-
Chương 1-5
Chương 1
“Coi tao chơi vợ mày như thế nào không?”
Vương Bác Thần vừa kiểm duyệt xong ba trăm ngàn đại quân ở biên giới thì nhận được một cuộc video call, đối diện là một thanh niên để trần nửa người trên, nở nụ cười vô cùng kinh tởm và ngang ngược.
Không khỏi nhíu mày: “Bị bệnh à?”
Trong video.
Người thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…”
Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu!
Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà!
Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ?
Bụp!
Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện.
Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên!
Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà.
Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi.
Nhưng hiện nay…
Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là ai?”
Lửa giận đột nhiên xuất hiện của Vương Bác Thần khiến nguyên soái và các tướng quân của tổ chức Thần Thiên Các thần bí nhất thuộc quân bộ Nước R vô cùng cung kính ở đằng sau kinh ngạc một trận.
Hôm nay, người cùng Vương Bác Thần kiểm duyệt ba trăm nghìn đại quân biên giới là các Chiến thần, Chiến vương, Chiến tướng, Huyết Sát.
Mỗi một người bọn họ đều có tài năng quân sự cực kỳ xuất chúng, mỗi một người đều là Vương Bác Thần bồi dưỡng, quốc chủ thân phong. Thả một người ra, cũng có thể trở thành tồn tại đỉnh tiêm nhất của một nước! Giẫm chân một cái thì có thể khiến thế giới chấn động.
Bọn họ kinh ngạc nhìn sang Vương Bác Thần, cho rằng có biến của quân địch.
Lập tức từng người giống như kiếm sắc rút khỏi bao, nạp đầy đạn, bất cứ lúc nào cũng có thể giết địch!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến Vương Bác Thần là Chiến thần chi chủ mất khống chế như vậy?
Trong video, người phụ nữ tên Triệu Thanh Hà lúc này đang ngủ say, giống như bị người ta bỏ thuốc.
Trái tim của Vương Bác Thần bỗng siết lại, vợ của anh bị người ta ám toán rồi!
Bốp!
Hồ Hách tát một cái vào mặt Triệu Thanh Hà, khẽ liếm môi, thần thái vặn vẹo, sự dữ tợn bỗng xuất hiện: “Rất kích thích nhỉ? Lát nữa còn có trò hay hơn. Hừ hừ hừ, tao thích loại thiếu phụ như vợ của mày, tao đã nôn nóng muốn biết hương vị của cô ta rồi.”
“Mày là ai? Đừng động vào cô ấy!”
Sự giận dữ khiến toàn thân Vương Bác Thần phát run, trên trán nổi đầy gân xanh.
Nhưng anh sợ chọc giận đối phương sẽ khiến sự tình trở lên càng xấu hơn, vì vậy cố cắn răng, áp chế sát ý ngập trời trong lòng, ra ám hiệu cho thư ký quân sự Tư Lam tiến hành định vị theo dõi.
Chương 2
Khẽ nói: “Mày muốn cái gì? Tao đều cho.”
“Mày đều có thể cho tao sao?”
Hồ Hách cười u ám: “Được, vậy quỳ xuống trước cho tao, xem thử thành ý!”
Bụp!
Vương Bác Thần không chút do dự mà quỳ xuống!
Chỉ cần có thể ổn định đối phương, không để Triệu Thanh Hà bị tổn hại, anh có thể quỳ!
Đồng thời, anh ra ám hiệu với thủ hạ, nhanh chóng bắt đầu định vị vị trí của tín hiệu này.
Điều anh có thể làm bây giờ chính là ổn định đối phương!
“Thần chủ!”
Đám nguyên soái tướng quân Chiến thần, Chiến vương, Chiến tướng, Huyết Sát ở đằng sau đều bị dọa cho không kịp trở tay, hoảng sợ quỳ xuống theo!
Đó là thần chủ, anh quỳ rồi, anh vậy mà quỳ xuống rồi! Ai có cái gan lớn như vậy!
Bụp!
Ba trăm nghìn đại quân biên giới nhìn thấy thần chủ quỳ xuống, không hề do dự mà quỳ xuống!
Bầu không khí tĩnh lặng, có thể nghe thấy tiếng kim rơi, nhưng cũng có sát khí ngập tràn!
Dù là quốc chủ của Nước R, thần chủ cũng có thể ngồi ngang bằng.
Thần chủ quỳ, điều này là nỗi nhục của Thần Thiên Các.
Là sự sỉ nhục của tất cả tướng sĩ Nước R!
Quân uy, không thể bị hạ.
Thần chủ, không thể nhục.
