• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Hot Thần Vương Lệnh (1 Viewer)

  • Chương 341-342

Chương 341: Ngược lại tao còn phải cảm ơn mày

Đối mặt với ánh mắt của Lưu Vân Đông, Tần Thiên trầm ngâm một lát, cuối cùng cũng quyết định.

"Hợp tác cần có sự tin tưởng lẫn nhau. Tôi tin tưởng anh, nhưng anh cũng phải tin tưởng tôi."

"Tôi sẽ cho anh 20% cổ phần ban đầu không thay đổi, nhưng hai phiếu quyền phủ quyết, anh một phiếu và tôi một phiếu."

"Đó là sự thỏa hiệp lớn nhất của tôi."

Lưu Vân Đông nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói: "Chốt!"

Tần Thiên nhướng mày: "Tôi sẽ lập tức bố trí người giúp anh hoàn thành các vấn đề liên quan đến đăng ký."

"Tuyển dụng nhân viên, trang thiết bị văn phòng, v.v. tôi đều có thể bảo người giúp anh."

“Tôi cho anh một trăm triệu để tiêu trước, nếu không đủ, có thể tìm tôi bất cứ lúc nào.”

"Tôi cho anh một tháng, tôi muốn thấy trang web mua sắm online sau cải tạo."

"Anh thấy sao?"

Lưu Vân Đông suy nghĩ một chút rồi nói: “Cấu trúc của trang web tôi đã làm xong từ lâu rồi.”

"Bây giờ, tôi cần nhân viên kỹ thuật giúp tôi cải thiện các chi tiết cũng như kiểm tra các hoạt động vận hành thử nghiệm và khắc phục lỗi."

"Còn nữa, thứ quan trọng nhất là thiết bị!"

"Máy chủ là quan trọng nhất, tốt nhất là ra nước ngoài mua."

Tần Thiên gật đầu nói: "Tất cả những thứ anh muốn chỉ cần lập một danh sách rồi giao cho tôi."

Lưu Vân Đông thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng mỉm cười. Bởi vì anh ta cảm thấy cuối cùng mình cũng đã gặp được Bá Lạc rồi.

*Chú thích: Bá Lạc (người thời Xuân Thu, nước Tần, giỏi về xem tướng ngựa. Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài, "Bá Lạc" không những chỉ cá nhân mà còn có thể dùng để chỉ tập thể.)

Hoài bão, khát vọng lớn của anh ta cuối cùng cũng có thể thực hiện.

"Anh Tần, cảm ơn anh."

Tần Thiên còn muốn nói gì đó, có thư ký hoảng sợ chạy vào.

"Anh Tần, không hay rồi!"

"Liễu tổng và chủ tịch đang cãi nhau với những đại lý trong phòng họp, anh mau đi xem sao!"

Hả?

Sắc mặt Tần Thiên tối sầm lại, không ngờ những đại lý nhỏ này lại thật sự dám gây rắc rối.

"Lưu Vân Đông, bây giờ anh có thể lập danh sách, lát nữa tôi sẽ sắp xếp người đi mua sắm."

Nói xong, vẻ mặt hắn trầm xuống, tức giận cùng với thư kí đi lên lầu rồi đi đến phòng họp.

Lúc này, phòng họp đang rất ồn ào.

Ban đầu chỉ có một vài đại lý dao động, nhưng bây giờ là có rất nhiều, hơn ba mươi người.

Những người này cũng đều là đại lý của Tô Ngọc Cao trong nước.

Chính Liễu Thanh và Tô Tô đã lần lượt đàm phán với từng người một, trong số có vài người còn vẫn có mối quan hệ tốt. Không ngờ họ lại xông vào và yêu cầu rút tư cách đại lý.

Những hàng hóa đã được gửi đến kho của họ yêu cầu hoàn trả.

Tô Tô và Liễu Thanh vốn rất vui vẻ, chuẩn bị dùng hợp đồng mới để quản lý đại lý.

Đột nhiên nhìn thấy cảnh tượng này, cả hai người phụ nữ đều hoang mang.

"Chủ tịch Tô, Liễu tổng, đừng trách chúng tôi vô tình, chỉ là danh tiếng sản phẩm của các người không ổn định."

"Vừa mới có mặt trên thị trường một thời gian ngắn mà người đại diện đã xảy ra chuyện vậy."

"Mặc dù cuối cùng đã lắng xuống, nhưng có trời mới biết khi nào sẽ có lần sau."

