- Cái này mới miễn cưỡng giống như tiếng người.
Bạch Mễ Phạn lạnh lùng nói, hắn một mực không quen nhìn Phong Vô Định, lại thêm bản thân chính là cháu của Thất Bộ, tự nhiên không che đậy miệng.
Tam Bộ kia lập tức muốn trừng mắt qua, nhưng nghĩ đến Bạch Mễ Phạn chính là vạn cổ đệ nhất thiên kiêu, mặc dù không bằng Phong Vô Định, nhưng lại không biết mạnh mẽ hơn hắn bao nhiêu lần, chủ động khiêu khích, như vậy bị đánh tàn phế cũng đáng đời.
- Tiểu lâu la nên có giác ngộ của tiểu lâu la, xông lên trước như vậy làm gì, muốn làm pháo hôi sao?
Vũ Hoàng cũng từ tốn nói.
Tam Bộ kia không thể trêu vào quần thể của Lăng Hàn, chỉ có thể giữ yên lặng.
Dù sao, chờ Lăng Hàn bị thẩm phán, sẽ có quả ngon để ăn, mình quả thật không cần xông vào phía trước.
- Lăng đại nhân, mời.
Hắn làm một cái tư thế xin mời.
Lăng Hàn lại căn bản không để ý tới, mặc dù cất bước mà đi, lại không phải đi Nghị Sự Đường.
- Lăng đại nhân...
Tam Bộ kia vội vàng xông lại ngăn cản.
Bành!
Nữ Hoàng xuất thủ, một chưởng vỗ tới, đánh bay Tam Bộ kia ra ngoài, tư, ở trên đất ép ra một cái hố sâu.
Nàng đã sớm bước vào Tứ Bộ, trong cơ thể có một trăm lực lượng vị diện, dù hiện tại không thể vượt qua một cảnh giới, nhưng tu vi cao hơn một cấp, cái này còn không thể nghiền ép sao?
Dưới chân Lăng Hàn có chút dừng lại:
- Ta vừa mới trở lại, cần nghỉ ngơi một chút, ngươi cũng muốn quản?
- Thuộc hạ không dám!
Tam Bộ kia chỉ có thể đánh rớt răng cùng máu nuốt, đầu cúi xuống, trong ánh mắt tràn đầy oán độc.
Hắn là Tam Bộ, Tam Bộ Thiên Tôn a, đứng tại đỉnh phong thế giới.
Lăng Hàn cười một tiếng, tiếp tục đi lên phía trước.
Muốn thẩm phán hắn, ha ha, hắn không thẹn với lương tâm, ai có thể thẩm được hắn, phán được hắn?
Hắn trở lại chỗ ở của mình, bọn người Vũ Hoàng vội hỏi Lăng Hàn có đối sách gì.
- Đối sách?
Lăng Hàn cười nói.
- Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn chứ sao.
- Tứ đệ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Vũ Hoàng hỏi, hắn cũng là từ trong miệng người khác nghe nói Lăng Hàn cùng Cuồng Loạn có quan hệ.
Lăng Hàn liền nói sự tình hắn là người được Cuồng Loạn lựa chọn một lần, cũng không có giấu diếm gì.
- Nguyên lai đám người Chu đại nhân, Lâm đại nhân đã biết.
Tất cả mọi người nhẹ nhàng thở ra, ngay cả Lục Bộ đại nhân cũng đã sớm biết chuyện này, vậy khẳng định có thể giải quyết.
- Ngày mai, hẳn chỉ là cái sân khấu đi ngang qua.
- Ừm, Chu đại nhân cùng Sở đại nhân cũng không phải Lục Bộ bình thường, bọn hắn cách Thất Bộ chỉ kém một tia, lúc nào cũng có thể bước ra, nói không chừng hiện tại cũng đã là Thất Bộ. Chỉ cần bọn hắn phát câu nói, tuyệt đối có tác dụng.
- Nhưng vẫn phải cẩn thận, khả năng có người sẽ mượn cơ hội gây sự, giội nước bẩn cho tiểu Hàn tử.
Đại Hắc Cẩu nói.
- Nếu có người, vậy khẳng định là bị Tân Khí Hổ hoặc Phong Vô Định sai sử, bằng không thì ai có lá gan này?
Bạch Mễ Phạn nói.
Tất cả mọi người gật đầu, sẽ mượn chuyện này gây sự với Lăng Hàn, đoán chừng chính là Tân Khí Hổ cùng Phong Vô Định.
Một ngày trôi qua rất nhanh, rất bình tĩnh, đám người Tân Khí Hổ cũng không tiếp tục phái người tới mời Lăng Hàn, nhưng ai cũng biết, đây là yên tĩnh trước bão táp, hiện tại càng bình tĩnh, về sau bạo phát ra phong bạo sẽ càng khủng bố.
Ngày thứ hai, Lăng Hàn không cần ai đến mời, liền nhanh chân đi về phía Nghị Sự Đường.
Ai muốn gây sự với hắn, tới đi, hắn dốc hết sức tiếp nhận.
Khi hắn đi vào Nghị Sự Đường, chỉ thấy nơi này đã có rất nhiều người, mà bốn người Lâm U Liên, Tân Khí Hổ đang ngồi ở chủ vị.
Trò hay sắp bắt đầu.
Lăng Hàn tiến vào Nghị Sự Đường, đi về phía chủ vị.
Hắn là một trong ngũ đại tướng, trong chủ vị có một cái chính là của hắn.
- Chậm!
Phong Vô Định đột nhiên mở miệng, đưa tay nhấn một cái.
- Lăng Hàn, ngươi bây giờ thân phận không rõ, không có tư cách ngồi ở chỗ này.
- A, ngươi nói ta không có tư cách, ta liền không có tư cách?
Lăng Hàn nhìn về phía Phong Vô Định.
- Bại tướng dưới tay, ít kỷ kỷ oai oai ở trước mặt ta, ngươi lại muốn được cướp một lần nữa sao?
Móa!
Biểu lộ của Phong Vô Định trong nháy mắt trở nên vô cùng đặc sắc, kém chút phun ra một ngụm máu.
Thua Lăng Hàn là chỗ bẩn duy nhất của hắn, mà nhiều lần bị Lăng Hàn cướp sạch, càng làm cho hắn tổn thương tới thực chất, bây giờ ở trước mặt mọi người bị Lăng Hàn mở ra vết sẹo, hắn tự nhiên xấu hổ giận dữ.
- Lăng Hàn, đến chiến, ta cũng không tin lần này sẽ còn thua ngươi!
Hắn hét lớn.
Tốc độ tu luyện của hắn còn nhanh hơn Lăng Hàn, bây giờ ở trên cảnh giới hơi có chút ưu thế hơn Lăng Hàn, bởi vậy, lòng tự tin của hắn lại tới.
- Đến a.
Lăng Hàn ngoắc ngoắc ngón tay.
- Ai không dám người đó là vương bát đản.
Đám người không khỏi im lặng, tất cả mọi người là Thiên Tôn, ngươi nói chuyện có thể có chút nhã nhặn hay không, như thế nào giống như du côn vô lại vậy.
Phong Vô Định vươn người đứng dậy, muốn xuất thủ.
- Khoan đã!
Tân Khí Hổ đưa tay cản lại.
- Không nên quên, ý nghĩa hôm nay là cái gì!
Trong lòng Phong Vô Định lập tức run lên, đúng a, kém chút bị Lăng Hàn dắt mũi dẫn đi, hôm nay là đến thẩm phán chuyện Lăng Hàn thông đồng với địch, sao có thể thay đổi.
Đám người cũng vỗ đầu một cái, năng lực dắt mũi của Lăng Hàn quá mạnh, tất cả mọi người đều bất tri bất giác lệch đề.
- Lăng Hàn, đối với truyền ngôn hiện tại, ngươi có lời gì không?
Phong Vô Định hỏi Lăng Hàn.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Ngươi không nên đổi chủ đề, ta lại hỏi ngươi, vì cái gì ta không có tư cách ngồi ở chỗ đó, là ngươi, hay là ai quyết định?
- Sự tình còn không có điều tra rõ, Lăng Hàn vẫn là một thống sư, vị trí nơi này, có một phần của hắn!
Lâm U Liên cuối cùng mở miệng, nàng khẳng định là ủng hộ Lăng Hàn.
Ngô Hạo Dương gật đầu:
- Ta cũng đồng ý.
- Ta phản đối.
Phong Vô Định lập tức nói.
- Ta cũng phản đối.
Tân Khí Hổ nói.
Hiện tại hai so hai, nghe ai?
Lăng Hàn nhanh chân mà đi, trực tiếp ngồi xuống:
- Không có người nào cách chức ta, vậy ta vẫn là một thống soái, có quyền ngồi đây.
Hắn khẳng định là ủng hộ mình, cho nên, hiện tại là 3-2.
Tất cả mọi người gật đầu, một vòng đọ sức này, Lăng Hàn thắng.
Phong Vô Định nhìn Tân Khí Hổ một chút, chỉ thấy Tân Khí Hổ biểu lộ thong dong, tựa hồ căn bản không có bị đả kích. Hắn cũng dần dần bình tĩnh trở lại, ván đầu tiên thất bại cũng không tính cái gì, chỉ cần có thể chứng thực tội danh phản đồ của Lăng Hàn, như vậy Lăng Hàn liền biến thành chuột chạy qua đường.
Bình luận facebook