Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-264
Chương 264: Một cô gái nên đối tốt hơn với bản thân mình (2)
Editor: Wave Literature
Lần này, Lâm Giang còn kiên nhẫn hơn cả lần trước. Không những anh không tắt WeChat của mình để làm những việc khác mà anh còn kiên nhẫn chờ đợi hoạt động từ <Yến Loves Ice Cream>.
Vì quá nóng lòng, Lâm Giang liên tục tải lại trang khoảnh khắc của mình. Anh không quan tâm đến điều gì khác ngoài phản hồi của Thi Yến. Nhưng trái với sự chờ đợi của anh, cô thậm chí còn không trả lời bình luận mà anh đã viết trên bài đăng của cô.
Trớ trêu thay! Lâm Giang càng tải lại trang bao nhiêu lần thì anh lại thấy Thi Yến đang tiếp tục trò chuyện với Hạ Thương Chu càng rõ bấy nhiêu.
<Expert of the Monkeys>: [Tôm càng xanh, tôm trứng muối, tôm mười ba vị, tôm hùm đất... Món tôm cuối cùng ở nhà hàng này là gì nhỉ? Anh không thể nhớ nổi tên nó là gì cả?]
<Yến Loves Ice Cream>: [ Đó là Tôm rưới nước sốt đặc biệt.]
<Yến Loves Ice Cream>: [Đây chính là món đặc sản của nhà hàng, nó thực sự rất ngon đấy! Với sự kết hợp độc đáo của chiếc bánh gạo được thêm vào bên trong, món tôm này càng thêm phần đặc biệt, chỉ có điều là nó hơi cay một chút thôi!]
Tại sao cô ấy không trả lời bình luận của anh mà lại trả lời bình luận của Hạ Thương Chu đến hai lần nhỉ?
Lâm Giang đột nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu. Không chút do dự, anh bình luận về bài đăng của <Yến Loves Ice Cream> thêm một lần nữa: [Ăn đồ ăn cay sẽ khiến muội dễ bị nổi mụn đấy!]
Sau khi bình luận được gửi đi, Lâm Giang rốt cuộc cũng đã nhận được hồi âm. Anh vội vã nhấn vào để xem, nhưng kết quả không như anh mong đợi, đó là một phản hồi từ Hạ Thương Chu: [Không đời nào Yến muội bị nổi mụn đâu. Muội ấy được trời phú cho một khuôn mặt xinh đẹp bẩm sinh đến mức ánh trăng cũng phải cúi đầu vì xấu hổ, cánh hoa e thẹn vì kém sắc, đàn cá sặc nước vì sốc và cánh én phải chao liệng vì kinh ngạc!]
Lâm Giang lại tiếp tục chờ đợi, nhưng có vẻ như cô nàng mũm mĩm không có ý định trả lời anh. Vì vậy, anh vẫn kiên trì gửi bình luận thêm một lần nữa: [Tôi đang nói sự thật với muội đó. Có một sự thật đáng sợ khác muội có muốn nghe không?]
Lần này Lâm Giang không cần đợi ai trả lời, anh ta tiếp tục bình luận: [Có một sự thật kinh khủng là ăn đồ cay không những khiến muội sẽ béo phì, mà còn có một khuôn mặt đầy mụn nữa đấy...]
Anh đã viết bốn bình luận liên tiếp trên trang khoảnh khắc của cô như vậy, chắc chắn thế nào cô cũng để ý đến anh thậm chí khi cô có nhiều thông báo đến đến nhường nào.
Lâm Giang vẫn tiếp tục chờ đợi. Anh đợi lâu đến mức phải tải lại trang chủ. Nhưng ngạc nhiên thay, lần này anh không tìm thấy bài đăng của <Yến Loves Ice Cream> đâu cả. Anh bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Tại sao mình lại không tìm thấy bài đăng của cô nàng mũm mĩm nữa nhỉ? Hay là cô ấy đã xóa nó rồi?
Nghĩ ngợi một lúc, anh bấm nhẹ vào ảnh đại diện của <Yến Loves Ice Cream> để vào trang cá nhân của cô.
Từ trước đến giờ Lâm Giang vẫn tìm thấy trang cá nhân của cô nàng mũm mĩm, nhưng lần này, thứ hiện ra trước mắt anh ngay bây giờ chỉ là mộ màu trắng xóa, trống rỗng.
Lạ nhỉ? Có khi nào WeChat của tôi mắc phải lỗi gì rồi không?
Vừa bất ngờ, vừa bối rối, Lâm Giang nhấn thử vào trang khoảnh khắc của Lâm Tâm Ý.
Anh nhận thấy không có bất kỳ vấn đề gì xảy ra cả, anh vẫn có thể truy cập trang khoảnh khắc của chị gái mình như thường lệ mà không gặp rắc rối nào cả...
Lâm Giang chỉ nghĩ đơn giản là có thể WeChat của anh đã bị nhiễm vi rút. Nhưng đến khi anh truy cập vào một số trang khoảnh khắc khác, anh mới cảm thấy vô cùng hoang mang, anh bắt đầu tìm hiểu những triệu chứng từ lúc nãy cho đến giờ.
Mặc dù suy nghĩ đến nát óc nhưng anh vẫn không thể nghĩ ra nguyên nhân tại sao lại như vậy. Cuối cùng Lâm Giang quyết định truy cập vào WeChat của Lục Bôn Lai.
[Người A ban đầu có thể thấy được trang khoảnh khắc của Người B, nhưng sau khi Người A gửi một vài tin nhắn, anh ta thấy rằng anh ta không thể tìm thấy trang khoảnh khắc của Người B nữa.]
Sau khi giải thích rõ ràng toàn bộ vấn đề của mình cho Lục Bôn Lai, Lâm Giang lại tiếp tục hỏi: [Theo cậu chuyện gì có thể xảy ra ở đây? Có khi nào đây chỉ là một lỗi nào đó không?]
Khoảng ba phút sau, anh nhận được câu trả lời từ Lục Bôn Lai: [Cậu mà cũng cần phải đi hỏi ai nữa sao? Rõ ràng là B đã chặn A rồi đấy!]
Lâm Giang: [Chặn ư???]
Lục Bôn Lai: [ Đúng vậy. Ông chủ, đừng nói với tôi là cậu thậm chí còn không biết trang khoảnh khắc của WeChat có tính năng chặn người khác chứ?]
Tôi chưa sử dụng trang khoảnh khắc trước đây bao giờ, hơn nữa là bên phía dịch vụ chăm sóc khách hàng của WeChat không có lúc nào gọi cho tôi để thông báo tôi về tính năng đó, vậy làm sao tôi có thể biết được cơ chứ?
Mặc dù cố biện minh trước những lời giải thích của Lục Bôn Lai, nhưng anh vẫn chưa chịu chấp nhận một sự thật là cô nàng mũm mĩm đã chặn anh, vì vậy Lâm Giang cố hỏi thêm một lần nữa: [Cậu có chắc đó là tính năng chặn không vậy? Cậu chắc chắn rằng đây Không phải là một số loại lỗi trên WeChat chứ?]
Editor: Wave Literature
Lần này, Lâm Giang còn kiên nhẫn hơn cả lần trước. Không những anh không tắt WeChat của mình để làm những việc khác mà anh còn kiên nhẫn chờ đợi hoạt động từ <Yến Loves Ice Cream>.
Vì quá nóng lòng, Lâm Giang liên tục tải lại trang khoảnh khắc của mình. Anh không quan tâm đến điều gì khác ngoài phản hồi của Thi Yến. Nhưng trái với sự chờ đợi của anh, cô thậm chí còn không trả lời bình luận mà anh đã viết trên bài đăng của cô.
Trớ trêu thay! Lâm Giang càng tải lại trang bao nhiêu lần thì anh lại thấy Thi Yến đang tiếp tục trò chuyện với Hạ Thương Chu càng rõ bấy nhiêu.
<Expert of the Monkeys>: [Tôm càng xanh, tôm trứng muối, tôm mười ba vị, tôm hùm đất... Món tôm cuối cùng ở nhà hàng này là gì nhỉ? Anh không thể nhớ nổi tên nó là gì cả?]
<Yến Loves Ice Cream>: [ Đó là Tôm rưới nước sốt đặc biệt.]
<Yến Loves Ice Cream>: [Đây chính là món đặc sản của nhà hàng, nó thực sự rất ngon đấy! Với sự kết hợp độc đáo của chiếc bánh gạo được thêm vào bên trong, món tôm này càng thêm phần đặc biệt, chỉ có điều là nó hơi cay một chút thôi!]
Tại sao cô ấy không trả lời bình luận của anh mà lại trả lời bình luận của Hạ Thương Chu đến hai lần nhỉ?
Lâm Giang đột nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu. Không chút do dự, anh bình luận về bài đăng của <Yến Loves Ice Cream> thêm một lần nữa: [Ăn đồ ăn cay sẽ khiến muội dễ bị nổi mụn đấy!]
Sau khi bình luận được gửi đi, Lâm Giang rốt cuộc cũng đã nhận được hồi âm. Anh vội vã nhấn vào để xem, nhưng kết quả không như anh mong đợi, đó là một phản hồi từ Hạ Thương Chu: [Không đời nào Yến muội bị nổi mụn đâu. Muội ấy được trời phú cho một khuôn mặt xinh đẹp bẩm sinh đến mức ánh trăng cũng phải cúi đầu vì xấu hổ, cánh hoa e thẹn vì kém sắc, đàn cá sặc nước vì sốc và cánh én phải chao liệng vì kinh ngạc!]
Lâm Giang lại tiếp tục chờ đợi, nhưng có vẻ như cô nàng mũm mĩm không có ý định trả lời anh. Vì vậy, anh vẫn kiên trì gửi bình luận thêm một lần nữa: [Tôi đang nói sự thật với muội đó. Có một sự thật đáng sợ khác muội có muốn nghe không?]
Lần này Lâm Giang không cần đợi ai trả lời, anh ta tiếp tục bình luận: [Có một sự thật kinh khủng là ăn đồ cay không những khiến muội sẽ béo phì, mà còn có một khuôn mặt đầy mụn nữa đấy...]
Anh đã viết bốn bình luận liên tiếp trên trang khoảnh khắc của cô như vậy, chắc chắn thế nào cô cũng để ý đến anh thậm chí khi cô có nhiều thông báo đến đến nhường nào.
Lâm Giang vẫn tiếp tục chờ đợi. Anh đợi lâu đến mức phải tải lại trang chủ. Nhưng ngạc nhiên thay, lần này anh không tìm thấy bài đăng của <Yến Loves Ice Cream> đâu cả. Anh bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Tại sao mình lại không tìm thấy bài đăng của cô nàng mũm mĩm nữa nhỉ? Hay là cô ấy đã xóa nó rồi?
Nghĩ ngợi một lúc, anh bấm nhẹ vào ảnh đại diện của <Yến Loves Ice Cream> để vào trang cá nhân của cô.
Từ trước đến giờ Lâm Giang vẫn tìm thấy trang cá nhân của cô nàng mũm mĩm, nhưng lần này, thứ hiện ra trước mắt anh ngay bây giờ chỉ là mộ màu trắng xóa, trống rỗng.
Lạ nhỉ? Có khi nào WeChat của tôi mắc phải lỗi gì rồi không?
Vừa bất ngờ, vừa bối rối, Lâm Giang nhấn thử vào trang khoảnh khắc của Lâm Tâm Ý.
Anh nhận thấy không có bất kỳ vấn đề gì xảy ra cả, anh vẫn có thể truy cập trang khoảnh khắc của chị gái mình như thường lệ mà không gặp rắc rối nào cả...
Lâm Giang chỉ nghĩ đơn giản là có thể WeChat của anh đã bị nhiễm vi rút. Nhưng đến khi anh truy cập vào một số trang khoảnh khắc khác, anh mới cảm thấy vô cùng hoang mang, anh bắt đầu tìm hiểu những triệu chứng từ lúc nãy cho đến giờ.
Mặc dù suy nghĩ đến nát óc nhưng anh vẫn không thể nghĩ ra nguyên nhân tại sao lại như vậy. Cuối cùng Lâm Giang quyết định truy cập vào WeChat của Lục Bôn Lai.
[Người A ban đầu có thể thấy được trang khoảnh khắc của Người B, nhưng sau khi Người A gửi một vài tin nhắn, anh ta thấy rằng anh ta không thể tìm thấy trang khoảnh khắc của Người B nữa.]
Sau khi giải thích rõ ràng toàn bộ vấn đề của mình cho Lục Bôn Lai, Lâm Giang lại tiếp tục hỏi: [Theo cậu chuyện gì có thể xảy ra ở đây? Có khi nào đây chỉ là một lỗi nào đó không?]
Khoảng ba phút sau, anh nhận được câu trả lời từ Lục Bôn Lai: [Cậu mà cũng cần phải đi hỏi ai nữa sao? Rõ ràng là B đã chặn A rồi đấy!]
Lâm Giang: [Chặn ư???]
Lục Bôn Lai: [ Đúng vậy. Ông chủ, đừng nói với tôi là cậu thậm chí còn không biết trang khoảnh khắc của WeChat có tính năng chặn người khác chứ?]
Tôi chưa sử dụng trang khoảnh khắc trước đây bao giờ, hơn nữa là bên phía dịch vụ chăm sóc khách hàng của WeChat không có lúc nào gọi cho tôi để thông báo tôi về tính năng đó, vậy làm sao tôi có thể biết được cơ chứ?
Mặc dù cố biện minh trước những lời giải thích của Lục Bôn Lai, nhưng anh vẫn chưa chịu chấp nhận một sự thật là cô nàng mũm mĩm đã chặn anh, vì vậy Lâm Giang cố hỏi thêm một lần nữa: [Cậu có chắc đó là tính năng chặn không vậy? Cậu chắc chắn rằng đây Không phải là một số loại lỗi trên WeChat chứ?]
Bình luận facebook