Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-580
Chương 580: Quyết định của Cố Miểu
Tuy Cố Miểu chỉ mới bốn tuổi, nhưng cậu hiểu rất rõ tình cảm mà Cố Hề Hề và mọi người dành cho mình, hơn nữa cậu bé đã quen thuộc với những người ở bên cạnh cậu trước giờ. Trong mắt cậu, Cố Hề Hề mới là mẹ ruột.
Cố Hề Hề không những để cậu mang họ Cố, cho cậu thân phận tiểu thiếu gia của Doãn gia, cho cậu quyền kế thừa, cho cậu một tình yêu thương giống như cô dành cho Doãn Ngự Hàm.
Và quan trọng nhất, cậu muốn Cố Hề Hề là mommy của cậu, vì vậy cậu không thể làm mommy đau lòng khổ sở. Những lời này cậu chưa từng có cơ hội nói ra, kết quả giờ đã quang minh chính đại nói ra sau màn nháo nhào của Doãn Ngự Hàm.
Doãn Ngự Hàm khóc đến sưng mắt, ngây ngốc nhìn Cố Miểu: “Anh hai nói thật không?”
Cố Miểu gật đầu thật mạnh: “Không phải chúng ta đã nói rồi sao? Chúng ta mãi mãi là một gia đình, sau này anh còn phải cưới em gái làm vợ nữa!”
Doãn Ngự Hàm lập tức vui vẻ mỉm cười tít mắt, Cố Hề Hề thì méo mó dở khóc dở cười.
Lấy em gái làm vợ… chủ đề này có thể nói sau được không?
Hơn nữa, cô còn chưa có con gái đâu!
Ừ… nhưng mà, nếu cô đã thương yêu và không nỡ rời xa Cố Miểu như vậy, chi bằng sinh thêm một đứa con gái để gả cho Cố Miểu, vậy là tự sản xuất tự tiêu dùng luôn rồi còn gì? Một công đôi chuyện, ha ha ha…
Ánh mắt Doãn Tư Thần lúc này nhìn Cố Hề Hề vô cùng nóng bỏng rực lửa!
Vợ này, nhìn anh này, nhìn anh đây này! Chúng ta cùng nhau đi hợp tác sản xuất em gái cho hai con đi!
Có vẻ như câu nói ngây ngô của hai đứa trẻ đã làm dịu đi bầu không khí căng thẳng, tất cả mọi người đều có tâm trạng khá vui vẻ.
Hans nhìn Linna, nói: “Muốn dùng thân phận này để đổi một mạng cho cô, trên đời không có chuyện dễ dàng vậy được. Cô đã bị người của tôi bắt thì quyền quyết định thuộc về tôi. Tuy rằng chẳng ai chuộc thân cho cô, nhưng cô có thể làm việc để kiếm tiền. Căn cứ này của tôi có rất nhiều nhân viên tình báo, nghiệp vụ của cô sẽ rất có ích cho tôi. Nếu không đồng ý thì không cần phải nói gì nữa.”
Hans chính là một tên gian thương cực kỳ xảo quyệt, một khi đã xác định được bá tước Phillips không đoái hoài đến Linna thì sẽ đoạt lấy người để làm việc cho mình.
Bất quá, Linna không ngại chuyện này, thân là một nhân viên tình báo thì đây có thể xem là một khởi đầu mới. Nỗi sợ hãi nhất của một người không phải là bị lợi dụng, mà là bản thân không có giá trị để lợi dụng. Chỉ cần còn giá trị, nghĩa là vẫn có thể sống sót.
Đây chính là sự khác biệt giữa Linna và Cố Hề Hề.
Một người sống chỉ để tồn tại, một người sống để theo đuổi hoài bão lý tưởng. Đó là lý do vì sao Linna nói rằng Cố Miểu đi theo Cố Hề Hề sẽ tốt hơn ở với cô.
Vì thế, Hans đã ra lệnh cho người chuẩn bị tiêm vào người Linna một loại dược tề để khống chế, mấy ngày sau sẽ chính thức làm việc cho Hans dưới trách nhiệm một nhân viên tình báo.
Linna yên lặng quay đầu nhìn Cố Miểu, nói: “Có lẽ từ nay về sau chúng ta sẽ không gặp lại nhau, mấy ngày này chúng ta có thể ở bên nhau một chút không?”
