Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 361
CHƯƠNG 361
Chu Đình lạnh lùng nói: “Tôi nể anh cũng là một người có tài, cho anh một cơ hội giải thích, nhưng anh lại không biết hối cải, tự tìm đường chết!”
Chu Lam Lam vốn đã rất oán hận Vương Bác Thần, bây giờ còn tìm được cái cớ, không giữ tí hình tượng nào mở miệng chửi: “Anh ngông lắm mà phải không? Có biết đây là địa bàn của ai không? Lúc nãy anh còn dám đánh tôi? Bây giờ tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết! Anh, phế hắn trước!”
Chu Đình sắc mặt vô cùng khó coi.
Lần thứ hai! !
Đây là lần thứ hai anh ta không cho hắn ta mặt mũi!!
Hắn ta đường đường là con trai trưởng của nhà họ Chu, chưa từng có người nào không thèm cho hắn ta mặt mũi như thế này!! Đây là lần đầu tiên có người hai lần liên tiếp không cho hắn ta mặt mũi!!
“Cậu Chu, tôi thấy không cần khách sáo đâu, đánh cho nhừ tử rồi ném ra ngoài, dám ở đây trêu ghẹo phụ nữ, tự mình tìm đường chết cũng đừng trách ai.”.
“Đánh gãy tay chân thôi, mọi người đều đã thấy, không cần điều tra thêm.”
Vài người phía sau Chu Lam Lam nói.
Chu Đình thở dài một cách giả tạo, làm bộ làm tịch nói: “Nếu mọi người đều cho là như thế thì được thôi, tôi sẽ nghe lời mọi người. Người anh em, là do anh làm chuyện sai trái, tôi đã cho anh một cơ hội, anh tự tìm đường chết không thể trách người khác. Đánh gãy tay chân anh coi như là một bài học, sau này đừng tái phạm nữa.”
Vương Bác Thần thậm chí không nhìn hắn ta lấy một cái, mà là nhìn Dạ Anh Thư, bình tĩnh nói: “Cô chắc chắn chứ?”
Dạ Anh Thư khiêu khích nhìn Vương Bác Thần chớp mắt.
“Còn dám uy hiếp? Lập tức ra tay!!”
Chu Lam Lam không kiên nhẫn nói, cô ta chỉ muốn báo thù: “Đánh nhừ tử oắt con này cho tôi, ngay cả một người phụ nữ cũng không tha, cái thứ khốn nạn gì vậy chứ!! Người nhà họ Hồ nghe rõ đây, chính tên này đã đánh gãy chân Hồ Thăng!!”
Bốp!
Chu Lam Lam chưa kịp nói xong đã bị tát vào mặt, ngã xuống chân Chu Đình.
“Cho cô mặt mũi rồi phải không?”
Vương Bác Thần lạnh lùng nói.
Xì xào.
Nhiều người hít một hơi lạnh, há hốc mồm kinh ngạc nhìn Vương Bác Thần.
Đây là cô cả nhà họ Chu, mà hôm nay chủ tiệc là nhà họ Chu, bữa tiệc từ thiện này do nhà họ Chu tổ chức, sao tên này dám đánh cô cả Chu ở đây!!
Thật đúng là gan to bằng trời, anh ta ăn gan hùm mật gấu rồi à!
Anh ta không sợ chết sao?
Đây là đang khiêu khích nhà họ Chu, vả vào mặt nhà họ Chu đấy!!
Nhà họ Chu là một trong mười gia tộc hàng đầu của năm tỉnh vùng Giang Nam! !
Ngay cả nhà họ Lý trước đây cũng không thể so sánh với nhà họ Chu!
Bây giờ, thằng nhãi này lại dám khiêu khích uy nghiêm của nhà họ Chu, đúng là tự tìm đường chết mà!!
Những người khác nhìn Vương Bác Thần đồng tình, cậu trai trẻ này vẫn còn quá trẻ tuổi, không biết rằng có một số người cậu ta không bao giờ có thể xúc phạm.
Chu Đình lạnh lùng nói: “Tôi nể anh cũng là một người có tài, cho anh một cơ hội giải thích, nhưng anh lại không biết hối cải, tự tìm đường chết!”
Chu Lam Lam vốn đã rất oán hận Vương Bác Thần, bây giờ còn tìm được cái cớ, không giữ tí hình tượng nào mở miệng chửi: “Anh ngông lắm mà phải không? Có biết đây là địa bàn của ai không? Lúc nãy anh còn dám đánh tôi? Bây giờ tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết! Anh, phế hắn trước!”
Chu Đình sắc mặt vô cùng khó coi.
Lần thứ hai! !
Đây là lần thứ hai anh ta không cho hắn ta mặt mũi!!
Hắn ta đường đường là con trai trưởng của nhà họ Chu, chưa từng có người nào không thèm cho hắn ta mặt mũi như thế này!! Đây là lần đầu tiên có người hai lần liên tiếp không cho hắn ta mặt mũi!!
“Cậu Chu, tôi thấy không cần khách sáo đâu, đánh cho nhừ tử rồi ném ra ngoài, dám ở đây trêu ghẹo phụ nữ, tự mình tìm đường chết cũng đừng trách ai.”.
“Đánh gãy tay chân thôi, mọi người đều đã thấy, không cần điều tra thêm.”
Vài người phía sau Chu Lam Lam nói.
Chu Đình thở dài một cách giả tạo, làm bộ làm tịch nói: “Nếu mọi người đều cho là như thế thì được thôi, tôi sẽ nghe lời mọi người. Người anh em, là do anh làm chuyện sai trái, tôi đã cho anh một cơ hội, anh tự tìm đường chết không thể trách người khác. Đánh gãy tay chân anh coi như là một bài học, sau này đừng tái phạm nữa.”
Vương Bác Thần thậm chí không nhìn hắn ta lấy một cái, mà là nhìn Dạ Anh Thư, bình tĩnh nói: “Cô chắc chắn chứ?”
Dạ Anh Thư khiêu khích nhìn Vương Bác Thần chớp mắt.
“Còn dám uy hiếp? Lập tức ra tay!!”
Chu Lam Lam không kiên nhẫn nói, cô ta chỉ muốn báo thù: “Đánh nhừ tử oắt con này cho tôi, ngay cả một người phụ nữ cũng không tha, cái thứ khốn nạn gì vậy chứ!! Người nhà họ Hồ nghe rõ đây, chính tên này đã đánh gãy chân Hồ Thăng!!”
Bốp!
Chu Lam Lam chưa kịp nói xong đã bị tát vào mặt, ngã xuống chân Chu Đình.
“Cho cô mặt mũi rồi phải không?”
Vương Bác Thần lạnh lùng nói.
Xì xào.
Nhiều người hít một hơi lạnh, há hốc mồm kinh ngạc nhìn Vương Bác Thần.
Đây là cô cả nhà họ Chu, mà hôm nay chủ tiệc là nhà họ Chu, bữa tiệc từ thiện này do nhà họ Chu tổ chức, sao tên này dám đánh cô cả Chu ở đây!!
Thật đúng là gan to bằng trời, anh ta ăn gan hùm mật gấu rồi à!
Anh ta không sợ chết sao?
Đây là đang khiêu khích nhà họ Chu, vả vào mặt nhà họ Chu đấy!!
Nhà họ Chu là một trong mười gia tộc hàng đầu của năm tỉnh vùng Giang Nam! !
Ngay cả nhà họ Lý trước đây cũng không thể so sánh với nhà họ Chu!
Bây giờ, thằng nhãi này lại dám khiêu khích uy nghiêm của nhà họ Chu, đúng là tự tìm đường chết mà!!
Những người khác nhìn Vương Bác Thần đồng tình, cậu trai trẻ này vẫn còn quá trẻ tuổi, không biết rằng có một số người cậu ta không bao giờ có thể xúc phạm.
Bình luận facebook