Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 13
Không đợi Chu Tiểu Mai có phản ứng gì, đầu lưỡi của Tần Mục vuốn ra không ngừng mút ngón tay Chu Tiểu Mai, nhấm nháp tư vị mồ hôi.
- Hư chết người!
Chu Tiểu Mai gắt giọng, nhanh chóng thu tay về dấu ở sau lưng. Trong ánh mắt hương tình đậm đặc, trên gương mặt nhỏ nhắn đầy sắc đỏ và ngượng ngùng. Hàn răng ngọc cắn môi dưới, thẹn thùng đồng thời còn mang theo dụ hoặc.
Tần Mục ngón trỏ đại động, không nhịn được kéo Chu Tiểu Mai vào trong ngực và dùng sức hôn nàng, nhấm nháp hương thơm từ cánh môi của nàng truyền tới.
Tiếng pháo đột nhiên vang lên, không biết là trẻ con nhà ai đốt pháo, bây giờ là hào khí năm mới.
Lỗ tai Chu Tiểu Mai đỏ hồng, thò tay ngăn cản bàn tay của Tần Mục sờ lên ngực của nàng, có chút nghiêng đầu tránh né thế công của Tần Mục, nhỏ giọng nói ra:
- Tần Mục, chúng ta không thể như vậy.
Tần Mục sững sờ, lẳng lặng nhìn qua Chu Tiểu Mai, chờ đợi nàng giải thích.
- Trước tôi ra đi!
Chu Tiểu Mai buồn cười nhìn Tần Mục.
- Tôi không phải cô gái tốt, chúng ta đã qua rồi.
Chu Tiểu Mai nói câu này thì giãy ra khỏi ôm ấp của Tần Mục.
Tần Mục lập tức minh bạch Chu Tiểu Mai băn khoăn, gật gật đầu nói ra:
- Tiểu Mai tỷ, tôi hiểu, tôi chờ cô hồi tâm chuyển ý. Tôi muốn lấy cô!
Chu Tiểu Mai vui lên, nói ra:
- Nhanh ăn sủi cảo đi, nhìn bộ dáng gấp gáp của anh kìa.
Nói xong gắp sủi cảo trong chén ra, nội tâm của nàng thất thủ, Chu Tiểu Mai vẫn có chút không vững vàng, tay cầm đũa run lên.
Tần Mục không có chú ý tới động tác của Chu Tiểu Mai, cúi đầu cân nhắc một chút, ngẩng đầu hỏi:
- Tiểu Mai tỷ, sinh ý khách sạn thế nào?
Chu Tiểu Mai nhét sủi cảo vào trong miệng Tần Mục, ổn định tâm thần, trêu chọc hắn:
- Như thế nào, anh cũng muốn kinh doanh khách sạn nhỏ à?
Tần Mục lắc đầu, nói:
- Tiểu Mai tỷ, nếu khách sạn không kiếm được tiền, vậy thò bỏ đi.
Chu Tiểu Mai cười duyên một tiếng, mị nhãn như tơ nhìn qua Tần Mục, ý tứ hàm xúc nói ra:
- Không làm khách sạn thì anh nuôi tôi sao?
Tần Mục xúc động, lập tức muốn khẳng định nói với Chu Tiểu Mai, nhưng mà Chu Tiểu Mai hoặc cố tình như vậy, chuyện thân mật với Chu Tiểu Mai là không thể quá gấp, hắn cười nói:
- Tôi có chuyện cần Tiểu Mai tỷ giúp đỡ đấy. Cô là người duy nhất trong thôn nhìn thấy các mặt xã hội, chuyện này không có người tín nhiệm thì không làm được.
Chu Tiểu Mai nhìn ra hương vị trong mắt Tần Mục, một bộ dáng hung dữ, nói:
- Lại nhìn, lại nhìn sẽ móc mắt xuống.
Tần Mục chỉ vào bộ vị trọng yếu của Chu Tiểu Mai, nói ra:
- Tiểu Mai tỷ mặc áo ba lỗ nha? Đi tới Quảng Châu bên kia tôi nghĩ nên mặc áo ngực sẽ tốt cho dáng của cô đấy!
- Tiểu thí hài, biết áo ngực à?
Trên mặt Chu Tiểu Mai xuất hiện mây đỏ, từ khi hai người ở chung tới nay thì mặt nàng chưa từng khôi phục nhan sắc bình thường. Chu Tiểu Mai thò tay che bộ ngực lại, dư vị đặc biệt từ lời của Tần Mục hiện ra, kỳ quái hỏi:
- Anh nói cái gì? Quảng Châu? Cách chỗ chúng ta xa lắm đấy.
Tần Mục gật gật đầu nói ra:
- Tỉnh Quảng Đông là thành thị vùng duyên hải.
- Tôi phải đi Quảng Châu sao?
Chu Tiểu Mai xoắn tóc trên thái dương, kỳ quái nhìn qua Tần Mục.
Tần Mục cười đứng lên, đi vào trong buồng lấy mấy trang giấy ra, ngồi bên cạnh Chu Tiểu Mai, tỉ mỉ vẽ phác thảo, giảng giải cho Chu Tiểu Mai kế hoạch của mình.
Chu Tiểu Mai càng nghe con mắt càng tỏa sáng, nàng cũng không phải bởi vì kế hoạch của Tần Mục có thể mang đến bao nhiêu lợi nhuận, mà là nhìn thấy bộ dáng Tần Mục rất đẹp trai, trong lòng rung động, nàng càng ngày càng không tự ức chế được.
- Người sống trên núi trông coi tài phú cực lớn, cũng không phải không có người phát hiện, mà là không có người nào dám hành động.
Ánh mắt Tần Mục thăm thúy nhìn qua Chu Tiểu Mai, nói ra:
- Tiểu Mai tỷ, cô nguyện ý giúp tôi không, giúp người thôn Tây Sơn chúng ta làm giàu?
Chu Tiểu Mai nhìn qua Tần Mục tuổi trẻ có chút ngây thơ, kìm lòng không được vươn tay chậm rãi vuốt ve lông tơ bên miệng của Tần Mục, có chút nói mê nói:
- Đương nhiên, tôi nguyện ý, tôi muốn nhìn tiểu Tần Mục có thể làm ra chuyện kinh thiên gì.
Đột nhiên bên ngoài có tiếng pháo nổ liên tục truyền tới, thì ra hai người trong bất tri bất giác đã ngồi qua ba giờ sáng, năm nới đã qua rồi.
Tần Mục chậm rãi kéo bàn tay trắng như nhọc của Chu Tiểu Mai, nhẹ nhàng đặt lên bàn tay của mình. Cảm giác ấm áp hiện ra trong lòng. Chu Tiểu Mai thẹn thùng vô hạn, mím môi nhìn vào ánh mắt Tần Mục.
- Như vậy để cho chúng ta đi cùng một chỗ, đi nghênh đón biến hóa của thôn Tây Sơn a.
Tần Mục kiên định nói ra.
Pháo nổ vang vọng, Tần Mục trải qua năm đầu tiên ở đây. Cùng lúc đó trong nhà Lý Kim Bưu, Lý Kim Bưu cầm cuốn sổ tiết kiệm cười dữ tợn.
Buổi tối ba mươi tết tối đen như mực. Tần Mục ôm chặt lấy Chu Tiểu Mai, không có dục vọng, chỉ có cảm động tâm linh. Đi tới thế giới này Tần Mục lần đầu cảm giác được có nơi quy túc.
Lễ mừng năm mới, Tần Mục trừ đi tới nhà Lưu Đại Hữu chúc tết, còn lãnh đạo trên thị trấn thì không có đi bái phỏng, không quan tâm những chuyện khác, tuân theo tết truyền thống mừng mừng năm mới lãnh đạo. Dù sao hắn cảm thấy thanh danh của mình đã truyền ra, cũng không quan tâm những chuyện này.
