Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 69
"Thư ký Hứa, thay tôi làm một chuyện." Anh khẽ quay ghế làm việc, nâng cằm khắc hoạđường cong lạnh lùng.
Trên người đàn ông này, tuyệt đối là tìm không không được một chỗ mềm mại, bao gồm tóc của anh, đều cứng rắn bên tai, chẳng qua, tuy không đủ mềm mại, lại không tổn haobất luận khí chất gì của anh, thậm chí, tăng thêm cho anh một phần cuồng dã không nói được.
Tay của anh không khỏi đặt ở phần môi của mình, nhẹ nhàng vuốt ve, bất chợt cười lạnh một tiếng, làm sao, anh cười, có sao? Hắn Sở Luật sớm không biết cười là cái gì rồi.
Đỗ Tĩnh Đường kỳ lạ gãi đầu của mình, tại sao, hiện tại anh họ của anh ta càng ngày càng kỳ lạ, càng ngày càng không cho người nào có thể đoán được. Cái này không phải là tự kỷ chứ.
Tầng hai biệt thự Sở gia, Tiểu Hồng đóng cửa lại, trong tay còn ôm một hộp quà cực lớn, cô bé kỳ lạ nhìn đồ trong ngực, thật là một cái hộp lớn, không biết bên trong chứa cái gì, cô thật sự muốn biết.
"Ai da!" Cô ngượng ngùng vỗ đầu mình một cái, chuyện của chủ, người làm không thể quản nhiều, đây là bài học thứ nhất trong công ty, làm sao cũng không quên được.
"Cốc cốc..." Cửa truyền đến một trận tiếng đập cửa, Hạ Nhược Tâm ngẩng đầu lên, trong tay vẫn cầm quyển bản kí hoạ, cô đứng lên, đi ra cửa, mà cô còn đang suy nghĩ, lúc này, không phải là có khách đến chứ.
"Phu nhân, đây là tiên sinh để người đưa tới: " Tiểu Hồng đưa hộp trong tay tới, Hạ Nhược Tâm nhận lấy hộp trong tay Tiểu Hồng, hai lông mày trăng khuyết cũng nhíu một chút.
"Cám ơn cô, Tiểu Hồng: " Hạ Nhược Tâm khẽ cười, một tay ôm chặt hộp trong ngực, một tay đóng cửa lại, mà mắt Tiểu Hồng còn mất mát, hô, không nhìn thấy, thật là đáng tiếc.
Cô lau tay trên quần áo một chút, bắt đầu làm việc, ít nói chuyện, làm nhiều việc, đây mới là làm chân lý của người giúp việc.
Hạ Nhược Tâm đặt hộp lên giường, cũng không có mở ra, chỉ là duỗi ngón tay nhẹ khẽ vuốt ve viền hộp, hộp lớn như vậy, là anh đưa cho cô, trong cả căn phòng có mùi thơm cây cát cánh, giống như truyền lại cái gì?
Cô cở dây lụa trên hộp, mở ra, bên trong lại là chiếc váy trắng tinh, cô cầm lên, đôi mắt đột nhiên sáng lên, thật là thật xinh đẹp, làn váy mỏng dài, cũng không dày, lại không cồng kềnh, đương nhiên cũng không quá trong suốt, đường cong hình giọt nước vô cùng tu thân, chỗ cổ áo còn xuyết lấy hạt trân châu, màu trắng loáng, dưới ánh đèn lóe lên tia sáng dìu dịu cực kỳ trong suốt, để cho người ta yêu thích không buông tay.
Cảm xúc như là tơ lụa, nếu như gần sát da thịt, nhất định sẽ rất thoải mái.
Cô dùng mặt nhẹ nhàng cọ xát một chút, thật là mềm.
Mà một cái thẻ trong hộp rơi xuống.
"Đây là tôi đặc biệt để cho người ta chuẩn bị cho cô, tin tưởng tôi, buổi tối, tôi sẽ để cho cô trở thành công chúa: "Lời sắc bén, dùng từ khoa trương, không thêm che giấu, không phải anh thì còn có ai, còn có ai có thể làm được điểm này.
Sở Luật, chồng của cô, cái người đàn ông có thể không để bất luận ai vào trong mắt.
Buổi tối, tôi sẽ để cho cô trở thành công chúa.
Mặt của cô chạm vào chiếc váy, một giọt nước mắt nhanh chóng rơi trên quần áo, kỳ thật, cô không cần làm công chúa, bời vì, cô vốn cũng không phải là công chúa.
Cô chỉ cần là vợ của anh được rồi, chỉ cần anh nguyện ý, như vậy, cô sẽ dùng chính mình yêu anh.
