-
Chương 233: Quỳ xuống, xin lỗi!
Sáng sớm hôm nay, trong Ám Võng truyền ra một tin tức đã khiến toàn bộ Ám Võng, thậm chí là cả thế giới ngầm chấn động.
Nội dung tin tức này là đệ tử của thủ lĩnh của Thiên Phạt đã chết ở Thiên Hải, Long Quốc, còn có ảnh chụp thi thể đối phương bị treo trên một thân cây!
Tin tức này vô cùng chấn động!
Thủ lĩnh của Thiên Phạt là ai?
Đó là thủ lĩnh của tổ chức Thiên Phạt cấp SSS đấy!
Trong thế giới ngầm, Thiên Phạt là một tổ chức vô cùng đáng sợ, không ai dám chọc vào!
Bây giờ đệ tử của thủ lĩnh Thiên Phạt bị người ta giết, thi thể còn bị phơi trên một thân cây!
Đây chắc chắn là đang vả vào mặt thủ lĩnh của Thiên Phạt, cũng là đang vả vào mặt cả tổ chức Thiên Phạt mà!
Ngay lập tức, toàn bộ Ám Võng đều thảo luận kịch liệt.
Vô số người đều đang bàn tán xem ai có lá gan lớn như vậy, dám khiêu khích Thiên Phạt, không muốn sống nữa à?
Thế lực khắp nơi trong thế giới ngầm cũng đang thảo luận việc này.
Sau khi người của Thiên Phạt biết tin tức này thì vô cùng khiếp sợ!
Trong đại điện của Thiên Phạt, người mặc áo choàng đen tức giận quát lên: "Khốn kiếp, tên đáng chết!"
Tất cả cao thủ của Thiên Phạt đang có mặt đều lạnh run, câm như hến, không ai dám nói câu nào.
Nhưng trong lòng họ cũng rất chấn động vì cái chết của Thiên Tiêu.
Trước đó đại hộ pháp đã nói thực lực của thiếu chủ có thể giết chết tất cả mọi người trong một giây.
Kết quả đối phương lại chết ở Thiên Hải, ngay cả thi thể cũng bị người ta lăng nhục như vậy.
Thay đổi này khiến họ không phản ứng kịp!
"Sao con trai của Diệp Thiên Long lại mạnh như vậy được? Làm sao có thể?"
Đại hộ pháp của Thiên Phạt mặc áo choàng đen, vẻ mặt lạnh tanh.
"Đại hộ pháp, bây giờ thiếu chủ bị giết, nếu chủ nhân biết được..."
Lúc này một cao thủ lo lắng nói.
Thiên Tiêu là đệ tử thân truyền của thủ lĩnh Thiên Phạt, bây giờ đối phương đã chết, còn bị lăng nhục như vậy, nếu để thủ lĩnh của Thiên Phạt biết thì e rằng họ cũng xong đời dưới cơn thịnh nộ!
"Mau chóng triệu tập người của các phân bộ lớn, tất cả chạy tới Thiên Hải, tất cả đều phải đi."
"Lần này dù có tắm máu cả Thiên Hải cũng phải giết chết con của Diệp Thiên Long, mang thi thể hoàn chỉnh của thiếu chủ về!"
Đại hộ pháp lạnh lùng quát lên.
"Vâng!!!"
Tất cả cao thủ của Thiên Phạt gật đầu.
Sau đó tất cả người của Thiên Phạt được điều động.
Các phân bộ lớn của Thiên Phạt đều nhận được tin tức rồi chạy tới Thiên Hải ở Long Quốc.
Tuy hành chục chi nhánh của Thiên Phạt đã bị Huyết Đồ tập kích nhưng vẫn còn rất nhiều phân bộ đang hoạt động.
Tất cả những phân bộ này cộng lại cũng phải tới năm sáu chục ngàn người.
Một lực lượng khổng lồ như vậy hiện đang hướng về Long Quốc, đương nhiên sẽ gây chú ý tới thế giới ngầm và các quốc gia khác!
Chính phủ của Long Quốc cũng bị kinh động với hành động này của Thiên Phạt.
Khi họ hiểu rõ tình hình thì thật sự bị sốc.
Đệ tử của thủ lĩnh Thiên Phạt lại chết ở Thiên Hải sao?
Ai làm vậy?
"Lập tức đi điều tra người giết chết đệ tử của thủ lĩnh Thiên Phạt, phải bắt cho bằng được!"
Lúc này, trong nội các của của Long Quốc truyền ra một mệnh lệnh lạnh như băng.
Ngay lập tức, Sở giám sát và sở điều tra, cả những cao thủ hàng đầu của tổ Long đều chạy tới Thiên Hải.
Trong Chiến Bộ, Long Chiến Thiên nhìn người đàn ông mặc áo choàng đen trước mặt: "Trong Thiên Hải, người dám làm chuyện này cũng chỉ có thằng nhóc kia thôi, nhưng lần này lão gia lại phái sở tuần tra, sở giám sát và cao thủ của tổ Long đi, e rằng muốn mượn có này để diệt trừ cậu ta."
"Cậu đích thân đi một chuyến, phải đảm bảo sự an toàn của cậu ấy, cũng đừng khiến cậu ấy nảy sinh xung đột quá lớn với họ, chuyện này mà càng lớn thì càng phiền phức!"
"Vâng!"
Người đàn ông mặc áo choàng đen gật đầu.
Trong lúc Thiên Phạt nổi cơn tan bành thì Diệp Phàm và Đường Sở Sở đang đi tới tập đoàn Đường thị.
Những thành viên của bộ phận tuyên truyền của tập đoàn Đường thị đã tập hợp.
Trong đám người này, hai anh họ và chị họ của Đường Sở Sở đang hất mặt lên trời chửi bới:
"Cô chẳng qua chỉ là một thư ký nho nhỏ của em họ tôi, cô nghĩ cô là ai?"
"Dám sai tôi làm việc vặt, cô có tin tôi khiến cô cuốn gói cút đi chỉ bằng một câu không!"
"Đúng vậy, mau đổi chức vụ khác cho chúng tôi!"
"Chức vụ của mọi người là do công ty sắp xếp, tôi không có quyền thay đổi!"
Tôn Tiểu Tiểu đáp.
"Cô nói cái gì?"
Chị họ của Đường Sở Sở sầm mặt, lạnh lùng nhìn Tôn Tiểu Tiểu.
"Nếu mấy người không phải là họ hàng của tổng giám đốc thì vốn còn không vào được cửa của tập đoàn Đường thị đâu!"
Tôn Tiểu Tiểu nhịn không được nói.
Anh chị họ của Đường Sở Sở nổi giận.
Bốp!
Chị họ Đường Sở Sở tát Tôn Tiểu Tiểu một cái, khiến cô ấy ngã xuống đất.
"Cô chỉ là một thư ký nho nhỏ mà dám nói với chúng tôi như vậy."
"Tôi cho cô biết, bây giờ cô bị đuổi việc rồi, mau cút khỏi đây cho tôi!"
Chị họ của Đường Sở Sở chỉ vào Tôn Tiểu Tiểu nói, ra vẻ như chủ nhân của Đường thị!
Còn hai người anh họ cũng làm ra vẻ cao ngạo!
"Ai đòi đuổi người của tôi?"
Lúc này, giọng nói lạnh lùng của Đường Sở Sở truyền đến!
Cô đi thẳng tới, vô cùng khí thế!
Đường Sở Sở nhìn Tôn Tiểu Tiểu bị ngã dưới đất thì mặt sầm lại, trong mắt bùng lửa giận.
"Sở Sở, em đến rồi!"
"Thư ký của em không có phép tắc gì cả, không chỉ sắp xếp mấy việc vặt cho anh chị, còn dám nói năng vô lễ với chị và anh họ em, nhân viên thế này không nên giữ lại, nên chị đã đuổi cô ta giúp em rồi!"
Chị họ Đường Sở Sở ra vẻ kiêu ngạo nói.
"Chị có tư cách gì mà đuổi việc nhân viên của tôi?"
Lúc này, Đường Sở Sở nhìn chị họ mình với vẻ mặt lạnh lùng.
"Chị là chị họ em, chị đuổi nhân viên giúp em thì có vấn đề gì sao?"
Người chị họ này vẫn hừng hực khí thế.
"Sở Sở..."
Lúc này anh họ lớn vừa định lên tiếng thì bị Đường Sở Sở ngắt lời. Cô lạnh lùng nhìn chị họ hỏi: "Chị đánh cô ấy sao?"
"Là chị đánh!"
Chị họ thẳng thắn thừa nhận.
"Mau xin lỗi Tiểu Tiểu!"
Đường Sở Sở lạnh lùng quát.
"Xin lỗi cô ta? Em không lầm chứ?"
"Chị mới là chị họ của em, cô ta chỉ là một nhân viên, dựa vào đâu mà chị phải xin lỗi cô ta, cô ta là cái thá gì chứ?"
Chị họ bất mãn kêu lên.
Bốp!
Diệp Phàm bỗng đi tới tát chị họ một cái, khiến cô ta ngã xuống đất, anh lạnh lùng nói: "Không cần phải khách sáo với loại người này!"
"Thằng nhóc kia, mày làm gì thế?"
"Mày dám đánh em họ tao à?"
Hai anh họ của Đường Sở Sở tức giận hét lên với Diệp Phàm.
Bốp! Bốp!
Diệp Phàm lại tát hai cái nữa khiến hai tên đấy ngã xuống đất, anh lạnh lùng nói: "Hôm qua tao đã muốn đánh bọn mày nhưng nể mặt Sở Sở nên mới không ra tay, hôm nay còn dám giả vờ giả vịt ở đây, đúng là thiếu đánh!"
"Mày..."
Hai tên kia nằm dưới đất tức giận chỉ Diệp Phàm.
Diệp Phàm nắm tóc chị họ của Đường Sở Sở, kéo tới trước mặt Tôn Tiểu Tiểu, lạnh nhạt nói: "Quỳ xuống, xin lỗi!"
"Tao là chị họ của Sở Sở, mày dám đối xử với tao như vậy sao?"
"Đường Sở Sở, em cứ mặc kệ ngồi xem sao?"
Chị họ tức giận kêu lên, rồi nhìn về phía Đường Sở Sở.
"Chị đúng là nên xin lỗi Tiểu Tiểu!"
Đường Sở Sở lạnh lùng đáp.
"Mày... tao sẽ nói với dì, kêu bọn mày hợp lực với người ngoài ăn hiếp tao!"
Chị họ hét lên.
Bốp!!
Diệp Phàm lại tát một cái lên mặt đối phương, khiến hai bên má của chị họ đều có dấu bàn tay.
"Tôi không muốn nghe nói nhảm, xin lỗi mau!"
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Xin.... Xin lỗi!"
Tuy cô ta rất tức giận nhưng bị Diệp Phàm dọa sợ nên vội vàng xin lỗi Tôn Tiểu Tiểu.
"Vợ à, tiếp theo nên xử lý họ thế nào đây?"
Diệp Phàm nhìn Đường Sở Sở.
"Ba người không hài lòng với chức vụ tôi sắp xếp cho sao?"
Đường Sở Sở nhìn ba người hỏi.
"Hài lòng, hài lòng!"
Hai anh họ bị Diệp Phàm dọa sợ, liền vội vàng gật đầu.
"Nếu hài lòng thì mau đi làm việc cho tốt đi!!"
Đường Sở Sở nói thẳng.
"Nếu ba người để tôi biết ba người làm loạn nữa thì tôi không chỉ tát mấy cái thôi đâu!"
Diệp Phàm nhìn ba người họ, lạnh lùng quát lên, sát ý lạnh lẽo phóng ra từ người anh bao phủ họ.
Ba người bị sát ý đó dọa sợ đến mặt trắng bệch, cơ thể run rẩy, gật đầu liên tục.
"Được rồi, mọi người trở lại làm việc bình thường đi!!"
Đường Sở Sở bình tĩnh nói, rồi dẫn Tôn Tiểu Tiểu và Diệp Phàm đi.
Khi nhóm Diệp Phàm đi, ba người thở gấp, trong lòng đầy sợ hãi.
Một người đàn ông đứng cách đó không xa, người này chính là Sở Hà!
Bây giờ anh ta đã là cổ đông của Đường thị nên đương nhiên có thể ra vào Đường thị tự do!
Anh ta nhìn chằm chằm ba người rồi đi tới.
Nội dung tin tức này là đệ tử của thủ lĩnh của Thiên Phạt đã chết ở Thiên Hải, Long Quốc, còn có ảnh chụp thi thể đối phương bị treo trên một thân cây!
Tin tức này vô cùng chấn động!
Thủ lĩnh của Thiên Phạt là ai?
Đó là thủ lĩnh của tổ chức Thiên Phạt cấp SSS đấy!
Trong thế giới ngầm, Thiên Phạt là một tổ chức vô cùng đáng sợ, không ai dám chọc vào!
Bây giờ đệ tử của thủ lĩnh Thiên Phạt bị người ta giết, thi thể còn bị phơi trên một thân cây!
Đây chắc chắn là đang vả vào mặt thủ lĩnh của Thiên Phạt, cũng là đang vả vào mặt cả tổ chức Thiên Phạt mà!
Ngay lập tức, toàn bộ Ám Võng đều thảo luận kịch liệt.
Vô số người đều đang bàn tán xem ai có lá gan lớn như vậy, dám khiêu khích Thiên Phạt, không muốn sống nữa à?
Thế lực khắp nơi trong thế giới ngầm cũng đang thảo luận việc này.
Sau khi người của Thiên Phạt biết tin tức này thì vô cùng khiếp sợ!
Trong đại điện của Thiên Phạt, người mặc áo choàng đen tức giận quát lên: "Khốn kiếp, tên đáng chết!"
Tất cả cao thủ của Thiên Phạt đang có mặt đều lạnh run, câm như hến, không ai dám nói câu nào.
Nhưng trong lòng họ cũng rất chấn động vì cái chết của Thiên Tiêu.
Trước đó đại hộ pháp đã nói thực lực của thiếu chủ có thể giết chết tất cả mọi người trong một giây.
Kết quả đối phương lại chết ở Thiên Hải, ngay cả thi thể cũng bị người ta lăng nhục như vậy.
Thay đổi này khiến họ không phản ứng kịp!
"Sao con trai của Diệp Thiên Long lại mạnh như vậy được? Làm sao có thể?"
Đại hộ pháp của Thiên Phạt mặc áo choàng đen, vẻ mặt lạnh tanh.
"Đại hộ pháp, bây giờ thiếu chủ bị giết, nếu chủ nhân biết được..."
Lúc này một cao thủ lo lắng nói.
Thiên Tiêu là đệ tử thân truyền của thủ lĩnh Thiên Phạt, bây giờ đối phương đã chết, còn bị lăng nhục như vậy, nếu để thủ lĩnh của Thiên Phạt biết thì e rằng họ cũng xong đời dưới cơn thịnh nộ!
"Mau chóng triệu tập người của các phân bộ lớn, tất cả chạy tới Thiên Hải, tất cả đều phải đi."
"Lần này dù có tắm máu cả Thiên Hải cũng phải giết chết con của Diệp Thiên Long, mang thi thể hoàn chỉnh của thiếu chủ về!"
Đại hộ pháp lạnh lùng quát lên.
"Vâng!!!"
Tất cả cao thủ của Thiên Phạt gật đầu.
Sau đó tất cả người của Thiên Phạt được điều động.
Các phân bộ lớn của Thiên Phạt đều nhận được tin tức rồi chạy tới Thiên Hải ở Long Quốc.
Tuy hành chục chi nhánh của Thiên Phạt đã bị Huyết Đồ tập kích nhưng vẫn còn rất nhiều phân bộ đang hoạt động.
Tất cả những phân bộ này cộng lại cũng phải tới năm sáu chục ngàn người.
Một lực lượng khổng lồ như vậy hiện đang hướng về Long Quốc, đương nhiên sẽ gây chú ý tới thế giới ngầm và các quốc gia khác!
Chính phủ của Long Quốc cũng bị kinh động với hành động này của Thiên Phạt.
Khi họ hiểu rõ tình hình thì thật sự bị sốc.
Đệ tử của thủ lĩnh Thiên Phạt lại chết ở Thiên Hải sao?
Ai làm vậy?
"Lập tức đi điều tra người giết chết đệ tử của thủ lĩnh Thiên Phạt, phải bắt cho bằng được!"
Lúc này, trong nội các của của Long Quốc truyền ra một mệnh lệnh lạnh như băng.
Ngay lập tức, Sở giám sát và sở điều tra, cả những cao thủ hàng đầu của tổ Long đều chạy tới Thiên Hải.
Trong Chiến Bộ, Long Chiến Thiên nhìn người đàn ông mặc áo choàng đen trước mặt: "Trong Thiên Hải, người dám làm chuyện này cũng chỉ có thằng nhóc kia thôi, nhưng lần này lão gia lại phái sở tuần tra, sở giám sát và cao thủ của tổ Long đi, e rằng muốn mượn có này để diệt trừ cậu ta."
"Cậu đích thân đi một chuyến, phải đảm bảo sự an toàn của cậu ấy, cũng đừng khiến cậu ấy nảy sinh xung đột quá lớn với họ, chuyện này mà càng lớn thì càng phiền phức!"
"Vâng!"
Người đàn ông mặc áo choàng đen gật đầu.
Trong lúc Thiên Phạt nổi cơn tan bành thì Diệp Phàm và Đường Sở Sở đang đi tới tập đoàn Đường thị.
Những thành viên của bộ phận tuyên truyền của tập đoàn Đường thị đã tập hợp.
Trong đám người này, hai anh họ và chị họ của Đường Sở Sở đang hất mặt lên trời chửi bới:
"Cô chẳng qua chỉ là một thư ký nho nhỏ của em họ tôi, cô nghĩ cô là ai?"
"Dám sai tôi làm việc vặt, cô có tin tôi khiến cô cuốn gói cút đi chỉ bằng một câu không!"
"Đúng vậy, mau đổi chức vụ khác cho chúng tôi!"
"Chức vụ của mọi người là do công ty sắp xếp, tôi không có quyền thay đổi!"
Tôn Tiểu Tiểu đáp.
"Cô nói cái gì?"
Chị họ của Đường Sở Sở sầm mặt, lạnh lùng nhìn Tôn Tiểu Tiểu.
"Nếu mấy người không phải là họ hàng của tổng giám đốc thì vốn còn không vào được cửa của tập đoàn Đường thị đâu!"
Tôn Tiểu Tiểu nhịn không được nói.
Anh chị họ của Đường Sở Sở nổi giận.
Bốp!
Chị họ Đường Sở Sở tát Tôn Tiểu Tiểu một cái, khiến cô ấy ngã xuống đất.
"Cô chỉ là một thư ký nho nhỏ mà dám nói với chúng tôi như vậy."
"Tôi cho cô biết, bây giờ cô bị đuổi việc rồi, mau cút khỏi đây cho tôi!"
Chị họ của Đường Sở Sở chỉ vào Tôn Tiểu Tiểu nói, ra vẻ như chủ nhân của Đường thị!
Còn hai người anh họ cũng làm ra vẻ cao ngạo!
"Ai đòi đuổi người của tôi?"
Lúc này, giọng nói lạnh lùng của Đường Sở Sở truyền đến!
Cô đi thẳng tới, vô cùng khí thế!
Đường Sở Sở nhìn Tôn Tiểu Tiểu bị ngã dưới đất thì mặt sầm lại, trong mắt bùng lửa giận.
"Sở Sở, em đến rồi!"
"Thư ký của em không có phép tắc gì cả, không chỉ sắp xếp mấy việc vặt cho anh chị, còn dám nói năng vô lễ với chị và anh họ em, nhân viên thế này không nên giữ lại, nên chị đã đuổi cô ta giúp em rồi!"
Chị họ Đường Sở Sở ra vẻ kiêu ngạo nói.
"Chị có tư cách gì mà đuổi việc nhân viên của tôi?"
Lúc này, Đường Sở Sở nhìn chị họ mình với vẻ mặt lạnh lùng.
"Chị là chị họ em, chị đuổi nhân viên giúp em thì có vấn đề gì sao?"
Người chị họ này vẫn hừng hực khí thế.
"Sở Sở..."
Lúc này anh họ lớn vừa định lên tiếng thì bị Đường Sở Sở ngắt lời. Cô lạnh lùng nhìn chị họ hỏi: "Chị đánh cô ấy sao?"
"Là chị đánh!"
Chị họ thẳng thắn thừa nhận.
"Mau xin lỗi Tiểu Tiểu!"
Đường Sở Sở lạnh lùng quát.
"Xin lỗi cô ta? Em không lầm chứ?"
"Chị mới là chị họ của em, cô ta chỉ là một nhân viên, dựa vào đâu mà chị phải xin lỗi cô ta, cô ta là cái thá gì chứ?"
Chị họ bất mãn kêu lên.
Bốp!
Diệp Phàm bỗng đi tới tát chị họ một cái, khiến cô ta ngã xuống đất, anh lạnh lùng nói: "Không cần phải khách sáo với loại người này!"
"Thằng nhóc kia, mày làm gì thế?"
"Mày dám đánh em họ tao à?"
Hai anh họ của Đường Sở Sở tức giận hét lên với Diệp Phàm.
Bốp! Bốp!
Diệp Phàm lại tát hai cái nữa khiến hai tên đấy ngã xuống đất, anh lạnh lùng nói: "Hôm qua tao đã muốn đánh bọn mày nhưng nể mặt Sở Sở nên mới không ra tay, hôm nay còn dám giả vờ giả vịt ở đây, đúng là thiếu đánh!"
"Mày..."
Hai tên kia nằm dưới đất tức giận chỉ Diệp Phàm.
Diệp Phàm nắm tóc chị họ của Đường Sở Sở, kéo tới trước mặt Tôn Tiểu Tiểu, lạnh nhạt nói: "Quỳ xuống, xin lỗi!"
"Tao là chị họ của Sở Sở, mày dám đối xử với tao như vậy sao?"
"Đường Sở Sở, em cứ mặc kệ ngồi xem sao?"
Chị họ tức giận kêu lên, rồi nhìn về phía Đường Sở Sở.
"Chị đúng là nên xin lỗi Tiểu Tiểu!"
Đường Sở Sở lạnh lùng đáp.
"Mày... tao sẽ nói với dì, kêu bọn mày hợp lực với người ngoài ăn hiếp tao!"
Chị họ hét lên.
Bốp!!
Diệp Phàm lại tát một cái lên mặt đối phương, khiến hai bên má của chị họ đều có dấu bàn tay.
"Tôi không muốn nghe nói nhảm, xin lỗi mau!"
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Xin.... Xin lỗi!"
Tuy cô ta rất tức giận nhưng bị Diệp Phàm dọa sợ nên vội vàng xin lỗi Tôn Tiểu Tiểu.
"Vợ à, tiếp theo nên xử lý họ thế nào đây?"
Diệp Phàm nhìn Đường Sở Sở.
"Ba người không hài lòng với chức vụ tôi sắp xếp cho sao?"
Đường Sở Sở nhìn ba người hỏi.
"Hài lòng, hài lòng!"
Hai anh họ bị Diệp Phàm dọa sợ, liền vội vàng gật đầu.
"Nếu hài lòng thì mau đi làm việc cho tốt đi!!"
Đường Sở Sở nói thẳng.
"Nếu ba người để tôi biết ba người làm loạn nữa thì tôi không chỉ tát mấy cái thôi đâu!"
Diệp Phàm nhìn ba người họ, lạnh lùng quát lên, sát ý lạnh lẽo phóng ra từ người anh bao phủ họ.
Ba người bị sát ý đó dọa sợ đến mặt trắng bệch, cơ thể run rẩy, gật đầu liên tục.
"Được rồi, mọi người trở lại làm việc bình thường đi!!"
Đường Sở Sở bình tĩnh nói, rồi dẫn Tôn Tiểu Tiểu và Diệp Phàm đi.
Khi nhóm Diệp Phàm đi, ba người thở gấp, trong lòng đầy sợ hãi.
Một người đàn ông đứng cách đó không xa, người này chính là Sở Hà!
Bây giờ anh ta đã là cổ đông của Đường thị nên đương nhiên có thể ra vào Đường thị tự do!
Anh ta nhìn chằm chằm ba người rồi đi tới.