Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 53-54
Thì ở bên trong khách sạn Bạch Ngọc, nơi đang diễn ra buổi tiệc từ thiện do gia tộc Mộc gia tổ chức.
Thật ra từ nhiều năm trước, hàng năm Mộc gia đều tổ chức buổi tiệc này, dòng tiền này sẽ được gửi tới cho các trại trẻ mồ côi, xem như là khuếch trương tên tuổi của Mộc gia.
Lục Thạc cũng đã đến từ lúc mở tiệc, cô diện một bộ váy đen đơn giản ôm sát body, xẻ tà hơi cao, tóc uốn gợn xõa một bên. Cảm giác thanh lịch không thiếu đi sự quyến rũ.
“Hào tổng, anh không nói hôm nay các gia tộc lớn cũng đến. Tôi nghĩ sẽ như mọi khi?”
Lục Thạc thì thầm hỏi Hào Danh Đạt.
“Cô quá bận rồi, cô không nhớ tin tức nhiều ngày trước tiểu thư Mộc gia hôm nay sẽ tuyên bố kết hôn với vị hôn phu bí ẩn, đến giờ mọi người còn đồn đại không rõ vị hôn phu kia là công tử nhà nào.”
Hào Danh Đạt nhanh chóng nói tóm tắt tin tức mấy ngày qua.
Quả thật Lục Thạc quá tận tâm vì công việc, cũng không để ý đến tin tức này. Nhắc đến tiểu thư Mộc gia, trong đầu Lục Thạc bỗng hiện lên một cái tên là Mộc Thúy Lan.
“Không phải là Mộc Thúy Lan đó chứ?” Lục Thạc cũng ngờ ngợ hỏi.
“Mộc gia còn vị tiểu thư khác sao?” Hào Danh Đạt nhìn gương mặt của Lục Thạc có chút khó hiểu.
“Có gì sao?” Hào Danh Đạt quan tâm hỏi.
“Không có gì.” Lục Thạc cũng không tiện nói.
Nhớ năm đó cô có qua lại vài lần với Mộc Thúy Lan, cũng vì cô ta là vị hôn thế của Dung Vị.
Chỉ là Dung Vị còn ở tù, hôn ước kia cứ thế lỡ mất. Lục Thạc có chút tiếc cho Dung Vị.
“Vị tiểu thư này, rất tình cờ nha.” Hoàng Đàn bỗng nhiên lên tiếng ngay cạnh Lục Thạc.
Cô hơi giật mình ngoài nhìn lại, chính là gã đàn ông hàng xóm khi trước.
“Chào anh, thật trùng hợp.” Lục Thạc lịch sự đáp.
“Có phải tôi nên gọi là... Lục tổng” Hoàng Đàn nhìn Lục Thạc có chút thâm ý khác.
Sau hôm đó, Hoàng Đàn cẩn thận điều tra tất cả người trong khu biệt thự, mà thân phận Lục Thạc cùng chức vị cô đang có, kể cả năng lực của cô cũng gây được ấn tượng với Hoàng Đàn.
Nếu Bạch Thố mang lại cho hắn cảm giác thỏa mãn sự chiếm hữu thì Lục Thạc này lại làm cho hắn thấy muốn chinh phục.
Dù sao Lục Thạc vừa xinh đẹp lại có năng lực, đối với hắn luôn xa cách lại có chút phòng bị. Phải biết Hoàng Đàn hắn dù là ở đâu cũng có phụ nữ bám theo, dù người kia có là nữ vương lạnh lùng cũng bị hắn làm tan chảy.
Ngay cả Bạch Thố khi trước chưa bị giam cầm cũng thiếu chút sà vào lòng hắn nha.
Cảm giác chinh phục trong hắn trổi dậy.
“Không dám, anh cứ gọi bình thường là được rồi.” Lục Thạc thực sự cảm thấy người này có gì đó làm cô muốn tránh xa.
“Chào anh, tôi là Hào Danh Đạt rất vui được gặp anh.” Hào tổng cảm nhận được Lục Thạc không muốn nói chuyện với người kia, anh ta đưa tay cắt ngang Hoàng Đàn.
“Hào tổng đúng không, đúng là gặp mặt lại càng vinh hạnh hơn.” Hoàng Đàn cũng không để Hào Danh Đạt vào mắt.
Chỉ là một tập đoàn Sunny nho nhỏ, không vừa mắt hắn ta.
Hào Danh Đạt cảm nhận được sự nguy hiểm trên người Hoàng Đàn, cùng là đàn ông với nhau, ánh mắt kia của Hoàng Đàn chính là đánh giá cùng chiếm hữu.
“Tôi vẫn chưa được hân hạnh biết phương danh của anh.” Hào Danh Đạt cố ý chắn ngang tầm mắt Hoàng Đàn.
“Hoàng Đàn.” Hắn ta ngắn gọn đáp, cũng tỏ thái độ không coi trọng Hào tổng.
Hân hạnh. Thì ra là Hoàng tổng” Hào Danh Đạt cũng cảm thán không thôi.
Hoàng tổng này vô cùng nổi tiếng nha, các khu dự án biệt thự cao cấp đều vào tay hắn ta. Còn cả mối quan hệ xung quanh hắn chỉ toàn giới chính trị gia, lại có người đồn Hoàng tổng này có năng lực phi thường.
Phải nói ở thành phố Gia này, không ai không biết đến danh Hoàng tổng, có thể xem như Hoàng tổng này như rồng trong loài người.
“Lục tổng xem có nể mặt tôi, cùng ngồi với tôi chứ?”
Hoàng Đàn bỏ qua Hào Danh Đạt mà nói chuyện với Lục Thạc.
“Tôi hôm nay đi cùng Hào tổng.” Lục Thạc từ chối khéo Hoàng Đàn.
Cô không có cảm giác an toàn với người đàn ông này, đều nói phụ nữ có giác quan thứ sáu quả không sai nha.
“Vậy tôi nên chờ thì hơn.” Hoàng Đàn cũng không ép sát quá mức.
Hắn ta cũng hiểu nếu mới quen biết mà quá nhiệt tình cũng là một chuyện không tốt, làm cho đối phương sợ hãi.
“Chào các vị, chúng tôi rất vinh hạnh khi các vị đến dự buổi tiệc từ thiện của Mộc gia chúng tôi.”
Giọng nói của người đàn ông trên khán đài thu hút mọi người. Người nói chính là Mộc Lãng, gia chủ Mộc gia cũng là cha của Mộc Thúy Lan.
Mọi người có mặt ở đây nếu không là hào môn thế gia cũng là người có địa vị xã hội.
Họ chủ yếu là tò mò về vị hôn phu của Mộc Thúy Lan, vì trước giờ chưa từng nghe nói Mộc tiểu thư có thông tin yêu đương qua lại với ai cả.
“Nghe đồn người kia có vẻ là người có địa vị, nếu không làm sao mà Mộc gia những năm gần đây có thể lên như diều gặp gió được chứ”
“Thật sự quá bí ẩn, có lẽ người kia có thân phận đặc biệt.”
“Còn phải nói sao? Mộc gia kia thế lực thế nào chứ? Còn có Mộc tiểu thư xinh đẹp nức tiếng.”
Mọi người ở đây đều bàn tán về vị hôn phu của Mộc Thúy Lan, nhưng không ai biết người kia thân phận gì, tất cả chỉ là phỏng đoán.
Nhìn vào sự phát triển của Mộc gia mấy năm qua cũng đủ thấy Mộc gia là có quý nhân phù trợ.
“Tất cả tiền từ thiện hôm nay sẽ là quyên góp cho bệnh viện Nhân Đạo, cũng xem như là chút đóng góp cho xã hội.”
Mộc Lãng dáng vẻ tự hào, da mặt hồng hào, nhìn thôi cũng biết gần đây sống khá tốt rồi.
Ông ta cười tít mắt, đây chính là lúc ông ta tự hào nhất, đắc ý nhất. Mộc gia ông ta về sau đừng nói là gia tộc đứng đầu thành phố Gia, còn có thể phát triển lên thành đại gia tộc cũng nên.
