- Bái kiến Lăng đại sư!
Bọn họ nói chuyện cũng đã kinh động người phụ cận, một người ngoại lai nhìn thấy Lăng Hàn, vội vã đứng lên, cung kính hành lễ, trên mặt kính nể, cuồng nhiệt muốn tràn ra rồi.
Lăng Hàn rất tùy ý gật gù:
- Ngươi tên gì?
- Tại hạ Phó Đông!
Người kia vội vã kích động nói, tuy hắn cũng là Thăng Nguyên Cảnh, cũng có khả năng bước vào Tiên Vương, nhưng ở trước mặt Lăng Hàn là cam tâm làm tiểu đệ.
Hết cách rồi, Lăng Hàn không chỉ là Ngũ Tinh Đại Sư, sức chiến đấu bản thân càng khủng bố, sau này cũng chắc chắn trở thành Tiên Vương cường đại nhất... làm sao cũng là một trong.
Lăng Hàn nha một hồi, cười nói:
- Phó huynh.
Phó Đông càng kích động, ai nói Lăng Hàn khó ở chung, người ta khách khí lắm a. Những người nói lời dèm pha kia, hắc, chỉ là đố kị mà thôi.
Người thứ nhất thấy thế, sắc mặt không khỏi kinh biến.
Hắn là thổ dân trên Tiên lộ, đương nhiên sẽ không nhận thức, biết Lăng Hàn, nhưng hắn lại biết Phó Đông, bởi vì đối phương là bằng thực lực chân chính đánh vào, chứng minh hắn có tư cách ở chỗ này tu luyện.
Nhưng dù một cường giả như vậy, lại khom lưng khuỵu gối ở trước mặt Lăng Hàn, một bộ hoàn toàn nguyện ý làm thuộc hạ, đủ để chứng minh thực lực của Lăng Hàn mạnh mẽ đến mức nào.
Hắn không khỏi nghĩ mà sợ hãi, nếu như động thủ với Lăng Hàn, hắn nhất định sẽ tự rước lấy nhục.
Hắn vội vã cúi đầu, làm con rùa đen rút đầu.
- Này, ngươi luồn đầu vào bên trong làm gì?
Hổ Nữu nũng nịu nói, lại dám xem thường Lăng Hàn của nàng, Nữu biểu thị rất tức giận, muốn bỏ đá xuống giếng.
Người kia rắm cũng không thả một cái, chỉ làm như không nghe thấy.
Tuy như vậy mất mặt, nhưng dù sao cũng hơn bị hành hung ở trước mọi người rất nhiều.
Lăng Hàn chỉ là nở nụ cười, không có để ở trong lòng, chỉ nhìn chằm chằm cây Tiên Thụ giống như phỉ thúy kia, bốc lên tử khí mù mịt, cao quý phi phàm. Hắn hỏi Phó Đông lai lịch của cây Tiên Thụ này, nhưng đối phương cũng không rõ ràng, hắn chỉ mới đến một tháng mà thôi, chỉ biết nơi sâu xa của hoa viên cực kỳ nguy hiểm, không có một người xông vào được.
- Nhìn thấy những binh khí tàn tạ kia sao?
Phó Đông chỉ vào vài món binh khí rải rác ở bốn phía Tiên Thụ, phân biệt là kiếm, đao, thương, kích, chen vào trên mặt đất, nhưng mỗi một món binh khí đã tổn hại, che đi huy hoàng đã từng có.
- Chỉ cần tới gần, những binh khí này sẽ phát uy, cực kỳ đáng sợ.
Phó Đông lòng vẫn còn sợ hãi, sắc mặt có chút run run:
- Ta tận mắt thấy, có một người tràn ngập tự tin với thực lực của mình, mạnh mẽ đi xông, kết quả thanh đao tàn kia tự động chém ra, ánh sáng thần thánh kinh chói vạn dặm, trực tiếp chém người kia hình thần câu diệt.
Lăng Hàn gật đầu, nếu không có bảo vệ đủ mạnh, cây Tiên Thụ này cũng không chờ được đến hắn tới.
- Ta đi thử xem.
Lăng Hàn nhìn về phía ba nữ nói.
Ba nữ đều gật đầu, các nàng biết thực lực hiện tại của Lăng Hàn hầu như chính là cấp bậc Tiên Vương, lại thêm Tiên Ma Kiếm phát uy, ngay cả Tiên Vương tầng một cũng bị đuổi đi, cái này tự nhiên là có tư cách xông vào một lần.
Phó Đông cũng hiện lên vẻ cuồng nhiệt, hắn đồng dạng tràn ngập tự tin với Lăng Hàn, hắn là người chứng kiến Lăng Hàn cùng Thương Bắc Tiên Vương chiến một trận, tuy lấy thực lực của hắn kỳ thực cũng không có thấy môn đạo gì, nhưng là tận mắt thấy Thương Bắc Tiên Vương đào tẩu.
