-
Chương 401-405
Chương 401 Tà Ảnh Nhị phẩm... Đứng lên! (2)
Ngô thiên cảm thấy thật nghẹn khuất, thực lực của hắn ta mạnh hơn so với La Hồng nhưng sau nhiều lần vẫn luôn bị La Hồng áp chế, bị La Hồng tính kế.
Nhưng, La Hồng lại ngay ngoài sáng giết đồng giáp thi trước mặt hắn ta, Ngô thiên có thể làm sao bây giờ?
Phật ốc của hắn ta như nổ tung, lung lay sắp đổ, trên vách tường đây vết nứt.
Nhưng không thể nổ được, một khi nổ tung, thủy triều hắc ám sẽ cắn nuốt hắn ta.
Ngô thiên cắn răng, tiếp tục chống đỡ!
Chỉ cần chống đỡ qua thủy triều hắc ám là được rồi, thủy triều hắc ám sẽ không kéo dài quá lâu.
Trong miệng Ngô Thiên ho ra máu, khí tử linh trong cơ thể đang không ngừng ăn mòn hắn ta.
Trong Phật ốc.
La Hồng chậm rãi mở mắt ra, phun ra một ngụm trọc khí.
Hắn vô cùng kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Ngô Thiên.
"Thế mà vẫn có thể chống đỡ?"
La Hồng chép miệng, không hổ là cường giả hạng ba Địa Bảng Đại Sở, đúng là kiên cường khiến người cảm động.
Đây là sự kỳ diệu của sinh mệnh!
La Hồng quyết định sẽ vì hắn ta mà làm chút gì đó.
Tâm thần vừa động, cùng một đạo tà ảnh bố trí ở ngoài phòng thay hình hoán vị.
La Hồng, đã hoàn toàn hồi phục thương thế, nháy mắt xuất hiện phía sau một con ngân giáp thi, hơn nữa, kiếm khí trong cơ thể mạnh mẽ trào dâng, chồng lên kiếm khí, phóng thích kiếm Hóa Long.
Phụt!
Một kích chém nát ngân giáp thi!
Dĩ nhiên là động tĩnh này không thể gạt được Ngô Thiên.
Ngô Thiên trừng mắt, không tin được mà nhìn La Hồng hành động thoải mái trong thủy triều hắc ám, nháy mắt đã không bình tĩnh được nữa.
"Sao có thể?!"
Sau khi hút khô khí Tử Linh của một con ngân giáp thi đã chết, La Hồng đi về phía Ngô Thiên đang khó tin, khẽ mỉm cười rồi nháy mắt rút lui.
Ngô thiên cơ hồ muốn phát điên khi nhìn thấy một con Kim Thi xuất hiện!
Phụt!
Kiếm khí Lôi Trì của Ngô Thiên đã bị gõ nát, nếu trong trạng thái toàn thịnh, bị ba con Kim Thi vây ẩu, hắn ta sẽ chẳng sao cả, nhưng giờ phút này, trong thể nội bị khí Tử Linh tra tấn, ngoài bị Kim Thi đánh.
Ngô Thiên không ngừng ho ra máu, cả người máu thịt mơ hồ, phát ra tiếng gào thét thê lương.
"La Hồng! Ngươi đáng chết! Ta có biến thành quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi!"
Tiếng gào thét thê lương của Ngô Thiên quanh quẩn trong thành.
La Hồng híp mắt, nhìn Ngô Thiên, nhìn trạng thái như phát điên của hắn ta, nụ cười dần tắt.
Chẳng nhiều lời, hắn lại tới gần một con ngân giáp thi, sau một hồi khổ chiến hắn hút khô khí Tử Linh của đối phương.
Lại có thêm một con Kim Thi bị tử khí trong phòng Ngô thiên hấp dẫn, xông về phía Ngô Thiên.
Bốn con Kim Thi vây ẩu, Ngô thiên càng bị đánh thảm.
Ngô Thiên hiểu, lúc này... Xem như hắn ta chạy trời không khỏi nắng.
Hắn ta cười thảm.
"Không nghĩ tới thế mà Ngô Thiên ta sẽ chết ở nơi này..."
"Thế mà lại phải chết thê thảm như vậy, không cam lòng a... Thật không cam lòng a..."
Ngô thiên cười thảm, cao giọng cười thảm.
Sau đó, hắn ta nhìn chằm chằm La Hồng đầy sát khí: "Ta có chết cũng sẽ không để ngươi được tốt!"
"Tất cả mọi người trong Phật ốc nghe đây, La Hồng không chết!
Hắn có thể hành động thoải mái trong thủy triều hắc ám! Những hành thi này đều là do La Hồng dẫn tới! Hắn là vương giả trong thủy triều hắc ám, các ngươi không giết hắn, cuối cùng sẽ bị hắn giết bỏ từng người!"
"Nhớ kỹ, thừa dịp hừng đông, lúc thủy triều hắc ám rút đi, giết La Hồng!"
"Giết chết La Hồng!"
Âm thanh thê lương của Ngô Thiên vang vọng trên không thành Tần Quảng.
Tất cả mọi người trốn trong Phật ốc đều bối rối.
La Hồng chưa chết?
Hắn có thể tự do hành động trong thủy triều hắc ám? Còn ám sát Ngô Thiên?
"Ngô thiên ta... Hận! Thế giới này vẫn luôn bất công với ta!"
Ngô Thiên rống giận.
Ngay sau đó, thân thể vốn đã bị thương nặng của hắn ta chợt bộc phát ra sức mạnh mạnh mẽ tuyệt đối Lôi Trì trên đỉnh đầu Ngô Thiên tỏa ra quang mang vạn trượng, trong Lôi Trì, một thanh kiếm nổi lên, đó là một thanh bảo kiếm lôi vòng cung quấn quanh!
"Ngô gia, Lôi Tước!"
Ngô Thiên nói.
Dứt lời, hắn ta chẳng màng tới khí Tử Linh đang bùng nổ trong cơ thể, trong nháy mắt, một kiếm phóng ra.
Vết nứt giăng đầy trên kiếm Lôi Tước, ngay sau đó, vỡ nát, vô số kiếm mang càn quét như muốn chẻ thủy triều hắc ám này ra.
Lôi hình cung lớn tạo thành kiếm mang càn quét qua, đất trời như nứt toác!
La Hồng nháy mắt thay đổi vị trí với tà ảnh, về tới Phật ốc.
Dưới kiếm mang kích động, bốn Kim Thi bị chém chết, tà ảnh mà La Hồng di hình hoán ảnh lưu lại cũng là bị trảm bạo trong nháy mắt Nơi Phật ốc của Ngô Thiên ở chia năm xẻ bảy, biến thành đất bằng.
Ỗ giữa, khí tử linh trong thân thể Ngô thiên trào dâng, máu thịt của hắn ta bắt đầu bị cắn nuốt từng chút từng chút, cuối cùng, hóa thành một bộ xương trắng.
Khí tử linh trong thủy triều hắc ám bạo động.
Bốn kim giáp thi hiện lên, khí cơ khủng bố mà mạnh mẽ kích động giữa màn đêm đen khiến thuỷ triều hắc ám như cuốn lên ngàn con sóng lớn!
Kim giáp thi, chiến lực Nhị phẩm đỉnh phong!
Cho dù có là Ngô Thiên mà bị bốn kim giáp thi vây ẩu cũng hẳn phải chết!
Ngoại trừ bốn kim giáp thi, còn có rất nhiều ngân giáp thi bị chém chết sau đó Kim Thi hiện lên ...
Khí tử linh của thuỷ triều hắc ám dường như bạo động!
Cửa thành.
Đôi mắt to của Quỷ Bà sáng lên.
"Khặc khặc khặc... Cuối cùng cũng có người chết"
Bàn tay tiều tụy Quỷ Bà đột nhiên nắm lại, ngay sau đó, phía trên bộ xương cốt của Ngô Thiên có một bàn tay màu đen vươn ra.
Bàn tay nắm lấy một cái, Ngô thiên biến thành thịt nát, lại là hóa thi dầu, bị Quỷ Bà kéo đi, chui vào bên trong đèn lồng màu xanh lục.
Bốn kim giáp thi lạnh băng vô tình quét mắt bốn phía, rất nhanh đã tìm được đống tử khí tỉnh thuần kia.
Ngô Thiên đã chết, bọn chúng đã mất đi mục tiêu.
Tử khí bị bốn con kim giáp thi bóp nát bị bọn chúng hấp thu, sau đó, bọn chúng giống như mất đi mục tiêu, bắt đầu lang thang không có mục tiêu, bắt đầu gõ cửa từng gian Phật ốc.
Những cường giả có mặt trong Phật ốc đều sợ hãi!
Ngô Thiên... Đã chết!
Cường giả hạng ba Địa Bảng Đại Sở, tương lai hắn ta nhất định trở thành cường giả Thiên Bảng nhưng hắn ta cứ như vậy mà chết!
Chết vô cùng thê thảm!
Chương 402 Tà Ảnh Nhị phẩm... Đứng lên! (3)
Trong Phật ốc, Ngô Mị Nương hoảng hốt, La Hồng không chết, mà ngược lại là Ngô thiên chết?
Bóng đen bao phủ trong lòng nàng từ trước đến giờ, Ngô Thiên, cứ như vậy mà chết rồi?
Tất cả mọi người có thể nghe được trong tiếng cười thảm thê lương cuối cùng kia của Ngô Thiên là sự không cam lòng và bất đắc dĩ.
Ngô Thiên hận vận mệnh bất công.
Hắn ta rõ ràng có thiên phú và thực lực mạnh mẽ tuyệt đối đến cực điểm, nhưng lại bởi xuất thân dòng thứ của Ngô gia mà mất đi tư cách tranh đoạt vị trí kiếm chủ Ngô gia.
Mà bây giờ còn là bị La Hồng giết chết, chết thảm trong bí cảnh Địa Tạng.
Lời nói của Ngô thiên trước khi chết như chiêu cáo thiên hạ để cho tất cả mọi người nghe rõ ràng.
Là La Hồng bẫy giết y!
Một tên Tứ phẩm bẫy giết Nhị phẩm Địa Bảng Đại Sở!
Mà lời khuyên cuối cùng của Ngô Thiên nói rằng mọi người phải giết La Hồng khi thuỷ triều hắc ám rút đi khiến rất nhiều người rùng mình.
La Hồng có thể hành động tự do trong thuỷ triều hắc ám, thậm chí có thể lợi dụng hành thi tới để giết người, nếu La Hồng có thể hố chết Ngô thiên, ở đây ai có thể chống đỡ được để không bị La Hồng hố chết?!
