Mọi người từng cái đi vào, bởi vì thiên kiếp đáng sợ, mọi người theo bản năng bay lên một luồng tâm ý căng thẳng.
Cũng còn tốt, lôi đình chi uy thật như Hà Nhuận Hải nói, vẻn vẹn chỉ là Tiên Vương tầng năm, cái này đối với mọi người mà nói cũng không tính quá khó đối phó. Cho dù đám người Lăng Hàn, Kỷ Vô Danh còn chỉ là tầng ba, nhưng sức chiến đấu của bọn họ mạnh mẽ, mỗi người đều có thể chiến Tiên Vương tầng năm.
Chớp giật rất khủng bố, như thiên mâu oanh đến, đám người Tiêu Anh Hùng có thể coi như không quan trọng, nhưng Tiên Vương tầng ba như Lăng Hàn, Kỷ Vô Danh lại cần toàn lực đối kháng.
Cũng còn tốt chính là, tu vi càng cao, tần suất bị chớp giật oanh kích càng nhiều, tu vi thấp ngược lại, vì lẽ đó đám người Tiêu Anh Hùng cũng không nhẹ nhõm hơn đám người Lăng Hàn quá nhiều, chân chính tùy ý chỉ có ba vị Tiên Vương tầng chín.
Lăng Hàn triển khai ý cảnh, chiến những chớp giật này.
Hắn đã đi ra Đạo của mình, hình thành ý cảnh đặc hữu, chỉ là vẫn không có đại thành mà thôi, mà hiện tại mỗi một lần chiến đấu đều là thời cơ để hắn hoàn thiện Đạo của mình, đối thủ càng mạnh, hắn tiến bộ càng lớn.
Cái này chính là thiên tài, càng ép hắn khom người, chỉ có thể trở nên càng ngày càng mạnh.
Oành!
Lăng Hàn tùy ý ra quyền, nhìn như đơn giản, nhưng vừa vặn đánh diệt chớp giật, không có lãng phí một chút xíu sức lực.
- Ồ!
Hai mắt của Ngõa Lý tỏa ánh sáng, trên dưới quét hình Lăng Hàn, hắn là tồn tại cực kỳ đặc thù, đi ở trong Lôi khu lại không có một tia chớp chủ động bổ về phía hắn, trừ khi chính hắn không khéo, một cước hạ xuống vừa vặn chớp giật cũng bổ tới.
- Làm gì vậy?
Lăng Hàn thuận miệng hỏi.
Ngõa Lý quét một lúc, mới dừng lại nói:
- Trước đây thật lâu ta khảo nghiệm qua tiến hóa lũy thừa của ngươi, lúc đó chỉ là mười mà thôi. Nhưng hiện tại, tiến hóa lũy thừa của ngươi lại cao tới 11.9.
Lăng Hàn cũng kinh ngạc, hắn biết thời điểm mình đột phá Tiên Vương có tiến bộ lớn, tiến hóa lũy thừa khẳng định tăng vọt, mà Nữ Hoàng, Hổ Nữu đều là minh chứng, các nàng nguyên bản chỉ là Đế Tinh, nhưng hiện tại lại thành siêu cấp Đế Tinh.
Tu ra Tiên chủng hoàn mỹ thuộc về mình, đây là một loại tiến hóa của tầng thứ sinh mệnh.
Nhưng càng đi lên, tiến hóa liền càng khó, nhìn Nữ Hoàng, Hổ Nữu có thể để cho tiến hóa lũy thừa phá mười một, nhưng Lăng Hàn tăng lên có lẽ chỉ có 0.6, 0.7, nếu không đủ để đạt đến mười hai a.
Lẽ nào?
Trước đó hắn cùng Ngự Hư Tiên Vương chiến đấu, ngộ ra Đạo của mình, thậm chí xúc động thiên kiếp của Viêm Sương Vị Diện, điều này cũng gợi ra tầng thứ sinh mệnh của hắn tăng lên, do đó ở tiến hóa lũy thừa vô hạn tiếp cận mười hai.
Lăng Hàn không khỏi lòng ngứa ngáy, sức chiến đấu của hắn hiện tại đạt đến trình độ nào?
Hiện tại hắn lại đi xông Cửu Tuyệt Trận, có thể đạt được thành tích ra sao?
- Cái gì, tiến hóa lũy thừa của ngươi tiểu tử đạt đến mười hai?
Đại Hắc Cẩu sợ hết hồn, ở Tiên Vực không có tiến hóa lũy thừa, sinh mệnh lũy thừa gì, nhưng ở vị diện trung đẳng, đặc biệt là vị diện cao đẳng lại đặc biệt lưu hành, hầu như có thay thế được xu thế của cảnh giới.
Đến Viêm Sương Vị Diện, Đại Hắc Cẩu tự nhiên biết lũy thừa đại diện cho cái gì.
Tiến hóa lũy thừa mười hai, tuyệt đối có thể trở thành Thiên Tôn!
Lăng Hàn cười ha ha, nhìn về phía Hỏa Phù Dung.
Tư chất của hắn ở mới đầu cũng không thể xem như thượng thừa, nhưng thông qua nỗ lực của mình, từng bước một trở thành Vương giả, Hoàng giả, Đế giả, tăng lên tầng thứ sinh mệnh.
Nhưng Hỏa Phù Dung có người nói vừa xuất thế liền chói lọi thiên hạ, vẫn không có bước vào Tiên Vương thì có ca ngợi Vạn Cổ đệ nhất tiên, đây mới là con cưng của trời.
Không biết thiên tài như hắn ngày sau thành tựu so với con cưng của trời kia, ai mạnh hơn đây?
Trước đó, Hỏa Phù Dung ở quy tắc áp chế Lăng Hàn, nhưng hiện tại, Lăng Hàn chân chính có tư cách cùng cấp ngang hàng.
- Từ Thiên Tôn bắt đầu, có tiến hóa lũy thừa đạt đến mười ba hay không? Hoặc là nói, ở Thiên Tôn mỗi đi ra một bước, liền ý nghĩa là tầng thứ sinh mệnh tiến hóa?
Xoảng, ở lúc ý nghĩ của hắn bay lộn, lại có vài tia chớp giật đánh xuống.
Lăng Hàn nhẹ nhõm phá diệt, nhưng Nữ Hoàng thì có chút vất vả, nàng đã lấy ra Tiên Khí, Kiếm Khí lóng lánh, sức chiến đấu nhất thời tăng vọt.
Có Tiên khí hay không, sức chiến đấu của Tiên Vương có thể nói là hoàn toàn khác nhau.
Kỷ Vô Danh, Hỏa Phù Dung đều có Tiên Khí, ở thời điểm nguy cấp tự nhiên vui lòng sử dụng, tương tự tế ra, hóa giải cảnh khốn khó của mình.
Bọn họ một đường cường thế đẩy mạnh, chỉ hai ngày sau bọn họ liền đến phần cuối của khu vực này.
- Ồ!
Bọn họ đều kinh ngạc, bởi vì ở phần cuối lại có một người khổng lồ đang ngồi ở trên bia đá, hắn cao tới mười trượng, cả người nằm dày đặc tia chớp màu xanh lam, kết ra từng phù văn.
Mặc dù là hình người, nhưng không có ngũ quan, cũng không có tượng trưng của nam giới hoặc nữ giới, chỉ có thể nói là hình người.
- Ơ, ngồi như thế không sợ hoa cúc bị phá sao?
Đại Hắc Cẩu lập tức cười xấu xa.
Lôi Đình Cự Nhân này ngồi ở trên bia đá, bia đá vừa vặn đỉnh ở trong khe mông của hắn.
Tất cả mọi người là một trận phát tởm, cũng chỉ có Đại Hắc Cẩu mới sẽ nói ra loại chuyện cười khẩu vị nặng này.
Nhưng Lôi Đình Cự Nhân không để ý chút nào, hắn ngồi bất động như đá, phảng phất như không có sự sống.
Nhưng bia đá ở dưới cái mông của hắn, muốn tha máu, thì nhất định phải tiếp cận hắn.
- Không nhìn ra sâu cạn.
Ngự Hư Tiên Vương trầm giọng nói.
Hà Nhuận Hải gật đầu:
- Ở trong tài liệu bản tọa đạt được, cũng không có nói đến vật này.
- Có thể, thời gian quá lâu, phát sinh biến hóa quỷ dị.
Ngự Hư Tiên Vương nói.
- Khả năng.
Hà Nhuận Hải biểu thị đồng ý, hắn hít một hơi thật sâu, tay phải giơ lên cao, một trường mâu màu đỏ rực bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay của hắn, dài khoảng một trượng, hoàn toàn do quy tắc ngưng tụ thành, còn đang lóe lên ngọn lửa.
Xèo, hắn dùng sức ném đi, hỏa mâu lập tức bắn ra, lao về phía Lôi Đình Cự Nhân.
Tốc độ của Hỏa mâu cực nhanh, lóe lên liền đến ngực của Lôi Đình Cự Nhân, nhưng vẫn không có đâm vào, chỉ thấy tia chớp màu xanh lam xẹt qua, gãy một cái, hỏa mâu liền bị chấn nát tan.
Ngự Hư Tiên Vương, Hà Nhuận Hải, Đại Hắc Cẩu đồng thời kinh dị, bắt đầu coi trọng Lôi Đình Cự Nhân này.
Bình luận facebook