Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-500
Chương 500: Giả mạo thành viên Yamaguchi
Cú điện thoại này Hirayama Jiro quả thật đã châm ngòi một quả pháo lớn. Doãn Tư Thần còn đang lo lắng suy nghĩ xem nên làm sao để tóm tên Hirayama Jiro đáng chết thì kẻ điên này lại tự chui đầu vào lưới.
Được, rất tốt! Vậy thì anh sẽ cho tên điên này biết vì sao đít chào mào lại đỏ!
Lúc này Cố Hề Hề đã phản ứng, liền quay sang hỏi: “Tư Thần, cơ thể em làm sao vậy? Giải dược có vấn đề gì phải không?”
Trạng thái mệt mỏi này cực kỳ không hợp lý, rõ ràng khi tỉnh lại cô cảm thấy cơ thể rất khoẻ mạnh, sao bỗng nhiên lại trở nên buồn ngủ mụ mị như thế này?
Trải qua biến cố mà Tưởng Huy Âm gây ra ba năm trước, hiện tại trí não Cố Hề Hề suy nghĩ rất nhanh chóng, cô cẩn thận ngẫm nghĩ lại mọi mắt xích: “Clarence đã động tay động chân vào giải dược sao? Nhưng trước đó các nghiên cứu viên đều đã kiểm tra rồi, hoàn toàn không có vấn đề gì, có thể thấy khả năng của kẻ gây ra chuyện này còn cao tay hơn người của Inagawa!”
Sắc mặt Doãn Tư Thần âm trầm, anh không muốn giấu Cố Hề Hề, nhưng càng không muốn để cô biết sự thật đáng sợ này, nhất thời lại không biết nói gì.
Cố Hề Hề nhẹ nhàng mỉm cười, chủ động nắm tay anh: “Là phúc thì không phải hoạ, là hoạ thì không thể tránh. Có thể khôi phục lại ký ức để tỉnh táo nói lời từ biệt với anh, em đã thấy mãn nguyện rồi.”
Doãn Tư Thần lập tức lấy tay bịt kín miệng Cố Hề Hề, không để cô nói lời xui rủi: “Tất cả mọi chuyện đã có anh lo liệu! Anh sẽ không để em xảy ra bất cứ chuyện gì!”
Tầm ba mươi phút sau đã có tiếng gõ cửa ở bên ngoài.
Doãn Tư Thần bước đến mở cửa, trước mặt anh là một thanh niên cao gầy, dáng người hơi mảnh khảnh, gương mặt rất bình tĩnh, đứng ngoài cửa tự giới thiệu: “Tôi là Hirayama Jiro.”
Ha hả, đúng là rất kiêu ngạo!
Không chờ Doãn Tư Thần động thủ, Hirayama Jiro đã cầm một lọ thuốc lên và nói: “Dược tề này sẽ giúp cô ấy giảm bớt các triệu chứng, nếu không thì cô ấy sẽ càng ngày càng cảm thấy mệt mỏi, giấc ngủ càng lúc càng lâu, đến cuối cùng thì…”
Doãn Tư Thần xoay người tránh qua một bên: “Vào đi!”
Hirayama Jiro cứ như thế ung dung thong thả bước vào. Bên trong có vài vệ sĩ, người đứng người ngồi, ai cũng đang lau chùi súng ống, vừa nhìn thấy Hirayama Jiro thì ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung vào kẻ cuồng khoa học này.
Doãn Tư Thần bước đến mở cửa phòng của Cố Hề Hề: “Cô ấy ở trong.”
Hirayama Jiro nghiêng đầu nhìn thoáng qua Cố Hề Hề đang ở trong phòng, ánh mắt hơi lóe lên, lại nói tiếp:“ Dược tề này chỉ tạm thời làm giảm các triệu chứng, không phải giải dược cuối cùng.”
Ý tứ rất rõ ràng, tôi mang dược tề đến đây, nhưng các người muốn xử lý tôi thì người phụ nữ kia xem như xong đời!
Doãn Tư Thần nhìn thật sâu Hirayama Jiro rồi để đối phương vào.
