- Chung huynh, giết chết hắn!
- Đúng, giết chết hắn!
- Bắc Hoang Cửu Quốc chúng ta cũng không phải ngồi không!
Quần tình đều kích phẫn, nhưng Thành Phi Quân lại im lặng. Hắn nhận ra tiêu ký trên ống tay áo của Bao Tín Nhiên. Này là một đệ tử của đại tông môn, hắn sẽ không đơn giản đi đắc tội.
Chung Hòa Quang chết thì chết, nơi này còn nhiều thiên tài mà, thiếu một cái cũng không quan trọng lắm.
Lăng Hàn hơi nhướng mày nói:
- Chung Hòa Quang sẽ xong đời.
- Tại sao!
Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền đều cả kinh hỏi.
- Bởi vì tên kia là Linh Hải Cảnh, hơn nữa là Linh Hải tầng năm!
Quảng Nguyên tiếp lời nói.
Cái gì!
Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền đều lộ ra vẻ kinh sợ. Linh Hải Cảnh hơn hai mươi tuổi? Đùa giỡn sao, ở Vũ Quốc căn bản không tìm ra! Ạch, gần nhất xác thực có, chính là Phong Viêm. Mà Nghiêm Thiên Chiếu thì càng trẻ, mới mười lăm tuổi!
Nhưng bình thường mà nói, làm sao cũng phải ba mươi mới có thể bước vào Linh Hải Cảnh. Thậm chí ba mươi tuổi thành Dũng Tuyền cũng đã rất tốt.
Lẽ nào người của Bắc Vực đều lợi hại như vậy, tùy tiện chạy ra một cái cũng là thiên tài võ đạo?
- Vậy trận này không thể đánh được!
Chu Vô Cửu đứng lên. Đây là trận chiến không công bằng.
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Ngươi đi ngăn cản, bảo Tàn Dạ trở về.
- Vâng!
Chu Vô Cửu vội lĩnh mệnh rời đi, chỉ là đã chậm. Chung Hòa Quang giận không nhịn nổi, giơ roi quất tới Bao Tín Nhiên…
Xoạt…
Roi dài hóa thành một đạo linh xà, nguyên lực khuấy động, không khí đãng ra tầng tầng gợn sóng, hết sức kinh người.
Nhưng Bao Tín Nhiên chỉ lạnh lùng nở nụ cười. Ngón út hắn điểm một cái, vô cùng chuẩn điểm lên trường tiên. Một luồng nguyên lực càng mạnh hơn xung kích, trường tiên bị bắn trúng chỗ 7 tấc, lập tức mềm xuống.
Chung Hòa Quang kinh hãi. Đang muốn vung roi, nhưng Bao Tín Nhiên đã phi thân ra. Tốc độ của hắn cực nhanh, dưới chân hơi động đã xuất hiện ở trước người Chung Hòa Quang, nhếch miệng nở nụ cười.
Chung Hòa Quang kinh hoàng, muốn đưa tay công kích. Nhưng chỉ tay của Bao Tín Nhiên đã bắn tới trán của hắn…
Đùng… Hắn bị đẩy lùi về sau. Thời điểm bay đến giữa không trung, đầu của hắn đột nhiên vỡ ra, vật hồng hồng trắng trắng văng loạn tùng phèo.
Hí!
Tất cả mọi người nhìn mà run cả người. Đây chính là một trong những thiên kiêu mạnh nhất Bắc Hoang Cửu Quốc bọn họ! Nhưng hiện tại hắn lại bị người đánh chết như chó, bọn họ làm sao có thể tiếp thu?
Đau lòng, run sợ, lẽ nào Bắc Vực đều là quái vật như vậy sao? Vậy bọn họ còn đi Đông Nguyệt Tông làm gì? Vào sơn môn nhất định phải trải qua cạnh tranh kịch liệt, bị người tùy tiện đánh liền chết sạch!
Bọn họ đi ra là vì truy đuổi cảnh giới càng cao hơn, không phải là đi tìm cái chết!
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người đều sinh ý thoái lui.
- Các ngươi không cảm thấy, thời điểm đầu người nổ tung là đẹp nhất sao?
Bao Tín Nhiên mang theo một tia hưng phấn nói, sau đó ngữ điệu phát lạnh.
- Thật là làm cho ta bất ngờ! Những Bắc Hoang Thổ Cẩu các ngươi ở thời điểm chết lại có thể đẹp như vậy, thực khó mà tin nổi!
Cái này không phải là ca ngợi! Tất cả mọi người giận dữ.
Nhưng tưởng tượng đến thực lực đáng sợ của đối phương, từng cái từng cái lại không dám mở miệng.
- Ngươi không phải Dũng Tuyền Cảnh!
Cù Thủy Vân nói. Chung Hòa Quang là Dũng Tuyền tầng chín, mặc cho Dũng Tuyền Cảnh nào cũng không thể ở trong hai chiêu đánh giết hắn. Chỉ có Linh Hải Cảnh mới có tư cách này.
Bốp bốp…
Bao Tín Nhiên vỗ tay cười nói:
- Rốt cục có người thông minh. Ta đương nhiên không thể là Dũng Tuyền Cảnh. Thiên tài như ta, đã hai mươi lăm tuổi, làm sao còn ở Dũng Tuyền Cảnh chứ?
- Linh Hải Cảnh!
Tất cả mọi người kinh hô, đồng thời trở nên phẫn nộ. Ngươi là cao thủ Linh Hải Cảnh, lại chạy tới hành hạ Dũng Tuyền Cảnh, cái này tính là gì?
Bao Tín Nhiên giẫm chân một cái. Một đạo mạch văn mở ra, hình thành phù hiệu màu xanh lục.
Ý chí võ đạo ra ngoài, tiêu chí của Linh Hải Cảnh.
- Các hạ, ngươi thật quá mức. Đường đường cao thủ Linh Hải Cảnh, nhưng lại che giấu tu vi, còn hơi một tí liền giết người. Ngươi không cảm thấy khinh người quá đáng sao?
Bạch Ngọc Tuyền khí phách nói.
- Được! Nói thật hay!
Tất cả mọi người ủng hộ. Linh Hải Cảnh cũng không thể bắt nạt người như thế. Huống chi Bắc Hoang Cửu Quốc lại không phải không có Linh Hải Cảnh.
Bao Tín Nhiên móc lỗ tai nói:
- Quá mức cái gì? Ta và các ngươi tuổi tác xấp xỉ, cảnh giới cao hơn các ngươi, thực lực mạnh hơn các ngươi, cái này là thiên phú của ta cao hơn, các ngươi chỉ là cặn bã mà thôi. Thân là cặn bã, phải có giác ngộ bị ta giẫm nha.
- Quá đáng ghét!
- Chúng ta cùng tiến lên! Cùng lắm chết mấy chục người, làm sao cũng phải làm thịt hắn!
- Đúng, Bắc Hoang Cửu Quốc chúng ta cũng không phải dễ trêu!
Bao Tín Nhiên khiêu khích để mọi người đè xuống hoảng sợ, chỉ còn dư lại phẫn nộ. Làm sao cũng phải giết tên lớn lối này!
- Há, giết ta?
Bao Tín Nhiên cười nhạo. Hắn giơ tay trái lên thật cao, nhìn mọi người một vòng nói:
- Bọn cặn bã, nhìn thấy tiêu chí này chưa? Đây là tiêu chí của Hàn Thủy Tông. Ta chính là đệ tử của Hàn Thủy Tông! Không nói các ngươi có giết được ta hay không, coi như có thể, thì các ngươi phải chết, gia tộc phía sau các ngươi cũng chết, quốc gia của các ngươi sẽ bị diệt!
- Bởi vì ta là đệ tử của Hàn Thủy Tông, có hiểu hay không đám cặn bã?
Bao Tín Nhiên ngạo nhiên, để tay trái xuống:
- Hiện tại, còn có cặn bã nào không phục?
Trong khoảng thời gian ngắn, hiện trường im lặng lần thứ hai.
Một Linh Hải Cảnh đương nhiên không có gì. Mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, làm sao cũng có thể liều mạng. Nhưng Hàn Thủy Tông? Được gọi là tông, ít nhất cũng có cường giả Linh Anh Cảnh tọa trấn. Đó là sức mạnh không thể tưởng tượng!
Coi như người có cốt khí hơn nữa, nhưng nghĩ đến gia tộc phía sau, còn có quốc gia phía sau, nếu như bản thân đưa tới quái vật khổng lồ như Hàn Thủy Tông, vậy đó là tai nạn cỡ nào?
- Hiện tại, đều cút về ổ chó cho ta! Ai dám đi qua Lạc Nguyệt hạp, ta liền làm thịt hắn!
Bao Tín Nhiên lạnh lùng nói.
Lúc này mọi người mới biết, đối phương là cố ý đến ngăn cản bọn họ tiến vào Bắc Vực. Mấu chốt của chuyện này, chỉ có hai khả năng: Thứ nhất Bao Tín Nhiên không muốn bọn họ tham gia buổi đấu giá ngày mai. Thứ hai, đối phương không muốn bọn họ tham gia trận sát hạch của Đông Nguyệt Tông. Hoặc là hai cái đều có khả năng!
- Còn do dự cái gì?
Bao Tín Nhiên trừng mắt. Thực lực của hắn đã có thể nghiền ép, lại thêm Hàn Thủy Tông phía sau, tự nhiên có thể hung hăng.
Đáng ghét a!
Tất cả mọi người nắm chặt nắm đấm, nắm đến xương cốt vang vọng. Lẽ nào bởi vì một người trẻ tuổi, mà bọn họ chỉ có thể ỉu xìu về nhà?
- Đúng rồi, vừa nãy ta nghe được, nơi này có rất nhiều nhân sâm cùng linh chi trăm năm?
Bao Tín Nhiên lộ ra nụ cười, trong ánh mắt có vẻ tham lam.
- Trước khi đi, đều lưu lại nhân sâm, linh chi còn có nguyên tinh. Nếu ai dám tư tàng, đánh chết bất luận tội!
Quần tình ồ lên.
---------------
Bình luận facebook