-
Chương 41: Đừng sợ
Bạch Nhất Phàm chưa từng thấy chú hai của mình như vậy bao giờ. Ở trong lòng anh ta, chú hai Bạch Khải Phong là một vị thần, tất cả mọi người đều phải cúi đầu tươi cười chào đón trước mặt ông ta.
Nhưng lúc này, ông lão kia còn chưa nói gì mà chú hai anh ta đã tự tát vào mặt mình thật mạnh!
Điều này có nghĩa là gì? Bạch Nhất Phàm không dám tưởng tượng nữa.
Sau khi Bạch Khải Phong tự tát mình năm bạt tai, ông Sáu Kim mới khịt mũi bảo: “Thôi được rồi”.
Bạch Khải Phong dừng tay lại, nhưng ông ta vẫn cúi đầu, không dám nói câu nào.
Lúc này ông Sáu Kim nói tiếp: “Khải Phong à, về chuyện ngày hôm nay thì tôi không muốn làm to lên, con cái nhà mình phải biết dạy dỗ nghiêm khắc vào”.
“Vâng vâng vâng, ông Sáu, sau khi về nhà tôi nhất định sẽ dạy dỗ thật nghiêm khắc!”
Dứt lời, Bạch Khải Phong đột nhiên đá một phát vào mặt Bạch Nhất Phàm khiến cho anh ta ngã lăn ra đất.
Sau đó ông ta giận dữ quát: “Thằng ngu, ai cho mày ngồi rồi hả? Quỳ xuống dập đầu với ông Kim ngay!”
Bạch Nhất Phàm làm sao dám không nghe lời, anh ta vội vàng quỳ xuống dập đầu với ông Sáu Kim.
Đám đàn em của Bạch Nhất Phàm và cô gái xăm mình ở xung quanh đều sững sờ.
Bạch Khải Phong là ai?
Đó là một người có máu mặt hàng đầu ở thành phố Hoàng Hùng này, cứ dăm ba hôm đều sẽ xuất hiện với tư cách là nhân vật chính trên kênh tin tức địa phương!
Nhưng tối hôm nay, khi đối mặt với ông lão kia, Bạch Khải Phong lại sợ sệt như thế, họ đã không thể tưởng tượng ra thân phận của ông Sáu Kim nữa.
Còn ông Sáu Kim lại tỏ vẻ như thể là một chuyện bé nhỏ không đáng kể, ông ta chỉnh lại quần áo, nở nụ cười trên môi đi tới trước mặt Từ Tùng.
“Cháu trai à, cháu đừng sợ, lên xe tôi đi, tôi đưa cháu về nhà”, ông Sáu Kim nói.
Bà Sáu cũng đi lại gần nắm lấy tay Từ Tùng, nhẹ giọng an ủi: “Cháu à, chắc hẳn mấy năm nay cháu đã phải chịu khổ rồi, dẫn chúng tôi đi gặp phụ huynh của cháu nhé”.
Giờ phút này, biểu cảm của tất cả mọi người khi nhìn Từ Tùng cũng thay đổi.
Dù có ngu đến đâu cũng hiểu được cậu thanh niên này có quan hệ đặc biệt nào đó với vợ chồng ông Sáu Kim!
Lúc này trông Từ Tùng vừa mừng vừa lo.
Cậu ấy không biết thân phận của ông Sáu Kim, lại càng không thể hiểu vì sao ông ta lại đối xử tốt với mình như vậy.
Lâm Lâm ở bên cạnh kích động nắm chặt tay Từ Tùng, cô ấy lờ mờ phát hiện ra được gì đó.
Còn cô gái xăm mình thì trông mặt như đưa đám.
Cô ta biết lần này mình đã gây ra hoạ lớn, cho dù ông Sáu Kim có làm gì cô ta hoặc tha cho cô ta, có lẽ nhà họ Bạch cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô ta.
Bởi vì nếu không phải do cô ta giật dây thì hoàn toàn sẽ không xảy ra chuyện này.
Đúng như trong dự đoán, khi cô gái xăm mình hơi quay đầu lại nhìn về phía Bạch Nhất Phàm, cô ta phát hiện Bạch Nhất Phàm đang nhìn mình bằng ánh mắt đầy thù hằn.
Phải, Bạch Nhất Phàm biết mình không thể trả thù Từ Tùng và ông Sáu Kim, nhưng bồn lửa giận này cũng cần phải tìm chỗ trút chứ đúng không?
Rõ ràng cô gái xăm mình làm chỗ trút giận không còn gì thích hợp hơn nữa…
Thật ra người oan uổng nhất ở đây là Bạch Khải Phong, ông ta đang trao đổi tình cảm với hai người đẹp, kết quả bỗng dưng lại bị kéo tới đây, chẳng biết ra sao, chỉ có thể tự tát mình, ông ta phải đi tìm ai giãi bày đây?
Tất nhiên bây giờ ông ta cũng đã lờ mờ hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Ông Sáu Kim không còn quan tâm đến những việc này nữa, ông ta và bà Sáu kéo Từ Tùng với Lâm Lâm lên xe, muốn đi gặp phụ huynh của Từ Tùng.
Trên xe, mấy người ngồi chen chúc nhau, nhưng ông Sáu Kim và bà Sáu lại vô cùng vui vẻ.
Bà Sáu ngẫm nghĩ kĩ rồi mới hỏi cô bé kia: “Cháu tên Lâm Lâm phải không? Cô gái xăm mình kia là chị họ của cháu?”
Lâm Lâm khẽ gật đầu: “Vâng ạ”.
“Tại sao cô ta lại có thể quản cháu yêu đương với ai? Không phải mấy chuyện này do bố mẹ cháu quản à?”, bà Sáu hỏi.
Lâm Lâm trả lời: “Thật ra chị ấy chỉ là chị họ xa của cháu thôi, không thân thiết lắm…”
Chẳng mấy chốc Lâm Lâm đã kể lại tất tần tật về cô gái xăm mình.
Cái người được gọi là chị họ kia thực chất là cặn bã của xã hội.
Bình thường cô ta ỷ mình quen biết con ông cháu cha trong khu vực nội thành, cả ngày chỉ biết đi tìm những cô gái xinh đẹp cho mấy thằng con ông cháu cha kia chơi.
Nói thẳng ra là dẫn mối.
Ban đầu cô gái xăm mình và Lâm Lâm cũng không thân lắm.
Sau này Bạch Nhất Phàm thi thoảng gặp được Lâm Lâm, anh ta đi hỏi thăm thì biết cô ấy có quan hệ họ hàng với cô gái xăm mình, thế là bảo cô ta đi tìm Lâm Lâm.
Cô gái xăm mình quấy rầy cuộc sống tình cảm của Lâm Lâm, hoàn toàn không muốn tốt cho cô ấy, mà chỉ muốn tìm đồ chơi cho Bạch Nhất Phàm, lấy lòng anh ta thôi.
Nghe những lời này xong, bà Sáu lập tức nói: “Nếu vậy thì chúng ta không cần quan tâm đâu”.
Nhưng lúc này, ông lão kia còn chưa nói gì mà chú hai anh ta đã tự tát vào mặt mình thật mạnh!
Điều này có nghĩa là gì? Bạch Nhất Phàm không dám tưởng tượng nữa.
Sau khi Bạch Khải Phong tự tát mình năm bạt tai, ông Sáu Kim mới khịt mũi bảo: “Thôi được rồi”.
Bạch Khải Phong dừng tay lại, nhưng ông ta vẫn cúi đầu, không dám nói câu nào.
Lúc này ông Sáu Kim nói tiếp: “Khải Phong à, về chuyện ngày hôm nay thì tôi không muốn làm to lên, con cái nhà mình phải biết dạy dỗ nghiêm khắc vào”.
“Vâng vâng vâng, ông Sáu, sau khi về nhà tôi nhất định sẽ dạy dỗ thật nghiêm khắc!”
Dứt lời, Bạch Khải Phong đột nhiên đá một phát vào mặt Bạch Nhất Phàm khiến cho anh ta ngã lăn ra đất.
Sau đó ông ta giận dữ quát: “Thằng ngu, ai cho mày ngồi rồi hả? Quỳ xuống dập đầu với ông Kim ngay!”
Bạch Nhất Phàm làm sao dám không nghe lời, anh ta vội vàng quỳ xuống dập đầu với ông Sáu Kim.
Đám đàn em của Bạch Nhất Phàm và cô gái xăm mình ở xung quanh đều sững sờ.
Bạch Khải Phong là ai?
Đó là một người có máu mặt hàng đầu ở thành phố Hoàng Hùng này, cứ dăm ba hôm đều sẽ xuất hiện với tư cách là nhân vật chính trên kênh tin tức địa phương!
Nhưng tối hôm nay, khi đối mặt với ông lão kia, Bạch Khải Phong lại sợ sệt như thế, họ đã không thể tưởng tượng ra thân phận của ông Sáu Kim nữa.
Còn ông Sáu Kim lại tỏ vẻ như thể là một chuyện bé nhỏ không đáng kể, ông ta chỉnh lại quần áo, nở nụ cười trên môi đi tới trước mặt Từ Tùng.
“Cháu trai à, cháu đừng sợ, lên xe tôi đi, tôi đưa cháu về nhà”, ông Sáu Kim nói.
Bà Sáu cũng đi lại gần nắm lấy tay Từ Tùng, nhẹ giọng an ủi: “Cháu à, chắc hẳn mấy năm nay cháu đã phải chịu khổ rồi, dẫn chúng tôi đi gặp phụ huynh của cháu nhé”.
Giờ phút này, biểu cảm của tất cả mọi người khi nhìn Từ Tùng cũng thay đổi.
Dù có ngu đến đâu cũng hiểu được cậu thanh niên này có quan hệ đặc biệt nào đó với vợ chồng ông Sáu Kim!
Lúc này trông Từ Tùng vừa mừng vừa lo.
Cậu ấy không biết thân phận của ông Sáu Kim, lại càng không thể hiểu vì sao ông ta lại đối xử tốt với mình như vậy.
Lâm Lâm ở bên cạnh kích động nắm chặt tay Từ Tùng, cô ấy lờ mờ phát hiện ra được gì đó.
Còn cô gái xăm mình thì trông mặt như đưa đám.
Cô ta biết lần này mình đã gây ra hoạ lớn, cho dù ông Sáu Kim có làm gì cô ta hoặc tha cho cô ta, có lẽ nhà họ Bạch cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô ta.
Bởi vì nếu không phải do cô ta giật dây thì hoàn toàn sẽ không xảy ra chuyện này.
Đúng như trong dự đoán, khi cô gái xăm mình hơi quay đầu lại nhìn về phía Bạch Nhất Phàm, cô ta phát hiện Bạch Nhất Phàm đang nhìn mình bằng ánh mắt đầy thù hằn.
Phải, Bạch Nhất Phàm biết mình không thể trả thù Từ Tùng và ông Sáu Kim, nhưng bồn lửa giận này cũng cần phải tìm chỗ trút chứ đúng không?
Rõ ràng cô gái xăm mình làm chỗ trút giận không còn gì thích hợp hơn nữa…
Thật ra người oan uổng nhất ở đây là Bạch Khải Phong, ông ta đang trao đổi tình cảm với hai người đẹp, kết quả bỗng dưng lại bị kéo tới đây, chẳng biết ra sao, chỉ có thể tự tát mình, ông ta phải đi tìm ai giãi bày đây?
Tất nhiên bây giờ ông ta cũng đã lờ mờ hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Ông Sáu Kim không còn quan tâm đến những việc này nữa, ông ta và bà Sáu kéo Từ Tùng với Lâm Lâm lên xe, muốn đi gặp phụ huynh của Từ Tùng.
Trên xe, mấy người ngồi chen chúc nhau, nhưng ông Sáu Kim và bà Sáu lại vô cùng vui vẻ.
Bà Sáu ngẫm nghĩ kĩ rồi mới hỏi cô bé kia: “Cháu tên Lâm Lâm phải không? Cô gái xăm mình kia là chị họ của cháu?”
Lâm Lâm khẽ gật đầu: “Vâng ạ”.
“Tại sao cô ta lại có thể quản cháu yêu đương với ai? Không phải mấy chuyện này do bố mẹ cháu quản à?”, bà Sáu hỏi.
Lâm Lâm trả lời: “Thật ra chị ấy chỉ là chị họ xa của cháu thôi, không thân thiết lắm…”
Chẳng mấy chốc Lâm Lâm đã kể lại tất tần tật về cô gái xăm mình.
Cái người được gọi là chị họ kia thực chất là cặn bã của xã hội.
Bình thường cô ta ỷ mình quen biết con ông cháu cha trong khu vực nội thành, cả ngày chỉ biết đi tìm những cô gái xinh đẹp cho mấy thằng con ông cháu cha kia chơi.
Nói thẳng ra là dẫn mối.
Ban đầu cô gái xăm mình và Lâm Lâm cũng không thân lắm.
Sau này Bạch Nhất Phàm thi thoảng gặp được Lâm Lâm, anh ta đi hỏi thăm thì biết cô ấy có quan hệ họ hàng với cô gái xăm mình, thế là bảo cô ta đi tìm Lâm Lâm.
Cô gái xăm mình quấy rầy cuộc sống tình cảm của Lâm Lâm, hoàn toàn không muốn tốt cho cô ấy, mà chỉ muốn tìm đồ chơi cho Bạch Nhất Phàm, lấy lòng anh ta thôi.
Nghe những lời này xong, bà Sáu lập tức nói: “Nếu vậy thì chúng ta không cần quan tâm đâu”.
Bình luận facebook