Cố Hề Hề ngước mắt nhìn qua, trước mặt cô là người đàn ông cao dong dỏng gầy gò, ánh mắt có hơi kỳ lạ, hướng về cô nở nụ cười thân thiết: “Tôi là Hirayama Jiro.”
Khóe miệng Cố Hề Hề khẽ giật giật, cô chỉ tay vào ghế ngồi bên cạnh: “Mời ngồi.”
Hirayama Jiro ngoan ngoãn ngồi xuống, cởi bỏ chiếc mũ ra, để lộ mái tóc đen nhánh hơi lộn xộn. Diện mạo của Hirayama Jiro khá nhu hoà, hơn nữa thân hình lại gầy gò, thoạt nhìn sẽ giống như bị suy dinh dưỡng.
Cố Hề Hề nhìn thấy cánh tay đối phương thì ánh mắt cô bỗng nhiên ngưng trọng, trên tay người này chi chít những dấu kim tiêm, trông rất đáng sợ.
Hirayama Jiro lấy ống tiêm để đưa dược tề vào cơ thể Cố Hề Hề, thao tác vô cùng nhanh chóng. Dĩ nhiên Hirayama Jiro rất muốn nhân cơ hội này để lấy máu của cô, nhưng Doãn Tư Thần lại đứng sát ngay bên cạnh như hổ rình mồi nên Hirayama Jiro chẳng dám động đậy.
“Gien của tôi rất tốt.” Hirayama Jiro có vẻ không cam lòng, nói tiếp: “Chỉ số thông minh của tôi là 158.”
Doãn Tư Thần nheo mắt, nói: “Chỉ số thông minh trung bình của người Doãn gia đều từ 160 trở lên.”
Hirayama Jiro tiếp tục nhấn mạnh: “Tôi cao 1m8.”
Doãn Tư Thần lại nheo mắt: “Tôi cao 1m87.”
Hirayama Jiro ai oán nhìn Doãn Tư Thần: “Tới giờ tôi vẫn là xử nam.”
Doãn Tư Thần lạnh giọng: “Tôi và cô ấy đã có hai đứa con trai.”
Sau khi được tiêm dược tề vào người thì thần trí Cố Hề Hề đã tỉnh táo hơn nhiều, cô lấy tay đè lại miếng bông trên vết tiêm, nhìn Hirayama Jiro và hỏi: “Ý cậu muốn nói gì?”
Đôi mắt Hirayama Jiro loé sáng lên: “Trong máu của cô đã có độc dược lẫn giải dược, gien trong máu của cô chính là hoàn hảo nhất. Nếu kết hợp với gien của tôi thì có thể…”
Không để Hirayama Jiro nói hết câu thì Doãn Tư Thần đã đưa tay lên muốn cốc vào đầu tên này, đánh cho bầm dập nhừ tử.
Câu này là ý gì? Ý gì cơ chứ? Kết hợp gien của hai người nghĩa là ý tứ gì!?
Tuy Hirayama Jiro mảnh khảnh gầy yếu nhưng phản ứng rất mau lẹ, lập tức chỉ vào Cố Hề Hề rồi nói: “Độc dược trong cơ thể cô ấy phải tiêm tổng cộng năm lần dược tề mới có thể chữa trị hoàn toàn!”
Vừa nói xong thì Hirayama Jiro mới nhận ra mình hớ lời, vội vàng lấy tay tự bịt miệng.
Thôi hỏng rồi, tự nhiên lại không đánh mà khai!
Tâm trạng bực dọc của Doãn Tư Thần thay đổi tức khắc, trong nháy mắt anh đã hiểu ý của Hirayama Jiro.
Cố Hề Hề phản ứng rất nhanh, cô nhìn Doãn Tư Thần, nhẹ nhàng nói: “Em không sao. Anh cứ ra ngoài trước đi, em có chuyện muốn nói với cậu ta.”
Doãn Tư Thần nhíu mày, sắc mặt cực kỳ khó coi, nhưng Cố Hề Hề đã lên tiếng thì anh sẽ không làm cô khó xử, anh chỉ liếc nhìn về phía Hirayama Jiro và hung hăng trừng mắt một cái, sau đó mới đi cùng những người khác ra ngoài.
Vừa ra khỏi phòng thì người đại diện chuyển lời của Yamaguchi không ngừng rối rít cúi đầu tạ tội: “Thật là xin lỗi, Doãn chủ tịch, Hirayama Jiro thật sự không phải thành viên của Yamaguchi. Bởi vì cậu ta là con trai của ngài Hirayama nên mới có một vài quan hệ mật thiết với tổ chức.”
“Vậy nên các người để cho hắn ta hành động dưới danh nghĩa của Yamaguchi?” Ánh mắt Doãn Tư Thần tràn đầy sát khí.
“Đây chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm mà thôi!” Người đại diện của Yamaguchi đổ mồ hôi sợ hãi giải thích: “Mặc dù cậu ta không phải thành viên của Yamaguchi, nhưng chuyện xảy ra lần này thì chúng tôi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm. Tình hữu nghị của Doãn gia và Yamaguchi tuyệt đối không thể sứt mẻ vì vấn đề này!”
“Nếu vậy thì hãy giúp tôi tìm hiểu rốt cuộc kẻ nào đã tiết lộ về hành trình của tôi và Hề Hề cho Hirayama Jiro!?” Doãn Tư Thần tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, anh càng muốn biết rõ hơn là ai đã bán đứng anh!
…
Bên trong căn phòng, Cố Hề Hề thấy Hirayama Jiro nhìn mình với ánh mắt lấp lánh thì hơi hơi mỉm cười, hỏi: “Cậu muốn gien của tôi để làm gì? Cậu định nhân bản tôi sao?”
Sự cuồng nhiệt trong đáy mắt Hirayama Jiro càng rõ ràng hơn: “Tôi muốn kết hợp gien của tôi với gien của cô để tạo ra một sinh mệnh mới!”
Cố Hề Hề: “…”
Đúng là những người say mê nghiên cứu khoa học đều là kẻ điên, người trước mặt cô còn là loại đặc biệt điên.
Hirayama Jiro không ngần ngại đưa cánh tay lên cho Cố Hề Hề nhìn: “Cô xem, tôi đã lấy rất nhiều máu để thí nghiệm, nhưng gien của phụ nữ Nhật lại không phải mẫu gien tốt nhất, tôi đã từng nghĩ đến những người da trắng ở Châu Âu và Châu Mỹ nhưng gien của họ cũng không phải loại tôi muốn. Mà cô thì khác, thân thể cô đã được dùng rất nhiều dược liệu quý hiếm, gien của cô chính là hoàn hảo và thích hợp nhất!”
Gien gì đó? Khụ… khụ…! Có liên quan gì đến việc tạo ra sinh mệnh sao?
Cố Hề Hề khẽ cau mày: “Vậy làm sao cậu lại biết được chuyện của tôi? Tất cả việc này đều tuyệt mật, sao cậu có thể biết?”
Ánh mắt Hirayama Jiro tham lam nhìn thoáng qua cánh tay của Cố Hề Hề, trả lời theo bản năng: “Tôi nói thì cô sẽ cho tôi máu của cô đúng không?”
Cố Hề Hề méo miệng, không biết nên cười hay nên khóc: “Cậu trả lời câu hỏi của tôi trước đã. Nếu muốn lấy gien của tôi thì cũng phải được tôi phê duyệt chứ, nếu không cậu nghĩ tôi có thể tuỳ tiện đem máu của mình đưa cho người khác sao?”
Đôi mắt Hirayama Jiro loé sáng, trịnh trọng gật đầu.
“Có người liên hệ với Yamaguchi, muốn người của Yamaguchi phải xử lý cô. Đúng lúc ngày hôm đó tôi đến phân bộ của Yamaguchi và đi ngang qua, tôi đã chặn tin tức này lại và giả làm thành viên của Yamaguchi để bàn bạc với họ, vô tình lại biết được cũng có người của Inagawa dính đến việc này.” Hirayama Jiro thành thật giải thích đơn giản lý do.
Hirayama Jiro là con trai của gia tộc Hirayama, đương nhiên có mối quan hệ khá mật thiết với Yamaguchi, việc cậu ta có thể bước vào bất kỳ phân bộ nào hay đại bản doanh của tổ chức để đi dạo cũng là việc bình thường.
Bất quá mọi chuyện đúng là ngẫu nhiên trùng hợp, có người ở tại Trung Quốc muốn bỏ tiền ra để giết Cố Hề Hề, cùng lúc lại có người ở Inagawa muốn đối phó với cô. Hai tin tức này đều bị Hirayama Jiro tình cờ đi dạo loanh quanh biết được, vậy nên cậu ta lập tức ngăn chặn không để ai biết, sau đó lại tự mình điều tra biết được sự cố trúng độc của Cố Hề Hề ba năm trước đây, và cả việc Inagawa đang điều chế giải dược cho cô.
Kết quả là kẻ cuồng nghiên cứu hoá sinh này nảy lên hứng thú đối với Cố Hề Hề, Hirayama Jiro đã trực tiếp liên hệ với phân bộ của Inagawa ở Osaka do Clarence quản lý, đưa ra yêu cầu muốn lấy được máu của Cố Hề Hề, đổi ngược lại thì Hirayama Jiro sẽ cử người để hỗ trợ cô ta.
Đại não của Clarence trước giờ luôn ngu ngốc háo thắng, lại vô cùng căm hận Cố Hề Hề, giờ nghe thấy có người khác muốn đối phó Cố Hề Hề thì cô ta tức khắc vui vẻ đồng ý hợp tác, để cho Hirayama Jiro thoải mái động tay động chân vào giải dược của Cố Hề Hề.
Tuy nhiên dược vật được thêm vào chỉ khiến cơ thể con người rơi vào trạng thái hôn mê, ngoài ra không có ảnh hưởng gì quá lớn, những lời nói trước đó chỉ là để hù doạ Doãn Tư Thần. Bởi vì nếu dược vật này thật sự nguy hiểm thì trước khi cuộc phẫu thuật diễn ra, không có lý gì các nghiên cứu viên của Vân gia lại không phát hiện.
Để có được máu của Cố Hề Hề, anh chàng Hirayama Jiro đã thật sự quá liều lĩnh!
Nghe được những lời giải thích này mà Cố Hề Hề lần nữa dở khóc dở cười.
“Vừa rồi cậu nói là tôi còn phải tiêm thêm bốn lần dược tề nữa?” Cố Hề Hề liền đổi đề tài.
Hirayama Jiro gật gật đầu.
Cô đột nhiên phát hiện ra anh chàng này có thể rất thông minh, nhưng đây là chỉ số IQ, chứ không phải EQ, có lẽ chỉ số EQ của tên cuồng nghiên cứu hoá sinh này cực kỳ thấp.
Để khẳng định suy đoán này, Cố Hề Hề tiếp tục nói: “Ra là vậy, nhưng để vượt qua được thử thách của tôi cũng không thể dễ dàng như vậy được.”
Hirayama Jiro tự tin đáp: “Vậy thì cô cứ đưa ra thử thách!”
Cố Hề Hề hơi hơi mỉm cười: “Đánh cờ vây thì thế nào?”
Hirayama Jiro tức thì hục hặc dậm chân: “Cô đang coi thường chỉ số thông minh của tôi sao?”
“Không không, chỉ là bài kiểm tra nhỏ mà thôi.” Cố Hề Hề ấn vào điện thoại cạnh giường: “Chuẩn bị cho tôi một bộ cờ vây.”
Chốc lát sau đã có người gõ cửa, bước vào mang theo một bộ cờ vây.
Cố Hề Hề nhìn Hirayama Jiro và thong thả nói: “Nếu cậu tự tin về chỉ số thông minh hơn người, đúng lúc tôi đang có một thế cờ nan giải, cậu thử phá giải xem sao? Cũng là chứng minh chỉ số thông minh của cậu.”
Được thôi! Tôi sẽ chơi!
Edited by Cún
Beta by Airy
Cú điện thoại này Hirayama Jiro quả thật đã châm ngòi một quả pháo lớn. Doãn Tư Thần còn đang lo lắng suy nghĩ xem nên làm sao để tóm tên Hirayama Jiro đáng chết thì kẻ điên này lại tự chui đầu vào lưới.
Được, rất tốt! Vậy thì anh sẽ cho tên điên này biết vì sao đít chào mào lại đỏ!
Lúc này Cố Hề Hề đã phản ứng, liền quay sang hỏi: “Tư Thần, cơ thể em làm sao vậy? Giải dược có vấn đề gì phải không?”
Trạng thái mệt mỏi này cực kỳ không hợp lý, rõ ràng khi tỉnh lại cô cảm thấy cơ thể rất khoẻ mạnh, sao bỗng nhiên lại trở nên buồn ngủ mụ mị như thế này?
Trải qua biến cố mà Tưởng Huy Âm gây ra ba năm trước, hiện tại trí não Cố Hề Hề suy nghĩ rất nhanh chóng, cô cẩn thận ngẫm nghĩ lại mọi mắt xích: “Clarence đã động tay động chân vào giải dược sao? Nhưng trước đó các nghiên cứu viên đều đã kiểm tra rồi, hoàn toàn không có vấn đề gì, có thể thấy khả năng của kẻ gây ra chuyện này còn cao tay hơn người của Inagawa!”
Sắc mặt Doãn Tư Thần âm trầm, anh không muốn giấu Cố Hề Hề, nhưng càng không muốn để cô biết sự thật đáng sợ này, nhất thời lại không biết nói gì.
Cố Hề Hề nhẹ nhàng mỉm cười, chủ động nắm tay anh: “Là phúc thì không phải hoạ, là hoạ thì không thể tránh. Có thể khôi phục lại ký ức để tỉnh táo nói lời từ biệt với anh, em đã thấy mãn nguyện rồi.”
Doãn Tư Thần lập tức lấy tay bịt kín miệng Cố Hề Hề, không để cô nói lời xui rủi: “Tất cả mọi chuyện đã có anh lo liệu! Anh sẽ không để em xảy ra bất cứ chuyện gì!”
Tầm ba mươi phút sau đã có tiếng gõ cửa ở bên ngoài.
Doãn Tư Thần bước đến mở cửa, trước mặt anh là một thanh niên cao gầy, dáng người hơi mảnh khảnh, gương mặt rất bình tĩnh, đứng ngoài cửa tự giới thiệu: “Tôi là Hirayama Jiro.”
Ha hả, đúng là rất kiêu ngạo!
Không chờ Doãn Tư Thần động thủ, Hirayama Jiro đã cầm một lọ thuốc lên và nói: “Dược tề này sẽ giúp cô ấy giảm bớt các triệu chứng, nếu không thì cô ấy sẽ càng ngày càng cảm thấy mệt mỏi, giấc ngủ càng lúc càng lâu, đến cuối cùng thì…”
Doãn Tư Thần xoay người tránh qua một bên: “Vào đi!”
Hirayama Jiro cứ như thế ung dung thong thả bước vào. Bên trong có vài vệ sĩ, người đứng người ngồi, ai cũng đang lau chùi súng ống, vừa nhìn thấy Hirayama Jiro thì ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung vào kẻ cuồng khoa học này.
Doãn Tư Thần bước đến mở cửa phòng của Cố Hề Hề: “Cô ấy ở trong.”
Hirayama Jiro nghiêng đầu nhìn thoáng qua Cố Hề Hề đang ở trong phòng, ánh mắt hơi lóe lên, lại nói tiếp:“ Dược tề này chỉ tạm thời làm giảm các triệu chứng, không phải giải dược cuối cùng.”
Ý tứ rất rõ ràng, tôi mang dược tề đến đây, nhưng các người muốn xử lý tôi thì người phụ nữ kia xem như xong đời!
Doãn Tư Thần nhìn thật sâu Hirayama Jiro rồi để đối phương vào.
