muốn phát điên rồi Chính vì vậy, vào giờ phút này, khi gặp được kẻ thù, hắn cũng không còn nhịn được nữa mà lập tức xông vào đánh nhau với đối phương một trận
- Diêu quản gia, ngươi nổi điên cái gì vậy?
Ánh mắt Thượng Bân mơ hồ, hắn cảm nhận được cơn đau nhức từ “mưa nắm đấm” mà Diêu Hàn dành “tặng” cho hắn Hắn khó hiểu hỏi, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi
Rốt cuộc chuyện này là sao?
Hôm nay là lần đầu tiên hắn gặp vị Diêu quản gia này, nên nhất định chưa từng làm mất lòng người này Vậy tại sao người này lại hung dữ đánh hắn như vậy?
Thượng Bân cố nghĩ mãi mà không ra Hắn vẫn không hiểu được mình đã làm gì để đắc tội đối phương!
- Nổi điên ư? Ngươi còn dám hỏi ta Hừ, bớt giả ngu đi, ngươi không biết ngươi đã làm gì sao?
Bốp bốp bốp!
Diêu quản gia không có ý định dừng lại Hắn vẫn tiếp tục đánh thật mạnh vào người Thượng Bân
Tuy Thượng Bân là lão sư giỏi trong trường, hơn nữa còn là võ giả ngũ trọng - Đỉnh Lực cảnh Thế nhưng nếu so sánh với một cường giả lục trọng - Ích Huyệt cảnh như Diêu Hàn, chênh lệch trình độ giữa hai người vẫn rất lớn Lúc bình thường chiến đấu, Thượng Bân đã không phải là đối thủ của Diêu Hàn rồi, huống gì bây giờ người này lại ra tay bất ngờ, đánh ngã hắn chỉ bằng một cú đấm?
- Diêu quản gia, ngươi bớt giận đi Có chuyện gì chúng ta từ từ nói
Bấy giờ Tào Hùng và Vương Đào mới kịp phản ứng Hai người bọn họ vội vàng chạy đến ngăn cản Diêu Hàn
Gương mặt điển trai của Thượng Bân lúc trước giờ đã bị đánh bầm dập, sưng to như cái đầu heo- Khốn kiếp!
Thượng Bân tức điên hét lớn
Hồi nãy hắn vốn định tới đây để dạy dỗ Trương Huyền một trận Vậy mà ai ngờ được bây giờ có nằm mơ hắn cũng thật không nghĩ tới, vị Diêu quản gia ôn hòa kia lại bất ngờ nổi điên đánh hắn nặng tay như vậy
Giờ phút này, người hắn oán hận nhất chỉ có Diêu quản gia!
- Nếu hai người có ân oán cá nhân gì, xin mời ra ngoài lớp học giải quyết Ở đây là lớp học, không phải chỗ cho các người đánh nhau Nếu còn không đi, làm phiền ta không thể giảng bài được, ta sẽ báo cáo lên trên, để bọn họ tới xử lý mấy người
Trương Huyền mở miệng nói
- Được lắm Các người đều chờ đó cho ta
Nghe thấy Trương Huyền muốn báo cáo lên trên, Thượng Bân liền xoay người rời đi
- Thượng Bân Thượng Bân!
Cứ tưởng mọi chuyện sẽ rất dễ dàng Chỉ cần Thượng Bân tự ra tay, khẳng định Trương Huyền sẽ sợ hãi nhường học sinh lại cho hắn Thế nhưng hắn nằm mơ cũng không ngờ tới, cái việc kỳ lạ trước mắt lại có thể xảy ra Vì thế sau khi mơ hồ một lát, Tào Hùng đã vội vàng đuổi theo Thượng Bân
Hai người nhanh chóng biến mất trước mắt bọn họ
- Diêu thúc, thúc làm gì vậy?
Thấy hai người kia vừa đi, Triệu Nhã liền bước tới đứng trước mặt Diêu Hàn, tức giận hỏi hắn
Vị Diêu thúc này hồi trước cũng còn rất bình thường, ôn hòa với mọi người Không hiểu sao hắn càng ngày lại càng quá đáng hơn rồi?
- Tiểu thư, ta
Diêu Hàn không biết phải trả lời như thế nào
Hắn cũng không thể nói ra sự thật, rằng hôm qua hắn tới dạy dỗ Trương Huyền, muốn thiến người này, ai ngờ đâu lại bị Thượng Bân đánh tơi tả Sau khi xác định được đối phương là ai, hắn đã đánh đối phương một trận để trả thù
- Được rồi, đây là giờ ta dạy học Mời mấy vị còn lại đi ra ngoài!
Trương Huyền phất tay đuổi người
Diêu Hàn, Vương Đào, Lưu lão nhìn nhau Ba người do dự một lát rồi cũng đi ra ngoài
- Khốn kiếp, đáng ghét!
Sau khi đi ra khỏi lớp học của Trương Huyền, Thượng Bân tức giận chửi lớn:
- Cái tên Diêu Hàn chó chết kia, ta nhất định sẽ dạy dỗ hắn một trận Còn cái tên Trương Huyền đáng ghét nữa, lại dám xem thường ta Hừ, ta đây sẽ dạy dỗ cả hai ngươi một trận ra trò Cứ chờ đấy cho ta!
Thượng Bân vốn là cháu trai trưởng lão, mọi việc từ trước đến nay luôn thuận buồm xuôi gió Có bao giờ hắn phải chịu oan ức, bị đánh thành thế này đâu!
Mới vừa rồi còn nói chuyện với nhau bình thường Vậy mà chỉ trong nháy mắt Diêu Hàn đã nổi điên bay đến đánh hắn Đúng là cái thứ vô lại mà!
- Hừ, cái tên Diêu Hàn này nhất định là đồng bọn của Trương Huyền! Chứ nếu không phải, tại sao hắn ta có thể thay Trương Huyền đánh Thượng Bân thiếu gia được chứ? Ta nghĩ hắn nghe theo chỉ thị của Trương Huyền nên mới làm như vậy!
Tào Hùng nói
- Ừ, cũng có thể lắm!
Thượng Bân đáp
Trước đó hắn chưa hề làm mất lòng Diêu Hàn, nhưng đối phương lại trực tiếp ra tay đánh hắn Khẳng định là bởi vì hắn muốn đánh Trương Huyền!
- Ngươi có chắc chắn rằng học viên Lưu Dương kia nhận Trương Huyền làm lão sư là vì bị lừa, chứ không phải là do hắn tự nguyện?
Một lát sau, Thượng Bân bình tâm lại, hắn quay đầu nhìn Tào Hùng hỏi
- Ta chắc chắn Hắn không phải tự nguyện đâu!
Nhớ đến vẻ mặt không cam tâm của Lưu Dương trước khi rời đi vào ngày hôm qua, Tào Hùng tự tin gật đầu
- Vậy thì tốt Nếu ngươi đã chắc chắn như vậy, bây giờ ngươi hãy đến nói rõ với phòng “học tâm khảo vấn” đi!
Thượng Bân nói
- Học tâm khảo vấn? Cái này
Tào Hùng nghe vậy liền thay đổi sắc mặt
Học tâm khảo vấn là nơi xét xử cho những lão sư nào đang muốn lấy lại học sinh của mình Họ dùng một cách rất đặc biệt để tiến hành kiểm tra và kết luận Đến lúc đó, học sinh nào được hai lão sư tranh giành sẽ phải trải qua một hồi kiểm tra với “học tâm tháp” Khi kiểm tra, mọi ý nghĩ trong lòng và độ tín nhiệm của học sinh đó dành cho các lão sư tham gia xét xử sẽ được biểu hiện ra ngoài
Nếu như người kiện cáo nói đúng, học sinh kia không phải tự nguyện đăng kí học ở chỗ người bị kiện, như vậy lão sư bị kiện kia sẽ phải chịu phạt thật nặng Ngược lại, nếu như học sinh kia là tự nguyện học, giáo viên khởi kiện sẽ bị phán tội vu cáo và phải chịu hình phạt tương tự
Khi hai lão sư cùng tranh giành nhau một học sinh, nếu thật sự không còn cách nào khác để giải quyết, mới đi đến bước này, kiện lên “học tâm khảo vấn”
Mặc dù Tào Hùng cũng biết đến việc này nhưng hắn thấy sự việc cũng còn chưa nghiêm trọng đến mức đó Vì thế khi nghe xong, hắn rất ngạc nhiên và do dự
- Sao vậy? Hay là ngươi gạt ta? Học sinh kia là tự nguyện đăng kí học với Trương Huyền sao?
Thấy hắn vẫn còn phân vân, mặt Thượng Bân liền tối sầm lại Hắn vốn dĩ đã bực bội từ nãy giờ rồi
- Không phải, hắn chắc chắn không phải tự nguyện đâu Ta Được, ta sẽ đi nhờ “học tâm khảo vấn” xét xử, để hắn ta bị phạt thật nặng!
Tào Hùng gật đầu đồng ý
- Ừm, vậy ngươi nhanh đến đó đi!
Thấy Tào Hùng đồng ý, Thượng Bân hài lòng gật đầu nói:
- Lúc đăng ký xét xử, nhớ tăng hình phạt lên mức cao nhất! Để cái tên Trương Huyền kia phải chịu khổ một trận Hừ, nếu đuổi được hắn đi thì càng tốt!
Mức độ trừng phạt có thể tùy theo yêu cầu của người xin xét xử mà tăng lên hoặc hạ xuống Nếu tăng mức độ lên càng cao, người bị thua kiện sẽ phải chịu hình phạt càng nặng
- Được!
Ánh mắt Tào Hùng sáng lên Hắn vui mừng tưởng tượng ra cảnh tượng Trương Huyền bị đuổi khỏi trường
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com