“Đồng thời, hôm nay cũng là dịp chúng tôi chính thức tuyên bố chuyện đính hôn của con gái tôi là Mộc Thúy Lan.”
Vừa nghe đến đây thì không khí ngày càng sôi nổi hơn. Phải nói là ai cũng muốn biết vị hôn phu của Mộc tiểu thư là ai.
“Vị Mộc tiểu thư này khá thú vị. Không biết hôn phu cô ấy là ai nhỉ?” Hào tổng cảm thán.
Dù gì Mộc gia cũng là gia tộc lớn, mấy năm gần đây lại lên như diều gặp gió, quả thực khiến cho nhà nhà ngưỡng mộ.
“Cô ấy từng có một vị hôn phu.” Lục Thạc chợt lên tiếng.
Lục Thạc cũng biết rõ hôn phu của Mộc Thúy Lan kia chính là Dung Vị, bạn thân của Hồ Cửu. Chỉ lúc đó bọn họ chậm hơn cô, còn chưa kịp công bố đã bị đứt giữa đường.
Vì vậy không phải ai cũng biết chuyện này, mà Lục Thạc chính là người biết rõ nhất.
Việc giấu danh tính vị hôn phu chính là tác phong của Mộc Thúy Lan, sau đó cô cảm thán không thôi.
“Ít nhất hiện tại cô ta còn có cơ hội tìm được hạnh phúc mới.” Nói xong câu này, Lục Thạc cảm thấy như mình vừa lỡ lời.
“Cô biết Mộc tiểu thư? Cũng chưa từng nghe nói Lục gia cùng Mộc gia có quan hệ nha?” Hào tổng cảm thấy nghi hoặc.
“Cũng không gọi là quen biết quá thân, chỉ là biết nhau mà thôi.” Lục Thạc nhìn gia chủ Mộc gia rồi đáp.
Hào Danh Đạt nhìn một màn này cảm thán vô cùng, dù gì thì Mộc tiểu thư này vô cùng kín tiếng.
Hoàng Đàn lúc này đứng gần đó cũng mỉm cười nhẹ, chuyện Mộc Thúy Lan từng là vợ sắp cưới của Dung Vị thì hắn ta cũng biết, hắn cũng biết rõ Lục Thạc là vợ của Hồ Cửu.
Chỉ là tên Hồ Cửu kia giờ lại là kẻ vô dụng, không khác gì đồ ăn bám, chỉ có một việc hắn làm được là quay về quấy rối Lục gia, làm cho Lục Thạc theo hắn.
Nhìn bộ dạng kia của Lục Thạc, hắn cảm nhận được Lục Thạc có bao nhiêu bất mãn với người chồng này.
Lòng hắn dâng lên cảm giác muốn cướp đoạt thứ gì đó.
Dù lòng bất mãn là thật nhưng cô cũng không định vạch áo cho người xem lưng. Hồ Cửu có như thế nào hiện tại vẫn là chồng của cô, anh xấu hổ thì cô cũng không tốt đẹp gì.
“Mong là Lục tiểu thư cũng nghĩ vậy.” Hoàng Đàn cười ẩn ý nhìn cô.
Lục Thạc cũng không muốn đôi co, cô cảm thấy người này luôn nhằm vào cô, càng nói sẽ càng đi xa. Chưa kể hành động Hào Danh Đạt trong mắt cô lại vô tình ghi điểm.
“Hôm nay, Mộc gia chúng tôi sẽ đấu giá một món đồ, tất cả số tiền thu được sẽ ngay lập tức chuyển vào quỹ từ thiện của bệnh viện Nhân Đạo.”
Mộc Thúy Lan bước lên khán đài, váy trắng ôm body xẻ lên đùi, tóc xoăn xõa một bên vô cùng gợi cảm.
Giọng nói mềm mại nhẹ nhàng cùng khí chất kia khiến mọi người phải xuýt xoa.
Sau lời nói của Mộc Thúy Lan, thì nhạc nổi lên, một đoàn người cả nam và nữ cùng đem vào một bộ trang sức quý giá.
“Đây chính là bộ nữ trang được làm từ huyết ngọc trăm năm. Cũng là loại ngọc vô cùng quý giá, hiện nay rất hiếm có. Rất may mắn Mộc gia chúng tôi đã phát hiện được mỏ huyết ngọc này, đồng thời cũng đang trong tiến trình hoàn thành giấy phép khai thác.”
Mộc Thúy Lan nói đến đây thì dừng một chút, nhìn một lượt phản ứng mọi người.
Quả thực nghe đến huyết ngọc trăm năm, mọi người ai đấy cũng mắt chữ o mồm chữ a mà nhìn lên phía trên.
“Gì cơ? Huyết Ngọc? Còn là trăm năm?”
“Không. Ông nghe đi, Mộc gia vậy mà có được mỏ khai thác thuyết ngọc.”
“Đúng vậy, còn là hoàn tất thủ tục hợp pháp để khai thác.”
“Mộc gia là muốn trở mình rồi.”
Huyết Ngọc kia chính là đồ quý giá vô cùng, đừng nói về giá trị hiện kim, mà trong giới kinh doanh, đến giới sưu tầm ngọc không ai không biết giá trị phong thủy cùng nhiều giá trị vô hình khác của huyết ngọc.
Tuy nói tuổi của huyết ngọc ở độ một trăm năm thì vẫn chưa là quý giá nhất, nhưng có cả một mỏ khai thác huyết ngọc thì có thể nói Mộc gia chỉ cần từ đó mà kiếm tiền thôi.
Mọi người xì xào bàn tán càng sôi nổi, thông tin kia vô cùng chấn động.
Người đứng đầu Lâm gia là Lâm Thái Thành cảm thán không thôi.
“Mộc gia phen này lên như diều gặp gió rồi.”
“Cha, vậy chúng ta cũng nên tạo quan hệ tốt với họ.” Lâm Kỳ An đừng cạnh cha mình cũng nhìn thấy rõ nét mặt của ông.
“E là tốn chút công sức.” Lâm Thái Thành tỏ ra tiếc nuối.
Vừa lúc này Mộc Thúy Lan đã tiếp tục liên tiếng.
“Đây chính là một bộ chuỗi hạt 108 hạt, cùng hoa tai, quả cầu như ý, đều là từ Huyết Ngọc tinh khiết nhất tạo thành. Người có thể sở hữu bộ Huyết Ngọc này đừng nói là giá trị liên thành, mà ai cũng biết Huyết Ngọc có giá trị phong thủy như thế nào rồi.”
Vẻ mặt đầy đắc ý của cô ta càng làm cho mọi người phía dưới trầm trồ về bộ Huyết Ngọc kia.
“Chúng ta bắt đầu, giá khởi điểm của bộ Huyết Ngọc này là năm trăm triệu. Một cái giá không quá cao.”
Mộc Thúy Lan lên tiếng tiếp tục.
“Hôm nay là Mộc tiểu thư đích thân hộ giá nha.”
“Tất nhiên là khác mọi năm rồi, nhìn đồ đấu giá cũng rõ mà.”
Những gia tộc nhỏ bé hoặc doanh nhân làm ăn cũng trầm trồ không thôi, tuy nói họ có tiền nhưng họ lại không đủ lực.
Tham gia góp vui tạo chút quan hệ thì được, họ cũng không dám mua những loại đồ từ thiện này, càng kéo chú ý càng làm bản thân mất nhiều hơn được.
Họ chỉ là hàng có tiền, cũng không phải gia tộc gì đó, nên họ cũng không dám chen chân. Chỉ là tới góp vui tạo quan hệ.
"Tôi ra giá năm trăm năm mươi triệu.” Lâm Thái Thành lên tiếng.
Dù sao Lâm gia cũng là một trong những gia tộc lớn, chỉ là so với bề thể hiện tại của Mộc gia thì thua kém một chút.
Bỏ chút tiền tạo quan hệ cũng không phải là chuyện cần suy nghĩ nhiều.
Lâm Kỳ An thấy cha bắt đầu ra giá thì hơi nhíu mày.
Thật ra từ nhiều năm trước, hàng năm Mộc gia đều tổ chức buổi tiệc này, dòng tiền này sẽ được gửi tới cho các trại trẻ mồ côi, xem như là khuếch trương tên tuổi của Mộc gia.
Lục Thạc cũng đã đến từ lúc mở tiệc, cô diện một bộ váy đen đơn giản ôm sát body, xẻ tà hơi cao, tóc uốn gợn xõa một bên. Cảm giác thanh lịch không thiếu đi sự quyến rũ.
“Hào tổng, anh không nói hôm nay các gia tộc lớn cũng đến. Tôi nghĩ sẽ như mọi khi?”
Lục Thạc thì thầm hỏi Hào Danh Đạt.
“Cô quá bận rồi, cô không nhớ tin tức nhiều ngày trước tiểu thư Mộc gia hôm nay sẽ tuyên bố kết hôn với vị hôn phu bí ẩn, đến giờ mọi người còn đồn đại không rõ vị hôn phu kia là công tử nhà nào.”
Hào Danh Đạt nhanh chóng nói tóm tắt tin tức mấy ngày qua.
Quả thật Lục Thạc quá tận tâm vì công việc, cũng không để ý đến tin tức này. Nhắc đến tiểu thư Mộc gia, trong đầu Lục Thạc bỗng hiện lên một cái tên là Mộc Thúy Lan.
“Không phải là Mộc Thúy Lan đó chứ?” Lục Thạc cũng ngờ ngợ hỏi.
“Mộc gia còn vị tiểu thư khác sao?” Hào Danh Đạt nhìn gương mặt của Lục Thạc có chút khó hiểu.
“Có gì sao?” Hào Danh Đạt quan tâm hỏi.
“Không có gì.” Lục Thạc cũng không tiện nói.
Nhớ năm đó cô có qua lại vài lần với Mộc Thúy Lan, cũng vì cô ta là vị hôn thế của Dung Vị.
Chỉ là Dung Vị còn ở tù, hôn ước kia cứ thế lỡ mất. Lục Thạc có chút tiếc cho Dung Vị.
“Vị tiểu thư này, rất tình cờ nha.” Hoàng Đàn bỗng nhiên lên tiếng ngay cạnh Lục Thạc.
Cô hơi giật mình ngoài nhìn lại, chính là gã đàn ông hàng xóm khi trước.
“Chào anh, thật trùng hợp.” Lục Thạc lịch sự đáp.
“Có phải tôi nên gọi là... Lục tổng” Hoàng Đàn nhìn Lục Thạc có chút thâm ý khác.
Sau hôm đó, Hoàng Đàn cẩn thận điều tra tất cả người trong khu biệt thự, mà thân phận Lục Thạc cùng chức vị cô đang có, kể cả năng lực của cô cũng gây được ấn tượng với Hoàng Đàn.
Nếu Bạch Thố mang lại cho hắn cảm giác thỏa mãn sự chiếm hữu thì Lục Thạc này lại làm cho hắn thấy muốn chinh phục.
Dù sao Lục Thạc vừa xinh đẹp lại có năng lực, đối với hắn luôn xa cách lại có chút phòng bị. Phải biết Hoàng Đàn hắn dù là ở đâu cũng có phụ nữ bám theo, dù người kia có là nữ vương lạnh lùng cũng bị hắn làm tan chảy.
Ngay cả Bạch Thố khi trước chưa bị giam cầm cũng thiếu chút sà vào lòng hắn nha.
Cảm giác chinh phục trong hắn trổi dậy.
“Không dám, anh cứ gọi bình thường là được rồi.” Lục Thạc thực sự cảm thấy người này có gì đó làm cô muốn tránh xa.
“Chào anh, tôi là Hào Danh Đạt rất vui được gặp anh.” Hào tổng cảm nhận được Lục Thạc không muốn nói chuyện với người kia, anh ta đưa tay cắt ngang Hoàng Đàn.
“Hào tổng đúng không, đúng là gặp mặt lại càng vinh hạnh hơn.” Hoàng Đàn cũng không để Hào Danh Đạt vào mắt.
Chỉ là một tập đoàn Sunny nho nhỏ, không vừa mắt hắn ta.
Hào Danh Đạt cảm nhận được sự nguy hiểm trên người Hoàng Đàn, cùng là đàn ông với nhau, ánh mắt kia của Hoàng Đàn chính là đánh giá cùng chiếm hữu.
“Tôi vẫn chưa được hân hạnh biết phương danh của anh.” Hào Danh Đạt cố ý chắn ngang tầm mắt Hoàng Đàn.
“Hoàng Đàn.” Hắn ta ngắn gọn đáp, cũng tỏ thái độ không coi trọng Hào tổng.
Hân hạnh. Thì ra là Hoàng tổng” Hào Danh Đạt cũng cảm thán không thôi.
Hoàng tổng này vô cùng nổi tiếng nha, các khu dự án biệt thự cao cấp đều vào tay hắn ta. Còn cả mối quan hệ xung quanh hắn chỉ toàn giới chính trị gia, lại có người đồn Hoàng tổng này có năng lực phi thường.
Phải nói ở thành phố Gia này, không ai không biết đến danh Hoàng tổng, có thể xem như Hoàng tổng này như rồng trong loài người.
“Lục tổng xem có nể mặt tôi, cùng ngồi với tôi chứ?”
Hoàng Đàn bỏ qua Hào Danh Đạt mà nói chuyện với Lục Thạc.
“Tôi hôm nay đi cùng Hào tổng.” Lục Thạc từ chối khéo Hoàng Đàn.
Cô không có cảm giác an toàn với người đàn ông này, đều nói phụ nữ có giác quan thứ sáu quả không sai nha.
“Vậy tôi nên chờ thì hơn.” Hoàng Đàn cũng không ép sát quá mức.
Hắn ta cũng hiểu nếu mới quen biết mà quá nhiệt tình cũng là một chuyện không tốt, làm cho đối phương sợ hãi.
“Chào các vị, chúng tôi rất vinh hạnh khi các vị đến dự buổi tiệc từ thiện của Mộc gia chúng tôi.”
Giọng nói của người đàn ông trên khán đài thu hút mọi người. Người nói chính là Mộc Lãng, gia chủ Mộc gia cũng là cha của Mộc Thúy Lan.
Mọi người có mặt ở đây nếu không là hào môn thế gia cũng là người có địa vị xã hội.
Họ chủ yếu là tò mò về vị hôn phu của Mộc Thúy Lan, vì trước giờ chưa từng nghe nói Mộc tiểu thư có thông tin yêu đương qua lại với ai cả.
“Nghe đồn người kia có vẻ là người có địa vị, nếu không làm sao mà Mộc gia những năm gần đây có thể lên như diều gặp gió được chứ”
“Thật sự quá bí ẩn, có lẽ người kia có thân phận đặc biệt.”
“Còn phải nói sao? Mộc gia kia thế lực thế nào chứ? Còn có Mộc tiểu thư xinh đẹp nức tiếng.”
Mọi người ở đây đều bàn tán về vị hôn phu của Mộc Thúy Lan, nhưng không ai biết người kia thân phận gì, tất cả chỉ là phỏng đoán.
Nhìn vào sự phát triển của Mộc gia mấy năm qua cũng đủ thấy Mộc gia là có quý nhân phù trợ.
“Tất cả tiền từ thiện hôm nay sẽ là quyên góp cho bệnh viện Nhân Đạo, cũng xem như là chút đóng góp cho xã hội.”
Mộc Lãng dáng vẻ tự hào, da mặt hồng hào, nhìn thôi cũng biết gần đây sống khá tốt rồi.
Ông ta cười tít mắt, đây chính là lúc ông ta tự hào nhất, đắc ý nhất. Mộc gia ông ta về sau đừng nói là gia tộc đứng đầu thành phố Gia, còn có thể phát triển lên thành đại gia tộc cũng nên.
“Đồng thời, hôm nay cũng là dịp chúng tôi chính thức tuyên bố chuyện đính hôn của con gái tôi là Mộc Thúy Lan.”
Vừa nghe đến đây thì không khí ngày càng sôi nổi hơn. Phải nói là ai cũng muốn biết vị hôn phu của Mộc tiểu thư là ai.
“Vị Mộc tiểu thư này khá thú vị. Không biết hôn phu cô ấy là ai nhỉ?” Hào tổng cảm thán.
Dù gì Mộc gia cũng là gia tộc lớn, mấy năm gần đây lại lên như diều gặp gió, quả thực khiến cho nhà nhà ngưỡng mộ.
“Cô ấy từng có một vị hôn phu.” Lục Thạc chợt lên tiếng.
Lục Thạc cũng biết rõ hôn phu của Mộc Thúy Lan kia chính là Dung Vị, bạn thân của Hồ Cửu. Chỉ lúc đó bọn họ chậm hơn cô, còn chưa kịp công bố đã bị đứt giữa đường.
Vì vậy không phải ai cũng biết chuyện này, mà Lục Thạc chính là người biết rõ nhất.
Việc giấu danh tính vị hôn phu chính là tác phong của Mộc Thúy Lan, sau đó cô cảm thán không thôi.
“Ít nhất hiện tại cô ta còn có cơ hội tìm được hạnh phúc mới.” Nói xong câu này, Lục Thạc cảm thấy như mình vừa lỡ lời.
“Cô biết Mộc tiểu thư? Cũng chưa từng nghe nói Lục gia cùng Mộc gia có quan hệ nha?” Hào tổng cảm thấy nghi hoặc.
“Cũng không gọi là quen biết quá thân, chỉ là biết nhau mà thôi.” Lục Thạc nhìn gia chủ Mộc gia rồi đáp.
Hào Danh Đạt nhìn một màn này cảm thán vô cùng, dù gì thì Mộc tiểu thư này vô cùng kín tiếng.
Hoàng Đàn lúc này đứng gần đó cũng mỉm cười nhẹ, chuyện Mộc Thúy Lan từng là vợ sắp cưới của Dung Vị thì hắn ta cũng biết, hắn cũng biết rõ Lục Thạc là vợ của Hồ Cửu.
Chỉ là tên Hồ Cửu kia giờ lại là kẻ vô dụng, không khác gì đồ ăn bám, chỉ có một việc hắn làm được là quay về quấy rối Lục gia, làm cho Lục Thạc theo hắn.
Nhìn bộ dạng kia của Lục Thạc, hắn cảm nhận được Lục Thạc có bao nhiêu bất mãn với người chồng này.
Lòng hắn dâng lên cảm giác muốn cướp đoạt thứ gì đó.
Dù lòng bất mãn là thật nhưng cô cũng không định vạch áo cho người xem lưng. Hồ Cửu có như thế nào hiện tại vẫn là chồng của cô, anh xấu hổ thì cô cũng không tốt đẹp gì.
“Mong là Lục tiểu thư cũng nghĩ vậy.” Hoàng Đàn cười ẩn ý nhìn cô.
Lục Thạc cũng không muốn đôi co, cô cảm thấy người này luôn nhằm vào cô, càng nói sẽ càng đi xa. Chưa kể hành động Hào Danh Đạt trong mắt cô lại vô tình ghi điểm.
“Hôm nay, Mộc gia chúng tôi sẽ đấu giá một món đồ, tất cả số tiền thu được sẽ ngay lập tức chuyển vào quỹ từ thiện của bệnh viện Nhân Đạo.”
Mộc Thúy Lan bước lên khán đài, váy trắng ôm body xẻ lên đùi, tóc xoăn xõa một bên vô cùng gợi cảm.
Giọng nói mềm mại nhẹ nhàng cùng khí chất kia khiến mọi người phải xuýt xoa.
Sau lời nói của Mộc Thúy Lan, thì nhạc nổi lên, một đoàn người cả nam và nữ cùng đem vào một bộ trang sức quý giá.
“Đây chính là bộ nữ trang được làm từ huyết ngọc trăm năm. Cũng là loại ngọc vô cùng quý giá, hiện nay rất hiếm có. Rất may mắn Mộc gia chúng tôi đã phát hiện được mỏ huyết ngọc này, đồng thời cũng đang trong tiến trình hoàn thành giấy phép khai thác.”
Mộc Thúy Lan nói đến đây thì dừng một chút, nhìn một lượt phản ứng mọi người.
Quả thực nghe đến huyết ngọc trăm năm, mọi người ai đấy cũng mắt chữ o mồm chữ a mà nhìn lên phía trên.
“Gì cơ? Huyết Ngọc? Còn là trăm năm?”
“Không. Ông nghe đi, Mộc gia vậy mà có được mỏ khai thác thuyết ngọc.”
“Đúng vậy, còn là hoàn tất thủ tục hợp pháp để khai thác.”
“Mộc gia là muốn trở mình rồi.”
Huyết Ngọc kia chính là đồ quý giá vô cùng, đừng nói về giá trị hiện kim, mà trong giới kinh doanh, đến giới sưu tầm ngọc không ai không biết giá trị phong thủy cùng nhiều giá trị vô hình khác của huyết ngọc.
Tuy nói tuổi của huyết ngọc ở độ một trăm năm thì vẫn chưa là quý giá nhất, nhưng có cả một mỏ khai thác huyết ngọc thì có thể nói Mộc gia chỉ cần từ đó mà kiếm tiền thôi.
Mọi người xì xào bàn tán càng sôi nổi, thông tin kia vô cùng chấn động.
Người đứng đầu Lâm gia là Lâm Thái Thành cảm thán không thôi.
“Mộc gia phen này lên như diều gặp gió rồi.”
“Cha, vậy chúng ta cũng nên tạo quan hệ tốt với họ.” Lâm Kỳ An đừng cạnh cha mình cũng nhìn thấy rõ nét mặt của ông.
“E là tốn chút công sức.” Lâm Thái Thành tỏ ra tiếc nuối.
Vừa lúc này Mộc Thúy Lan đã tiếp tục liên tiếng.
“Đây chính là một bộ chuỗi hạt 108 hạt, cùng hoa tai, quả cầu như ý, đều là từ Huyết Ngọc tinh khiết nhất tạo thành. Người có thể sở hữu bộ Huyết Ngọc này đừng nói là giá trị liên thành, mà ai cũng biết Huyết Ngọc có giá trị phong thủy như thế nào rồi.”
Vẻ mặt đầy đắc ý của cô ta càng làm cho mọi người phía dưới trầm trồ về bộ Huyết Ngọc kia.
“Chúng ta bắt đầu, giá khởi điểm của bộ Huyết Ngọc này là năm trăm triệu. Một cái giá không quá cao.”
Mộc Thúy Lan lên tiếng tiếp tục.
“Hôm nay là Mộc tiểu thư đích thân hộ giá nha.”
“Tất nhiên là khác mọi năm rồi, nhìn đồ đấu giá cũng rõ mà.”
Những gia tộc nhỏ bé hoặc doanh nhân làm ăn cũng trầm trồ không thôi, tuy nói họ có tiền nhưng họ lại không đủ lực.
Tham gia góp vui tạo chút quan hệ thì được, họ cũng không dám mua những loại đồ từ thiện này, càng kéo chú ý càng làm bản thân mất nhiều hơn được.
Họ chỉ là hàng có tiền, cũng không phải gia tộc gì đó, nên họ cũng không dám chen chân. Chỉ là tới góp vui tạo quan hệ.
"Tôi ra giá năm trăm năm mươi triệu.” Lâm Thái Thành lên tiếng.
Dù sao Lâm gia cũng là một trong những gia tộc lớn, chỉ là so với bề thể hiện tại của Mộc gia thì thua kém một chút.
Bỏ chút tiền tạo quan hệ cũng không phải là chuyện cần suy nghĩ nhiều.
Lâm Kỳ An thấy cha bắt đầu ra giá thì hơi nhíu mày.
Bình luận facebook