Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-597
Chương 597: Hai chàng phong lưu gặp nhau
Cảnh Dung thật sự rất muốn khóc!
Hôm nay anh quả là xui xẻo tột đỉnh, hay anh ra đường mà không coi ngày nên đen đủi như vậy? Lần này anh rất nghiêm túc muốn đeo đuổi Mặc Tử Huyên, cớ gì loại sinh vật bạn gái cũ này lại xuất hiện ở đây?
Là ông trời muốn diệt anh đúng không?
Bạn gái cũ thì đã đành đi, còn ở đâu nhảy ra thêm một con nhóc chạy tới hóng chuyện góp phần náo nhiệt? Ông đây không có hứng thú với trẻ vị thành niên biết chưa?
Trong lúc Cảnh Dung khổ sở dở khóc dở cười thì bên đây Cố Hề Hề cùng Doãn Tư Thần nhàn nhã đi dạo phố cũng chạm mặt người quen, người quen này đáng tin cậy hơn nhiều, chỉ là độ tin cậy sẽ khác nhau tuỳ vào đối tượng. Đối với phụ nữ thì đây là một kẻ không đáng tin, nhưng với bạn bè thì lại cực kỳ đáng tin, không ai khác chính là công tử phong lưu thứ thiệt đỉnh cấp làng chơi Kiều Kỳ.
Gặp được Kiều Kỳ ở đây với Cố Hề Hề đúng là rất bất ngờ, bởi Kiều Kỳ là ông chủ của một công ty giải trí, tuy bình thường phong lưu ăn chơi nhưng là người rất thực tế, đam mê dĩ nhiên là kiếm tiền làm giàu, đi dạo phố thưởng hoa xem ra không giống phong cách của Kiều Kỳ. Đặc biệt lúc này trong tay Kiều Kỳ còn đang ôm một chậu hoa nhỏ vừa mua, càng nhìn càng thấy không ổn…
Kiều Kỳ không nghĩ lại gặp Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần ở đây, cả ba sửng sốt nhìn nhau rồi cùng nở nụ cười.
Doãn Tư Thần chủ động lên tiếng: “Kiều Kỳ? Nếu không phải quá quen thuộc với anh thì tôi còn tưởng mình nhầm người!”
Cố Hề Hề gật đầu tán đồng.
Nét mặt Kiều Kỳ hơi ngượng ngùng, trả lời đơn giản: “Nếu tình cờ vậy thì đi uống một ly đi.”
Vậy là ba người họ cùng đến một quán bar gần đó, nơi này là một quán bar yên tĩnh, âm nhạc nhẹ nhàng, tất cả khách khứa đến đây đều đơn giản chỉ để nghe nhạc và nhâm nhi thưởng thức rượu.
Khi cả ba bước chân vào quán, bartender kiêm chủ quán thấy Kiều Kỳ thì gật gật đầu, chỉ họ lên một vị trí phía trên lầu và tiếp tục đón tiếp những vị khách khác, xem ra Kiều Kỳ là khách quen ở đây.
Kiều Kỳ bước đi thoải mái quen thuộc, ung dung dẫn Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần lên lầu, sau đó phục vụ nhanh nhẹn mang rượu lên.
Cố Hề Hề nhịn không được nói: “Anh có thể đi mua hoa, đúng là chuyện tôi chưa từng nghĩ tới luôn đấy!”
Kiều Kỳ xấu hổ cười cười: “Ừ, đột nhiên tôi muốn tu thân dưỡng tính.”
Doãn Tư Thần tỏ vẻ ngạc nhiên: “Anh có thật là Kiều Kỳ?”
Tu thân dưỡng tính? Bốn từ này với Kiều Kỳ có thể liên quan với nhau sao?
Phảng phất trên gương mặt Kiều Kỳ là nét ửng hồng, chỉ là anh che dấu đi rất nhanh, lấy chai rót rượu vào ly cho đối phương: “Thế nào? Muốn nghiệm thân không? Cần thì tôi cởi đồ hết cho cậu kiểm tra?”