Bọn họ quan sát Vương Bác Thần, chỉ cần anh lệnh một tiếng, bất luận là ai, bất luận đất nước nào, đều sẽ bị nghiền thành bột.
Thủ hạ trong tối làm một thế tay, đã tra được vị trí!
“Thật là con chó ngoan, thật nghe lời, đồ ngu, ông đây trêu mày đấy.”
Nhìn thấy Vương Bác Thần nghe lời như vậy, Hồ Hách lập tức cảm thấy vô vị, cầm cái roi da lên quất mạnh vào người Triệu Thanh Hà đang hôn mê, mắng: “Mẹ nó chứ thật ngu xuẩn, nói quỳ thì quỳ, thật mất con bà nó hứng. Lát nữa ông đây sẽ gửi một phần video chơi vợ của mày cho, để đồ ngu xuẩn như mày thấy cái gì gọi là đàn ông thật sự!”
Nói xong, cầm roi da nở nụ cười tà mị mà quất lên người Triệu Thanh Hà.
Video bị ngắt kết nối.
Rắc!
Điện thoại vậy mà bị Vương Bác Thần bóp nát!
Lồng ngực của anh phập phồng dữ dội, hai mắt đỏ ngầu, lệ khí trào ra, sát khí giống như ngưng thực, bốc lên.
Nhiệt độ xung quanh đều hạ xuống.
“Ở đâu!!”
Câu này được rít ra từ trong kẽ răng của Vương Bác Thần.
Giọng điệu cực kỳ đáng sợ, giống như truyền ra từ địa ngục, đám người tam đại Chiến thần, không khỏi lạnh cả người, vẻ mặt lộ ra sự sợ hãi.
Chương 3
Anh, Vương Bác Thần, là các chủ của Thần Thiên Các – tổ chức đỉnh cấp nhất của quân bộ Nước R. Bồi dưỡng ra các Chiến thần, Chiến vương, Chiến tướng, Huyết Sát, Thiên Cương, Địa Sát, uy chấn ở biên giới, quét sạch mọi kẻ địch!
Anh khiến Chiến thần bốn phương nghe tiếng mà sợ, được gọi là Chiến thần chi chủ! Quốc chủ của Nước R phong anh là Chiến thần chi chủ, quản lý tất cả Chiến thần, là chí tôn trong quân!
Anh, cầm kiếm xông về Nam Hải, một kiếm quét qua, dọa lui cả hạm đội của Nước Mỹ, dọa cho nước Nhật đóng cửa biển không dám ra ngoài, uy chấn tới mức các nước Nam Hải cúi đầu xưng thần, không dám nổi tâm tư khác!
Nhưng hiện nay, anh vậy mà bị người ta sỉ nhục như vậy, thậm chí còn dùng người phụ nữ của anh để kìm hãm anh!
Vừa nghĩ tới sắc mặt tuyệt vọng, tiếng khóc nhục nhã của Triệu Thanh Hà trong video!
Trái tim của Vương Bác Thần như bị dao rạch! Vô cùng đau đớn!
“Thần chủ, tín hiệu vừa rồi định vị ở câu lạc bộ Hồng Trần của thành phố Hà Châu, đối chiếu dựa theo thông tin hiển thị trong video, chắc chắn là ở phòng số 808 của câu lạc bộ Hồng Trần.”
Vừa rồi khi anh đang kéo dài thời gian, người của cả tổ kỹ thuật của Thần Thiên Các đều tra tìm thông tin chính xác.
Tổ thông tin của Thần Thiên Các, đều là do nhân viên kỹ thuật hàng đầu thế giới hợp thành!
Chỉ cần cho bọn họ một thông tin, trong vài phút thì có thể tra được mọi thứ.
“Câu lạc bộ Hồng Trần ở Hà Châu…”
“Triệu Thanh Hà…”
Khóe miệng của Vương Bác Thần không ngừng mấp máy, vào khoảnh khắc này, trên mặt anh xuất hiện vô số loại cảm xúc, sắc mặt cuối cùng trở lên âm trầm, dữ tợn, sát khí đằng đằng!
Lập tức chạy về phía sân bay, vừa quay đầu quát: “Lập tức sắp xếp máy bay chiến đấu cho tôi, tôi muốn trong thời gian ngắn nhất bay tới Hà Châu!”
Xảy ra chuyện rồi!
Xảy ra chuyện lớn rồi!
Tam đại Chiến thần, bốn đại Chiến vương, tám đại Chiến tướng, mười hai Huyết Sát của Thần Thiên Các đều thay đổi sắc mặt, trên mặt lộ vẻ kinh sợ!
Bọn họ đi theo Vương Bác Thần nam chinh bắc chiến nhiều năm như vậy, vô số lần bò ra từ trong đống xác chết, cũng chưa từng thấy Vương Bác Thần mất khống chế như vậy!
Đây là lần đầu tiên, bọn họ cảm nhận được, Vương Bác Thần điên rồi!
Đến sân bay, Lâm Chấn Thiên – Chiến thần Chấn Thiên ổn trọng nhất trong tam đại Chiến thần đã phản ứng lại, vội vàng chặn lại nói: “Thần chủ, không có lệnh của quốc chủ mà về nước, sợ là sẽ gây ra một ít hiểu lầm.”
“Hiểu lầm? Nói tôi tạo phản?”
Vương Bác Thần cười mỉa, đôi mắt đỏ ngầu gằn giọng nói: “Mẹ kiếp vợ của tôi sắp bị người ta bắt nạt tới chết rồi, còn sợ hiểu lầm!! Cút ra cho tôi!”
Sát khí!
Sát khí vô biên!
Tỏa ra từ trên người Vương Bác Thần!
Bá khí chấn nhiếp khiến Lâm Chấn Thiên cả người run lên, trong lòng những người còn lại thì kinh sợ!
Chương 4
Bọn họ dường như nhìn thấy núi xác biển máu, xác chất thành núi…
Tam đại Chiến thần, lại không có một ai dám nói thêm một câu.
Thấy Vương Bác Thần nhảy lên máy bay chiến đấu, tất cả mọi người đều biết, xảy ra chuyện lớn rồi!
Trời sập rồi!
Trong tam đại Chiến thần, Kiều Thanh Phong – Chiến thần Thanh Phong tính tình nóng nảy, bạo sát nhất đã gầm lên: “Con mẹ nó chứ, thần chủ bị người ta sỉ nhục, 100 ngàn quân của Sát bộ theo ông đây về nước, giết người!”
Vũ Trọng Thiên – Chiến thần Trọng Thiên ánh mắt lạnh lẽo như rắn độc, u ám nói: “100 ngàn người của Thiên bộ, theo tôi hộ tống thần chủ về nước.”
Kiều Thanh Phong là một người không có đầu óc, Vũ Trọng Thiên âm hiểm như rắn độc, hai người này vì thần chủ có thể chết!
Cho nên, Lâm Chấn Thiên ổn trọng chín chắn không có ngăn cản, bởi vì bây giờ ai ngăn cản người đó chết, cho dù là anh em!
Nhưng trọng địa ở biên giới, không thể không quản. Một khi xảy ra chuyện thì là kiếp nạn của Nước R!
“100 ngàn người của Quốc bộ, trấn thủ nơi này cho tôi! Tôi hộ tống thần chủ về nước!”
Mà lúc này, Vương Bác Thần trên máy bay, trong hai mắt tràn ngập tơ máu, tức giận gằn lên: “Bay tới Hà Châu của Nước R cho tôi! Tôi muốn trong thời gian ngắn nhất bay tới thành phố Hà Châu! Ngay lập tức! Tăng tốc lên mức nhanh nhất cho tôi!”
Lúc này, máy bay chiến đấu đã xuất hiện tiếng nổ, phi công vội nói: “Thần chủ, máy bay đã gần tới cực hạn, nhanh nữa tôi sợ máy bay chiến đấu không chịu được.”
Tuy nhiên Vương Bác Thần lúc này sớm đã giống như ma điên, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, cứu Triệu Thanh Hà!
Anh không nói gì, nắm cần gạt động cơ, trực tiếp kéo kịch!
Ầm!
Máy bay chiến đấu lần nữa lại phát ra tiếng nổ!
Thân máy bay thậm chí xuất hiện sự run rẩy nhẹ.
Phi công bị dọa cho mặt mày tái nhợt, không dám nói nhiều một câu!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Khiến cho thần chủ đối mặt với mười mấy vị Chiến thần của liên quân các nước đều không thay đổi sắc mặt, vậy mà trở lên điên cuồng mất khống chế như vậy?
Nước mắt, làm mờ hai mắt của Vương Bác Thần, hai tay của anh nắm chặt, lòng bàn tay bị móng tay cắm vào, máu tươi rỉ ra, nhưng anh lại không nhận ra!
Trong đầu, chỉ còn lại bóng dáng của Triệu Thanh Hà.
4 năm trước, mẹ Lý Kì dùng thời gian 10 năm xây dựng gia tộc hạng ba của nhà họ Lý trở thành gia tộc hàng đầu với khối tài sản hàng chục nghìn tỷ!
Nhưng ông ngoại Lý Thành và bác Lý Kiệu sợ mẹ giao tập đoàn cho anh, vì thế âm mưu đoạt quyền.
Mẹ toàn thân đều là máu, dẫn anh trốn đến bên bờ sông Tiềm Long, nhưng vẫn bị bọn họ đuổi tới!
Anh bị mẹ đẩy vào sông Tiềm Long, mà mẹ lại bị anh trai Lý Kiệu của bà, một dao đâm vào lồng ngực!
Anh ở trong sông Tiềm Long, giống như con chó chết, trôi dạt một km.
Không phải không có ai nhìn thấy, mà đều sợ gây ra phiền phức, không có ai nguyện ý cứu anh!
Trong lúc anh bất lực, tuyệt vọng, cho rằng mình sắp chết, là Triệu Thanh Hà đêm hôm chạy tới vớt anh lên!
Dưới sự chăm sóc chu đáo của cô, anh mới giữ được mạng!
Chương 5
Sau đó, anh và Triệu Thanh Hà tự định chuyện cả đời, đi đăng ký kết hôn.
Nhưng, cái chết của mẹ là một cái gai trong lòng anh, một nhát dao đâm mạnh!
Trong lòng anh có một ngọn lửa cháy hừng hực, ngọn lửa trả thù!
Anh không cam lòng, anh muốn trả thù cho mẹ, anh muốn đòi lại công bằng cho mẹ!
Vì thế từ biệt Triệu Thanh Hà, đi tòng quân.
Sau đó bốn năm, anh chưa từng xem mạng của mình là mạng!
Dưới sự kích thích của mối thù của mẹ, ở trong nỗi nhớ về Triệu Thanh Hà, cuối cùng, dị huyết trong cơ thể thức tỉnh, từ trong núi xác biển máu, dựa vào dị huyết trong người và một vài kỳ ngộ, anh đã giết trở ra!
Chân giẫm lên núi xác, xương trắng đúc vương tọa!
Càn quét cường địch, một tay trấn định quần hùng!
Anh giết tới nỗi địch quốc khiếp sợ, trở thành tôn vị vô thượng – Chiến thần chi chủ, môn đồ khắp thiên hạ!
Vốn hôm nay sau khi duyệt quân, anh định trở về, tiêu diệt nhà họ Lý, trả thù cho mẹ.
Đồng thời cho Triệu Thanh Hà một cuộc sống hạnh phúc!
Nhưng anh không ngờ, khi anh muốn thực hiện lời hứa, khi anh muốn cho Triệu Thanh Hà một đời vinh hoa, người phụ nữ anh yêu, vợ của anh, ân nhân cứu mạng của anh, đang bị người ta sỉ nhục!!
Gọi video trực tiếp tới điện thoại của anh!!
Sỉ nhục vô cùng lớn!
Đồng thời, trong lòng Vương Bác Thần lửa giận bừng bừng, sau khi anh rời khỏi Hà Châu, ngay cả Triệu Thanh Hà cũng không có phương thức liên lạc của anh, là ai đã tiết lộ phương thức liên lạc của anh?
Còn nữa, là ai đang ám toán Triệu Thanh Hà?
Anh rõ ràng cho người âm thầm bảo vệ Triệu Thanh Hà, tại sao lại xuất hiện chuyện như này? Tại sao không có ai báo cáo với anh?
Rốt cuộc là ai đang ngăn cản tất cả chuyện này?
Có người đang cố ý nhằm vào anh!
“Muốn xem tao chơi vợ mày như thế nào không?”
“Triệu Thanh Hà là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt!”
“Rất kích thích nhỉ? Lát nữa còn có trò vui hơn. Hừ hừ hừ, tao thích loại thiếu phụ như vợ của mày, tao đã nôn nóng muốn biết hương vị của cô ta rồi.”
Nụ cười âm hiểm biến thái đó của Hồ Hách…
Những âm thanh này giống như ma chú của ma quỷ, không ngừng đan xen trong đầu của Vương Bác Thần, không ngừng phá vỡ lý trí của anh!
Giống như một thanh đao, từ từ, từ từ, quấy trong tim của anh!
“Aaaaaaa…”
Vương Bác Thần cắn răng, nắm chặt tay, đau lòng gầm lên, tiếng gầm giống như mãnh thú đang phát điên, sát khí bức người, phóng thẳng lên trời!
Tầng mây trên trời bị sát khí ngập trời của Vương Bác Thần phá tan!
Lúc này, thành phố Hà Châu.
Sản nghiệp dưới trướng nhà họ Hồ, phòng tổng thống của câu lạc bộ Hồng Trần.
“Coi tao chơi vợ mày như thế nào không?”
Vương Bác Thần vừa kiểm duyệt xong ba trăm ngàn đại quân ở biên giới thì nhận được một cuộc video call, đối diện là một thanh niên để trần nửa người trên, nở nụ cười vô cùng kinh tởm và ngang ngược.
Không khỏi nhíu mày: “Bị bệnh à?”
Trong video.
Người thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…”
Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu!
Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà!
Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ?
Bụp!
Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện.
Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên!
Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà.
Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi.
Nhưng hiện nay…
Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là ai?”
Lửa giận đột nhiên xuất hiện của Vương Bác Thần khiến nguyên soái và các tướng quân của tổ chức Thần Thiên Các thần bí nhất thuộc quân bộ Nước R vô cùng cung kính ở đằng sau kinh ngạc một trận.
Hôm nay, người cùng Vương Bác Thần kiểm duyệt ba trăm nghìn đại quân biên giới là các Chiến thần, Chiến vương, Chiến tướng, Huyết Sát.
Mỗi một người bọn họ đều có tài năng quân sự cực kỳ xuất chúng, mỗi một người đều là Vương Bác Thần bồi dưỡng, quốc chủ thân phong. Thả một người ra, cũng có thể trở thành tồn tại đỉnh tiêm nhất của một nước! Giẫm chân một cái thì có thể khiến thế giới chấn động.
Bọn họ kinh ngạc nhìn sang Vương Bác Thần, cho rằng có biến của quân địch.
Lập tức từng người giống như kiếm sắc rút khỏi bao, nạp đầy đạn, bất cứ lúc nào cũng có thể giết địch!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến Vương Bác Thần là Chiến thần chi chủ mất khống chế như vậy?
Trong video, người phụ nữ tên Triệu Thanh Hà lúc này đang ngủ say, giống như bị người ta bỏ thuốc.
Trái tim của Vương Bác Thần bỗng siết lại, vợ của anh bị người ta ám toán rồi!
Bốp!
Hồ Hách tát một cái vào mặt Triệu Thanh Hà, khẽ liếm môi, thần thái vặn vẹo, sự dữ tợn bỗng xuất hiện: “Rất kích thích nhỉ? Lát nữa còn có trò hay hơn. Hừ hừ hừ, tao thích loại thiếu phụ như vợ của mày, tao đã nôn nóng muốn biết hương vị của cô ta rồi.”
“Mày là ai? Đừng động vào cô ấy!”
Sự giận dữ khiến toàn thân Vương Bác Thần phát run, trên trán nổi đầy gân xanh.
Nhưng anh sợ chọc giận đối phương sẽ khiến sự tình trở lên càng xấu hơn, vì vậy cố cắn răng, áp chế sát ý ngập trời trong lòng, ra ám hiệu cho thư ký quân sự Tư Lam tiến hành định vị theo dõi.
Chương 2
Khẽ nói: “Mày muốn cái gì? Tao đều cho.”
“Mày đều có thể cho tao sao?”
Hồ Hách cười u ám: “Được, vậy quỳ xuống trước cho tao, xem thử thành ý!”
Bụp!
Vương Bác Thần không chút do dự mà quỳ xuống!
Chỉ cần có thể ổn định đối phương, không để Triệu Thanh Hà bị tổn hại, anh có thể quỳ!
Đồng thời, anh ra ám hiệu với thủ hạ, nhanh chóng bắt đầu định vị vị trí của tín hiệu này.
Điều anh có thể làm bây giờ chính là ổn định đối phương!
“Thần chủ!”
Đám nguyên soái tướng quân Chiến thần, Chiến vương, Chiến tướng, Huyết Sát ở đằng sau đều bị dọa cho không kịp trở tay, hoảng sợ quỳ xuống theo!
Đó là thần chủ, anh quỳ rồi, anh vậy mà quỳ xuống rồi! Ai có cái gan lớn như vậy!
Bụp!
Ba trăm nghìn đại quân biên giới nhìn thấy thần chủ quỳ xuống, không hề do dự mà quỳ xuống!
Bầu không khí tĩnh lặng, có thể nghe thấy tiếng kim rơi, nhưng cũng có sát khí ngập tràn!
Dù là quốc chủ của Nước R, thần chủ cũng có thể ngồi ngang bằng.
Thần chủ quỳ, điều này là nỗi nhục của Thần Thiên Các.
Là sự sỉ nhục của tất cả tướng sĩ Nước R!
Quân uy, không thể bị hạ.
Thần chủ, không thể nhục.
