• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full THÂM TÌNH ĐẾN MUỘN, KHÔNG BẰNG CẢ CỎ RÁC (1 Viewer)

  • Phần 1

1.

"Tần Trạch, anh xác định là muốn cưới cô ấy chứ không phải muốn thử lòng em sao?"

Tôi nhợt nhạt cười nhìn hắn, vừa nhìn kịch bản vừa đọc lời thoại.

“Thử cô? Cô nghĩ tôi còn chưa cảm nhận đủ sự ác độc của cô sao?”

Ánh mắt Tần Trạch nhìn tôi như một vũng nước đọng, đến một chút cảm xúc cũng không có.

Mạnh Khê cũng giơ đôi bàn tay đang nắm chặt của bọn họ lên, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói với tôi.

“Lục tiểu thư, làm người phải biết lễ nghĩa biết liêm sỉ, xin cô tự trọng!"

Nhìn bọn họ gắt gao dựa sát vào một chỗ, cùng bước qua sát vai tôi, tôi lại không kìm được mà hoan hô hò hét.

Nhiệm vụ của tôi cuối cùng cũng hoàn thành xong rồi.

Nhưng không hiểu sao tôi lại có một chút buồn nhỉ?
Những năm tháng tôi lấy danh nghĩa nhiệm vụ làm bạn bên cạnh hắn, làm sao tôi dám chắc chắn được, bản thân mình không có lấy một chút tình cảm gì?

2.

Tôi xuyên thành một nữ phụ độc ác, vừa có tiền vừa có nhan sắc, nhiệm vụ của tôi là giúp cho sự nghiệp của nam chính thành công, để cho hắn đứng cùng một chỗ với nữ chính.

Mấy năm nay tôi âm thầm cho Tần Trạch tất cả những gì anh ta muốn, nhưng lại cố ý khiến anh ta tưởng rằng, tất cả đều là của Mạnh Khê cho anh ta.

Hôm nay nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, sinh mệnh của tôi cũng dần dần về không.

Tôi vừa định xoay người rời đi, cơ thể đột nhiên lảo đảo, trước mắt tối sầm lại.

Tôi nghe được người đi đường hô lên, Tần Trạch rõ ràng cũng nghe thấy.

Nhưng tôi lại chỉ nghe được hắn lạnh lùng nói :
“Cô ta lại giả bộ nữa rồi, mặc kệ cô ta, cũng không chết được.”

Trong lúc hoảng hốt, tôi đột nhiên nhớ lại năm đó.
Khi Tần Trạch còn là thiếu niên đàn hát bán nghệ dưới tán cây anh đào, tôi nhìn thấy và mang hắn về biệt thự.

“Nhiễm Nhiễm là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi, Tần Trạch vĩnh viễn sẽ không phụ Nhiễm Nhiễm. "

Hắn đã từng trịnh trọng hứa hẹn như thế.

Lúc tôi đến kì kinh nguyệt đau đến chết đi sống lại, hắn đã từng bế tôi chạy đến bệnh viện, suốt ruột hỏi bác sĩ nên uống thuốc gì.

Tôi nhớ rõ khi ấy, khi bác sĩ hỏi hắn tôi có triệu chứng chân tay lạnh lẽo hay không, hắn chỉ biết đỏ mặt, cô đơn mà nói một câu.

"Tôi còn chưa nắm tay cô ấy.”

Nhưng những khoảnh khắc đẹp đẽ đó đều nhanh chóng biến mất.

Bởi vì hắn gặp được chân mệnh thiên nữ của hắn - Mạnh Khê.

Mạnh Khê có thể không đủ xinh đẹp, không đủ giàu có, nhưng sự nhiệt tình, kiên định, cố chấp, dũng cảm của cô, không chỗ nào không hấp dẫn Tần Trạch.

Khi tôi và Mạnh Khê đồng thời vươn tay về phía hắn, hắn không chút do dự lựa chọn Mạnh Khê.

“Lục Nhiễm, chúng ta không thích hợp làm người yêu, vẫn là nên làm bạn đi.”

3.

Khi tiếng máy móc lạnh lẽo của bệnh viện không còn nữa, tôi lơ lửng giữa không trung, ý thức rõ ràng rằng mình đã chết.

Đúng vậy, đây chính là diễn biến tiếp theo của câu chuyện, lúc hắn và nữ chính kết hôn, tôi cũng bởi vì mắc bệnh nan y mà qua đời.