Vừa mới qua tháng giêng, Tần Mục tìm tới nhà Chu Tiểu Mai cùng Hồ Ngũ Đa, bảo bọn họ tùy thời bảo bọn họ hành động.
Chu Tiểu Mai nghe Tần Mục dặn dò lúc trước, trong nội tâm chú ý, cộng thêm hai năm qua trong huyện thành gặp không ít nhân vật, tuy nói xuôi nam Quảng Châu nhưng trong lòng vẫn có lo sợ, nhưng nhìn thấy ánh mắt ôn hòa cổ vũ của Tần Mục thì ý nghĩ nóng lên, trong lòng cam lòng.
Hồ Ngũ Đa từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ rời khỏi trấn Hà Tử, đi xa nhất cũng là thị trấn, nghe nói hắn và Chu Tiểu Mai đi Quảng Châu, chân của hắn mềm ra, nói cái gì cũng không đi. Về sau Tần Mục kéo Hồ lão tứ tới hắn mới chịu đi.
Đối với Tần Mục dùng cô gái thanh danh không tốt như Chu Tiểu Mai thì Hồ lão tứ hơi có chút phê bình kín đáo, đợi đến lúc Chu Tiểu Mai hai người đầu tháng giêng đi tới Quảng Châu xong, Hồ lão tứ chuyên môn cầm hai bình rượu tới tìm Tần Mục. Nguồn truyen.org
- Nói đi, anh có suy nghĩ gì?
Hai người sau khi làm một bình rượu, Hồ lão tứ mới hỏi nghi vấn trong lòng. Hắn ngược lại biết rõ Tần Mục cùng Chu Tiểu Mai là thanh mai trúc mã, nếu không phải nguyên nhân đặc thù này thì đoán chừng hiện tại hai người này đã ở cùng với nhau. Thế nhưng mà Tần Mục bây giờ là thôn trưởng, nếu có liên quan tới Chu Tiểu Mai thì uy tín trong thôn của hắn sẽ bị ảnh hưởng nhiều.
- Hư chết người!
Chu Tiểu Mai gắt giọng, nhanh chóng thu tay về dấu ở sau lưng. Trong ánh mắt hương tình đậm đặc, trên gương mặt nhỏ nhắn đầy sắc đỏ và ngượng ngùng. Hàn răng ngọc cắn môi dưới, thẹn thùng đồng thời còn mang theo dụ hoặc.
Tần Mục ngón trỏ đại động, không nhịn được kéo Chu Tiểu Mai vào trong ngực và dùng sức hôn nàng, nhấm nháp hương thơm từ cánh môi của nàng truyền tới.
Tiếng pháo đột nhiên vang lên, không biết là trẻ con nhà ai đốt pháo, bây giờ là hào khí năm mới.
Lỗ tai Chu Tiểu Mai đỏ hồng, thò tay ngăn cản bàn tay của Tần Mục sờ lên ngực của nàng, có chút nghiêng đầu tránh né thế công của Tần Mục, nhỏ giọng nói ra:
- Tần Mục, chúng ta không thể như vậy.
Tần Mục sững sờ, lẳng lặng nhìn qua Chu Tiểu Mai, chờ đợi nàng giải thích.
- Trước tôi ra đi!
Chu Tiểu Mai buồn cười nhìn Tần Mục.
- Tôi không phải cô gái tốt, chúng ta đã qua rồi.
Chu Tiểu Mai nói câu này thì giãy ra khỏi ôm ấp của Tần Mục.
Tần Mục lập tức minh bạch Chu Tiểu Mai băn khoăn, gật gật đầu nói ra:
- Tiểu Mai tỷ, tôi hiểu, tôi chờ cô hồi tâm chuyển ý. Tôi muốn lấy cô!
Chu Tiểu Mai vui lên, nói ra:
- Nhanh ăn sủi cảo đi, nhìn bộ dáng gấp gáp của anh kìa.