Cố Hề Hề trân mặt vô ngữ.
“Ừ, vậy cũng được.” Doãn Tư Thần lại gật gật đầu.
“Xuỳ xuỳ xuỳ!” Kiều Kỳ vỗ mạnh vào vai Doãn Tư Thần: “Hừ, đừng ham hố!”
Cả ba cùng cười rộ vui vẻ.
“Nghe nói gần đây Thượng Kha rất vất vả theo đuổi tình yêu?” Kiều Kỳ nhướng mày nói: “Mà cũng đáng! Đã sớm nhắc nhở rồi nhưng một mực không nghe.”
Doãn Tư Thần không bỏ qua cơ hội cà khịa Kiều Kỳ: “Tôi cũng từng nói với anh rằng đừng chơi đùa nữa, nên sớm bề yên ổn, lúc đó anh trả lời thế nào?”
Đây là lần đầu Kiều Kỳ không những không phản bác Doãn Tư Thần, ngược lại còn ngơ ngẩn chốc lát: “Đúng vậy, nếu ngày đó tôi dũng cảm hơn một chút… nếu lúc ấy không có…”
Nói tới đây thì Kiều Kỳ đột nhiên im lặng, không biết vì sao hôm nay Cố Hề Hề cảm thấy Kiều Kỳ rất quái lạ, chỉ một thời gian không gặp thì rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Doãn Tư Thần trân trối nhìn Kiều Kỳ, người này có thật sự là Kiều Kỳ mà anh quen biết?
“Tôi chỉ tuỳ tiện trả lời mà nhìn mặt hai người hoảng sợ xanh mặt kìa!” Kiều Kỳ nhanh chóng đáp lời như không có gì xảy ra.
Cố Hề Hề thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng Doãn Tư Thần thì không vì vậy mà bị lừa, chỉ là nếu đối phương đã không muốn nói thì anh sẽ không hỏi. Rốt cuộc ai lại chẳng có bí mật của riêng mình.
Lúc này Cảnh Dung cũng tìm tới đây, Doãn Tư Thần giới thiệu Cảnh Dung và Kiều Kỳ với nhau, có lẽ do cả hai đều là công tử phong lưu nên chỉ nháy mắt đã vô cùng hợp ý, tựa như tìm được đồng minh nên sôi nổi trò chuyện, giống như Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần không tồn tại.
Cố Hề Hề nhỏ giọng nói: “Em thấy Kiều Kỳ hình như không bình thường.”
“Đâu chỉ không bình thường, là rất không bình thường, bộ dạng này của Kiều Kỳ là lâm bệnh tương tư.” Doãn Tư Thần nhỏ giọng trả lời: “Năm đó khi em rời khỏi thì anh cũng là bộ dạng này.”
Cố Hề Hề ngẩn ra, Kiều Kỳ đang tương tư?
Điệp Y và Kiều Kỳ đã ly hôn, đứa con chung của họ thì luôn ở bên cạnh Kiều Kỳ, vậy anh có thể tương tư ai? Trước giờ cô chưa từng nghe Kiều Kỳ có động lòng với ai?
Doãn Tư Thần nhún vai, tỏ vẻ không biết gì.
Được rồi, nếu đương sự không muốn nói thì người khác muốn biết cũng không được.
Nhìn Cảnh Dung và Kiều Kỳ trò chuyện sôi nổi thì Cố Hề Hề liền nói: “Xem ra Cảnh Dung lại vô tình chọc giận Tử Huyên rồi, nếu không thì anh ta đã không đến đây tìm chúng ta.”
Doãn Tư Thần gật đầu.
“Thử thách này của anh sẽ không thất bại chứ?” Cố Hề Hề hơi nâng mặt lên, nói: “Em vốn có tin tưởng, hiện tại thấy có vẻ không ổn rồi. Chuyện này một ngày còn chưa xong là một ngày em còn sốt ruột.”
Doãn Tư Thần nhịn không được mà mỉm cười, con chuột đồng nhỏ ngốc nghếch của anh thật sự tin lời Mặc lão gia tử, Mặc gia sao có thể đưa ra thử thách đơn giản như vậy? Dựa vào tính cách và thủ đoạn của Mặc lão gia tử, chuyện tác hợp hôn sự của cháu gái là chuyện đơn giản, cần gì phải cầu cạnh đến anh?
Bất quá không cần nói ra thử thách thật sự cho Cố Hề Hề, điều này chỉ khiến cô thêm lo lắng.
“Em yêu tâm, Cảnh Dung không phải người dễ dàng bỏ cuộc. Nếu không từ hai mươi năm trước anh ta đã sớm từ bỏ mọi thứ rồi!” Doãn Tư Thần cười nói.
Cố Hề Hề ngẫm lại đúng vậy thật, thôi thì vạn sự khởi đầu nan, có gian nan cũng không được nản.
Chợt nhớ đến cuộc gặp gỡ tình cờ khi nãy, Cố Hề Hề nói với Doãn Tư Thần rằng cô muốn đi thăm thôn Viễn Sơn, anh lập tức đồng ý. Vất vả lắm mới có dịp đến tỉnh Y thì nên đi thăm thú khắp nơi, cả hai liền để hai vị công tử phong lưu ngồi đây hàn huyên mà quay trở về biệt thự.
Tiểu Vương và Tiểu A lúc này đã về biệt thự, sau khi kiểm tra vết thương tại bệnh viện thì Tiểu Vương liền nấu ngay một nồi canh thật lớn để bồi bổ cho Tiểu A, không ngờ Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần lại về sớm như vậy nên nồi canh đã phải hy sinh một nửa vào bụng hai người họ.
Nhìn thấy nồi canh tình yêu của Tiểu Vương, Cố Hề Hề mỉm cười, cô cảm giác như chuyện tình của Tiểu A và Tiểu Vương cũng sắp thành rồi.
Vừa uống canh, Doãn Tư Thần thuận miệng hỏi: “Sắp tới sinh nhật em rồi, em muốn tổ chức thế nào?”
“Thế nào là thế nào? Anh không phải sẽ tổ chức cho em một buổi tiệc siêu cấp long trọng sao?” Cố Hề Hề liếc xéo Doãn Tư Thần.
“Chỉ cần em không chê phí, muốn long trọng bao nhiêu cũng được.” Doãn Tư Thần nghiêm trang trả lời: “Bao một cái du thuyền hạng nhất đi vòng quanh thế giới cũng được!”
“Thôi! Thôi! Em không muốn đi đâu nữa!” Cố Hề Hề đưa tay thủ thế chữ X, khổ sở gian nan lắm mới trở về từ vùng biển chết chóc kia, cô nhất định không đi biển nữa, nhảy nhót trên đất liền còn vui hơn.
Doãn Tư Thần thiếu chút cười phun cả canh.
“Đến lúc đó tính sau vậy.” Cố Hề Hề nói tiếp: “Em đang cân nhắc cơ hội này muốn tìm bạn gái cho Doãn Tư Dược. Nói thế nào thì Mã Diễm vẫn là người không đáng tin, mẹ lại đi Nam Mỹ, bà nội đã lớn tuổi nên sẽ không quản những chuyện này, em đã làm chị dâu nên nói gì cũng phải giúp đỡ cậu ấy. Không phải nói chị dâu như mẹ sao, tuy trước kia anh không thích cậu ấy lắm nhưng dù sao đó vẫn là em trai anh!”
Nghe Cố Hề Hề nói vậy, đáy lòng Doãn Tư Thần ấm áp, chỉ có tình yêu thật sự mới khiến người ta lưu tâm để ý đến chuyện gia đình của nhau, bởi vì khi yêu nhau thì chuyện của đối phương cũng là chuyện của mình.
Nghe một câu chị dâu như mẹ, tâm Doãn Tư Thần như có dòng nước ấm áp chảy qua, anh ôm lấy Cố Hề Hề: “Tư Dược có chị dâu như em là phúc của cậu ta, cũng là phúc của anh. Vợ này, nhà này có em… thật là tốt.”
Sau đó cả hai vợ chồng bàn luận sôi nổi xem nên mời những ai, sau một hồi thương lượng thì đã lên hẳn một danh sách dài các cô gái độc thân xấp xỉ tuổi của Doãn Tư Dược với gia thế được chọn lọc kỹ lưỡng. Doãn Tư Dược là con vợ lẽ nên đại đa số các cô gái được chọn sẽ là con gia đình nhị lưu phú hào, bởi quý tộc chân chính sẽ không chấp nhận gả con gái của họ cho chàng rể là con vợ lẽ, còn nhà giàu mới nổi lại không phù hợp vì họ ở tầng lớp thấp hơn.
…
Đại trạch Doãn gia.
Doãn lão phu nhân cho người gọi Doãn Tư Dược tới khiến trong lòng Doãn Tư Dược thấp thỏm không yên, không biết bà nội tìm anh rốt cuộc vì việc gì. Từ sau đại thọ tám mươi thì sức khoẻ của Doãn lão phu nhân không được tốt nên bà luôn mặc kệ mọi việc trong Doãn gia. Tất cả nhân viên trợ lý cấp dưới của Doãn Tư Thần đều được điều ra ngoài làm việc, đây là lý do không thấy bóng dáng Tiêu Hằng.
Hiện tại một người không quản việc gì như Doãn lão phu nhân lại đột nhiên gọi Doãn Tư Dược về, khẳng định không phải chuyện nhỏ.
“Đã tới rồi à?” Doãn lão phu nhân trầm ngâm chốc lát mới mở mắt nhìn Doãn Tư Dược đang ngồi bất an trước mặt bà.
“Bà nội, người tìm con có việc?” Doãn Tư Dược cẩn thận mở miệng.
“Ừ.” Doãn lão phu nhân nâng tách trà nhấp một ngụm: “Mẹ của con… có tin tức gì chưa?”
“Dạ vẫn chưa.” Doãn Tư Dược thẹn thùng trả lời.
Vất vả lắm anh mới tìm được Mã Diễm vài ngày trước đây, kết quả buổi chiều nay bà ta lấy cớ đi ra ngoài mua sắm và biến mất. Doãn Tư Dược thật sự tuyệt vọng đối với mối quan hệ huyết thống này.
Mặc dù Doãn lão phu nhân mặc kệ không quản chuyện trong nhà, nhưng không việc gì có thể giấu được đôi mắt của bà. Doãn lão phu nhân lập tức nói: “Bỏ trốn rồi thì cứ để như vậy, lần này đi thì đừng quay về thành phố N nữa.”
Một lời này của Doãn lão phu nhân chính là tuyên án Mã Diễm.
“Chị dâu của con sắp trở về rồi.” Doãn lão phu nhân bỗng nhiên đổi đề tài, ánh mắt bà nhu hoà hơn: “Mọi sóng gió rồi sẽ qua đi.”
Cố Hề Hề quay lại Doãn gia là chuyện sớm muộn, Doãn Tư Dược hiểu rõ nên không có thể hiện thái độ gì đặc biệt.
“Chị dâu con vừa gọi cho ta, nói là muốn nhân dịp bữa tiệc sinh nhật sắp tới của con bé thì sẽ chọn ra một cô gái phù hợp, nếu con thấy ưng ý thì sẽ chuẩn bị hôn sự.” Doãn lão phu nhân nhẹ nhàng rũ mí mắt nhìn tách trà: “Con dù sao cũng là con cháu Doãn gia, chuyện này chị dâu của con làm không tệ.”
Doãn Tư Dược nghe phảng phất như tiếng sấm bên tai, cả người ngây ngốc.
Cái gì? Cô ấy… muốn lựa chọn vợ cho anh?
Thật sự là cô ấy chọn?
Edited by Thanh Bông
Beta by Airy
Cảnh Dung thật sự rất muốn khóc!
Hôm nay anh quả là xui xẻo tột đỉnh, hay anh ra đường mà không coi ngày nên đen đủi như vậy? Lần này anh rất nghiêm túc muốn đeo đuổi Mặc Tử Huyên, cớ gì loại sinh vật bạn gái cũ này lại xuất hiện ở đây?
Là ông trời muốn diệt anh đúng không?
Bạn gái cũ thì đã đành đi, còn ở đâu nhảy ra thêm một con nhóc chạy tới hóng chuyện góp phần náo nhiệt? Ông đây không có hứng thú với trẻ vị thành niên biết chưa?
Trong lúc Cảnh Dung khổ sở dở khóc dở cười thì bên đây Cố Hề Hề cùng Doãn Tư Thần nhàn nhã đi dạo phố cũng chạm mặt người quen, người quen này đáng tin cậy hơn nhiều, chỉ là độ tin cậy sẽ khác nhau tuỳ vào đối tượng. Đối với phụ nữ thì đây là một kẻ không đáng tin, nhưng với bạn bè thì lại cực kỳ đáng tin, không ai khác chính là công tử phong lưu thứ thiệt đỉnh cấp làng chơi Kiều Kỳ.
Gặp được Kiều Kỳ ở đây với Cố Hề Hề đúng là rất bất ngờ, bởi Kiều Kỳ là ông chủ của một công ty giải trí, tuy bình thường phong lưu ăn chơi nhưng là người rất thực tế, đam mê dĩ nhiên là kiếm tiền làm giàu, đi dạo phố thưởng hoa xem ra không giống phong cách của Kiều Kỳ. Đặc biệt lúc này trong tay Kiều Kỳ còn đang ôm một chậu hoa nhỏ vừa mua, càng nhìn càng thấy không ổn…
Kiều Kỳ không nghĩ lại gặp Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần ở đây, cả ba sửng sốt nhìn nhau rồi cùng nở nụ cười.
Doãn Tư Thần chủ động lên tiếng: “Kiều Kỳ? Nếu không phải quá quen thuộc với anh thì tôi còn tưởng mình nhầm người!”
Cố Hề Hề gật đầu tán đồng.
Nét mặt Kiều Kỳ hơi ngượng ngùng, trả lời đơn giản: “Nếu tình cờ vậy thì đi uống một ly đi.”
Vậy là ba người họ cùng đến một quán bar gần đó, nơi này là một quán bar yên tĩnh, âm nhạc nhẹ nhàng, tất cả khách khứa đến đây đều đơn giản chỉ để nghe nhạc và nhâm nhi thưởng thức rượu.
Khi cả ba bước chân vào quán, bartender kiêm chủ quán thấy Kiều Kỳ thì gật gật đầu, chỉ họ lên một vị trí phía trên lầu và tiếp tục đón tiếp những vị khách khác, xem ra Kiều Kỳ là khách quen ở đây.
Kiều Kỳ bước đi thoải mái quen thuộc, ung dung dẫn Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần lên lầu, sau đó phục vụ nhanh nhẹn mang rượu lên.
Cố Hề Hề nhịn không được nói: “Anh có thể đi mua hoa, đúng là chuyện tôi chưa từng nghĩ tới luôn đấy!”
Kiều Kỳ xấu hổ cười cười: “Ừ, đột nhiên tôi muốn tu thân dưỡng tính.”
Doãn Tư Thần tỏ vẻ ngạc nhiên: “Anh có thật là Kiều Kỳ?”
Tu thân dưỡng tính? Bốn từ này với Kiều Kỳ có thể liên quan với nhau sao?
Phảng phất trên gương mặt Kiều Kỳ là nét ửng hồng, chỉ là anh che dấu đi rất nhanh, lấy chai rót rượu vào ly cho đối phương: “Thế nào? Muốn nghiệm thân không? Cần thì tôi cởi đồ hết cho cậu kiểm tra?”
Cố Hề Hề trân mặt vô ngữ.
“Ừ, vậy cũng được.” Doãn Tư Thần lại gật gật đầu.
“Xuỳ xuỳ xuỳ!” Kiều Kỳ vỗ mạnh vào vai Doãn Tư Thần: “Hừ, đừng ham hố!”
Cả ba cùng cười rộ vui vẻ.
“Nghe nói gần đây Thượng Kha rất vất vả theo đuổi tình yêu?” Kiều Kỳ nhướng mày nói: “Mà cũng đáng! Đã sớm nhắc nhở rồi nhưng một mực không nghe.”
Doãn Tư Thần không bỏ qua cơ hội cà khịa Kiều Kỳ: “Tôi cũng từng nói với anh rằng đừng chơi đùa nữa, nên sớm bề yên ổn, lúc đó anh trả lời thế nào?”
Đây là lần đầu Kiều Kỳ không những không phản bác Doãn Tư Thần, ngược lại còn ngơ ngẩn chốc lát: “Đúng vậy, nếu ngày đó tôi dũng cảm hơn một chút… nếu lúc ấy không có…”
Nói tới đây thì Kiều Kỳ đột nhiên im lặng, không biết vì sao hôm nay Cố Hề Hề cảm thấy Kiều Kỳ rất quái lạ, chỉ một thời gian không gặp thì rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Doãn Tư Thần trân trối nhìn Kiều Kỳ, người này có thật sự là Kiều Kỳ mà anh quen biết?
“Tôi chỉ tuỳ tiện trả lời mà nhìn mặt hai người hoảng sợ xanh mặt kìa!” Kiều Kỳ nhanh chóng đáp lời như không có gì xảy ra.
Cố Hề Hề thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng Doãn Tư Thần thì không vì vậy mà bị lừa, chỉ là nếu đối phương đã không muốn nói thì anh sẽ không hỏi. Rốt cuộc ai lại chẳng có bí mật của riêng mình.
Lúc này Cảnh Dung cũng tìm tới đây, Doãn Tư Thần giới thiệu Cảnh Dung và Kiều Kỳ với nhau, có lẽ do cả hai đều là công tử phong lưu nên chỉ nháy mắt đã vô cùng hợp ý, tựa như tìm được đồng minh nên sôi nổi trò chuyện, giống như Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần không tồn tại.
Cố Hề Hề nhỏ giọng nói: “Em thấy Kiều Kỳ hình như không bình thường.”
“Đâu chỉ không bình thường, là rất không bình thường, bộ dạng này của Kiều Kỳ là lâm bệnh tương tư.” Doãn Tư Thần nhỏ giọng trả lời: “Năm đó khi em rời khỏi thì anh cũng là bộ dạng này.”
Cố Hề Hề ngẩn ra, Kiều Kỳ đang tương tư?
Điệp Y và Kiều Kỳ đã ly hôn, đứa con chung của họ thì luôn ở bên cạnh Kiều Kỳ, vậy anh có thể tương tư ai? Trước giờ cô chưa từng nghe Kiều Kỳ có động lòng với ai?
Doãn Tư Thần nhún vai, tỏ vẻ không biết gì.
Được rồi, nếu đương sự không muốn nói thì người khác muốn biết cũng không được.
Nhìn Cảnh Dung và Kiều Kỳ trò chuyện sôi nổi thì Cố Hề Hề liền nói: “Xem ra Cảnh Dung lại vô tình chọc giận Tử Huyên rồi, nếu không thì anh ta đã không đến đây tìm chúng ta.”
Doãn Tư Thần gật đầu.
“Thử thách này của anh sẽ không thất bại chứ?” Cố Hề Hề hơi nâng mặt lên, nói: “Em vốn có tin tưởng, hiện tại thấy có vẻ không ổn rồi. Chuyện này một ngày còn chưa xong là một ngày em còn sốt ruột.”
Doãn Tư Thần nhịn không được mà mỉm cười, con chuột đồng nhỏ ngốc nghếch của anh thật sự tin lời Mặc lão gia tử, Mặc gia sao có thể đưa ra thử thách đơn giản như vậy? Dựa vào tính cách và thủ đoạn của Mặc lão gia tử, chuyện tác hợp hôn sự của cháu gái là chuyện đơn giản, cần gì phải cầu cạnh đến anh?
Bất quá không cần nói ra thử thách thật sự cho Cố Hề Hề, điều này chỉ khiến cô thêm lo lắng.
“Em yêu tâm, Cảnh Dung không phải người dễ dàng bỏ cuộc. Nếu không từ hai mươi năm trước anh ta đã sớm từ bỏ mọi thứ rồi!” Doãn Tư Thần cười nói.
Cố Hề Hề ngẫm lại đúng vậy thật, thôi thì vạn sự khởi đầu nan, có gian nan cũng không được nản.
Chợt nhớ đến cuộc gặp gỡ tình cờ khi nãy, Cố Hề Hề nói với Doãn Tư Thần rằng cô muốn đi thăm thôn Viễn Sơn, anh lập tức đồng ý. Vất vả lắm mới có dịp đến tỉnh Y thì nên đi thăm thú khắp nơi, cả hai liền để hai vị công tử phong lưu ngồi đây hàn huyên mà quay trở về biệt thự.
Tiểu Vương và Tiểu A lúc này đã về biệt thự, sau khi kiểm tra vết thương tại bệnh viện thì Tiểu Vương liền nấu ngay một nồi canh thật lớn để bồi bổ cho Tiểu A, không ngờ Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần lại về sớm như vậy nên nồi canh đã phải hy sinh một nửa vào bụng hai người họ.
Nhìn thấy nồi canh tình yêu của Tiểu Vương, Cố Hề Hề mỉm cười, cô cảm giác như chuyện tình của Tiểu A và Tiểu Vương cũng sắp thành rồi.
Vừa uống canh, Doãn Tư Thần thuận miệng hỏi: “Sắp tới sinh nhật em rồi, em muốn tổ chức thế nào?”
“Thế nào là thế nào? Anh không phải sẽ tổ chức cho em một buổi tiệc siêu cấp long trọng sao?” Cố Hề Hề liếc xéo Doãn Tư Thần.
“Chỉ cần em không chê phí, muốn long trọng bao nhiêu cũng được.” Doãn Tư Thần nghiêm trang trả lời: “Bao một cái du thuyền hạng nhất đi vòng quanh thế giới cũng được!”
“Thôi! Thôi! Em không muốn đi đâu nữa!” Cố Hề Hề đưa tay thủ thế chữ X, khổ sở gian nan lắm mới trở về từ vùng biển chết chóc kia, cô nhất định không đi biển nữa, nhảy nhót trên đất liền còn vui hơn.
Doãn Tư Thần thiếu chút cười phun cả canh.
“Đến lúc đó tính sau vậy.” Cố Hề Hề nói tiếp: “Em đang cân nhắc cơ hội này muốn tìm bạn gái cho Doãn Tư Dược. Nói thế nào thì Mã Diễm vẫn là người không đáng tin, mẹ lại đi Nam Mỹ, bà nội đã lớn tuổi nên sẽ không quản những chuyện này, em đã làm chị dâu nên nói gì cũng phải giúp đỡ cậu ấy. Không phải nói chị dâu như mẹ sao, tuy trước kia anh không thích cậu ấy lắm nhưng dù sao đó vẫn là em trai anh!”
Nghe Cố Hề Hề nói vậy, đáy lòng Doãn Tư Thần ấm áp, chỉ có tình yêu thật sự mới khiến người ta lưu tâm để ý đến chuyện gia đình của nhau, bởi vì khi yêu nhau thì chuyện của đối phương cũng là chuyện của mình.
Nghe một câu chị dâu như mẹ, tâm Doãn Tư Thần như có dòng nước ấm áp chảy qua, anh ôm lấy Cố Hề Hề: “Tư Dược có chị dâu như em là phúc của cậu ta, cũng là phúc của anh. Vợ này, nhà này có em… thật là tốt.”
Sau đó cả hai vợ chồng bàn luận sôi nổi xem nên mời những ai, sau một hồi thương lượng thì đã lên hẳn một danh sách dài các cô gái độc thân xấp xỉ tuổi của Doãn Tư Dược với gia thế được chọn lọc kỹ lưỡng. Doãn Tư Dược là con vợ lẽ nên đại đa số các cô gái được chọn sẽ là con gia đình nhị lưu phú hào, bởi quý tộc chân chính sẽ không chấp nhận gả con gái của họ cho chàng rể là con vợ lẽ, còn nhà giàu mới nổi lại không phù hợp vì họ ở tầng lớp thấp hơn.
…
Đại trạch Doãn gia.
Doãn lão phu nhân cho người gọi Doãn Tư Dược tới khiến trong lòng Doãn Tư Dược thấp thỏm không yên, không biết bà nội tìm anh rốt cuộc vì việc gì. Từ sau đại thọ tám mươi thì sức khoẻ của Doãn lão phu nhân không được tốt nên bà luôn mặc kệ mọi việc trong Doãn gia. Tất cả nhân viên trợ lý cấp dưới của Doãn Tư Thần đều được điều ra ngoài làm việc, đây là lý do không thấy bóng dáng Tiêu Hằng.
Hiện tại một người không quản việc gì như Doãn lão phu nhân lại đột nhiên gọi Doãn Tư Dược về, khẳng định không phải chuyện nhỏ.
“Đã tới rồi à?” Doãn lão phu nhân trầm ngâm chốc lát mới mở mắt nhìn Doãn Tư Dược đang ngồi bất an trước mặt bà.
“Bà nội, người tìm con có việc?” Doãn Tư Dược cẩn thận mở miệng.
“Ừ.” Doãn lão phu nhân nâng tách trà nhấp một ngụm: “Mẹ của con… có tin tức gì chưa?”
“Dạ vẫn chưa.” Doãn Tư Dược thẹn thùng trả lời.
Vất vả lắm anh mới tìm được Mã Diễm vài ngày trước đây, kết quả buổi chiều nay bà ta lấy cớ đi ra ngoài mua sắm và biến mất. Doãn Tư Dược thật sự tuyệt vọng đối với mối quan hệ huyết thống này.
Mặc dù Doãn lão phu nhân mặc kệ không quản chuyện trong nhà, nhưng không việc gì có thể giấu được đôi mắt của bà. Doãn lão phu nhân lập tức nói: “Bỏ trốn rồi thì cứ để như vậy, lần này đi thì đừng quay về thành phố N nữa.”
Một lời này của Doãn lão phu nhân chính là tuyên án Mã Diễm.
“Chị dâu của con sắp trở về rồi.” Doãn lão phu nhân bỗng nhiên đổi đề tài, ánh mắt bà nhu hoà hơn: “Mọi sóng gió rồi sẽ qua đi.”
Cố Hề Hề quay lại Doãn gia là chuyện sớm muộn, Doãn Tư Dược hiểu rõ nên không có thể hiện thái độ gì đặc biệt.
“Chị dâu con vừa gọi cho ta, nói là muốn nhân dịp bữa tiệc sinh nhật sắp tới của con bé thì sẽ chọn ra một cô gái phù hợp, nếu con thấy ưng ý thì sẽ chuẩn bị hôn sự.” Doãn lão phu nhân nhẹ nhàng rũ mí mắt nhìn tách trà: “Con dù sao cũng là con cháu Doãn gia, chuyện này chị dâu của con làm không tệ.”
Doãn Tư Dược nghe phảng phất như tiếng sấm bên tai, cả người ngây ngốc.
Cái gì? Cô ấy… muốn lựa chọn vợ cho anh?
Thật sự là cô ấy chọn?
Edited by Thanh Bông
Beta by Airy