Tôi bay tới khách sạn nơi Tần Trạch tổ chức hôn lễ, muốn nhìn bộ dạng mặc âu phục của hắn lần cuối.
Nhìn Tần Trạch mặc âu phục cũng thật đẹp mắt.

Còn nhớ rất lâu trước đây, tôi rủ hắn trốn học đi dạo phố, tôi ghé vào tủ kính của cửa hàng áo cưới, ánh mắt khi nhìn vào chiếc váy cưới màu đen xinh đẹp nhất ở bên trong lộ rõ sự yêu thích.

Từ hình ảnh phản chiếu trên kính thuỷ tinh, tôi thấy ánh mắt Tần Trạch lúc đó vẫn luôn nhìn vào người tôi, hắn nhẹ nhàng vuốt tóc tôi nói :

“Bộ váy cưới này sau này nhất định sẽ thuộc về em, Nhiễm Nhiễm."

Nhưng bây giờ, bộ váy cưới giống như thiên nga đen kia, lại đang ở trên người Mạnh Khê.
Bởi vì, bộ váy cưới này cũng là thứ Mạnh Khê thích.

“Tần tổng, có cần chờ Lục tiểu thư không? "

Trợ lý nhỏ giọng hỏi hắn.
“Chờ cô ta làm cái gì? Chỉ biết phá đám!”

Sắc mặt Tần Trạch trầm xuống.

“Hôm nay tất cả mọi người phải giữ vững tinh thần, tuyệt đối không thể để cô ta phá hỏng hôn lễ của tôi. “

“Tính tình của cô ta nổi loạn như thế này, đều do các người dung túng đấy.”

Hắn vừa nói vừa cau mày đánh giá xung quanh, sau khi xác nhận không có bóng dáng của tôi, hắn cụp mắt xuống, thấy không rõ suy nghĩ nơi đáy mắt.

Quả nhiên yêu và không yêu thật sự rất rõ ràng, trước đây tôi cũng kiêu ngạo tùy hứng như vậy, nhưng hắn đều dung túng, còn nói tôi như vậy là thẳng thắn, thật sự đáng yêu.

"Quản gia nói Lục tiểu thư không về biệt thự, cũng không liên lạc được với cô ấy, Tần tổng có muốn gọi người đi tìm xem không?"

Trợ lý lại hỏi.

Tần Trạch đã không còn kiên nhẫn, đi lên sân khấu.

“Mặc kệ cô ta.”

Rất nhanh, hôn lễ chính thức bắt đầu. Tôi cười khổ bay bên cạnh Tần Trạch.

Tần Trạch à, anh bỏ qua hồ sơ học tập của tôi, chặn tất cả tài khoản mạng xã hội của tôi, dừng tất cả thẻ của tôi, chỉ để lại cho tôi một khoản phí sinh hoạt vô cùng nhỏ nhoi.Anh ghét tôi đến thế sao?

Tôi hẳn là nên chúc mừng anh đạt được mong muốn, một đại tiểu thư Lục gia đã từng vinh quang xinh đẹp nhất ở Bắc Kinh, bây giờ lại lưu lạc đến mức tiền chữa bệnh mua thuốc cũng không có.

Mặc dù cái chết là định mệnh mà tôi không thể thoát khỏi, nhưng anh biết không?

Khi ung thư phát tác, xương cốt của tôi đều rất đau!

4.

"Tần tiên sinh, ngài có nguyện sau nãy sẽ vĩnh viễn yêu Mạnh tiểu thư, cùng cô ấy yêu thương tôn trọng lẫn nhau, tin tưởng lẫn nhau, nhường nhịn lẫn nhau, cho dù giàu sang hay nghèo khổ không?"

Khi người dẫn chương trình hỏi câu này, Tần Trạch cười vô cùng ôn nhu, ánh mắt tràn đầy tình yêu nhìn về phía Mạnh Khê.

“Tôi sẽ vĩnh viễn yêu cô ấy, bảo vệ cô ấy, Lục Nhiễm là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi, tôi sẽ không phụ lòng cô ấy dù chỉ một chút.”

Lời nói vừa dứt, cả hội trường đều kinh ngạc.

Không chỉ có Mạnh Khê ngây ngẩn cả người, tôi cũng vô cùng khiếp sợ.

Tôi có nghe nhầm không?

Tần Trạch vừa gọi tên của tôi sao………

Mọi người ở phía dưới đều biết chuyện của hai chúng tôi, bên dưới bắt đầu có tiếng xì xào.

Trong mắt Tần Trạch lướt qua một tia kinh ngạc, bả vai hắn run lên, mi mắt cụp xuống.

Hắn cẩn thận nhìn lướt qua những vị khách ngồi ở đây một vòng, mọi người lập tức im lặng.

Nhưng không biết tại sao, hơi thở của người đàn ông đột nhiên trở nên nặng nề.

"Ha ha ha, tổng giám đốc Tần ngày nào cũng bận rộn, hôm nay có thể là quá vui mừng, nên mới gọi sai tên....."

MC lên tiếng hòa giải trước, thúc giục bọn họ nhanh chóng trao nhẫn.

Mạnh Khê miễn cưỡng nở nụ cười vươn ngón tay ra.
Sắc mặt Tần Trạch cũng rất khó coi, hắn đờ đẫn giơ tay lên.

Nhưng một giây sau, hắn đột nhiên thu tay lại.

"Xin lỗi Mạnh Khê, anh đột nhiên nhớ ra anh để quên một thứ ở biệt thự, chờ anh một chút!"

Khách khứa toàn trường đều kinh ngạc.

“A Trạch! Anh đi đâu? Quay lại đi! Hôm nay là hôn lễ của chúng ta mà!"

Nhưng mặc kệ Mạnh Khê gọi thế nào, Tần Trạch vẫn run rẩy chạy ra ngoài.

Người đàn ông mặc âu phục vội vã chạy trên đường, không để ý lời khuyên can của người phụ nữ phía sau.

Mạnh Khê mặc váy cưới đi lại không tiện, trơ mắt nhìn Tần Trạch chạy về phía biệt thự.

Hắn chạy vào biệt thự trống trải, hét lên như phát điên.

"Tôi sắp kết hôn rồi, Lục Nhiễm, cô ở đâu?”

Nhưng mà ngồi trong phòng chỉ có bác sĩ chữa trị của tôi- Trần Mạc.

Trần Mạc cười lạnh cầm một bức di thư ném tới trước mặt hắn.

"Lục Nhiễm đã ch.ết từ sáu giờ trước, anh không biết sao?"

Hắn run lên nhưng lập tức lại nở nụ cười :
“ Lại muốn diễn vở tự sát ? Lúc trước không phải diễn rất nhiều lần rồi sao, lần này ngay cả di thư cũng viết rồi à?”

Ánh mắt Trần Mạc đỏ lên, anh đi tới trước mặt Tần Trạch, hung hăng cho hắn một quyền.

Anh khàn cả giọng quát:
“Lục Nhiễm nửa năm trước đã được chẩn đoán mắc bệnh ung thư dạ dày, cô ấy không có tiền chữa bệnh, vì muốn tiết kiệm tiền điều trị mà ngay cả thuốc cũng không nỡ mua!”

Mà nửa năm trước Tần Trạch vì muốn làm Mạnh Khê vui lòng, cố ý chuẩn bị một bàn toàn đồ ăn cay còn bắt tôi cũng phải ăn.

Đêm đó tôi nằm ở trên giường tuy đau đến ngủ cũng không nổi nhưng cũng không đau bằng vết thương trong lòng.

Tần Trạch bị đánh bất ngờ, không kịp đề phòng ngã sang một bên.

Hắn lau sạch vết máu trên khóe miệng, giận dữ quát:

“Cô ta làm nhiều chuyện ác như vậy, làm sao có thể ……"

Trần Mạc lại đấm cho hắn thêm một cái:
"Tần Trạch, ai nói với anh cô ấy làm nhiều chuyện ác?”

"Không phải anh sẽ thật sự cho rằng cô ấy là một người không coi ai ra gì, luôn luôn tùy hứng kiêu căng mà có thể đứng vững ở trên thương trường sao?"

“Thậm chí trước khi chết, cô ấy đã ký vào giấy chuyển nhượng cổ phần, đem toàn bộ số tài sản còn lại giao cho anh!”

Trần Mạc trước nay luôn luôn ôn hoà, bây giờ lại dùng một loại ngữ khí khiến người ta run sợ nói :
“Tần Trạch, Lục Nhiễm bây giờ đã ch.ết, ngày tàn của anh cũng đã đến rồi.”