Nói xong gắp sủi cảo trong chén ra, nội tâm của nàng thất thủ, Chu Tiểu Mai vẫn có chút không vững vàng, tay cầm đũa run lên.
Tần Mục không có chú ý tới động tác của Chu Tiểu Mai, cúi đầu cân nhắc một chút, ngẩng đầu hỏi:
- Tiểu Mai tỷ, sinh ý khách sạn thế nào?
Chu Tiểu Mai nhét sủi cảo vào trong miệng Tần Mục, ổn định tâm thần, trêu chọc hắn:
- Như thế nào, anh cũng muốn kinh doanh khách sạn nhỏ à?
Tần Mục lắc đầu, nói:
- Tiểu Mai tỷ, nếu khách sạn không kiếm được tiền, vậy thò bỏ đi.
Chu Tiểu Mai cười duyên một tiếng, mị nhãn như tơ nhìn qua Tần Mục, ý tứ hàm xúc nói ra:
- Không làm khách sạn thì anh nuôi tôi sao?
Tần Mục xúc động, lập tức muốn khẳng định nói với Chu Tiểu Mai, nhưng mà Chu Tiểu Mai hoặc cố tình như vậy, chuyện thân mật với Chu Tiểu Mai là không thể quá gấp, hắn cười nói:
- Tôi có chuyện cần Tiểu Mai tỷ giúp đỡ đấy. Cô là người duy nhất trong thôn nhìn thấy các mặt xã hội, chuyện này không có người tín nhiệm thì không làm được.
Chu Tiểu Mai nhìn ra hương vị trong mắt Tần Mục, một bộ dáng hung dữ, nói:
- Lại nhìn, lại nhìn sẽ móc mắt xuống.
Tần Mục chỉ vào bộ vị trọng yếu của Chu Tiểu Mai, nói ra:
- Tiểu Mai tỷ mặc áo ba lỗ nha? Đi tới Quảng Châu bên kia tôi nghĩ nên mặc áo ngực sẽ tốt cho dáng của cô đấy!
- Tiểu thí hài, biết áo ngực à?
Trên mặt Chu Tiểu Mai xuất hiện mây đỏ, từ khi hai người ở chung tới nay thì mặt nàng chưa từng khôi phục nhan sắc bình thường. Chu Tiểu Mai thò tay che bộ ngực lại, dư vị đặc biệt từ lời của Tần Mục hiện ra, kỳ quái hỏi:
- Anh nói cái gì? Quảng Châu? Cách chỗ chúng ta xa lắm đấy.
Tần Mục gật gật đầu nói ra:
- Tỉnh Quảng Đông là thành thị vùng duyên hải.
- Tôi phải đi Quảng Châu sao?
Chu Tiểu Mai xoắn tóc trên thái dương, kỳ quái nhìn qua Tần Mục.
Tần Mục cười đứng lên, đi vào trong buồng lấy mấy trang giấy ra, ngồi bên cạnh Chu Tiểu Mai, tỉ mỉ vẽ phác thảo, giảng giải cho Chu Tiểu Mai kế hoạch của mình.
Chu Tiểu Mai càng nghe con mắt càng tỏa sáng, nàng cũng không phải bởi vì kế hoạch của Tần Mục có thể mang đến bao nhiêu lợi nhuận, mà là nhìn thấy bộ dáng Tần Mục rất đẹp trai, trong lòng rung động, nàng càng ngày càng không tự ức chế được.
- Người sống trên núi trông coi tài phú cực lớn, cũng không phải không có người phát hiện, mà là không có người nào dám hành động.
Ánh mắt Tần Mục thăm thúy nhìn qua Chu Tiểu Mai, nói ra:
- Tiểu Mai tỷ, cô nguyện ý giúp tôi không, giúp người thôn Tây Sơn chúng ta làm giàu?
Chu Tiểu Mai nhìn qua Tần Mục tuổi trẻ có chút ngây thơ, kìm lòng không được vươn tay chậm rãi vuốt ve lông tơ bên miệng của Tần Mục, có chút nói mê nói:
- Đương nhiên, tôi nguyện ý, tôi muốn nhìn tiểu Tần Mục có thể làm ra chuyện kinh thiên gì.
Đột nhiên bên ngoài có tiếng pháo nổ liên tục truyền tới, thì ra hai người trong bất tri bất giác đã ngồi qua ba giờ sáng, năm nới đã qua rồi.
Tần Mục chậm rãi kéo bàn tay trắng như nhọc của Chu Tiểu Mai, nhẹ nhàng đặt lên bàn tay của mình. Cảm giác ấm áp hiện ra trong lòng. Chu Tiểu Mai thẹn thùng vô hạn, mím môi nhìn vào ánh mắt Tần Mục.
- Như vậy để cho chúng ta đi cùng một chỗ, đi nghênh đón biến hóa của thôn Tây Sơn a.
Tần Mục kiên định nói ra.
Pháo nổ vang vọng, Tần Mục trải qua năm đầu tiên ở đây. Cùng lúc đó trong nhà Lý Kim Bưu, Lý Kim Bưu cầm cuốn sổ tiết kiệm cười dữ tợn.
Buổi tối ba mươi tết tối đen như mực. Tần Mục ôm chặt lấy Chu Tiểu Mai, không có dục vọng, chỉ có cảm động tâm linh. Đi tới thế giới này Tần Mục lần đầu cảm giác được có nơi quy túc.
Lễ mừng năm mới, Tần Mục trừ đi tới nhà Lưu Đại Hữu chúc tết, còn lãnh đạo trên thị trấn thì không có đi bái phỏng, không quan tâm những chuyện khác, tuân theo tết truyền thống mừng mừng năm mới lãnh đạo. Dù sao hắn cảm thấy thanh danh của mình đã truyền ra, cũng không quan tâm những chuyện này.
Vừa mới qua tháng giêng, Tần Mục tìm tới nhà Chu Tiểu Mai cùng Hồ Ngũ Đa, bảo bọn họ tùy thời bảo bọn họ hành động.
Chu Tiểu Mai nghe Tần Mục dặn dò lúc trước, trong nội tâm chú ý, cộng thêm hai năm qua trong huyện thành gặp không ít nhân vật, tuy nói xuôi nam Quảng Châu nhưng trong lòng vẫn có lo sợ, nhưng nhìn thấy ánh mắt ôn hòa cổ vũ của Tần Mục thì ý nghĩ nóng lên, trong lòng cam lòng.
Hồ Ngũ Đa từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ rời khỏi trấn Hà Tử, đi xa nhất cũng là thị trấn, nghe nói hắn và Chu Tiểu Mai đi Quảng Châu, chân của hắn mềm ra, nói cái gì cũng không đi. Về sau Tần Mục kéo Hồ lão tứ tới hắn mới chịu đi.
Đối với Tần Mục dùng cô gái thanh danh không tốt như Chu Tiểu Mai thì Hồ lão tứ hơi có chút phê bình kín đáo, đợi đến lúc Chu Tiểu Mai hai người đầu tháng giêng đi tới Quảng Châu xong, Hồ lão tứ chuyên môn cầm hai bình rượu tới tìm Tần Mục. Nguồn truyen.org
- Nói đi, anh có suy nghĩ gì?
Hai người sau khi làm một bình rượu, Hồ lão tứ mới hỏi nghi vấn trong lòng. Hắn ngược lại biết rõ Tần Mục cùng Chu Tiểu Mai là thanh mai trúc mã, nếu không phải nguyên nhân đặc thù này thì đoán chừng hiện tại hai người này đã ở cùng với nhau. Thế nhưng mà Tần Mục bây giờ là thôn trưởng, nếu có liên quan tới Chu Tiểu Mai thì uy tín trong thôn của hắn sẽ bị ảnh hưởng nhiều.