Cố Miểu ngước nhìn Cố Hề Hề, Cố Hề Hề nhẹ nhàng gật đầu. Cả cô và Linna đều là người làm mẹ, hiển nhiên cô không thể nhẫn tâm ngăn cản Cố Miểu và Linna gặp nhau.
Nhận được cái gật đầu của Cố Hề Hề, Cố Miểu mới trả lời Linna: “Được.”
Tất cả mọi người rời khỏi, để Cố Miểu ở lại riêng với Linna.
Bây giờ Linna đã là người làm việc dưới quyền của Hans, nên điều kiện sinh hoạt cũng được cải thiện. Sau khi bị tiêm dược tề khống chế vào người thì Linna đã được tự do hơn, có thể đi cùng Cố Miểu đến khắp nơi bên trong căn cứ.
Đột nhiên đối mặt với mẹ ruột khiến Cố Miểu vẫn chưa quen. Tuy Cố Hề Hề là người ít nói, nhưng cô thường xuyên có những hành động thể hiện tình cảm như ôm hôn và xoa đầu cậu bé. Còn Linna thì không… vì tính chất công việc nên Linna đã hình thành một phản xạ tự nhiên, không để bất kỳ ai tiến đến gần trong vòng ba mét, nếu không cô sẽ dễ dàng có những hành động tự vệ công kích đối phương.
Rốt cuộc, giữa Cố Miểu và Linna luôn duy trì khoảng cách an toàn là một mét, đây đã là sự cố gắng của Linna, khoảng cách còn bị giới hạn thì nói chi là trò chuyện thân mật?
Khi hai người cùng dùng bữa, Linna nhìn Cố Miểu, nói: “Thật xin lỗi, mẹ không biết nấu ăn.”
Cố Miểu hơi rũ mắt, nói: “Không sao, dù là daddy hay ba thì họ đều có dẫn theo đầu bếp.”
Linna cảm thấy có chút xót xa: “Cố Hề Hề đồng ý để con trở về gia tộc Phillips sao?”
“Đồng ý.” Cố Miểu vẫn rũ mắt nói.
Không phải cậu bé không muốn gần gũi cô, mà thật sự cậu bé không biết phải làm sao để rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
Câu trả lời của Cố Miểu có phần khiến Linna ngạc nhiên: “Không phải Cố Hề Hề rất quan tâm con sao?”
Lúc này Cố Miểu mới ngước mắt lên, nhìn Linna: “Mommy sẽ thường xuyên đến Anh quốc, hơn nữa khoảng cách từ Trung Quốc đến Anh Quốc chỉ mười mấy tiếng đi bằng máy bay. Doãn gia còn có chuyên cơ riêng.”
“Gia tộc Phillips đồng ý?” Linna bỗng dưng cảm thấy vô cùng hâm mộ và ghen tỵ với Cố Hề Hề.
“Đồng ý.” Cố Miểu tiếp tục trả lời: “Ba đã nói mommy có thể đến Anh quốc bất cứ lúc nào.”
Được rồi, đúng là một sự khác biệt quá lớn!
Dưới ánh mắt một nhân viên tình báo chuyên nghiệp như Linna, cô đã nhanh chóng đoán được vấn đề. Khó trách tại sao bá tước Phillips nhất quyết không thừa nhận cô là mẹ ruột của Cố Miểu, thì ra…
“Mẹ hiểu.” Linna cười khổ: “Vậy thì tốt.”
Hai người cứ như vậy yên bình ở bên cạnh nhau, chủ yếu thời gian này Linna đã dạy cho Cố Miểu những cách để sinh tồn trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Đối với một nhân viên tình báo, dưới bất kỳ tình huống nào cũng phải bảo toàn mạng sống, đó là điều quan trọng nhất.
Trên phương diện khác, có thể Linna không có gì đặc biệt, nhưng kỹ năng sinh tồn của cô cực kỳ giỏi. Nếu không thì sao trước giờ luôn ở trong cảnh bị kẻ thù đuổi giết mà cô vẫn có thể sống sót?
Đây quả là một bản lĩnh rất lớn!
Vì thế, dù Cố Miểu có thể học hiểu được ngay thời điểm này hay không, Linna đều cẩn thận dùng camera quay lại những gì cô đã dạy để lưu trữ lại và đưa cho Cố Miểu cất giữ.
