Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 244: Mị Huyết
[Bà cô của tôi ơi đã bảo không được động đến nam nữ chủ rồi, cô cứ thế này tôi biết phải làm sao, cô muốn chịu phạt nữa hả, không là muốn chết chứ, nếu bị thiên đạo phát hiện lần nữa tôi với cô đều hôi yên phi diệt đấy huhu]
6996 càm ràm suốt quá trình khiến cô cảm thấy rất bực bội, còn bực bội hơn nữa là Arma sau khi về nhà liền vào phòng đóng cửa nhốt cô bên ngoài.
"Anh im miệng, chưa có chết".
Hoa Y bực bội lại phải nghĩ phương pháp dỗ tiểu tổ tông nhà mình, phải nói tính cách Arma chiếm hữu rất cao hắn cực kì bài xích cô tiếp xúc với bất kì người nào ngoài hắn.
Mà lúc nãy vì phấn khích quá nên cô liền lau máu cho nữ chủ, một màn này bị hắn thấy được liền phong bế giận dỗi, thật mệt tâm cô quá mà.
Hoa Y bước lại gần gõ cửa: "Arma em muốn vào phòng".
Cứ tưởng người bên trong sẽ không phản ứng cô, bất chợt cánh cửa cạch một tiếng mở ra, cô thuận thế đẩy cửa bước vào.
Cô thấy hắn đã nằm trên giường đắp chăn kín thân mình, ngay cả đầu cũng không lộ ra.
Có chút buồn cười, đành nhịn lại cảm xúc dâng lên bước về phía hắn, cô nằm xuống giường thông qua chăn ôm eo hắn.
"Arma em chỉ là quá phấn khích, em nhất thời quên mất, hơn nữa cô ta cũng là nữ mà".
Người làm tổ trong chăn dường như run lên khe khẽ.
Thái độ này là cô biết hắn nhất định đang rất bất mãn, cực kì bất mãn nhưng lại không biết nói gì với cô.
"Lần sau em không thế nữa, chuyện đã hoàn thành bây giờ em là của anh nhé".
Thấy người trong chăn im lặng không phản ứng, Hoa Y lúc này mới thấy kì lạ, vén chăn hắn lên lại vén không ra.
Hắn giữ chặt góc chăn không cho cô chen vào Hoa Y lo lắng nói: "Arma có chuyện gì ra ngoài nói chuyện với em, đừng thế nghẹt chết mình".
Chợt góc chăn tung lên, tay bị người kéo vào trong Hoa Y bị thân mình hắn áp xuống đầu chôn tại hõm cổ cô.
Cảm nhận hơi thở ấm nóng phả lên trên cổ, cũng cảm nhận tầng mồ hôi rịn ra trên trán hắn cô phát hoảng.
"Arma anh sao thế!!".
Hơi thở của hắn càng thêm gấp gáp phả trên cổ cô, Hoa Y cảm nhận được có gì đó chống tại đùi trong cô lúc này mới thả lỏng cô nở nụ cười tà tứ.
"Muốn em thì cứ nói, dỗi em cũng không thể nào ngăn anh muốn em mà".
"Không muốn, khó chịu".
Hoa Y đẩy đầu hắn lại đẩy không ra, nhiệt độ trên người hắn nóng đến đáng sợ giống như là phát sốt.
Cô trở nên nghiêm túc: "Arma...anh phát tình?".
Cảm nhận trên hõm cổ cô môi hắn mím lại thân thể gần như nóng cháy không ngừng cọ tới cọ lui trên người cô.
Hoa Y thở dài: "Nào phát tình là chuyện bình thường mà Vrag đều sẽ phát tình, anh mang một nửa dòng máu của Vrag nên tất nhiên cũng sẽ xảy ra".
Hắn khó chịu phun ra: "Không muốn".
Hoa Y thờ dài vuốt ve tóc hắn, vài sợi trước trán vốn đã hơi ẩm ướt, cô ôm hắn cũng thấy nóng cháy nữa là chính bản thân hắn.
Hoa Y dứt khoát bắt chéo chân quanh hông hắn, ngón tay đặt trên lưng hắn từ trên sống lưng phác hoạ đi xuống.
Arma rùng mình, hô hấp càng thêm nặng nề hắn dùng một tay bắt lại tay cô kéo hai tay cô đan lại nhau cố định ở trên đầu, mặt vẫn dứt khoát chôn tại hõm cổ cô.
Hoa Y đến lúc này cũng thấy bản thân phát nóng mồ hôi rịn ra trên trán, mà người phía trên nhất khoát chỉ nằm im không có làm gì.
Hoa Y bực bội dùng ngón chân cọ qua đùi hắn kéo xuống bắp chân.
Arma thấy hành động của cô trêu chọc hắn thuận miệng cắn lên xương quai xanh cô, để lại vết văng nhè nhẹ, sau đó lại không tự chủ đặt nụ hôn mút vào.
Hoa Y lúc này cũng thở dốc rõ ràng thứ chống lên đùi trong cô đều không ngừng lớn lên, nóng cháy thế kia vậy mà nhất định không chịu động.
"Arma anh sợ em bị thương?".
"Ừm"
Nhận được lời đáp của hắn cô dần thờ ra.
"Arma em là Vrag em không phải con người, cũng không yếu đuối như con người".
"Không muốn, sợ".
Hoa Y thờ dài: "Arma ngẩng đầu lên nhìn em".
Hắn không di chuyển, đang làm lơ lời cô nói.
"Arma anh mà không nhìn em thì em liền rời xa anh".
Thân mình hắn chợt run lên, tim cũng đập nhanh dữ dội Hoa Y cảm nhận thấy, hắn từ từ ngẩng đầu lên nhìn vào mắt cô.
"Arma không sợ, em đều sẽ không rời xa anh, nếu có ngày đó em liền mang anh theo, anh có tin em".
Hắn do dự môi vẫn mím chặt không nói chuyện, khuôn mặt căng chặt càng làm nổi bật rõ đôi mắt thanh triệt đanh tranh đấu, đôi mắt trắng đen rõ ràng, một màu lam thẫm xinh đẹp.
"Ừm tin em, yêu em".
Hắn giống như khuất phục buông tay cô.
Hoa Y được giải thoát hai tay ôm mặt hắn nâng lên khẽ rướn người hôn lên đôi môi câu nhân của hắn.
Bàn tay lướt đi xuống chạm qua vòm ngực rắn chắc lướt xuống cơ bụng...nắm trong tay vật sớm đã căng cứng nóng bỏng kia.
Hoa Y thở ra một hơi ngừng hôn hắn không khí mới mẻ tràn vào, cô nâng mắt nhìn sâu vào đôi mắt xanh thẫm xinh đẹp ấy.
Đôi mắt trong treo nay vấy nên một tầng hơi nước...vẫn là xinh đẹp tuyệt mỹ như thế.
Cô câu lên môi nhẹ hôn khoé miệng hắn an ủi, nhìn vẻ mặt chó con không được ăn no kia khiến cô bất giác không nhịn được.
"Không vào được, kì phát tình sẽ rất là điên cuồng em cũng không muốn bản thân mình bị chết ở trên giường đâu".
Ánh mắt hắn tối lại tay đặt lên miệng cô, thân thể lại hoàn toàn ngoan ngoãn nghe cô, rất tỉnh táo không giống như bị dục vọng khống chế.
"Đừng nói, không thích".
Ngắn gọn nhưng cô lại hiểu hắn ý hắn là đừng nói từ "chết" hắn không thích.
Hoa Y nở nụ cười tay tay luân phiên động.
————————————
"Ha..."
Hoa Y nhìn dịch trắng trên tay mình, đây là lần thứ 4, tay cô đã rất mỏi còn có chút đỏ lên.
Arma nheo lông mày kéo lấy tay cô đau lòng hôn xuống, hắn nhấc người định rời khỏi người cô.
"Đừng cử động, em không sao, không thoát hết ra sẽ rất khó chịu".
Cùng lúc cô kéo lại tay hắn, xoay mặt hắn đối diện mình hôn lên.
Hai tay hắn chống bên người cô, thật thà trụ vững, vô cùng bình tĩnh gần như không giống bị phát tình nếu bỏ qua đôi mắt dần trở nên hằn tia máu thì xem được là nhẫn nhịn tuyệt đỉnh.
Hoa Y vòng chân quấn quanh eo hắn: "Có thể vào".
Nói xong cô vẫn không thấy hắn động, hắn nhìn cô nhưng chỉ nhìn như thế, vẫn chống tại cửa động không có nhúc nhích.
Hoa Y nở nụ cười có lẽ đây là một trong số lần hiếm hoi cô thật sự chân thành nở nụ cười, nụ cười không xen lẫn toan tính hay giả dối.
"Tin em, yêu anh".
Hắn mở to mắt nhìn cô giống như không tin vào tai mình, đôi mắt bình tĩnh lý trí lúc này lại phủ thêm một tầng cảm xúc phức tạp khó nói.
Hắn cúi người xuống hôn cô, ôm cô thật chặt, thật chặt giống như muốn khảm cô vào da thịt...
6996 càm ràm suốt quá trình khiến cô cảm thấy rất bực bội, còn bực bội hơn nữa là Arma sau khi về nhà liền vào phòng đóng cửa nhốt cô bên ngoài.
"Anh im miệng, chưa có chết".
Hoa Y bực bội lại phải nghĩ phương pháp dỗ tiểu tổ tông nhà mình, phải nói tính cách Arma chiếm hữu rất cao hắn cực kì bài xích cô tiếp xúc với bất kì người nào ngoài hắn.
Mà lúc nãy vì phấn khích quá nên cô liền lau máu cho nữ chủ, một màn này bị hắn thấy được liền phong bế giận dỗi, thật mệt tâm cô quá mà.
Hoa Y bước lại gần gõ cửa: "Arma em muốn vào phòng".
Cứ tưởng người bên trong sẽ không phản ứng cô, bất chợt cánh cửa cạch một tiếng mở ra, cô thuận thế đẩy cửa bước vào.
Cô thấy hắn đã nằm trên giường đắp chăn kín thân mình, ngay cả đầu cũng không lộ ra.
Có chút buồn cười, đành nhịn lại cảm xúc dâng lên bước về phía hắn, cô nằm xuống giường thông qua chăn ôm eo hắn.
"Arma em chỉ là quá phấn khích, em nhất thời quên mất, hơn nữa cô ta cũng là nữ mà".
Người làm tổ trong chăn dường như run lên khe khẽ.
Thái độ này là cô biết hắn nhất định đang rất bất mãn, cực kì bất mãn nhưng lại không biết nói gì với cô.
"Lần sau em không thế nữa, chuyện đã hoàn thành bây giờ em là của anh nhé".
Thấy người trong chăn im lặng không phản ứng, Hoa Y lúc này mới thấy kì lạ, vén chăn hắn lên lại vén không ra.
Hắn giữ chặt góc chăn không cho cô chen vào Hoa Y lo lắng nói: "Arma có chuyện gì ra ngoài nói chuyện với em, đừng thế nghẹt chết mình".
Chợt góc chăn tung lên, tay bị người kéo vào trong Hoa Y bị thân mình hắn áp xuống đầu chôn tại hõm cổ cô.
Cảm nhận hơi thở ấm nóng phả lên trên cổ, cũng cảm nhận tầng mồ hôi rịn ra trên trán hắn cô phát hoảng.
"Arma anh sao thế!!".
Hơi thở của hắn càng thêm gấp gáp phả trên cổ cô, Hoa Y cảm nhận được có gì đó chống tại đùi trong cô lúc này mới thả lỏng cô nở nụ cười tà tứ.
"Muốn em thì cứ nói, dỗi em cũng không thể nào ngăn anh muốn em mà".
"Không muốn, khó chịu".
Hoa Y đẩy đầu hắn lại đẩy không ra, nhiệt độ trên người hắn nóng đến đáng sợ giống như là phát sốt.
Cô trở nên nghiêm túc: "Arma...anh phát tình?".
Cảm nhận trên hõm cổ cô môi hắn mím lại thân thể gần như nóng cháy không ngừng cọ tới cọ lui trên người cô.
Hoa Y thở dài: "Nào phát tình là chuyện bình thường mà Vrag đều sẽ phát tình, anh mang một nửa dòng máu của Vrag nên tất nhiên cũng sẽ xảy ra".
Hắn khó chịu phun ra: "Không muốn".
Hoa Y thờ dài vuốt ve tóc hắn, vài sợi trước trán vốn đã hơi ẩm ướt, cô ôm hắn cũng thấy nóng cháy nữa là chính bản thân hắn.
Hoa Y dứt khoát bắt chéo chân quanh hông hắn, ngón tay đặt trên lưng hắn từ trên sống lưng phác hoạ đi xuống.
Arma rùng mình, hô hấp càng thêm nặng nề hắn dùng một tay bắt lại tay cô kéo hai tay cô đan lại nhau cố định ở trên đầu, mặt vẫn dứt khoát chôn tại hõm cổ cô.
Hoa Y đến lúc này cũng thấy bản thân phát nóng mồ hôi rịn ra trên trán, mà người phía trên nhất khoát chỉ nằm im không có làm gì.
Hoa Y bực bội dùng ngón chân cọ qua đùi hắn kéo xuống bắp chân.
Arma thấy hành động của cô trêu chọc hắn thuận miệng cắn lên xương quai xanh cô, để lại vết văng nhè nhẹ, sau đó lại không tự chủ đặt nụ hôn mút vào.
Hoa Y lúc này cũng thở dốc rõ ràng thứ chống lên đùi trong cô đều không ngừng lớn lên, nóng cháy thế kia vậy mà nhất định không chịu động.
"Arma anh sợ em bị thương?".
"Ừm"
Nhận được lời đáp của hắn cô dần thờ ra.
"Arma em là Vrag em không phải con người, cũng không yếu đuối như con người".
"Không muốn, sợ".
Hoa Y thờ dài: "Arma ngẩng đầu lên nhìn em".
Hắn không di chuyển, đang làm lơ lời cô nói.
"Arma anh mà không nhìn em thì em liền rời xa anh".
Thân mình hắn chợt run lên, tim cũng đập nhanh dữ dội Hoa Y cảm nhận thấy, hắn từ từ ngẩng đầu lên nhìn vào mắt cô.
"Arma không sợ, em đều sẽ không rời xa anh, nếu có ngày đó em liền mang anh theo, anh có tin em".
Hắn do dự môi vẫn mím chặt không nói chuyện, khuôn mặt căng chặt càng làm nổi bật rõ đôi mắt thanh triệt đanh tranh đấu, đôi mắt trắng đen rõ ràng, một màu lam thẫm xinh đẹp.
"Ừm tin em, yêu em".
Hắn giống như khuất phục buông tay cô.
Hoa Y được giải thoát hai tay ôm mặt hắn nâng lên khẽ rướn người hôn lên đôi môi câu nhân của hắn.
Bàn tay lướt đi xuống chạm qua vòm ngực rắn chắc lướt xuống cơ bụng...nắm trong tay vật sớm đã căng cứng nóng bỏng kia.
Hoa Y thở ra một hơi ngừng hôn hắn không khí mới mẻ tràn vào, cô nâng mắt nhìn sâu vào đôi mắt xanh thẫm xinh đẹp ấy.
Đôi mắt trong treo nay vấy nên một tầng hơi nước...vẫn là xinh đẹp tuyệt mỹ như thế.
Cô câu lên môi nhẹ hôn khoé miệng hắn an ủi, nhìn vẻ mặt chó con không được ăn no kia khiến cô bất giác không nhịn được.
"Không vào được, kì phát tình sẽ rất là điên cuồng em cũng không muốn bản thân mình bị chết ở trên giường đâu".
Ánh mắt hắn tối lại tay đặt lên miệng cô, thân thể lại hoàn toàn ngoan ngoãn nghe cô, rất tỉnh táo không giống như bị dục vọng khống chế.
"Đừng nói, không thích".
Ngắn gọn nhưng cô lại hiểu hắn ý hắn là đừng nói từ "chết" hắn không thích.
Hoa Y nở nụ cười tay tay luân phiên động.
————————————
"Ha..."
Hoa Y nhìn dịch trắng trên tay mình, đây là lần thứ 4, tay cô đã rất mỏi còn có chút đỏ lên.
Arma nheo lông mày kéo lấy tay cô đau lòng hôn xuống, hắn nhấc người định rời khỏi người cô.
"Đừng cử động, em không sao, không thoát hết ra sẽ rất khó chịu".
Cùng lúc cô kéo lại tay hắn, xoay mặt hắn đối diện mình hôn lên.
Hai tay hắn chống bên người cô, thật thà trụ vững, vô cùng bình tĩnh gần như không giống bị phát tình nếu bỏ qua đôi mắt dần trở nên hằn tia máu thì xem được là nhẫn nhịn tuyệt đỉnh.
Hoa Y vòng chân quấn quanh eo hắn: "Có thể vào".
Nói xong cô vẫn không thấy hắn động, hắn nhìn cô nhưng chỉ nhìn như thế, vẫn chống tại cửa động không có nhúc nhích.
Hoa Y nở nụ cười có lẽ đây là một trong số lần hiếm hoi cô thật sự chân thành nở nụ cười, nụ cười không xen lẫn toan tính hay giả dối.
"Tin em, yêu anh".
Hắn mở to mắt nhìn cô giống như không tin vào tai mình, đôi mắt bình tĩnh lý trí lúc này lại phủ thêm một tầng cảm xúc phức tạp khó nói.
Hắn cúi người xuống hôn cô, ôm cô thật chặt, thật chặt giống như muốn khảm cô vào da thịt...
Bình luận facebook