Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1400
Một tiểu nha đầu, một bé gái nhìn qua niên kỷ nhiều lắm cũng chỉ bảy tám tuổi, không ngờ lại vênh váo tự đắc bảo tất cả mọi người phải quỳ xuống trước mặt nàng?
Đám người Mộc Uẩn Vương ở bốn phía nhất thời đều trừng mắt há miệng nhìn một màn này. Bất quá ngay sau đó, sắc mặt bọn chúng liền âm trầm xuống. Bị một tiểu nữ hài như vậy quát mắng đối với bọn chúng tuyệt đối là một sự tình cực kỳ mất mặt. Nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt Mộc Uẩn Vương âm trầm nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ ngươi lại để cho một tiểu nha đầu như vậy đối đầu với chúng ta! Ngươi thật cho rằng chúng ta sẽ hạ thủ lưu tình với ngươi sao?
Diệp Siêu Phàm toàn thân bao phủ bởi bộ khôi giáp nặng nề, lúc này đã từ xa xa đứng lên, bất quá hắn hiển nhiên đã bị Ninh Tiểu Xuyên đánh cho bị thương, cho nên thanh âm có chút không đủ hơi sức, chật vật nói:
- Phụ… Phụ vương, nói… nhiều… như thế… làm… gì? Trực tiếp… động… thủ, giết chết… hắn!
Mộc Uẩn Vương liếc nhìn con trai mình một cái, nhưng cũng không lập tức động thủ. Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên gọi ra một tiểu nha đầu như vậy, hiển nhiên cũng khiến cho đám người Mộc Uẩn Vương có chút kiêng kỵ, không biết Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc đang tính toán cái gì. Lúc này bọn chúng thậm chí còn đang suy đoán, tiểu nha đầu này có phải là một cường giả tuyệt thế nào đó hay không, chỉ có bề ngoài là bộ dáng một tiểu nữ hài mà thôi.
Nhưng lúc này Ninh Tiểu Xuyên lại căn bản không hề để ý tới đám người Mộc Uẩn Vương xung quanh. Ngay khoảnh khắc khi Ninh Tiểu Ma vừa mới dịch chuyển ra ngoài, toàn bộ tinh lực của Ninh Tiểu Xuyên cũng đều đặt hết trên người nàng. Một khi phát hiện có nguy hiểm gì, hắn sẽ lập tức triệu hồi Ninh Tiểu Ma trở về Không gian Thể nội của chính mình.
Hai tay Ninh Tiểu Ma chống nạnh, cặp mắt to tròn đen láy quét nhìn đám người Mộc Uẩn Vương xong quanh một vòng, vẫn là bộ dáng hung hăng càn quấy, nói lớn:
- Đám người các ngươi dám đánh phụ thân ta, hiện tại nhìn thấy bản vương vậy mà còn không biết quỳ xuống cầu xin tha thứ? Chẳng lẽ thật muốn bản vương đích thân xuất thủ, hung hăng giáo huấn các ngươi sao?
- Phụ thân?
Đám người Mộc Uẩn Vương vừa nghe được từ ngữ này, thần sắc lập tức trở nên cổ quái. Kim Phật Vương khẽ cau mày, hỏi:
- Ninh Tiểu Xuyên, lẽ nào tiểu nữ hài này thật sự là nữ nhi của ngươi?
- Không sai! Nàng quả thật là nữ nhi của ta, Ninh Tiểu Ma!
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, lạnh nhạt nói.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên khẳng khái thừa nhận như vậy, thần sắc đám người Mộc Uẩn Vương khẽ biến, trong mắt lóe ra vài phần vui vẻ. Tên Ninh Tiểu Xuyên này quả thật là một tên ngốc, lúc này vậy mà lại để cho một tiểu nha đầu như vậy xuất đầu lộ diện. Nếu có thể bắt giữ tiểu nữ hài này, nhất định sẽ có thể bức bách Ninh Tiểu Xuyên nói ra bí mật của hắn…
Liếc mắt nhìn nhau mấy cái, đám người Mộc Uẩn Vương lập tức minh bạch suy nghĩ trong lòng đối phương.
- Động thủ!
Gần như không chút do dự, thân ảnh đám người Mộc Uẩn Vương lóe lên, lập tức chia ra làm hai nhóm, một nhóm giết thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên, nhóm còn lại thì trực tiếp lao về phía Ninh Tiểu Ma.
- Tiểu nha đầu, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói cho ta!
Thần sắc Mộc Uẩn Vương băng lãnh, ánh mắt nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Ma.
Thấy đám người Mộc Uẩn Vương chẳng những không chịu quỳ xuống cầu xin tha thứ, mà trái lại còn trực tiếp xuất thủ với chính mình, Ninh Tiểu Ma nhất thời trở nên phẫn nộ. Trên khuôn mặt trắng noãn lộ ra thần sắc tức giận, xẵng giọng nói:
- Lại dám xuất thủ với bản vương? Khiến cho bản vương thật sự phát hỏa a!
Cánh tay nhỏ nhắn khẽ vung lên, từng sợi từng sợi dây xích tối đen như mực từ trong tay Ninh Tiểu Ma bắn ra, phốc một cái đã bắn thẳng về phía đám người Mộc Uẩn Vương.
Mộc Uẩn Vương hừ lạnh một tiếng, trên người đột nhiên bộc phát ra một tầng Pháp tắc Bản nguyên. Vô số mảnh lá cây xanh biếc trực tiếp chém về phía mấy sợi xích mà Ninh Tiểu Ma vừa mới bắn ra kia. Bản thân hắn căn bản không đặt những sợi xích này vào trong mắt.
Nhưng khiến cho hắn ngoài ý muốn chính là, lực lượng Pháp tắc Bản nguyên mà hắn phát ra vừa mới chạm trúng những sợi xích này, liền phốc một tiếng, trực tiếp vỡ tan biến mất, phảng phất như cho tới bây giờ cũng chưa từng tồn tại qua vậy. Một màn này khiến cho sắc mặt Mộc Uẩn Vương tràn ngập kinh ngạc.
Còn chưa đợi hắn phản ứng kịp, sợi xích do Ninh Tiểu Ma đánh ra đã soạt một cái, trói chặt lấy toàn thân hắn. Với thực lực của Mộc Uẩn Vương, cho dù là bị sợi xích bằng thép luyện khóa lại, cũng có thể dễ dàng giãy thoát được. Nhưng hiện tại, sau khi bị sợi xích do Ninh Tiểu Ma đánh ra trói lại, hắn vậy mà liền cảm giác được, tất cả các loại lực lượng trong cơ thể chính mình đều bị sợi xích này hoàn toàn trấn áp. Đến lúc này, Mộc Uẩn Vương mới trợn tròn cặp mắt, trên mặt mang theo thần sắc kinh hãi nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Ma.
Ninh Tiểu Ma cực kỳ khinh thường hừ lạnh một tiếng, bàn tay nhỏ bé khẽ phất lên, quay sang công kích những người còn lại ở xung quanh.
Thấy Ninh Tiểu Ma đại phát thần uy như vậy, lúc này Ninh Tiểu Xuyên mới hoàn toàn yên tâm. Đồng thời hắn cũng có chút xấu hổ, Ninh Tiểu Ma dung hợp với Diệt Thế Thần Bi, thực lực quả thật vô cùng khủng bố. Chỉ đơn thuần dựa vào một chiêu triệu hoán Diệt Thế Thần Bi này, sợ rằng trên thế gian này cũng không có mấy người có thể chống đỡ nổi công kích của nàng ta.
Những sợi dây xích lúc này Ninh Tiểu Ma đang bắn ra để công kích kia, toàn bộ đều là do Pháp tắc Diệt Thế Đạo cấu thành. Dựa vào những sợi xích này, Ninh Tiểu Ma quả thật chính là đánh đâu thắng đó. Chỉ cần sợi xích vung lên, lập tức sẽ có thể trói lấy một người.
Tổng cộng ba mươi mấy cao thủ bọn Mộc Uẩn Vương vậy mà trong chớp mắt đều đã bị Ninh Tiểu Ma trói gô lại, giống như từng tên từng tên tù phạm vậy, bị trói vứt nằm la liệt trên mặt đất.
Ngoại trừ Diệp Siêu Phàm ra! Lúc này Diệp Siêu Phàm đã bị Ninh Tiểu Ma dọa cho toàn thân run rẩy, không ngừng lui về phía sau. Khuôn mặt ẩn bên dưới bộ đầu khôi của hắn, lúc này cũng sớm đã tái nhợt vô cùng.
Trong tay Ninh Tiểu Ma vung vẫy một sợi dây xích, giống như một Tiểu Ma Vương vậy, trên mặt mang theo nụ cười, từng bước một tiến về phía Diệp Siêu Phàm, trong miệng tràn ngập ngữ khí trào phúng, nói:
- Vừa rồi, chính là ngươi ồn ào nói muốn giết phụ thân ta a?
Đám người Mộc Uẩn Vương ở bốn phía nhất thời đều trừng mắt há miệng nhìn một màn này. Bất quá ngay sau đó, sắc mặt bọn chúng liền âm trầm xuống. Bị một tiểu nữ hài như vậy quát mắng đối với bọn chúng tuyệt đối là một sự tình cực kỳ mất mặt. Nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt Mộc Uẩn Vương âm trầm nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ ngươi lại để cho một tiểu nha đầu như vậy đối đầu với chúng ta! Ngươi thật cho rằng chúng ta sẽ hạ thủ lưu tình với ngươi sao?
Diệp Siêu Phàm toàn thân bao phủ bởi bộ khôi giáp nặng nề, lúc này đã từ xa xa đứng lên, bất quá hắn hiển nhiên đã bị Ninh Tiểu Xuyên đánh cho bị thương, cho nên thanh âm có chút không đủ hơi sức, chật vật nói:
- Phụ… Phụ vương, nói… nhiều… như thế… làm… gì? Trực tiếp… động… thủ, giết chết… hắn!
Mộc Uẩn Vương liếc nhìn con trai mình một cái, nhưng cũng không lập tức động thủ. Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên gọi ra một tiểu nha đầu như vậy, hiển nhiên cũng khiến cho đám người Mộc Uẩn Vương có chút kiêng kỵ, không biết Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc đang tính toán cái gì. Lúc này bọn chúng thậm chí còn đang suy đoán, tiểu nha đầu này có phải là một cường giả tuyệt thế nào đó hay không, chỉ có bề ngoài là bộ dáng một tiểu nữ hài mà thôi.
Nhưng lúc này Ninh Tiểu Xuyên lại căn bản không hề để ý tới đám người Mộc Uẩn Vương xung quanh. Ngay khoảnh khắc khi Ninh Tiểu Ma vừa mới dịch chuyển ra ngoài, toàn bộ tinh lực của Ninh Tiểu Xuyên cũng đều đặt hết trên người nàng. Một khi phát hiện có nguy hiểm gì, hắn sẽ lập tức triệu hồi Ninh Tiểu Ma trở về Không gian Thể nội của chính mình.
Hai tay Ninh Tiểu Ma chống nạnh, cặp mắt to tròn đen láy quét nhìn đám người Mộc Uẩn Vương xong quanh một vòng, vẫn là bộ dáng hung hăng càn quấy, nói lớn:
- Đám người các ngươi dám đánh phụ thân ta, hiện tại nhìn thấy bản vương vậy mà còn không biết quỳ xuống cầu xin tha thứ? Chẳng lẽ thật muốn bản vương đích thân xuất thủ, hung hăng giáo huấn các ngươi sao?
- Phụ thân?
Đám người Mộc Uẩn Vương vừa nghe được từ ngữ này, thần sắc lập tức trở nên cổ quái. Kim Phật Vương khẽ cau mày, hỏi:
- Ninh Tiểu Xuyên, lẽ nào tiểu nữ hài này thật sự là nữ nhi của ngươi?
- Không sai! Nàng quả thật là nữ nhi của ta, Ninh Tiểu Ma!
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, lạnh nhạt nói.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên khẳng khái thừa nhận như vậy, thần sắc đám người Mộc Uẩn Vương khẽ biến, trong mắt lóe ra vài phần vui vẻ. Tên Ninh Tiểu Xuyên này quả thật là một tên ngốc, lúc này vậy mà lại để cho một tiểu nha đầu như vậy xuất đầu lộ diện. Nếu có thể bắt giữ tiểu nữ hài này, nhất định sẽ có thể bức bách Ninh Tiểu Xuyên nói ra bí mật của hắn…
Liếc mắt nhìn nhau mấy cái, đám người Mộc Uẩn Vương lập tức minh bạch suy nghĩ trong lòng đối phương.
- Động thủ!
Gần như không chút do dự, thân ảnh đám người Mộc Uẩn Vương lóe lên, lập tức chia ra làm hai nhóm, một nhóm giết thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên, nhóm còn lại thì trực tiếp lao về phía Ninh Tiểu Ma.
- Tiểu nha đầu, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói cho ta!
Thần sắc Mộc Uẩn Vương băng lãnh, ánh mắt nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Ma.
Thấy đám người Mộc Uẩn Vương chẳng những không chịu quỳ xuống cầu xin tha thứ, mà trái lại còn trực tiếp xuất thủ với chính mình, Ninh Tiểu Ma nhất thời trở nên phẫn nộ. Trên khuôn mặt trắng noãn lộ ra thần sắc tức giận, xẵng giọng nói:
- Lại dám xuất thủ với bản vương? Khiến cho bản vương thật sự phát hỏa a!
Cánh tay nhỏ nhắn khẽ vung lên, từng sợi từng sợi dây xích tối đen như mực từ trong tay Ninh Tiểu Ma bắn ra, phốc một cái đã bắn thẳng về phía đám người Mộc Uẩn Vương.
Mộc Uẩn Vương hừ lạnh một tiếng, trên người đột nhiên bộc phát ra một tầng Pháp tắc Bản nguyên. Vô số mảnh lá cây xanh biếc trực tiếp chém về phía mấy sợi xích mà Ninh Tiểu Ma vừa mới bắn ra kia. Bản thân hắn căn bản không đặt những sợi xích này vào trong mắt.
Nhưng khiến cho hắn ngoài ý muốn chính là, lực lượng Pháp tắc Bản nguyên mà hắn phát ra vừa mới chạm trúng những sợi xích này, liền phốc một tiếng, trực tiếp vỡ tan biến mất, phảng phất như cho tới bây giờ cũng chưa từng tồn tại qua vậy. Một màn này khiến cho sắc mặt Mộc Uẩn Vương tràn ngập kinh ngạc.
Còn chưa đợi hắn phản ứng kịp, sợi xích do Ninh Tiểu Ma đánh ra đã soạt một cái, trói chặt lấy toàn thân hắn. Với thực lực của Mộc Uẩn Vương, cho dù là bị sợi xích bằng thép luyện khóa lại, cũng có thể dễ dàng giãy thoát được. Nhưng hiện tại, sau khi bị sợi xích do Ninh Tiểu Ma đánh ra trói lại, hắn vậy mà liền cảm giác được, tất cả các loại lực lượng trong cơ thể chính mình đều bị sợi xích này hoàn toàn trấn áp. Đến lúc này, Mộc Uẩn Vương mới trợn tròn cặp mắt, trên mặt mang theo thần sắc kinh hãi nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Ma.
Ninh Tiểu Ma cực kỳ khinh thường hừ lạnh một tiếng, bàn tay nhỏ bé khẽ phất lên, quay sang công kích những người còn lại ở xung quanh.
Thấy Ninh Tiểu Ma đại phát thần uy như vậy, lúc này Ninh Tiểu Xuyên mới hoàn toàn yên tâm. Đồng thời hắn cũng có chút xấu hổ, Ninh Tiểu Ma dung hợp với Diệt Thế Thần Bi, thực lực quả thật vô cùng khủng bố. Chỉ đơn thuần dựa vào một chiêu triệu hoán Diệt Thế Thần Bi này, sợ rằng trên thế gian này cũng không có mấy người có thể chống đỡ nổi công kích của nàng ta.
Những sợi dây xích lúc này Ninh Tiểu Ma đang bắn ra để công kích kia, toàn bộ đều là do Pháp tắc Diệt Thế Đạo cấu thành. Dựa vào những sợi xích này, Ninh Tiểu Ma quả thật chính là đánh đâu thắng đó. Chỉ cần sợi xích vung lên, lập tức sẽ có thể trói lấy một người.
Tổng cộng ba mươi mấy cao thủ bọn Mộc Uẩn Vương vậy mà trong chớp mắt đều đã bị Ninh Tiểu Ma trói gô lại, giống như từng tên từng tên tù phạm vậy, bị trói vứt nằm la liệt trên mặt đất.
Ngoại trừ Diệp Siêu Phàm ra! Lúc này Diệp Siêu Phàm đã bị Ninh Tiểu Ma dọa cho toàn thân run rẩy, không ngừng lui về phía sau. Khuôn mặt ẩn bên dưới bộ đầu khôi của hắn, lúc này cũng sớm đã tái nhợt vô cùng.
Trong tay Ninh Tiểu Ma vung vẫy một sợi dây xích, giống như một Tiểu Ma Vương vậy, trên mặt mang theo nụ cười, từng bước một tiến về phía Diệp Siêu Phàm, trong miệng tràn ngập ngữ khí trào phúng, nói:
- Vừa rồi, chính là ngươi ồn ào nói muốn giết phụ thân ta a?
Bình luận facebook