• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Thiểm hôn tổng tài khế ước thê (123 Viewers)

  • Chap-329

Chương 329: Phát hiện đáng kinh ngạc








Một giọng nữ xa lạ truyền tới: “Anh Tư Dược, vì cái gì anh phải trở về? Cuộc sống của chúng ta ở huyện không phải khá tốt sao? Có phải sự giàu sang của Doãn gia đã làm mờ mắt anh, khiến anh quên đi tất cả?”




“Không phải!!” Thanh âm Doãn Tư Dược trở nên nóng nảy: “Anh Anh, trước giờ anh chưa từng quên mục tiêu của mình! Chính vì như vậy anh càng phải ở lại Doãn gia! Nếu không thì công sức nhiều năm qua đều uổng phí!”




Cô gái tên Anh Anh tức khắc bật khóc: “Anh Tư Dược, chúng ta không cần phú quý giàu có, chúng ta trở lại như trước kia được không?”




Trong tai nghe chỉ là sự trầm mặc.




Một lúc lâu sau đó, giọng nói Doãn Tư Dược chậm rãi vang lên: “Anh hai của anh vẫn luôn cho người theo dõi anh, tuy anh không biết những người đó là ai, nhưng nhất định là họ có tồn tại. Chiếc xe này anh mới mua hôm qua nên mới để em ngồi lên, còn những chiếc xe khác phỏng chừng đều bị gắn máy theo dõi. Từ nay về sau đừng đến tìm anh nữa, quá nguy hiểm! Nếu để người khác biết em là em gái anh, em sẽ không được an toàn.”




Đoạn đối thoại này khiến người nghe phải trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc!




Doãn Tư Dược trước giờ luôn giả vờ ngây dại! Còn cô gái tên Anh Anh là em gái của Doãn Tư Dược!




Khoan đã, nếu đó là em gái của Doãn Tư Dược, vậy cô ta và Doãn gia có quan hệ gì hay không?




Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na liếc mắt nhìn nhau, cả hai không ngờ họ lại phát hiện ra bí mật động trời này!




Cố Hề Hề liền quay sang nói với Tiểu Vương: “Dặn dò phía bên kia chú ý toàn bộ động tĩnh của Doãn Tư Dược.”




Tuy Tiểu Vương không thể nghe được đối thoại bên trong xe của Doãn Tư Dược, nhưng nhìn Cố Hề Hề phản ứng như vậy thì cô đã đoán được có chuyện xảy ra. Tiểu Vương không chần chừ, lập tức thông báo đến những người đang phụ trách theo dõi Doãn Tư Dược phải tập trung nhiều hơn.




Qua tai nghe, thanh âm của Anh Anh đứt quãng vang lên: “Anh Tư Dược, mẹ cũng giống như anh sao? Không lẽ sự phú quý của Doãn gia còn quan trọng hơn việc gia đình chúng ta được bên nhau?”




Giọng nói của Doãn Tư Dược càng thêm trịnh trọng nghiêm túc: “Anh Anh, em phải biết rằng, vì sự an toàn của em, nên từ lúc sinh ra thì em đã được đưa đến nhà của cậu, mục đích của mọi người là để bảo vệ, không để em phải chịu bất kỳ thương tổn gì. Khi đưa em đến nhà của cậu sinh sống, có lẽ ban đầu do mẹ không đủ tiền nuôi nấng em, sau đó lại có người đến đưa cho chúng ta rất nhiều tiền, nói rằng anh là thiếu gia của Doãn gia, anh đã biết những người đó không có ý tốt!”




Anh Anh càng khóc to: “Anh Tư Dược, mọi người thật sự không cần em nữa đúng không?”




Doãn Tư Dược bực dọc: “Được rồi, anh không phải đã nói rồi sao? Anh trở về Doãn gia là để lấy lại những thứ thuộc về anh! Anh mang họ Doãn, là người thừa kế của Doãn gia! Dựa vào cái gì mà toàn bộ Doãn gia lại thuộc về anh hai? Dù có là con của vợ lẽ, thì anh cũng mang họ Doãn! Anh Anh, chỉ cần anh đạt được mục đích, anh sẽ không để bất cứ ai ức hiếp em! Em hiểu chưa? Cả đám người đó nữa, chúng tuyệt đối sẽ không thể khi dễ em!”




Anh Anh lấy tay che miệng, cật lực kiềm nén nước mắt, nhưng dù thế nào đều không thể khống chế được: “Anh Tư Dược, em không thể trở về…”




Mọi thứ lại tĩnh lặng.




Một lát sau, giọng nói Doãn Tư Dược lần nữa vang lên: “Em nói cái gì? Không thể trở về là như thế nào?”




Anh Anh uỷ khuất nói: “Bạn bè của anh họ là một đám người không đứng đắn, họ… bọn họ…




“Chúng làm gì với em?” Doãn Tư Dược bực bội hỏi.