“Mẹ chỉ có thể dạy con những thứ này mà thôi. Còn những thứ khác, mẹ tin bá tước Phillips và Doãn gia đều sẽ dạy dỗ con rất tốt, làm sao để trở thành một vị đế vương, một người lãnh đạo gia tộc thì mẹ không thể dạy con rồi, con phải tự nỗ lực.” Hôm nay là ngày cuối cùng ở bên cạnh nhau, Linna nhìn Cố Miểu và nói: “Hans là một kẻ xảo quyệt, con không nên tin tưởng hắn hoàn toàn. Đương nhiên, nếu hắn có thể dạy cho con những kiến thức bổ ích, hãy học tập thật tốt.”
Cố Miểu ngẩng đầu nhìn Linna: “Vậy người định đi đâu?”
Linna cười khổ: “Là một nhân viên tình báo, khắp nơi trên thế giới này đều là nhà. Mấy ngày nữa mẹ sẽ đi phẫu thuật chỉnh hình, từ đây sẽ sống dưới một thân phận mới. Cố Miểu, tuy sinh con ra là việc ngoài ý muốn, nhưng mẹ chưa bao giờ hối hận vì điều đó.”
“Cảm ơn… mẹ!” Cuối cùng Cố Miểu đã gọi Linna một tiếng mẹ.
Đôi mắt xinh đẹp của Linna ngỡ ngàng mở to, từ trong đáy mắt đã ngân ngấn lệ. Nhưng cô khống chế cảm xúc của mình rất nhanh, nhẹ nhàng xoa xoa đầu Cố Miểu: “Phải trưởng thành và sống thật tốt, đừng để mẹ thất vọng.”
Cố Miểu gật đầu.
…
Ngày hôm sau, Linna đã biến mất.
Cố Miểu không hỏi Linna đã đi đâu, cậu biết mẹ cậu đã đến nơi cần đến.
Cố Hề Hề đứng ở bên ngoài, cẩn thận nhìn vào trong phòng, không ngờ đúng lúc Cố Miểu ngẩng đầu lên nhìn thấy cô và gọi: “Mommy?”
Cố Hề Hề thở dài một tiếng, bước vào phòng và ngồi xuống bên cạnh giường Cố Miểu: “Đêm nay mommy ngủ với con được không?”
Cố Miểu vui vẻ ôm lấy cánh tay Cố Hề Hề, gật đầu thật mạnh, đã lâu rồi cậu không được ngủ cùng mommy… Thật là hạnh phúc!
Cố Hề Hề và Cố Miểu cùng ngủ trên một giường, cô dịu dàng vuốt ve mái tóc của Cố Miểu.
“Có phải trong lòng con không vui?” Cố Hề Hề nhận ra tâm trạng cậu bé mấy ngày nay có phần sa sút, nhịn không được đành hỏi: “Có chuyện gì cứ nói với mommy, chỉ cần làm được, mommy nhất định sẽ làm vì con.”
“Mommy, cả đời này người sẽ luôn là mommy của con đúng không?” Cố Miểu nhỏ giọng nói.
“Đương nhiên rồi!” Cố Hề Hề lập tức trả lời, cô còn định nói thêm, Cố Miểu không những là con trai mà sẽ còn là con rể của cô nữa.
Ôi trời, không hiểu vì sao đột nhiên cô muốn có con gái cực kỳ luôn?
Sau này cô sẽ gả con gái của mình cho Cố Miểu, con rể do mình nuôi từ nhỏ, ý tưởng này không tệ chút nào nha! Càng nghĩ càng thấy phấn khích vô cùng!
“Vậy thì con không sợ nữa.” Cố Miểu ngẩng đầu nhìn Cố Hề Hề, đôi mắt màu hồng bảo thạch hơi loé lên: “Mommy không giận khi con… ở với mẹ sao?”
Cố Miểu phân biệt rất rõ giữa hai khái niệm daddy mommy và ba mẹ.
Cố Hề Hề mỉm cười lắc đầu: “Vì sao phải giận? Không có Linna thì sẽ không có con, mommy rất biết ơn cô ấy đã sinh ra con. Nếu lúc đó cô ấy lựa chọn bỏ con đi, thì mommy sẽ không có đứa con trai ngoan thế này rồi. Cho nên, mommy không giận chút nào. Chỉ là, Cố Miểu này, mấy ngày qua con đều ở bên cạnh cô ấy, con thật sự có thể để cô ấy đi như vậy sao?”
Cố Miểu gật gật đầu: “Mẹ của con đã nói, cho dù mẹ có muốn ở bên cạnh con cũng không thể. Mẹ nói cuộc sống của mẹ là một tình báo viên, gia nhập thì dễ, rút lui thì khó, mẹ đã chọn con đường đó thì cả đời đều không thể thay đổi. Cho nên mẹ đã dạy cho con rất nhiều kiến thức hữu ích để sinh tồn trong tuyệt cảnh, hy vọng trong tương lai sẽ giúp cho con. Những ngày vừa qua ở bên cạnh mẹ là lần đầu tiên và là lần cuối cùng trong đời, khi con và mẹ chia tay nhau, cả hai đều rất bình tĩnh. Mommy, có phải con vô dụng lắm không? Cả mẹ ruột của mình mà con cũng không thể giữ lại?”
Cố Hề Hề hơi hoảng hốt, rồi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Cố Miểu, nói: “Không đâu, Cố Miểu của mommy sao lại vô dụng? Mẹ của con nói rất đúng, mỗi người chúng ta đều có con đường của riêng mình, đã lựa chọn thì sẽ đi đến cùng. Giống như… giống như mommy vậy, mommy lựa chọn daddy, lựa chọn hai con, thì mommy phải từ bỏ các trách nhiệm trên vai của mình, mà gánh lấy trách nhiệm mới, đó chính là ở bên cạnh mọi người. Đây là con đường mommy đã lựa chọn, bởi vậy mommy sẽ đi đến cuối cùng. Cố Miểu, con và Ngự Hàm bây giờ vẫn còn nhỏ, con đường của hai con chỉ vừa mới bắt đầu thôi. Phải nhớ lời của mommy nói, tương lai sau này khi trưởng thành, mặc kệ con đường của các con có nhiều chông gai thế nào, đều phải lựa chọn thật cẩn thận. Một khi đã lựa chọn thì sẽ không thể quay đầu lại.”
Cố Miểu gật đầu thật mạnh: “Mommy, con sẽ nhớ kỹ.”
Cố Hề Hề ôm Cố Miểu vào lòng, trò chuyện phiếm về vài đề tài khác để cậu bé quên đi nỗi buồn. Dần dần, Cố Miểu mơ màng chìm dần vào giấc ngủ, đợi đến khi cậu bé ngủ say thì Cố Hề Hề mới đắp chăn cho cậu bé rồi lẳng lặng rời khỏi phòng.
Lúc này, Doãn Tư Thần đang tựa lưng vào vách tường bên ngoài cửa, bộ dáng lười biếng nhàn hạ. Anh thấy Cố Hề Hề bước ra thì nhìn cô với ánh mắt nhu tình: “Con đã ngủ rồi, chúng ta ra ngoài chút đi.”
Cố Hề Hề gật đầu, đi cùng Doãn Tư Thần ra ngoài.
Tuy rằng phần lớn căn cứ đều nằm dưới lòng đất, nhưng phần kiến trúc ở trên mặt đất khá rộng lớn. Hai người lên đến tầng ở ngay mặt đất, đứng đối diện với một khung kiếng pha lê trong suốt nhìn ra bên ngoài bầu trời đêm, phía bên ngoài là ánh đèn sáng trưng chạy dài khắp các lối đi, có rất nhiều người đang đi lại bận rộn công việc, ai nấy đều vội vàng.
Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề cứ đứng như vậy yên lặng ngắm nhìn phong cảnh, không ngờ lần này tới căn cứ của Hans lại gặp được mẹ ruột của Cố Miểu, quả thật là duyên phận… Bất quá, việc này cũng tốt, đã biết được mẹ ruột của Cố Miểu là ai, xem như bớt đi một việc phải bận tâm.
Doãn Tư Thần quay sang, cúi đầu nhìn Cố Hề Hề: “Mấy ngày nữa phải về nước, Hề Hề, em đã chuẩn bị sẵn sàng đến Mặc gia chưa?”
Edited by Cún
Beta by Airy
Tuy Cố Miểu chỉ mới bốn tuổi, nhưng cậu hiểu rất rõ tình cảm mà Cố Hề Hề và mọi người dành cho mình, hơn nữa cậu bé đã quen thuộc với những người ở bên cạnh cậu trước giờ. Trong mắt cậu, Cố Hề Hề mới là mẹ ruột.
Cố Hề Hề không những để cậu mang họ Cố, cho cậu thân phận tiểu thiếu gia của Doãn gia, cho cậu quyền kế thừa, cho cậu một tình yêu thương giống như cô dành cho Doãn Ngự Hàm.
Và quan trọng nhất, cậu muốn Cố Hề Hề là mommy của cậu, vì vậy cậu không thể làm mommy đau lòng khổ sở. Những lời này cậu chưa từng có cơ hội nói ra, kết quả giờ đã quang minh chính đại nói ra sau màn nháo nhào của Doãn Ngự Hàm.
Doãn Ngự Hàm khóc đến sưng mắt, ngây ngốc nhìn Cố Miểu: “Anh hai nói thật không?”
Cố Miểu gật đầu thật mạnh: “Không phải chúng ta đã nói rồi sao? Chúng ta mãi mãi là một gia đình, sau này anh còn phải cưới em gái làm vợ nữa!”
Doãn Ngự Hàm lập tức vui vẻ mỉm cười tít mắt, Cố Hề Hề thì méo mó dở khóc dở cười.
Lấy em gái làm vợ… chủ đề này có thể nói sau được không?
Hơn nữa, cô còn chưa có con gái đâu!
Ừ… nhưng mà, nếu cô đã thương yêu và không nỡ rời xa Cố Miểu như vậy, chi bằng sinh thêm một đứa con gái để gả cho Cố Miểu, vậy là tự sản xuất tự tiêu dùng luôn rồi còn gì? Một công đôi chuyện, ha ha ha…
Ánh mắt Doãn Tư Thần lúc này nhìn Cố Hề Hề vô cùng nóng bỏng rực lửa!
Vợ này, nhìn anh này, nhìn anh đây này! Chúng ta cùng nhau đi hợp tác sản xuất em gái cho hai con đi!
Có vẻ như câu nói ngây ngô của hai đứa trẻ đã làm dịu đi bầu không khí căng thẳng, tất cả mọi người đều có tâm trạng khá vui vẻ.
Hans nhìn Linna, nói: “Muốn dùng thân phận này để đổi một mạng cho cô, trên đời không có chuyện dễ dàng vậy được. Cô đã bị người của tôi bắt thì quyền quyết định thuộc về tôi. Tuy rằng chẳng ai chuộc thân cho cô, nhưng cô có thể làm việc để kiếm tiền. Căn cứ này của tôi có rất nhiều nhân viên tình báo, nghiệp vụ của cô sẽ rất có ích cho tôi. Nếu không đồng ý thì không cần phải nói gì nữa.”
Hans chính là một tên gian thương cực kỳ xảo quyệt, một khi đã xác định được bá tước Phillips không đoái hoài đến Linna thì sẽ đoạt lấy người để làm việc cho mình.
Bất quá, Linna không ngại chuyện này, thân là một nhân viên tình báo thì đây có thể xem là một khởi đầu mới. Nỗi sợ hãi nhất của một người không phải là bị lợi dụng, mà là bản thân không có giá trị để lợi dụng. Chỉ cần còn giá trị, nghĩa là vẫn có thể sống sót.
Đây chính là sự khác biệt giữa Linna và Cố Hề Hề.
Một người sống chỉ để tồn tại, một người sống để theo đuổi hoài bão lý tưởng. Đó là lý do vì sao Linna nói rằng Cố Miểu đi theo Cố Hề Hề sẽ tốt hơn ở với cô.
Vì thế, Hans đã ra lệnh cho người chuẩn bị tiêm vào người Linna một loại dược tề để khống chế, mấy ngày sau sẽ chính thức làm việc cho Hans dưới trách nhiệm một nhân viên tình báo.
Linna yên lặng quay đầu nhìn Cố Miểu, nói: “Có lẽ từ nay về sau chúng ta sẽ không gặp lại nhau, mấy ngày này chúng ta có thể ở bên nhau một chút không?”
Cố Miểu ngước nhìn Cố Hề Hề, Cố Hề Hề nhẹ nhàng gật đầu. Cả cô và Linna đều là người làm mẹ, hiển nhiên cô không thể nhẫn tâm ngăn cản Cố Miểu và Linna gặp nhau.
Nhận được cái gật đầu của Cố Hề Hề, Cố Miểu mới trả lời Linna: “Được.”
Tất cả mọi người rời khỏi, để Cố Miểu ở lại riêng với Linna.
Bây giờ Linna đã là người làm việc dưới quyền của Hans, nên điều kiện sinh hoạt cũng được cải thiện. Sau khi bị tiêm dược tề khống chế vào người thì Linna đã được tự do hơn, có thể đi cùng Cố Miểu đến khắp nơi bên trong căn cứ.
Đột nhiên đối mặt với mẹ ruột khiến Cố Miểu vẫn chưa quen. Tuy Cố Hề Hề là người ít nói, nhưng cô thường xuyên có những hành động thể hiện tình cảm như ôm hôn và xoa đầu cậu bé. Còn Linna thì không… vì tính chất công việc nên Linna đã hình thành một phản xạ tự nhiên, không để bất kỳ ai tiến đến gần trong vòng ba mét, nếu không cô sẽ dễ dàng có những hành động tự vệ công kích đối phương.
Rốt cuộc, giữa Cố Miểu và Linna luôn duy trì khoảng cách an toàn là một mét, đây đã là sự cố gắng của Linna, khoảng cách còn bị giới hạn thì nói chi là trò chuyện thân mật?
Khi hai người cùng dùng bữa, Linna nhìn Cố Miểu, nói: “Thật xin lỗi, mẹ không biết nấu ăn.”
Cố Miểu hơi rũ mắt, nói: “Không sao, dù là daddy hay ba thì họ đều có dẫn theo đầu bếp.”
Linna cảm thấy có chút xót xa: “Cố Hề Hề đồng ý để con trở về gia tộc Phillips sao?”
“Đồng ý.” Cố Miểu vẫn rũ mắt nói.
Không phải cậu bé không muốn gần gũi cô, mà thật sự cậu bé không biết phải làm sao để rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
Câu trả lời của Cố Miểu có phần khiến Linna ngạc nhiên: “Không phải Cố Hề Hề rất quan tâm con sao?”
Lúc này Cố Miểu mới ngước mắt lên, nhìn Linna: “Mommy sẽ thường xuyên đến Anh quốc, hơn nữa khoảng cách từ Trung Quốc đến Anh Quốc chỉ mười mấy tiếng đi bằng máy bay. Doãn gia còn có chuyên cơ riêng.”
“Gia tộc Phillips đồng ý?” Linna bỗng dưng cảm thấy vô cùng hâm mộ và ghen tỵ với Cố Hề Hề.
“Đồng ý.” Cố Miểu tiếp tục trả lời: “Ba đã nói mommy có thể đến Anh quốc bất cứ lúc nào.”
Được rồi, đúng là một sự khác biệt quá lớn!
Dưới ánh mắt một nhân viên tình báo chuyên nghiệp như Linna, cô đã nhanh chóng đoán được vấn đề. Khó trách tại sao bá tước Phillips nhất quyết không thừa nhận cô là mẹ ruột của Cố Miểu, thì ra…
“Mẹ hiểu.” Linna cười khổ: “Vậy thì tốt.”
Hai người cứ như vậy yên bình ở bên cạnh nhau, chủ yếu thời gian này Linna đã dạy cho Cố Miểu những cách để sinh tồn trong hoàn cảnh khó khăn nhất. Đối với một nhân viên tình báo, dưới bất kỳ tình huống nào cũng phải bảo toàn mạng sống, đó là điều quan trọng nhất.
Trên phương diện khác, có thể Linna không có gì đặc biệt, nhưng kỹ năng sinh tồn của cô cực kỳ giỏi. Nếu không thì sao trước giờ luôn ở trong cảnh bị kẻ thù đuổi giết mà cô vẫn có thể sống sót?
Đây quả là một bản lĩnh rất lớn!
Vì thế, dù Cố Miểu có thể học hiểu được ngay thời điểm này hay không, Linna đều cẩn thận dùng camera quay lại những gì cô đã dạy để lưu trữ lại và đưa cho Cố Miểu cất giữ.