Chỉ cần anh nguyện ý.
Chỉ cần anh có thể cho cô cơ hội.
Trên người đàn ông này, tuyệt đối là tìm không không được một chỗ mềm mại, bao gồm tóc của anh, đều cứng rắn bên tai, chẳng qua, tuy không đủ mềm mại, lại không tổn haobất luận khí chất gì của anh, thậm chí, tăng thêm cho anh một phần cuồng dã không nói được.
Tay của anh không khỏi đặt ở phần môi của mình, nhẹ nhàng vuốt ve, bất chợt cười lạnh một tiếng, làm sao, anh cười, có sao? Hắn Sở Luật sớm không biết cười là cái gì rồi.
Đỗ Tĩnh Đường kỳ lạ gãi đầu của mình, tại sao, hiện tại anh họ của anh ta càng ngày càng kỳ lạ, càng ngày càng không cho người nào có thể đoán được. Cái này không phải là tự kỷ chứ.
Tầng hai biệt thự Sở gia, Tiểu Hồng đóng cửa lại, trong tay còn ôm một hộp quà cực lớn, cô bé kỳ lạ nhìn đồ trong ngực, thật là một cái hộp lớn, không biết bên trong chứa cái gì, cô thật sự muốn biết.
"Ai da!" Cô ngượng ngùng vỗ đầu mình một cái, chuyện của chủ, người làm không thể quản nhiều, đây là bài học thứ nhất trong công ty, làm sao cũng không quên được.
"Cốc cốc..." Cửa truyền đến một trận tiếng đập cửa, Hạ Nhược Tâm ngẩng đầu lên, trong tay vẫn cầm quyển bản kí hoạ, cô đứng lên, đi ra cửa, mà cô còn đang suy nghĩ, lúc này, không phải là có khách đến chứ.
"Phu nhân, đây là tiên sinh để người đưa tới: " Tiểu Hồng đưa hộp trong tay tới, Hạ Nhược Tâm nhận lấy hộp trong tay Tiểu Hồng, hai lông mày trăng khuyết cũng nhíu một chút.
"Cám ơn cô, Tiểu Hồng: " Hạ Nhược Tâm khẽ cười, một tay ôm chặt hộp trong ngực, một tay đóng cửa lại, mà mắt Tiểu Hồng còn mất mát, hô, không nhìn thấy, thật là đáng tiếc.
Cô lau tay trên quần áo một chút, bắt đầu làm việc, ít nói chuyện, làm nhiều việc, đây mới là làm chân lý của người giúp việc.
Hạ Nhược Tâm đặt hộp lên giường, cũng không có mở ra, chỉ là duỗi ngón tay nhẹ khẽ vuốt ve viền hộp, hộp lớn như vậy, là anh đưa cho cô, trong cả căn phòng có mùi thơm cây cát cánh, giống như truyền lại cái gì?
Cô cở dây lụa trên hộp, mở ra, bên trong lại là chiếc váy trắng tinh, cô cầm lên, đôi mắt đột nhiên sáng lên, thật là thật xinh đẹp, làn váy mỏng dài, cũng không dày, lại không cồng kềnh, đương nhiên cũng không quá trong suốt, đường cong hình giọt nước vô cùng tu thân, chỗ cổ áo còn xuyết lấy hạt trân châu, màu trắng loáng, dưới ánh đèn lóe lên tia sáng dìu dịu cực kỳ trong suốt, để cho người ta yêu thích không buông tay.
Cảm xúc như là tơ lụa, nếu như gần sát da thịt, nhất định sẽ rất thoải mái.
Cô dùng mặt nhẹ nhàng cọ xát một chút, thật là mềm.
Mà một cái thẻ trong hộp rơi xuống.
"Đây là tôi đặc biệt để cho người ta chuẩn bị cho cô, tin tưởng tôi, buổi tối, tôi sẽ để cho cô trở thành công chúa: "Lời sắc bén, dùng từ khoa trương, không thêm che giấu, không phải anh thì còn có ai, còn có ai có thể làm được điểm này.
Sở Luật, chồng của cô, cái người đàn ông có thể không để bất luận ai vào trong mắt.
Buổi tối, tôi sẽ để cho cô trở thành công chúa.
Mặt của cô chạm vào chiếc váy, một giọt nước mắt nhanh chóng rơi trên quần áo, kỳ thật, cô không cần làm công chúa, bời vì, cô vốn cũng không phải là công chúa.
Cô chỉ cần là vợ của anh được rồi, chỉ cần anh nguyện ý, như vậy, cô sẽ dùng chính mình yêu anh.
Chỉ cần anh nguyện ý.
Chỉ cần anh có thể cho cô cơ hội.