Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-508
Chương 508: Chuyển trường cho con trai
Cố Hề Hề quay sang nói với Tiểu Vương: “Đi báo lại với Doãn Tư Thần, chị sẽ mua lại nhà trẻ này dưới tên của chị. Từ hôm nay trở đi sẽ đóng cửa nhà trẻ này, không hoạt động nữa!”
Tiểu Vương lập tức vui vẻ đi chấp hành mệnh lệnh.
Cố Hề Hề quay sang nhìn Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu: “Đi thôi, nơi này không thích hợp cho hai con. Mommy sẽ kiếm một trường học khác tốt hơn. Thân là người thừa kế của Doãn gia thì sao có thể học ở nơi tạp nham như thế này?”
Doãn Tư Thần, anh chờ đó! Để xem em xử lý anh như thế nào?
Loại trường học xô bồ như thế này mà lại dám đưa con đến đây học!?
Doãn Tư Thần ở công ty, nhận được tin tức thì bật cười rất kiêu ngạo sảng khoái, nhóm trợ lý bên cạnh chỉ biết cúi đầu.
Chủ tịch này, ngài gài bẫy thiếu phu nhân như vậy thật là chơi không đẹp!
Không sai, Doãn Tư Thần cố ý!
Cố Hề Hề trước giờ luôn điềm tĩnh, nhưng đối với chuyện có liên quan đến con trai thì cô hoàn toàn không bình tĩnh được. Lúc ở lễ đại thọ tám mươi của Doãn lão phu nhân, cô vì con trai nên mới đồng ý bước vào điện thờ tổ tiên thắp hương. Hiện tại, anh cũng sẽ dựa vào con trai để buộc cô phải chủ động thừa nhận trước mặt mọi người thân phận Doãn gia đại thiếu phu nhân!
Là bởi vì vậy nên Doãn Tư Thần mới giả câm giả điếc làm ngơ mọi chuyện liên quan đến nhà trẻ kia. Nếu không thì sao Cố Hề Hề có thể nổi giận mà dùng thân phận trấn áp người khác?
Ha hả… chuột đồng nhỏ, em chạy không thoát đâu!
Cố Hề Hề sắp xếp mọi việc rất nhanh chóng, sau khi xử trí cái nhà trẻ vớ vẩn kia thì cô đã đưa hai bánh bao nhỏ đến học viện quý tộc. Xe vừa dừng ở cổng trường thì hiệu trưởng và các lãnh đạo trong trường đã đứng chờ sẵn ở cổng!
Đây mới chính là trường học quý tộc dành cho con cháu dòng chính Doãn gia!
Ngôi trường này đào tạo từ nhà trẻ, tiểu học, trung học, cao trung cho đến đại học. Có thể học tại đây thì không phải chỉ có tiền là được! Người đến học ở ngôi trường này đều có xuất thân thượng lưu.
Đến lúc này thì Cố Hề Hề mới nhận ra cô đã trúng kế của Doãn Tư Thần!
Anh rõ ràng là buộc cô phải dùng thân phận Doãn gia đại thiếu phu nhân để đưa hai bánh bao nhỏ đến đây, bởi vì nếu không phải là thân phận này thì căn bản cô không có tư cách dẫn con trai đến đây học.
Nhưng, chỉ cần Cố Hề Hề lấy danh phận là Doãn gia đại thiếu phu nhân, thì từ nay về sau cô không thể phủ nhận!
Không thể không khen ngợi một câu: Doãn chủ tịch, ngài thật là phúc hắc!
Bất quá giờ nhận ra thì đã muộn, vì cô đã đến đây rồi!
“Xin chào thiếu phu nhân!” Từ hiệu trưởng, hiệu phó, các thầy cô giáo và nhân viên đều đồng thanh chào hỏi.
“À… chào mọi người!” Cố Hề Hề gượng gạo nắm tay hai con trai, cứng ngắc trả lời.
Cô đột nhiên hiểu ra vì sao hôm nay mọi người trong nhà lại chọn phục sức và trang điểm cho cô lộng lẫy thế này… Hoá ra không phải để đi trấn áp đám phụ nữ không bình thường kia, mà là để tạo uy tín xuất hiện ở nơi này!
“Chủ tịch đã căn dặn chúng tôi chuẩn bị trước, không biết thiếu phu nhân muốn tham quan trường một chút hay là làm thủ tục nhập học trước?” Hiệu trưởng của nhà trẻ bước đến, cung kính lên tiếng dò hỏi.
Cố Hề Hề thầm than một tiếng trong lòng: “Làm thủ tục nhập học trước đi, việc tham quan thì…”
“Chủ tịch đã dặn dò, từ hôm nay trở đi thì thiếu phu nhân sẽ là giám đốc học viện, quản lý năm cấp học của trường.” Hiệu trưởng của bậc đại học hành lễ với Cố Hề Hề và nói: “Văn phòng đã chuẩn bị sẵn sàng.”
“Cái gì?” Cố Hề Hề kinh ngạc.
Chuyện này là như thế nào, sao không ai nói trước với cô?
Tiểu Vương ở bên cạnh bước đến nói nhỏ bên tai cô: “Giám đốc học viện này trước kia đều là do phu nhân của chủ nhân Doãn gia các đời lần lượt kế thừa.”
Cố Hề Hề ngẩn ra: “Vậy cựu chủ tịch trước kia… là mẹ chồng của chị?”
Hiện tại Tưởng Tuyết và Doãn Hạo đều đã ký vào đơn ly hôn, vậy nên bà không còn là Doãn phu nhân. Theo lý luận mà nói thì cô đúng là người thừa kế của đời tiếp theo, sẽ trở thành giám đốc của học viện này.
Cố Hề Hề thật muốn khóc thành sông, giờ có muốn phủ nhận thân phận cũng không được rồi!
Cô thanh thanh giọng, nói: “Được, vậy chúng ta đến văn phòng trước. Tiểu Vương, em dẫn hai đứa nhỏ đi làm thủ tục dùm chị!”
Một đoàn người tách ra chừa lối đi ở giữa, Cố Hề Hề bước đi ở phía trước, theo sau là năm hiệu trưởng của năm cấp học cung kính giới thiệu khắp nơi.
Cố Hề Hề vừa nghe vừa gật gù tán thưởng, quả nhiên là trường học dành cho dòng chính Doãn gia có khác, không thể nào cùng đẳng cấp với những trường học nhà giàu bên ngoài. Vị thế đúng là có thể sánh ngang hàng với những học viện nổi danh trên thế giới.
“Giám đốc, toàn bộ học viện có diện tích khoảng 380 héc-ta, chưa tính đến những vùng trang trại nuôi ngựa, mặt cỏ, hồ nhân tạo, sân golf và các câu lạc bộ khác. Học viện được chia thành năm khu theo năm cấp học, trong đó khu dành cho cấp đại học là lớn nhất, tiếp theo là cao trung, trung học, tiểu học và nhà trẻ. Mỗi một khu đều có cổng riêng, vừa rồi giám đốc bước vào là cổng dành riêng cho khu vực nhà trẻ.” Hiệu trưởng bậc đại học ở bên cạnh tận tình giải thích.
Cố Hề Hề gật gật đầu.
Năm khu học được bố trí năm hướng như một ngôi sao năm cánh, ở trung tâm hướng vào nhau, mỗi khu đều có cổng ra vào riêng biệt, có cả khu vực chung và khu vực riêng. Vậy nên tính chất an toàn được đảm bảo rất cao, có thể linh hoạt mà lại khiến các phụ huynh vô cùng yên tâm.
“Học viện quý tộc San Diego được thành lập để dành bồi dưỡng riêng cho con cháu dòng chính Doãn gia, ngoài ra chiêu sinh đến học cũng là các quý tộc trong và ngoài nước. Chỉ những quý tộc mang dòng máu thuần khiết mới có thể nhập học.” Hiệu trưởng của cấp đại học tiếp tục giới thiệu: “Nhà trẻ trước đây mà hai vị tiểu thiếu gia học, tuy được xem là một ngôi trường quý tộc, nhưng điều kiện đơn giản chỉ cần có khối tài sản hơn ngàn vạn là được. Còn nơi này thì không thể, huyết thống vô cùng quan trọng.”
Cố Hề Hề ý vị thâm trường nhìn thoáng qua đối phương.
Hiệu trưởng tinh ý nhận ra, lại nói tiếp: “Tuy Cố Miểu thiếu gia không phải con cháu thật sự của Doãn gia, nhưng gia tộc Phillips vẫn là một dòng dõi quý tộc, cho nên Cố Miểu hoàn toàn có tư cách nhập học.”
“Xem ra ngài biết không ít chuyện.” Cố Hề Hề nhẹ nhàng mỉm cười: “Sao ngài lại biết Cố Miểu mang dòng máu của gia tộc Phillips?”
“Thời gian du học ở Anh quốc, tôi đã biết đến gia tộc này, trên toàn thế giới thì chỉ có người mang dòng máu của gia tộc Phillips mới có thể có được đôi mắt màu hồng bảo thạch và một thân thể khoẻ mạnh. Huống chi bá tước Phillips đã công khai tuyên bố gia tộc của mình có người thừa kế.” Hiệu trưởng thành thật nói.
Đáy mắt Cố Hề Hề tức khắc kinh ngạc, bá tước Phillips này lại… tự nhiên tuyên bố có người thừa kế?
Muốn chơi trò rút củi dưới đáy nồi sao? Hừ!
“Ngài cứ nói tiếp đi.” Cố Hề Hề bước về phía trước, đoàn người quy củ đi theo sau.
“Năm cấp học đều được chọn lọc những thiết bị trang dụng cụ và phương thức dạy học tối tân hiện đại để phát triển huấn luyện cho các học sinh. Những đối tượng là người thừa kế sẽ được trang bị phòng học riêng, có chuyên gia trợ giúp trong việc học tập và được dạy để làm sao quản lý được gia nghiệp. Những đối tượng con cháu quý tộc nhưng không phải là người thừa kế thì sẽ được trang bị phòng học riêng biệt khác, học tập nên làm thế nào để quản lý công ty. Hơn nữa còn tuỳ theo sở thích của mỗi đối tượng mà sẽ có các môn phụ đạo phù hợp.” Hiệu trưởng tiếp tục giải thích.
Cố Hề Hề gật gật đầu tán đồng, cách an bài này rất hay, tuỳ theo chức trách của mỗi cá nhân và tài năng của từng người mà có chương trình riêng.
Thân là người thừa kế, thì quả thật không cần phải biết quá nhiều những kiến thức hàn lâm như vật lý hay toán học, mà cái họ cần chính là cách quản lý một gia tộc, quản lý gia nghiệp và quản lý con người, cùng những kiến thức vĩ mô khác.
Thân là quý tộc thì phải biết đấu kiếm, chơi golf, hiểu biết về rượu để hoà nhập với giới thượng lưu.
Thân là tiểu thư của hào môn thì phải biết trà nghệ, cắm hoa, hội hoạ để bồi dưỡng tri thức.
Trường học sắp xếp như vậy, đúng thật là cực kỳ hiệu quả và bổ ích.
Bước đến văn phòng thì Cố Hề Hề mới phát hiện nơi này rộng lớn mênh mông, cả một tầng đều là của cô sao? Có phòng làm việc, phòng họp, phòng khách, phòng nghỉ, phòng giải trí…
“Giám đốc, báo cáo hoạt động của năm khu vực trong học viện đều đã chuẩn bị sẵn sàng.” Hiệu trưởng tiến đến đưa một chồng báo cáo ra: “Xin hỏi ngài muốn xem ngay bây giờ không?”
“Cứ để trên bàn đi.” Cố Hề Hề gật đầu nói: “Thời gian giám đốc tiền nhiệm không ở đây thì mọi người làm việc ra sao?”
Doãn phu nhân Tưởng Tuyết đã ở Nam Mỹ hơn sáu năm, hẳn là chưa bao giờ có dịp đến đây?
“Bẩm giám đốc, vào thời của giám đốc tiền nhiệm thì hầu như đều do Doãn chủ tịch ra mặt xử lý mọi việc.” Hiệu trưởng thành thật không đánh mà khai.
“Ừm hay lắm! Vậy thì sắp tới cứ để anh ấy thay mặt xử lý tiếp đi!” Cố Hề Hề cực kỳ vui vẻ quyết định: “Tôi gần đây bận lắm!”
Các hiệu trưởng nhìn nhau, không dám nói lời nào.
…
Ở bên khu vực nhà trẻ, Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu cuối cùng đã hoàn tất thủ tục nhập học, hai bánh bao nhỏ sung sướng chạy vào khu nhà trẻ. Có thể vào đây học đều là đại quý tộc trong và ngoài nước, bởi vậy tất cả các bạn nhỏ đều ngang vai vế với nhau, vui vẻ chào hỏi.
Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu lúc này mới vừa lòng cười cười, rốt cuộc đã thoát được đám hoa si kia rồi!
Đáng tiếc, thật là đáng tiếc!
Hai vị tiểu thiếu gia vui vẻ không được bao lâu thì phát hiện ra mình quá ngây ngô!
A a a… thì ra ban đầu các bạn nhỏ kia không tấn công là vì chưa biết thân phận của Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu! Đến khi biết hai cậu bé chính là con trai của chủ tịch tập đoàn Doãn thị, đồng thời cũng là con của giám đốc học viện thì… ngày nào cũng có đợt đột kích theo đuổi cuồng nhiệt…!
Dĩ nhiên sự theo đuổi của giới quý tộc thực thụ sẽ khác với đám nhà giàu mới nổi, sẽ không có những món quà linh tinh vớ vẩn, thay vào đó là những lời mời yến hội, tiệc tùng, giao lưu, vân vân và vân vân!
Thật là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà!
Mà tham dự yến hội lại là một phần bắt buộc trong chương trình học của quý tộc, bởi vậy nên sự nghiệp tham dự tiệc tùng của Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu cứ thế mà triền miên nhiều năm…
…
Sau khi sắp xếp cho hai con trai chuyển trường, Cố Hề Hề buộc phải tìm hiểu về việc vận hành của học viện San Diego, chịu không nổi nên một lúc sau cô đã dẫn theo Tiểu Vương kiếm cớ trốn về.
Đột nhiên cô thấy cảm thông cho Doãn Tư Thần, để điều hành cả một gia nghiệp đồ sộ, thật là không dễ dàng mà!
Ngay lúc Cố Hề Hề định rời khỏi học viện San Diego thì di động của cô vang lên. Nhận di động trong tay của Tiểu Vương, Cố Hề Hề nhìn tên người gọi đến thì liền bấm nút trả lời.
“Chị dâu, Anh Anh muốn cảm ơn chị. Chúng tôi đang ở một phòng đặt trước của nhà hàng Ngự Thiện Phòng, tuy rằng không đáng giá nhưng đây là chút tâm ý của anh em tôi.” Thanh âm Doãn Tư Dược trầm thấp truyền đến qua điện thoại.
Edited by Airy
Beta by Airy
Cố Hề Hề quay sang nói với Tiểu Vương: “Đi báo lại với Doãn Tư Thần, chị sẽ mua lại nhà trẻ này dưới tên của chị. Từ hôm nay trở đi sẽ đóng cửa nhà trẻ này, không hoạt động nữa!”
Tiểu Vương lập tức vui vẻ đi chấp hành mệnh lệnh.
Cố Hề Hề quay sang nhìn Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu: “Đi thôi, nơi này không thích hợp cho hai con. Mommy sẽ kiếm một trường học khác tốt hơn. Thân là người thừa kế của Doãn gia thì sao có thể học ở nơi tạp nham như thế này?”
Doãn Tư Thần, anh chờ đó! Để xem em xử lý anh như thế nào?
Loại trường học xô bồ như thế này mà lại dám đưa con đến đây học!?
Doãn Tư Thần ở công ty, nhận được tin tức thì bật cười rất kiêu ngạo sảng khoái, nhóm trợ lý bên cạnh chỉ biết cúi đầu.
Chủ tịch này, ngài gài bẫy thiếu phu nhân như vậy thật là chơi không đẹp!
Không sai, Doãn Tư Thần cố ý!
Cố Hề Hề trước giờ luôn điềm tĩnh, nhưng đối với chuyện có liên quan đến con trai thì cô hoàn toàn không bình tĩnh được. Lúc ở lễ đại thọ tám mươi của Doãn lão phu nhân, cô vì con trai nên mới đồng ý bước vào điện thờ tổ tiên thắp hương. Hiện tại, anh cũng sẽ dựa vào con trai để buộc cô phải chủ động thừa nhận trước mặt mọi người thân phận Doãn gia đại thiếu phu nhân!
Là bởi vì vậy nên Doãn Tư Thần mới giả câm giả điếc làm ngơ mọi chuyện liên quan đến nhà trẻ kia. Nếu không thì sao Cố Hề Hề có thể nổi giận mà dùng thân phận trấn áp người khác?
Ha hả… chuột đồng nhỏ, em chạy không thoát đâu!
Cố Hề Hề sắp xếp mọi việc rất nhanh chóng, sau khi xử trí cái nhà trẻ vớ vẩn kia thì cô đã đưa hai bánh bao nhỏ đến học viện quý tộc. Xe vừa dừng ở cổng trường thì hiệu trưởng và các lãnh đạo trong trường đã đứng chờ sẵn ở cổng!
Đây mới chính là trường học quý tộc dành cho con cháu dòng chính Doãn gia!
Ngôi trường này đào tạo từ nhà trẻ, tiểu học, trung học, cao trung cho đến đại học. Có thể học tại đây thì không phải chỉ có tiền là được! Người đến học ở ngôi trường này đều có xuất thân thượng lưu.
Đến lúc này thì Cố Hề Hề mới nhận ra cô đã trúng kế của Doãn Tư Thần!
Anh rõ ràng là buộc cô phải dùng thân phận Doãn gia đại thiếu phu nhân để đưa hai bánh bao nhỏ đến đây, bởi vì nếu không phải là thân phận này thì căn bản cô không có tư cách dẫn con trai đến đây học.
Nhưng, chỉ cần Cố Hề Hề lấy danh phận là Doãn gia đại thiếu phu nhân, thì từ nay về sau cô không thể phủ nhận!
Không thể không khen ngợi một câu: Doãn chủ tịch, ngài thật là phúc hắc!
Bất quá giờ nhận ra thì đã muộn, vì cô đã đến đây rồi!
“Xin chào thiếu phu nhân!” Từ hiệu trưởng, hiệu phó, các thầy cô giáo và nhân viên đều đồng thanh chào hỏi.
“À… chào mọi người!” Cố Hề Hề gượng gạo nắm tay hai con trai, cứng ngắc trả lời.
Cô đột nhiên hiểu ra vì sao hôm nay mọi người trong nhà lại chọn phục sức và trang điểm cho cô lộng lẫy thế này… Hoá ra không phải để đi trấn áp đám phụ nữ không bình thường kia, mà là để tạo uy tín xuất hiện ở nơi này!
“Chủ tịch đã căn dặn chúng tôi chuẩn bị trước, không biết thiếu phu nhân muốn tham quan trường một chút hay là làm thủ tục nhập học trước?” Hiệu trưởng của nhà trẻ bước đến, cung kính lên tiếng dò hỏi.
Cố Hề Hề thầm than một tiếng trong lòng: “Làm thủ tục nhập học trước đi, việc tham quan thì…”
“Chủ tịch đã dặn dò, từ hôm nay trở đi thì thiếu phu nhân sẽ là giám đốc học viện, quản lý năm cấp học của trường.” Hiệu trưởng của bậc đại học hành lễ với Cố Hề Hề và nói: “Văn phòng đã chuẩn bị sẵn sàng.”
“Cái gì?” Cố Hề Hề kinh ngạc.
Chuyện này là như thế nào, sao không ai nói trước với cô?
Tiểu Vương ở bên cạnh bước đến nói nhỏ bên tai cô: “Giám đốc học viện này trước kia đều là do phu nhân của chủ nhân Doãn gia các đời lần lượt kế thừa.”
Cố Hề Hề ngẩn ra: “Vậy cựu chủ tịch trước kia… là mẹ chồng của chị?”
Hiện tại Tưởng Tuyết và Doãn Hạo đều đã ký vào đơn ly hôn, vậy nên bà không còn là Doãn phu nhân. Theo lý luận mà nói thì cô đúng là người thừa kế của đời tiếp theo, sẽ trở thành giám đốc của học viện này.
Cố Hề Hề thật muốn khóc thành sông, giờ có muốn phủ nhận thân phận cũng không được rồi!
Cô thanh thanh giọng, nói: “Được, vậy chúng ta đến văn phòng trước. Tiểu Vương, em dẫn hai đứa nhỏ đi làm thủ tục dùm chị!”
Một đoàn người tách ra chừa lối đi ở giữa, Cố Hề Hề bước đi ở phía trước, theo sau là năm hiệu trưởng của năm cấp học cung kính giới thiệu khắp nơi.
Cố Hề Hề vừa nghe vừa gật gù tán thưởng, quả nhiên là trường học dành cho dòng chính Doãn gia có khác, không thể nào cùng đẳng cấp với những trường học nhà giàu bên ngoài. Vị thế đúng là có thể sánh ngang hàng với những học viện nổi danh trên thế giới.
“Giám đốc, toàn bộ học viện có diện tích khoảng 380 héc-ta, chưa tính đến những vùng trang trại nuôi ngựa, mặt cỏ, hồ nhân tạo, sân golf và các câu lạc bộ khác. Học viện được chia thành năm khu theo năm cấp học, trong đó khu dành cho cấp đại học là lớn nhất, tiếp theo là cao trung, trung học, tiểu học và nhà trẻ. Mỗi một khu đều có cổng riêng, vừa rồi giám đốc bước vào là cổng dành riêng cho khu vực nhà trẻ.” Hiệu trưởng bậc đại học ở bên cạnh tận tình giải thích.
Cố Hề Hề gật gật đầu.
Năm khu học được bố trí năm hướng như một ngôi sao năm cánh, ở trung tâm hướng vào nhau, mỗi khu đều có cổng ra vào riêng biệt, có cả khu vực chung và khu vực riêng. Vậy nên tính chất an toàn được đảm bảo rất cao, có thể linh hoạt mà lại khiến các phụ huynh vô cùng yên tâm.
“Học viện quý tộc San Diego được thành lập để dành bồi dưỡng riêng cho con cháu dòng chính Doãn gia, ngoài ra chiêu sinh đến học cũng là các quý tộc trong và ngoài nước. Chỉ những quý tộc mang dòng máu thuần khiết mới có thể nhập học.” Hiệu trưởng của cấp đại học tiếp tục giới thiệu: “Nhà trẻ trước đây mà hai vị tiểu thiếu gia học, tuy được xem là một ngôi trường quý tộc, nhưng điều kiện đơn giản chỉ cần có khối tài sản hơn ngàn vạn là được. Còn nơi này thì không thể, huyết thống vô cùng quan trọng.”
Cố Hề Hề ý vị thâm trường nhìn thoáng qua đối phương.
Hiệu trưởng tinh ý nhận ra, lại nói tiếp: “Tuy Cố Miểu thiếu gia không phải con cháu thật sự của Doãn gia, nhưng gia tộc Phillips vẫn là một dòng dõi quý tộc, cho nên Cố Miểu hoàn toàn có tư cách nhập học.”
“Xem ra ngài biết không ít chuyện.” Cố Hề Hề nhẹ nhàng mỉm cười: “Sao ngài lại biết Cố Miểu mang dòng máu của gia tộc Phillips?”
“Thời gian du học ở Anh quốc, tôi đã biết đến gia tộc này, trên toàn thế giới thì chỉ có người mang dòng máu của gia tộc Phillips mới có thể có được đôi mắt màu hồng bảo thạch và một thân thể khoẻ mạnh. Huống chi bá tước Phillips đã công khai tuyên bố gia tộc của mình có người thừa kế.” Hiệu trưởng thành thật nói.
Đáy mắt Cố Hề Hề tức khắc kinh ngạc, bá tước Phillips này lại… tự nhiên tuyên bố có người thừa kế?
Muốn chơi trò rút củi dưới đáy nồi sao? Hừ!
“Ngài cứ nói tiếp đi.” Cố Hề Hề bước về phía trước, đoàn người quy củ đi theo sau.
“Năm cấp học đều được chọn lọc những thiết bị trang dụng cụ và phương thức dạy học tối tân hiện đại để phát triển huấn luyện cho các học sinh. Những đối tượng là người thừa kế sẽ được trang bị phòng học riêng, có chuyên gia trợ giúp trong việc học tập và được dạy để làm sao quản lý được gia nghiệp. Những đối tượng con cháu quý tộc nhưng không phải là người thừa kế thì sẽ được trang bị phòng học riêng biệt khác, học tập nên làm thế nào để quản lý công ty. Hơn nữa còn tuỳ theo sở thích của mỗi đối tượng mà sẽ có các môn phụ đạo phù hợp.” Hiệu trưởng tiếp tục giải thích.
Cố Hề Hề gật gật đầu tán đồng, cách an bài này rất hay, tuỳ theo chức trách của mỗi cá nhân và tài năng của từng người mà có chương trình riêng.
Thân là người thừa kế, thì quả thật không cần phải biết quá nhiều những kiến thức hàn lâm như vật lý hay toán học, mà cái họ cần chính là cách quản lý một gia tộc, quản lý gia nghiệp và quản lý con người, cùng những kiến thức vĩ mô khác.
Thân là quý tộc thì phải biết đấu kiếm, chơi golf, hiểu biết về rượu để hoà nhập với giới thượng lưu.
Thân là tiểu thư của hào môn thì phải biết trà nghệ, cắm hoa, hội hoạ để bồi dưỡng tri thức.
Trường học sắp xếp như vậy, đúng thật là cực kỳ hiệu quả và bổ ích.
Bước đến văn phòng thì Cố Hề Hề mới phát hiện nơi này rộng lớn mênh mông, cả một tầng đều là của cô sao? Có phòng làm việc, phòng họp, phòng khách, phòng nghỉ, phòng giải trí…
“Giám đốc, báo cáo hoạt động của năm khu vực trong học viện đều đã chuẩn bị sẵn sàng.” Hiệu trưởng tiến đến đưa một chồng báo cáo ra: “Xin hỏi ngài muốn xem ngay bây giờ không?”
“Cứ để trên bàn đi.” Cố Hề Hề gật đầu nói: “Thời gian giám đốc tiền nhiệm không ở đây thì mọi người làm việc ra sao?”
Doãn phu nhân Tưởng Tuyết đã ở Nam Mỹ hơn sáu năm, hẳn là chưa bao giờ có dịp đến đây?
“Bẩm giám đốc, vào thời của giám đốc tiền nhiệm thì hầu như đều do Doãn chủ tịch ra mặt xử lý mọi việc.” Hiệu trưởng thành thật không đánh mà khai.
“Ừm hay lắm! Vậy thì sắp tới cứ để anh ấy thay mặt xử lý tiếp đi!” Cố Hề Hề cực kỳ vui vẻ quyết định: “Tôi gần đây bận lắm!”
Các hiệu trưởng nhìn nhau, không dám nói lời nào.
…
Ở bên khu vực nhà trẻ, Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu cuối cùng đã hoàn tất thủ tục nhập học, hai bánh bao nhỏ sung sướng chạy vào khu nhà trẻ. Có thể vào đây học đều là đại quý tộc trong và ngoài nước, bởi vậy tất cả các bạn nhỏ đều ngang vai vế với nhau, vui vẻ chào hỏi.
Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu lúc này mới vừa lòng cười cười, rốt cuộc đã thoát được đám hoa si kia rồi!
Đáng tiếc, thật là đáng tiếc!
Hai vị tiểu thiếu gia vui vẻ không được bao lâu thì phát hiện ra mình quá ngây ngô!
A a a… thì ra ban đầu các bạn nhỏ kia không tấn công là vì chưa biết thân phận của Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu! Đến khi biết hai cậu bé chính là con trai của chủ tịch tập đoàn Doãn thị, đồng thời cũng là con của giám đốc học viện thì… ngày nào cũng có đợt đột kích theo đuổi cuồng nhiệt…!
Dĩ nhiên sự theo đuổi của giới quý tộc thực thụ sẽ khác với đám nhà giàu mới nổi, sẽ không có những món quà linh tinh vớ vẩn, thay vào đó là những lời mời yến hội, tiệc tùng, giao lưu, vân vân và vân vân!
Thật là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà!
Mà tham dự yến hội lại là một phần bắt buộc trong chương trình học của quý tộc, bởi vậy nên sự nghiệp tham dự tiệc tùng của Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu cứ thế mà triền miên nhiều năm…
…
Sau khi sắp xếp cho hai con trai chuyển trường, Cố Hề Hề buộc phải tìm hiểu về việc vận hành của học viện San Diego, chịu không nổi nên một lúc sau cô đã dẫn theo Tiểu Vương kiếm cớ trốn về.
Đột nhiên cô thấy cảm thông cho Doãn Tư Thần, để điều hành cả một gia nghiệp đồ sộ, thật là không dễ dàng mà!
Ngay lúc Cố Hề Hề định rời khỏi học viện San Diego thì di động của cô vang lên. Nhận di động trong tay của Tiểu Vương, Cố Hề Hề nhìn tên người gọi đến thì liền bấm nút trả lời.
“Chị dâu, Anh Anh muốn cảm ơn chị. Chúng tôi đang ở một phòng đặt trước của nhà hàng Ngự Thiện Phòng, tuy rằng không đáng giá nhưng đây là chút tâm ý của anh em tôi.” Thanh âm Doãn Tư Dược trầm thấp truyền đến qua điện thoại.
Edited by Airy
Beta by Airy
Bình luận facebook