“Mẹ chỉ có thể dạy con những thứ này mà thôi. Còn những thứ khác, mẹ tin bá tước Phillips và Doãn gia đều sẽ dạy dỗ con rất tốt, làm sao để trở thành một vị đế vương, một người lãnh đạo gia tộc thì mẹ không thể dạy con rồi, con phải tự nỗ lực.” Hôm nay là ngày cuối cùng ở bên cạnh nhau, Linna nhìn Cố Miểu và nói: “Hans là một kẻ xảo quyệt, con không nên tin tưởng hắn hoàn toàn. Đương nhiên, nếu hắn có thể dạy cho con những kiến thức bổ ích, hãy học tập thật tốt.”
Cố Miểu ngẩng đầu nhìn Linna: “Vậy người định đi đâu?”
Linna cười khổ: “Là một nhân viên tình báo, khắp nơi trên thế giới này đều là nhà. Mấy ngày nữa mẹ sẽ đi phẫu thuật chỉnh hình, từ đây sẽ sống dưới một thân phận mới. Cố Miểu, tuy sinh con ra là việc ngoài ý muốn, nhưng mẹ chưa bao giờ hối hận vì điều đó.”
“Cảm ơn… mẹ!” Cuối cùng Cố Miểu đã gọi Linna một tiếng mẹ.
Đôi mắt xinh đẹp của Linna ngỡ ngàng mở to, từ trong đáy mắt đã ngân ngấn lệ. Nhưng cô khống chế cảm xúc của mình rất nhanh, nhẹ nhàng xoa xoa đầu Cố Miểu: “Phải trưởng thành và sống thật tốt, đừng để mẹ thất vọng.”
Cố Miểu gật đầu.
…
Ngày hôm sau, Linna đã biến mất.
Cố Miểu không hỏi Linna đã đi đâu, cậu biết mẹ cậu đã đến nơi cần đến.
Cố Hề Hề đứng ở bên ngoài, cẩn thận nhìn vào trong phòng, không ngờ đúng lúc Cố Miểu ngẩng đầu lên nhìn thấy cô và gọi: “Mommy?”
Cố Hề Hề thở dài một tiếng, bước vào phòng và ngồi xuống bên cạnh giường Cố Miểu: “Đêm nay mommy ngủ với con được không?”
Cố Miểu vui vẻ ôm lấy cánh tay Cố Hề Hề, gật đầu thật mạnh, đã lâu rồi cậu không được ngủ cùng mommy… Thật là hạnh phúc!
Cố Hề Hề và Cố Miểu cùng ngủ trên một giường, cô dịu dàng vuốt ve mái tóc của Cố Miểu.
“Có phải trong lòng con không vui?” Cố Hề Hề nhận ra tâm trạng cậu bé mấy ngày nay có phần sa sút, nhịn không được đành hỏi: “Có chuyện gì cứ nói với mommy, chỉ cần làm được, mommy nhất định sẽ làm vì con.”
“Mommy, cả đời này người sẽ luôn là mommy của con đúng không?” Cố Miểu nhỏ giọng nói.
“Đương nhiên rồi!” Cố Hề Hề lập tức trả lời, cô còn định nói thêm, Cố Miểu không những là con trai mà sẽ còn là con rể của cô nữa.
Ôi trời, không hiểu vì sao đột nhiên cô muốn có con gái cực kỳ luôn?
Sau này cô sẽ gả con gái của mình cho Cố Miểu, con rể do mình nuôi từ nhỏ, ý tưởng này không tệ chút nào nha! Càng nghĩ càng thấy phấn khích vô cùng!
“Vậy thì con không sợ nữa.” Cố Miểu ngẩng đầu nhìn Cố Hề Hề, đôi mắt màu hồng bảo thạch hơi loé lên: “Mommy không giận khi con… ở với mẹ sao?”
Cố Miểu phân biệt rất rõ giữa hai khái niệm daddy mommy và ba mẹ.
Cố Hề Hề mỉm cười lắc đầu: “Vì sao phải giận? Không có Linna thì sẽ không có con, mommy rất biết ơn cô ấy đã sinh ra con. Nếu lúc đó cô ấy lựa chọn bỏ con đi, thì mommy sẽ không có đứa con trai ngoan thế này rồi. Cho nên, mommy không giận chút nào. Chỉ là, Cố Miểu này, mấy ngày qua con đều ở bên cạnh cô ấy, con thật sự có thể để cô ấy đi như vậy sao?”
Cố Miểu gật gật đầu: “Mẹ của con đã nói, cho dù mẹ có muốn ở bên cạnh con cũng không thể. Mẹ nói cuộc sống của mẹ là một tình báo viên, gia nhập thì dễ, rút lui thì khó, mẹ đã chọn con đường đó thì cả đời đều không thể thay đổi. Cho nên mẹ đã dạy cho con rất nhiều kiến thức hữu ích để sinh tồn trong tuyệt cảnh, hy vọng trong tương lai sẽ giúp cho con. Những ngày vừa qua ở bên cạnh mẹ là lần đầu tiên và là lần cuối cùng trong đời, khi con và mẹ chia tay nhau, cả hai đều rất bình tĩnh. Mommy, có phải con vô dụng lắm không? Cả mẹ ruột của mình mà con cũng không thể giữ lại?”
Cố Hề Hề hơi hoảng hốt, rồi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Cố Miểu, nói: “Không đâu, Cố Miểu của mommy sao lại vô dụng? Mẹ của con nói rất đúng, mỗi người chúng ta đều có con đường của riêng mình, đã lựa chọn thì sẽ đi đến cùng. Giống như… giống như mommy vậy, mommy lựa chọn daddy, lựa chọn hai con, thì mommy phải từ bỏ các trách nhiệm trên vai của mình, mà gánh lấy trách nhiệm mới, đó chính là ở bên cạnh mọi người. Đây là con đường mommy đã lựa chọn, bởi vậy mommy sẽ đi đến cuối cùng. Cố Miểu, con và Ngự Hàm bây giờ vẫn còn nhỏ, con đường của hai con chỉ vừa mới bắt đầu thôi. Phải nhớ lời của mommy nói, tương lai sau này khi trưởng thành, mặc kệ con đường của các con có nhiều chông gai thế nào, đều phải lựa chọn thật cẩn thận. Một khi đã lựa chọn thì sẽ không thể quay đầu lại.”
Cố Miểu gật đầu thật mạnh: “Mommy, con sẽ nhớ kỹ.”
Cố Hề Hề ôm Cố Miểu vào lòng, trò chuyện phiếm về vài đề tài khác để cậu bé quên đi nỗi buồn. Dần dần, Cố Miểu mơ màng chìm dần vào giấc ngủ, đợi đến khi cậu bé ngủ say thì Cố Hề Hề mới đắp chăn cho cậu bé rồi lẳng lặng rời khỏi phòng.
Lúc này, Doãn Tư Thần đang tựa lưng vào vách tường bên ngoài cửa, bộ dáng lười biếng nhàn hạ. Anh thấy Cố Hề Hề bước ra thì nhìn cô với ánh mắt nhu tình: “Con đã ngủ rồi, chúng ta ra ngoài chút đi.”
Cố Hề Hề gật đầu, đi cùng Doãn Tư Thần ra ngoài.
Tuy rằng phần lớn căn cứ đều nằm dưới lòng đất, nhưng phần kiến trúc ở trên mặt đất khá rộng lớn. Hai người lên đến tầng ở ngay mặt đất, đứng đối diện với một khung kiếng pha lê trong suốt nhìn ra bên ngoài bầu trời đêm, phía bên ngoài là ánh đèn sáng trưng chạy dài khắp các lối đi, có rất nhiều người đang đi lại bận rộn công việc, ai nấy đều vội vàng.
Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề cứ đứng như vậy yên lặng ngắm nhìn phong cảnh, không ngờ lần này tới căn cứ của Hans lại gặp được mẹ ruột của Cố Miểu, quả thật là duyên phận… Bất quá, việc này cũng tốt, đã biết được mẹ ruột của Cố Miểu là ai, xem như bớt đi một việc phải bận tâm.
Doãn Tư Thần quay sang, cúi đầu nhìn Cố Hề Hề: “Mấy ngày nữa phải về nước, Hề Hề, em đã chuẩn bị sẵn sàng đến Mặc gia chưa?”
Edited by Cún
Beta by Airy
Bình luận facebook