Cố Hề Hề ngước mắt nhìn qua, trước mặt cô là người đàn ông cao dong dỏng gầy gò, ánh mắt có hơi kỳ lạ, hướng về cô nở nụ cười thân thiết: “Tôi là Hirayama Jiro.”
Khóe miệng Cố Hề Hề khẽ giật giật, cô chỉ tay vào ghế ngồi bên cạnh: “Mời ngồi.”
Hirayama Jiro ngoan ngoãn ngồi xuống, cởi bỏ chiếc mũ ra, để lộ mái tóc đen nhánh hơi lộn xộn. Diện mạo của Hirayama Jiro khá nhu hoà, hơn nữa thân hình lại gầy gò, thoạt nhìn sẽ giống như bị suy dinh dưỡng.
Cố Hề Hề nhìn thấy cánh tay đối phương thì ánh mắt cô bỗng nhiên ngưng trọng, trên tay người này chi chít những dấu kim tiêm, trông rất đáng sợ.
Hirayama Jiro lấy ống tiêm để đưa dược tề vào cơ thể Cố Hề Hề, thao tác vô cùng nhanh chóng. Dĩ nhiên Hirayama Jiro rất muốn nhân cơ hội này để lấy máu của cô, nhưng Doãn Tư Thần lại đứng sát ngay bên cạnh như hổ rình mồi nên Hirayama Jiro chẳng dám động đậy.
“Gien của tôi rất tốt.” Hirayama Jiro có vẻ không cam lòng, nói tiếp: “Chỉ số thông minh của tôi là 158.”
Doãn Tư Thần nheo mắt, nói: “Chỉ số thông minh trung bình của người Doãn gia đều từ 160 trở lên.”
Hirayama Jiro tiếp tục nhấn mạnh: “Tôi cao 1m8.”
Doãn Tư Thần lại nheo mắt: “Tôi cao 1m87.”
Hirayama Jiro ai oán nhìn Doãn Tư Thần: “Tới giờ tôi vẫn là xử nam.”
Doãn Tư Thần lạnh giọng: “Tôi và cô ấy đã có hai đứa con trai.”
Sau khi được tiêm dược tề vào người thì thần trí Cố Hề Hề đã tỉnh táo hơn nhiều, cô lấy tay đè lại miếng bông trên vết tiêm, nhìn Hirayama Jiro và hỏi: “Ý cậu muốn nói gì?”
Đôi mắt Hirayama Jiro loé sáng lên: “Trong máu của cô đã có độc dược lẫn giải dược, gien trong máu của cô chính là hoàn hảo nhất. Nếu kết hợp với gien của tôi thì có thể…”
Không để Hirayama Jiro nói hết câu thì Doãn Tư Thần đã đưa tay lên muốn cốc vào đầu tên này, đánh cho bầm dập nhừ tử.
Câu này là ý gì? Ý gì cơ chứ? Kết hợp gien của hai người nghĩa là ý tứ gì!?
Tuy Hirayama Jiro mảnh khảnh gầy yếu nhưng phản ứng rất mau lẹ, lập tức chỉ vào Cố Hề Hề rồi nói: “Độc dược trong cơ thể cô ấy phải tiêm tổng cộng năm lần dược tề mới có thể chữa trị hoàn toàn!”
Vừa nói xong thì Hirayama Jiro mới nhận ra mình hớ lời, vội vàng lấy tay tự bịt miệng.
Thôi hỏng rồi, tự nhiên lại không đánh mà khai!
Tâm trạng bực dọc của Doãn Tư Thần thay đổi tức khắc, trong nháy mắt anh đã hiểu ý của Hirayama Jiro.
Cố Hề Hề phản ứng rất nhanh, cô nhìn Doãn Tư Thần, nhẹ nhàng nói: “Em không sao. Anh cứ ra ngoài trước đi, em có chuyện muốn nói với cậu ta.”
Doãn Tư Thần nhíu mày, sắc mặt cực kỳ khó coi, nhưng Cố Hề Hề đã lên tiếng thì anh sẽ không làm cô khó xử, anh chỉ liếc nhìn về phía Hirayama Jiro và hung hăng trừng mắt một cái, sau đó mới đi cùng những người khác ra ngoài.
Vừa ra khỏi phòng thì người đại diện chuyển lời của Yamaguchi không ngừng rối rít cúi đầu tạ tội: “Thật là xin lỗi, Doãn chủ tịch, Hirayama Jiro thật sự không phải thành viên của Yamaguchi. Bởi vì cậu ta là con trai của ngài Hirayama nên mới có một vài quan hệ mật thiết với tổ chức.”
“Vậy nên các người để cho hắn ta hành động dưới danh nghĩa của Yamaguchi?” Ánh mắt Doãn Tư Thần tràn đầy sát khí.
“Đây chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm mà thôi!” Người đại diện của Yamaguchi đổ mồ hôi sợ hãi giải thích: “Mặc dù cậu ta không phải thành viên của Yamaguchi, nhưng chuyện xảy ra lần này thì chúng tôi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm. Tình hữu nghị của Doãn gia và Yamaguchi tuyệt đối không thể sứt mẻ vì vấn đề này!”
“Nếu vậy thì hãy giúp tôi tìm hiểu rốt cuộc kẻ nào đã tiết lộ về hành trình của tôi và Hề Hề cho Hirayama Jiro!?” Doãn Tư Thần tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, anh càng muốn biết rõ hơn là ai đã bán đứng anh!
…
Bên trong căn phòng, Cố Hề Hề thấy Hirayama Jiro nhìn mình với ánh mắt lấp lánh thì hơi hơi mỉm cười, hỏi: “Cậu muốn gien của tôi để làm gì? Cậu định nhân bản tôi sao?”
Sự cuồng nhiệt trong đáy mắt Hirayama Jiro càng rõ ràng hơn: “Tôi muốn kết hợp gien của tôi với gien của cô để tạo ra một sinh mệnh mới!”
Cố Hề Hề: “…”
Đúng là những người say mê nghiên cứu khoa học đều là kẻ điên, người trước mặt cô còn là loại đặc biệt điên.
Hirayama Jiro không ngần ngại đưa cánh tay lên cho Cố Hề Hề nhìn: “Cô xem, tôi đã lấy rất nhiều máu để thí nghiệm, nhưng gien của phụ nữ Nhật lại không phải mẫu gien tốt nhất, tôi đã từng nghĩ đến những người da trắng ở Châu Âu và Châu Mỹ nhưng gien của họ cũng không phải loại tôi muốn. Mà cô thì khác, thân thể cô đã được dùng rất nhiều dược liệu quý hiếm, gien của cô chính là hoàn hảo và thích hợp nhất!”
Gien gì đó? Khụ… khụ…! Có liên quan gì đến việc tạo ra sinh mệnh sao?
Cố Hề Hề khẽ cau mày: “Vậy làm sao cậu lại biết được chuyện của tôi? Tất cả việc này đều tuyệt mật, sao cậu có thể biết?”
Ánh mắt Hirayama Jiro tham lam nhìn thoáng qua cánh tay của Cố Hề Hề, trả lời theo bản năng: “Tôi nói thì cô sẽ cho tôi máu của cô đúng không?”
Cố Hề Hề méo miệng, không biết nên cười hay nên khóc: “Cậu trả lời câu hỏi của tôi trước đã. Nếu muốn lấy gien của tôi thì cũng phải được tôi phê duyệt chứ, nếu không cậu nghĩ tôi có thể tuỳ tiện đem máu của mình đưa cho người khác sao?”
Đôi mắt Hirayama Jiro loé sáng, trịnh trọng gật đầu.
“Có người liên hệ với Yamaguchi, muốn người của Yamaguchi phải xử lý cô. Đúng lúc ngày hôm đó tôi đến phân bộ của Yamaguchi và đi ngang qua, tôi đã chặn tin tức này lại và giả làm thành viên của Yamaguchi để bàn bạc với họ, vô tình lại biết được cũng có người của Inagawa dính đến việc này.” Hirayama Jiro thành thật giải thích đơn giản lý do.
