Lăng Hàn đúng là nhất thời kích động, mới sẽ chứng thực Đan sư Thiên Cấp.
Đan sư Thiên Cấp mười tám tuổi thực sự là quá chói mắt, hơn nữa hắn vẫn không có xây dựng lên thế lực của mình, tỷ như Đông Nguyệt Tông, Thú Hoàng Tông trong bóng tối bắt hắn đi, giam cầm, ép hắn luyện đan thì phải làm sao?
Ở bề ngoài tuyệt không người nào dám gây bất lợi với Đan sư Thiên Cấp, nhưng ngầm thì... ha ha.
Dù sao, toàn bộ Hằng Thiên Đại Lục mới có hai Đan sư Thiên Cấp mà thôi!
Lăng Hàn có Hắc Tháp, xác thực đủ để tự vệ, nhưng tiết lộ bí mật của Hắc Tháp, hắn có thể sẽ gặp phải càng nhiều phiền phức. Ngươi xem hiện tại Thiên Thi Tông không phải nhìn chằm chằm hắn sao?
Có điều, vì phụ thân, Lăng Hàn lựa chọn kích động mà làm, nhất định phải được Cửu Diệp Hắc Linh Chi, luyện chế ra Bổ Linh Đan.
Hiện tại vấn đề là, hắn có thể luyện chế ra đan dược Thiên Cấp sao? Dù sao hắn chỉ có tu vi Thần Thai Cảnh, trên lý thuyết chỉ có thể luyện chế ra đan dược Địa Cấp trung phẩm, lại thêm Dị Hỏa, vậy Địa Cấp thượng phẩm là không thành vấn đề, nhưng Thiên Cấp... khó!
Hắn chỉ có thể hi vọng Tiểu Hỏa ở trong Hắc Tháp bị thao luyện đủ thảm, thực lực đại tiến, nếu không hắn thật có khả năng thất bại. Mặt mũi chỉ là thứ yếu, then chốt là không có cách nào đoạt lại Cửu Diệp Hắc Linh Chi.
Lăng Hàn thu hồi suy nghĩ lung tung, từ trong Hắc Tháp lấy ra một cây Linh Tâm Thiên Tuyền Trúc.
Đây là một loại linh dược, có thể luyện chế Hồi Nguyên Đan bổ sung nguyên lực thường thấy nhất. Thế nhưng Linh Tâm Thiên Tuyền Trúc có thể luyện chế Hồi Nguyên Đan cấp cao, mười năm tuổi có thể để Linh Anh Cảnh trong nháy mắt khôi phục một phần mười nguyên lực, trăm năm tuổi có hiệu quả với Hoá Thần Cảnh, ngàn năm tuổi có hiệu quả với Thiên Nhân Cảnh.
Lăng Hàn ở trong Ma Thiên Bí Cảnh thu hoạch một cây Linh Tâm Thiên Tuyền Trúc trăm năm, lại trải qua Hắc Tháp vun bón gần một năm, bây giờ đã đạt ngàn năm, có thể luyện chế Hồi Nguyên Đan cấp cao nhất.
Cho Thiên Nhân Cảnh dùng, đương nhiên là đan dược Thiên Cấp.
Tuy đan dược Thiên Cấp cũng chia ba phẩm thượng trung hạ, nhưng bởi vì cấp bậc quá cao, bởi vậy Thiên Cấp hạ phẩm liền trực tiếp xưng Thiên Cấp, Thiên Cấp trung phẩm là Thánh cấp, Thiên Cấp thượng phẩm là Thần cấp.
Đan dược Thánh cấp có tác dụng với Phá Hư Cảnh, Thần cấp là chân chính không thuộc về thế giới này.
Kiếp trước Lăng Hàn có thể luyện chế ra đan dược Thánh cấp, đối với đan dược Thần cấp cũng có chút liên quan, thậm chí tìm được một ít thay thế, luyện chế ra đan dược bán Thần cấp, cũng chứng minh thiên phú trên đan đạo của hắn đứng đầu cổ kim, trâu bò về đến nhà.
Đan đạo đế vương không phải bị người nâng lên, mà là chân tài thực học!
Hai vị Đan sư Thiên Cấp ở Trung Châu kia nên là Đan Sư Thiên Cấp hạ phẩm, đan đạo truyền thừa xuất hiện đứt đoạn rất lớn, cái này không có quan hệ tới võ đạo hưng thịnh, hoàn toàn không thể trở thành Thánh cấp.
Mặc dù Thiên Cấp Hồi Nguyên Đan là đan dược Thiên Cấp bình thường nhất, rác rưởi nhất, nhưng phổ thông hơn nữa cũng là đan dược Thiên Cấp, là bất kỳ Đan sư Địa Cấp nào cũng không thể luyện chế, đủ để hắn thông qua chứng thực.
Càng mấu chốt là, hắn không có vật liệu Thiên Cấp khác.
Lăng Hàn bắt đầu chia vật liệu, Linh Tâm Thiên Tuyền Trúc là chủ dược, nhưng cũng cần một ít vật liệu phụ, hắn điều khiển như nước chảy mây trôi, những Đan Sư ở bên ngoài nhìn đều trố mắt, hóa ra phân vật liệu cũng có thể tao nhã như vậy, thậm chí tràn ngập vẻ đẹp.
Trái tim của Chư Toàn Nhi đập oành oành oành, tuy nàng có danh xưng Bắc Vực đệ nhất mỹ nhân, thế hệ trẻ tuổi mạnh nhất, nhưng muốn nói so với Đan sư Thiên Cấp, vậy thì thật là…
Toàn bộ Trung Châu chỉ có hai Đan sư Thiên Cấp, địa vị này quả thực có thể so với Phá Hư Cảnh, nàng có tư cách đối thoại với Phá Hư Cảnh sao?
Đương nhiên không có!
Vì lẽ đó uy hiếp và mê hoặc của Khang Tổ Danh là rất thực dụng, muốn cầu hai vị Đan sư Thiên Cấp ra tay luyện đan, thông qua đời sau của bọn họ mới là biện pháp hữu hiệu nhất, bằng không chỉ có chờ Chư Toàn Nhi trưởng thành đến trình độ mà Đan sư Thiên Cấp cũng phải nể tình… Phá Hư Cảnh!
Trước tiên không nói Chư Toàn Nhi có thể thành Phá Hư Cảnh hay không, coi như có thể, vậy đó là sự tình năm nào tháng nào?
Nhưng nếu Lăng Hàn có thể thành Đan sư Thiên Cấp!
Trái tim của Chư Toàn Nhi không khỏi đập bịch bịch, nàng nên tính là bằng hữu của Lăng Hàn nha, nếu là bằng hữu, vậy giúp đỡ nhau cũng không khó đi?
Trong khoảng thời gian ngắn, nàng cực kỳ hi vọng Lăng Hàn có thể thành công.
Nhưng Khang Tổ Danh lại cười gằn, Trung Châu tổng cộng có hai mươi bảy Đan Sư Địa cấp thượng phẩm, trăm năm qua đều đang trùng kích ngưỡng cửa Đan sư Thiên Cấp, nhưng cuối cùng không người có thể vượt qua, vì sao?
Bước đi này thật quá khó khăn!
Một thiếu niên mười tám tuổi cũng muốn thành công, thực sự là quá ngây thơ!
Có điều, hắn vẫn tương đối khiếp sợ thủ pháp của Lăng Hàn, bởi vì hắn cũng là thiên tài đan đạo, hơn hai mươi tuổi đã là Đan Sư Huyền Cấp thượng phẩm đủ thấy bất phàm. Thủ pháp kỹ thuật của Lăng Hàn quá già dặn, để hắn mặc cảm không bằng, thậm chí có ý nghĩ ăn trộm, nhưng nhìn động tác khiến người ta hoa cả mắt kia, hắn hoàn toàn không biết nên ăn trộm từ đâu.
Bên ngoài vốn còn có tiếng huyên náo, nhưng bây giờ trở nên yên lặng như tờ, đều đang lẳng lặng nhìn Lăng Hàn, loại ý nhị kia càng để bọn họ có cộng hưởng mãnh liệt, thật giống như có món đồ gì muốn từ trong cơ thể phun trào ra.
Sau khi phân kiếm vật liệu, Lăng Hàn lại tiến vào phân đoạn tinh luyện dược lực, thủ pháp kinh người này tự nhiên làm mọi người sững sờ, có mấy người kinh hô lên, lại bị người khinh thường.
Khâu trọng yếu nhất đã đến, luyện đan.
Mặc ngươi tuyển chọn vật liệu vui tai vui mắt, tinh luyện dược lực tinh diệu hơn nữa, nhưng không cách nào luyện chế ra đan dược, vậy hết thảy đều là hư ảo.
Lăng Hàn ngưng thần tĩnh tâm, gọi Dị Hỏa ra, thầm nghĩ:
- Tiểu Hỏa, hiện tại phải xem ngươi rồi.
Oanh… một đoàn hỏa diễm đỏ rực đột nhiên dấy lên, nhìn kỹ, trong diễm tâm lại có một đoàn nhỏ màu tím, có vẻ không giống bình thường.
Lăng Hàn kinh ngạc, Tiểu Hỏa quả nhiên khác nhiều.
So với lúc ban đầu, Tiểu Hỏa nuốt chửng một đoàn Dị Hỏa khác, khẳng định thực lực tăng mạnh, nhưng thay đổi càng to lớn hơn hẳn đến từ Hắc Tháp, để nó chân chính thoát thai hoán cốt.
Đan dược Thiên Cấp, có hi vọng!
Liệt diễm hừng hực, ánh lửa ngút trời.
- Không phải chứ, vừa bắt đầu thì hỏa lực mạnh như vậy, không sợ không khống chế được sao?
- Đúng đấy, chỉ có thể bạo lô mà thôi.
Lập tức có rất nhiều người lắc đầu, Lăng Hàn ở trình độ phân kiếm vật liệu, tinh luyện để bọn họ than thở, nhưng trình độ luyện đan, ai, thật có chút thảm! Người như vậy cũng có thể trở thành Đan sư Địa Cấp? Thổi ra đi!
Tuy mấy đại lão không nói gì, nhưng trong ánh mắt cũng toát ra vẻ thất vọng, vốn tưởng rằng khí thế của Lăng Hàn hùng hổ, tràn đầy tự tin, còn thật sự cho rằng hắn có mấy phần chắc chắn, không nghĩ tới chỉ là cậy mạnh mà thôi.
Ai, đối phương chỉ là một thanh niên mà thôi, sao lại có tự tin với hắn chứ?
Thực sự là buồn cười!
Đan diễm dồi dào như cũ, xông thẳng nóc nhà, khiến cho Lăng Hàn cũng phải mở ra Lôi Đình Chiến Giáp chống lại nhiệt độ cao.
Một canh giờ, hai giờ, ba giờ, thời gian trôi qua nhanh chóng.
- Ồ, đã qua bao lâu, sao vẫn không có bạo lô?
- Đúng, chí ít ba tiếng, sớm nên bể mất rồi chứ?
- Chẳng lẽ có hi vọng thành công?
- Không thể! Ta đoán, hắn dùng vật liệu căn bản không phải Thiên Cấp!
- Này này này, sẽ không xằng bậy như thế chứ!
Mọi người nghị luận sôi nổi, Khang Tổ Danh thì cười to, đan dược Thiên Cấp dễ luyện như vậy sao? Nhất định là Lăng Hàn đã sớm thất bại, chỉ là chết không chịu thua, sĩ diện mà thôi.
---------------
Bình luận facebook