“Họ nói nếu em không chịu làm bạn gái của tên kia, thì họ sẽ làm cho em không thể sống được ở huyện nữa! Bọn họ uống say rồi sàm sỡ em, em vừa giận vừa sợ, đã lấy một chai rượu đập vào đầu tên kia khiến hắn chảy máu rất nhiều. Anh họ nói người mà em đánh là con trai cục trưởng cục tài chính của huyện. Anh Tư Dược, em không trở về được…” Anh Anh vừa khóc vừa nói.




Tiếp theo là một không gian trầm mặc.




Ở bên đây, Cố Hề Hề trợn tròn mắt, tình huống này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của cô.




Mộc Nhược Na liền nói: “Tôi đột nhiên nhớ ra hôm nay có hẹn người ta đi xem xe, Hề Hề, chắc tôi không tiếp tục đi dạo phố với cậu được rồi.”




Cố Hề Hề yên lặng gật đầu, cô biết Mộc Nhược Na đây là đang tế nhị nói tránh, bởi vì chuyện này là việc của Doãn gia nên Mộc Nhược Na không muốn dây vào.




Cố Hề Hề cũng không giữ Mộc Nhược Na lại, tài xế lập tức chở cô về biệt thự.




Vừa vào nhà, cô phát hiện Doãn Tư Thần đã về.




Cố Hề Hề chưa kịp nói gì thì Doãn Tư Thần đã mở miệng: “Anh biết rồi, xem ra chúng ta đã quá coi thường Doãn Tư Dược này. Nếu không phải hôm nay em tình cờ bắt gặp thì có lẽ chúng ta vẫn còn bị che mắt. Đúng là không tệ, cứ tưởng chỉ là một phế vật, hoá ra vẫn còn giá trị!”




Đáy mắt Doãn Tư Thần hiện lên mạt huyết quang, như thể đã lâu chưa từng có món đồ chơi nào thú vị đến vậy.




Cố Hề Hề nhịn không được nói: “Cô gái kia…”




Doãn Tư Thần nắm tay Cố Hề Hề, nhẹ nhàng nói: “Đi cùng anh tới thư phòng.”




Cố Hề Hề đi theo Doãn Tư Thần đến thư phòng, hai người vừa vào liền đóng cửa lại. Doãn Tư Thần dìu Cố Hề Hề ngồi xuống, mới nói: “Hiện tại anh rất muốn nhìn xem Doãn Tư Dược sẽ làm gì để đoạt quyền thừa kế từ anh. Đây không phải là một trò chơi rất hấp dẫn sao?”




Cố Hề Hề im lặng, không biết nên nói gì.




“Năm xưa lúc quan hệ của ba và Mã Diễm bị phát hiện, thì cả anh đã được mười tuổi. Cô gái đó năm nay mười tám tuổi, có nghĩa là cô ta đã được đưa đi rời khỏi Mã Diễm từ lúc còn rất nhỏ, đó là lý do vì sao người của Doãn gia điều tra lại sót thông tin này. Hơn nữa, mẹ anh là người rất cao ngạo, khi biết chuyện của Mã Diễm và Doãn Tư Dược thì bà đã nổi trận lôi đình, cho nên không muốn biết thêm bất kỳ chuyện gì về họ.” Doãn Tư Thần tiếp tục nói: “Đây là tư liệu Tiểu A vừa thu thập được, em đọc đi, sẽ biết còn nhiều chuyện thú vị.”




Cố Hề Hề không ngờ hiệu suất làm việc của Tiểu A thần tốc đến vậy, cô cầm tài liệu lên xem, lật từng tờ từng tờ, sau khi xem xong thì nghẹn họng trân trối.




Không biết nên dùng lời lẽ gì để đánh giá người đàn bà Mã Diễm này… Anh Anh là con gái ruột của Mã Diễm, cũng thật sự là em gái của Doãn Tư Dược, nhưng lại không phải là em gái của Doãn Tư Thần.




Nói cách khác, Anh Anh và Doãn gia hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào. Hay nói rõ hơn, Anh Anh là kết quả vụng trộm của Mã Diễm và một người đàn ông khác. Khó trách tại sao vừa sinh ra đã bị đưa đến nhà người khác nuôi nấng, nhiều năm qua đi nhưng Mã Diễm hiếm khi quan tâm đến đứa con gái này.




Thời điểm Mã Diễm và Doãn lão gia có quan hệ, thì bà ta cũng không hề an phận. Lúc Doãn lão gia không ở bên cạnh, thì Mã Diễm đã qua lại với người đàn ông khác và kết quả là có Anh Anh.




Hơn ai hết, Mã Diễm hiểu rõ nếu Doãn lão gia biết sự tồn tại của Anh Anh, thì hy vọng bước chân vào cửa Doãn gia sẽ tức khắc tan thành mây khói. Cho nên ngay khi đứa con gái này được sinh ra, thì đã bị đưa đến nhà em trai của Mã Diễm nhờ nuôi nấng.