Bọn họ quan sát Vương Bác Thần, chỉ cần anh lệnh một tiếng, bất luận là ai, bất luận đất nước nào, đều sẽ bị nghiền thành bột.
Thủ hạ trong tối làm một thế tay, đã tra được vị trí!
“Thật là con chó ngoan, thật nghe lời, đồ ngu, ông đây trêu mày đấy.”
Nhìn thấy Vương Bác Thần nghe lời như vậy, Hồ Hách lập tức cảm thấy vô vị, cầm cái roi da lên quất mạnh vào người Triệu Thanh Hà đang hôn mê, mắng: “Mẹ nó chứ thật ngu xuẩn, nói quỳ thì quỳ, thật mất con bà nó hứng. Lát nữa ông đây sẽ gửi một phần video chơi vợ của mày cho, để đồ ngu xuẩn như mày thấy cái gì gọi là đàn ông thật sự!”
Nói xong, cầm roi da nở nụ cười tà mị mà quất lên người Triệu Thanh Hà.
Video bị ngắt kết nối.
Rắc!
Điện thoại vậy mà bị Vương Bác Thần bóp nát!
Lồng ngực của anh phập phồng dữ dội, hai mắt đỏ ngầu, lệ khí trào ra, sát khí giống như ngưng thực, bốc lên.
Nhiệt độ xung quanh đều hạ xuống.
“Ở đâu!!”
Câu này được rít ra từ trong kẽ răng của Vương Bác Thần.
Giọng điệu cực kỳ đáng sợ, giống như truyền ra từ địa ngục, đám người tam đại Chiến thần, không khỏi lạnh cả người, vẻ mặt lộ ra sự sợ hãi.
Chương 3
Anh, Vương Bác Thần, là các chủ của Thần Thiên Các – tổ chức đỉnh cấp nhất của quân bộ Nước R. Bồi dưỡng ra các Chiến thần, Chiến vương, Chiến tướng, Huyết Sát, Thiên Cương, Địa Sát, uy chấn ở biên giới, quét sạch mọi kẻ địch!
Anh khiến Chiến thần bốn phương nghe tiếng mà sợ, được gọi là Chiến thần chi chủ! Quốc chủ của Nước R phong anh là Chiến thần chi chủ, quản lý tất cả Chiến thần, là chí tôn trong quân!
Anh, cầm kiếm xông về Nam Hải, một kiếm quét qua, dọa lui cả hạm đội của Nước Mỹ, dọa cho nước Nhật đóng cửa biển không dám ra ngoài, uy chấn tới mức các nước Nam Hải cúi đầu xưng thần, không dám nổi tâm tư khác!
Nhưng hiện nay, anh vậy mà bị người ta sỉ nhục như vậy, thậm chí còn dùng người phụ nữ của anh để kìm hãm anh!
Vừa nghĩ tới sắc mặt tuyệt vọng, tiếng khóc nhục nhã của Triệu Thanh Hà trong video!
Trái tim của Vương Bác Thần như bị dao rạch! Vô cùng đau đớn!
“Thần chủ, tín hiệu vừa rồi định vị ở câu lạc bộ Hồng Trần của thành phố Hà Châu, đối chiếu dựa theo thông tin hiển thị trong video, chắc chắn là ở phòng số 808 của câu lạc bộ Hồng Trần.”
Vừa rồi khi anh đang kéo dài thời gian, người của cả tổ kỹ thuật của Thần Thiên Các đều tra tìm thông tin chính xác.
Tổ thông tin của Thần Thiên Các, đều là do nhân viên kỹ thuật hàng đầu thế giới hợp thành!
Chỉ cần cho bọn họ một thông tin, trong vài phút thì có thể tra được mọi thứ.
“Câu lạc bộ Hồng Trần ở Hà Châu…”
“Triệu Thanh Hà…”
Khóe miệng của Vương Bác Thần không ngừng mấp máy, vào khoảnh khắc này, trên mặt anh xuất hiện vô số loại cảm xúc, sắc mặt cuối cùng trở lên âm trầm, dữ tợn, sát khí đằng đằng!
Lập tức chạy về phía sân bay, vừa quay đầu quát: “Lập tức sắp xếp máy bay chiến đấu cho tôi, tôi muốn trong thời gian ngắn nhất bay tới Hà Châu!”
Xảy ra chuyện rồi!
Xảy ra chuyện lớn rồi!
Tam đại Chiến thần, bốn đại Chiến vương, tám đại Chiến tướng, mười hai Huyết Sát của Thần Thiên Các đều thay đổi sắc mặt, trên mặt lộ vẻ kinh sợ!
Bọn họ đi theo Vương Bác Thần nam chinh bắc chiến nhiều năm như vậy, vô số lần bò ra từ trong đống xác chết, cũng chưa từng thấy Vương Bác Thần mất khống chế như vậy!
Đây là lần đầu tiên, bọn họ cảm nhận được, Vương Bác Thần điên rồi!
Đến sân bay, Lâm Chấn Thiên – Chiến thần Chấn Thiên ổn trọng nhất trong tam đại Chiến thần đã phản ứng lại, vội vàng chặn lại nói: “Thần chủ, không có lệnh của quốc chủ mà về nước, sợ là sẽ gây ra một ít hiểu lầm.”
“Hiểu lầm? Nói tôi tạo phản?”
Vương Bác Thần cười mỉa, đôi mắt đỏ ngầu gằn giọng nói: “Mẹ kiếp vợ của tôi sắp bị người ta bắt nạt tới chết rồi, còn sợ hiểu lầm!! Cút ra cho tôi!”
Sát khí!
Sát khí vô biên!
Tỏa ra từ trên người Vương Bác Thần!
Bá khí chấn nhiếp khiến Lâm Chấn Thiên cả người run lên, trong lòng những người còn lại thì kinh sợ!
Chương 4
Bọn họ dường như nhìn thấy núi xác biển máu, xác chất thành núi…
Tam đại Chiến thần, lại không có một ai dám nói thêm một câu.
Thấy Vương Bác Thần nhảy lên máy bay chiến đấu, tất cả mọi người đều biết, xảy ra chuyện lớn rồi!
Trời sập rồi!
Trong tam đại Chiến thần, Kiều Thanh Phong – Chiến thần Thanh Phong tính tình nóng nảy, bạo sát nhất đã gầm lên: “Con mẹ nó chứ, thần chủ bị người ta sỉ nhục, 100 ngàn quân của Sát bộ theo ông đây về nước, giết người!”
Vũ Trọng Thiên – Chiến thần Trọng Thiên ánh mắt lạnh lẽo như rắn độc, u ám nói: “100 ngàn người của Thiên bộ, theo tôi hộ tống thần chủ về nước.”
Kiều Thanh Phong là một người không có đầu óc, Vũ Trọng Thiên âm hiểm như rắn độc, hai người này vì thần chủ có thể chết!
Cho nên, Lâm Chấn Thiên ổn trọng chín chắn không có ngăn cản, bởi vì bây giờ ai ngăn cản người đó chết, cho dù là anh em!
Nhưng trọng địa ở biên giới, không thể không quản. Một khi xảy ra chuyện thì là kiếp nạn của Nước R!
“100 ngàn người của Quốc bộ, trấn thủ nơi này cho tôi! Tôi hộ tống thần chủ về nước!”
Mà lúc này, Vương Bác Thần trên máy bay, trong hai mắt tràn ngập tơ máu, tức giận gằn lên: “Bay tới Hà Châu của Nước R cho tôi! Tôi muốn trong thời gian ngắn nhất bay tới thành phố Hà Châu! Ngay lập tức! Tăng tốc lên mức nhanh nhất cho tôi!”
Lúc này, máy bay chiến đấu đã xuất hiện tiếng nổ, phi công vội nói: “Thần chủ, máy bay đã gần tới cực hạn, nhanh nữa tôi sợ máy bay chiến đấu không chịu được.”
Tuy nhiên Vương Bác Thần lúc này sớm đã giống như ma điên, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, cứu Triệu Thanh Hà!
Anh không nói gì, nắm cần gạt động cơ, trực tiếp kéo kịch!
Ầm!
Máy bay chiến đấu lần nữa lại phát ra tiếng nổ!
Thân máy bay thậm chí xuất hiện sự run rẩy nhẹ.
Phi công bị dọa cho mặt mày tái nhợt, không dám nói nhiều một câu!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Khiến cho thần chủ đối mặt với mười mấy vị Chiến thần của liên quân các nước đều không thay đổi sắc mặt, vậy mà trở lên điên cuồng mất khống chế như vậy?
Nước mắt, làm mờ hai mắt của Vương Bác Thần, hai tay của anh nắm chặt, lòng bàn tay bị móng tay cắm vào, máu tươi rỉ ra, nhưng anh lại không nhận ra!
Trong đầu, chỉ còn lại bóng dáng của Triệu Thanh Hà.
4 năm trước, mẹ Lý Kì dùng thời gian 10 năm xây dựng gia tộc hạng ba của nhà họ Lý trở thành gia tộc hàng đầu với khối tài sản hàng chục nghìn tỷ!
Nhưng ông ngoại Lý Thành và bác Lý Kiệu sợ mẹ giao tập đoàn cho anh, vì thế âm mưu đoạt quyền.
Mẹ toàn thân đều là máu, dẫn anh trốn đến bên bờ sông Tiềm Long, nhưng vẫn bị bọn họ đuổi tới!
Anh bị mẹ đẩy vào sông Tiềm Long, mà mẹ lại bị anh trai Lý Kiệu của bà, một dao đâm vào lồng ngực!
Anh ở trong sông Tiềm Long, giống như con chó chết, trôi dạt một km.
Không phải không có ai nhìn thấy, mà đều sợ gây ra phiền phức, không có ai nguyện ý cứu anh!
Trong lúc anh bất lực, tuyệt vọng, cho rằng mình sắp chết, là Triệu Thanh Hà đêm hôm chạy tới vớt anh lên!
Dưới sự chăm sóc chu đáo của cô, anh mới giữ được mạng!
Chương 5
Sau đó, anh và Triệu Thanh Hà tự định chuyện cả đời, đi đăng ký kết hôn.
Nhưng, cái chết của mẹ là một cái gai trong lòng anh, một nhát dao đâm mạnh!
Trong lòng anh có một ngọn lửa cháy hừng hực, ngọn lửa trả thù!
Anh không cam lòng, anh muốn trả thù cho mẹ, anh muốn đòi lại công bằng cho mẹ!
Vì thế từ biệt Triệu Thanh Hà, đi tòng quân.
Sau đó bốn năm, anh chưa từng xem mạng của mình là mạng!
Dưới sự kích thích của mối thù của mẹ, ở trong nỗi nhớ về Triệu Thanh Hà, cuối cùng, dị huyết trong cơ thể thức tỉnh, từ trong núi xác biển máu, dựa vào dị huyết trong người và một vài kỳ ngộ, anh đã giết trở ra!
Chân giẫm lên núi xác, xương trắng đúc vương tọa!
Càn quét cường địch, một tay trấn định quần hùng!
Anh giết tới nỗi địch quốc khiếp sợ, trở thành tôn vị vô thượng – Chiến thần chi chủ, môn đồ khắp thiên hạ!
Vốn hôm nay sau khi duyệt quân, anh định trở về, tiêu diệt nhà họ Lý, trả thù cho mẹ.
Đồng thời cho Triệu Thanh Hà một cuộc sống hạnh phúc!
Nhưng anh không ngờ, khi anh muốn thực hiện lời hứa, khi anh muốn cho Triệu Thanh Hà một đời vinh hoa, người phụ nữ anh yêu, vợ của anh, ân nhân cứu mạng của anh, đang bị người ta sỉ nhục!!
Gọi video trực tiếp tới điện thoại của anh!!
Sỉ nhục vô cùng lớn!
Đồng thời, trong lòng Vương Bác Thần lửa giận bừng bừng, sau khi anh rời khỏi Hà Châu, ngay cả Triệu Thanh Hà cũng không có phương thức liên lạc của anh, là ai đã tiết lộ phương thức liên lạc của anh?
Còn nữa, là ai đang ám toán Triệu Thanh Hà?
Anh rõ ràng cho người âm thầm bảo vệ Triệu Thanh Hà, tại sao lại xuất hiện chuyện như này? Tại sao không có ai báo cáo với anh?
Rốt cuộc là ai đang ngăn cản tất cả chuyện này?
Có người đang cố ý nhằm vào anh!
“Muốn xem tao chơi vợ mày như thế nào không?”
“Triệu Thanh Hà là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt!”
“Rất kích thích nhỉ? Lát nữa còn có trò vui hơn. Hừ hừ hừ, tao thích loại thiếu phụ như vợ của mày, tao đã nôn nóng muốn biết hương vị của cô ta rồi.”
Nụ cười âm hiểm biến thái đó của Hồ Hách…
Những âm thanh này giống như ma chú của ma quỷ, không ngừng đan xen trong đầu của Vương Bác Thần, không ngừng phá vỡ lý trí của anh!
Giống như một thanh đao, từ từ, từ từ, quấy trong tim của anh!
“Aaaaaaa…”
Vương Bác Thần cắn răng, nắm chặt tay, đau lòng gầm lên, tiếng gầm giống như mãnh thú đang phát điên, sát khí bức người, phóng thẳng lên trời!
Tầng mây trên trời bị sát khí ngập trời của Vương Bác Thần phá tan!
Lúc này, thành phố Hà Châu.
Sản nghiệp dưới trướng nhà họ Hồ, phòng tổng thống của câu lạc bộ Hồng Trần.
Bình luận facebook