• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng Trần - Thẩm Nguyệt (6 Viewers)

  • Chương 624: Đổ máu

Thẩm Nguyệt vừa xoay người lại nghe thấy thế thì siết chặt nắm đấm, vặn cổ xoay người lại nói: “Xem ra vừa nãy vẫn chưa thể khiến ngươi rút bài học nhỉ”.

Vương gia Bắc Hạ thở dài nhìn Tô Vũ nói: “Cũng không biết hôm nay ta mời Tĩnh Nguyệt công chúa đến rốt cuộc là đúng hay sai nữa”.

Từ khi Tô Vũ bước vào cánh cửa này, Vương gia Bắc Hạ đã liên tục nhìn hắn, lần trước yến tiệc trong cung cách quá xa, ở giữa lại có thêm Lục hoàng tử nên Vương gia Bắc Hạ không nhìn kỹ.

Lần này có thể quan sát kỹ càng hắn.

Tô Vũ mời ông ta một ly, động tác rất từ tốn, thong thả.

Vương gia Bắc Hạ nói: “Lần này đến Đại Sở là lần đầu tiên, trước đây chắc hẳn chưa từng gặp Tô đại nhân nhưng Tô đại nhân trông rất quen mặt”.

Tô Vũ nói: “Ta cũng thấy Vương gia rất quen”.

Vương gia Bắc Hạ cười: “Ngươi họ Tô, ta cũng họ Tô, là cùng một họ nên có cảm giác quen thuộc đấy”, uống một ngụm trà, hỏi tiếp: “Không biết quê nhà Tô đại nhân ở đâu, cha mẹ còn sống không?”

Tô Vũ nói: “Ta một mình, không cha không mẹ không quê hương, được tiên đế thương xót, vẫn luôn ở cạnh công chúa”.

“Ồ”, Vương gia Bắc Hạ tiếc nuối thở dài: “Hóa ra là thế, Tĩnh Nguyệt công chúa ở Đại Sở vẫn phải nhờ Tô đại nhân để tâm chăm sóc”, ông ta trông có vẻ tịch mịch: “Sau này cũng mong Tô đại nhân quan tâm chăm sóc”.

Thẩm Nguyệt và Lục hoàng tử ở bên ngoài đánh nhau không ngừng, xem ra Lục hoàng tử thua thảm, đau đớn kêu lớn tiếng.

Nếu còn không đi tách hai người đó ra nữa, chỉ sợ xảy ra chuyện.

Lúc Tô Vũ và Vương gia Bắc Hạ ra ngoài, Lục hoàng tử còn tức giận hét lên: “Chảy máu rồi! Thôi xong, có phải nhan sắc của ta bị hủy hoại rồi không? Thẩm Nguyệt, nếu cô phá hoại nhan sắc của ta, chờ coi ta có tìm cô chịu trách nhiệm không”.

Đúng là trên nền tuyết có vài vết máu.

Tô Vũ ôm lấy Thẩm Nguyệt vào lòng, kéo giãn khoảng cách với Lục hoàng tử. Thẩm Nguyệt còn muốn đá hai cái vào người Lục hoàng tử nhưng lại chỉ đá trúng không khí: “Còn kêu la om sòm nữa, ta đánh chết ngươi”.

Vương gia Bắc Hạ vội vàng đi kiểm tra vết thương của Lục hoàng tử, nhìn thấy trên mặt hắn ta có máu nhưng nhìn kỹ lại thì không thấy vết thương, thế là xoa mặt Lục hoàng tử một lúc, nhìn làn da bên dưới vết máu vẫn không có vết thương.

Vương gia Bắc Hạ quay đầu nhìn Tô Vũ: “Máu này không phải của Lục hoàng tử”.

Tô Vũ sầm mặt, không nói gì nhiều, hắn nắm lấy tay Thẩm Nguyệt, thấy mu bàn tay nàng đang có máu không ngừng nhỏ giọt, không biết là đã va chạm trúng thứ gì

Thấy thế Vương gia Bắc Hạ vội gọi người của mình đến dẫn Thẩm Nguyệt đi xử lý vết thương: “Các ngươi đi đi, Lục hoàng tử đã có ta trông rồi”.

Lần này Thẩm Nguyệt không thể vùng khỏi tay Tô Vũ, hắn nắm chặt lấy cổ tay nàng.

Vào đến trong phòng, hạ nhân mang tới hộp thuốc, Tô Vũ mở hộp thuốc rồi bảo hạ nhân lui xuống.

Tô Vũ lau đi vết máu, mu bàn tay nàng có một vết thương không sâu không nông.

Đến khi Tô Vũ sát trùng vết thương cho nàng, nàng mới có cảm giác vừa tê vừa đau.

“Sao lại bị thương?”, Tô Vũ hỏi.

Thẩm Nguyệt nói: “Không biết nữa, có lẽ lúc nãy đánh trúng gạch đá gì đó, không để ý”.

Hai người đều im lặng không nói.

Hơi thở của Tô Vũ cứ thi thoảng quấn lấy Thẩm Nguyệt.

Nàng thích mùi trầm hương ngày xưa trên người hắn, nhưng khí tức trước kia có thể khiến nàng cảm thấy yên lòng thì nay lại làm nàng cảm thấy cõi lòng xao động không yên.

Nàng thất thần nhìn Tô Vũ bôi thuốc cho mình, sau đó dịu dàng cẩn thận băng bó vết thương, khó khăn lắm nàng mới kiềm chế được xúc động muốn nắm tay hắn.

Rõ ràng bàn tay hắn có nhiệt độ mà mình ao ước nhất.

Tô Vũ nhướng mày: “Say rồi à?”

Thẩm Nguyệt cong môi, lắc đầu nói: “Ta cũng muốn say lắm nhưng lại rất tỉnh táo”.

Tô Vũ buộc băng gạc trên mu bàn tay nàng, động tác khựng lại, một lúc lâu mới nói: “Sớm biết hôm nay nàng không muốn ta xuất hiện thì ta đã không đến rồi”.

Thẩm Nguyệt cảm thấy lòng mình đau đớn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom