Thực là một tên to xác a!
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ, đây là một quái vật to lớn, chiều cao trăm trượng, toàn thân hắn do từng bộ thi thể tạo thành, chí ít hơn vạn hài cốt tạo thành dáng dấp hiện tại của nó, khiến người ta nhìn mà phát sợ.
Mỗi một bộ thi thể đều giống như sống lại, có bạch cốt giang tay, mở miệng, như đang hí lên.
Đại địa nứt ra, nó giẫm núi đá, khí tức như Ma Thần.
Lăng Hàn nhìn không thấu thực lực của con quái vật này, bởi vì nó không phải võ giả bình thường, mà do hơn vạn thi thể ghép lại, thật giống như mở ra sinh mệnh thứ hai.
Hắn chỉ có một cảm giác, chính là quái vật này rất mạnh mẽ, phi thường mạnh mẽ!
- Chuyện này... này sẽ không phải là nội dung sát hạch chứ?
Lý Phong Vũ nuốt ngụm nước miếng, con mắt trừng ra.
- Sợ là Bổ Thiên Học Viện cũng dằn vặt không ra quái vật như vậy a.
Lăng Hàn lắc đầu, mục đích của ngũ đại tông môn là vì Nhất Giới Đan vạn năm một lần, làm sao có khả năng đi nghiên cứu thứ này.
Muốn nói là Thiên Thi Tông còn tạm được.
Chờ chút, tại sao nơi này có thể có nhiều hài cốt như vậy? Hơn nữa, mỗi một bộ hài cốt đều cường đại như vậy, làm sao cũng có tu vi Thiên Nhân Cảnh. Chẳng lẽ... nơi này đã từng là một chiến trường ở thời kỳ thượng cổ, địa phương võ giả của Hằng Thiên Đại Lục và Ngũ Đại Thần Tông quyết chiến?
Bằng không, làm sao có khả năng có nhiều xác ướp cổ mạnh mẽ như vậy?
Thế nhưng những xác ướp cổ này bị mai táng quá nhiều năm, hiển nhiên xuất hiện biến hóa khó mà tin nổi, hình thành một Thi Vương. Hơn vạn Thiên Nhân Cảnh a, thậm chí khả năng còn có mấy tồn tại Phá Hư Cảnh, dù cho trải qua nhiều năm, hoa văn trên xương đều diệt, không có ánh sáng thần thánh như lúc trước, nhưng số lượng còn ở đó a, tụ lại sẽ khủng bố bao nhiêu?
- Đi nhanh!
Lăng Hàn không nói hai lời, nắm Chư Toàn Nhi và Hổ Nữu bỏ chạy.
Tần Liên Nguyệt và Lý Phong Vũ, Lý Tư Tiên sửng sốt một chút, sau đó vội vã chạy theo, ngay cả Lăng Hàn lợi hại nhất cũng lựa chọn chạy trốn, bọn họ còn đánh cái rắm.
Nhưng có vài người căn bản không biết sợ, thậm chí cho rằng đây là một bộ phận sát hạch của Bổ Thiên Học Viện, đều hào hứng giết tới.
Thi quái vung tay, nhất thời, khuấy lên phong vân, toàn bộ mặt đất như tấm thảm, mấy người xông lên bị đập thành thịt nát, nhưng sức mạnh kinh khủng vẫn chưa tan, còn đuổi tới những người khác.
Oành oành oành oành… mấy người Lăng Hàn đều bị đánh bay ra vài dặm, mỗi người đều liên tục thổ huyết.
Cái này còn bởi vì Lăng Hàn phản ứng nhanh, ngay lập tức chạy đi, bằng không khoảng cách gần thêm chút nữa, sẽ bị chấn thành tro bụi. Không chỉ bọn họ, còn có rất nhiều người cũng bị đánh bay, nhưng bọn họ thảm hơn nhiều, có cánh tay bị chấn gãy, có chân bị chấn gãy, có xương ngực bị chấn gãy, ngoại trừ mấy người mới vừa tiến vào thung lũng chỉ thổ huyết, những người khác đều bị thương rất nặng.
Coi như người nơi này tất cả đều là thiên kiêu thì lại làm sao, ở trước mặt con Thi quái kia, căn bản làm bia đỡ đạn cũng không tính, chênh lệch lớn đến không cách nào hình dung.
Chỉ một đòn, có ít nhất một phần mười người thông qua cửa thứ nhất chết oan chết uổng.
Con Thi quái kia phát sinh một đòn, thật giống như từ trạng thái mê man tỉnh lại, trong hai hốc mắt hiện ra hào quang màu đỏ sậm, đảo qua sinh linh dưới lòng đất, khóe miệng lộ ra nụ cười đáng sợ.
Con Thi quái này... lại có ý thức?
Tất cả mọi người phát lạnh, Thi Binh mạnh hơn nữa cũng chỉ tương đương với con rối, luôn có thể đối phó, chỉ khi nào khai hóa linh trí, vậy thì đáng sợ.
Làm sao bây giờ, hiển nhiên con thi quái này là nhìn chằm chằm bọn họ, muốn lấy máu thịt của bọn họ làm thức ăn!
Nhưng bị hung vật đáng sợ như thế nhìn chằm chằm, có thể chạy trốn sao?
Lăng Hàn nghĩ có nên vận dụng Hắc Tháp không, thi quái kia phỏng chừng đạt đến Phá Hư Cảnh, thậm chí vượt qua Phá Hư Cảnh bình thường, căn bản không thể ngăn cản.
- Hừ, dám làm càn ở chỗ này?
Đúng lúc này, chỉ thấy một bóng người hiển hiện ở trên bầu trời, đó là một nữ tử tay cầm trường kiếm, nhìn qua chỉ chừng ba mươi tuổi, một thân cung trang, ung dung hoa lệ, cực kỳ xinh đẹp.
Lăng Hàn không khỏi căng thẳng, hắn hoàn toàn nhìn không thấu tu vi của cô gái này.
- Thanh Phượng Thần Hậu!
Tần Liên Nguyệt và Lý Phong Vũ đồng thời thốt lên, trên mặt có vẻ sùng bái.
Thanh Phượng Thần Hậu, Tông chủ đương đại của Vân Phượng cường giả Tông, Phá Hư Cảnh!
Không, dựa theo lời giải thích của Phong Phá Vân, đối phương không chỉ Phá Hư Cảnh, hơn nữa còn là tồn tại Phá Hư tầng chín đỉnh cao, chỉ luận cảnh giới… số một đương đại!
Có thể trở thành lãnh tụ của một trong ngũ đại tông môn, Thanh Phượng Thần Hậu làm sao có khả năng không phải thiên tài võ đạo? Chỉ là nàng không biết sống mấy trăm tuổi, nhưng nhìn qua chỉ chừng ba mươi, da thịt đẹp như ngọc, tràn ngập khí chất tao nhã.
Tựa hồ thi quái có chút kiêng kỵ Thanh Phượng Thần Hậu, nên không có lập tức ra tay, mà ngửa mặt lên trời gào thét, chuyện quái dị xuất hiện, trên mặt của nó mọc ra một loạt con mắt, không nhiều không ít, vừa vặn chín con.
Mỗi một con mắt hiện ra sắc thái không giống, nhưng đều không ngoại lệ là đỏ như máu, toả ra khí tức dữ tợn, cuồng bạo.
- Cửu Nhãn Thi Vương!
Lăng Hàn nhớ tới một quái vật chỉ xuất hiện ở trong truyền thuyết.
- Cái gì là Cửu Nhãn Thi Vương?
Nơi này không thiếu bảo bảo hiếu kỳ, lúc này còn có tâm tình dò hỏi.
Lăng Hàn vừa mang theo mọi người lùi về sau, vừa nói:
- Theo Thiên Thi Tông phân loại thực lực của Thi Binh, tổng cộng có Đồng Giáp Thi, Ngân Giáp Thi, Kim Giáp Thi, mỗi đẳng cấp lớn lại có ba đẳng cấp nhỏ, tổng cộng chín đẳng cấp, tương xứng chín cảnh võ đạo từ Luyện Thể đến Thiên Nhân.
- Mà đạt đến Phá Hư Cảnh... Liền xưng Thi Vương!
- Thực lực của Thi Vương phải xem mọc ra bao nhiêu con mắt, nhiều một con liền tương đương với nhiều một tầng cảnh giới.
Mọi người ngơ ngác:
- Nói vậy chẳng phải Thi Vương này nắm giữ tu vi Phá Hư tầng chín sao?
Lăng Hàn gật đầu, nhưng lo lắng lại ít đi rất nhiều, bởi vì Thanh Phượng Thần Hậu là Phá Hư Cảnh viên mãn, coi như không phải siêu cấp thiên tài, nhưng chỉ cần nắm giữ sức chiến đấu tương xứng cảnh giới, liền không yếu hơn con Cửu Nhãn Thi Vương này.
Con Thi Vương kia quả nhiên chỉ mới tiến hóa, nhưng vừa hình thành liền nắm giữ thực lực cửu nhãn, thực sự là kinh người.
- Cửu Nhãn Thi Vương?
Thanh Phượng Thần Hậu cũng hừ một tiếng, giơ ngang trường kiếm, vù, từng mạch văn óng ánh lên.
- Thiên Phượng kiếm!
Lăng Hàn kinh hô, ánh mắt vô cùng phức tạp.
Thanh kiếm này, là năm đó Thiên Phượng Thần Nữ dùng qua, nhưng khi đó thanh kiếm này chỉ là Linh khí cấp chín, hiện tại đã bước vào cấp mười. Hiển nhiên là sau khi Thiên Phượng Thần Nữ xông lên Phá Hư Cảnh, ôn dưỡng thanh bảo kiếm này thành Linh khí cấp mười.
Thấy vật nhớ người, Lăng Hàn tự nhiên cảm khái.
- Ta nói lão đại, ngươi nhìn chằm chằm Thanh Phượng Thần Hậu như thế, có phải động tâm hay không?
Lý Phong Vũ lại bắt đầu nhiều chuyện.
---------------
Bình luận facebook