Trong lúc nhất thời, hàn khí lại dâng lên trong lòng mọi người!
Sát khí trong lòng rất nhiều người nhanh chóng bành trướng, trong lòng âm thầm xác định, lúc thuỷ triều hắc ám rút đi cũng là lúc giết La Hồng!
Tình hình nháy mắt vắng lặng lại.
Chỉ còn lại âm thanh kim giáp thi dẫn theo rất nhiều hành thi đấm cửa Phật ốc.
Nhưng, không có tử khí tỉnh thuần kích thích, những kim giáp thi này cũng không gõ cửa quá kịch liệt.
Cùng lúc đó.
Bên ngoài.
Trên núi Vô Lượng, Vọng Xuyên Tự.
Phía trên Diễn Võ Trường.
Từng vị võ tăng ngồi xếp bằng tạo nên một uy thế Phật vận khổng lồ khiến rất nhiều cao thủ Nhất phẩm cũng không dám gây chuyện.
Mà chung quanh Vọng Xuyên Tự, có rất nhiều cao thủ Nhất phẩm đang lượn lờ.
Bỗng nhiên, trong lòng cường giả Nhất phẩm đến từ vương triều Đại Sở có cảm giác, gã nâng tay lên, một quyển sách xuất hiện ở trong tay gã.
Gã mở ra quyển sách, lật đến Địa Bảng, có thể nhìn thấy trên tên của Ngô thiên đệ tam Địa Bảng đã thấm ra máu tươi, hoàn toàn mơ hồ.
Bên ngoài vì điều này mà hoàn toàn ngưng trọng.
"Ngô thiên... chết rồi?"
"Không thể tin được... Yêu nghiệt của Ngô gia, Ngô Thiên chết rồi?!"
"Làm sao lại thế? Ngô Thiên chính là đệ tam Địa Bảng, Nhất phẩm bình thường cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn ta, làm sao hắn ta lại chết?"
"Ai giết?"
Một lúc sau có người ân trần nói:
"Nghe nói Ngô Thiên xuống bí cảnh Địa Tạng là để giết La Hồng... Lẽ nào là bị La Hồng giết?"
Không khí toàn bộ Diễn Võ Trường tức khắc vì điều này mà cứng lại.
Cái này... có khả năng sao?
Sâu trong bí cảnh Địa Tạng.
Có một đạo bạch quang đang lập loè, đó là một người mặc đạo bào, đạo nhân tiên phong đạo cốt.
Hắn ta ngồi nghiêng trên lưng bạch hạc, bạch hạc đập cánh, bay hết tầng này đến tầng khác, như bay về phía vực sâu vô tận.
Dần dần, ở trong mắt đạo nhân.
Nữ tăng mặc bạch bào ngồi xếp bằng trên một đài sen màu đen hiện ra ở trong mắt hắn ta.
Thuỷ triều hắc ám chưa rút đi.
Nhưng, đã có xu thế muốn rút đi.
Sau khi kim giáp thi dẫn theo rất nhiều hành thi phá cửa không có kết quả, có lẽ chúng cảm ứng được thuỷ triều hắc ám sắp rút nên rối rít rút đi như chưa từng xuất hiện trong đất trời.
La Hồng cảm ứng được hành thi đang rút lui, đau lòng vô cùng, cảm giác như thua lỗ mấy trăm triệu, những thứ đó đều là lực Tà Sát đó!
Cả đất trời im ắng.
La Hồng tra xét một phen, sau khi xác định hành thi đều đã rút đi, hắn phiêu nhiên ra khỏi Phật ốc.
Bạch y trên người hắn tung bay, đạp trên mặt đất lạnh lẽo của Cổ Thành.
Trên không trung, thủy triều hắc ám bắt đầu rút lui, lại có từng bông tuyết trắng bắt đầu phiêu đãng rơi xuống.
Chỉ trong nháy mắt đã rơi đầy đất, khiến cho trên mặt đất đều là tuyết trắng xóa.
La Hồng đi tới trước Phật ốc bị kiếm khí san thành bình địa.
Ngô Thiên chỉ còn lại bạch cốt ngồi xếp bằng, thê thảm lạnh lẽo.
Trong quyển sách da người, tên Ngô Thiên cũng biến mất trong cột đối tượng nhằm vào.
Điều này chứng minh Ngô Thiên đã chết thật.
La Hồng cảm khái rất nhiều.
Một Nhị phẩm, còn là một Nhị phẩm xếp hạng ba Địa Bảng vương triều Đại Sở.
Nếu ở bên ngoài, La Hồng gặp phải hắn ta, chết là không thể nghi ngờ.
Nhưng, Ngô Thiên lại bị hắn bẫy giết trong bí cảnh Địa Tạng.
"Cho nên... Vì cái gì mà ngươi phải nhất quyết tiến vào bí cảnh đâu?"
La Hồng lắc đầu.
Kẻ giết người ắt sẽ bị người giết. Nếu Ngô Thiên không nghĩ đến việc giết La Hồng hắn, hắn ta cũng không phải chết.
Đáng tiếc... Sinh mệnh chỉ có một lần, không có nếu.
"Nhị phẩm... Không thể lãng phí a"
La Hồng lấy Mặt Nạ Tà Quân ra, đột nhiên đeo trên mặt.
Đối mặt với bạch cốt Ngô Thiên đang ngồi xếp bằng, chậm rãi nâng tay lên.
"Không phải ngươi thành quỷ cũng không muốn buông tha cho ta sao?"
"Vậy thì..."
"Đứng lên!"
Tiếng La Hồng vang lên trầm thấp như ngâm xướng.
Tuyết lông ngỗng bay tán loạn, bay xuống trên bộ xương trắng của Ngô Thiên.
Bạch cốt không hề có động tĩnh.
Quả nhiên, cho dù có mang Mặt Nạ Tà Quân lên, muốn triệu hoán Tà ảnh tu sĩ Nhị phẩm vẫn rất khó, hắn đã cố hết sức.
La Hồng hít sâu một hơi, thử lại một lần nữa.
Vẫn thất bại.
Sau ba lần thất bại liên tục sẽ không có cách nào triệu hoán vong linh tà ảnh nữa.
Nên đối với lần thứ ba, La Hồng cũng không ôm kỳ vọng gì.
Vào lúc La Hồng ngâm xướng.
Sâu trong bí cảnh Địa Tạng.
Hàng mi cong cong của vị nữ tăng ngồi xếp bằng ở trên đài sen kia khẽ run rẩy, ngay sau đó, nàng chậm rãi mở mắt.
Trong mắt phản chiếu hành vi của La Hồng.
Nữ tăng cười, hai má lúm đồng tiền tựa hoa nở rộ, nàng vươn một ngón tay điểm một cái trên không trung.
Ong...
Trên đường dài, cổ thành có tuyết.
La Hồng mang mặt nạ Tà Quân, tóc bạc bay bay, hắn vốn không ôm hy vọng gì lại trợn mắt há hốc mồm nhìn một bóng dáng màu đen, chậm rãi bò dậy từ trong bóng bộ xương trắng của Ngô Thiên.
Chương 403 Chàng trai trẻ, song tu không? (1)
Thành... Thành công rồi?!
La Hồng trợn mắt há hốc mồm nhìn bóng đen chậm rãi bò ra từ trong bóng của Ngô Thiên.
Trong mắt hắn, bây giờ tất cả mỹ nhân thiên tiên trên thế giới có tụ hội lại đây cũng không đẹp bằng cảnh tượng này.
Đây chính là tà ảnh Nhị phẩm đó, từ trước đến giờ, đây là lần đầu tiên La Hồng triệu hoán thành công tà ảnh Nhị phẩm.
Mắt La Hồng sáng rực lên, mặc dù hắn phát hiện ra, lực tà sát trong đan điền mình đang cạn đi nhanh chóng, lấy lực tà sát dự trữ của hắn đại khái cũng chỉ triệu hoán được Tà Ảnh Ngô Thiên khoảng ba lần.
Một khi Tà Ảnh Ngô Thiên trong lúc chiến đấu bị hủy đến ba lần, La Hồng muốn duy trì tà ảnh Ngô Thiên tiến vào trạng thái chiến đấu lần nữa sẽ rất khó khăn.
Nói ngắn gọn, tà ảnh Nhị phẩm tuy tốt thật, nhưng sự tiêu hao năng lượng cũng rất lớn, lấy thực lực hiện giờ của La Hồng, rất khó có thể khống chế nó một cách hoàn mĩ, thậm chí, La Hồng còn không thể phóng thích hết sức mạnh của Tà Ảnh Ngô Thiên.
Theo lý mà nói, khi hóa thành tà ảnh, sức chiến đấu của tà ảnh sẽ mạnh hơn một chút so với sinh thời, nhưng tà ảnh Ngô Thiên lại không cường đại hơn, thậm chí, La Hồng muốn phát huy toàn lực của tà ảnh Ngô Thiên, tốc độ tiêu hao lực tà sát càng nhanh!
Nói ngắn gọn, tà ảnh Ngô Thiên này... Chính là một con thú nuốt vàng!
La Hồng gỡ mặt nạ Tà Quân xuống, lại vui sướng không thôi.
Được lắm, triệu hoán được tà ảnh Nhị phẩm, điều này chứng minh cái gì?
Chứng minh La Hồng hắn ít nhất cũng có đủ thủ đoạn để đối phó với cao thủ Nhị phẩm!
"Đáng tiếc, không đủ lực tà sát, thời gian sử dụng quá ít, vốn tưởng rằng, với lực tà sát của tà tu Tứ phẩm hiện giờ đã đủ ứng phó rồi, nhưng xem ra vẫn còn kém xa"
"Sau khi rời khỏi đây, phải bảo Hoàng Siêu dụ dỗ nhiều tà tu tới gây chuyện một chút, gia tăng dung lựng cho tà sát hải ...
La Hồng lẩm bẩm một câu.
Còn vì sao có thể triệu hoán thành công tà ảnh Nhị phẩm Ngô Thiên, La Hồng không cố gắng đi tìm hiểu nguyên nhân, chỉ cho rằng hôm nay vận khí của hắn không tôi.
Suy cho cùng, việc triệu hoán tà ảnh này vốn liên quan nhiều đến vận khí.
Có lẽ là vận khí tích lũy được từ lúc xuyên qua đến nay đã hóa thành giờ khắc đánh thức tà ảnh này.
La Hồng thu hồi mặt nạ Tà Quân, nhìn tà ảnh Ngô Thiên đang đứng thẳng kia một lần nữa.
Đôi mắt đỏ rực mang theo vài phần giãy giụa, lại có vài phần bạo ngược.
Trước khi chết, Ngô Thiên không cam lòng bao nhiêu, giờ phút này bạo ngược bấy nhiêu, trong đôi mắt đỏ rực như có làn khói đỏ không ngừng tỏa ra, trên thân mình đen kịt có bóng dáng xao động đang không ngừng nhảy lên.
Ngô Thiên hóa thành tà ảnh, thân hình càng thêm cao lớn, đạt tới hai thước, hơi thở đè ép như là sóng thần đang lao tới.
Y từ từ cúi xuống, nhìn chằm chằm La Hồng.
La Hồng cũng đối mắt với y.
Khóe miệng La Hồng khẽ giương lên, đã hóa thành quỷ rồi cũng không buông tha cho bản công tử....
Vậy thì dễ rồi, liền cho ngươi đến trở thành quỷ cũng không được La Hồng nhìn thấy sự giãy giụa trong tà ảnh Ngô Thiên, nhưng, phần nhiều vẫn là trung thành, đây là sự trung thành của tà ảnh đối với công pháp tu luyện Vong Linh Tà Ảnh.
Giống như một loại phép tắc trói buộc sức mạnh.
La Hồng nâng tay lên, điểm nhẹ vào mi tâm của Tà Ảnh Ngô Thiên.
Phanh!
Tà Ảnh Ngô Thiên tức khắc nổ tung.
Cùng lúc đó.
Thuỷ triều hắc ám bao phủ cả tòa thành Tân Quảng bắt đầu rút lui, tới nhanh, đi cũng nhanh...
Trong nháy mắt, bầu trời trở nên sáng ngời.
Nhưng, tuyết trắng tung bay lại mang theo mùi máu nhàn nhạt, giúp người ta hiểu rằng, khi bóng tối bao phủ khắp nơi đã xảy ra một cuộc thảm sát.
Một tuyệt thế thiên kiêu đệ tam Địa bảng đã chết thảm trong thuỷ triều hắc ám.
Trong Phật ốc.
Cửa còn chưa mở, từng đôi mắt từ trong phòng nhìn ra, thấy được La Hồng đang đứng trên đường cái.
Thuỷ triều hắc ám lui đi, rất nhiều người từ trong nhà đi ra.
Bọn họ thấy một La Hồng toàn thân nhuộm máu, nhưng trạng thái của hắn lại vô cùng tốt.
Giống như là, đối với hắn, rơi vào thuỷ triều hắc ám cũng giống như được gột rửa tinh thần vậy.
"Không thể nào... cho dù cao thủ Nhất phẩm mạnh nhất rơi vào thuỷ triều hắc ám cũng bị thương rất nặng, cần tiêu hao lượng lớn nguyên khí thiên địa mới có thể tiêu biến khí tử linh của thuỷ triều hắc ám, nếu không đủ nguyên khí, chỉ có thể dùng máu thịt của bản thân để diệt trừ"
"Vì sao La Hồng lại không có việc gì? Còn khỏe như vâm vậy...
Chẳng lẽ những gì Ngô Thiên nói trước khi chết đều là sự thật?"
"Đại khái phần lớn là đúng đấy, Ngô Thiên chết thảm thật ... Một đời làm thiên kiêu lại chết không rõ ràng ở trong bí cảnh này...
Lần này Ngô gia thiệt hại nặng rồi. "
Rất nhiều cao thủ Nhị phẩm đi ra từ trong phòng, nhìn xương trắng của Ngô Thiên bên trong hố sâu, cảm khái không thôi.
Nhưng phần hơn vẫn là rùng mình ớn lạnh.
Thiên kiêu hạng ba Địa Bảng của Đại Sở... Nhân vật bậc này trong tương lai nhất định có thể tiến vào Thiên bảng, trở thành bá chủ một phương.
Thế mà, lại cứ thế mất mạng tại một nơi như vậy..
Sự không cam lòng, oán hận, tiếng rống giận đầy thê lương của Ngô Thiên trước khi chết khiến cho mọi người sởn tóc gáy.
Chỉ có thể dùng một chữ để hình dung, thảm!
Mà chỉ có một người làm ra tất cả những việc này.
La Hồng!
Soạt một tiếng, ánh mắt của mọi người đều dừng trên người La Hồng đang đứng lặng trên phố dài.
Rất nhiều cao thủ Nhị phẩm cảnh giác nhìn chằm chằm La Hồng.
Thậm chí, có rất nhiều người bị lời nói cuối cùng Ngô Thiên làm cho dao động, có lẽ, có thể thừa dịp thuỷ triều hắc ám chưa đến, bọn họ có thể giết chết La Hồng.
Nếu không, một khi thủy triều buông xuống, La Hồng cũng có thể dùng phương thức giết chết Ngô Thiên giết bọn họ.
Chương 404 Chàng trai trẻ, song tu không? (2)
Điều khiến mọi người kinh sợ chính là đây, La Hồng có sức mạnh giết chết Nhị phẩm.
Tiêu Nhị Thất, Ngô Mị Nương cũng đi ra khỏi Phật ốc, nhìn La Hồng sừng sững hoàn hảo không tổn hao gì đứng trước xương cốt của Ngô Thiên, không biết nên nói gì.
La Hồng mang đến cho bọn họ càng ngày càng nhiều bất ngờ.
Ngô Thiên, tồn tại yêu nghiệt bậc này, cũng bị La Hồng giết chết.
Gia Luật Sách cũng nhìn chằm chằm La Hồng, cả người khẽ run, lần trước thấy La Hồng, y còn có thể đuổi đánh La Hồng, mà lúc này đây, chỉ bàn đến tu vi, La Hồng đã không kém gì y.
Gia Luật Sách là Tứ phẩm đỉnh phong, La Hồng cũng đã bước vào Tứ phẩm...
Hiện giờ Gia Luật Sách y còn là đối thủ của La Hồng sao?
Bản thân Gia Luật Sách cảm thấy rất nghi ngờ.
Dù sao thì, Gia Luật Sách y nếu không có ý niệm phụ thể, căn bản không thể giết được Nhị phẩm, mà La Hồng có thể.
Có lẽ, sau này sẽ có cơ hội so tài, Gia Luật Sách nheo mắt, y nhìn quanh bốn phía, một Nhị phẩm Kim Trướng Vương Đình sớm đã bộc lộ sát khí.
"La Hồng..."
"Hắn phải chết"
"Hắn không chết, bọn ta trong bí cảnh ăn ngủ khó yên!"
"Một khi đêm tối buông xuống sẽ hóa thành trận địa giết chóc của La Hồng, mạng của chúng ta khó mà giữ được!"
Một tên cao thủ Nhị phẩm phát ra thanh âm trầm thấp.
Nháy mắt, sát khí từ trên người bọn họ phóng thích ra khiến cho trên đường lớn như có cuồng phong gào thét, tuyết nhuốm màu máu từ vòm trời bay xuống bị sát khí chia năm xẻ bảy.
Bọn họ bị lời nói trước khi chết của Ngô Thiên kích thích.
Tăng bào màu trắng đã nhuốm màu máu trên người La Hồng tung bay.
La Hồng hơi nghiêng mặt, từng đạo thân ảnh đã chặn hết đường lui của hắn.
"Chư vị, không thù không oán, vì sao bản công tử phải giết các ngươi?"
La Hồng nhàn nhạt nói.
Lời này vừa dứt, một số Nhị phẩm cũng thu liễm tâm trí, không ra tay.
Đại khái, phân nửa là không có ân oán với La Hồng, tiến vào bí cảnh cũng vì cơ duyên.
Tuy rằng, bọn họ kiêng kị việc La Hồng có thể dùng thuỷ triều hắc ám giết người, nhưng bọn họ không trêu chọc La Hồng, La Hồng cũng không thể nào vô duyên vô cớ đi giết bọn họ, nên họ không ra tay vây giết La Hồng.
Nhưng, muốn bảo bọn họ ra mặt vì La Hồng thì không thể nào.
Không khí tại đường lớn dân trở nên áp lực.
Thần sắc Tiêu Nhị Thất khẽ biến, nhìn về phía vài Nhị phẩm Tiêu gia bên người gã.
Nhưng, mấy vị cao thủ Nhị phẩm kia lại chỉ lắc lắc đầu: "Tiêu thiếu gia, không được đạp vào vũng nước đục này..."
"Ta cũng biết thiếu gia có quan hệ tốt với La Hồng, nhưng, hiện tại nếu xuất đầu sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, sẽ phải đánh cược cả tánh mạng chúng ta, không đáng."
Có Nhị phẩm Tiêu gia lên tiếng, lời này cũng chẳng sai.
Tiêu Nhị Thất cũng không thể phản bác lại.
Bên kia, Nhị phẩm Ngô gia còn thực tế hơn, thậm chí có không ít Nhị phẩm Ngô gia gia nhập ngay vào đội ngũ bao vây diệt trừ La Hồng.
Ngay cả Ngô Mị Nương mở miệng cũng chẳng có tác dụng.
Thậm chí, những Nhị phẩm đã ra tay đều lạnh lùng nhìn về phía Ngô Mị Nương: "Tiểu thư, người chết chính là thiên kiêu của Ngô gia chúng ta, cô là người Ngô gia, đến lúc này cô còn che chỗ cho La Hồng sao?"
"Cô như vậy làm sao có thể trở thành Kiếm Chủ Ngô gia ta?!"
Sắc mặt của Ngô Mị Nương xanh mét.
Nàng nhìn tên Nhị phẩm Ngô gia này, cắn răng, lúc trước Ngô Thiên còn mở miệng nói muốn giết nàng, La Hồng phần lớn là bị nàng làm liên lụy, kết quả, những người này lại không chịu nói lý lẽ.
Ngô Mị Nương nắm chặt tay, nàng cảm thấy thật bất lực Vẫn là do thực lực quá yếu.
Cho dù nàng là kiếm chủ tương lai của Ngô gia, nhưng thực lực lại yếu, đến cả quyền lên tiếng nàng cũng không có.
Nếu nàng có được thực lực của Ngô Thiên, những người dám không nghe theo hiệu lệnh của nàng sao?
"Lão Tiêu, lão Ngô... Các ngươi đứng sang một bên đi, việc này không liên quan đến các ngươi."
La Hồng nói.
"La Hồng ta cũng không phải người dễ bắt nạt, mọi người nhập bí cảnh đều là vì cơ duyên."
"Ngô Thiên muốn giết ta, ta giết Ngô Thiên là chuyện thiên kinh địa nghĩa", các ngươi nếu muốn ra tay, La Hồng ta... Tự nhiên cũng muốn giết các ngươi, đó là đạo lý."
" Thiên kinh địa nghĩa: việc hiển nhiên.
"Ta với các ngươi không thù không oán, không ra tay, La Hồng ta cũng sẽ không cố ý giao thủ với các ngươi, các ngươi tìm cơ duyên của các ngươi, mọi người phát triển hòa bình" La Hồng nói.
Lời nói quanh quẩn trên đường lớn, làm không khí giết chóc dịu đi vài phần.
Có một số người do dự một chút, quyết định thu tay.
Nhưng Nhị phẩm Địa bảng vây quanh La Hồng vẫn còn lại khoảng hai mươi mấy người, hơn nữa, còn có rất nhiều tu sĩ Tam phẩm Huyền bảng.
Đây là đợt cao thủ đầu tiên tiến vào thành Tần Quảng.
Bỗng nhiên.
Cùng sự rút lui của thuỷ triều hắc ám.
Cửa thành lần nữa mở ra, Quỷ Bà lại bắt đầu thu phí vào thành, cho người vào thành.
Chức trách của bà ta là vậy.
Cửa thành ầm ầm mở ra, từng đạo thân ảnh từ ngoài cửa thành bay vụt vào, nghiền nát những giọt tuyết đang bay bay.
Rất nhiều cường giả vào thành, nhìn tình huống trong thành Tần Quảng, sắc mặt cũng khẽ hiện lên vẻ kinh ngạc.
Sát khí nồng đậm lại xơ xác tiêu điều khiến rất nhiều người đều có cảm giác mất tự nhiên.
Vốn dĩ rất nhiều Nhị phẩm muốn động thủ giết La Hồng, giờ phút này cũng ngừng động tác, nhìn về phía những cường giả cường hãn xông vào từ cửa thành.
Những cường giả đang tiến vào từ cửa thành cũng cảm thấy kinh ngạc, hai mươi mấy Nhị phẩm Địa bảng vây sát La Hồng - một người có tu vi Tứ phẩm...
Là thù hận gì vậy?
Có người ngăn chặn khí tử linh trong cơ thể, cao giọng dò hỏi, mà Nhị phẩm vây sát La Hồng cũng chậm rãi mở miệng, kể lại sự tình đã phát sinh khi thuỷ triều hắc ám bao trùm toàn thành đêm qua.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều cường giả dũng mãnh vào thành Tần Quảng đều hít khí lạnh.
Chương 405 Chàng trai trẻ, song tu không? (3)
"Ngô Thiên chết rồi?"
"Ngô Thiên, đệ Tam Địa Bảng của Đại Sở, bị La Hồng giết chết?"
"Người này có thể thoải mái di chuyển trong thuỷ triều hắc ám?"
Rất nhiều người đều nhìn chằm chằm, có vài phần không thể tin tưởng, cũng cảm giác được từng trận hàn ý truyền đến từ lòng bàn chân.
La Hồng nhìn về phía cửa thành, càng ngày càng nhiều cao thủ Nhị phẩm dũng mãnh tiến vào, trong lòng không khỏi chùng xuống.
Hắn nhìn thoáng qua chỗ sâu trong thành Tần Quảng, kế hoạch hiện giờ có lẽ chỉ có thể chạy vào chỗ sâu trong thành Tần Quảng mà thôi.
Lúc này, Địa Tạng bí cảnh hình như chỉ mở ra thành Tần Quảng, nhưng, thành Tần Quảng lại vô cùng lớn, lúc trước, mọi người vì phòng ngừa thuỷ triều hắc ám cùng quét sạch khí tử linh trong thân thể nên vừa vào thành đều đi tìm Phật ốc, chưa từng đi sâu vào bên trong thành.
Đỉnh linh linh!
Bỗng nhiên có tiếng Phạn âm vang lên.
Tuyết trắng đang bay xuống giữa thiên địa dường như cũng chậm đi rất nhiều.
Cửa thành, có một vị tăng nhân mặc bạch y, cả người được phật quang bao phủ, chậm rãi cất bước, chắp tay hành lễ, bộ bộ sinh liên".
"Bộ bộ sinh liên: từng bước đi nở hoa sen.
"Thuỷ triều hắc ám chính là thế giới của ác linh, có thể tự do hành động trong bóng đêm, đồng nghĩa người này đã là ác ma mang đầy tội nghiệt"
"Hắn cần Phật đến tịnh hoá."
Thanh âm êm dịu quanh quẩn trước thành lâu.
Không ít ánh mắt đều quét đến, nhìn vị tăng nhân mang mặc bạch y đang phiêu linh khởi vũ trong tuyết trắng kia.
"Khổ Tâm Tà Phật Tử!"
"Tà Phật Tử tới! Y và Ngô Thiên vốn nên cùng đến, nhưng bị thuỷ Ị?
triều hắc ám cản trở, rốt cuộc hôm nay y cũng vào thành "La Hồng... Sợ là chết chắc rồi!"
Ánh mắt của từng cường giả trở nên nghiêm túc.
Thiên hạ đều biết thái tử Đại Hạ, Hạ Cực có mâu thuẫn với La gia, mà Tà Phật Tử là con trai tư sinh của Hạ Cực, hiện giờ mục đích y tiến vào bí cảnh tự nhiên không cần nói cũng biết.
Khổ Tâm Tà Phật Tử, hiện giờ là đệ nhất Địa bảng Đại Hạ, thực lực mạnh mẽ, sâu không lường được.
La Hồng sợ mọc cánh cũng khó thoát!
Tà Phật Tử?
La Hồng bị một đám người vây quanh, nhìn về phía Tà Phật Tử.
Tà Phật Tử kia cũng nhìn La Hồng, trên khuôn mặt tuấn mỹ, lộ ra vẻ tươi cười, gật đầu với La Hồng.
Khổ Tâm Tà Phật Tử mở miệng: "Thí chủ Ngô Thiên nói không sai, La Hồng chưa chết, mọi người trong bí cảnh sẽ ăn không ngon, ngủ không yên, cho nên, không bằng mọi người cùng liên thủ, cùng bần tăng thanh lọc ác ma La Hồng, đưa La Hồng thí chủ tới miền cực lạc"
Lời nói của Khổ Tâm Tà Phật Tử quanh quẩn phía trên đường dài.
Rất nhiều cường giả quay sang nhìn nhau, thấy sự dao động trong đôi mắt đối phương.
"La Hồng thí chủ chính là người gióng vang tám mươi mốt tiếng chuông Vạn Phật, mở ra Địa Tạng bí cảnh, có duyên với Phật, duyên là cái gì, đây chính là duyên, có lẽ La Hồng thí chủ có duyên với truyền thừa Địa Tạng, truyền thừa Địa Tạng sẽ càng ưu ái hắn"
"Nếu người nào có thể giết La Hồng thí chủ, có lẽ người đó sẽ nhận được đoạn duyên này."
Tà Phật Tử cười như nắng ấm, nói.
Lời nói dứt, làm không khí tức sát trong thành yên tĩnh lại, có hơi thở nặng nề từ từ nhộn nhạo.
Cơ duyên trong Địa Tạng bí cảnh là cái gì?
Đó là truyền thừa Địa Tạng, cho dù là Lục Địa Tiên cũng sẽ động tâm với truyền thừa Địa Tạng, theo như lời của Tà Phật Tử, nếu La Hồng chưa chết, truyền thừa của Địa Tạng bí cảnh kia có lẽ sẽ thật sự rơi vào tay La Hồng, ít nhất, cơ hội của La Hồng sẽ cao hơn vài phần so với bọn họ Mà La Hồng có thêm cơ hội đồng nghĩa với việc cơ hội của bọn họ sẽ ít vài phần.
Cho nên, đây cũng là một lý do để bọn họ giết La Hồng!
Tà Phật Tử cảm nhận được sự động tâm của mọi người, cười cười.
Gã chắp tay hành lễ, nhìn về phía La Hồng đang bị vây quanh.
Tà Phật Tử cũng không đoán trước được việc vừa vào thành cổ cư nhiên đã có tình huống kiểu này.
La Hồng giết Ngô Thiên, bị rất nhiều Nhị phẩm vây giết, điều này đúng là đã cho gã cơ hội tuyệt hảo để giết La Hồng.
Cho dù Tà Phật Tử cần phải áp chế khí tử linh trong cơ thể, nhưng, hiện giờ thuỷ triều hắc ám vừa qua đi, kỳ thật Tà Phật Tử cũng không sốt ruột.
Không ít Nhị phẩm vừa mới vào thành cũng áp chế khí tử linh, bọn họ cũng không quá sốt ruột, vây giết La Hồng rồi mới tìm Phật ốc từ từ tiêu tán khí tử linh, vẫn kịp.
"A di đà phật"
"La Hồng thí chủ, để bần tăng đưa ngươi lên đường"
Tà Phật Tử tươi cười xán lạn, nói.
ầm ầm ảm!
Từng luồng cương khí mạnh mẽ ngút trời.
Nháy mắt, sát khí của Nhị phẩm bùng nổ khiến những bông tuyết bay bay trên trời bị chém vụn La Hồng nhìn chằm chằm Tà Phật Tử, cũng nhếch miệng, nở nụ cười rạng rỡ.
Tên Tà Phật Tử này, khó trách có thể được gọi là Tà Phật Tử, gã đúng là rất tâm cơ.
Khó trách bị đuổi ra Vọng Xuyên Tự.
Ngã Phật không cần loại kỹ nữ tâm cơ như ngươi!
Những Nhị phẩm vừa được La Hồng thuyết phục không ra tay nữa, giờ phút này lại bị mấy câu nói của Tà Phật Tử kích động sát tâm.
Buộc hắn và cơ duyên của Địa Tạng bí cảnh vào một chỗ, cái này chẳng khác gì việc động chạm đến lợi ích của nhiều người.
Hắn cảm nhận được sát khí chung quanh nồng đậm như núi đè..
La Hồng hiểu rõ, phiền toái thật.
"Đưa cái beep"
La Hồng nhìn thoáng qua Tà Phật Tử, chửi ầm lên một câu, nháy mắt di hình hoán vị cùng Tà Ảnh Địch Sơn đang chạy như điên về nơi xa.
Trong phút chốc, La Hồng đang bị vây quanh bởi các cao thủ Nhị phẩm, biến thành Tà Ảnh Địch Sơn vẻ mặt đầy ngơ ngác.
Cùng lúc đó, công kích của các cao thủ Nhị phẩm cũng giáng xuống.
Tà Ảnh Địch Sơn hoang mang, nhưng hoang mang không quá vài giây đã bị xé tan.
Từng đạo khí cơ mạnh mẽ kích động trong thành cổ, truy đuổi theo La Hồng đang chạy như điên Các cao thủ Nhị phẩm, có người ngự kiếm, có người chạy như điên, có cũng lăng không phi độ đuổi giết La Hồng.
Ngô thiên cảm thấy thật nghẹn khuất, thực lực của hắn ta mạnh hơn so với La Hồng nhưng sau nhiều lần vẫn luôn bị La Hồng áp chế, bị La Hồng tính kế.
Nhưng, La Hồng lại ngay ngoài sáng giết đồng giáp thi trước mặt hắn ta, Ngô thiên có thể làm sao bây giờ?
Phật ốc của hắn ta như nổ tung, lung lay sắp đổ, trên vách tường đây vết nứt.
Nhưng không thể nổ được, một khi nổ tung, thủy triều hắc ám sẽ cắn nuốt hắn ta.
Ngô thiên cắn răng, tiếp tục chống đỡ!
Chỉ cần chống đỡ qua thủy triều hắc ám là được rồi, thủy triều hắc ám sẽ không kéo dài quá lâu.
Trong miệng Ngô Thiên ho ra máu, khí tử linh trong cơ thể đang không ngừng ăn mòn hắn ta.
Trong Phật ốc.
La Hồng chậm rãi mở mắt ra, phun ra một ngụm trọc khí.
Hắn vô cùng kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Ngô Thiên.
"Thế mà vẫn có thể chống đỡ?"
La Hồng chép miệng, không hổ là cường giả hạng ba Địa Bảng Đại Sở, đúng là kiên cường khiến người cảm động.
Đây là sự kỳ diệu của sinh mệnh!
La Hồng quyết định sẽ vì hắn ta mà làm chút gì đó.
Tâm thần vừa động, cùng một đạo tà ảnh bố trí ở ngoài phòng thay hình hoán vị.
La Hồng, đã hoàn toàn hồi phục thương thế, nháy mắt xuất hiện phía sau một con ngân giáp thi, hơn nữa, kiếm khí trong cơ thể mạnh mẽ trào dâng, chồng lên kiếm khí, phóng thích kiếm Hóa Long.
Phụt!
Một kích chém nát ngân giáp thi!
Dĩ nhiên là động tĩnh này không thể gạt được Ngô Thiên.
Ngô Thiên trừng mắt, không tin được mà nhìn La Hồng hành động thoải mái trong thủy triều hắc ám, nháy mắt đã không bình tĩnh được nữa.
"Sao có thể?!"
Sau khi hút khô khí Tử Linh của một con ngân giáp thi đã chết, La Hồng đi về phía Ngô Thiên đang khó tin, khẽ mỉm cười rồi nháy mắt rút lui.
Ngô thiên cơ hồ muốn phát điên khi nhìn thấy một con Kim Thi xuất hiện!
Phụt!
Kiếm khí Lôi Trì của Ngô Thiên đã bị gõ nát, nếu trong trạng thái toàn thịnh, bị ba con Kim Thi vây ẩu, hắn ta sẽ chẳng sao cả, nhưng giờ phút này, trong thể nội bị khí Tử Linh tra tấn, ngoài bị Kim Thi đánh.
Ngô Thiên không ngừng ho ra máu, cả người máu thịt mơ hồ, phát ra tiếng gào thét thê lương.
"La Hồng! Ngươi đáng chết! Ta có biến thành quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi!"
Tiếng gào thét thê lương của Ngô Thiên quanh quẩn trong thành.
La Hồng híp mắt, nhìn Ngô Thiên, nhìn trạng thái như phát điên của hắn ta, nụ cười dần tắt.
Chẳng nhiều lời, hắn lại tới gần một con ngân giáp thi, sau một hồi khổ chiến hắn hút khô khí Tử Linh của đối phương.
Lại có thêm một con Kim Thi bị tử khí trong phòng Ngô thiên hấp dẫn, xông về phía Ngô Thiên.
Bốn con Kim Thi vây ẩu, Ngô thiên càng bị đánh thảm.
Ngô Thiên hiểu, lúc này... Xem như hắn ta chạy trời không khỏi nắng.
Hắn ta cười thảm.
"Không nghĩ tới thế mà Ngô Thiên ta sẽ chết ở nơi này..."
"Thế mà lại phải chết thê thảm như vậy, không cam lòng a... Thật không cam lòng a..."
Ngô thiên cười thảm, cao giọng cười thảm.
Sau đó, hắn ta nhìn chằm chằm La Hồng đầy sát khí: "Ta có chết cũng sẽ không để ngươi được tốt!"
"Tất cả mọi người trong Phật ốc nghe đây, La Hồng không chết!
Hắn có thể hành động thoải mái trong thủy triều hắc ám! Những hành thi này đều là do La Hồng dẫn tới! Hắn là vương giả trong thủy triều hắc ám, các ngươi không giết hắn, cuối cùng sẽ bị hắn giết bỏ từng người!"
"Nhớ kỹ, thừa dịp hừng đông, lúc thủy triều hắc ám rút đi, giết La Hồng!"
"Giết chết La Hồng!"
Âm thanh thê lương của Ngô Thiên vang vọng trên không thành Tần Quảng.
Tất cả mọi người trốn trong Phật ốc đều bối rối.
La Hồng chưa chết?
Hắn có thể tự do hành động trong thủy triều hắc ám? Còn ám sát Ngô Thiên?
"Ngô thiên ta... Hận! Thế giới này vẫn luôn bất công với ta!"
Ngô Thiên rống giận.
Ngay sau đó, thân thể vốn đã bị thương nặng của hắn ta chợt bộc phát ra sức mạnh mạnh mẽ tuyệt đối Lôi Trì trên đỉnh đầu Ngô Thiên tỏa ra quang mang vạn trượng, trong Lôi Trì, một thanh kiếm nổi lên, đó là một thanh bảo kiếm lôi vòng cung quấn quanh!
"Ngô gia, Lôi Tước!"
Ngô Thiên nói.
Dứt lời, hắn ta chẳng màng tới khí Tử Linh đang bùng nổ trong cơ thể, trong nháy mắt, một kiếm phóng ra.
Vết nứt giăng đầy trên kiếm Lôi Tước, ngay sau đó, vỡ nát, vô số kiếm mang càn quét như muốn chẻ thủy triều hắc ám này ra.
Lôi hình cung lớn tạo thành kiếm mang càn quét qua, đất trời như nứt toác!
La Hồng nháy mắt thay đổi vị trí với tà ảnh, về tới Phật ốc.
Dưới kiếm mang kích động, bốn Kim Thi bị chém chết, tà ảnh mà La Hồng di hình hoán ảnh lưu lại cũng là bị trảm bạo trong nháy mắt Nơi Phật ốc của Ngô Thiên ở chia năm xẻ bảy, biến thành đất bằng.
Ỗ giữa, khí tử linh trong thân thể Ngô thiên trào dâng, máu thịt của hắn ta bắt đầu bị cắn nuốt từng chút từng chút, cuối cùng, hóa thành một bộ xương trắng.
Khí tử linh trong thủy triều hắc ám bạo động.
Bốn kim giáp thi hiện lên, khí cơ khủng bố mà mạnh mẽ kích động giữa màn đêm đen khiến thuỷ triều hắc ám như cuốn lên ngàn con sóng lớn!
Kim giáp thi, chiến lực Nhị phẩm đỉnh phong!
Cho dù có là Ngô Thiên mà bị bốn kim giáp thi vây ẩu cũng hẳn phải chết!
Ngoại trừ bốn kim giáp thi, còn có rất nhiều ngân giáp thi bị chém chết sau đó Kim Thi hiện lên ...
Khí tử linh của thuỷ triều hắc ám dường như bạo động!
Cửa thành.
Đôi mắt to của Quỷ Bà sáng lên.
"Khặc khặc khặc... Cuối cùng cũng có người chết"
Bàn tay tiều tụy Quỷ Bà đột nhiên nắm lại, ngay sau đó, phía trên bộ xương cốt của Ngô Thiên có một bàn tay màu đen vươn ra.
Bàn tay nắm lấy một cái, Ngô thiên biến thành thịt nát, lại là hóa thi dầu, bị Quỷ Bà kéo đi, chui vào bên trong đèn lồng màu xanh lục.
Bốn kim giáp thi lạnh băng vô tình quét mắt bốn phía, rất nhanh đã tìm được đống tử khí tỉnh thuần kia.
Ngô Thiên đã chết, bọn chúng đã mất đi mục tiêu.
Tử khí bị bốn con kim giáp thi bóp nát bị bọn chúng hấp thu, sau đó, bọn chúng giống như mất đi mục tiêu, bắt đầu lang thang không có mục tiêu, bắt đầu gõ cửa từng gian Phật ốc.
Những cường giả có mặt trong Phật ốc đều sợ hãi!
Ngô Thiên... Đã chết!
Cường giả hạng ba Địa Bảng Đại Sở, tương lai hắn ta nhất định trở thành cường giả Thiên Bảng nhưng hắn ta cứ như vậy mà chết!
Chết vô cùng thê thảm!
Chương 402 Tà Ảnh Nhị phẩm... Đứng lên! (3)
Trong Phật ốc, Ngô Mị Nương hoảng hốt, La Hồng không chết, mà ngược lại là Ngô thiên chết?
Bóng đen bao phủ trong lòng nàng từ trước đến giờ, Ngô Thiên, cứ như vậy mà chết rồi?
Tất cả mọi người có thể nghe được trong tiếng cười thảm thê lương cuối cùng kia của Ngô Thiên là sự không cam lòng và bất đắc dĩ.
Ngô Thiên hận vận mệnh bất công.
Hắn ta rõ ràng có thiên phú và thực lực mạnh mẽ tuyệt đối đến cực điểm, nhưng lại bởi xuất thân dòng thứ của Ngô gia mà mất đi tư cách tranh đoạt vị trí kiếm chủ Ngô gia.
Mà bây giờ còn là bị La Hồng giết chết, chết thảm trong bí cảnh Địa Tạng.
Lời nói của Ngô thiên trước khi chết như chiêu cáo thiên hạ để cho tất cả mọi người nghe rõ ràng.
Là La Hồng bẫy giết y!
Một tên Tứ phẩm bẫy giết Nhị phẩm Địa Bảng Đại Sở!
Mà lời khuyên cuối cùng của Ngô Thiên nói rằng mọi người phải giết La Hồng khi thuỷ triều hắc ám rút đi khiến rất nhiều người rùng mình.
La Hồng có thể hành động tự do trong thuỷ triều hắc ám, thậm chí có thể lợi dụng hành thi tới để giết người, nếu La Hồng có thể hố chết Ngô thiên, ở đây ai có thể chống đỡ được để không bị La Hồng hố chết?!
Trong lúc nhất thời, hàn khí lại dâng lên trong lòng mọi người!
Sát khí trong lòng rất nhiều người nhanh chóng bành trướng, trong lòng âm thầm xác định, lúc thuỷ triều hắc ám rút đi cũng là lúc giết La Hồng!
Tình hình nháy mắt vắng lặng lại.
Chỉ còn lại âm thanh kim giáp thi dẫn theo rất nhiều hành thi đấm cửa Phật ốc.
Nhưng, không có tử khí tỉnh thuần kích thích, những kim giáp thi này cũng không gõ cửa quá kịch liệt.
Cùng lúc đó.
Bên ngoài.
Trên núi Vô Lượng, Vọng Xuyên Tự.
Phía trên Diễn Võ Trường.
Từng vị võ tăng ngồi xếp bằng tạo nên một uy thế Phật vận khổng lồ khiến rất nhiều cao thủ Nhất phẩm cũng không dám gây chuyện.
Mà chung quanh Vọng Xuyên Tự, có rất nhiều cao thủ Nhất phẩm đang lượn lờ.
Bỗng nhiên, trong lòng cường giả Nhất phẩm đến từ vương triều Đại Sở có cảm giác, gã nâng tay lên, một quyển sách xuất hiện ở trong tay gã.
Gã mở ra quyển sách, lật đến Địa Bảng, có thể nhìn thấy trên tên của Ngô thiên đệ tam Địa Bảng đã thấm ra máu tươi, hoàn toàn mơ hồ.
Bên ngoài vì điều này mà hoàn toàn ngưng trọng.
"Ngô thiên... chết rồi?"
"Không thể tin được... Yêu nghiệt của Ngô gia, Ngô Thiên chết rồi?!"
"Làm sao lại thế? Ngô Thiên chính là đệ tam Địa Bảng, Nhất phẩm bình thường cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn ta, làm sao hắn ta lại chết?"
"Ai giết?"
Một lúc sau có người ân trần nói:
"Nghe nói Ngô Thiên xuống bí cảnh Địa Tạng là để giết La Hồng... Lẽ nào là bị La Hồng giết?"
Không khí toàn bộ Diễn Võ Trường tức khắc vì điều này mà cứng lại.
Cái này... có khả năng sao?
Sâu trong bí cảnh Địa Tạng.
Có một đạo bạch quang đang lập loè, đó là một người mặc đạo bào, đạo nhân tiên phong đạo cốt.
Hắn ta ngồi nghiêng trên lưng bạch hạc, bạch hạc đập cánh, bay hết tầng này đến tầng khác, như bay về phía vực sâu vô tận.
Dần dần, ở trong mắt đạo nhân.
Nữ tăng mặc bạch bào ngồi xếp bằng trên một đài sen màu đen hiện ra ở trong mắt hắn ta.
Thuỷ triều hắc ám chưa rút đi.
Nhưng, đã có xu thế muốn rút đi.
Sau khi kim giáp thi dẫn theo rất nhiều hành thi phá cửa không có kết quả, có lẽ chúng cảm ứng được thuỷ triều hắc ám sắp rút nên rối rít rút đi như chưa từng xuất hiện trong đất trời.
La Hồng cảm ứng được hành thi đang rút lui, đau lòng vô cùng, cảm giác như thua lỗ mấy trăm triệu, những thứ đó đều là lực Tà Sát đó!
Cả đất trời im ắng.
La Hồng tra xét một phen, sau khi xác định hành thi đều đã rút đi, hắn phiêu nhiên ra khỏi Phật ốc.
Bạch y trên người hắn tung bay, đạp trên mặt đất lạnh lẽo của Cổ Thành.
Trên không trung, thủy triều hắc ám bắt đầu rút lui, lại có từng bông tuyết trắng bắt đầu phiêu đãng rơi xuống.
Chỉ trong nháy mắt đã rơi đầy đất, khiến cho trên mặt đất đều là tuyết trắng xóa.
La Hồng đi tới trước Phật ốc bị kiếm khí san thành bình địa.
Ngô Thiên chỉ còn lại bạch cốt ngồi xếp bằng, thê thảm lạnh lẽo.
Trong quyển sách da người, tên Ngô Thiên cũng biến mất trong cột đối tượng nhằm vào.
Điều này chứng minh Ngô Thiên đã chết thật.
La Hồng cảm khái rất nhiều.
Một Nhị phẩm, còn là một Nhị phẩm xếp hạng ba Địa Bảng vương triều Đại Sở.
Nếu ở bên ngoài, La Hồng gặp phải hắn ta, chết là không thể nghi ngờ.
Nhưng, Ngô Thiên lại bị hắn bẫy giết trong bí cảnh Địa Tạng.
"Cho nên... Vì cái gì mà ngươi phải nhất quyết tiến vào bí cảnh đâu?"
La Hồng lắc đầu.
Kẻ giết người ắt sẽ bị người giết. Nếu Ngô Thiên không nghĩ đến việc giết La Hồng hắn, hắn ta cũng không phải chết.
Đáng tiếc... Sinh mệnh chỉ có một lần, không có nếu.
"Nhị phẩm... Không thể lãng phí a"
La Hồng lấy Mặt Nạ Tà Quân ra, đột nhiên đeo trên mặt.
Đối mặt với bạch cốt Ngô Thiên đang ngồi xếp bằng, chậm rãi nâng tay lên.
"Không phải ngươi thành quỷ cũng không muốn buông tha cho ta sao?"
"Vậy thì..."
"Đứng lên!"
Tiếng La Hồng vang lên trầm thấp như ngâm xướng.
Tuyết lông ngỗng bay tán loạn, bay xuống trên bộ xương trắng của Ngô Thiên.
Bạch cốt không hề có động tĩnh.
Quả nhiên, cho dù có mang Mặt Nạ Tà Quân lên, muốn triệu hoán Tà ảnh tu sĩ Nhị phẩm vẫn rất khó, hắn đã cố hết sức.
La Hồng hít sâu một hơi, thử lại một lần nữa.
Vẫn thất bại.
Sau ba lần thất bại liên tục sẽ không có cách nào triệu hoán vong linh tà ảnh nữa.
Nên đối với lần thứ ba, La Hồng cũng không ôm kỳ vọng gì.
Vào lúc La Hồng ngâm xướng.
Sâu trong bí cảnh Địa Tạng.
Hàng mi cong cong của vị nữ tăng ngồi xếp bằng ở trên đài sen kia khẽ run rẩy, ngay sau đó, nàng chậm rãi mở mắt.
Trong mắt phản chiếu hành vi của La Hồng.
Nữ tăng cười, hai má lúm đồng tiền tựa hoa nở rộ, nàng vươn một ngón tay điểm một cái trên không trung.
Ong...
Trên đường dài, cổ thành có tuyết.
La Hồng mang mặt nạ Tà Quân, tóc bạc bay bay, hắn vốn không ôm hy vọng gì lại trợn mắt há hốc mồm nhìn một bóng dáng màu đen, chậm rãi bò dậy từ trong bóng bộ xương trắng của Ngô Thiên.
Chương 403 Chàng trai trẻ, song tu không? (1)
Thành... Thành công rồi?!
La Hồng trợn mắt há hốc mồm nhìn bóng đen chậm rãi bò ra từ trong bóng của Ngô Thiên.
Trong mắt hắn, bây giờ tất cả mỹ nhân thiên tiên trên thế giới có tụ hội lại đây cũng không đẹp bằng cảnh tượng này.
Đây chính là tà ảnh Nhị phẩm đó, từ trước đến giờ, đây là lần đầu tiên La Hồng triệu hoán thành công tà ảnh Nhị phẩm.
Mắt La Hồng sáng rực lên, mặc dù hắn phát hiện ra, lực tà sát trong đan điền mình đang cạn đi nhanh chóng, lấy lực tà sát dự trữ của hắn đại khái cũng chỉ triệu hoán được Tà Ảnh Ngô Thiên khoảng ba lần.
Một khi Tà Ảnh Ngô Thiên trong lúc chiến đấu bị hủy đến ba lần, La Hồng muốn duy trì tà ảnh Ngô Thiên tiến vào trạng thái chiến đấu lần nữa sẽ rất khó khăn.
Nói ngắn gọn, tà ảnh Nhị phẩm tuy tốt thật, nhưng sự tiêu hao năng lượng cũng rất lớn, lấy thực lực hiện giờ của La Hồng, rất khó có thể khống chế nó một cách hoàn mĩ, thậm chí, La Hồng còn không thể phóng thích hết sức mạnh của Tà Ảnh Ngô Thiên.
Theo lý mà nói, khi hóa thành tà ảnh, sức chiến đấu của tà ảnh sẽ mạnh hơn một chút so với sinh thời, nhưng tà ảnh Ngô Thiên lại không cường đại hơn, thậm chí, La Hồng muốn phát huy toàn lực của tà ảnh Ngô Thiên, tốc độ tiêu hao lực tà sát càng nhanh!
Nói ngắn gọn, tà ảnh Ngô Thiên này... Chính là một con thú nuốt vàng!
La Hồng gỡ mặt nạ Tà Quân xuống, lại vui sướng không thôi.
Được lắm, triệu hoán được tà ảnh Nhị phẩm, điều này chứng minh cái gì?
Chứng minh La Hồng hắn ít nhất cũng có đủ thủ đoạn để đối phó với cao thủ Nhị phẩm!
"Đáng tiếc, không đủ lực tà sát, thời gian sử dụng quá ít, vốn tưởng rằng, với lực tà sát của tà tu Tứ phẩm hiện giờ đã đủ ứng phó rồi, nhưng xem ra vẫn còn kém xa"
"Sau khi rời khỏi đây, phải bảo Hoàng Siêu dụ dỗ nhiều tà tu tới gây chuyện một chút, gia tăng dung lựng cho tà sát hải ...
La Hồng lẩm bẩm một câu.
Còn vì sao có thể triệu hoán thành công tà ảnh Nhị phẩm Ngô Thiên, La Hồng không cố gắng đi tìm hiểu nguyên nhân, chỉ cho rằng hôm nay vận khí của hắn không tôi.
Suy cho cùng, việc triệu hoán tà ảnh này vốn liên quan nhiều đến vận khí.
Có lẽ là vận khí tích lũy được từ lúc xuyên qua đến nay đã hóa thành giờ khắc đánh thức tà ảnh này.
La Hồng thu hồi mặt nạ Tà Quân, nhìn tà ảnh Ngô Thiên đang đứng thẳng kia một lần nữa.
Đôi mắt đỏ rực mang theo vài phần giãy giụa, lại có vài phần bạo ngược.
Trước khi chết, Ngô Thiên không cam lòng bao nhiêu, giờ phút này bạo ngược bấy nhiêu, trong đôi mắt đỏ rực như có làn khói đỏ không ngừng tỏa ra, trên thân mình đen kịt có bóng dáng xao động đang không ngừng nhảy lên.
Ngô Thiên hóa thành tà ảnh, thân hình càng thêm cao lớn, đạt tới hai thước, hơi thở đè ép như là sóng thần đang lao tới.
Y từ từ cúi xuống, nhìn chằm chằm La Hồng.
La Hồng cũng đối mắt với y.
Khóe miệng La Hồng khẽ giương lên, đã hóa thành quỷ rồi cũng không buông tha cho bản công tử....
Vậy thì dễ rồi, liền cho ngươi đến trở thành quỷ cũng không được La Hồng nhìn thấy sự giãy giụa trong tà ảnh Ngô Thiên, nhưng, phần nhiều vẫn là trung thành, đây là sự trung thành của tà ảnh đối với công pháp tu luyện Vong Linh Tà Ảnh.
Giống như một loại phép tắc trói buộc sức mạnh.
La Hồng nâng tay lên, điểm nhẹ vào mi tâm của Tà Ảnh Ngô Thiên.
Phanh!
Tà Ảnh Ngô Thiên tức khắc nổ tung.
Cùng lúc đó.
Thuỷ triều hắc ám bao phủ cả tòa thành Tân Quảng bắt đầu rút lui, tới nhanh, đi cũng nhanh...
Trong nháy mắt, bầu trời trở nên sáng ngời.
Nhưng, tuyết trắng tung bay lại mang theo mùi máu nhàn nhạt, giúp người ta hiểu rằng, khi bóng tối bao phủ khắp nơi đã xảy ra một cuộc thảm sát.
Một tuyệt thế thiên kiêu đệ tam Địa bảng đã chết thảm trong thuỷ triều hắc ám.
Trong Phật ốc.
Cửa còn chưa mở, từng đôi mắt từ trong phòng nhìn ra, thấy được La Hồng đang đứng trên đường cái.
Thuỷ triều hắc ám lui đi, rất nhiều người từ trong nhà đi ra.
Bọn họ thấy một La Hồng toàn thân nhuộm máu, nhưng trạng thái của hắn lại vô cùng tốt.
Giống như là, đối với hắn, rơi vào thuỷ triều hắc ám cũng giống như được gột rửa tinh thần vậy.
"Không thể nào... cho dù cao thủ Nhất phẩm mạnh nhất rơi vào thuỷ triều hắc ám cũng bị thương rất nặng, cần tiêu hao lượng lớn nguyên khí thiên địa mới có thể tiêu biến khí tử linh của thuỷ triều hắc ám, nếu không đủ nguyên khí, chỉ có thể dùng máu thịt của bản thân để diệt trừ"
"Vì sao La Hồng lại không có việc gì? Còn khỏe như vâm vậy...
Chẳng lẽ những gì Ngô Thiên nói trước khi chết đều là sự thật?"
"Đại khái phần lớn là đúng đấy, Ngô Thiên chết thảm thật ... Một đời làm thiên kiêu lại chết không rõ ràng ở trong bí cảnh này...
Lần này Ngô gia thiệt hại nặng rồi. "
Rất nhiều cao thủ Nhị phẩm đi ra từ trong phòng, nhìn xương trắng của Ngô Thiên bên trong hố sâu, cảm khái không thôi.
Nhưng phần hơn vẫn là rùng mình ớn lạnh.
Thiên kiêu hạng ba Địa Bảng của Đại Sở... Nhân vật bậc này trong tương lai nhất định có thể tiến vào Thiên bảng, trở thành bá chủ một phương.
Thế mà, lại cứ thế mất mạng tại một nơi như vậy..
Sự không cam lòng, oán hận, tiếng rống giận đầy thê lương của Ngô Thiên trước khi chết khiến cho mọi người sởn tóc gáy.
Chỉ có thể dùng một chữ để hình dung, thảm!
Mà chỉ có một người làm ra tất cả những việc này.
La Hồng!
Soạt một tiếng, ánh mắt của mọi người đều dừng trên người La Hồng đang đứng lặng trên phố dài.
Rất nhiều cao thủ Nhị phẩm cảnh giác nhìn chằm chằm La Hồng.
Thậm chí, có rất nhiều người bị lời nói cuối cùng Ngô Thiên làm cho dao động, có lẽ, có thể thừa dịp thuỷ triều hắc ám chưa đến, bọn họ có thể giết chết La Hồng.
Nếu không, một khi thủy triều buông xuống, La Hồng cũng có thể dùng phương thức giết chết Ngô Thiên giết bọn họ.
Chương 404 Chàng trai trẻ, song tu không? (2)
Điều khiến mọi người kinh sợ chính là đây, La Hồng có sức mạnh giết chết Nhị phẩm.
Tiêu Nhị Thất, Ngô Mị Nương cũng đi ra khỏi Phật ốc, nhìn La Hồng sừng sững hoàn hảo không tổn hao gì đứng trước xương cốt của Ngô Thiên, không biết nên nói gì.
La Hồng mang đến cho bọn họ càng ngày càng nhiều bất ngờ.
Ngô Thiên, tồn tại yêu nghiệt bậc này, cũng bị La Hồng giết chết.
Gia Luật Sách cũng nhìn chằm chằm La Hồng, cả người khẽ run, lần trước thấy La Hồng, y còn có thể đuổi đánh La Hồng, mà lúc này đây, chỉ bàn đến tu vi, La Hồng đã không kém gì y.
Gia Luật Sách là Tứ phẩm đỉnh phong, La Hồng cũng đã bước vào Tứ phẩm...
Hiện giờ Gia Luật Sách y còn là đối thủ của La Hồng sao?
Bản thân Gia Luật Sách cảm thấy rất nghi ngờ.
Dù sao thì, Gia Luật Sách y nếu không có ý niệm phụ thể, căn bản không thể giết được Nhị phẩm, mà La Hồng có thể.
Có lẽ, sau này sẽ có cơ hội so tài, Gia Luật Sách nheo mắt, y nhìn quanh bốn phía, một Nhị phẩm Kim Trướng Vương Đình sớm đã bộc lộ sát khí.
"La Hồng..."
"Hắn phải chết"
"Hắn không chết, bọn ta trong bí cảnh ăn ngủ khó yên!"
"Một khi đêm tối buông xuống sẽ hóa thành trận địa giết chóc của La Hồng, mạng của chúng ta khó mà giữ được!"
Một tên cao thủ Nhị phẩm phát ra thanh âm trầm thấp.
Nháy mắt, sát khí từ trên người bọn họ phóng thích ra khiến cho trên đường lớn như có cuồng phong gào thét, tuyết nhuốm màu máu từ vòm trời bay xuống bị sát khí chia năm xẻ bảy.
Bọn họ bị lời nói trước khi chết của Ngô Thiên kích thích.
Tăng bào màu trắng đã nhuốm màu máu trên người La Hồng tung bay.
La Hồng hơi nghiêng mặt, từng đạo thân ảnh đã chặn hết đường lui của hắn.
"Chư vị, không thù không oán, vì sao bản công tử phải giết các ngươi?"
La Hồng nhàn nhạt nói.
Lời này vừa dứt, một số Nhị phẩm cũng thu liễm tâm trí, không ra tay.
Đại khái, phân nửa là không có ân oán với La Hồng, tiến vào bí cảnh cũng vì cơ duyên.
Tuy rằng, bọn họ kiêng kị việc La Hồng có thể dùng thuỷ triều hắc ám giết người, nhưng bọn họ không trêu chọc La Hồng, La Hồng cũng không thể nào vô duyên vô cớ đi giết bọn họ, nên họ không ra tay vây giết La Hồng.
Nhưng, muốn bảo bọn họ ra mặt vì La Hồng thì không thể nào.
Không khí tại đường lớn dân trở nên áp lực.
Thần sắc Tiêu Nhị Thất khẽ biến, nhìn về phía vài Nhị phẩm Tiêu gia bên người gã.
Nhưng, mấy vị cao thủ Nhị phẩm kia lại chỉ lắc lắc đầu: "Tiêu thiếu gia, không được đạp vào vũng nước đục này..."
"Ta cũng biết thiếu gia có quan hệ tốt với La Hồng, nhưng, hiện tại nếu xuất đầu sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, sẽ phải đánh cược cả tánh mạng chúng ta, không đáng."
Có Nhị phẩm Tiêu gia lên tiếng, lời này cũng chẳng sai.
Tiêu Nhị Thất cũng không thể phản bác lại.
Bên kia, Nhị phẩm Ngô gia còn thực tế hơn, thậm chí có không ít Nhị phẩm Ngô gia gia nhập ngay vào đội ngũ bao vây diệt trừ La Hồng.
Ngay cả Ngô Mị Nương mở miệng cũng chẳng có tác dụng.
Thậm chí, những Nhị phẩm đã ra tay đều lạnh lùng nhìn về phía Ngô Mị Nương: "Tiểu thư, người chết chính là thiên kiêu của Ngô gia chúng ta, cô là người Ngô gia, đến lúc này cô còn che chỗ cho La Hồng sao?"
"Cô như vậy làm sao có thể trở thành Kiếm Chủ Ngô gia ta?!"
Sắc mặt của Ngô Mị Nương xanh mét.
Nàng nhìn tên Nhị phẩm Ngô gia này, cắn răng, lúc trước Ngô Thiên còn mở miệng nói muốn giết nàng, La Hồng phần lớn là bị nàng làm liên lụy, kết quả, những người này lại không chịu nói lý lẽ.
Ngô Mị Nương nắm chặt tay, nàng cảm thấy thật bất lực Vẫn là do thực lực quá yếu.
Cho dù nàng là kiếm chủ tương lai của Ngô gia, nhưng thực lực lại yếu, đến cả quyền lên tiếng nàng cũng không có.
Nếu nàng có được thực lực của Ngô Thiên, những người dám không nghe theo hiệu lệnh của nàng sao?
"Lão Tiêu, lão Ngô... Các ngươi đứng sang một bên đi, việc này không liên quan đến các ngươi."
La Hồng nói.
"La Hồng ta cũng không phải người dễ bắt nạt, mọi người nhập bí cảnh đều là vì cơ duyên."
"Ngô Thiên muốn giết ta, ta giết Ngô Thiên là chuyện thiên kinh địa nghĩa", các ngươi nếu muốn ra tay, La Hồng ta... Tự nhiên cũng muốn giết các ngươi, đó là đạo lý."
" Thiên kinh địa nghĩa: việc hiển nhiên.
"Ta với các ngươi không thù không oán, không ra tay, La Hồng ta cũng sẽ không cố ý giao thủ với các ngươi, các ngươi tìm cơ duyên của các ngươi, mọi người phát triển hòa bình" La Hồng nói.
Lời nói quanh quẩn trên đường lớn, làm không khí giết chóc dịu đi vài phần.
Có một số người do dự một chút, quyết định thu tay.
Nhưng Nhị phẩm Địa bảng vây quanh La Hồng vẫn còn lại khoảng hai mươi mấy người, hơn nữa, còn có rất nhiều tu sĩ Tam phẩm Huyền bảng.
Đây là đợt cao thủ đầu tiên tiến vào thành Tần Quảng.
Bỗng nhiên.
Cùng sự rút lui của thuỷ triều hắc ám.
Cửa thành lần nữa mở ra, Quỷ Bà lại bắt đầu thu phí vào thành, cho người vào thành.
Chức trách của bà ta là vậy.
Cửa thành ầm ầm mở ra, từng đạo thân ảnh từ ngoài cửa thành bay vụt vào, nghiền nát những giọt tuyết đang bay bay.
Rất nhiều cường giả vào thành, nhìn tình huống trong thành Tần Quảng, sắc mặt cũng khẽ hiện lên vẻ kinh ngạc.
Sát khí nồng đậm lại xơ xác tiêu điều khiến rất nhiều người đều có cảm giác mất tự nhiên.
Vốn dĩ rất nhiều Nhị phẩm muốn động thủ giết La Hồng, giờ phút này cũng ngừng động tác, nhìn về phía những cường giả cường hãn xông vào từ cửa thành.
Những cường giả đang tiến vào từ cửa thành cũng cảm thấy kinh ngạc, hai mươi mấy Nhị phẩm Địa bảng vây sát La Hồng - một người có tu vi Tứ phẩm...
Là thù hận gì vậy?
Có người ngăn chặn khí tử linh trong cơ thể, cao giọng dò hỏi, mà Nhị phẩm vây sát La Hồng cũng chậm rãi mở miệng, kể lại sự tình đã phát sinh khi thuỷ triều hắc ám bao trùm toàn thành đêm qua.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều cường giả dũng mãnh vào thành Tần Quảng đều hít khí lạnh.
Chương 405 Chàng trai trẻ, song tu không? (3)
"Ngô Thiên chết rồi?"
"Ngô Thiên, đệ Tam Địa Bảng của Đại Sở, bị La Hồng giết chết?"
"Người này có thể thoải mái di chuyển trong thuỷ triều hắc ám?"
Rất nhiều người đều nhìn chằm chằm, có vài phần không thể tin tưởng, cũng cảm giác được từng trận hàn ý truyền đến từ lòng bàn chân.
La Hồng nhìn về phía cửa thành, càng ngày càng nhiều cao thủ Nhị phẩm dũng mãnh tiến vào, trong lòng không khỏi chùng xuống.
Hắn nhìn thoáng qua chỗ sâu trong thành Tần Quảng, kế hoạch hiện giờ có lẽ chỉ có thể chạy vào chỗ sâu trong thành Tần Quảng mà thôi.
Lúc này, Địa Tạng bí cảnh hình như chỉ mở ra thành Tần Quảng, nhưng, thành Tần Quảng lại vô cùng lớn, lúc trước, mọi người vì phòng ngừa thuỷ triều hắc ám cùng quét sạch khí tử linh trong thân thể nên vừa vào thành đều đi tìm Phật ốc, chưa từng đi sâu vào bên trong thành.
Đỉnh linh linh!
Bỗng nhiên có tiếng Phạn âm vang lên.
Tuyết trắng đang bay xuống giữa thiên địa dường như cũng chậm đi rất nhiều.
Cửa thành, có một vị tăng nhân mặc bạch y, cả người được phật quang bao phủ, chậm rãi cất bước, chắp tay hành lễ, bộ bộ sinh liên".
"Bộ bộ sinh liên: từng bước đi nở hoa sen.
"Thuỷ triều hắc ám chính là thế giới của ác linh, có thể tự do hành động trong bóng đêm, đồng nghĩa người này đã là ác ma mang đầy tội nghiệt"
"Hắn cần Phật đến tịnh hoá."
Thanh âm êm dịu quanh quẩn trước thành lâu.
Không ít ánh mắt đều quét đến, nhìn vị tăng nhân mang mặc bạch y đang phiêu linh khởi vũ trong tuyết trắng kia.
"Khổ Tâm Tà Phật Tử!"
"Tà Phật Tử tới! Y và Ngô Thiên vốn nên cùng đến, nhưng bị thuỷ Ị?
triều hắc ám cản trở, rốt cuộc hôm nay y cũng vào thành "La Hồng... Sợ là chết chắc rồi!"
Ánh mắt của từng cường giả trở nên nghiêm túc.
Thiên hạ đều biết thái tử Đại Hạ, Hạ Cực có mâu thuẫn với La gia, mà Tà Phật Tử là con trai tư sinh của Hạ Cực, hiện giờ mục đích y tiến vào bí cảnh tự nhiên không cần nói cũng biết.
Khổ Tâm Tà Phật Tử, hiện giờ là đệ nhất Địa bảng Đại Hạ, thực lực mạnh mẽ, sâu không lường được.
La Hồng sợ mọc cánh cũng khó thoát!
Tà Phật Tử?
La Hồng bị một đám người vây quanh, nhìn về phía Tà Phật Tử.
Tà Phật Tử kia cũng nhìn La Hồng, trên khuôn mặt tuấn mỹ, lộ ra vẻ tươi cười, gật đầu với La Hồng.
Khổ Tâm Tà Phật Tử mở miệng: "Thí chủ Ngô Thiên nói không sai, La Hồng chưa chết, mọi người trong bí cảnh sẽ ăn không ngon, ngủ không yên, cho nên, không bằng mọi người cùng liên thủ, cùng bần tăng thanh lọc ác ma La Hồng, đưa La Hồng thí chủ tới miền cực lạc"
Lời nói của Khổ Tâm Tà Phật Tử quanh quẩn phía trên đường dài.
Rất nhiều cường giả quay sang nhìn nhau, thấy sự dao động trong đôi mắt đối phương.
"La Hồng thí chủ chính là người gióng vang tám mươi mốt tiếng chuông Vạn Phật, mở ra Địa Tạng bí cảnh, có duyên với Phật, duyên là cái gì, đây chính là duyên, có lẽ La Hồng thí chủ có duyên với truyền thừa Địa Tạng, truyền thừa Địa Tạng sẽ càng ưu ái hắn"
"Nếu người nào có thể giết La Hồng thí chủ, có lẽ người đó sẽ nhận được đoạn duyên này."
Tà Phật Tử cười như nắng ấm, nói.
Lời nói dứt, làm không khí tức sát trong thành yên tĩnh lại, có hơi thở nặng nề từ từ nhộn nhạo.
Cơ duyên trong Địa Tạng bí cảnh là cái gì?
Đó là truyền thừa Địa Tạng, cho dù là Lục Địa Tiên cũng sẽ động tâm với truyền thừa Địa Tạng, theo như lời của Tà Phật Tử, nếu La Hồng chưa chết, truyền thừa của Địa Tạng bí cảnh kia có lẽ sẽ thật sự rơi vào tay La Hồng, ít nhất, cơ hội của La Hồng sẽ cao hơn vài phần so với bọn họ Mà La Hồng có thêm cơ hội đồng nghĩa với việc cơ hội của bọn họ sẽ ít vài phần.
Cho nên, đây cũng là một lý do để bọn họ giết La Hồng!
Tà Phật Tử cảm nhận được sự động tâm của mọi người, cười cười.
Gã chắp tay hành lễ, nhìn về phía La Hồng đang bị vây quanh.
Tà Phật Tử cũng không đoán trước được việc vừa vào thành cổ cư nhiên đã có tình huống kiểu này.
La Hồng giết Ngô Thiên, bị rất nhiều Nhị phẩm vây giết, điều này đúng là đã cho gã cơ hội tuyệt hảo để giết La Hồng.
Cho dù Tà Phật Tử cần phải áp chế khí tử linh trong cơ thể, nhưng, hiện giờ thuỷ triều hắc ám vừa qua đi, kỳ thật Tà Phật Tử cũng không sốt ruột.
Không ít Nhị phẩm vừa mới vào thành cũng áp chế khí tử linh, bọn họ cũng không quá sốt ruột, vây giết La Hồng rồi mới tìm Phật ốc từ từ tiêu tán khí tử linh, vẫn kịp.
"A di đà phật"
"La Hồng thí chủ, để bần tăng đưa ngươi lên đường"
Tà Phật Tử tươi cười xán lạn, nói.
ầm ầm ảm!
Từng luồng cương khí mạnh mẽ ngút trời.
Nháy mắt, sát khí của Nhị phẩm bùng nổ khiến những bông tuyết bay bay trên trời bị chém vụn La Hồng nhìn chằm chằm Tà Phật Tử, cũng nhếch miệng, nở nụ cười rạng rỡ.
Tên Tà Phật Tử này, khó trách có thể được gọi là Tà Phật Tử, gã đúng là rất tâm cơ.
Khó trách bị đuổi ra Vọng Xuyên Tự.
Ngã Phật không cần loại kỹ nữ tâm cơ như ngươi!
Những Nhị phẩm vừa được La Hồng thuyết phục không ra tay nữa, giờ phút này lại bị mấy câu nói của Tà Phật Tử kích động sát tâm.
Buộc hắn và cơ duyên của Địa Tạng bí cảnh vào một chỗ, cái này chẳng khác gì việc động chạm đến lợi ích của nhiều người.
Hắn cảm nhận được sát khí chung quanh nồng đậm như núi đè..
La Hồng hiểu rõ, phiền toái thật.
"Đưa cái beep"
La Hồng nhìn thoáng qua Tà Phật Tử, chửi ầm lên một câu, nháy mắt di hình hoán vị cùng Tà Ảnh Địch Sơn đang chạy như điên về nơi xa.
Trong phút chốc, La Hồng đang bị vây quanh bởi các cao thủ Nhị phẩm, biến thành Tà Ảnh Địch Sơn vẻ mặt đầy ngơ ngác.
Cùng lúc đó, công kích của các cao thủ Nhị phẩm cũng giáng xuống.
Tà Ảnh Địch Sơn hoang mang, nhưng hoang mang không quá vài giây đã bị xé tan.
Từng đạo khí cơ mạnh mẽ kích động trong thành cổ, truy đuổi theo La Hồng đang chạy như điên Các cao thủ Nhị phẩm, có người ngự kiếm, có người chạy như điên, có cũng lăng không phi độ đuổi giết La Hồng.