Đối thủ như vậy, Lăng Hàn cũng không cho rằng mình có thể nhảy qua một cảnh giới lớn giành được chiến thắng. Tối thiểu cũng phải ở trong một cảnh giới lớn, yếu hơn một hai cảnh giới nhỏ, Lăng Hàn còn tự tin không sợ.
Nhưng Hồng Thiên Bộ đã là tam văn. So với hắn cao hơn tròn hai cảnh giới lớn. Điều này cần bao nhiêu thời gian, bao nhiêu bảo quả mới có khả năng cứu vãn?
Lăng Hàn cảm thấy không thể tiếp tục ở lại Đế Đô. Tuy rằng ở đây có thể mua được rất nhiều tài nguyên tu luyện, quả thực có thể tăng nhanh tốc độ tu hành, nhưng thiếu thiên tài địa bảo thật sự.
Ví dụ như Vạn Độc Nguyên, cái này mua được sao?
Hồng Thiên Bộ rõ ràng là tôn tử của Hồng thái sư, trong túi thiếu tiền sao? Nhưng hắn lại vẫn ở bên ngoài thám hiểm, tìm kiếm cơ duyên, lúc này mới có thể khiến cho hắn ở thời điểm hai mươi bốn tuổi lại nắm giữ tu vi tam văn.
Hiện tại thế giới này, có số lượng lớn di tích cổ chôn sâu, chờ đợi lại xuất hiện dưới ánh mặt trời. Mà trong điều này lại cất giấu bao nhiêu cơ duyên?
Hơn nữa Lăng Hàn lại biết có hai di tích cổ như vậy. Chỉ là lấy tu vi của hắn bây giờ không có cách nào đi vào được.
Hắn sử dụng quang não điều tra tư liệu, thậm chí treo giải thưởng, thu thập tư liệu di tích cổ, do đó tìm được một địa phương thích hợp cho tu vi của hắn hiện tại đi vào.
Thật sự có người trả lời hắn, hơn nữa không chỉ có một.
Vô Niệm Cốc, nơi đó có địa chỉ cũ của một đại giáo, hiện nay chỉ khai phá ra lối vào và một bộ phận khu vực nhỏ gần đó. Đã từng có người tu vi Cực Cốt Cảnh đỉnh phong xông vào, nhưng không đi được mấy bước liền bị cấm chế giết chết. Ngay cả một khối thi thể hoàn chỉnh cũng không có thể tìm được.
Ách, cái này không được.
Thánh Hỏa Mộ, cũng không biết là mộ phần thật sự, hay là trong nghĩa địa của thế lực cổ đại. Nơi này có cơ quan thú. Kim Cương đại soái đã từng xông qua, kết quả bị cơ quan thú đầu tiên đánh cho thổ huyết, không thể không rời khỏi đó.
Lăng Hàn gãi gãi đầu, cái này cũng không được.
Còn có Bạch Diễm Hạp, Bách Luyện Cung, Ngân Quang Điện... địa phương thực sự không ít, cũng không có một nơi nào thích hợp với Lăng Hàn. Bởi vì những nơi dễ dàng xông vào, đã sớm bị khai phá hết. Còn lại đều xương cứng.
Đừng nói Lăng Hàn, chính là Hồng Thiên Bộ cũng cần thử hết lần này tới lần khác, tiêu tốn mấy tháng thậm chí thời gian một năm mới có khả năng lục soát được một tòa di tích cổ. Đây là những nơi tương xứng với thực lực của hắn. Có vài di tích cổ hắn đi vào cũng chỉ có kết cục bị chết ngay lập tức.
Hồng Thiên Bộ học trận pháp, chính là vì thăm dò di tích cổ.
- Trước hết nắm giữ Lôi Quang Quyền đã.
Lăng Hàn bắt đầu luyện quyền.
Ở phương diện này, hắn có ngộ tính không người nào có thể so sánh được. Chỉ nửa ngày mà thôi, bộ quyền pháp này cũng đã bị hắn nắm giữ thuần thục.
- Luận về lực phá hoại, Lôi Quang Quyền thúc ngựa cũng kém hơn so với Yêu Hầu Quyền, nhưng thắng ở phần tốc độ nhanh. Ở trong cảnh giới này của ta, có thể đưa đến tác dụng rất tốt.
Lăng Hàn gật đầu, trong lòng càng dự đoán được một môn linh đồ hệ lôi, có thể khai thông năng lượng hệ lôi cấp độ cao, nâng cao thêm một bước uy năng của Lôi Quang Quyền.
Hắn khai thông năng lượng kim loại quấn ở trên nắm tay, không phải không thể kích phát Lôi Quang Quyền, nhưng uy lực còn xa mới lớn giống như trong sự tưởng tượng.
Nếu gọi là Lôi Quang Quyền, mà không phải Kim Quang Quyền, tất nhiên là có đạo lý.
- Sao?
Trên quang não truyền đến tin tức. Lăng Hàn mở ra nhìn, chỉ thấy lại có người trả lời vấn đề hắn treo giải thưởng. Nhưng lần này là nội dung mới, nói gần đây phát hiện một di tích cổ mới, thích hợp cho cao thủ Cực Cốt Cảnh xông vào.
Trong lòng Lăng Hàn thoáng động. Sau khi hắn gửi tiền qua, đối phương cũng gửi lại tư liệu tỉ mỉ về cái di tích cổ này.
Thời điểm di tích cổ này được phát hiện quả thực rất mới. Cũng chính là nửa tháng trước. Ban đầu chắc hẳn đã sớm dâng lên chấn động. Nhưng trước đó có cuộc so tài săn bắn, lại có hoàng tử yêu tộc vào Đế Đô, liền ảnh hưởng tới sự kiện di tích cổ.
Dù sao thường xuyên lại có di tích cổ tình mới được lộ ra. Điều này thật sự không tính là quá mức mới mẻ.
Trước đây, di tích cổ này chắc hẳn là thuộc về một đại giáo, nhưng bây giờ lại thành quỷ địa không có một bóng người. Nhưng có người nói sinh trưởng rất nhiều thực vật, rất có khả năng còn có tồn tại bảo thụ.
Điều này rất dễ dàng tưởng tượng. Một thế lực lớn thế nào cũng sẽ chiếm được vài cọng bảo thụ, để bồi dưỡng đệ tử trong giáo.
Ví dụ như hoàng thất, lại ví dụ như bốn đại soái v.v. Lăng Hàn cũng không tin bọn họ không có bảo thụ. Chỉ là kết quả tuyệt đối không thể lấy ra bán là được.
Cái đại giáo này gọi là Hằng Nguyệt Giáo. Bởi vậy cái di tích cổ này cũng được gọi là di tích cổ Hằng Nguyệt.
Đã có rất nhiều người nhận được tin tức. Cũng có không ít người Cực Cốt Cảnh đã đi qua, tới chỗ di tích cổ này, tranh thủ tiến vào nơi nào trước tiên, như vậy thu hoạch sẽ lớn nhất.
Lăng Hàn cũng dự định ra đi. Hắn muốn đột biến ngũ biến, nhất định phải nhận được bảo quả sinh mạng. Thứ này chắc chắn sẽ không có người nào thật sự muốn bán ra. Chắc hẳn cũng sẽ bị nhóm thế lực bốn đại soái lập tức chặn xuống.
Đi mạo hiểm nói, tất nhiên không tiện dẫn theo tiểu thị nữ. Chỉ có điều heo háo sắc có thể đưa đến chút tác dụng. Lăng Hàn liền mang theo con heo béo nhỏ đi cùng.
Ngày hôm sau, Lăng Hàn lại xuất phát ra đi. Con heo háo sắc tuy rằng không tình nguyện, nhưng nó làm sao có sức địch nổi Lăng Hàn, liên tục phát ra tiếng kêu giống như lợn bị chọc tiết. Nhưng nó vẫn bị Lăng Hàn mang theo, đi nhanh.
Lăng Hàn triển khai thân pháp. Bây giờ hắn có được tốc độ gấp hai lần vận tốc âm thanh, so xe gì cũng phải nhanh hơn.
Trước đây có thời gian, hắn an vị trên xe. Dù sao còn có thể tham ngộ trận đạo, nghiên cứu võ học. Hiện tại không có thời gian, vậy cũng chỉ có thể vận dụng hai cái đùi của hắn.
- Sau này, nếu có thể lấy được một loại pháp khí bay thì tốt rồi.
Lăng Hàn thầm nghĩ, chạy như vậy sẽ có gánh nặng rất lớn đối với hắn. Hắn chỉ có thể duy trì ở dưới trạng thái nhanh chóng này khoảng chừng một canh giờ. Toàn thân hắn lại nóng bừng, da đỏ lên. Có thể nhìn thấy được có hơi nóng cuồn cuộn bốc lên, giống như hấp chín.
Bình luận facebook