Như thế vẫn chưa đủ sao?
Gia hỏa lúc trước bị doạ thảm chỉ lộ ra nụ cười âm lãnh, muốn xông qua hái quả? Ngươi đây là muốn chết!
Oành!
Hắn chỉ thấy đầu đau xót, đã bị mạnh mẽ đập nằm xuống, hắn giận tím mặt, vội vã bò đến, chỉ thấy Hổ Nữu đang nắm quả đấm nhỏ, giận dữ nhìn hắn. Hắn vừa định tức giận, nhưng trong lòng đột nhiên sinh ra hàn ý, tuy hắn bị đánh đột nhiên không kịp chuẩn bị, nhưng có thể một quyền liền đánh ngã hắn, đây là thực lực cỡ nào?
Nghĩ tới đây, hỏa khí của hắn như thủy triều thối lui, lần thứ hai hạ thấp cái đầu, làm con rùa đen.
Lăng Hàn vốn không hề để ý loại chuyện nhỏ này, hắn nhìn chằm chằm phía trước, sau đó nhanh chân đi tới.
Mục đích chủ yếu của hắn đương nhiên là vì thu lấy Tiên quả, nhưng bốn binh khí tàn cũng ở trong phạm vi đánh cướp của hắn.
Có thể dễ dàng chém chết Thăng Nguyên Cảnh, phỏng chừng bốn binh khí này đều là Tiên Kim chế tạo, tuy phế, nhưng còn có uy năng rất mạnh mẽ.
Hắn không có hứng thú với Tiên Khí, nhưng Tiên Kim có thể để Tiên Ma Kiếm thôn phệ, tiếp tục tiến hóa.
- Lại tới một cái chịu chết?
- Khà khà, người ngoại lai ngu xuẩn.
- Đại khái cho rằng thực lực của mình rất mạnh, nhưng đã quên, nơi này là Tiên lộ!
Một đường đi qua, không ít người đều cười gằn, nhưng bởi vì phát hiện Lăng Hàn là đi về phía Tiên Thụ, bọn họ liền không ngăn cản, ngược lại lập tức sẽ bị chém chết, hà tất phí tay chân?
Ánh mắt Lăng Hàn đảo qua, áp lực kinh khủng lưu chuyển, nhất thời làm cho tất cả mọi người đều ngậm miệng lại.
Những thổ dân này hai mặt nhìn nhau, cũng có thể từ trên mặt đối phương nhìn thấy khiếp sợ thậm chí hoảng sợ.
Trên đời làm sao có khả năng có người mạnh như thế, để bọn họ cảm giác thật giống như bị Tiên Vương trừng một chút, mật sắp muốn chảy ra.
Lăng Hàn thu hồi ánh mắt, tiếp tục tiến lên.
Vù, hắn bước vào phạm vi mười trượng của Tiên Thụ, trên mặt đất lập tức dâng lên tia sáng chói mắt, chỉ thấy đại địa xuất hiện từng mạch văn, sau đó liên hợp hình thành một phù văn vô cùng phức tạp.
Lăng Hàn kinh ngạc, hắn phát hiện cảnh tượng bốn phía thay đổi, trụ gãy hoàn chỉnh, cực kỳ cao to, tường đổ phục hồi như cũ, dường như bạch ngọc, phía trên che kín đồ án tinh mỹ, toả ra khí tức thần thánh.
Phồn hoa nhung gấm, lá xanh như thúy, như nhân gian tiên cảnh.
Lăng Hàn biết, đây là hình ảnh nơi đây năm xưa thời kì phồn thịnh, đáng tiếc không biết xảy ra biến cố gì, để nơi đây trở thành phế tích.
Hắn phát động lực lượng thời gian, nỗ lực đuổi theo ngược dòng lịch sử.
Hình ảnh lưu chuyển, thật sự có cảnh tượng trước Vạn Cổ hiện lên!
Lăng Hàn nhìn thấy cảnh tượng cung điện này thời kì phồn thịnh nhất, có cung nữ mỹ lệ ra ra vào vào, có binh lính anh khí bừng bừng qua lại tuần tra, cuối cùng, hắn nhìn thấy một vị Nữ Tiên Vương, dáng vẻ ngàn vạn, tao nhã mê người.
Thời điểm hắn nhìn chăm chú nàng, chỉ thấy Nữ Tiên Vương này lại liếc mắt nhìn về phía hắn, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Thực lực thật mạnh!
Lăng Hàn cách năm tháng quan sát, lại còn có thể khiến nàng cảm ứng?
Xoảng!
Lúc này một tia chớp hạ xuống, bất thiên bất ỷ vừa vặn đánh vào trên đầu của Lăng Hàn, lập tức gián đoạn tất cả.
Bình luận facebook