Hirayama Jiro là con trai của gia tộc Hirayama, đương nhiên có mối quan hệ khá mật thiết với Yamaguchi, việc cậu ta có thể bước vào bất kỳ phân bộ nào hay đại bản doanh của tổ chức để đi dạo cũng là việc bình thường.
Bất quá mọi chuyện đúng là ngẫu nhiên trùng hợp, có người ở tại Trung Quốc muốn bỏ tiền ra để giết Cố Hề Hề, cùng lúc lại có người ở Inagawa muốn đối phó với cô. Hai tin tức này đều bị Hirayama Jiro tình cờ đi dạo loanh quanh biết được, vậy nên cậu ta lập tức ngăn chặn không để ai biết, sau đó lại tự mình điều tra biết được sự cố trúng độc của Cố Hề Hề ba năm trước đây, và cả việc Inagawa đang điều chế giải dược cho cô.
Kết quả là kẻ cuồng nghiên cứu hoá sinh này nảy lên hứng thú đối với Cố Hề Hề, Hirayama Jiro đã trực tiếp liên hệ với phân bộ của Inagawa ở Osaka do Clarence quản lý, đưa ra yêu cầu muốn lấy được máu của Cố Hề Hề, đổi ngược lại thì Hirayama Jiro sẽ cử người để hỗ trợ cô ta.
Đại não của Clarence trước giờ luôn ngu ngốc háo thắng, lại vô cùng căm hận Cố Hề Hề, giờ nghe thấy có người khác muốn đối phó Cố Hề Hề thì cô ta tức khắc vui vẻ đồng ý hợp tác, để cho Hirayama Jiro thoải mái động tay động chân vào giải dược của Cố Hề Hề.
Tuy nhiên dược vật được thêm vào chỉ khiến cơ thể con người rơi vào trạng thái hôn mê, ngoài ra không có ảnh hưởng gì quá lớn, những lời nói trước đó chỉ là để hù doạ Doãn Tư Thần. Bởi vì nếu dược vật này thật sự nguy hiểm thì trước khi cuộc phẫu thuật diễn ra, không có lý gì các nghiên cứu viên của Vân gia lại không phát hiện.
Để có được máu của Cố Hề Hề, anh chàng Hirayama Jiro đã thật sự quá liều lĩnh!
Nghe được những lời giải thích này mà Cố Hề Hề lần nữa dở khóc dở cười.
“Vừa rồi cậu nói là tôi còn phải tiêm thêm bốn lần dược tề nữa?” Cố Hề Hề liền đổi đề tài.
Hirayama Jiro gật gật đầu.
Cô đột nhiên phát hiện ra anh chàng này có thể rất thông minh, nhưng đây là chỉ số IQ, chứ không phải EQ, có lẽ chỉ số EQ của tên cuồng nghiên cứu hoá sinh này cực kỳ thấp.
Để khẳng định suy đoán này, Cố Hề Hề tiếp tục nói: “Ra là vậy, nhưng để vượt qua được thử thách của tôi cũng không thể dễ dàng như vậy được.”
Hirayama Jiro tự tin đáp: “Vậy thì cô cứ đưa ra thử thách!”
Cố Hề Hề hơi hơi mỉm cười: “Đánh cờ vây thì thế nào?”
Hirayama Jiro tức thì hục hặc dậm chân: “Cô đang coi thường chỉ số thông minh của tôi sao?”
“Không không, chỉ là bài kiểm tra nhỏ mà thôi.” Cố Hề Hề ấn vào điện thoại cạnh giường: “Chuẩn bị cho tôi một bộ cờ vây.”
Chốc lát sau đã có người gõ cửa, bước vào mang theo một bộ cờ vây.
Cố Hề Hề nhìn Hirayama Jiro và thong thả nói: “Nếu cậu tự tin về chỉ số thông minh hơn người, đúng lúc tôi đang có một thế cờ nan giải, cậu thử phá giải xem sao? Cũng là chứng minh chỉ số thông minh của cậu.”
Được thôi! Tôi sẽ chơi!
Edited by Cún
Beta by Airy
Bình luận facebook