Sau đó, Mã Diễm rốt cuộc không còn kiên nhẫn, đã chủ động để Doãn phu nhân Tưởng Tuyết biết được quan hệ của bọn họ, kéo theo là một loạt biến cố xảy ra.




Năng lực thám tử tình báo của Tiểu A đúng là nghịch thiên, không chỉ ân oán năm đó, mà còn cả mối quan hệ phức tạp của những người trong cuộc, kèm theo là toàn bộ cuộc đời của Anh Anh đều được liệt kê chi tiết.




Tên họ đầy đủ là Mã Anh Anh, mười tám tuổi, đã học xong phổ thông. Diện mạo cô gái này thanh thuần xinh đẹp, sống ở huyện ngoại thành cũng được xem là một cô gái thu hút.




Anh họ của Mã Anh Anh, chính là con trai của cậu Doãn Tư Dược, hắn ta và Doãn Tư Dược mấy năm nay tụ tập rượu chè đàn đúm, coi như có chút ít giao tình.




Trong một lần vô ý, con trai của cục trưởng cục tài chính tình cờ gặp Mã Anh Anh, có hứng thú muốn Mã Anh Anh làm bạn gái hắn ta. Thông tin trên tài liệu trùng khớp với những gì Mã Anh Anh đã nói, cô ta đúng là đã lấy chai rượu đập vào đầu đối phương.




Cố Hề Hề không ngờ một cô gái nhỏ mà có thể can đảm đến vậy, xem ra tiềm lực con người đúng vô hạn mà.




Sau khi xem xong, Cố Hề Hề ngẫm nghĩ thật lâu, mới chậm rãi nói: “Sao mọi chuyện lại xảy ra như vậy?”




Doãn Tư Thần cười cười, khoé mắt loé lên sự trào phúng lạnh lẽo: “Đây có thể xem là hại người, cuối cùng lại tự hại mình.”




“Năm đó Mã Diễm chủ động tiết lộ quan hệ, mẹ anh là người tự tôn kiêu ngạo, dĩ nhiên không thể chịu được đả kích này, đặc biệt lại đúng vào dịp sinh nhật mười tuổi của anh, nên sự tức giận của mẹ đã lên tới đỉnh điểm. Chính vì vậy bà đã phẫn nộ và làm ra rất nhiều việc mất kiểm soát. Thời khắc khi Mã Diễm cật lực nói ba anh đưa mẹ con họ trở về Doãn gia, thì mẹ anh đã không còn suy nghĩ gì nữa, quyết định cùng chết với ông. Kết quả sau tai nạn xe cộ đó, ba anh mất tích, mẹ anh trở thành tàn phế, anh thì may mắn bình yên vô sự. Thời điểm mẹ anh đến Nam Mỹ điều trị tịnh dưỡng thì bà đã bố trí cho người dẫn đường để Doãn Tư Dược trở thành một phế nhân lêu lổng. Không ngờ Doãn Tư Dược này lại khá khôn ngoan, ngoài mặt giả vờ làm một tên ăn chơi trác táng, đến cả anh gần như cũng bị lừa.” Doãn Tư Thần nhẹ nhàng nở nụ cười: “Quả nhiên là người mang huyết mạch của Doãn gia, xem như cậu ta cũng không bôi nhọ phần huyết thống này.”




“Chỉ đáng tiếc, cậu ta chỉ là đơn thân độc mã. Người đàn bà Mã Diễm này chỉ lo hưởng thụ, không hề quan tâm đến con cái, cho nên ngay cả bà ta cũng bị Doãn Tư Dược qua mặt, bề ngoài là một tên ăn chơi không học hành, không nghề nghiệp, nhưng luôn ngấm ngầm chờ đợi cơ hội trở về Doãn gia. Cậu ta cho rằng đã lừa được tất cả mọi người, nhưng có lẽ không qua được đôi mắt của bà nội. Với anh mà nói, Doãn Tư Dược đến cả tư cách đấu với anh cũng không có, nên anh không bận tâm điều tra làm gì, vì vậy mới dẫn đến sơ hở.”




“Nếu anh đoán không lầm, bà nội nhất định đã biết sự tồn tại của Mã Anh Anh. Đứa con gái này là kết quả khi Mã Diễm không chịu được sự cô đơn mà tằng tịu với người đàn ông khác, Mã Diễm không dám nhận, chỉ dành ném cho em trai bà ta nuôi nấng. Mà em trai bà ta chẳng phải người tốt lành gì, sanh ra một đứa con chỉ biết đi theo Doãn Tư Dược ăn chơi, cuối cùng lại hại chính con gái của bà ta.”




“Anh hiện tại rất hiếu kỳ, với tình trạng hai bàn tay trắng như Doãn Tư Dược thì sẽ làm gì để giành lấy quyền thừa kế của Doãn gia?” Doãn Tư Thần rốt cuộc đã nở nụ cười phóng túng: “So với Nhiễm Tịch Vi, anh càng mong chờ hành động bước tiếp theo của Doãn Tư Dược.”



Edited by Airy



Beta by Airy
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom