Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3855
Lăng Hàn cười cười, nói với Thất hoàng tử:
- Điện hạ, chúng ta thực sự cần sử dụng bạo lực như thế sao?
Thất hoàng tử dùng ánh mắt lạnh lùng, nói:
- Vốn Cô Vương vẫn còn có một chút quý tài, cho nên cho dù ngươi đã từng thiếu chút nữa đã làm hỏng đại sự của cô vương, lại giết người của cô vương. Thế nhưng cô vương cũng không có muốn giết ngươi.
- Chỉ là người như ngươi căn bản chính là bạch nhãn lang không thể nuôi được. Hôm nay như chưa trừ diệt ngươi, chẳng lẽ còn để ngươi làm hỏng đại sự của ta hay sao?
Rốt cuộc là có chuyện gì a?
Lăng Hàn kinh ngạc, hắn phá hủy đại sự của Trần Thái Thanh này lúc nào, lại giết người của đối phương lúc nào cơ chứ?
Là chạm tay vào hôn sự với Bích Tiêu công chúa hay sao?
Ngươi cũng cao tuổi rồi, có cần thiết như vậy hay không?
Không đúng, chuyện Bích Tiêu công chúa cũng không thể nói là "đã từng", cũng không thể nói là "thiếu chút", so với việc giết người không quan hệ với việc tán dóc linh tinh a.
Nhưng trước đây, hắn lại không có nửa xu quan hệ nào cùng Thất hoàng tử, sao đối phương lại nói như vậy?
- Ha ha.
Hắn cười cười, cũng lười đi suy nghĩ nhiều, mà dời ánh mắt lên trên thân nam tử đang nhanh chân đi tới trước mắt.
Nhãn thuật được phát động, hắn nhìn thấy trên trái tim nam tử này có một đường vân.
Minh Văn cảnh!
Sau Hoán Huyết, cảnh giới Võ Giả đã rất khó phán đoán, nếu không trực tiếp giao thủ một chút thì sao có thể kết luận tu vi của đối thủ cơ chứ?
Chỉ là Lăng Hàn có được nhãn thuật, có được năng lực nhìn xuyên tường nhất định, khiến cho hắn có thể thông qua loại phương thức này để nhìn thấy rõ ràng.
Cực Cốt cảnh nhìn rõ xương cốt, mà Minh Văn cảnh thì nhìn đường vân bên trên tạng khí.
Chỉ cần liếc mắt nhìn là thấy rõ.
Theo Thiên Địa nhanh chóng gia tốc, cuối cùng cao thủ cấp bậc Minh Văn cảnh đã bắt đầu xuất hiện với số lượng lớn, gia tộc ẩn thế cũng có không ít, hiện tại thủ hạ của Thất hoàng tử cũng xuất hiện loại tồn tại này.
- Tiểu tử, ngươi thực sự không nên là địch cùng điện hạ nhà ta. Điện hạ là người sẽ làm ra một phen sự nghiệp to lớn a!
Tráng hán đấm một quyền tới.
Oanh, mặc dù người này là nhất văn, thế nhưng lực lượng lại rất là khủng bố, hơn nữa trên nắm tay còn quấn quanh năng lượng màu đen, có hiệu quả phá hoại cường đại.
Lăng Hàn sững sờ, cảm giác dường như câu nói này của tráng hán hắn đã nghe qua ở nơi nào đó rồi vậy.
Bởi vậy, hắn cũng không có xuất thủ, mà là nghiêng người nhường lối, tránh khỏi một quyền này.
- Đi chết đi!
Tráng hán lại đánh tới một quyền.
Linh quang trong đầu Lăng Hàn lóe lên, cuối cùng hắn đã nghĩ ra.
Trình Hổ!
Khi ở Hổ Cứ thành hắn đã từng giết một đầu yêu thú làm loạn thôn trấn, con yêu thú kia có phần không tầm thường, am hiểu tinh thần lực, hơn nữa sau khi chết còn để lại đồ vật được xưng là Huyết Thần tinh.
Về sau, Trình Hổ lại tìm hắn, làm cho hắn trúng kịch độc Ly Hồn đan, nếu một một năm sau không có giải dược, hắn sẽ chết.
Nhưng cũng không mất bao lâu Lăng Hàn đã hóa giải độc từ Ly Hồn đan, cũng đem giết chết Trình Hổ.
Chỉ là hắn cũng không có moi ra tư liệu về đại nhân vật ở phía sau màn từ bên trong miệng của Trình Hổ, chuyện này đã trở thành một cọc án chưa giải quyết được.
Ở trong miệng của Trình Hổ, vị chủ nhân của hắn đã bị hắn tôn sùng lên tận trời, cho rằng có thể khai sáng ra một phen bá nghiệp.
Không phải không sai biệt lắm với cách nói của tráng hán này hay sao?
Hơn nữa, trước đó Thất hoàng tử đã từng nói, thiếu chút nữa Lăng Hàn đã làm hỏng đại sự của hắn, còn giết người của hắn.
Híttt, chẳng lẽ lão đại phía sau màn này chính là Thất hoàng tử sao?
BA~.
Lăng Hàn đưa tay phải ra, bắt lấy nắm đấm do tráng hán đánh tới, dưới lực trùng kích cường đại, hắn không nhúc nhích một chút nào.
Hắn nhìn về phía Thất hoàng tử, nói:
- Hóa ra, yêu thú bên ngoài Hổ Cứ thành, am hiểu tinh thần lực là ngươi nuôi dưỡng! Cũng là ngươi, vì che giấu điểm này mà phát động thú triều, muốn đồ diệt Hổ Cứ thành!
Lời vừa nói ra, sắc mặt năm tên nam nữ lập tức đại biến.
Thất hoàng tử lại tỉnh táo mà thong dong, thản nhiên nói:
- Ngươi nói không sai, đúng là do cô vương làm.
- Chết!
Tráng hán lại vung một quyền.
Lăng Hàn duỗi một cái tay khác ra, cũng bắt lấy quyền trái của tráng hán, hắn gật gật đầu nói:
- Khó trách tinh thần lực của ngươi lại cường đại như vậy, hẳn không thoát được quan hệ với những yêu thú tinh thần hệ kia a.
- Ha ha ha ha.
Thất hoàng tử cười to:
- Không sai, tinh thần lực của cô vương chính là dựa vào những yêu thú kia rồi học cấp tốc!
- Ngươi điên thật rồi!
Lăng Hàn trách mắng.
- Chỉ là một chút ngu dân mà thôi, có thể làm chút cống hiến vì kế hoạch, mưu lược bá nghiệp vĩ đại của cô vương cũng coi như là tác thành cho giá trị nhân sinh của bọn hắn a.
Thất hoàng tử từ tốn nói:
"Cũng là ngươi khiến cho cô vương hạ quyết tâm muốn đồ thành, từ đó thu tập được đủ Huyết Thần tinh, đẩy niệm lực của cô vương tới đại thành!
- Cho nên, ngươi cũng không thoát khỏi được quan hệ!
Lăng Hàn cười lạnh:
- Vì thỏa mãn tư dục của chính mình mà có thể hi sinh người trong thiên hạ, làm sao lại còn tìm dê thế tội cơ chứ?
Hắn biết rõ bản chất của Thất hoàng tử là kẻ kiêu hùng, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ rằng, đối phương lại dám phát rồ như thế. Vì hủy diệt chứng cứ, thế mà lại phát động thú triều đồ thành, cũng lợi dụng cơ hội lần này để tạo ra càng nhiều Huyết Thần tinh hơn nữa.
Vì sao mà Thất hoàng tử có thể phát động ra thú triều?
Rất đơn giản, yêu thú tinh thần hệ có thể khống chế những yêu thú khác, chỉ cần số lượng càng nhiều, tự nhiên sẽ tạo thành thú triều.
Hắn hét lớn một tiếng, phanh, đã ném tráng hán kia bay ra ngoài, nặng nề đụng phải trên thành cung.
Tráng hán kia phun ra máu tươi tung toé, một kích này quả thực là không nhẹ, khiến cho hắn bị thương rất nghiêm trọng.
- Lăng Hàn a Lăng Hàn, nếu như ngươi ngoan ngoãn nghe lời, đầu nhập vào dưới trướng cô vương thì thật là tốt biết bao?
Thất hoàng tử lạnh lùng nói, hắn cũng không nhìn một chút nào về phía đối với tráng hán kia, hắn nói:
- Thế nhưng, bây giờ suy nghĩ một chút, người như ngươi không cam lòng ở dưới người khác, thiên phú võ đạo lại đáng sợ như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ tạo phản.
- Cô vương sai là sai ở chỗ không nên có kỳ vọng gì đối với ngươi!
Sưu, một đạo thân ảnh chớp động, giết về phía Lăng Hàn.