Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3677
Đúng, chính là như vậy.
Lăng Hàn hít vào một hơi, sau đó thoáng một cái vọt ra ngoài. Hắn bạo phát ra tốc độ gấp 1,3 vận tốc âm thanh.
Chính diện, cứng rắn va chạm!
Trước đây hắn tính toán mọi cách, chính là vì hắn không có biện pháp nào, thực lực không bằng người. Đánh trực diện là hành vi của kẻ ngu si tìm chết tìm đánh. Nhưng bây giờ thực lực của hắn đủ, vậy đương nhiên là trực tiếp đánh tới.
Ầm.
Một quyền của hắn đánh ra.
Trước đó hắn không vận chuyển kình lực còn tốt. Hiện tại bí lực một khi vận chuyển, nhất thời có huyết khí màu tím nhạt từ trong cơ thể hắn điên cuồng phun ra ngoài. Hình như toàn thân hắn đều bao phủ một tầng sương mù màu tím.
Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người không tự chủ được, há miệng ra, sau đó không khép lại được nữa.
Huyết khí màu tím?
Hoán Huyết nhất biến!
Hóa ra Lăng Hàn lặng lẽ không một tiếng động bước vào Hoán Huyết Cảnh.
A, chừng mấy ngày trước hắn vẫn chỉ là Thông Mạch Cảnh.
Vài ngày mà thôi, liền xông Hoán Huyết Cảnh?
Yêu quái.
Ai trùng kích Hoán Huyết Cảnh mà không phải bế quan tới nửa năm, một năm. Làm gì có đạo lý chỉ vài ngày đã thành công?
Bọn họ còn không kịp thán phục, Lăng Hàn đã vọt tới trước người Hồ Dương, một quyền đập tới.
Sự thực, Lăng Hàn cũng vô cùng khó chịu. Ngươi là thứ gì. Ỷ vào mình là học viên cũ, thực lực mạnh, chạy tới khi dễ học viên mới bọn họ? Chịu thiệt một lần còn không tính, lại còn muốn hẹn mình chiến đấu?
Hẹn hẹn hẹn, cho ngươi hẹn. Đánh không chết ngươi!
Một quyền này đánh ra, tử khí nhàn nhạt quấn vòng quanh. Lăng Hàn đã dùng Yêu Hầu Quyền, nhưng cũng không phát động quá nhiều kình lực chồn chất. Chỉ có mười lăm lần mà thôi.
Hồ Dương cũng không kịp chấn động kinh ngạc. Hắn chỉ có thể một trảo đánh trả. Nếu bị một quyền như thế đánh lên, hắn không chết cũng phải tàn.
Ầm!
Hai người va chạm một đòn, quyền trảo gần như vừa va chạm vào nhau, kình lực khủng khiếp hóa thành sóng dao động mắt thường có thể thấy được không ngừng điên cuồng phun ra.
Sau đó, thân hình hai người đều chấn động, đồng thời lui về phía sau.
Một người lui về phía sau hơn nửa bước. Một người lại là non nửa bước. Gần như có thể nói là chẳng phân biệt được cao thấp.
Lui hơn nhiều một chút là Lăng Hàn. Dù sao lực lượng nguyên thủy của hắn nếu so với Hồ Dương vẫn thua kém một ít. Nhưng thật sự chỉ là hơi yếu hơn một chút.
Phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người ở đó là hoàn toàn yên tĩnh. Nhưng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, lại phát ra sôi trào cực lớn.
Lại một quyền như thế, bọn họ thực sự bị giật mình.
Lăng Hàn bước vào Hoán Huyết Cảnh. Hơn nữa còn nắm giữ thực lực trực tiếp đối địch với ngũ biến!
Phải biết rằng, Hồ Dương tuy rằng xảy ra chuyện, nhân khí, danh vọng đều giảm xuống đến đáy cốc, nhưng cũng không thể phủ định sự cường đại của hắn. Hắn lại là thiên tài. Trước kia, khi ở Thông Mạch Cảnh, hắn là tồn tại đã tu luyện hai mươi mạch.
Nhưng Lăng Hàn còn đang nhất biến, lại có thể địch nổi hắn.
Điều này bảo người ta làm sao có thể tin tưởng được?
Lẽ nào, Lăng Hàn đã sôi trào huyết khí?
Không có khả năng. Sôi trào huyết khí có biểu hiện vô cùng đặc biệt, rõ ràng. Bộ dạng của Lăng Hàn như vậy dù thế nào cũng không giống.
Gặp quỷ.
Bản thân Hồ Dương đương nhiên càng chấn động kinh ngạc hơn. Lúc này, hắn mới biết được, Lăng Hàn vì sao dám tiếp nhận lần khiêu chiến thứ hai.
Lần này không có âm mưu gì, không có hãm hại gì. Chính là trực diện cứng rắn chống lại.
Những người khác cũng ý thức được. Nhưng bọn họ đều có loại cảm giác không quen mãnh liệt. Lăng Hàn không đào hố, trực tiếp đối mặt? Thật sự không được tự nhiên. Bọn họ không có cách nào tiếp nhận được.
Sau khi hết khiếp sợ, Hồ Dương ngược lại trấn định hơn.
Thông Mạch Cảnh là có cực hạn. Tối đa đạt được cực hạn thứ hai, cũng chính là một trăm vạn cân bí lực, một trăm vạn cân thể lực. Sau khi bước vào Hoán Huyết Cảnh, bí lực gặp phải sự nâng cao lớn. Cho nên Lăng Hàn bây giờ có được lực lượng nguyên thủy ngoài hai trăm vạn cân cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Cực hạn thứ hai.
Trong lòng hắn đố kị quả thực sắp phát điên. Trước đó chỉ có một người từng đạt được. Theo lý mà nói, tuyệt đối không có khả năng xuất hiện Hồng Thiên Bộ thứ hai. Nhưng bây giờ, không thể không tin tưởng, lại xuất hiện một yêu nghiệt ép trời.
Chỉ có điều, cho dù tiểu tử này nắm giữ một trăm năm mươi vạn cân bí lực. Sau khi huyết khí sôi trào, cũng chỉ có thể đạt được lực lượng bốn trăm vạn cân. Lại thêm thể lực, tối đa là năm trăm vạn cân.
Mà hắn thì sao?
Bảy trăm vạn cân.
Đây vẫn là nghiền ép.
Hồ Dương gật đầu. Hắn vốn không trông cậy vào ở dưới trạng thái bình thường đánh bại Lăng Hàn.
Vậy liền trực tiếp tiến vào quyết đấu mạnh nhất.
Hắn hét lớn một tiếng, huyết khí sôi trào. khí tức giống như thủy tinh vậy bao phủ lấy toàn thân hắn, giống như đang nhún nhảy.
- Tới đi!
Hắn hét lớn một tiếng, Phá Diệt Trảo kéo tới. Chỉ riêng kình khí cũng đủ để xé rách tấm thép.
Lăng Hàn hừ một tiếng, huyết khí cũng đồng thời sôi trào. Máu nhất thời lấy tốc độ gấp mười lần lưu chuyển ở bên trong thân thể, tản ra về phía xương cốt toàn thân lực lượng vô cùng cường đại.
Hắn vẫn triển khai Yêu Hầu Quyền, nghênh đón về phía một trảo này của Hồ Dương.
Ầm!
Quyền chưởng lại tấn công. Lần này, nắm đấm vẫn đỡ trảo.
Không có khả năng!
Hồ Dương lộ ra vẻ mặt không thể tiếp nhận được. Hắn tính toán vô cùng chính xác. Lực bạo phát của Lăng Hàn chắc hẳn còn xa mới bằng được mình. Nhưng một trảo này xuống, Lăng Hàn lại không bị hắn đánh cho bẻ gãy nghiền nát, trên tay cũng không có bị thương tổn gì.
Sao có thể như vậy được?
Không nói tới chuyện lực lượng. Hắn đã luyện Phá Diệt Trảo hai mươi mấy năm. Hiện tại ngay cả da của đối phương cũng không có cách nào đánh rách?
Không chỉ là Hồ Dương, những người khác cũng có cảm giác như vậy.
Bọn họ nhìn thấy rõ ràng Hồ Dương sử dụng huyết khí sôi trào. Nhưng vì cái gì, Lăng Hàn chẳng những không có thua kém, trái lại còn có thể địch nổi?
Đơn giản. Lăng Hàn nắm tần suất công kích của đối phương. Mười lăm lần lực lượng đánh ra, tiết tấu vô cùng xảo diệu, đã hoàn toàn hóa giải lực lượng Hồ Dương đánh ra.
Cái này được Lăng Hàn đặt tên là thuật tần suất. Chỉ cần bị hắn nắm được nhịp của tần suất, là có thể lấy yếu phá mạnh. Dĩ nhiên, cái mạnh này cũng có cực hạn.
- Hồ Dương, ta với ngươi vốn không quen biết. Nhưng ngươi đầu tiên là ỷ vào tư cách học viên cũ, chạy tới khu học viên mới giẫm đạp lên ta. Sau khi bị ta đuổi trở về, còn không để ý, ỷ lớn hiếp nhỏ, hẹn chiến với ta. Bị ta dạy dỗ một trận, còn không có học ngoan, hiện tại lại tới?
Lăng Hàn hừ nói.