5.

Tần Trạch từng tự tay tước đoạt tất cả của tôi, đương nhiên hắn sẽ không chấp nhận hiện thực này.

Tôi thấy hắn run rẩy nhặt di thư lên giống là muốn mở ra, nhưng cuối cùng lại nhét vào trong ngực.

“Cậu là anh em tốt của tôi, lại thông đồng với Lục Nhiễm lừa gạt tôi, tôi nói cho cậu biết, cậu nằm mơ đi!”

“Bức di thư giả này tôi sẽ không xem đâu, nói không chừng bây giờ cô ta đã chạy đến nơi nào đó sung sướng hưởng thụ rồi!”

Hắn đi vài bước lại lảo đảo ngã, còn đụng ngã vài món đồ trong nhà, cuối cùng hắn ngơ ngác ngồi trước thềm đá của biệt thự giống như người mất hồn.

Điện thoại trong túi hắn rơi xuống đất không ngừng phát ra tiếng chuông chói tai.

Tần Trạch giống như không nghe thấy, không biết qua bao lâu hắn mới chết lặng cầm lên: "Alo?"

“Nghe nói Lục tiểu thư đã ch.ết, tập đoàn Cố thị hợp tác cùng chúng ta trong dự án suối nước nóng đã rút vốn!"

Giọng nói lo lắng của trợ lý vang lên bên tai hắn:
“Bọn họ không tiếc vi phạm quy định của hợp đồng nhưng nhất định phải huỷ bỏ lần hợp tác này, Tần tổng à, công ty bên đó có rất nhiều hạng mục lớn ở nước ngoài, còn tài chính bên chúng ta hiện tại đều tập trung vào dự án lần này, chúng ta thua chắc rồi!”

“…….Rút vốn?”

Tần Trạch sửng sốt hồi lâu mới kịp phản ứng : “Tại sao lại rút vốn?”

“Tổng giám đốc bên đó đã nói lúc trước chọn công ty chúng ta trong rất nhiều xí nghiệp khác chính là vì nể mặt mũi của Lục tiểu thư. Nhưng bây giờ Lục tiểu thư đã ch.ết, bọn họ cũng biết những chuyện ngài làm với Lục tiểu thư…..Họ còn nói không muốn giúp loại người vong ân phụ nghĩa như chúng ta.”

“Nể mặt mũi Lục Nhiễm?”

Tần Trạch chớp mắt.

“Có nhầm không? Rõ ràng Mạnh Khê mới là người giúp chúng ta đàm phán hợp tác mà.”

Trợ lý tựa hồ hình như cũng hết chỗ nói.

"Tổng giám đốc, thứ cho tôi tội nói thẳng, chỉ sợ trong toàn bộ công ty cũng chỉ có ngài tín nhiệm vô điều kiện với Mạnh Khê tiểu thư. Trình độ nghiệp vụ và trường tốt nghiệp của cô ấy vốn dĩ ngay cả sơ yếu lý lịch cũng không qua được. Để cô ấy đi đàm phán hợp tác? Làm sao có thể!!!"

Đúng lúc này Mạnh Khê cũng đã tới biệt thự.
Cô nghe được âm thanh phát ra trong điện thoại, bước chân hơi trì trệ, ánh mắt bắt đầu hoảng loạn.

"Mạnh Khê, tôi hỏi cô.”
Tần Trạch cúp điện thoại, giọng nói lạnh nhạt đi vài phần.

"Lúc ấy chính là cô từ trong tập đoàn Cố thị đi ra nói cho tôi biết việc hợp tác đã thành, như vậy, người đàm phán hợp tác có phải là cô không?"

“…….Phải.”

Mạnh Khê mơ hồ trả lời.

Trên thực tế, ngày đó cô ấy tràn đầy tự tin muốn đi thuyết phục tổng giám đốc tập đoàn Cố thị nhưng ngay cả cửa phòng làm việc của người ta cũng không thể đi vào.

Là tôi nghe ngóng được Cố tổng thích uống rượu ngon liền chủ động đến phòng riêng của anh ta vào buổi tối hôm trước.

Vì để đàm phán thành công vụ làm ăn này, tôi liều mạng uống rượu, uống đến mức khiến những người đàn ông ngồi đó khiếp sợ.

Dù sao người khác chỉ là chúc rượu còn tôi quả thực là đang liều mạng.

May mắn trước đó tôi đã tìm Trần Mạc xin chút thuốc nếu không tôi cũng thật sự không chịu nổi.
Cố tổng lúc ấy dùng một loại ánh mắt rất phức tạp nhìn tôi nói:

"Kỳ thật tôi vốn không muốn hợp tác với các người, bởi vì tên Tần Trạch kia vừa khinh người vừa càn rỡ quá mức. Nhưng tôi không rõ vì sao một người như vậy lại đáng để Lục đại tiểu thư liều mạng như vậy?"

Tôi ôm bụng đang đau đến gần như muốn ngất xỉu, ngồi xổm trên mặt đất cố gắng nở nụ cười nói:

“Anh ấy thật sự rất đáng giá. Nếu Cố tổng muốn biết đáp án thì vẫn nên suy nghĩ lại về việc hợp tác với chúng tôi, sau đó tự mình tìm hiểu xem.”

Cố tổng trầm mặc một lát, cuối cùng nói một câu: "Được, vậy để tôi đến xem một chút, Tần tổng rốt cuộc là một người đàn ông như thế nào."

Buổi tối hôm đó tôi đã được Trần Mạc đưa vào bệnh viện.

Ngày hôm sau tôi nhờ Mạnh Khê giúp tôi lấy lại hợp đồng, lúc này cô ấy mới bước vào cửa phòng làm việc của Cố tổng.

Không ai nói vụ làm ăn này là dựa vào ai đàm phán thành công nhưng tất cả mọi người đều ngầm hiểu cho rằng đây là công lao của Mạnh Khê.

Mà cô ấy tuy ban đầu còn muốn giải thích, nhưng đối mặt với sự vui mừng của Tần Trạch, lại thêm lo lắng sợ mình bị vứt bỏ nên dứt khoát ngầm thừa nhận.

Tần Trạch đưa mắt nhìn Mạnh Khê, giờ phút này trong ánh mắt của hắn chẳng còn tình yêu mà cũng không còn sự tín nhiệm, chỉ còn tràn ngập sự hối hận.

Hắn thấp giọng nói :
“Vậy cô nói cho tôi biết, cô làm sao thuyết phục được Cố tổng, cô đã chấp thuận điều kiện gì của hắn, cô hiểu rõ vụ làm ăn này sao?…..”

“Cô là dựa vào cái gì có thể khiến cho một lão hồ ly tinh nguyện nghe lời cô?”

Mạnh Khê bị hắn nhìn chằm chằm đến phát sợ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cuối cùng không chịu được hét lớn: "Là Lục Nhiễm!"

Cô ấy ôm đầu nói : “Tôi chưa từng nói là tôi làm, là do anh nhất định cho là như vậy, anh căn bản không cho tôi cơ hội giải thích!”

Tôi bay trên vai Tần Trạch, rõ ràng nhìn thấy tơ máu đỏ lên trong mắt hắn.

Lúc trước, vì đàm phán thành công vụ làm ăn này, khắp nơi đều tích cực áp dụng hết thảy thủ đoạn hãm hại lẫn nhau, có cả xí nghiệp lựa chọn ly gián tôi và Tần Trạch.

Bọn họ đem ảnh chụp của tôi với một người đàn ông xa lạ có hành vi vượt quá khuôn phép gửi cho Tần Trạch, mục đích chính là để hắn cho rằng trong lúc hắn đang lâm vào khốn cảnh thì tôi lại ăn chơi thác loạn, làm ra những hành vi không kiểm soát.

Cho dù những thủ đoạn đó đều thấp kém, cho dù không mù cũng vẫn nhìn ra, hắn cũng lựa chọn tin tưởng, còn triệu tập hội đồng bỏ phiếu hủy bỏ phần lớn quyền lực của tôi.

Tần Trạch, chúng ta bên nhau hơn mười năm, anh thật sự không hiểu tôi sao?

Hay là thật ra, sâu trong nội tâm anh hy vọng tôi là một người như vậy, chỉ có thế anh mới có thể vĩnh viễn bảo vệ được vị trí tổng giám đốc của anh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình full
Trả Mối Thâm Tình Cho Anh
  • Đang cập nhật..
Nhất mộ tình thâm
  • Đang cập nhật..

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom