• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Thần Y Trở Lại (5 Viewers)

  • Chương 3167: Trở về nhà họ Vũ

Đúng như dự đoán, Vũ Thắng đưa một viên đan dược do Ngô Bình luyện chế cho một người phụ trách trong đan quán, người phụ trách nhìn xem, ánh mắt sáng ngời, nói: "Mời đi theo ta!"

Hắn mời Vũ Thắng và Ngô Bình đến một hội trường lớn, sau đó ba luyện đan sư bước ra và mỉm cười nhìn Ngô Bình. Người này lấy đan dược ra, đây là đan dược cực phẩm cấp 22!

Một luyện đan sư có ria mép cười hỏi: "Ngài là Vũ công tử đúng không? Xin hỏi Vũ công tử, ngài đã luyện chế ra đan dược này sao?"

Ngô Bình gật đầu: “Ta đã luyện chế ra nó, trên đó vẫn còn dấu ấn của ta.”

Luyện đan sư ở đây đều sẽ để lại những dấu ấn độc đáo riêng của mình trên bề mặt của đan dược khi luyện chế nó. Thứ mà Ngô Bình để lại ở bên ngoài là chữ "Vũ". Hơn nữa, dấu ấn này không thể xóa được, một khi bị xóa, đan dược sẽ tan rã và mất tác dụng.

Người để ria mép gật đầu khen ngợi: "Đan dược này khá là thần kỳ, thật ra nó đã vượt qua đan dược cực phẩm bình thường."

Ông ta nhìn những người còn lại và nói: "Ta đề nghị cho phép vị Vũ công tử này tham gia kỳ thi luyện đan sư cấp 20, ba vị nghĩ sao?"

Ba người còn lại đều gật đầu đồng ý: "Có thể luyện chế ra đan dược cực phẩm cấp 22 hẳn là có thể đạt tới luyện đan sư cấp 20, chúng ta đồng ý."

Vũ Thắng nở nụ cười, phải biết rằng trong toàn bộ Huyền Hoàng thượng cảnh, sẽ không có quá 30 luyện đan sư trên cấp 20!

Ngô Bình vốn cũng không muốn quá lộ liễu từ lúc ban đầu, liền gật đầu: “Được.”

Cứ như vậy, đan quán nhanh chóng sắp xếp một cuộc thi, quá trình thi cũng tương tự như đan quán trước đó, lấy ra mấy loại đan dược để anh luyện chế, chỉ cần mỗi loại đan dược đạt đến trung phẩm trở lên, anh sẽ vượt qua kỳ thi.

Cuối cùng, Ngô Bình đã luyện chế ra ba lò đan dược thượng thượng phẩm, đạt được thành tích xuất sắc, chính thức trở thành luyện đan sư cấp 20, anh còn nhận được một bộ quần áo và huy hiệu.

Sau khi luyện đan, có người hỏi: "Vũ đan sư, ngài có muốn tiếp tục phần thi tiếp theo không?"

Ngô Bình: “Đan đạo của ta còn có một ít khuyết điểm, nửa năm nữa sẽ đến thi lại.”

Cứ như vậy, Vũ Thắng dẫn anh rời đi, cười nói: "Thiên Nhi, chúng ta không về thành Mẫn Na, chúng ta trực tiếp về nhà họ Vũ!"

Trong khoảng thời gian này, Ngô Bình cũng có chút hiểu biết về nhà họ Vũ. Phụ thân của Vũ Thắng là một cường giả trong danh sách thứ tư, tên là Vũ Công Độ. Vũ Công Độ có bốn người con trai, Vũ Thắng là con thứ ba. Bốn người con trai đều đều trở thành cường giả danh sách. Trong số đó, con trai cả Vũ Doanh cũng nằm trong danh sách thứ tư, con trai thứ Vũ Hạ nằm trong danh sách thứ năm, còn Vũ Thắng và con trai thứ tư Vũ Uy đều thuộc danh sách thứ năm.

Danh sách thứ tư đã được coi là danh sách tương đối cao nên nhà họ Vũ cũng khá mạnh.

Ngô Bình được đưa đến trước một toà nhà lớn, những ngôi nhà bên trong xếp thành dãy san sát nhau, chiếm một khu vực rộng lớn, đi vào bên trong giống như đi vào mê cung, nếu không quen sẽ khó tìm được nơi muốn đi.

Vũ Thắng đưa Ngô Bình đến trước một điện lớn, ông ta hét lớn ở ngoài điện: "Phụ thân, con muốn gặp ngài!"

Giọng nói của Vũ Thắng tràn ngập sự kích động. Trong đại điện, một giọng nói uy nghiêm truyền ra: "Thắng Nhi, vào đi."

Vũ Thắng mỉm cười với Ngô Bình và kéo anh vào đại điện.

Đại điện trống rỗng, xung quanh tràn ngập ánh sáng tím, có một ông lão ngồi trước mặt, mặc đồ trắng, tóc và lông mày đều trắng, nhưng trên mặt không có một chút nếp nhăn.

Người này không ai khác chính là Vũ Công Độ, thành viên mạnh nhất của nhà họ Vũ, cường giả trong danh sách thứ tư.

Vũ Công Độ nhìn Ngô Bình, cười nói: “Thắng Nhi, đây là đứa con con sinh ra ở bên ngoài, Vũ Thiên?”

Vũ Thắng gật đầu: “Lúc trước con chỉ nói có một đứa trẻ như vậy, nhưng cũng chưa từng mang về. Dù sao nhà họ Vũ chúng ta có yêu cầu rất cao đối với thế hệ sau, con sợ nó là người vô dụng.”

Vũ Công Độ cười nói: “Nếu bây giờ con mang nó về, có phải nó đã đáp ứng được yêu cầu của con không?”

Vũ Thắng mỉm cười nói: "Phụ thân, ngài nói xem, nhà họ Vũ chúng ta có thể có một luyện đan sư không?"

Vũ Công Độ vuốt râu cười nói: “Luyện đan sư à, điều đó cực kỳ khó khăn, nhưng không phải là không thể. Nhưng muốn trở thành một luyện đan sư cấp 15 trở lên là rất khó.”

Ý của ông ta rất rõ ràng, đối với luyện đan sư dưới cấp 15 thì vẫn có thể mong chờ, bởi vì có lẽ trải qua mấy đời kế thừa, nhà họ Vũ có thể sinh ra một người như vậy. Nhưng nếu trên cấp 15 thì đừng hy vọng xa vời, đơn giản là không thể thực hiện được.

Vũ Thắng nói: "Vậy, phụ thân đoán xem, Thiên Nhi là luyện đan sư cấp mấy?"

Vũ Công Độ mỉm cười nhìn Ngô Bình, hỏi: “Cấp mười lăm?”

Vũ Thắng lắc đầu: “Còn tốt hơn nữa.”

Ánh mắt Vũ Công Độ sáng rực lên, nói: “Cấp 16?”

Vũ Thắng vẫn lắc đầu: "Phụ thân cứ mạnh dạn một chút đi!"

Vũ Công Độ cười “haha”: “Không thể nào là cấp 18 đó chứ?”

Vũ Thắng mỉm cười nói: "Phụ thân, Thiên Nhi vừa hoàn thành bài kiểm tra cho luyện đan sư cấp 20." Sau đó ông ta lấy huy hiệu ra và đưa cho Vũ Công Độ.

Đôi tay của Vũ Công Độ khẽ run lên, ông ta lẩm bẩm: "Luyện đan sư cấp 20, tốt lắm! Nhà họ Vũ của ta sắp trỗi dậy!"

Sau đó ông ta lại liếc nhìn Ngô Bình, nói: "Tu vi cảnh giới 19, cũng rất tốt. Tuy nhiên, nếu có thể đạt tới cảnh giới thứ 20 thì càng tốt."

Vũ Thắng: “Thiên Nhi, còn không mau tham kiến ông nội của con!”

Ngô Bình chào: "Thiên Nhi, tham kiến ông nội!"

Vũ Công Độ cười “haha”: “Có cháu trai như vậy là may mắn của ta! Thiên Nhi, con có yêu cầu gì không? Cho dù con muốn gì, ông nội đều sẽ đáp ứng con!”

Ngô Bình nói: “Ông nội, gần đây con đang luyện chế đan dược, cần mua rất nhiều dược liệu, cho nên rất thiếu tiền.”

Vũ Công Độ cười nói: “Tiền thì dễ thôi, ta sẽ cho con 100 triệu mảnh vỡ, con cứ tùy ý tiêu xài!”

Một trăm triệu mảnh vỡ là một con số rất đáng sợ, phải biết rằng Ngô Bình vất vả luyện đan trong một tháng cũng chỉ kiếm được năm triệu mảnh vỡ! Một trăm triệu này tương đương với số tiền anh kiếm được trong hai năm!

"Cảm ơn ông nội!"

Vũ Thắng: "Phụ thân, con hi vọng có thể đưa Thiên Nhi tiến vào 'điện thứ nhất', đăng ký tham gia thi điện!"

Kế hoạch trước đó của Vũ Thắng là gửi Ngô Bình đến đó để học tập. Nhưng bây giờ, biểu hiện của Ngô Bình lại tốt đến không ngờ, ông ta quyết định để anh trực tiếp đăng ký thi điện.

Thi điện là một khái niệm khác với việc vào điện thứ nhất để học tập. Kỳ thi điện là phải vượt qua các kỳ thi khác nhau mới có cơ hội được nhận vào, trở thành một tu sĩ thực sự của điện thứ nhất. Những tu sĩ này sẽ được tôn xưng là "Điện hạ"!

Điện hạ của điện thứ nhất có cơ hội tiến vào danh sách thứ nhất nên bọn họ mới có địa vị cao quý!

Đương nhiên còn có điện thứ hai, điện thứ ba, tu sĩ trong điện đều có cơ hội lần lượt tiến vào danh sách thứ hai và thứ ba.

Đương nhiên, con đường này rất khó khăn, trung bình trong toàn bộ điện thứ nhất, cứ ba năm mới xuất hiện một vị tu sĩ tiến vào danh sách thứ nhất.

Nghe Vũ Thắng nói xong, Vũ Công Độ im lặng mấy giây mới nói: "Đây là một ý tưởng rất táo bạo, mặc dù nhà họ Vũ của ta có tư cách đưa con cháu đi tham gia, nhưng nguy hiểm quá lớn, con xác định muốn làm như vậy sao?"

Vũ Thắng nhìn Ngô Bình và nói: "Thiên Nhi, phụ thân phải nói cho con biết thi điện vô cùng khó khăn, mỗi một lần thi đều có thể dẫn đến bị thương nặng hoặc thậm chí tử vong! Nếu một người đi đến cuối cùng, cơ hội sống sót là ít hơn 10%. Con có sợ không?"

Ngô Bình thầm nói ta sợ cái con khỉ, nhưng anh vẫn cố ý lộ ra một chút bi tráng, nói: "Con không sợ! Cho dù chỉ có 1% cơ hội sống sót, con cũng sẽ thử một lần!"

“Được!” Vũ Công Độ vỗ đùi: “Nhà họ Vũ sẽ dốc toàn lực ủng hộ con!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom