-
Chương 321-325
Chương 321
Tuy Yến Thanh Ảnh là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, lại cắn nuốt tinh hoa của thiên kiêu Tiên Vực, nhưng dù sao cũng là thiên kiêu hạ giới, thời gian trưởng thành còn quá ngắn, nội tình không đủ.
Thật ra nếu dựa vào thực lực bản thân nàng, có thể bước lên tầng sáu trăm cũng đã không tồi.
Hiện tại có thể tới tầng tám trăm là dựa vào Quân Tiêu Dao che chở.
“Cũng được, ngươi thể ngộ tu luyện tại đây cho tốt.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, cũng không cưỡng ép.
Tốt quá hoá lốp, nếu cưỡng ép dẫn Yến Thanh Ảnh tiếp tục bước lên cũng không tốt cho chuyện tu luyện của nàng.
Yến Thanh Ảnh gật đầu, lấy Hắc Ám tiên chủng ra rồi bắt đầu luyện hóa lĩnh ngộ.
Nàng ta có tự tin có thể đột phá trên tế đàn anh linh.
Sau đó, cỡ khoảng bậc chín trăm năm mươi thì Khương Lạc Ly và Nghệ Vũ cũng dừng lại.
Bọn họ không thể đi tới nữa.
Quân Tiêu Dao cũng không miễn cưỡng, bắt đầu một mình trèo lên.
Sau khi tới được tầng chín trăm năm mươi trở lên, mỗi khi bước ra một bước, uy áp gần như là gấp đôi.
Không chỉ như thế, những anh linh thượng cổ hiện hóa trong hư không chung quanh cũng bắt đầu phát động công kích.
Một anh linh hình dạng hỏa điểu há mồm, phun ra nuốt vào xích viêm.
Còn có một sinh linh hình dạng con rết đánh tới từ hư không.
Có nhân kiệt thượng cổ cầm thần mâu xé trời trong tay, ném mạnh về hướng Quân Tiêu Dao.
Những anh linh đó đều là sinh linh trước đó ngã xuống trên tế đàn.
Bọn họ ghen ghét Quân Tiêu Dao, muốn ngăn cản hắn tiếp tục trèo lên phía trước.
Đối với những thứ đó, Quân Tiêu Dao chỉ giáng ra một chưởng, chưởng ấn kim sắc đẩy ngang tất cả.
Tất cả anh linh đều tan biến trước mặt hắn.
Cuối cùng Cơ Thanh Y và Tiểu Ma Tiên cũng dừng lại ở khoảng bậc chín trăm mươi lăm.
Ngược lại Vong Xuyên vẫn tiếp tục trèo lên.
Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn sau lưng gã đang chuyển động, sức mạnh Luân Hồi Thánh Thể cũng được thúc giục đến tận cùng.
Gã không cam lòng, thân là quái thai cổ đại, gã không muốn chiết kích trầm sa, bị thiên kiêu đương đại đạp xuống như vậy.
Chỉ là càng gần đến mấy chục bậc cầu thang cuối cùng, loại uy áp này càng mạnh đến đáng sợ.
Tới bước này thì cho dù là quái thai cổ đại Vong Xuyên cũng chỉ có thể bước chậm từng chút một lên trên.
Cuối cùng, Vong Xuyên dừng lại ở bậc chín trăm bảy mươi, rốt cuộc không thể bước lên nổi nữa.
Nói thật, biểu hiện này đã là cực kỳ không tồi.
Từ xưa đến nay, thiên kiêu tiến vào kẽ nứt thập địa có thể bước lên bậc tám trăm cũng không đạt tới một phần trăm.
Có thể bước lên bậc chín trăm càng không đủ một phần ngàn.
Nhìn Quân Tiêu Dao vẫn bước đi không ngừng kia, rốt cuộc Vong Xuyên cũng chịu cúi đầu.
Gã lại thua bởi Quân Tiêu Dao.
Cho dù ở mặt thực lực, hay là ở phương diện ý chí, hoặc là thiên phú, gã đều không bằng Quân Tiêu Dao.
Cho dù khôi phục đến trạng thái đỉnh cao, phỏng chừng cũng không thể thay đổi sự thật này.
“Chẳng lẽ, hắn muốn bước lên đỉnh tế đàn anh linh sao?” Đồng tử của Vong Xuyên cũng đang rung động.
Trên đỉnh tế đàn anh linh gần như là vùng cấm không người có thể đặt chân.
Mà gã cũng biết một sự kiện.
Nếu muốn sáng lập ra con đường thuộc về mình thì nhất định phải bước lên đỉnh tế đàn.
Bởi vì chỉ có ở đỉnh tế đàn anh linh thì Quân Tiêu Dao mới có thể đạt được sự gia trì của toàn bộ khí vận của thập địa hạ giới.
Cộng thêm sự tương trợ của mười căn nguyên thế giới.
Chỉ có thế thì Quân Tiêu Dao mới có một chút khả năng sáng lập ra một con đường mà tiền nhân chưa từng đi.
“Quân Tiêu Dao lại có dã tâm như thế.” Vong Xuyên hít thật sâu một hơi.
Gã khó có thể tưởng tượng, Quân Tiêu Dao vốn đã thiên tư yêu nghiệt, thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, nếu lại sáng lập ra con đường thuộc về chính mình thì tiền đồ của hắn sẽ lộng lẫy đến cỡ nào.
Thậm chí chứng đạo thành đế cũng không phải chung điểm của Quân Tiêu Dao!
Trên tế đàn anh linh, sau bậc chín trăm năm mươi thì mỗi khi bước lên một bậc đều có cảm giác khó khăn hơn bước lên chín trăm năm mươi bậc cộng lại trước đó.
Mạnh như quái thai cổ đại Vong Xuyên cũng chỉ có thể tiếc nuối dừng lại ở bậc chín trăm bảy mươi.
Mà Quân Tiêu Dao thì không chút lùi bước.
Càng bước lên trên thì không chỉ có uy áp mà cả các loại anh linh đều hiện hóa ra, muốn ngăn cản Quân Tiêu Dao.
Có thể nói, từ xưa đến nay không có mấy ai có thể xông qua cửa ải khó khăn này, bởi vì quá khó.
Quái thai cổ đại cũng chỉ có thể cam bái hạ phong trước mặt cửa ải như vậy.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật lãnh đạm, khuôn mặt trầm tĩnh.
Đối với hắn mà nói, uy áp của tế đàn anh linh không tạo thành phiền phức quá lớn.
Mà cũng có vài anh linh cả gan muốn diệt sát chân linh trong Thần Cung của hắn, đoạt xá thân thể hắn.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, đổi góc độ mà suy nghĩ, nếu Quân Tiêu Dao là anh linh bị cầm tù tại đây, nhìn thấy một khối thân thể hoàn mỹ như vậy thì tám phần cũng muốn đoạt xá.
Đối mặt với thủ đoạn đoạt xá của những anh linh đó, Quân Tiêu Dao phản kích rất đơn giản.
Trực tiếp tung ra Hỗn Độn Thần Ma.
Hỗn Độn Thần Ma khủng bố nghiền áp chư thiên.
Đây vốn là một loại pháp môn công kích linh hồn tối cao, lực sát thương nhắm vào những anh linh đó là cực mạnh.
Cho dù những anh linh cổ đại kia cường đại đến đâu thì cũng chỉ có thể tan nát thành hư vô dưới sự nghiền áp của Hỗn Độn Thần Ma thuộc về Quân Tiêu Dao.
Cuối cùng, Quân Tiêu Dao bước từng bước một đi lên bậc thứ chín trăm chín mươi chín.
Khi hắn cất bước lên bậc cuối cùng.
Ầm ầm một tiếng chấn vang.
Cả tế đàn anh linh đều bắt đầu rung động.
Vô số hư ảnh anh linh chi chít hiện ra trong hư không chung quanh.
Số lượng này quả thực sánh ngang với đàn châu chấu.
Có thể nói như vầy, cho dù là quái thai cổ đại Vong Xuyên, đối mặt với số lượng anh linh khủng bố như thế công kích, có khả năng sẽ bị diệt sát chỉ trong nháy mắt.
Làm vậy căn bản là không cho Quân Tiêu Dao đường sống, muốn hoàn toàn đoạn tuyệt con đường đi tới của hắn.
“Tiêu Dao ca ca!”
Đám người Khương Lạc Ly phía dưới thấy thế thì biểu cảm đều vô cùng khẩn trương.
Bọn họ rất tin tưởng Quân Tiêu Dao.
Nhưng hiện giờ số lượng anh linh che trời lấp đất hiện hóa ra đã không phải tồn tại mà thiên kiêu thế hệ trẻ tuổi có thể đối phó.
Mỗi một anh linh trong đó đều đã từng là những thiên kiêu tuyệt đại, những sinh linh siêu phàm.
Mà đưa mắt nhìn ra, có chừng trên vạn anh linh đều cùng hiện hóa ra.
Thử hỏi trong thế hệ trẻ tuổi, có ai chống đỡ được với đợt tiến công của hơn cả vạn thiên kiêu tuyệt đại?
Hết chương 321.
Chương 322
“Quá khủng bố, không ai có thể bước qua cửa ải này.” Vong Xuyên thấy tình cảnh này thì cũng khẽ lắc đầu.
Nói thật, gã cũng có chút khâm phục Quân Tiêu Dao.
Nếu không ngã xuống thì rất có thể Quân Tiêu Dao là thiên kiêu sáng chói nhất, không gì sánh nổi trong thời đại này.
“Ai, Tiêu Dao tiểu ca ca có phiền phức, đáng tiếc, còn chưa thể thử kích cỡ của hắn mà.” Tiểu Ma Tiên cũng lộ ra vẻ mặt tiếc nuối mà lắc đầu.
Theo nàng ta thấy thì Quân Tiêu Dao muốn độ được kiếp này, rất khó.
Cơ Thanh Y nhìn thoáng qua, trong lòng cũng đang nghiền ngẫm.
Nhưng có vẻ Quân Tiêu Dao luôn sáng tạo kỳ tích.
Nguyên Thiên bí tàng đã như thế, Thiên Đạo Lâu cũng là như thế.
Cho nên trước khi kết quả cuối cùng chưa xuất hiện thì bất cứ suy đoán gì cũng có khả năng bị lật đổ.
Đối mặt với số lượng anh linh trên cả vạn này, có lẽ thiên kiêu bình thường sẽ sợ tới mức đái trong quần.
Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn rất lạnh nhạt.
Hắn dậm chân một cái, hư không chung quanh lập tức có vạn hư ảnh Thánh Nhân hiện lên.
Đó là một trong những Thánh Thể dị tượng của Hoang Cổ Thánh Thể, Vạn Thánh Triều Bái.
Dị tượng vừa xuất hiện đã trấn áp thiên địa.
Trong hư không vang lên tiếng nổ mạnh liên tục.
Rất nhiều anh linh đều bị nổ tung dưới uy áp kinh khủng của dị tượng này.
Nhưng dù vậy, số lượng anh linh còn lại vẫn quá đông đảo.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao muốn thi triển cực chiêu lần nữa.
Cái túi thơm trên người hắn bỗng hiện ra.
“Hả? Cái này...” Quân Tiêu Dao lộ ra chút kinh ngạc.
Cái túi thơm này chính là tín vật lôi kéo hắn tiến vào kẽ nứt thập địa.
Trước đó Quân Tiêu Dao vẫn luôn nghĩ đây hẳn là tín vật của một thiên chi kiêu nữ nào đó thời thượng cổ lưu lại.
Nhưng giờ phút này, cái túi thơm lại sinh ra dị biến.
Một khí cơ đặc thù hiện ra.
Một bóng hình xinh đẹp hiện hóa ra trong hư không, chắn trước người Quân Tiêu Dao.
Khi nhìn thấy bóng hình xinh đẹp này, ánh mắt Quân Tiêu Dao cũng khẽ run lên.
Không phải bóng hình xinh đẹp này làm hắn khiếp sợ thế nào.
Mà là...
Hắn từng gặp bóng người này rồi.
Bóng hình xinh đẹp này rõ ràng là một nữ tử đeo mặt nạ quỷ diện trên mặt.
Ngọc thể của nàng yểu điệu mà thon dài, tóc đen phiêu diêu theo gió.
Da thịt trong sáng trắng ngần, xinh đẹp như tuyết.
Bóng hình xinh đẹp này rất giống thiếu nữ quỷ diện mà Quân Tiêu Dao đối mặt khi ở tầng bốn mươi chín của Thiên Đạo Lâu.
Chỉ là so với thiếu nữ quỷ diện Thiên Đạo Lâu thì nữ tử trước mắt có ngọc thể càng thon dài, hình như đã trưởng thành hơn một chút, bắt đầu lộ ra khí chất phong hoa tuyệt đại.
“Lại là nàng?” Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày.
Vì sao Thiên Đạo Lâu và tế đàn anh linh này đều có dấu chân của nữ tử quỷ diện này.
“Bỉ ngạn hoa khai thất sắc thiên, hoa lạc thành tiên nhất thiên niên...”
“Ca ca, ta ở hồng trần đợi ngươi một ngàn năm, mà ngươi lại đang ở nơi nào?”
Nữ tử quỷ diện như lẩm bẩm, ánh mắt dưới lớp mặt nạ dừng lại trên người Quân Tiêu Dao.
Mà quỷ dị chính là, khi hư ảnh của nữ tử quỷ diện hiện lên, những anh linh chung quanh tế đàn đều lộ ra sự sợ hãi cực độ, sôi nổi rời xa, tránh né nữ tử quỷ diện như tránh rắn rết.
Trường hợp lập tức rơi vào yên tĩnh quỷ dị.
Cho dù là đám người Vong Xuyên cũng có chút kinh ngạc.
Đây là tình huống thế nào?
Theo lý thuyết, loại khốn cục hẳn phải chết này không có khả năng lật ngược.
Nhưng ngặt nổi Quân Tiêu Dao lại mở ra một đường sinh cơ.
Nếu Lý Đạo Huyền còn sống, thấy tình cảnh này thì nhất định sẽ nhịn không được rống giận.
Cái gì gọi là vai chính thiên địa, khí vận chi tử?
Đây mới là vai chính thiên địa, khí vận chi tử.
So ra thì những Nghịch Thiên chi Tử dưới hạ giới tính cái đinh gì, căn bản không có khả năng so sánh với Quân Tiêu Dao.
Cả Quân Tiêu Dao cũng có chút bất ngờ.
Không ngờ vận khí của mình còn khá tốt.
Thực hiển nhiên, cái túi thơm kia là thuộc về nữ tử quỷ diện.
Nữ tử quỷ diện nhìn về phía Quân Tiêu Dao, bỗng đi tới, nâng bàn tay trắng nõn lên, muốn vuốt ve gương mặt Quân Tiêu Dao.
Nhưng nàng lại là hư ảnh, bởi vậy trực tiếp xuyên qua gương mặt của Quân Tiêu Dao.
Sắc mặt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, không có bất cứ gợn sóng gì vì hành động của nữ tử quỷ diện.
Hắn biết, hẳn nữ tử quỷ diện này nhìn nhầm hắn thành ca ca của nàng.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao cũng có nghi hoặc.
Ca ca của nữ tử quỷ diện sao có thể soái bằng hắn được?
Nữ tử quỷ diện phát ra một tiếng thở dài, sau đó lại xoay người, nhìn về phía những anh linh còn lại.
Nàng tỏa ra một khí tức khủng bố, phất bàn tay trắng ra.
Trong hư không nở rộ một mảnh bỉ ngạn hoa vô tận.
Bỉ ngạn hoa đỏ tươi che kín cả vòm trời.
Cảnh tượng này rất mỹ lệ, cũng thực quỷ dị.
Những vẻ mặt anh linh đó đều vặn vẹo, phát ra tiếng rít gào, sau đó tan thành mây khói trong rừng hoa bỉ ngạn hoa.
Nữ tử quỷ diện vung tay lên đã dọn sạch con đường phía trước cho Quân Tiêu Dao.
Tất cả anh linh đều là bị diệt sát, không còn kẻ nào tồn tại.
Cho dù là Quân Tiêu Dao cũng có chút câm nín.
Nữ tử quỷ diện này cam tâm tình nguyện làm một công cụ để hắn sử dụng sao?
Thậm chí Quân Tiêu Dao không cần động đậy cả đầu ngón tay thì nữ tử quỷ diện cũng đã bình định tất cả trở ngại vì hắn.
Sau khi bình định tất cả trở ngại, nữ tử quỷ diện ngoái đầu nhìn lại, nhìn thật sâu vào mắt Quân Tiêu Dao.
Ánh mắt cực kỳ phức tạp, thâm tình, tưởng niệm và còn mang theo một chút nghi hoặc nhàn nhạt.
Có lẽ bản thân nữ tử quỷ diện cũng không biết, có phải nàng đang lừa mình dối người hay không.
Sau đó, thân thể nữ tử quỷ diện chợt nhạt dần vào hư không rồi biến mất tăm hơi.
Sắc mặt Quân Tiêu Dao vẫn thật bình đạm, hắn cũng khá vui lòng trước tình hình này.
Hiện tại, tất cả trở ngại đều bị quét dọn, Quân Tiêu Dao bình yên bước lên tế đàn anh linh.
Từ xưa đến nay, nơi hắn đang đứng không có mấy ai có thể bước lên.
Quân Tiêu Dao hoài nghi, rất có khả năng nữ tử quỷ diện kia từng bước lên đây, nếu không không có khả năng làm những anh linh khác sợ hãi như thế.
Nhưng bước lên đỉnh cao cũng không có nghĩa là sáng lập ra được con đường thuộc về chính mình.
Đây là một con đường gần như không có khả năng.
Nếu có thể sáng lập một cách đơn giản như vậy thì tế đàn anh linh cũng sẽ không chồng chất thi cốt khắp nơi.
Quân Tiêu Dao đưa mắt nhìn ra, toàn bộ chi tế đàn chỉ có một thạch đài cổ xưa.
Trên thạch đài còn đặt một quyển trục.
“Hả?”
Trong mắt Quân Tiêu Dao lập loè ánh sáng khó hiểu, đã có phán đoán trong lòng.
Hắn tiến lên nhặt quyển trục lên, thoáng tra xét một phen thì trong mắt lập tức chớp động ánh sáng vui vẻ.
Hết chương 322.
Chương 323
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của hắn.
Quyển trục này chính là quyển hạ của Thể Thư!
Cửu Đại Thiên Thư là kỳ trân hiếm có trên đời, nghe đồn có cất giấu bí mật thành tiên.
Mỗi một quyển thiên thư đều là một loại cực hạn về các đạo.
Mà Thể Thư lại là cực hạn của Nhục Thân chi Đạo.
Hiện tại Quân Tiêu Dao có được Thể Thư hoàn chỉnh, cộng thêm Hoang Cổ Thánh Thể của chính hắn, nói không chừng ngày sau Quân Tiêu Dao không cần pháp lực, chỉ dựa vào nhục thân đã đủ để đánh bại đại đế, đàn áp cổ hoàng.
Điều này cũng không phải nằm mơ giữa ban ngày!
Quân Tiêu Dao chỉ là nhìn lướt qua Quyển hạ của Thể Thư một chút, cũng không cẩn thận quan sát.
Bởi vì hiện tại còn không phải lúc.
Hắn còn chưa hoàn thành đắp nặn Đại La Bất Hủ Tiên Thân trong quyển thượng, nếu hiện tại tìm hiểu quyển hạ của Thể Thư thì không khỏi có chút nóng vội.
Hiện tại chủ yếu là thực hiện lột xác thực lực của bản thân, sáng lập ra con đường thuộc về chính mình.
Quân Tiêu Dao thu quyển hạ của Thể Thư vào pháp khí không gian, sau đó trực tiếp ngồi xếp bằng trên thạch đài.
Ngay lập tức, chung quanh có phù văn vô tận phóng thích ánh hào quang, toàn bộ tế đàn anh linh giống như bị hoàn toàn khởi động.
Ầm ầm ầm!
Thiên địa chấn động, càn khôn rung chuyển.
Linh khí vô tận đều hội tụ hướng tới tế đàn anh linh.
Đồng thời còn có từng luồng sức mạnh khí vận kim sắc mắt thường có thể thấy được đang không ngừng hội tụ trên người Quân Tiêu Dao.
Có thể cho rằng tế đàn anh linh là một ngôi cao phụ trợ.
Nhưng cậy vào chân chính vẫn là thiên phú, tu vi và năng lực của bản thân thiên kiêu.
Không nghi ngờ gì nữa, Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên tế đàn có được chỗ tốt nhiều nhất.
Một mình hắn đã được chia tám phần linh khí thiên địa và sức mạnh khí vận.
Những thiên kiêu còn lại cùng chia cắt hai thành kia.
Đám người Vong Xuyên, Khương Lạc Ly, Nghệ Vũ cũng vội vàng nín thở liễm thần, bắt đầu chìm vào tu luyện.
Đây là đại cơ duyên khó được, tất cả thiên kiêu đều thận trọng đối đãi.
Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên thạch đài, thân thể được linh khí vô tận cọ rửa, từng viên cự tượng vi lạp lập tức lột xác thành long tượng vi lạp.
Quân Tiêu Dao cũng phải nắm chắc cơ hội này.
Ba vạn cự tượng vi lạp còn lại cũng hoàn toàn lột xác thành long tượng vi lạp.
Oanh!
Trong cơ thể Quân Tiêu Dao, mười vạn cự tượng vi lạp đều biến thành long tượng vi lạp chỉ trong phút chốc.
Tượng Thần Trấn Ngục Kính của hắn cũng có tiến bộ nhảy vọt.
Cả người Quân Tiêu Dao đều tản mát ra một loại quang huy thần thánh.
Hắn không tự chủ được mà giơ tay, thần quang hội tụ.
Nó vốn nên hóa thành Minh Thần chi Mâu.
Nhưng hiện tại, một cây trường mâu kim sắc tràn ngập khí tức quang huy Thần thánh xuất hiện.
“Thiên Thần chi Mâu.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Trước đó Minh Thần chi Mâu mang theo minh viêm ngập trời, tản ra khí tức địa ngục.
Nhưng hiện tại, sau khi Tượng Thần Trấn Ngục Kính của hắn đột phá, Minh Thần chi Mâu lại biến thành Thiên Thần chi Mâu.
Không chỉ uy lực mạnh lên mấy lần, còn tản ra một khí tức thần thánh, trấn áp quần ma địa ngục.
Không chỉ lột xác như thế.
Thuật pháp phòng ngự trong Tượng Thần Trấn Ngục Kính, Minh Thần Bảo Hộ cũng sinh ra lột xác.
Minh Thần Bảo Hộ biến thành một chiếc áo choàng kim sắc có mép rìa màu trắng.
Trên áo choàng thêu rất nhiều đồ án thần linh, cứ như chư thần đang hát vang tiếng Phạn, phóng thích quang huy thần thánh.
Cái áo choàng này tên là Chư Thần Phi Phong, chính là thủ đoạn phòng ngự hiện hóa của Minh Thần Bảo Hộ sau khi lột xác.
Lực phòng ngự của Chư Thần Phi Phong cao hơn Minh Thần Bảo Hộ rất nhiều.
Sự lột xác vẫn chưa kết thúc.
Ác Ma chi Dực trong Tượng Thần Trấn Ngục Kính cũng tẩy đi ma phân địa ngục, biến thành đôi cánh tuyết trắng tự do.
Tự Do Chi Dực mang ý nghĩa tự đại tự tại.
Một đôi cánh tự tại tiêu dao, ngao du cửu thiên thập địa.
Còn có Lò Luyện Địa Ngục cũng là biến thành Thiên Địa Hồng Lô, sức mạnh trấn áp và luyện hóa đều có sự tăng vọt về chất.
Có thể nói, cho dù chỉ có Tượng Thần Trấn Ngục Kính lột xác thì cũng đủ để thực lực của Quân Tiêu Dao tăng vọt.
Mâu mạnh nhất, Thiên Thần chi Mâu!
Thuẫn mạnh nhất, Chư Thần Phi Phong!
Cực tốc mạnh nhất, Tự Do Chi Dực!
Luyện hóa mạnh nhất, Thiên Địa Hồng Lô!
Mà mười vạn long tượng vi lạp cũng mang đến cho Quân Tiêu Dao mười tỷ cân thần lực khủng bố.
Điều này quả thực vượt qua tưởng tượng của nhân loại, yêu nghiệt đến mức khiến mọi người chấn động.
Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút vui mừng.
Sau long tượng vi lạp còn có nguyên tượng vi lạp.
Nhưng nguyên tượng vi lạp lại không phải gia tăng sức mạnh nhục thân.
Bởi vì mười tỷ cân thần lực nhục thân đã đạt tới cực hạn của giai đoạn này.
Trừ phi cảnh giới của Quân Tiêu Dao lột xác, trình tự sinh mệnh gia tăng, bằng không cũng không có khả năng tăng cường sức mạnh nhục thân một cách vô hạn.
Nguyên tượng vi lạp là tăng cường sức mạnh linh hồn.
Mỗi khi một vạn long tượng vi lạp lột xác thành một vạn nguyên tượng vi lạp thì linh hồn lực của Quân Tiêu Dao có thể tăng lên gấp đôi.
Nếu mười vạn long tượng vi lạp đều lột xác thành nguyên tượng vi lạp, vậy linh hồn lực của Quân Tiêu Dao sẽ hùng hồn đến mức độ nào?
Sợ là bản thân Quân Tiêu Dao cũng không thể tưởng tượng.
Hơn nữa chờ đến khi nguyên tượng vi lạp lột xác thành công, Tượng Thần Trấn Ngục Kính sẽ giải khóa năng lực tiếp theo.
Triệu hoán cánh cửa Địa Ngục!
Đến lúc đó, Quân Tiêu Dao giơ tay nhấc chân thôi đã có thể triệu hoán muôn vàn ác ma Tu La, quét ngang tất cả.
“Nếu Tượng Thần Trấn Ngục Kính bước đầu đại thành, không bằng trực tiếp lột xác Đại La Tiên Cốt luôn đi.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Hắn cũng lấy ra rất nhiều tiên nguyên và tinh hạch, bắt đầu rèn giũa Đại La Tiên Cốt.
Trước khi hoàn toàn ngộ đạo, sáng lập con đường, Quân Tiêu Dao muốn điều chỉnh trạng thái và thực lực của mình lên đỉnh cao.
Vậy thì mới có thể nắm chắc hơn nữa.
Quân Tiêu Dao triệu hồi ra Thiên Địa Hồng Lô.
Thiên địa làm lò, tạo hóa là công, âm dương là than, vạn vật là đồng.
Một cái hoả lò đỏ rực hiện lên trong hư không, dường như có thể luyện hóa nhật nguyệt càn khôn.
Quân Tiêu Dao đổ hết tiên nguyên và tinh hạch vào trong đó, chuyển hóa thành năng lượng cuồn cuộn mênh mông, bắt đầu rèn đánh thân mình.
Cốt cách khắp người hắn đều bắt đầu phóng thích tiên quang.
Số lượng Đại La Tiên Cốt cũng gia tăng lên từng cây một.
Bảy mươi khối, bảy mươi một khối, bảy mươi hai khối...
Một trăm khối, một trăm lẻ một khối, một trăm lẻ một khối...
Cuối cùng, sau khi luyện hóa toàn bộ tiên nguyên và mấy ngàn tinh hạch.
Số lượng Đại La Tiên Cốt trong cơ thể Quân Tiêu Dao cũng đạt tới một trăm bốn mươi khối.
Hết chương 323.
Chương 324
Điều này làm cho toàn thân Quân Tiêu Dao, bao gồm cả thân thể và tứ chi đều có Đại La Tiên Cốt trải rộng.
Khoảng cách đạt thành Đại La Bất Hủ Tiên Thân chân chính đã càng ngày càng gần.
Oanh!
Tiên huy vô tận khuếch tán ra từ trong cơ thể Quân Tiêu Dao.
Số lượng Đại La Tiên Cốt trong thân thể hắn đã gia tăng gấp đôi.
Đây cũng không phải số lượng nhỏ.
Mỗi khi Đại La Tiên Cốt gia tăng một khối, cũng có thể mang đến cho Quân Tiêu Dao tăng cường thật lớn.
Huống chi hiện giờ lại một lần gia tăng tận bảy mươi khối Đại La Tiên Cốt.
Giờ phút này da thịt của Quân Tiêu Dao trắng ngần lóng lánh, thần quang tỏa sáng, giống như trích tiên đi ra từ tranh vẽ, tiên khí dạt dào, siêu phàm tới cực điểm.
Dù nói Quân Tiêu Dao là tiên thì tuyệt đối không có ai phủ nhận.
Hiện tại có thể nói trạng thái của Quân Tiêu Dao đã đạt tới cường thịnh.
“Kế tiếp cũng nên đột phá.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.
Tu vi của hắn vẫn luôn nằm ở Quy Nhất Cảnh đại viên mãn.
Không phải không thể đột phá, mà là đang cưỡng ép áp chế.
Quân Tiêu Dao không đột phá thì thôi, vừa đột phá thì lập tức như giếng phun.
Hắn cũng không chỉ đột phá một cảnh giới.
Cái gọi là bình cảnh, căn bản không hề tồn tại đối với Quân Tiêu Dao.
Ít nhất trước khi thành thánh thì Quân Tiêu Dao sẽ không có bình cảnh khó khăn nào cả.
“Rốt cuộc cũng có thể bắt đầu rồi, để ta nhìn xem thử sáng lập ra một con đường khó khăn đến mức nào.” Quân Tiêu Dao cười khẽ.
Nếu là thiên kiêu khác, đứng ở lập trường của Quân Tiêu Dao thì giờ phút này nhất định sẽ cực kỳ ngưng trọng, hết sức khẩn trương.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì khác.
Hắn thật nhẹ nhàng, hoàn toàn không có gánh nặng.
Đây là một loại khí phách tự tin vô địch, đại diện cho niềm tin tuyệt đối của Quân Tiêu Dao.
Thiên phú tuyệt thế, hệ thống thêm thân, cả vai chính thiên địa cũng chỉ xứng làm con kiến dưới chân hắn.
Đối thủ của Quân Tiêu Dao không phải thiên kiêu khác.
Thậm chí không phải ông trời.
Mà là chính hắn.
Điều duy nhất Quân Tiêu Dao phải làm chính là không ngừng vượt qua chính mình trước đó để bước lên đỉnh cao tuyệt đối!
“Bắt đầu rồi!”
Quân Tiêu Dao tung ra mười căn nguyên thế giới.
Căn nguyên thiên địa của mười khối đại lục vờn quanh hắn.
Mỗi một căn nguyên thế giới đều tản ra một luồng năng lượng thuần túy, nguyên thủy, lại phấn chấn mạnh mẽ.
Đó là sức mạnh căn nguyên vũ trụ khai thiên tích địa.
Đây là một loại năng lượng chung cực cực kỳ thần bí mà cường đại.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Quân Chiến Thiên muốn Quân Tiêu Dao lấy căn nguyên thế giới làm tiên chủng.
Bởi vì nếu làm vậy thì Quân Tiêu Dao có khả năng thao tác sức mạnh căn nguyên vũ trụ, diễn biến vạn vật, sáng tạo thiên địa.
Nhưng chỉ sợ cả Quân Chiến Thiên cũng không thể ngờ dã tâm của Quân Tiêu Dao quá lớn quá lớn.
Hắn căn bản không thỏa mãn ở mức đó.
Mà hắn muốn hội tụ tất cả mười căn nguyên thế giới vào thân mình để sáng lập ra con đường chưa từng có người đi qua.
Có lẽ con đường này sẽ rất gian nan.
Nhưng nếu thành công thì đó là hành động vĩ đại như một thần tích.
Mục tiêu duy nhất hiện tại của Quân Tiêu Dao chính là trở thành người mạnh nhất trong vô số kỷ nguyên từ xưa đến nay.
Hắn muốn siêu thoát tất cả, tới được vô thượng, đăng lâm cực cảnh xưa nay chưa từng có, nhìn thấy phong cảnh mà tất cả mọi người chưa từng nhìn thấy.
Vì mục tiêu chung cực này, Quân Tiêu Dao có thể đánh bại hết tất cả mọi thứ!
Trên thạch đài, Quân Tiêu Dao giống như một thần linh đang ngồi xếp bằng.
Mười căn nguyên thế giới giống như mười tiểu thế giới đang vờn quanh bên cạnh hắn.
Quân Tiêu Dao nhắm mắt lại, đang lĩnh ngộ.
Không cần bàn cải nhiều về ngộ tính của hắn.
Lúc tu luyện thần thông, hắn từng làm Quân Chiến Thiên, thậm chí Thập Bát Tổ cũng cảm thấy mình sống một đống tuổi mà uổng phí cuộc đời.
Ngộ tính của Quân Tiêu Dao yêu nghiệt đến mức xưa nay hiếm thấy.
Bất cứ công pháp thần thông phức tạp khó hiểu nào cũng không làm khó được hắn.
Nhưng lần này, không phải là tìm hiểu công pháp thần thông gì, mà là sáng lập con đường thuộc về mình, nắm giữ đạo thuộc về mình.
Độ khó này là không thể nghi ngờ.
Vô số thiên kiêu đều chiết kích trầm sa trên con đường này, cuối cùng biến thành một khối bạch cốt trên tế đàn.
Quân Tiêu Dao đang ngồi xếp bằng lĩnh ngộ, có đạo vận tràn ngập, có tiên âm vang lên.
Khí vận và linh khí của thập giới đều hội tụ trên người Quân Tiêu Dao.
Còn có khí vận của Nghịch Thiên chi Vương, cũng gia trì lên người Quân Tiêu Dao.
Bởi vì hắn là người duy nhất gom đủ mười căn nguyên thế giới, có tư cách siêu thoát tất cả, thành tựu hành động nghịch thiên.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao bắt đầu lĩnh ngộ lột xác.
Các thiên kiêu khác trên tế đàn cũng có thu hoạch của chính mình.
Yến Thanh Ảnh đã luyện hóa thành công Hắc Ám tiên chủng, bước vào Hợp Đạo Cảnh.
Khí tức của nàng ta cũng trở nên càng thâm thúy.
Nghệ Vũ cũng đã luyện hóa xong Huyền Dương Thần Hỏa, chân linh trong Thần Cung lột xác thành người tí hon nguyên thần, thành công đạt tới Niết Bàn Cảnh.
Đám người Khương Lạc Ly, Tiểu Ma Tiên, Cơ Thanh Y cũng có thu hoạch của mỗi người, cảnh giới tăng lên, thực lực tiến bộ.
Mà Vong Xuyên cũng đạt được thu hoạch rất lớn, gã vẫn đang lĩnh ngộ.
Vong Xuyên cũng có dã tâm, làm sao gã không nghĩ đến chuyện sáng lập ra con đường thuộc về chính mình kia chứ.
Hơn nữa thân là Luân Hồi Thánh Thể, gã cũng có cơ hội này.
Cho nên Vong Xuyên không cam lòng từ bỏ như vậy, gã cũng muốn thử một lần.
Cơ Thanh Y các nàng cũng không thử, bởi vì biết hiện tại không phải lúc.
Muốn tạo nên con đường của bản thân cũng không phải chỉ có cơ hội này.
Hơn nữa các nàng không nghịch thiên giống như Quân Tiêu Dao, tích lũy cũng chưa sâu, mặc dù đi lĩnh ngộ thì xác suất thành công cũng rất thấp.
Bởi vậy, nhìn thấy Vong Xuyên muốn lĩnh ngộ, bọn người Tiểu Ma Tiên rất kinh ngạc.
“Hai người họ đều rất có dã tâm.” Tiểu Ma Tiên lẩm bẩm nói.
“Sáng lập ra con đường tiền nhân chưa từng đi qua, quá khó khăn.” Cơ Thanh Y thở dài khe khẽ.
Trên tế đàn có nhiều bạch cốt như vậy, đều là các thiên kiêu từng muốn tạo ra con đường của bản thân, kết quả họ đều đã chết.
“Hy vọng Tiêu Dao ca ca có thể thành công, không, là nhất định phải thành công!” Khương Lạc Ly siết đôi tay trắng như phấn lại, trong lòng thầm cổ vũ cho Quân Tiêu Dao.
Nếu là bất cứ kẻ nào khác, Khương Lạc Ly cũng không cho rằng có khả năng thành công.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao thì hình như không có chuyện gì là không có khả năng.
Hết chương 324.
Chương 325
Thời gian trôi đi từng chút từng chút một.
Đám người Khương Lạc Ly không nhàn rỗi, vẫn luôn tu luyện trên tế đàn, tăng cường chính mình.
Vong Xuyên thì cũng giống như Quân Tiêu Dao, có dã tâm muốn sáng lập ra con đường của bản thân.
Mà một số ít thiên kiêu còn lại, trừ những người đã ngã xuống thì đều hoặc nhiều hoặc ít có thu hoạch.
Đương nhiên, sự chú ý của bọn họ vẫn dừng lại trên người Quân Tiêu Dao.
Dù sao Quân Tiêu Dao chính là nhân vật vạn cổ không có lấy một, người bước lên được tế đàn anh linh.
Ngay vào lúc đám người Quân Tiêu Dao đang trong trạng thái tu luyện lĩnh ngộ tại kẽ nứt thập địa.
Trên Hoang Thiên Tiên Vực lại nhấc lên gợn sóng.
Quái thai cổ đại của Tổ Long Sào, Long Cát công chúa đã hoàn toàn nhập thế, hành tẩu trên thiên hạ.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủn nửa tháng, nàng ta đã đánh bại hơn mười Thánh Tử đại giáo và truyền nhân bất hủ.
Hơn nữa hầu như đều là phân ra thắng bại trong vòng mười chiêu.
Đây đã không còn là luận bàn, mà là nghiền áp tuyệt đối về phương diện thực lực.
Bởi vậy, Long Cát công chúa vốn đã có thanh danh không yếu, nay càng trở nên vang dội, chấn động toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực.
Thậm chí có người hô lên, Long Cát công chúa chính là thiên kiêu mạnh nhất Hoang Thiên Tiên Vực, đủ để đàn áp đương đại.
Đương nhiên, cũng có một số người bất mãn.
Dù sao còn có Bắc Địa Vương gia Thiếu Đế Vương Đằng và kiếm ma chuyển thế của Hoang Cổ Diệp gia….
Quái thai cổ đại được chôn giấu đến nay cũng không chỉ có một mình Long Cát công chúa.
Còn có Quân Tiêu Dao của Quân gia cũng được người ta đề cập.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao đã hạ giới một khoảng thời gian, nhưng dư uy của hắn vẫn còn ở đó.
Rất nhiều người cũng cho rằng, Quân Tiêu Dao tuyệt đối có thực lực đánh một trận đối đầu với Long Cát công chúa.
Nhưng điều này đưa tới trào phúng của một ít Thái Cổ hoàng tộc.
“Thôi bỏ đi, trước đó thực lực của Long Cát công chúa chưa khôi phục đỉnh cao mà cũng có thể đối phó được Trọng Đồng Giả của Quân gia, hiện giờ thực lực đã đạt tới Thông Thiên Cảnh, ai địch lại chứ?”
“Đúng vậy, Long Cát công chúa nhập thế, khiêu chiến thiên kiêu của tất cả thế lực bất hủ, chưa bại bao giờ, điều này đã chứng minh một sự thật, Long Cát công chúa cường đại vô địch!”
Tổ Long Sào đang tạo thế cho Long Cát công chúa.
Nhưng thực lực của nàng ta thật sự cũng đảm đương nổi khen ngợi như vậy.
Thông Thiên Cảnh gần như là tồn tại đỉnh điểm trong thế hệ trẻ tuổi ở Hoang Thiên Tiên Vực.
Mà hướng lên trên một bước chính là bậc lửa thần hỏa, sau đó bước vào Thông Thánh Cửu Giai.
Không bao lâu sau, rốt cuộc Long Cát công chúa lại buông lời nói muốn đánh một trận với Quân Tiêu Dao.
Nếu Quân Tiêu Dao bất chiến, cũng được, vậy thừa nhận Thần Tử của Quân Gia là rùa đen rút đầu, không dám ứng chiến.
Điều này làm một đám người trẻ tuổi của Quân gia sùng bái Quân Tiêu Dao đều tức giận bất bình.
Long Cát công chúa biết rõ Quân Tiêu Dao đang ở hạ giới còn chưa trở về, mà lại thả ra tin tức như vậy, hiển nhiên là muốn làm Quân gia ghê tởm, đả kích danh vọng của Quân Tiêu Dao.
Khi mọi người đều tò mò Quân gia sẽ ứng đối thế nào.
Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia, Trọng Đồng Giả Quân Lăng Thương đứng dậy, hơn nữa còn nói muốn đánh một trận nữa với Long Cát công chúa để giữ gìn danh dự của Quân gia.
Điều này khiến Tiên Vực lại nhấc lên tiếng ồ lên khiếp sợ.
Trọng Đồng Giả của Quân gia có thể đối phó được Long Cát công chúa đã khôi phục tới trạng thái đỉnh cao sao?
Hoang Thiên Tiên Vực, sau khi Long Cát công chúa nhập thế, lại nhấc lên phong ba.
Mà Quân Tiêu Dao ở hạ giới thì không chịu chút ảnh hưởng nào.
Hoang Cổ Quân gia cũng không phát tin tức nào bảo hắn trở về.
Bởi vì Quân Chiến Thiên biết, Quân Tiêu Dao ở hạ giới sẽ có lột xác lớn, bởi vậy không cho phép bất cứ kẻ nào quấy rầy Quân Tiêu Dao.
Tại kẽ nứt thập địa, trên tế đàn anh linh.
Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng, đang thôi diễn, đang ngộ đạo.
Hắn giống như ngồi xếp bằng tại đó mãi mãi, mười căn nguyên thế giới chung quanh hắn giống như đại tinh đang chuyển động.
Cứ như ánh trăng vờn quanh địa cầu.
Quân Tiêu Dao cũng không phải muốn lấy mười căn nguyên thế giới làm chủng.
Hắn muốn tạo ra một con đường độc đáo.
Tiên chủng của hắn chính là đạo của hắn.
Đây là một phương pháp lấy thân là chủng loại.
Đương nhiên, điều này cũng cực kỳ khó khăn, nếu dễ dàng làm được thì cũng không có nhiều thiên kiêu như vậy ngã xuống trên tế đàn anh linh, trở thành từng khối hài cốt.
Nhưng Quân Tiêu Dao khác với tất cả những thiên kiêu trước đó.
Nội tình, tích lũy, đạo của hắn, tất cả thiên kiêu thượng cổ khác đều không thể sánh được.
Quân Tiêu Dao chính là dị số thiên địa lớn nhất từ xưa đến nay.
Thậm chí linh hồn của hắn cũng không phải người của thế giới này.
Cho nên Quân Tiêu Dao có khả năng tạo ra con đường này.
Hắn ngồi xếp bằng trên thạch đài, thiên địa đạo vận đều tập trung trên người hắn, cộng thêm ngộ tính của bản thân Quân Tiêu Dao.
Một con đường tràn ngập sương mù phía trước bắt đầu mơ hồ lộ ra.
Trạng thái như vậy giằng co chừng nửa tháng.
Trong khoảng thời gian này, đám người Khương Lạc Ly lục tục thức tỉnh, hoàn thành tu luyện.
Ai trong bọn cũng có tiến bộ nhảy vọt, lĩnh ngộ được rất nhiều dưới sự nhuộm đẫm của đạo vận trên tế đàn.
Khương Lạc Ly có nhận thức mức độ càng sâu đối với Nguyên Linh Đạo Thể của mình.
Huyết mạch Nghệ Thần trong cơ thể Nghệ Vũ như đang được dần dần kích hoạt.
Yến Thanh Ảnh cũng có lý giải khắc sâu đối với Thôn Thần Ma Công.
Cơ Thanh Y và Tiểu Ma Tiên cũng đạt được thu hoạch, họ đều cảm thấy mỹ mãn.
Ánh mắt của bọn họ không hẹn mà cùng nhắm vào hai người Quân Tiêu Dao và Vong Xuyên.
Dã tâm của bọn họ là lớn nhất.
Tiểu Ma Tiên liếc nhìn Vong Xuyên một cái, khuôn mặt nhỏ khẽ biến rồi nói: “Có chút không ổn.”
Cơ Thanh Y và đám người Khương Lạc Ly cũng lập tức đưa mắt nhìn về phía Vong Xuyên.
Chỉ thấy Vong Xuyên có sức mạnh Luân Hồi nồng đậm tràn ngập, Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn cũng gia trì trên người gã.
Nhưng sắc mặt của gã lại tái nhợt như tờ, hình như đang gặp phải khó khăn và trở ngại quá lớn.
Lại trôi qua hai ngày, Vong Xuyên đột nhiên mở hai mắt, nhịn không được hộc ra một ngụm máu tươi, há to mồm thở phì phò, giống như con cá mắc cạn.
Sắc mặt gã tái nhợt, trong mắt vẫn còn mang theo sợ hãi khiếp đảm.
Hết chương 325.
Tuy Yến Thanh Ảnh là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, lại cắn nuốt tinh hoa của thiên kiêu Tiên Vực, nhưng dù sao cũng là thiên kiêu hạ giới, thời gian trưởng thành còn quá ngắn, nội tình không đủ.
Thật ra nếu dựa vào thực lực bản thân nàng, có thể bước lên tầng sáu trăm cũng đã không tồi.
Hiện tại có thể tới tầng tám trăm là dựa vào Quân Tiêu Dao che chở.
“Cũng được, ngươi thể ngộ tu luyện tại đây cho tốt.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, cũng không cưỡng ép.
Tốt quá hoá lốp, nếu cưỡng ép dẫn Yến Thanh Ảnh tiếp tục bước lên cũng không tốt cho chuyện tu luyện của nàng.
Yến Thanh Ảnh gật đầu, lấy Hắc Ám tiên chủng ra rồi bắt đầu luyện hóa lĩnh ngộ.
Nàng ta có tự tin có thể đột phá trên tế đàn anh linh.
Sau đó, cỡ khoảng bậc chín trăm năm mươi thì Khương Lạc Ly và Nghệ Vũ cũng dừng lại.
Bọn họ không thể đi tới nữa.
Quân Tiêu Dao cũng không miễn cưỡng, bắt đầu một mình trèo lên.
Sau khi tới được tầng chín trăm năm mươi trở lên, mỗi khi bước ra một bước, uy áp gần như là gấp đôi.
Không chỉ như thế, những anh linh thượng cổ hiện hóa trong hư không chung quanh cũng bắt đầu phát động công kích.
Một anh linh hình dạng hỏa điểu há mồm, phun ra nuốt vào xích viêm.
Còn có một sinh linh hình dạng con rết đánh tới từ hư không.
Có nhân kiệt thượng cổ cầm thần mâu xé trời trong tay, ném mạnh về hướng Quân Tiêu Dao.
Những anh linh đó đều là sinh linh trước đó ngã xuống trên tế đàn.
Bọn họ ghen ghét Quân Tiêu Dao, muốn ngăn cản hắn tiếp tục trèo lên phía trước.
Đối với những thứ đó, Quân Tiêu Dao chỉ giáng ra một chưởng, chưởng ấn kim sắc đẩy ngang tất cả.
Tất cả anh linh đều tan biến trước mặt hắn.
Cuối cùng Cơ Thanh Y và Tiểu Ma Tiên cũng dừng lại ở khoảng bậc chín trăm mươi lăm.
Ngược lại Vong Xuyên vẫn tiếp tục trèo lên.
Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn sau lưng gã đang chuyển động, sức mạnh Luân Hồi Thánh Thể cũng được thúc giục đến tận cùng.
Gã không cam lòng, thân là quái thai cổ đại, gã không muốn chiết kích trầm sa, bị thiên kiêu đương đại đạp xuống như vậy.
Chỉ là càng gần đến mấy chục bậc cầu thang cuối cùng, loại uy áp này càng mạnh đến đáng sợ.
Tới bước này thì cho dù là quái thai cổ đại Vong Xuyên cũng chỉ có thể bước chậm từng chút một lên trên.
Cuối cùng, Vong Xuyên dừng lại ở bậc chín trăm bảy mươi, rốt cuộc không thể bước lên nổi nữa.
Nói thật, biểu hiện này đã là cực kỳ không tồi.
Từ xưa đến nay, thiên kiêu tiến vào kẽ nứt thập địa có thể bước lên bậc tám trăm cũng không đạt tới một phần trăm.
Có thể bước lên bậc chín trăm càng không đủ một phần ngàn.
Nhìn Quân Tiêu Dao vẫn bước đi không ngừng kia, rốt cuộc Vong Xuyên cũng chịu cúi đầu.
Gã lại thua bởi Quân Tiêu Dao.
Cho dù ở mặt thực lực, hay là ở phương diện ý chí, hoặc là thiên phú, gã đều không bằng Quân Tiêu Dao.
Cho dù khôi phục đến trạng thái đỉnh cao, phỏng chừng cũng không thể thay đổi sự thật này.
“Chẳng lẽ, hắn muốn bước lên đỉnh tế đàn anh linh sao?” Đồng tử của Vong Xuyên cũng đang rung động.
Trên đỉnh tế đàn anh linh gần như là vùng cấm không người có thể đặt chân.
Mà gã cũng biết một sự kiện.
Nếu muốn sáng lập ra con đường thuộc về mình thì nhất định phải bước lên đỉnh tế đàn.
Bởi vì chỉ có ở đỉnh tế đàn anh linh thì Quân Tiêu Dao mới có thể đạt được sự gia trì của toàn bộ khí vận của thập địa hạ giới.
Cộng thêm sự tương trợ của mười căn nguyên thế giới.
Chỉ có thế thì Quân Tiêu Dao mới có một chút khả năng sáng lập ra một con đường mà tiền nhân chưa từng đi.
“Quân Tiêu Dao lại có dã tâm như thế.” Vong Xuyên hít thật sâu một hơi.
Gã khó có thể tưởng tượng, Quân Tiêu Dao vốn đã thiên tư yêu nghiệt, thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, nếu lại sáng lập ra con đường thuộc về chính mình thì tiền đồ của hắn sẽ lộng lẫy đến cỡ nào.
Thậm chí chứng đạo thành đế cũng không phải chung điểm của Quân Tiêu Dao!
Trên tế đàn anh linh, sau bậc chín trăm năm mươi thì mỗi khi bước lên một bậc đều có cảm giác khó khăn hơn bước lên chín trăm năm mươi bậc cộng lại trước đó.
Mạnh như quái thai cổ đại Vong Xuyên cũng chỉ có thể tiếc nuối dừng lại ở bậc chín trăm bảy mươi.
Mà Quân Tiêu Dao thì không chút lùi bước.
Càng bước lên trên thì không chỉ có uy áp mà cả các loại anh linh đều hiện hóa ra, muốn ngăn cản Quân Tiêu Dao.
Có thể nói, từ xưa đến nay không có mấy ai có thể xông qua cửa ải khó khăn này, bởi vì quá khó.
Quái thai cổ đại cũng chỉ có thể cam bái hạ phong trước mặt cửa ải như vậy.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật lãnh đạm, khuôn mặt trầm tĩnh.
Đối với hắn mà nói, uy áp của tế đàn anh linh không tạo thành phiền phức quá lớn.
Mà cũng có vài anh linh cả gan muốn diệt sát chân linh trong Thần Cung của hắn, đoạt xá thân thể hắn.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, đổi góc độ mà suy nghĩ, nếu Quân Tiêu Dao là anh linh bị cầm tù tại đây, nhìn thấy một khối thân thể hoàn mỹ như vậy thì tám phần cũng muốn đoạt xá.
Đối mặt với thủ đoạn đoạt xá của những anh linh đó, Quân Tiêu Dao phản kích rất đơn giản.
Trực tiếp tung ra Hỗn Độn Thần Ma.
Hỗn Độn Thần Ma khủng bố nghiền áp chư thiên.
Đây vốn là một loại pháp môn công kích linh hồn tối cao, lực sát thương nhắm vào những anh linh đó là cực mạnh.
Cho dù những anh linh cổ đại kia cường đại đến đâu thì cũng chỉ có thể tan nát thành hư vô dưới sự nghiền áp của Hỗn Độn Thần Ma thuộc về Quân Tiêu Dao.
Cuối cùng, Quân Tiêu Dao bước từng bước một đi lên bậc thứ chín trăm chín mươi chín.
Khi hắn cất bước lên bậc cuối cùng.
Ầm ầm một tiếng chấn vang.
Cả tế đàn anh linh đều bắt đầu rung động.
Vô số hư ảnh anh linh chi chít hiện ra trong hư không chung quanh.
Số lượng này quả thực sánh ngang với đàn châu chấu.
Có thể nói như vầy, cho dù là quái thai cổ đại Vong Xuyên, đối mặt với số lượng anh linh khủng bố như thế công kích, có khả năng sẽ bị diệt sát chỉ trong nháy mắt.
Làm vậy căn bản là không cho Quân Tiêu Dao đường sống, muốn hoàn toàn đoạn tuyệt con đường đi tới của hắn.
“Tiêu Dao ca ca!”
Đám người Khương Lạc Ly phía dưới thấy thế thì biểu cảm đều vô cùng khẩn trương.
Bọn họ rất tin tưởng Quân Tiêu Dao.
Nhưng hiện giờ số lượng anh linh che trời lấp đất hiện hóa ra đã không phải tồn tại mà thiên kiêu thế hệ trẻ tuổi có thể đối phó.
Mỗi một anh linh trong đó đều đã từng là những thiên kiêu tuyệt đại, những sinh linh siêu phàm.
Mà đưa mắt nhìn ra, có chừng trên vạn anh linh đều cùng hiện hóa ra.
Thử hỏi trong thế hệ trẻ tuổi, có ai chống đỡ được với đợt tiến công của hơn cả vạn thiên kiêu tuyệt đại?
Hết chương 321.
Chương 322
“Quá khủng bố, không ai có thể bước qua cửa ải này.” Vong Xuyên thấy tình cảnh này thì cũng khẽ lắc đầu.
Nói thật, gã cũng có chút khâm phục Quân Tiêu Dao.
Nếu không ngã xuống thì rất có thể Quân Tiêu Dao là thiên kiêu sáng chói nhất, không gì sánh nổi trong thời đại này.
“Ai, Tiêu Dao tiểu ca ca có phiền phức, đáng tiếc, còn chưa thể thử kích cỡ của hắn mà.” Tiểu Ma Tiên cũng lộ ra vẻ mặt tiếc nuối mà lắc đầu.
Theo nàng ta thấy thì Quân Tiêu Dao muốn độ được kiếp này, rất khó.
Cơ Thanh Y nhìn thoáng qua, trong lòng cũng đang nghiền ngẫm.
Nhưng có vẻ Quân Tiêu Dao luôn sáng tạo kỳ tích.
Nguyên Thiên bí tàng đã như thế, Thiên Đạo Lâu cũng là như thế.
Cho nên trước khi kết quả cuối cùng chưa xuất hiện thì bất cứ suy đoán gì cũng có khả năng bị lật đổ.
Đối mặt với số lượng anh linh trên cả vạn này, có lẽ thiên kiêu bình thường sẽ sợ tới mức đái trong quần.
Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn rất lạnh nhạt.
Hắn dậm chân một cái, hư không chung quanh lập tức có vạn hư ảnh Thánh Nhân hiện lên.
Đó là một trong những Thánh Thể dị tượng của Hoang Cổ Thánh Thể, Vạn Thánh Triều Bái.
Dị tượng vừa xuất hiện đã trấn áp thiên địa.
Trong hư không vang lên tiếng nổ mạnh liên tục.
Rất nhiều anh linh đều bị nổ tung dưới uy áp kinh khủng của dị tượng này.
Nhưng dù vậy, số lượng anh linh còn lại vẫn quá đông đảo.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao muốn thi triển cực chiêu lần nữa.
Cái túi thơm trên người hắn bỗng hiện ra.
“Hả? Cái này...” Quân Tiêu Dao lộ ra chút kinh ngạc.
Cái túi thơm này chính là tín vật lôi kéo hắn tiến vào kẽ nứt thập địa.
Trước đó Quân Tiêu Dao vẫn luôn nghĩ đây hẳn là tín vật của một thiên chi kiêu nữ nào đó thời thượng cổ lưu lại.
Nhưng giờ phút này, cái túi thơm lại sinh ra dị biến.
Một khí cơ đặc thù hiện ra.
Một bóng hình xinh đẹp hiện hóa ra trong hư không, chắn trước người Quân Tiêu Dao.
Khi nhìn thấy bóng hình xinh đẹp này, ánh mắt Quân Tiêu Dao cũng khẽ run lên.
Không phải bóng hình xinh đẹp này làm hắn khiếp sợ thế nào.
Mà là...
Hắn từng gặp bóng người này rồi.
Bóng hình xinh đẹp này rõ ràng là một nữ tử đeo mặt nạ quỷ diện trên mặt.
Ngọc thể của nàng yểu điệu mà thon dài, tóc đen phiêu diêu theo gió.
Da thịt trong sáng trắng ngần, xinh đẹp như tuyết.
Bóng hình xinh đẹp này rất giống thiếu nữ quỷ diện mà Quân Tiêu Dao đối mặt khi ở tầng bốn mươi chín của Thiên Đạo Lâu.
Chỉ là so với thiếu nữ quỷ diện Thiên Đạo Lâu thì nữ tử trước mắt có ngọc thể càng thon dài, hình như đã trưởng thành hơn một chút, bắt đầu lộ ra khí chất phong hoa tuyệt đại.
“Lại là nàng?” Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày.
Vì sao Thiên Đạo Lâu và tế đàn anh linh này đều có dấu chân của nữ tử quỷ diện này.
“Bỉ ngạn hoa khai thất sắc thiên, hoa lạc thành tiên nhất thiên niên...”
“Ca ca, ta ở hồng trần đợi ngươi một ngàn năm, mà ngươi lại đang ở nơi nào?”
Nữ tử quỷ diện như lẩm bẩm, ánh mắt dưới lớp mặt nạ dừng lại trên người Quân Tiêu Dao.
Mà quỷ dị chính là, khi hư ảnh của nữ tử quỷ diện hiện lên, những anh linh chung quanh tế đàn đều lộ ra sự sợ hãi cực độ, sôi nổi rời xa, tránh né nữ tử quỷ diện như tránh rắn rết.
Trường hợp lập tức rơi vào yên tĩnh quỷ dị.
Cho dù là đám người Vong Xuyên cũng có chút kinh ngạc.
Đây là tình huống thế nào?
Theo lý thuyết, loại khốn cục hẳn phải chết này không có khả năng lật ngược.
Nhưng ngặt nổi Quân Tiêu Dao lại mở ra một đường sinh cơ.
Nếu Lý Đạo Huyền còn sống, thấy tình cảnh này thì nhất định sẽ nhịn không được rống giận.
Cái gì gọi là vai chính thiên địa, khí vận chi tử?
Đây mới là vai chính thiên địa, khí vận chi tử.
So ra thì những Nghịch Thiên chi Tử dưới hạ giới tính cái đinh gì, căn bản không có khả năng so sánh với Quân Tiêu Dao.
Cả Quân Tiêu Dao cũng có chút bất ngờ.
Không ngờ vận khí của mình còn khá tốt.
Thực hiển nhiên, cái túi thơm kia là thuộc về nữ tử quỷ diện.
Nữ tử quỷ diện nhìn về phía Quân Tiêu Dao, bỗng đi tới, nâng bàn tay trắng nõn lên, muốn vuốt ve gương mặt Quân Tiêu Dao.
Nhưng nàng lại là hư ảnh, bởi vậy trực tiếp xuyên qua gương mặt của Quân Tiêu Dao.
Sắc mặt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, không có bất cứ gợn sóng gì vì hành động của nữ tử quỷ diện.
Hắn biết, hẳn nữ tử quỷ diện này nhìn nhầm hắn thành ca ca của nàng.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao cũng có nghi hoặc.
Ca ca của nữ tử quỷ diện sao có thể soái bằng hắn được?
Nữ tử quỷ diện phát ra một tiếng thở dài, sau đó lại xoay người, nhìn về phía những anh linh còn lại.
Nàng tỏa ra một khí tức khủng bố, phất bàn tay trắng ra.
Trong hư không nở rộ một mảnh bỉ ngạn hoa vô tận.
Bỉ ngạn hoa đỏ tươi che kín cả vòm trời.
Cảnh tượng này rất mỹ lệ, cũng thực quỷ dị.
Những vẻ mặt anh linh đó đều vặn vẹo, phát ra tiếng rít gào, sau đó tan thành mây khói trong rừng hoa bỉ ngạn hoa.
Nữ tử quỷ diện vung tay lên đã dọn sạch con đường phía trước cho Quân Tiêu Dao.
Tất cả anh linh đều là bị diệt sát, không còn kẻ nào tồn tại.
Cho dù là Quân Tiêu Dao cũng có chút câm nín.
Nữ tử quỷ diện này cam tâm tình nguyện làm một công cụ để hắn sử dụng sao?
Thậm chí Quân Tiêu Dao không cần động đậy cả đầu ngón tay thì nữ tử quỷ diện cũng đã bình định tất cả trở ngại vì hắn.
Sau khi bình định tất cả trở ngại, nữ tử quỷ diện ngoái đầu nhìn lại, nhìn thật sâu vào mắt Quân Tiêu Dao.
Ánh mắt cực kỳ phức tạp, thâm tình, tưởng niệm và còn mang theo một chút nghi hoặc nhàn nhạt.
Có lẽ bản thân nữ tử quỷ diện cũng không biết, có phải nàng đang lừa mình dối người hay không.
Sau đó, thân thể nữ tử quỷ diện chợt nhạt dần vào hư không rồi biến mất tăm hơi.
Sắc mặt Quân Tiêu Dao vẫn thật bình đạm, hắn cũng khá vui lòng trước tình hình này.
Hiện tại, tất cả trở ngại đều bị quét dọn, Quân Tiêu Dao bình yên bước lên tế đàn anh linh.
Từ xưa đến nay, nơi hắn đang đứng không có mấy ai có thể bước lên.
Quân Tiêu Dao hoài nghi, rất có khả năng nữ tử quỷ diện kia từng bước lên đây, nếu không không có khả năng làm những anh linh khác sợ hãi như thế.
Nhưng bước lên đỉnh cao cũng không có nghĩa là sáng lập ra được con đường thuộc về chính mình.
Đây là một con đường gần như không có khả năng.
Nếu có thể sáng lập một cách đơn giản như vậy thì tế đàn anh linh cũng sẽ không chồng chất thi cốt khắp nơi.
Quân Tiêu Dao đưa mắt nhìn ra, toàn bộ chi tế đàn chỉ có một thạch đài cổ xưa.
Trên thạch đài còn đặt một quyển trục.
“Hả?”
Trong mắt Quân Tiêu Dao lập loè ánh sáng khó hiểu, đã có phán đoán trong lòng.
Hắn tiến lên nhặt quyển trục lên, thoáng tra xét một phen thì trong mắt lập tức chớp động ánh sáng vui vẻ.
Hết chương 322.
Chương 323
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của hắn.
Quyển trục này chính là quyển hạ của Thể Thư!
Cửu Đại Thiên Thư là kỳ trân hiếm có trên đời, nghe đồn có cất giấu bí mật thành tiên.
Mỗi một quyển thiên thư đều là một loại cực hạn về các đạo.
Mà Thể Thư lại là cực hạn của Nhục Thân chi Đạo.
Hiện tại Quân Tiêu Dao có được Thể Thư hoàn chỉnh, cộng thêm Hoang Cổ Thánh Thể của chính hắn, nói không chừng ngày sau Quân Tiêu Dao không cần pháp lực, chỉ dựa vào nhục thân đã đủ để đánh bại đại đế, đàn áp cổ hoàng.
Điều này cũng không phải nằm mơ giữa ban ngày!
Quân Tiêu Dao chỉ là nhìn lướt qua Quyển hạ của Thể Thư một chút, cũng không cẩn thận quan sát.
Bởi vì hiện tại còn không phải lúc.
Hắn còn chưa hoàn thành đắp nặn Đại La Bất Hủ Tiên Thân trong quyển thượng, nếu hiện tại tìm hiểu quyển hạ của Thể Thư thì không khỏi có chút nóng vội.
Hiện tại chủ yếu là thực hiện lột xác thực lực của bản thân, sáng lập ra con đường thuộc về chính mình.
Quân Tiêu Dao thu quyển hạ của Thể Thư vào pháp khí không gian, sau đó trực tiếp ngồi xếp bằng trên thạch đài.
Ngay lập tức, chung quanh có phù văn vô tận phóng thích ánh hào quang, toàn bộ tế đàn anh linh giống như bị hoàn toàn khởi động.
Ầm ầm ầm!
Thiên địa chấn động, càn khôn rung chuyển.
Linh khí vô tận đều hội tụ hướng tới tế đàn anh linh.
Đồng thời còn có từng luồng sức mạnh khí vận kim sắc mắt thường có thể thấy được đang không ngừng hội tụ trên người Quân Tiêu Dao.
Có thể cho rằng tế đàn anh linh là một ngôi cao phụ trợ.
Nhưng cậy vào chân chính vẫn là thiên phú, tu vi và năng lực của bản thân thiên kiêu.
Không nghi ngờ gì nữa, Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên tế đàn có được chỗ tốt nhiều nhất.
Một mình hắn đã được chia tám phần linh khí thiên địa và sức mạnh khí vận.
Những thiên kiêu còn lại cùng chia cắt hai thành kia.
Đám người Vong Xuyên, Khương Lạc Ly, Nghệ Vũ cũng vội vàng nín thở liễm thần, bắt đầu chìm vào tu luyện.
Đây là đại cơ duyên khó được, tất cả thiên kiêu đều thận trọng đối đãi.
Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên thạch đài, thân thể được linh khí vô tận cọ rửa, từng viên cự tượng vi lạp lập tức lột xác thành long tượng vi lạp.
Quân Tiêu Dao cũng phải nắm chắc cơ hội này.
Ba vạn cự tượng vi lạp còn lại cũng hoàn toàn lột xác thành long tượng vi lạp.
Oanh!
Trong cơ thể Quân Tiêu Dao, mười vạn cự tượng vi lạp đều biến thành long tượng vi lạp chỉ trong phút chốc.
Tượng Thần Trấn Ngục Kính của hắn cũng có tiến bộ nhảy vọt.
Cả người Quân Tiêu Dao đều tản mát ra một loại quang huy thần thánh.
Hắn không tự chủ được mà giơ tay, thần quang hội tụ.
Nó vốn nên hóa thành Minh Thần chi Mâu.
Nhưng hiện tại, một cây trường mâu kim sắc tràn ngập khí tức quang huy Thần thánh xuất hiện.
“Thiên Thần chi Mâu.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Trước đó Minh Thần chi Mâu mang theo minh viêm ngập trời, tản ra khí tức địa ngục.
Nhưng hiện tại, sau khi Tượng Thần Trấn Ngục Kính của hắn đột phá, Minh Thần chi Mâu lại biến thành Thiên Thần chi Mâu.
Không chỉ uy lực mạnh lên mấy lần, còn tản ra một khí tức thần thánh, trấn áp quần ma địa ngục.
Không chỉ lột xác như thế.
Thuật pháp phòng ngự trong Tượng Thần Trấn Ngục Kính, Minh Thần Bảo Hộ cũng sinh ra lột xác.
Minh Thần Bảo Hộ biến thành một chiếc áo choàng kim sắc có mép rìa màu trắng.
Trên áo choàng thêu rất nhiều đồ án thần linh, cứ như chư thần đang hát vang tiếng Phạn, phóng thích quang huy thần thánh.
Cái áo choàng này tên là Chư Thần Phi Phong, chính là thủ đoạn phòng ngự hiện hóa của Minh Thần Bảo Hộ sau khi lột xác.
Lực phòng ngự của Chư Thần Phi Phong cao hơn Minh Thần Bảo Hộ rất nhiều.
Sự lột xác vẫn chưa kết thúc.
Ác Ma chi Dực trong Tượng Thần Trấn Ngục Kính cũng tẩy đi ma phân địa ngục, biến thành đôi cánh tuyết trắng tự do.
Tự Do Chi Dực mang ý nghĩa tự đại tự tại.
Một đôi cánh tự tại tiêu dao, ngao du cửu thiên thập địa.
Còn có Lò Luyện Địa Ngục cũng là biến thành Thiên Địa Hồng Lô, sức mạnh trấn áp và luyện hóa đều có sự tăng vọt về chất.
Có thể nói, cho dù chỉ có Tượng Thần Trấn Ngục Kính lột xác thì cũng đủ để thực lực của Quân Tiêu Dao tăng vọt.
Mâu mạnh nhất, Thiên Thần chi Mâu!
Thuẫn mạnh nhất, Chư Thần Phi Phong!
Cực tốc mạnh nhất, Tự Do Chi Dực!
Luyện hóa mạnh nhất, Thiên Địa Hồng Lô!
Mà mười vạn long tượng vi lạp cũng mang đến cho Quân Tiêu Dao mười tỷ cân thần lực khủng bố.
Điều này quả thực vượt qua tưởng tượng của nhân loại, yêu nghiệt đến mức khiến mọi người chấn động.
Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút vui mừng.
Sau long tượng vi lạp còn có nguyên tượng vi lạp.
Nhưng nguyên tượng vi lạp lại không phải gia tăng sức mạnh nhục thân.
Bởi vì mười tỷ cân thần lực nhục thân đã đạt tới cực hạn của giai đoạn này.
Trừ phi cảnh giới của Quân Tiêu Dao lột xác, trình tự sinh mệnh gia tăng, bằng không cũng không có khả năng tăng cường sức mạnh nhục thân một cách vô hạn.
Nguyên tượng vi lạp là tăng cường sức mạnh linh hồn.
Mỗi khi một vạn long tượng vi lạp lột xác thành một vạn nguyên tượng vi lạp thì linh hồn lực của Quân Tiêu Dao có thể tăng lên gấp đôi.
Nếu mười vạn long tượng vi lạp đều lột xác thành nguyên tượng vi lạp, vậy linh hồn lực của Quân Tiêu Dao sẽ hùng hồn đến mức độ nào?
Sợ là bản thân Quân Tiêu Dao cũng không thể tưởng tượng.
Hơn nữa chờ đến khi nguyên tượng vi lạp lột xác thành công, Tượng Thần Trấn Ngục Kính sẽ giải khóa năng lực tiếp theo.
Triệu hoán cánh cửa Địa Ngục!
Đến lúc đó, Quân Tiêu Dao giơ tay nhấc chân thôi đã có thể triệu hoán muôn vàn ác ma Tu La, quét ngang tất cả.
“Nếu Tượng Thần Trấn Ngục Kính bước đầu đại thành, không bằng trực tiếp lột xác Đại La Tiên Cốt luôn đi.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Hắn cũng lấy ra rất nhiều tiên nguyên và tinh hạch, bắt đầu rèn giũa Đại La Tiên Cốt.
Trước khi hoàn toàn ngộ đạo, sáng lập con đường, Quân Tiêu Dao muốn điều chỉnh trạng thái và thực lực của mình lên đỉnh cao.
Vậy thì mới có thể nắm chắc hơn nữa.
Quân Tiêu Dao triệu hồi ra Thiên Địa Hồng Lô.
Thiên địa làm lò, tạo hóa là công, âm dương là than, vạn vật là đồng.
Một cái hoả lò đỏ rực hiện lên trong hư không, dường như có thể luyện hóa nhật nguyệt càn khôn.
Quân Tiêu Dao đổ hết tiên nguyên và tinh hạch vào trong đó, chuyển hóa thành năng lượng cuồn cuộn mênh mông, bắt đầu rèn đánh thân mình.
Cốt cách khắp người hắn đều bắt đầu phóng thích tiên quang.
Số lượng Đại La Tiên Cốt cũng gia tăng lên từng cây một.
Bảy mươi khối, bảy mươi một khối, bảy mươi hai khối...
Một trăm khối, một trăm lẻ một khối, một trăm lẻ một khối...
Cuối cùng, sau khi luyện hóa toàn bộ tiên nguyên và mấy ngàn tinh hạch.
Số lượng Đại La Tiên Cốt trong cơ thể Quân Tiêu Dao cũng đạt tới một trăm bốn mươi khối.
Hết chương 323.
Chương 324
Điều này làm cho toàn thân Quân Tiêu Dao, bao gồm cả thân thể và tứ chi đều có Đại La Tiên Cốt trải rộng.
Khoảng cách đạt thành Đại La Bất Hủ Tiên Thân chân chính đã càng ngày càng gần.
Oanh!
Tiên huy vô tận khuếch tán ra từ trong cơ thể Quân Tiêu Dao.
Số lượng Đại La Tiên Cốt trong thân thể hắn đã gia tăng gấp đôi.
Đây cũng không phải số lượng nhỏ.
Mỗi khi Đại La Tiên Cốt gia tăng một khối, cũng có thể mang đến cho Quân Tiêu Dao tăng cường thật lớn.
Huống chi hiện giờ lại một lần gia tăng tận bảy mươi khối Đại La Tiên Cốt.
Giờ phút này da thịt của Quân Tiêu Dao trắng ngần lóng lánh, thần quang tỏa sáng, giống như trích tiên đi ra từ tranh vẽ, tiên khí dạt dào, siêu phàm tới cực điểm.
Dù nói Quân Tiêu Dao là tiên thì tuyệt đối không có ai phủ nhận.
Hiện tại có thể nói trạng thái của Quân Tiêu Dao đã đạt tới cường thịnh.
“Kế tiếp cũng nên đột phá.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.
Tu vi của hắn vẫn luôn nằm ở Quy Nhất Cảnh đại viên mãn.
Không phải không thể đột phá, mà là đang cưỡng ép áp chế.
Quân Tiêu Dao không đột phá thì thôi, vừa đột phá thì lập tức như giếng phun.
Hắn cũng không chỉ đột phá một cảnh giới.
Cái gọi là bình cảnh, căn bản không hề tồn tại đối với Quân Tiêu Dao.
Ít nhất trước khi thành thánh thì Quân Tiêu Dao sẽ không có bình cảnh khó khăn nào cả.
“Rốt cuộc cũng có thể bắt đầu rồi, để ta nhìn xem thử sáng lập ra một con đường khó khăn đến mức nào.” Quân Tiêu Dao cười khẽ.
Nếu là thiên kiêu khác, đứng ở lập trường của Quân Tiêu Dao thì giờ phút này nhất định sẽ cực kỳ ngưng trọng, hết sức khẩn trương.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì khác.
Hắn thật nhẹ nhàng, hoàn toàn không có gánh nặng.
Đây là một loại khí phách tự tin vô địch, đại diện cho niềm tin tuyệt đối của Quân Tiêu Dao.
Thiên phú tuyệt thế, hệ thống thêm thân, cả vai chính thiên địa cũng chỉ xứng làm con kiến dưới chân hắn.
Đối thủ của Quân Tiêu Dao không phải thiên kiêu khác.
Thậm chí không phải ông trời.
Mà là chính hắn.
Điều duy nhất Quân Tiêu Dao phải làm chính là không ngừng vượt qua chính mình trước đó để bước lên đỉnh cao tuyệt đối!
“Bắt đầu rồi!”
Quân Tiêu Dao tung ra mười căn nguyên thế giới.
Căn nguyên thiên địa của mười khối đại lục vờn quanh hắn.
Mỗi một căn nguyên thế giới đều tản ra một luồng năng lượng thuần túy, nguyên thủy, lại phấn chấn mạnh mẽ.
Đó là sức mạnh căn nguyên vũ trụ khai thiên tích địa.
Đây là một loại năng lượng chung cực cực kỳ thần bí mà cường đại.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Quân Chiến Thiên muốn Quân Tiêu Dao lấy căn nguyên thế giới làm tiên chủng.
Bởi vì nếu làm vậy thì Quân Tiêu Dao có khả năng thao tác sức mạnh căn nguyên vũ trụ, diễn biến vạn vật, sáng tạo thiên địa.
Nhưng chỉ sợ cả Quân Chiến Thiên cũng không thể ngờ dã tâm của Quân Tiêu Dao quá lớn quá lớn.
Hắn căn bản không thỏa mãn ở mức đó.
Mà hắn muốn hội tụ tất cả mười căn nguyên thế giới vào thân mình để sáng lập ra con đường chưa từng có người đi qua.
Có lẽ con đường này sẽ rất gian nan.
Nhưng nếu thành công thì đó là hành động vĩ đại như một thần tích.
Mục tiêu duy nhất hiện tại của Quân Tiêu Dao chính là trở thành người mạnh nhất trong vô số kỷ nguyên từ xưa đến nay.
Hắn muốn siêu thoát tất cả, tới được vô thượng, đăng lâm cực cảnh xưa nay chưa từng có, nhìn thấy phong cảnh mà tất cả mọi người chưa từng nhìn thấy.
Vì mục tiêu chung cực này, Quân Tiêu Dao có thể đánh bại hết tất cả mọi thứ!
Trên thạch đài, Quân Tiêu Dao giống như một thần linh đang ngồi xếp bằng.
Mười căn nguyên thế giới giống như mười tiểu thế giới đang vờn quanh bên cạnh hắn.
Quân Tiêu Dao nhắm mắt lại, đang lĩnh ngộ.
Không cần bàn cải nhiều về ngộ tính của hắn.
Lúc tu luyện thần thông, hắn từng làm Quân Chiến Thiên, thậm chí Thập Bát Tổ cũng cảm thấy mình sống một đống tuổi mà uổng phí cuộc đời.
Ngộ tính của Quân Tiêu Dao yêu nghiệt đến mức xưa nay hiếm thấy.
Bất cứ công pháp thần thông phức tạp khó hiểu nào cũng không làm khó được hắn.
Nhưng lần này, không phải là tìm hiểu công pháp thần thông gì, mà là sáng lập con đường thuộc về mình, nắm giữ đạo thuộc về mình.
Độ khó này là không thể nghi ngờ.
Vô số thiên kiêu đều chiết kích trầm sa trên con đường này, cuối cùng biến thành một khối bạch cốt trên tế đàn.
Quân Tiêu Dao đang ngồi xếp bằng lĩnh ngộ, có đạo vận tràn ngập, có tiên âm vang lên.
Khí vận và linh khí của thập giới đều hội tụ trên người Quân Tiêu Dao.
Còn có khí vận của Nghịch Thiên chi Vương, cũng gia trì lên người Quân Tiêu Dao.
Bởi vì hắn là người duy nhất gom đủ mười căn nguyên thế giới, có tư cách siêu thoát tất cả, thành tựu hành động nghịch thiên.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao bắt đầu lĩnh ngộ lột xác.
Các thiên kiêu khác trên tế đàn cũng có thu hoạch của chính mình.
Yến Thanh Ảnh đã luyện hóa thành công Hắc Ám tiên chủng, bước vào Hợp Đạo Cảnh.
Khí tức của nàng ta cũng trở nên càng thâm thúy.
Nghệ Vũ cũng đã luyện hóa xong Huyền Dương Thần Hỏa, chân linh trong Thần Cung lột xác thành người tí hon nguyên thần, thành công đạt tới Niết Bàn Cảnh.
Đám người Khương Lạc Ly, Tiểu Ma Tiên, Cơ Thanh Y cũng có thu hoạch của mỗi người, cảnh giới tăng lên, thực lực tiến bộ.
Mà Vong Xuyên cũng đạt được thu hoạch rất lớn, gã vẫn đang lĩnh ngộ.
Vong Xuyên cũng có dã tâm, làm sao gã không nghĩ đến chuyện sáng lập ra con đường thuộc về chính mình kia chứ.
Hơn nữa thân là Luân Hồi Thánh Thể, gã cũng có cơ hội này.
Cho nên Vong Xuyên không cam lòng từ bỏ như vậy, gã cũng muốn thử một lần.
Cơ Thanh Y các nàng cũng không thử, bởi vì biết hiện tại không phải lúc.
Muốn tạo nên con đường của bản thân cũng không phải chỉ có cơ hội này.
Hơn nữa các nàng không nghịch thiên giống như Quân Tiêu Dao, tích lũy cũng chưa sâu, mặc dù đi lĩnh ngộ thì xác suất thành công cũng rất thấp.
Bởi vậy, nhìn thấy Vong Xuyên muốn lĩnh ngộ, bọn người Tiểu Ma Tiên rất kinh ngạc.
“Hai người họ đều rất có dã tâm.” Tiểu Ma Tiên lẩm bẩm nói.
“Sáng lập ra con đường tiền nhân chưa từng đi qua, quá khó khăn.” Cơ Thanh Y thở dài khe khẽ.
Trên tế đàn có nhiều bạch cốt như vậy, đều là các thiên kiêu từng muốn tạo ra con đường của bản thân, kết quả họ đều đã chết.
“Hy vọng Tiêu Dao ca ca có thể thành công, không, là nhất định phải thành công!” Khương Lạc Ly siết đôi tay trắng như phấn lại, trong lòng thầm cổ vũ cho Quân Tiêu Dao.
Nếu là bất cứ kẻ nào khác, Khương Lạc Ly cũng không cho rằng có khả năng thành công.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao thì hình như không có chuyện gì là không có khả năng.
Hết chương 324.
Chương 325
Thời gian trôi đi từng chút từng chút một.
Đám người Khương Lạc Ly không nhàn rỗi, vẫn luôn tu luyện trên tế đàn, tăng cường chính mình.
Vong Xuyên thì cũng giống như Quân Tiêu Dao, có dã tâm muốn sáng lập ra con đường của bản thân.
Mà một số ít thiên kiêu còn lại, trừ những người đã ngã xuống thì đều hoặc nhiều hoặc ít có thu hoạch.
Đương nhiên, sự chú ý của bọn họ vẫn dừng lại trên người Quân Tiêu Dao.
Dù sao Quân Tiêu Dao chính là nhân vật vạn cổ không có lấy một, người bước lên được tế đàn anh linh.
Ngay vào lúc đám người Quân Tiêu Dao đang trong trạng thái tu luyện lĩnh ngộ tại kẽ nứt thập địa.
Trên Hoang Thiên Tiên Vực lại nhấc lên gợn sóng.
Quái thai cổ đại của Tổ Long Sào, Long Cát công chúa đã hoàn toàn nhập thế, hành tẩu trên thiên hạ.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủn nửa tháng, nàng ta đã đánh bại hơn mười Thánh Tử đại giáo và truyền nhân bất hủ.
Hơn nữa hầu như đều là phân ra thắng bại trong vòng mười chiêu.
Đây đã không còn là luận bàn, mà là nghiền áp tuyệt đối về phương diện thực lực.
Bởi vậy, Long Cát công chúa vốn đã có thanh danh không yếu, nay càng trở nên vang dội, chấn động toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực.
Thậm chí có người hô lên, Long Cát công chúa chính là thiên kiêu mạnh nhất Hoang Thiên Tiên Vực, đủ để đàn áp đương đại.
Đương nhiên, cũng có một số người bất mãn.
Dù sao còn có Bắc Địa Vương gia Thiếu Đế Vương Đằng và kiếm ma chuyển thế của Hoang Cổ Diệp gia….
Quái thai cổ đại được chôn giấu đến nay cũng không chỉ có một mình Long Cát công chúa.
Còn có Quân Tiêu Dao của Quân gia cũng được người ta đề cập.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao đã hạ giới một khoảng thời gian, nhưng dư uy của hắn vẫn còn ở đó.
Rất nhiều người cũng cho rằng, Quân Tiêu Dao tuyệt đối có thực lực đánh một trận đối đầu với Long Cát công chúa.
Nhưng điều này đưa tới trào phúng của một ít Thái Cổ hoàng tộc.
“Thôi bỏ đi, trước đó thực lực của Long Cát công chúa chưa khôi phục đỉnh cao mà cũng có thể đối phó được Trọng Đồng Giả của Quân gia, hiện giờ thực lực đã đạt tới Thông Thiên Cảnh, ai địch lại chứ?”
“Đúng vậy, Long Cát công chúa nhập thế, khiêu chiến thiên kiêu của tất cả thế lực bất hủ, chưa bại bao giờ, điều này đã chứng minh một sự thật, Long Cát công chúa cường đại vô địch!”
Tổ Long Sào đang tạo thế cho Long Cát công chúa.
Nhưng thực lực của nàng ta thật sự cũng đảm đương nổi khen ngợi như vậy.
Thông Thiên Cảnh gần như là tồn tại đỉnh điểm trong thế hệ trẻ tuổi ở Hoang Thiên Tiên Vực.
Mà hướng lên trên một bước chính là bậc lửa thần hỏa, sau đó bước vào Thông Thánh Cửu Giai.
Không bao lâu sau, rốt cuộc Long Cát công chúa lại buông lời nói muốn đánh một trận với Quân Tiêu Dao.
Nếu Quân Tiêu Dao bất chiến, cũng được, vậy thừa nhận Thần Tử của Quân Gia là rùa đen rút đầu, không dám ứng chiến.
Điều này làm một đám người trẻ tuổi của Quân gia sùng bái Quân Tiêu Dao đều tức giận bất bình.
Long Cát công chúa biết rõ Quân Tiêu Dao đang ở hạ giới còn chưa trở về, mà lại thả ra tin tức như vậy, hiển nhiên là muốn làm Quân gia ghê tởm, đả kích danh vọng của Quân Tiêu Dao.
Khi mọi người đều tò mò Quân gia sẽ ứng đối thế nào.
Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia, Trọng Đồng Giả Quân Lăng Thương đứng dậy, hơn nữa còn nói muốn đánh một trận nữa với Long Cát công chúa để giữ gìn danh dự của Quân gia.
Điều này khiến Tiên Vực lại nhấc lên tiếng ồ lên khiếp sợ.
Trọng Đồng Giả của Quân gia có thể đối phó được Long Cát công chúa đã khôi phục tới trạng thái đỉnh cao sao?
Hoang Thiên Tiên Vực, sau khi Long Cát công chúa nhập thế, lại nhấc lên phong ba.
Mà Quân Tiêu Dao ở hạ giới thì không chịu chút ảnh hưởng nào.
Hoang Cổ Quân gia cũng không phát tin tức nào bảo hắn trở về.
Bởi vì Quân Chiến Thiên biết, Quân Tiêu Dao ở hạ giới sẽ có lột xác lớn, bởi vậy không cho phép bất cứ kẻ nào quấy rầy Quân Tiêu Dao.
Tại kẽ nứt thập địa, trên tế đàn anh linh.
Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng, đang thôi diễn, đang ngộ đạo.
Hắn giống như ngồi xếp bằng tại đó mãi mãi, mười căn nguyên thế giới chung quanh hắn giống như đại tinh đang chuyển động.
Cứ như ánh trăng vờn quanh địa cầu.
Quân Tiêu Dao cũng không phải muốn lấy mười căn nguyên thế giới làm chủng.
Hắn muốn tạo ra một con đường độc đáo.
Tiên chủng của hắn chính là đạo của hắn.
Đây là một phương pháp lấy thân là chủng loại.
Đương nhiên, điều này cũng cực kỳ khó khăn, nếu dễ dàng làm được thì cũng không có nhiều thiên kiêu như vậy ngã xuống trên tế đàn anh linh, trở thành từng khối hài cốt.
Nhưng Quân Tiêu Dao khác với tất cả những thiên kiêu trước đó.
Nội tình, tích lũy, đạo của hắn, tất cả thiên kiêu thượng cổ khác đều không thể sánh được.
Quân Tiêu Dao chính là dị số thiên địa lớn nhất từ xưa đến nay.
Thậm chí linh hồn của hắn cũng không phải người của thế giới này.
Cho nên Quân Tiêu Dao có khả năng tạo ra con đường này.
Hắn ngồi xếp bằng trên thạch đài, thiên địa đạo vận đều tập trung trên người hắn, cộng thêm ngộ tính của bản thân Quân Tiêu Dao.
Một con đường tràn ngập sương mù phía trước bắt đầu mơ hồ lộ ra.
Trạng thái như vậy giằng co chừng nửa tháng.
Trong khoảng thời gian này, đám người Khương Lạc Ly lục tục thức tỉnh, hoàn thành tu luyện.
Ai trong bọn cũng có tiến bộ nhảy vọt, lĩnh ngộ được rất nhiều dưới sự nhuộm đẫm của đạo vận trên tế đàn.
Khương Lạc Ly có nhận thức mức độ càng sâu đối với Nguyên Linh Đạo Thể của mình.
Huyết mạch Nghệ Thần trong cơ thể Nghệ Vũ như đang được dần dần kích hoạt.
Yến Thanh Ảnh cũng có lý giải khắc sâu đối với Thôn Thần Ma Công.
Cơ Thanh Y và Tiểu Ma Tiên cũng đạt được thu hoạch, họ đều cảm thấy mỹ mãn.
Ánh mắt của bọn họ không hẹn mà cùng nhắm vào hai người Quân Tiêu Dao và Vong Xuyên.
Dã tâm của bọn họ là lớn nhất.
Tiểu Ma Tiên liếc nhìn Vong Xuyên một cái, khuôn mặt nhỏ khẽ biến rồi nói: “Có chút không ổn.”
Cơ Thanh Y và đám người Khương Lạc Ly cũng lập tức đưa mắt nhìn về phía Vong Xuyên.
Chỉ thấy Vong Xuyên có sức mạnh Luân Hồi nồng đậm tràn ngập, Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn cũng gia trì trên người gã.
Nhưng sắc mặt của gã lại tái nhợt như tờ, hình như đang gặp phải khó khăn và trở ngại quá lớn.
Lại trôi qua hai ngày, Vong Xuyên đột nhiên mở hai mắt, nhịn không được hộc ra một ngụm máu tươi, há to mồm thở phì phò, giống như con cá mắc cạn.
Sắc mặt gã tái nhợt, trong mắt vẫn còn mang theo sợ hãi khiếp đảm.
Hết chương 325.