"Tim tôi không được tốt, tôi không muốn chịu đựng đả kích của chuyến tàu lượn siêu tốc này nữa."

“Theo hợp đồng, phía sản phẩm của các cô có yếu tố không ổn định nên chúng tôi có thể từ chối tiếp tục làm đại lý”.

"Cho dù hôm nay các cô có đồng ý hay không, chuyện này cũng sẽ quyết định như vậy." Một đại lý lớn tuổi sau khi nói xong không khỏi ho khan.

Ông ta tên là Mã Thiên Minh, rất có thực lực và vốn là người giỏi nhất trong số những đại lý này. Không ngờ bây giờ ông ta lại dẫn đầu làm loạn.

"Mã tổng, ông nghe tôi nói..." Tô Tô vội vàng giải thích.

"Đừng nói nữa!"

"Chúng tôi từ chối làm đại lý, chuyện này không có gì để thương lượng nữa."

"Chủ tịch Tô, chúng tôi sẽ không làm khó cô, hàng hóa trong kho sẽ được trả lại nguyên vẹn, thanh toán khoản tạm ứng cho chúng tôi."

Mọi người đều kích động đến mức không cho Tô Tô và Liễu Thanh cơ hội nói gì.

Tô Tô lo lắng đến mức sắp bật khóc.

“Ồn ào gì chứ?”

"Các người cũng có thể coi là ông chủ mà chỉ có chút tố chất này thôi sao?" Tần Thiên hét lên, vẻ mặt tối sầm đi vào.

Bị áp chế bởi khí chất uy nghiêm của hắn, phòng họp lập tức im lặng.

“Tần Thiên!” Tô Tô vội vàng đi tới, lo lắng nói: “Anh đừng tức giận.”

“Có gì từ từ nói với mọi người.”

Liễu Thanh tim đập thình thịch nói: “Anh Tần, tôi cảm thấy chuyện này có gì đó kỳ lạ.”

"Có lẽ những đại lí này đã bị người khác xúi giục. Có người đang nhắm vào chúng ta."

Tần Thiên lạnh lùng liếc nhìn, tất cả đám đại lý trong lòng có động cơ đều đồng loạt cúi đầu xuống.

“Nói đi, ai đứng sau chuyện này?” Hắn lạnh lùng nói.

Ánh mắt mọi người lóe lên, không ai lên tiếng.

Cuối cùng, Mã Thiên Minh nghiến răng nghiến lợi nói: "Các người đã đắc tội với người không nên đắc tội."

“Người ta gây áp lực cho chúng tôi, chúng tôi cũng không còn cách nào khác.”

“Suy cho cùng, chúng tôi chỉ là những đại lý nhỏ, không đủ khả năng đấu đầu với những ông chủ lớn trị giá hàng tỷ như các người.”

"Xin hãy thông cảm và đồng ý cho chúng tôi huỷ bỏ tư cách làm đại lý."

Những người còn lại lần lượt nói: "Đúng vậy, chúng tôi có cha mẹ già và con nhỏ, không muốn dây dưa vào cuộc đấu tranh của các người."

"Đối phương đã nói, nếu chúng ta tiếp tục làm đại lý, bọn họ sẽ tiêu diệt chúng tôi!"

Tô Tô tức giận đến run rẩy: "Ai mà to gan như vậy?"

"Đây là gì chứ!"

"Có bản lĩnh thì cạnh tranh công bằng!"

Tần Thiên đã biết người này là ai.

Triệu Húc- nhà họ Triệu, tỉnh Vân Xuyên!

Không ngờ tên này sai người đến bắt cóc mình thất bại lại bày trò bẩn thỉu như vậy.

Lúc này, điện thoại di động của một trong những đại lý vang lên.

Sau khi bấm nghe, anh ta rụt rè nói: "Anh Tần, chủ tịch Tô, có người muốn nói chuyện với các người."

Tô Tô vội vàng cầm lấy điện thoại, nhìn thấy người trong video, cô sửng sốt nói: "Anh là ai?"

“Anh là người đứng sau chuyện này ư?”

Hai mắt Triệu Húc sáng lên, nhướng mày nói: "Chủ tịch Tô, không ngờ cô lại xinh đẹp như vậy."

"Thế nào? Cô thích món quà tôi tặng cô chứ?"

“Nếu không có gì bất ngờ, công ty mới của các người sẽ mất hết đại lý, không trụ nổi trong vài ngày, sắp phải tuyên bố phá sản đúng không?”

Triệu Húc bật cười ha ha.

"Anh là ai?"

"Anh là ai? Tại sao anh lại làm như vậy!" Tô Tô tức giận đến toàn thân run rẩy.



"Tại sao lại làm như vậy ư?" Triệu Húc bỗng nhiên trở nên hung hãn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hỏi người đàn ông bên cạnh cô đi!"

"Hỏi xem hắn đã làm gì với người của tôi!"

Tần Thiên cầm điện thoại, nói: "Triệu Húc, người mày nên đáng ra phải là tao."

"Tần Thiên!"

Hai mắt Triệu Húc lập tức đỏ lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày làm ảnh hưởng đến công ty của tao còn đánh phế người của tao!"

"Tao và mày không đội trời chung!"

"Thế nào? Mày thích món quà lần này tao tặng mày chứ?"

"Để tao đoán nhé, bây giờ mày và vợ mày chắc hẳn đang cảm thấy tuyệt vọng phải không?"

"Cầu xin tao đi!"

"Chỉ cần cầu xin tao, tao sẽ tha cho chúng mày, thấy sao?"

Tần Thiên cười lạnh nói: "Ngược lại tao còn phải cảm ơn mày."

“Chính mày là người đã giúp tao nhìn ra những sơ hở trong hoạt động của công ty và thúc đẩy tao phải cải tạo ngay lập tức.”

"Triệu Húc, tao tin Viên Lang đã chuyển lời của tao đến mày rồi, mày tự lo lấy thân mình đi."

"Mày có ý gì?" Sắc mặt Triệu Húc thay đổi, hắn ta nhìn thấy trong mắt Tần Thiên một tia khí tức nguy hiểm.

Tần Thiên không thèm nhiều lời nữa liền bấm tắt video call.


Chương 342: Dứt khoát không nhân nhượng

Các đại lý vô cùng sợ hãi.

Bây giờ Triệu Húc đích thân gọi điện tới, bọn họ càng không dám trái lời.

Họ đều ước mình có thể huỷ hợp đồng với tập đoàn Tô Ngọc càng sớm càng tốt để tránh dẫn đến cơn thịnh nộ của Triệu Húc.

Tần Thiên lạnh lùng liếc nhìn những đại lý này, nói: "Các người muốn huỷ hợp đồng, tôi đều đồng ý."

"Anh nói gì?"

“Không còn kênh bán hàng thì chúng ta phải làm sao?” Tô Tô và Liễu Thanh lập tức trở nên lo lắng.

Tần Thiên nắm tay Tô Tô, nói: "Yên tâm đi, anh có cách."

Hắn nói với Liễu Thanh: "Liễu tổng, nhờ cô đối chiếu kiểm tra chi tiết với bọn họ, theo những gì họ nói, giải quyết tiền và hàng rõ ràng."

"Sau khi làm xong xong thì đến văn phòng, tôi có chuyện muốn tuyên bố."

Nói xong, hắn nắm tay Tô Tô rời đi trước.

Tô Tô có chút bối rối.

Khó khăn lắm mới có thể mở ra cục diện như hôm nay, thế mà bây giờ bỗng nhiên trở lại thời trước giải phóng rồi.

Nếu không có những đại lý này, rất nhiều sản phẩm của họ sẽ bị hư hỏng trong kho.

Một lúc sau, Liễu Thanh tới.

Cô ta trịnh trọng nói: “Chúng ta nên tranh thủ một chút. Theo đúng hợp đồng thì những đại lý này đã vi phạm hợp đồng.”

"Ngay cả khi họ nhất quyết phá vỡ hợp đồng, chúng ta cũng nên để họ bồi thường."

"Chúng ta không nên thả họ đi dễ dàng như vậy. Anh Tần, rốt cuộc anh có kế hoạch gì?"

Tần Thiên trầm giọng nói: "Sau khi trải qua sóng gió này, các người vẫn chưa hiểu sao?"

“Kênh bán hàng là mắt xích quan trọng, liên quan đến sự sống còn của một doanh nghiệp”.

"Nhưng từ trước đến nay chúng ta luôn đặt mạch máu này vào tay người khác."

"Lần này, cho dù cuối cùng cũng lắng xuống nhưng sau này thì sao?"

"Chẳng phải tất cả những kẻ có ác ý với chúng ta đều có thể thông qua mạch máu này để ép buộc chúng ta sao?"

"Nếu muốn trở thành một công ty lớn thực sự phải đề phòng những thay đổi tinh vi, ngăn chặn mối nguy hiểm tiềm ẩn này ngay từ trong trứng nước càng sớm càng tốt."

Liễu Thanh gật đầu nói: "Những lời anh nói tôi đều hiểu."

"Chủ tịch và tôi cũng có kế hoạch, bước tiếp theo là giảm dần sự phụ thuộc vào đại lý."

"Nhưng chuyện này không thể làm được trong thời gian ngắn."

"Ít nhất đây không phải là thời điểm thích hợp. Nếu không có những đại lý này, tương đương với việc chúng ta tự đánh gãy chân mình."

Tô Tô bình tĩnh lại, không nhịn được liền nói: "Tần Thiên, anh muốn tự tạo kênh bán hàng sao?"

"Trong thời gian ngắn, điều này gần như không thể!"

Tần Thiên cười nói: “Cho dù không thể thì cũng phải làm.”

“Dựa vào đại lý cũng giống như luộc ếch trong nước ấm, tận hưởng tiền lãi do đại lý mang lại và sẽ không bao giờ có động lực để tự mình làm.”

“Đợi khi nhận ra thì có thể đã quá muộn.”

“Sao không nhân cơ hội này dứt khoát luôn đi!”

"Về việc tạo kênh riêng cho mình, anh có người ở đây, hai người có thể nghe ý kiến của anh ta."

Sau đó, Tần Thiên gọi Lưu Vân Đông tới.

"Thương mại điện tử?" Nghe được sáng kiến của Lưu Vân Đông, mắt của Liễu Thanh sáng lên, vội vàng nói: "Tôi đã sớm nhận ra đây là nguồn gió."

“Trước đây tôi đã tìm kiếm mục tiêu đầu tư phù hợp nhưng vì gia nhập tập đoàn Tô Ngọc nên kế hoạch này bị gác lại”.

"Lưu Vân Đông, mau giới thiệu kế hoạch của anh một cách chi tiết đi!"

Sau khi Lưu Vân Đông giới thiệu xong, Liễu Thanh và Tô Tô không khỏi vui mừng.

Tô Tô nói: "Như vậy Tần Thiên, anh muốn bán online sao?"

Tần Thiên gật đầu nói: "Không chỉ là online, dù sao hiện này người tiêu dùng chưa hoàn toàn tin tưởng mua sắm online."

"Chúng ta phải đi bằng hai chân."

"Một mặt, quảng bá online, mặt khác, xây dựng các cửa hàng trải nghiệm offline."

"Ngoài ra, tận dụng thời gian này để đẩy nhanh việc hoàn thiện dòng sản phẩm."

"Chỉ có một loại Tô Ngọc Cao thì quá đơn điệu."

"Dầu gội đông y, kem đánh răng đông y, mặt nạ đông y... Chỉ cần liên quan đến đồ sử dụng hàng ngày mà đông y có thể sử dụng được đều đưa vào sản xuất!"

“Điều này phải để Cung Lệ và nhóm nghiên cứu và phát triển của cô ấy nhanh chóng tiến hành.”

Tô Tô hưng phấn nói: "Việc này thì anh yên tâm."

"Trên thực tế, bọn em cũng đã nghĩ đến việc này. Hiện tại, ngoài Tô Ngọc Cao, dầu gội và mặt nạ đông y của chúng ta cũng đã nộp đơn xin cấp bằng sáng chế."

“Chỉ có điều em và Liễu Thanh cảm thấy Tô Ngọc Cao chưa có chỗ đứng trên thị trường nên chưa vội tung ra thị trường.”

Tần Thiên khẳng định: "Bây giờ, chúng ta đều có thể cho lên mạng."

"Chỉ một loạt sản phẩm mới có thể hỗ trợ các cửa hàng trải nghiệm thực tế."

“Đối với việc triển khai thực tế, anh nghĩ em nên tìm những người chuyên nghiệp và hiểu biết về bán lẻ để thực hiện”.

"Anh cho một gợi ý. Cửa hàng trải nghiệm không nhiều nhưng nhất định phải tốt."

“Nó phải được mở ở vị trí đắc địa thu hút lượng hành khách lớn nhất thành phố.”

Liễu Thanh phấn khích nói: "Việc này giao cho tôi!"

"Tôi có một vài người bạn, một số người trong số họ làm việc trong các siêu thị quốc tế lớn và phụ trách khu vực bán hàng."

"Tôi có thể tuyển một người chịu trách nhiệm cho việc này!"

Tần Thiên cười nói: "Thời gian của chúng ta có hạn."

“Nếu phán đoán của anh chính xác, hiện tại Triệu Húc đang chờ chúng ta không chống cự được nữa sẽ đến cầu xin hắn.”

"Cho nên trong thời gian ngắn sẽ không gây thêm rắc rối."

“Chúng ta phải tận dụng khoảng thời gian trống này để ra mắt trang web và mở cửa hàng với tốc độ cực nhanh.”

"Quá trình này nhất định phải bảo mật."

“Đợi mạch máu nằm trong tay chúng ta, khi Triệu Húc nhận ra thì cũng không thể nào làm gì được.”

Liễu Thanh hưng phấn nói: "Anh yên tâm, tôi sẽ đi làm ngay!"

Tần Thiên cười nói: "Các người còn có đủ tiền không?"

Tô Tô cau mày nói: "Một tỷ Liễu Thanh mang đến hiện tại vẫn còn một chút."

"Hạn mức cho vay ưu đãi một tỷ của ngân hàng Kiến Long bọn em vẫn chưa được sử dụng."

Tần Thiên gật đầu nói: "Lúc này, đừng sợ phải tiêu tiền."

"Chỉ cần chúng ta hoàn thành công việc thì chi bao nhiêu không quan trọng. Tinh anh đi, chúng ta sẽ sớm gặt hái được những phần thưởng bất ngờ".

Lưu Vân Đông suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu nhân sự và trang thiết bị sẵn sàng, tôi có thể đưa trang web mua sắm sau khi cải tạo lên trong vòng hai mươi ngày."

“Chỉ có điều mạch máu của thương mại điện tử chính là dòng khách hàng.”

"Làm thế nào để trở nên nổi tiếng và thu hút mọi người đến với trang web của chúng ta vẫn là một vấn đề."

Tần Thiên cười nói: "Việc này tôi đã suy nghĩ giúp anh rồi."

“Đến lúc đó, tôi sẽ tìm cho anh một người đại diện nổi tiếng.”

"Ngoài ra, bán hàng trực tuyến loại bỏ được chi tiết trung gian, chúng ta có thể nhường lợi ích cho người tiêu dùng."

"Đợi khi lên rồi, anh chỉ cần phát tuỳ ý một lì xì mua sắm trị giá 120 triệu. Tôi tin rằng nhất định sẽ kiếm đủ lưu lượng truy cập."

Lưu Vân Đông gật đầu nói: "Nếu anh có thể nghĩ như vậy thì tôi yên tâm rồi."

"Còn một câu hỏi nữa, Thiên Cẩu Mall có thể tập trung vào các sản phẩm của tập đoàn Tô Ngọc."

“Nhưng không thể quá đơn điệu.”

"Tôi cần anh phân công cho tôi một người quản lý sản phẩm, trong thời gian ngắn nhất thuyết phục các sản phẩm khác."

"Tốt nhất là bán sản phẩm có mức độ phổ biến nhất định trên trang web của chúng ta."

"Có hai mô hình, chúng ta đóng vai trò là đại lý cho sản phẩm của họ và tự vận hành trên trang web."

"Hoặc họ có thể tự mở một cửa hàng trên trang web của chúng ta, chúng ta sẽ cung cấp hỗ trợ kỹ thuật và thu phí quản lý."

Liễu Thanh vội vàng nói: "Không thành vấn đề, việc này tôi sẽ sắp xếp."

“Khi còn là nhà đầu tư, tôi đã kết giao được với một số người.”

Tô Tô lập tức gọi cho Cung Lệ qua đây.

Hiện nay cô ấy chịu trách nhiệm kiểm soát chất lượng và nghiên cứu phát triển. Tô Tô ra chỉ thị cho Cung Lệ thành lập bộ phận nghiên cứu phát triển độc lập để đẩy nhanh quá trình nghiên cứu các dòng sản phẩm.

Sau khi thông qua kiểm tra sẽ trực tiếp đưa vào sản xuất.

Mọi người tách ra hành động, lao vào một trận chiến căng thẳng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Bất Diệt Thần Vương
  • Đang cập nhật
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom