• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full THẦY GIÁO ĐẠI NHÂN, EM YÊU ANH! (2 Viewers)

  • Chap 20: Qua nhà thầy ngủ... (1)

Sau cái hôm nó bị kẹt trong thang máy thì giờ nó không dám đi thang máy nửa. Ở nhà một mình với người giúp việc cũng không dám ở ( Chị này mà làm bang chủ cái gì! Nhát như thỏ ấy... ^^). Hôm nay ba mẹ nó đi công tác 3 ngày 2 đêm mới về. Đáng lẽ nó qua biệt thự Nghi Tâm( Hà Nghi- Thiên Tâm) ngủ vậy mà hai cô nàng này lại dọn hẳn qua ở biệt thự Cung Thẩm( Cung Vũ- Thẩm Bảo Thiên). Thật là... giờ chỉ còn mình nó cô đơn lẻ loi. Đang rầu rỉ không biết tối nay ngủ ở đâu thì trong đầu nó hiện lên hình ảnh của anh, không suy nghĩ nhiều nó với lấy chiếc điện thoại trên tủ đầu giường bấm số...




- Ừ? Điện thoại vừa reo anh bắt máy ngay ( vì là nó gọi thôi...)




- Thầy ạ? Thầy đang ở đâu thế? Nó ngọt giọng hỏi




- Tôi đang ở nhà! Có gì sao?




- Thầy ơi cho em qua nhà thầy ở nhờ 2 ngày được không?




-Sao thế? Giọng anh tỏ vẻ ngạc nhiên lắm




- Ba Tô mẹ Tô hôm nay đi công tác rồi! Mấy ngày nửa mới về! Ở nhà một mình em sợ...




- Chuẩn bị đi! 5 phút nửa tôi qua! Anh nói




- Ok Sếp! Nó vui vẻ đi chuẩn bị đồ




Píp Píp... Tiếng kèn xe vang lên






- Em định dọn qua nhà tôi ở luôn đấy hả? Anh vừa chạy tới xách cái balô cho nó gương mặt nhăn nhó




- Hihi... Em chỉ lấy vài bộ ở nhà, vài bộ ở trường và đồ dùng cá nhân thôi à! Nó cười cười




- Cô chủ đi vui nhé! Dì quản gia ra tận cổng tiễn nó




- Vâng ạ! Dì ngủ ngon nha! Nó vẫy tay chào dì quản gia và chui vào trong xe thắt dây an toàn chờ anh.




Lúc lên xe anh nhìn bộ dạng hí hửng của nó anh cũng vui theo.




- Sao trong nhà còn có người giúp việc với bà quản gia mà!? Anh vừa điều khiển vô lăng vừa nói.




- Em! Tuy là có người giúp việc đều là người tốt nhưng họ ở tuốt tầng trệt, em mà bị gì thì họ cũng đâu có biết. Với lại dì quản gia này thay bà quản gia yêu quý của em. Em không thể tin tưởng được




- Dì quản gia? Bà quản gia? Anh thắc mắc




- À! Bà quản gia nhà em đi về quê tham người bà con đang bị ốm, dì quản gia là con nuôi của bà quản gia. Dì ấy chưa ở nhà em bao giờ nên em không thể tin tưởng. Nó giải thích




- Vậy em không sợ dì quản gia đó... Anh ngân kéo giọng




- Hihi! Thầy không cần phải lo đâu ạ! Nhà em có camera an ninh. Nó dựa người vào ghế một cách thoải mái...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom